Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sủng Mị

Chương 1290: Linh hồn khôi lỗi, Ma Linh



- Kẻ thống trị nơi này có học Mục, lại nói chúng ta cùng nhau đi tới đó thôi, họ Mục hình như có số lượng không ít, Mục nữ thần ngươi có thể tìm được bổn gia nha.
Diệp Hoàn Sinh nhìn qua bia giới thiệu người thống trọ tòa thành, sau đó quay đầu nhìn qua Mục Thanh Y nói ra.
Mục Thanh Y cũng không rõ lắm thân thế của mình là như thế nào, đi tới Vân Cảnh thì thấy có không ít người họ Mục, kể cả những Địa Cảnh đi qua trước kia, trên tấm bia thống trị thì có không ít thành viên là họ Mục.
Cảnh thành của Vân Cảnh là một nơi đặc thù, trên đường phố chính của Cảnh thành nơi đây đều có tấm bia khắc tên của những kẻ thống trị, tấm bia này khí phách hiên ngang, trên tấm bia viết rõ tên và địa vị của những thành viên thống trị.
Mục Thanh Y vô ý thức nhìn qua tấm bia thống trị, xác thực kẻ thống trị Vọng thành này là học Mục, nàng đưa mắt nhìn quét thì phát hiện có một cái tên quen thuộc.
- Như thế nào?
Diệp Khuynh Tư đi tới bên người của nàng, thấy thần sắc của Mục Thanh Y có biến hóa, mở miệng dò hỏi.
- Cái tên trên này giống tên của tam gia gia.
Mục Thanh Y chỉ vị tên của phó thành chủ nói ra.
Diệp Khuynh Tư thuận thế ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện chức vị phó thành chủ có ghi cái tên Mục Nguyễn Ân. Mọi người đương nhiên cũng không biết Mục Nguyễn Ân là người nào, thần sắc nghi hoặc nhìn qua Mục Thanh Y.
Chẳng lẽ nơi này thật sự là lãnh thổ của Mục thị?
- Đi phủ thành chủ hỏi một chút a.
Sở Mộ mở miệng nói ra.
Mục Thanh Y có do dự, kỳ thật Mục Thanh Y không gặp qua vị tam gia gia này bao nhiêu lần cả, muốn từ tướng mạo phân biệt ra rất khó khăn.
Nhưng vì tìm được tin tức các vị thân nhân của mình thì nên đi hỏi thăm ở phủ thành chủ mới được.
Năm người đi theo đường lớn tới vị trí phủ thành chủ, càng đi vào sâu trong thành thì người có đồng tử màu xanh và màu lam nhạt cũng nhiều hơn, nhưng đại bộ phận vẫn là màu đen nhạt và màu nâu nhạt.
Đi tới phủ thành chủ, thị vệ thủ ở trước cửa chính ngăn năm người lại.
- Người đến là ai. Có lệnh bài không?
Thị vệ trung niên nghiêm túc nói ra.
- Tại hạ Mục Thanh Y từ dị địa tới đây, ta có thể là cháu gái của phó thành chủ Mục Nguyễn Ân cháu gái, phiền toái thông báo.
Mục Thanh Y ngắn gọn nói một câu.
Thị vệ dò xét Mục Thanh Y một phen, thủ vệ nơi này luôn hiểu được cách nhìn người, cô gái ở trước mặt cho người ta cảm giác cao quý thoát tục, loại khí chất này rất khó ngụy trang.
Nhưng mà phó thành chủ là thân phận gì. Không phải người nào gặp cũng đi thông báo. Nếu như vậy phó thành chủ nghe thông báo cũng bực bội muốn chết.
- Ngươi đi thông báo cho quan gia trước đi.
Thị vệ trưởng nhìn tiểu thị vệ bên cạnh nói ra.
