Sủng Mị
Chương 1262: Tái chiến Thất Hoang Chi Viên
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Mục Thanh Y hỏi thêm mộ lần nữa.
Mục Thanh Y có thể cảm giác được thực lực của nam tử này mạnh hơn mình, có một tồn tại như thế nhưng chưa từng xuất hiện trong lĩnh vực nhân loại, rốt cuộc là thiện hay ác cũng không biết, nếu như không hỏi rõ Mục Thanh Y sao có thể an tâm.
- Ta là ai không trọng yếu, rất nhanh sẽ có người tới tiếp quản nơi này, ngươi chuyển cáo cho người nên chuyển cáo đi.
Sông băng nam tử nói ra.
- Tiếp quản?
Mặt mũi Mục Thanh Y tràn đầy nghi hoặc.
Nhưng còn chưa chờ Mục Thanh Y lên tiếng hỏi tình huống thì nam tử kia đã nhảy lên lưng của Chiến Thú Mặc Dã cường đại, quay người đi vào trong sông băng tiến vào Thiên Sơn, mà con Dị Tông Yêu thu nhỏ lại như con mèo nằm trên vai của nam tử sông băng kia.
Tốc độ của Chiến Thú Mặc Dã cực nhanh, Quan Hoàng Vương có đuổi cũng không kịp, Mục Thanh Y cũng chỉ ngơ ngác nhìn qua nam tử này mang theo Dị Tông Yêu trốn ra khỏi Phong Ấn Tháp rời đi thật xa.
- Người này rốt cuộc là ai, có người tới tiếp quản nơi này là có ý gì?
Mục Thanh Y biết rõ mình có đuổi theo cũng không được gì, chỉ trầm tư nhìn qua phương hướng người kia rời đi.
Mục Thanh Y tin tưởng trừ Vạn Tượng Cảnh cùng Thiên Hạ Cảnh ra thì khẳng định còn có lãnh thổ của nhân loại khác, nhưng rốt cuộc bọn họ có văn minh và địa vị như thế nào trên thế giới này, điểm ấy từ đầu đến cuối không ai hiểu được.
Nghe đồn Thiên Sơn là ranh giới thông tới nơi bao la khác, vừa rồi nam tử sông băng chạy về hướng Thiên Sơn như bay, rốt cuộc là hắn rời khỏi Vạn Tượng Cảnh đi tới vùng đất mới hay là hắn hiện tại trở về thế giới của hắn.
Những nghi hoặc này Mục Thanh Y căn bản không thể nào đạt được giải đáp, chỉ có thể lựa chọn quay trở về, đi hỏi thăm những người cơ tư lịch già dặn, có lẽ có thể từ chỗ bọn họ tìm được đáp án.
Thành Hướng Vinh.
Sau khi chiến tranh kết thúc thì Sở Mộ lại tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện thì không có chút ý nghĩa nào, loại trạng thái này ngẫu nhiên nhàn nhã cũng là thích ý, sau khi tâm sự chút tri thức với Trần lão nhân thì cùng Diệp Khuynh Tư đi hái linh dược, cầm sách đọc trao dồi thêm kiến thức về hồn sủng.
Nhưng nếu ở lâu trong hoàn cảnh như vậy thì Sở Mộ cũng ngồi không yên, máu chảy trong người của hắn là dòng máu hiếu chiến, nếu không cho hắn chiến đấu thì hắn thậm chí có cảm giác tim của mình đang ngừng đập.
Nhưng nếu muốn chiến đấu thì xuấ hiện vấn đề làm cho Sở Mộ đau đầu.
Đầu tiên cả Thiên Hạ Cảnh cùng Vạn Tượng Cảnh đã không có chỗ nào mà Sở Mộ không dám đi cả, cho dù là cho tìm nơi cho Phược Phong Linh, Băng Không Tinh Linh, Quỷ Khung Quân Vương lịch lãm rèn luyện cũng khó khăn.
Trong khoảng thời gian này Sở Mộ cố ý đi tới Thất Hoang Chi Viên.
Thất Hoang Chi Viên là hung địa thái cổ, chỗ đó có Vạn Đồng Ma Thụ tồn tại và cả một Ma Thụ đế quốc, phi thường thích hợp cho Ma Thụ Chiến Sĩ lịch lãm rèn luyện.
Sở Mộ có được huyền vật mộc hệ, trước tiên cho huyền vật này ân cần săn sóc Ma Thụ Chiến Sĩ thời gian thật lâu, mà Diệp Khuynh Tư ở thành Hướng Vinh cũng thu thập không ít linh vật mộc hệ cho Sở Mộ, như thế thực lực của Ma Thụ Chiến Sĩ tăng nhiều, tấn cấp có tài nguyên rất sung túc, cái thiếu chính là chiến đấu tẩy lễ.
Trước khi tiến vào trong Thất Hoang Chi Viên thì Sở Mộ lại tiến tới nhà gỗ của Hàn lão nhân và Ôn lão phụ để dò hỏi bọn họ.
