Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sủng Mị

Chương 1387: Sau nhật thực, tai nạn thống trị



Giả tỉnh!
Thiếu chút nữa nó đã hù chết Sở Mộ rồi.
Hơn nữa cổ xưa Giao nhân này cũng quá kinh khủng rồi, chính mình ngủ say còn làm cho nhiều chủng tộc "Cùng ngủ " như vậy, chẳng lẽ những sinh vật kia trong mắt của nó chỉ là nô bộc thôi sao?
- Phía trên nói thời điểm một trăm lần nhật thực thì nó mới có thể chính thức tỉnh lại, nếu như tính từ khi nó bắt đầu ngủ say thì lần nhật thực toàn phần lần kế tiếp chính là lúc nó tỉnh lại.
Cẩn Nhu công chúa nói ra.
- Nhật thực toàn phần?
Sở Mộ có chút nhíu mày, dường như nhớ tới cái gì đó.
Nhân loại dùng năm để tính toán thời gian, loại tính toán thời gian đơn giản nhất chính là xuân hạ thu đông, trên thực tế đại bộ phận sinh vật cũng không cần dùng phương thức tính thời gian này, mà là dùng ngày trăng tròn mà tính.
Cái gọi là ngày trăng tròn là lúc không có bóng mờ, đó là một lần nguyệt thực hoặc nguyệt thực toàn phần.
Nguyệt thực là thời điểm ánh trăng tròn nhất, sinh vật giới có rất nhiều sinh vật hấp thu tinh hoa của mặt trăng mà phát triển.
Mà những phấn hoa bay trong không khí có tác dụng thôi tình, thúc đẩy thiên nhiên sinh sôi nảy nở nhiều hơn cũng vào ngày trăng tròn.
Nguyệt thực toàn phần có một đại chu kỳ, đại khái vài chục năm hoặc hai mươi mấy năm một lần, nghe nói nhân loại thời cổ cũng dùng nguyệt thực để tính thời gian.
Sau một lần xuất hiện nguyệt thực thì tất cả nhiên sẽ xuất hiện nhật thực toàn phần, dùng nhật thực toàn phần kết thúc chu kỳ sinh sôi nảy nở, nhật thực xuất hiện là thời điểm số lượng sinh vật suy giảm.
Sau khi Sở Mộ độc lập tới khi đi vào Nam Cấm Vự, giúp chủ nhân Nam Cấm Vực chiến đấu một lần, khi đó Nam Cấm Vực trảo qua nguyệt thực và hồn sủng cỏ dại lan tràn!
Nguyệt thực là lúc hồn sủng bắt đầu sinh sôi nảy nở. Mà cỏ dại lan tràn là thời điểm vài chục năm sau nguyệt thực, mà lần nguyệt thực này sắp chấm dứt rồi.
Sau nguyệt thực là nhật thực, nói như vậy lần nhật thực kế tiếp sẽ xuất hiện trong vài năm tới.
Thực lực cổ xưa Giao nhân rốt cuộc mạnh mẽ như thế nào Sở Mộ căn bản không cách nào tưởng tượng, nhưng có thể khẳng định là thằng này một khi xuất hiện. Đừng nói là Tân Nguyệt Chi Địa, chon dù là thổ địa của nhân loại hay cấm vực đều bị nó thống trị!
Nghĩ tới cảnh này Sở Mộ hoảng sợ.
Trọng yếu nhất là chính mình làm sao lại vừa vặn xuất thân vào thời khắc mấu chốt này. Thời gian ngủ say ba ngàn năm a.
- Phong điện này có khả năng là văn minh sinh vật thành lập, văn tự ở phía trên có lẽ viết lại chủng tộc sinh vật trong thổ địa này.
Cẩn Nhu công chúa nói ra.
Thời điểm nói chuyện này thì trong đầu Sở Mộ hiện ra một ít hình ảnh.
Những hình ảnh này thật xa xưa, thời điểm trong mộng Sở Mộ thường xuyên nhìn thấy cảnh này, nhưng sau khi tỉnh lại thì hắn quên mất.
Chẳng biết tại sao Sở Mộ ẩn ẩn cảm giác những hình ảnh này từ từ rõ ràng hơn trong mắt của hắn...
Đó là cảnh một con cuồng thú đang chạy trốn, nó có được năng lực chiến đấu cường đại, có được uy vọng thống soái khổng lồ với chủng tộc, nhưng mà Sở Mộ nhìn thấy cảnh nó ôm hận chạy trốn, nó đang ra sức chạy trốn, sau lưng nó dường như có cái gì đang đuổi theo.
Thời điểm này Sở Mộ đã nhớ lại.
Trong nội tâm Sở Mộ khẽ run lên, chẳng lẽ truy đuổi sinh vật cường đại này chính là cổ xưa Giao nhân?