Nghe thấy thị vệ trưởng sai sử, Mục Thanh Y có chút bất mãn, bản thân nàng không thể xác định được phó thành chủ này có phải là thân thuộc của nàng hay không. Vì vậy nhíu mày nói:
- Trực tiếp thông báo phó thành chủ, đừng lãng phí thời gian của ta.
Thị vệ trưởng sững sờ, liếc mắt nhìn qua Mục Thanh Y không giận tự uy.
- Thông báo Mục thành chủ.
Thị vệ trưởng cuối cùng vẫn đổi giọng.
Tên tiểu thị vệ nhìn qua Mục Thanh Y. Cuối cùng vẫn vào trong thông báo.
...
Đại sảnh thành chủ.
Ngồi ở vị trí thành chủ là Lý Tự Nhiễm, bên cạnh cũng chính là phó thành chủ Mục Nguyễn Ân.
- Ta không muốn nhiều lời, tóm lại ta sẽ không phái người đi, thuộc hạ của ta bị người phái tới Lạc Ứng Giác, đi tới nơi đó bao nhiêu người sẽ chết bấy nhiêu người, chính ngươi tính tính toán toán đi, có bao nhiêu tướng lĩnh sống được ở nơi đó hơn hai mươi năm?
Mục Nguyễn Ân phi thường bất mãn nói ra.
Lý Tự Nhiễm tươi cười ôn hòa, mở miệng nói ra:
- Chuyện Lạc Ứng Giác chúng ta trước tiên không đề cập tới, lần này Ma Linh đã xuất hiện trong lãnh thổ của chúng ta. Chúng ta không cần phải chắp tay nhường đúng không?
- Tóm lại ta sẽ không phái người, thuộc hạ của ta không còn bao nhiêu người cả.
Mục Nguyễn Ân hừ lạnh nói.
Lý Tự Nhiễm vẫn bộ dáng tươi cười đó, đối với tính tình bướng bỉnh của phó thành chủ, thân là thành chủ nên Lý Tự Nhiễm cũng không có chút biện pháp.
Hết lần này tới lần khác thuộc hạ của Lý Tự Nhiễm lại không có cao thủ thích hợp bắt Ma Linh.
Ma Linh thứ này chỉ có thể ngộ không thể cầu, bọn họ cũng được người ta xác nhận tin tức, không còn sớm ra tay sẽ bị người khác bắt lấy.
Hai vị thành chủ đều không nói lời nào. Lý Tự Nhiễm không thú vị nhìn qua ngoài cửa, phát hiện một danh thị vệ không biết từ đâu vào thông báo.
- Chuyện gì, nói đi.
Lý Tự Nhiễm nói ra
- Đại nhân, ngoài cửa có một nữ nhân tự xưng là cháu gái của Mục thành chủ.
Thị vệ đứng ở bên ngoài đại sảnh thông báo.
- Cháu gái, Mục lão đệ. Ngươi nhiều ra một cháu gái?
Lý Tự Nhiễm dùng việc này giảm bớt hào khí.
- Ta nào biết được. Tam đệ của ta có cùng một tính tình với phụ thân của ta a, chưa bao giờ biết an thân ở đâu, lưu tình khắp nơi, sau đó còn muốn chúng ta an bài những nữ nhân sanh con nơi sơn dã kia, những hài tử này chúng ta cũng thu nhận, nhưng hết lần này tới lần khác đều có huyết thống hỗn tạp, thiên phú thấp, hết ăn lại nằm không nói lại gây ra không ít chuyện thị phi cho ta, hừ, lão gia tử ta hôm nay không có tâm tình, đuổi.
Mục Nguyễn Ân không kiên nhẫn khoát khoát tay nói.
Hiện tại tâm tình của Mục Nguyễn Ân đúng là không tốt, đứng dậy đi ra trước cửa, chẳng muốn ở lại chờ chỗ này.