Tuy hai người này đã từ một ít nơi biết được tin tức minh chủ Lăng Xiển, nhưng khi Sở Mộ tinh tế giảng thuật lại tình cảnh lúc đó thì hai người bọn họ vẫn kinh ngạc không thôi.
Thành thị rơi vào trong tay giặc khó hiểu, triệu hoán bảy Thánh Vương thất bại, quân đoàn hoa yêu mai phục, người mạnh nhất của Tam đại cung điện là Lê Hồng làm phản, minh chủ Lăng Xiển có Đồ Lục Thú không ai bì nổi, Thiện Ác Nữ Vương một tay che trời.
Tất cả những chuyện này làm cho hai lão nhân không thể dự đoán được, sau khi thực lực của địch nhân tăng lên gấp đôi, cuối cùng vẫn có thể đại hoạch toàn thắng, chuyện này có bao nhiêu khó khăn cũng đoán được.
- Sở Mộ ah, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe nói định luật hồn sủng cấp Chiến Tướng thì không cách nào bước vào cấp Chúa Tể hay sao?
Hàn lão nhân vuốt vuốt chòm râu, nói khẽ với Sở Mộ.
Sinh vật cấp Nô Bộc không cách nào bước vào cấp Đế Hoàng, sinh vật cấp Chiến Tướng không cách nào bước vào cấp chúa tể, các cường giả Hồn Hoàng vô cùng rõ ràng điểm này, cho nên lần này Sở Mộ nói muốn đi Thất Hoang Chi Viên cho Ma Thụ Chiến Sĩ lịch lãm rèn luyện, lại cho Ma Thụ Chiến Sĩ tấn chức chúa tể. Hàn lão nhân cảm thấy chuyện này quá không sự thật, cho dù Sở Mộ có được huyền vật mộc hệ cũng không thể được.
Đây là hạn chế chủng tộc. Cho dù đủ khả năng cường hóa chủng tộc lên tới mức cao nhất nhưng bất cứ sinh vật nào cũng không thể đánh vỡ định luật, trừ phi là sinh vật này phát sinh dị biến chủng tộc.
- Ta có lòng tin.
Sở Mộ nói ra.
- Được rồi, nếm thử một chút cũng không phải là chuyện gì xấu, nhưng thật sự không được thì ngàn vạn lần không nên miễn cưỡng, huyền vật trong Thiên Hạ Cảnh và Vạn Tượng Cảnh khó tìm, nếu như lãng phí mất và muốn tìm lại thì quá khó khăn.
Hàn lão nhân cũng không có bắt buộc. Có chút đạo lý cần hồn sủng sư tự mình lĩnh ngộ mới có thể hiểu được.
...
Lại một lần nữa bước vào trong Thất Hoang Chi Viên, Sở Mộ lúc này xông thẳng về hướng của Ma Thụ đế quốc.
Phóng nhãn nhìn qua đế quốc xanh ngát ngút tầm mắt, tán cây rạm rạp chằng chịt không có chút khe hở nào cả, nếu như đứng trong rừng cây thì cho dù là trời sáng hay tối cũng không thể thấy được mặt trời.
Hiện giờ Sở Mộ cũng không thể phân rõ trong khu rừng này có bao nhiêu thực vật chân chính, có bao nhiêu là ma thụ đang ngủ say, tóm lại nếu như cho Ma Thụ Chiến Sĩ lịch lãm rèn luyện thì chiến đấu chủ lực chỉ có thể là Ma Thụ Chiến Sĩ.
Đại bộ phận bên ngoài Ma Thụ đế quốc chỉ là ma thụ mười năm hoặc ma thụ trăm năm, loại sinh vật cấp bậc này nếu như tụ tập đơn vị thành hàng vạn là có thể tạo thành uy hiếp rất lớn cho Ma Thụ Chiến Sĩ.
Mà ranh giới phiến Ma Thụ đế quốc này rất rộng, cách vị trí của Vạn Đồng Ma Thụ cũng hơn hai trăm dặm, loại tình huống này cho Vô Địch Đế Hoàng chiến đấu cũng không kinh động tới Vạn Đồng Ma Thụ cấp chúa tể, thậm chí ma thụ ngàn năm thực lực tương đối mạnh cũng không phát giác được, đủ cho Sở Mộ tiến hành theo chất lượng.
Đánh quần chiến thì tự nhiên Ma Thụ Chiến Sĩ là cường hạng, mấy ngàn ma thụ không thể tạo thành uy hiếp gì cho nó được. Sau khi Sở Mộ ra mệnh lệnh thì Ma Thụ Chiến Sĩ khát vọng đánh vỡ cực hạn chủng tộc bước vào cấp chúa tể đã gào thét một tiếng, hai mắt đỏ bừng giết vào trong rừng ma thụ.
Thứ làm năng lực quần chiến của Ma Thụ Chiến Sĩ bữu hãn chính là nhờ nó có hai kỹ năng.