Trong trí nhớ một ít hình ảnh liên tục hiện ra trong đầu của Sở Mộ, Sở Mộ nhìn thấy sinh vật này chạy trên bình nguyên, nhìn thấy nó chạy trốn qua sơn mạch. Nhìn thấy nó xuyên qua biển cả, nó đang lẩn trốn cũng như đang tìm kiếm cái gì đó.
- Trên bích họa này dường như vẽ cảnh hải dương, có thể làm cho cổ xưa Giao nhân tiếp tục ngủ say.
Cẩn Nhu công chúa nói ra.
Cẩn Nhu công chúa nhắc nhở như vậy Sở Mộ hiểu được đại khái, chắc hẳn là sinh vật này đang tìm kiếm đồ vật đặc thù có thể làm cho cổ xưa Giao nhân tiến vào ngủ say, vừa ngủ là ba ngàn năm...
Thế nhưng mà kiện đồ vật kia là cái gì, nếu như cổ xưa Giao nhân này tỉnh lại trong nhật thực toàn phần, như vậy cần lực lượng gì ngăn cản tai thần này đây?
- Ân, phía dưới hình như có giấu cái gì đó.
Cẩn Nhu công chúa nửa ngồi xổm người xuống, phát hiện dưới bích họa là vết lõm.
Sở Mộ dùng tay đụng vào, phát hiện cái rãnh này từ từ mở ra.
- Người thụ ân huệ, thỉnh ngươi trả ân huệ cho ta.
Một âm thanh cổ xưa vang lên bên tai của Sở Mộ.
Sở Mộ mở ra xong thì bên trong lập tức hiện ra hào quang sáng ngời.
Bên trong là một khỏa hồn tinh màu nâu có hào quang giao thoa, hồn tinh này yên tĩnh nhưng có thánh khí tràn ngập
Sở Mộ lấy hồn tinh này ra ngoài, đặt lên bàn tay quan sát tỉ mỉ.
- Trời ơi!
Bỗng nhiên Ly lão nhân nhìn thấy thì hét lên.
Sở Mộ còn đắm chìm trong hào quang hồn tinh rực rỡ kia, lúc này bị tiếng hét của Ly lão nhân phá vỡ tâm tình.
- Gào cái gì?
Sở Mộ bất mãn nói ra.
- Trời ơi... Trời ơi... Thiếu chủ, ngươi có biết thứ ngươi cầm trong tay là cái gì không!
Ly lão nhân kêu to lên.
- Không phải là một khỏa hồn hạch sao?
Sở Mộ chọn lấy lông mi nói ra.
- Hồn hạch, nó đương nhiên là hồn hạch, nhưng mà thiếu chủ ngươi có đầu óc suy nghĩ không, rốt cuộc hồn hạch này cấp bậc gì.
Ly lão nhân hô. Text được lấy tại Truyện FULL
- Ta cảm giác cấp bậc của nó rất cao, nhưng xác thực không biết cấp bậc gì.
Sở Mộ nói ra.
Hồn hạch loại vật này nói đáng giá cũng đáng giá, nói không đáng giá cũng không đáng giá, nếu như là hồn tinh thì Sở Mộ đương nhiên càng vui vẻ hơn, bởi vì hồn tinh có thể trực tiếp cường hóa hồn sủng.
- Đây là hồn hạch vượt qua cấp chúa tể đấy.
Ly lão nhân vừa nói như vậy, Sở Mộ đột nhiên tỉnh ngộ.
Giá trị của hồn hạch so với hồn tinh ngang cấp cao hơn 1% đến 5%. Nói thí dụ như một khỏa hồn tinh cấp chúa tể có giá năm trăm huyền, mà một khỏa hồn hạch chúa tể cấp thấp có giá từ năm tới hai mươi lăm huyền.
Năm đến hai mươi lăm huyền đối với cấp bậc như Sở Mộ mà nói thật sự là có cũng được, không có cũng không sao.
Nhưng mà đối với cấp Đế Hoàng mà nói đây quả thật là tài phú lớn.
Mà hồn hạch trong tay của hắn lại vượt qua cấp chúa tể, như vậy đối với mình trong lĩnh vực cấp chúa tể thì đây là huyền vật vô thượng.
- Hồn hạch thú, trùng thuộc tính, Thiếu chủ tìm Diệp Khuynh Tư phân giải huyền vật này ra, sau đó luyện chế thành huyền vật, Chiến Dã trung đẳng chúa tể, chúa tể cao đẳng thậm chí chúa tể đỉnh phong cũng có thể giải quyết!
Ly lão nhân hưng phấn hô.
Trong hồn sủng của Sở Mộ thì huyền vật Chiến Dã là khó tìm nhất, dù sao tiểu Chập Long nhiều thuộc tính nhưng có thể thông qua chiến đấu tăng lên, mà thực lực của Mạc Tà tăng trưởng theo hồn niệm của hắn, sở dĩ đẳng cấp của Chiến Dã không cao là vì không có huyền vật.