Thành chủ Lý Tự Nhiễm cười khổ, không biết vì cái gì trong cảm giác của hắn thì trước mặt Mục Nguyễn Ân hắn không có được cái giá đỡ thành chủ, ngược lại chính mình mới là phó thành chủ.
- Tính toán, ta tiếp vậy, tốt xấu gì cũng là người trong nhà.
Lý Tự Nhiễm đưa mắt nhìn thủ vệ, mở miệng nói:
- Gọi bọn họ vào đây.
Hiện tại Lý Tự Nhiễm cũng không có việc gì khác, bình thường hắn cugnx không có khả năng đi thu thập chuyện này cho Mục Nguyễn Ân.
Sau khi thực lực và địa vị như hắn, sẽ có những chuyện khó hiểu xảy ra bên cạnh, không có người nào không đau đầu, giống như Mục Nguyễn Ân nói, loại quan hệ họ hàng đi tới nhận thân nếu không nhận thì bị nói là bất nghĩa, nhận lấy thì vướng víu, tâm tình bực bội thì hận không thể quét toàn bộ đi.
Lý Tự Nhiễm uống trà, còn đang suy nghĩ tới chuyện Ma Linh, suy nghĩ một chút thì thị vệ đã dẫn người đi vào, hắn cũng quên chuyện không có ý nghĩa này.
Mà Mục Thanh Y đi vào đại sảnh thành chủ thì đại khái dò xét thành chủ đang ngồi ở chỗ cao kia, có chút nhíu mày.
Thời điểm rất sớm Mục Thanh Y đã từng trông thấy tam gia gia của mình, trong nội tâm cũng có một ít ấn tượng, hết lần này tới lần khác người ngồi trên cao không có hình tượng như suy nghĩ của mình.
Gặp đối phương cũng là một bộ không yên lòng bộ dáng, Mục Thanh Y cũng không lãng phí thời gian, khách khí nói một câu:
- Thật có lỗi, nhận lầm người.
Nói xong Mục Thanh Y liền xoay người rời đi, thật sự khiến người khác không hiểu ra làm sao.
- Khục khục, thật có lỗi, ta chính là thành chủ Lý Tự Nhiễm, cũng không phải là Mục Nguyễn Ân, vừa rồi suy nghĩ nên thất thần.
Lý Tự Nhiễm xấu hổ ho khan một tiếng, trong nội tâm thầm nghĩ, cô nương này tính tình ngược thật thẳng ah, thấy không phải thì rời đi, chuyện này hình như khác với những người khác.
Mục Thanh Y lúc này mới quay trở về, nghi hoặc nhìn qua vị thành chủ này.
- Mấy vị ngồi đi, đợi tí nữa ta an bài chỗ ở cho các ngươi.
Lý Tự Nhiễm nói ra.
- Chỗ ở? Thành chủ, chuyện này có khả năng là hiểu lầm, ta chỉ muốn xác nhận phó thành chủ Mục Nguyễn Ân có phải là tam gia gia của ta không, cũng không có tính toán dừng lại ở chỗ này.
Mục Thanh Y nói ra.
Lý Tự Nhiễm cũng không ngu ngốc, hỏi thăm hai câu thì biết rõ Mục Thanh Y khác với những đám người thấy sang bắt quàng làm họ, trọng yếu nhất là Lý Tự Nhiễm cảm thấy thực lực năm người đi vào đây không tầm thường, căn bản không cần dùng thủ đoạn này để cầu phú quý.
- Mục Nguyễn Ân bây giờ đang bận, không thể thoát thân ra được, mấy vị không biết nơi nào tới, ta thấy trong thành hình như không có cao thủ trẻ tuổi như vậy a?
Lý Tự Nhiễm nói ra.
Thái độ và ngữ khí của Lý Tự Nhiễm ngược lại cũng ôn hòa, cũng không có giá đỡ thành chủ gì đó.
- Đến từ nơi nào bất tiện nói ra, chúng ta muốn đi tới Nghiễm Thông Mê Giới lịch lãm rèn luyện.