Một là Sinh Mệnh Cấp Thủ, nó có thể giúp Ma Thụ Chiến Sĩ kịp thời âấp thu sinh mạng của sinh đối thủ trong quần công, đây là thứ giúp nó đứng ở thế bất bại. Còn một kỹ năng khác tên là Độc Tố Xâm Nhiễm.
Độc tố của Ma Thụ Chiến Sĩ phạm vi cực lớn, chỉ cần sinh vật ở trong phạm vi này sẽ không ngừng bị độc tố xâm nhập, tánh mạng không ngừng trôi qua, cuối cùng là bị độc tố bộc phát mà chết.
Nhất là những sinh vật bị thương thì khi độc tố phủ lên, tính mạng trong bất tri bất giác trôi qua sạch sẽ, cuối cùng chậm rãi bị độc tố làm hư thối từ bên trong.
Hai chủng năng lực này ở bên ngoài Ma Thụ Chiến Sĩ thế như chẻ tre, căn bản không thể ngăn cản, nhanh chóng làm cho ma thụ mười năm, ma thụ trăm năm bị hư thối và làm phì nhiêu cho thổ nhưỡng nơi này.
Ở bên ngoài tự nhiên không có tính khiêu chiến gì cả, Sở Mộ mang theo Ma Thụ Chiến Sĩ tiến vào bên trong.
Ma thụ ở bên trong thực lực mạnh hơn rất nhiều, đại bộ phận là cấp Thống Lĩnh và Quân Chủ, nếu hình thành quân đoàn thì cũng vượt qua hai ngàn, nếu phát động công kích đồng loạt và Ma Thụ Chiến Sĩ ở nơi này thì chỉ sợ Ma Thụ Chiến Sĩ cũng không cách nào ngăn cản.
Sở Mộ mang Ma Thụ Chiến Sĩ đi xuyên qua ranh giới bên ngoài, khi tiến vào trong thì kiên quyết không cho ma thụ tụ tập lại thành quân đoàn ngoài hai ngàn, thông qua thay đổi vị trí, đột phá, đi đường vòng, Ma Thụ Chiến Sĩ tiêu diệt bao nhiêu địch nhân cũng không rõ, thân thể hút tính mạng mộc hệ so với sinh mệnh của nó còn nhiều hơn vài chục lần.
Nhưng mà trắng trợn đồ sát trong đế quốc thế này, Sở Mộ cuối cùng vẫn bị những ma thụ cấp Đế Hoàng đỉnh phong chú ý tới, Sở Mộ không thể không mang theo Ma Thụ Chiến Sĩ đã hết thể lực trốn tới khu vực có rừng rậm thưa thớt, tạm thời tránh một chút.
- Năm mươi cấp Đế Hoàng, trong đó có ba ma thụ là Đế Hoàng đỉnh phong, còn có một vận cấp Thống Lĩnh tạo thành quân đoàn, chuyện này có chút khó đối phó.
Sở Mộ xoa huyệt Thái Dương.
Mặc dù nói mình một tay cũng có thể tiêu diệt bọn chúng, nhưng làm như vậy đối với Ma Thụ Chiến Sĩ không có chút chỗ tốt nào cả, hiện tại Sở Mộ nhất định phải bằng vào thực lực của Ma Thụ Chiến Sĩ giải quyết bọn chúng.
Ba con cấp Đế Hoàng đỉnh phong cầm đầu, đây là bộc lạc mộc hệ thập cấp nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, đem Sở Mộ cùng Ma Thụ Chiến Sĩ bao vây vào giữa quân đoàn.
Muốn đánh tiếp thì thể lực của Ma Thụ Chiến Sĩ sẽ không đủ, mà một vạn cấp Thống Lĩnh tạo thành quân đoàn thì Ma Thụ Chiến Sĩ nhiều nhất tiêu diệt được hai ba ngàn là hết thể lực ngay, còn có năm mươi con ma thụ cấp Đế Hoàng cùng ba con cấp Đế Hoàng đỉnh phong đều phi thường khó đối phó.
- Úc ~~~~~
Ma Thụ Chiến Sĩ giống như chiến sĩ trung thành đứng bên cạnh Sở Mộ, trung hậu trung thực phát ra tiếng kêu, tỏ vẻ nó cũng không sợ hãi bộ lạc thập cấp này.
- Úc!!!!! Úc!!!!!!
- Úc!!! Úc!!!!!! Úc!!!!!!!!!!
Bỗng nhiên trong rừng rậm tối như mực ở xa xa có tiếng kêu trầm thấp.
Những ma thụ ngàn năm khí diễm vô cùng hung hăng càn quấy, Sở Mộ một ngày trước đã giao thủ với chúng, bọn ma thụ ngàn năm này vô cùng thông minh, biết rõ Sở Mộ đang quấy rối đế quốc thì chúng ngụy trang thì thực vật bình thường, thời điểm đợi Sở Mộ chui vào bên trong thì đột ngột trồi lên từ mặt đất, tạo thành một lao tù cực lớn vây Sở Mộ lại, giống như bắt ba ba trong hủ.