Mà bây giờ hồn hạch thú, trùng thuộc tính vượt qua cấp chúa tể đã giải quyết vấn đề này được, Sở Mộ chỉ cần đem nó cho Diệp Khuynh Tư dung hợp thêm ám thuộc tính, như vậy thực lực của Chiến Dã tăng lên không thành vấn đề.
Trái tim của Sở Mộ đã bắt đầu nhảy lên, lúc này không phải vì khí tức bất an, hoàn toàn là vì kích động.
Nếu đem Chiến Dã cường hóa đến cấp chúa tể đỉnh phong, Chiến Dã có thể bộc phát sức mạnh như thế nào?
Cầm lấy khỏa hồn hạch này tay của Sở Mộ hơi run lên.
Quả nhiên có thánh vật!
Sở Mộ thật sự không ngờ cùng Cẩn Nhu công chúa phá giải mê hoặc thiên giới bia của Tân Nguyệt Chi Địa lại tìm được thánh vật này! Có được thánh vật thì thực lực hồn sủng sẽ tăng lên, mặc cho thế giới có lớn thì có chỗ nào hắn không dám đi?
- Sở Mộ... Phía trên này nói, người thụ ân huệ thỉnh trả ân huệ cho ta...
Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói với Sở Mộ một câu, nàng dường như hiểu ý của lời này, liếc mắt nhìn qua Sở Mộ đang hưng phấn, tiếp tục nói.
- Nếu ngươi lấy khỏa hồn hạch này đi, vậy ý nghĩa chuyện cổ xưa Giao nhân thức tỉnh ngươi phải giải quyết.
Cẩn Nhu công chúa nói những lời này làm cho Sở Mộ thanh tỉnh không ít.
Thực lực cổ xưa Giao nhân rất khủng bố, ít nhất là từ chủng tộc bị phong ấn là có thể nhìn ra được.
Nếu như nó thức tỉnh thì người của Tân Nguyệt Chi Địa nhất định phải di chuyển, bởi vì căn bản không có thể tìm được đối thủ, chỉ sợ trong Thần Tông chưa chắc có thể tìm được tồn tại nào là đối thủ của cổ xưa Giao nhân.
- Bia khóc đã giúp ta hồi sinh một lần, chuyện này đoán chừng sớm muộn gì cũng rơi vào đầu của ta.
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ cũng giác ngộ rất cao.
Có nguyên nhân thì có quả, Thiên Giới bia không có khả năng vô duyên vô cớ cho nhân loại ân huệ.
Nhưng mà dộ khó của nhiệm này đúng là quá lớn rồi.
- Thiếu chủ, mỗi một hệ đều có sinh vật mạnh nhất trong hệ đó, nó có lẽ không phải sinh vật mạnh nhất trong thủy hệ, nhưng tuyệt đối là chủng tộc cao cấp nhất. Ở trên đỉnh tháp vàng của chuỗi sinh vật, thằng này cũng không phải là tìm sinh vật tùy tiện là có thể đối phó, ngài tốt nhất nên thông báo lại cho Thần Tông.
Ly lão nhân nói ra.
- Nói cho Thần Tông, bọn họ có thể giải quyết sao?
Sở Mộ hỏi.
- Đương nhiên, ngươi cho rằng Tân Nguyệt Chi Địa là nơi nhỏ như vậy lại chứa được đại thần lớn như thế này? Tại sao Thiên Giới bia lại thiết lập ở đây, khẳng định đã nói lên trên khối thổ địa này từng xuất hiện sinh vật chí cường. Nếu nó tỉnh lại thì đứng nói là Tân Nguyệt Chi Địa, Hạ Cương cũng nhanh chóng lâm vào khủng hoảng.
Cẩn Nhu công chúa gật gật đầu, loại sinh vật cấp bậc này đã không phải là một tiểu Địa Cảnh có thể ứng phó được.
- Lại nói lần nhật thực tiếp theo là mấy năm nữa?
Sở Mộ mở miệng hỏi.
- Chuyện này phải nhìn quỹ tích ngôi sao và mặt trời đã, ta sẽ cho ngươi thời gian đại khái.
Cẩn Nhu công chúa nói ra.
- Ta tại Thiên Giới bia nhìn thấy một ít hình ảnh trí nhớ, chủ nhân hồn hạch này dường như là xuất hiện ở Hằng hải, như vậy đồ vật có thể đối phó cổ xưa Giao nhân cũng ở đó.
Sở Mộ nói ra.
- Chúng ta mau chóng tìm thứ này về mới được.
Cẩn Nhu công chúa nói.
Sở Mộ gật gật đầu, suy nghĩ bỗng nhiên hiện ra.
Biển bên kia còn có một hồn sủng thất lạc của mình...
- Nên trở về a?
Trong nội tâm Sở Mộ cũng có ý định này.
Chương trước Chương tiếp
Loading...