Mục Thanh Y đáp.
- Ah? Nghiễm Thông Mê Giới.
Lý Tự Nhiễm không tự giác nhíu mày.
Ma Linh qua lại chính là Nghiễm Thông Mê Giới.
Lý Tự Nhiễm tiếp tục hỏi:
- Thực lực mấy vị thế nào, không biết có tiện nói không?
Mục Thanh Y trực tiếp lắc đầu, thực lực thế nào làm sao có thể tùy tiện nói ra, có thể đoán được mấy niệm thì do ngươi lợi hại.
- Ha ha, là như thế này, ta vừa vặn có được một tin tức, mấy vị không phải vừa vặn muốn tới Nghiễm Thông Mê Giới sao, như vậy nên nguyện ý nghe lão nhân ta nhắc nhở, việc này có thể tốt cho các vị.
Lý Tự Nhiễm không thích ẩn ẩn tàng tàng, nói trắng ra.
- Xem ra trước khi nhận thân tình thì phải làm nhiệm vụ trước nha.
Diệp Hoàn Sinh nói thầm một câu.
Thành chủ xấu hổ ho khan một tiếng, mở miệng nói:
- Cũng không phải chỉ thị các vị đi làm cái gì, chỉ cảm thấy không tranh giành thì quá mức đáng tiếc. Là như thế này, trong Nghiễm Thông Mê Giới có người phát hiện Ma Linh, ta tạm thời không thể điều người đi được, nếu mấy vị muốn đi Nghiễm Thông Mê Giới lịch lãm rèn luyện, vậy thì không phải thuận tiện làm chuyện này hay sao?
- Ma Linh là cái gì?
Sở Mộ rất trực tiếp hỏi một câu.
"..."
Lý thành chủ bắt đầu hoài nghi mấy người này có phải Hồn Hoàng đỉnh phong hay không, tại sao ngay cả Ma Linh cũng không có nghe qua.
Cũng may Lý thành chủ rất có kiên nhẫn, cười giải thích nói:
- Ma Linh là hồn sủng đặc thù, muốn phân loại thì có thể xếp nó vào u linh hệ. Nó cũng là một linh hồn khôi lỗi, có thể tiến vào trong thân thể nhân loại, tiến hành Linh Hồn Khôi Lỗi Phản Chuyển, chữa trị tổn thương linh hồn nghiêm trọng, hơn nữa giao phó linh hồn lực lượng đặc thù, còn có thể giúp linh hồn thăng hoa, nó là hồn sủng đặc thù, nhưng sau khi ký kết hồn ước thì linh hồn của bản thân sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Bọn người Sở Mộ vẻ mặt mờ mịt, bọn họ chưa từng nghe qua hồn sủng ký kết hồn ước còn có thể giúp chữa trị linh hồn và giúp linh hồn bản thân trở nên mạnh mẽ hơn trước.
- Thiếu chủ, loại Ma Linh này kỳ thật chính là thuốc tiên chữa linh hồn, cho nên gọi nó là linh hồn khôi lỗi, bởi vì nó có thể mô phỏng linh hồn con người, một khi linh hồn bản thương bị trúng công kích trí mạng thì Ma Linh có thể giúp chủ nhân ngăn cản công kích trí mạng. Bản thân Ma Linh không có sức chiến đấu gì cả, nhưng mà phòng ngự linh hồn vô cùng mạnh mẽ. Đương nhiên Ma Linh đối với Dị Nhân hệ như thiếu chủ không có tác dụng quá lớn, đối với Nhân hệ có lẽ có hiệu quả không tệ.
- Các ngươi nguyện ý tiếp nhận thì ta sẽ cho hai người trẻ tuổi cùng đi với các ngươi, bọn họ tương đối quen thuộc với Nghiễm Thông Mê Giới, cũng biết đại khái ở nơi nào có thể tìm được Ma Linh, nếu như mấy vị không muốn tiếp nhận cũng không sao, cũng không có vấn đề gì, hai vị hậu bối của ta sẽ dẫn đường cho các vị, đợi đến lúc quay về từ Nghiễm Thông Mê Giới thì các vị có thể mỗi người mỗi ngã.