Sở Mộ là chín niệm Hồn Hoàng cũng không phải cái gì cũng phát giác được, sau khi vào trong cái bẫy thì Sở Mộ rất quyết đoán mang theo Ma Thụ Chiến Sĩ phá vòng vây, sau khi tốn tức sức chín trâu hai hổ mới xem như thoát ra khỏi vòng vây của đám ma thụ ngàn năm giảo quyệt này, tìm được địa phương ẩn mật.
Nơi này cũng là địa phương của ma thụ ngàn năm, sau khi Sở Mộ ẩn nấp thì bộ lạc thập cấp này cũng cảnh giác dò xét chung quanh, năm bước một trạm canh gác mười bước một cương vị, nếu Sở Mộ không triệu hoán hồn sủng mạnh hơn, thật sự rất khó giải quyết khốn cảnh hiện giờ.
- Tính toán, chúng ta thử cường hóa đi, nếu như thành công thì ngươi sẽ đi giết ma thụ.
Sở Mộ nhìn Ma Thụ Chiến Sĩ nói ra.
- Úc ~~
Ma Thụ Chiến Sĩ cũng có chỗ do dự, bởi vì nó biết rõ mình chiến đấu còn chưa đủ.
Ma Thụ Chiến Sĩ có thể thông qua thu nạp tánh mạng tính toán đại khái mình có thể bước vào cấp chúa tể hay không, nó hiện giờ đại khái chỉ thu nạp được số năng lượng mộc hệ gấp năm mươi lần bản thân, trên thực tế muốn Ma Thụ Chiến Sĩ tấn cấp trăm phần trăm phải hấp thu năng lượng mộc hệ gấp một trăm lần bản thân mới được.
Gấp một trăm lần tính mạng của mình chỉ là tương đương, cũng có nghĩa là phải hấp thu năng lượng của mộ trăm sinh vật cấp Đế Hoàng đỉnh phong.
Đương nhiên sinh mạng của năm ngàn cấp Quân Chủ cộng lại có thể tương đương với một cấp Đế Hoàng đỉnh phong, dùng năng lực quần công cường hãn của Ma Thụ Chiến Sĩ thì quần chiến sẽ hấp thu năng lượng cực nhanh.
Hàn lão nhân đại khái tính toán qua giúp Sở Mộ một chút, dưới tình huống bình thường muốn một Vô Địch Đế Hoàng bước vào cấp Chúa Tể, nhu cầu chiến đấu của nó phải đánh bại một trăm Đế Hoàng đỉnh phong, đồng thời còn cần huyền vật trợ giúp.
Nếu chỉ có huyền vật, hồn sủng sẽ không đạt được tôi luyện trong chiến đấu, như vậy xác xuất cường hóa thành công của huyền vật cũng giảm xuống rất nhiều.
Nếu đạt tới xác xuất trăm phần trăm, vậy thì dùng huyền vật cường hóa cũng thành công trăm phần trăm, Hàn lão nhân chỉ có thể tính toán đại khái mà thôi, xác suất tấn cấp thành công không có khả năng là trăm phần trăm được.
Trên tay của Sở Mộ có huyền vật mộc hệ dã được Diệp Khuynh Tư tăng cường rồi, có thể giúp hồn sủng thành công tấn cấp là chín thành, tiếp cận phẩm chất hoàn mỹ.
Mà Ma Thụ Chiến Sĩ hiện tại tôi luyện chỉ mới đạt tới năm thành, như vậy xác suất Ma Thụ Chiến Sĩ có thể thành công tiến vào cấp chúa tể sẽ thấp hơn năm thành, sau đó Hàn lão nhân đặc biệt nhắc nhở qua Sở Mộ, đẳng cấp chủng tộc cũng ảnh hưởng tới quá trình tấn cấp, sinh vật cấp Chiến Tướng cho dù tôi luyện mười thành dù có được huyền vật mười thành, xác suất cường hóa là bằng không.
Đây chính là hạn chế của chủng tộc, ít có thể đánh vỡ.
Nhưng mà Hàn lão nhân cũng không biết hồn sủng của Sở Mộ đều được Trữ Mạn Nhi ân cần săn sóc, loại hạn chế chủng tộc này không tồn tại, cho nên Ma Thụ Chiến Sĩ vẫn có thể tiến vào cấp chúa tể.
Đợi tới khi Ma Thụ Chiến Sĩ tiến vào cấp chúa tể, đoán chừng Mục Thanh Y, Triêu Lãnh Xuyên, Hàn lão nhân, Đằng Lãng, Trầm Mặc sẽ kinh ngạc rớt cằm xuống đất.
Ma Thụ Chiến Sĩ không quá tình nguyện hiện tại tiến hành cường hóa tấn cấp, bởi vì nó hiện giờ thiếu tư lịch chiến đấu.
Xác xuất thành công chính thành của huyền vật mộc hệ vô cùng trân quý, nếu như thất bại thì muốn tìm lại là vô cùng khó khăn, loại chuyện này phải nhờ vào nhân phẩm thật tốt mới được, bằng không thì không có khả năng có được.
Mục Thanh Y hỏi thêm mộ lần nữa.
Mục Thanh Y có thể cảm giác được thực lực của nam tử này mạnh hơn mình, có một tồn tại như thế nhưng chưa từng xuất hiện trong lĩnh vực nhân loại, rốt cuộc là thiện hay ác cũng không biết, nếu như không hỏi rõ Mục Thanh Y sao có thể an tâm.
- Ta là ai không trọng yếu, rất nhanh sẽ có người tới tiếp quản nơi này, ngươi chuyển cáo cho người nên chuyển cáo đi.
Sông băng nam tử nói ra.
- Tiếp quản?
Mặt mũi Mục Thanh Y tràn đầy nghi hoặc.
Nhưng còn chưa chờ Mục Thanh Y lên tiếng hỏi tình huống thì nam tử kia đã nhảy lên lưng của Chiến Thú Mặc Dã cường đại, quay người đi vào trong sông băng tiến vào Thiên Sơn, mà con Dị Tông Yêu thu nhỏ lại như con mèo nằm trên vai của nam tử sông băng kia.
Tốc độ của Chiến Thú Mặc Dã cực nhanh, Quan Hoàng Vương có đuổi cũng không kịp, Mục Thanh Y cũng chỉ ngơ ngác nhìn qua nam tử này mang theo Dị Tông Yêu trốn ra khỏi Phong Ấn Tháp rời đi thật xa.
- Người này rốt cuộc là ai, có người tới tiếp quản nơi này là có ý gì?
Mục Thanh Y biết rõ mình có đuổi theo cũng không được gì, chỉ trầm tư nhìn qua phương hướng người kia rời đi.
Mục Thanh Y tin tưởng trừ Vạn Tượng Cảnh cùng Thiên Hạ Cảnh ra thì khẳng định còn có lãnh thổ của nhân loại khác, nhưng rốt cuộc bọn họ có văn minh và địa vị như thế nào trên thế giới này, điểm ấy từ đầu đến cuối không ai hiểu được.
Nghe đồn Thiên Sơn là ranh giới thông tới nơi bao la khác, vừa rồi nam tử sông băng chạy về hướng Thiên Sơn như bay, rốt cuộc là hắn rời khỏi Vạn Tượng Cảnh đi tới vùng đất mới hay là hắn hiện tại trở về thế giới của hắn.
Những nghi hoặc này Mục Thanh Y căn bản không thể nào đạt được giải đáp, chỉ có thể lựa chọn quay trở về, đi hỏi thăm những người cơ tư lịch già dặn, có lẽ có thể từ chỗ bọn họ tìm được đáp án.
Thành Hướng Vinh.
Sau khi chiến tranh kết thúc thì Sở Mộ lại tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện thì không có chút ý nghĩa nào, loại trạng thái này ngẫu nhiên nhàn nhã cũng là thích ý, sau khi tâm sự chút tri thức với Trần lão nhân thì cùng Diệp Khuynh Tư đi hái linh dược, cầm sách đọc trao dồi thêm kiến thức về hồn sủng.
Nhưng nếu ở lâu trong hoàn cảnh như vậy thì Sở Mộ cũng ngồi không yên, máu chảy trong người của hắn là dòng máu hiếu chiến, nếu không cho hắn chiến đấu thì hắn thậm chí có cảm giác tim của mình đang ngừng đập.
Nhưng nếu muốn chiến đấu thì xuấ hiện vấn đề làm cho Sở Mộ đau đầu.
Đầu tiên cả Thiên Hạ Cảnh cùng Vạn Tượng Cảnh đã không có chỗ nào mà Sở Mộ không dám đi cả, cho dù là cho tìm nơi cho Phược Phong Linh, Băng Không Tinh Linh, Quỷ Khung Quân Vương lịch lãm rèn luyện cũng khó khăn.
Trong khoảng thời gian này Sở Mộ cố ý đi tới Thất Hoang Chi Viên.
Thất Hoang Chi Viên là hung địa thái cổ, chỗ đó có Vạn Đồng Ma Thụ tồn tại và cả một Ma Thụ đế quốc, phi thường thích hợp cho Ma Thụ Chiến Sĩ lịch lãm rèn luyện.
Sở Mộ có được huyền vật mộc hệ, trước tiên cho huyền vật này ân cần săn sóc Ma Thụ Chiến Sĩ thời gian thật lâu, mà Diệp Khuynh Tư ở thành Hướng Vinh cũng thu thập không ít linh vật mộc hệ cho Sở Mộ, như thế thực lực của Ma Thụ Chiến Sĩ tăng nhiều, tấn cấp có tài nguyên rất sung túc, cái thiếu chính là chiến đấu tẩy lễ.