Lý thành chủ rất hòa khí nói ra.
Thái độ và ngữ khí của thành chủ làm cho mọi người ngoài ý muốn, rất ít thành chủ không kiêu ngạo không khinh người, nhất là đối với mấy người xa lạ như bọn họ.
Nhưng nếu đã đưa ra quyết định thì ánh mắt mọi người vẫn nhìn qua Sở Mộ, tốt xấu gì Sở Mộ cũng là người đầu lĩnh.
- Vậy xem một chút đi, Ma Linh loại vật này hẳn là phiêu hốt bất định, có thể gặp thì chúng ta có thể bắt đi, không gặp thì chúng ta lịch lãm rèn luyện.
Sở Mộ nói ra.
Ma Linh này đối với mình là vô dụng, nhưng với Diệp Khuynh Tư, Mục Thanh Y, Triêu thái tử, Diệp Hoàn Sinh bốn người thì nó rất quan trọng, loại chuyện thuận đường này thì không cần buông tha làm gì, chủ yếu nhất là còn có hai người dẫn đường, chuyện này có thể giảm bớt không ít đường quanh co cho bọn họ.
Nghiễm Thông Mê Giới cũng không phải là cấm vực, nghe nói không rõ cấp bậc gì, cho dù bọn họ bước vào cái gì đế quốc lục cấp, đế quốc thất cấp, muốn đi ra không phải không được.
- Vậy mấy vị nghỉ ngơi mấy ngày rồi xuất phát?
Trên mặt thành chủ tươi cười.
Mọi người nhìn qua Sở Mộ, Sở Mộ gật gật đầu.
Nơi này là Cảnh thành cấp năm, nói không chừng sẽ có đồ vật có giá trị gì đó cần mua sắm, nhất là tài liệu Diệp Khuynh Tư cần.
Đương nhiên Sở Mộ cũng rõ ràng loại vật như huyền vật không có khả năng xuất hiện trên thị trường được, cho nên hắn thuận tiện hỏi thành chủ một chút.
- Tài liệu huyền vật chính là thứ quý giá nha, mấy vị còn có huyền trao đổi?
Thành chủ nói ra.
Huyền chính là tiền thông dụng của cấp chúa tể, bình thường đều là huyền nguyên, huyền vật, chúng là kết tinh cấp chúa tể hình thành.
Lúc trước Sở Mộ từ trong Ma Thụ đế quốc đoạt được Sinh Mệnh Quả Thực chính là huyền vật, năng lượng tinh khiết của nó có thể giúp Linh Sư luyện chế tài liệu huyền vật, cũng có thể dùng ân cần săn sóc huyền vật thiếu thốn năng lượng.
Diệp Khuynh Tư thông qua Sở Mộ lấy được những Sinh Mệnh Quả Thực luyện chế huyền vật mộc linh giúp Linh Âm Thiếp và Bàn Mộc Linh cấp chúa tể, xem như chế tạo hai cấp chúa tể.
Sinh Mệnh Quả Thực là huyền chất tự nhiên là không thể có ở khắp nơi được, một đế quốc cấp ba mới có nhiều.
- Thật sự không có?
Sở Mộ nở nụ cười khổ.
Linh bọn họ có nhiều. Một bó to đấy, rất hiếm khi sử dụng, nhưng huyền thì không có...
- Ha ha, ta tặng cho các vị một ít huyền, coi như thù lao ủy thác đi.
Thành chủ khẽ mĩm cười nói.
Sở Mộ lắc lắc đầu nói:
- Ma Linh chúng ta muốn.
"..."
Lý thành chủ trực tiếp im lặng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...