Trước khi tiến vào trong Thất Hoang Chi Viên thì Sở Mộ lại tiến tới nhà gỗ của Hàn lão nhân và Ôn lão phụ để dò hỏi bọn họ.
Tuy hai người này đã từ một ít nơi biết được tin tức minh chủ Lăng Xiển, nhưng khi Sở Mộ tinh tế giảng thuật lại tình cảnh lúc đó thì hai người bọn họ vẫn kinh ngạc không thôi.
Thành thị rơi vào trong tay giặc khó hiểu, triệu hoán bảy Thánh Vương thất bại, quân đoàn hoa yêu mai phục, người mạnh nhất của Tam đại cung điện là Lê Hồng làm phản, minh chủ Lăng Xiển có Đồ Lục Thú không ai bì nổi, Thiện Ác Nữ Vương một tay che trời.
Tất cả những chuyện này làm cho hai lão nhân không thể dự đoán được, sau khi thực lực của địch nhân tăng lên gấp đôi, cuối cùng vẫn có thể đại hoạch toàn thắng, chuyện này có bao nhiêu khó khăn cũng đoán được.
- Sở Mộ ah, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe nói định luật hồn sủng cấp Chiến Tướng thì không cách nào bước vào cấp Chúa Tể hay sao?
Hàn lão nhân vuốt vuốt chòm râu, nói khẽ với Sở Mộ.
Sinh vật cấp Nô Bộc không cách nào bước vào cấp Đế Hoàng, sinh vật cấp Chiến Tướng không cách nào bước vào cấp chúa tể, các cường giả Hồn Hoàng vô cùng rõ ràng điểm này, cho nên lần này Sở Mộ nói muốn đi Thất Hoang Chi Viên cho Ma Thụ Chiến Sĩ lịch lãm rèn luyện, lại cho Ma Thụ Chiến Sĩ tấn chức chúa tể. Hàn lão nhân cảm thấy chuyện này quá không sự thật, cho dù Sở Mộ có được huyền vật mộc hệ cũng không thể được.
Đây là hạn chế chủng tộc. Cho dù đủ khả năng cường hóa chủng tộc lên tới mức cao nhất nhưng bất cứ sinh vật nào cũng không thể đánh vỡ định luật, trừ phi là sinh vật này phát sinh dị biến chủng tộc.
- Ta có lòng tin.
Sở Mộ nói ra.
- Được rồi, nếm thử một chút cũng không phải là chuyện gì xấu, nhưng thật sự không được thì ngàn vạn lần không nên miễn cưỡng, huyền vật trong Thiên Hạ Cảnh và Vạn Tượng Cảnh khó tìm, nếu như lãng phí mất và muốn tìm lại thì quá khó khăn.
Hàn lão nhân cũng không có bắt buộc. Có chút đạo lý cần hồn sủng sư tự mình lĩnh ngộ mới có thể hiểu được.
...
Lại một lần nữa bước vào trong Thất Hoang Chi Viên, Sở Mộ lúc này xông thẳng về hướng của Ma Thụ đế quốc.
Phóng nhãn nhìn qua đế quốc xanh ngát ngút tầm mắt, tán cây rạm rạp chằng chịt không có chút khe hở nào cả, nếu như đứng trong rừng cây thì cho dù là trời sáng hay tối cũng không thể thấy được mặt trời.
Hiện giờ Sở Mộ cũng không thể phân rõ trong khu rừng này có bao nhiêu thực vật chân chính, có bao nhiêu là ma thụ đang ngủ say, tóm lại nếu như cho Ma Thụ Chiến Sĩ lịch lãm rèn luyện thì chiến đấu chủ lực chỉ có thể là Ma Thụ Chiến Sĩ.
Đại bộ phận bên ngoài Ma Thụ đế quốc chỉ là ma thụ mười năm hoặc ma thụ trăm năm, loại sinh vật cấp bậc này nếu như tụ tập đơn vị thành hàng vạn là có thể tạo thành uy hiếp rất lớn cho Ma Thụ Chiến Sĩ.
Mà ranh giới phiến Ma Thụ đế quốc này rất rộng, cách vị trí của Vạn Đồng Ma Thụ cũng hơn hai trăm dặm, loại tình huống này cho Vô Địch Đế Hoàng chiến đấu cũng không kinh động tới Vạn Đồng Ma Thụ cấp chúa tể, thậm chí ma thụ ngàn năm thực lực tương đối mạnh cũng không phát giác được, đủ cho Sở Mộ tiến hành theo chất lượng.
Đánh quần chiến thì tự nhiên Ma Thụ Chiến Sĩ là cường hạng, mấy ngàn ma thụ không thể tạo thành uy hiếp gì cho nó được. Sau khi Sở Mộ ra mệnh lệnh thì Ma Thụ Chiến Sĩ khát vọng đánh vỡ cực hạn chủng tộc bước vào cấp chúa tể đã gào thét một tiếng, hai mắt đỏ bừng giết vào trong rừng ma thụ.
Thứ làm năng lực quần chiến của Ma Thụ Chiến Sĩ bữu hãn chính là nhờ nó có hai kỹ năng.
Một là Sinh Mệnh Cấp Thủ, nó có thể giúp Ma Thụ Chiến Sĩ kịp thời âấp thu sinh mạng của sinh đối thủ trong quần công, đây là thứ giúp nó đứng ở thế bất bại. Còn một kỹ năng khác tên là Độc Tố Xâm Nhiễm.
Độc tố của Ma Thụ Chiến Sĩ phạm vi cực lớn, chỉ cần sinh vật ở trong phạm vi này sẽ không ngừng bị độc tố xâm nhập, tánh mạng không ngừng trôi qua, cuối cùng là bị độc tố bộc phát mà chết.
Nhất là những sinh vật bị thương thì khi độc tố phủ lên, tính mạng trong bất tri bất giác trôi qua sạch sẽ, cuối cùng chậm rãi bị độc tố làm hư thối từ bên trong.
Hai chủng năng lực này ở bên ngoài Ma Thụ Chiến Sĩ thế như chẻ tre, căn bản không thể ngăn cản, nhanh chóng làm cho ma thụ mười năm, ma thụ trăm năm bị hư thối và làm phì nhiêu cho thổ nhưỡng nơi này.
Ở bên ngoài tự nhiên không có tính khiêu chiến gì cả, Sở Mộ mang theo Ma Thụ Chiến Sĩ tiến vào bên trong.
Ma thụ ở bên trong thực lực mạnh hơn rất nhiều, đại bộ phận là cấp Thống Lĩnh và Quân Chủ, nếu hình thành quân đoàn thì cũng vượt qua hai ngàn, nếu phát động công kích đồng loạt và Ma Thụ Chiến Sĩ ở nơi này thì chỉ sợ Ma Thụ Chiến Sĩ cũng không cách nào ngăn cản.
Sở Mộ mang Ma Thụ Chiến Sĩ đi xuyên qua ranh giới bên ngoài, khi tiến vào trong thì kiên quyết không cho ma thụ tụ tập lại thành quân đoàn ngoài hai ngàn, thông qua thay đổi vị trí, đột phá, đi đường vòng, Ma Thụ Chiến Sĩ tiêu diệt bao nhiêu địch nhân cũng không rõ, thân thể hút tính mạng mộc hệ so với sinh mệnh của nó còn nhiều hơn vài chục lần.
Nhưng mà trắng trợn đồ sát trong đế quốc thế này, Sở Mộ cuối cùng vẫn bị những ma thụ cấp Đế Hoàng đỉnh phong chú ý tới, Sở Mộ không thể không mang theo Ma Thụ Chiến Sĩ đã hết thể lực trốn tới khu vực có rừng rậm thưa thớt, tạm thời tránh một chút.
- Năm mươi cấp Đế Hoàng, trong đó có ba ma thụ là Đế Hoàng đỉnh phong, còn có một vận cấp Thống Lĩnh tạo thành quân đoàn, chuyện này có chút khó đối phó.
Sở Mộ xoa huyệt Thái Dương.
Mặc dù nói mình một tay cũng có thể tiêu diệt bọn chúng, nhưng làm như vậy đối với Ma Thụ Chiến Sĩ không có chút chỗ tốt nào cả, hiện tại Sở Mộ nhất định phải bằng vào thực lực của Ma Thụ Chiến Sĩ giải quyết bọn chúng.
Ba con cấp Đế Hoàng đỉnh phong cầm đầu, đây là bộc lạc mộc hệ thập cấp nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, đem Sở Mộ cùng Ma Thụ Chiến Sĩ bao vây vào giữa quân đoàn.
Muốn đánh tiếp thì thể lực của Ma Thụ Chiến Sĩ sẽ không đủ, mà một vạn cấp Thống Lĩnh tạo thành quân đoàn thì Ma Thụ Chiến Sĩ nhiều nhất tiêu diệt được hai ba ngàn là hết thể lực ngay, còn có năm mươi con ma thụ cấp Đế Hoàng cùng ba con cấp Đế Hoàng đỉnh phong đều phi thường khó đối phó.
- Úc ~~~~~
Ma Thụ Chiến Sĩ giống như chiến sĩ trung thành đứng bên cạnh Sở Mộ, trung hậu trung thực phát ra tiếng kêu, tỏ vẻ nó cũng không sợ hãi bộ lạc thập cấp này.
- Úc!!!!! Úc!!!!!!
- Úc!!! Úc!!!!!! Úc!!!!!!!!!!
Bỗng nhiên trong rừng rậm tối như mực ở xa xa có tiếng kêu trầm thấp.
Những ma thụ ngàn năm khí diễm vô cùng hung hăng càn quấy, Sở Mộ một ngày trước đã giao thủ với chúng, bọn ma thụ ngàn năm này vô cùng thông minh, biết rõ Sở Mộ đang quấy rối đế quốc thì chúng ngụy trang thì thực vật bình thường, thời điểm đợi Sở Mộ chui vào bên trong thì đột ngột trồi lên từ mặt đất, tạo thành một lao tù cực lớn vây Sở Mộ lại, giống như bắt ba ba trong hủ.
Sở Mộ là chín niệm Hồn Hoàng cũng không phải cái gì cũng phát giác được, sau khi vào trong cái bẫy thì Sở Mộ rất quyết đoán mang theo Ma Thụ Chiến Sĩ phá vòng vây, sau khi tốn tức sức chín trâu hai hổ mới xem như thoát ra khỏi vòng vây của đám ma thụ ngàn năm giảo quyệt này, tìm được địa phương ẩn mật.
Nơi này cũng là địa phương của ma thụ ngàn năm, sau khi Sở Mộ ẩn nấp thì bộ lạc thập cấp này cũng cảnh giác dò xét chung quanh, năm bước một trạm canh gác mười bước một cương vị, nếu Sở Mộ không triệu hoán hồn sủng mạnh hơn, thật sự rất khó giải quyết khốn cảnh hiện giờ.
- Tính toán, chúng ta thử cường hóa đi, nếu như thành công thì ngươi sẽ đi giết ma thụ.
Sở Mộ nhìn Ma Thụ Chiến Sĩ nói ra.
- Úc ~~
Ma Thụ Chiến Sĩ cũng có chỗ do dự, bởi vì nó biết rõ mình chiến đấu còn chưa đủ.
Ma Thụ Chiến Sĩ có thể thông qua thu nạp tánh mạng tính toán đại khái mình có thể bước vào cấp chúa tể hay không, nó hiện giờ đại khái chỉ thu nạp được số năng lượng mộc hệ gấp năm mươi lần bản thân, trên thực tế muốn Ma Thụ Chiến Sĩ tấn cấp trăm phần trăm phải hấp thu năng lượng mộc hệ gấp một trăm lần bản thân mới được.
Gấp một trăm lần tính mạng của mình chỉ là tương đương, cũng có nghĩa là phải hấp thu năng lượng của mộ trăm sinh vật cấp Đế Hoàng đỉnh phong.
Đương nhiên sinh mạng của năm ngàn cấp Quân Chủ cộng lại có thể tương đương với một cấp Đế Hoàng đỉnh phong, dùng năng lực quần công cường hãn của Ma Thụ Chiến Sĩ thì quần chiến sẽ hấp thu năng lượng cực nhanh.
Hàn lão nhân đại khái tính toán qua giúp Sở Mộ một chút, dưới tình huống bình thường muốn một Vô Địch Đế Hoàng bước vào cấp Chúa Tể, nhu cầu chiến đấu của nó phải đánh bại một trăm Đế Hoàng đỉnh phong, đồng thời còn cần huyền vật trợ giúp.
Nếu chỉ có huyền vật, hồn sủng sẽ không đạt được tôi luyện trong chiến đấu, như vậy xác xuất cường hóa thành công của huyền vật cũng giảm xuống rất nhiều.
Nếu đạt tới xác xuất trăm phần trăm, vậy thì dùng huyền vật cường hóa cũng thành công trăm phần trăm, Hàn lão nhân chỉ có thể tính toán đại khái mà thôi, xác suất tấn cấp thành công không có khả năng là trăm phần trăm được.
Trên tay của Sở Mộ có huyền vật mộc hệ dã được Diệp Khuynh Tư tăng cường rồi, có thể giúp hồn sủng thành công tấn cấp là chín thành, tiếp cận phẩm chất hoàn mỹ.
Mà Ma Thụ Chiến Sĩ hiện tại tôi luyện chỉ mới đạt tới năm thành, như vậy xác suất Ma Thụ Chiến Sĩ có thể thành công tiến vào cấp chúa tể sẽ thấp hơn năm thành, sau đó Hàn lão nhân đặc biệt nhắc nhở qua Sở Mộ, đẳng cấp chủng tộc cũng ảnh hưởng tới quá trình tấn cấp, sinh vật cấp Chiến Tướng cho dù tôi luyện mười thành dù có được huyền vật mười thành, xác suất cường hóa là bằng không.
Đây chính là hạn chế của chủng tộc, ít có thể đánh vỡ.
Nhưng mà Hàn lão nhân cũng không biết hồn sủng của Sở Mộ đều được Trữ Mạn Nhi ân cần săn sóc, loại hạn chế chủng tộc này không tồn tại, cho nên Ma Thụ Chiến Sĩ vẫn có thể tiến vào cấp chúa tể.
Đợi tới khi Ma Thụ Chiến Sĩ tiến vào cấp chúa tể, đoán chừng Mục Thanh Y, Triêu Lãnh Xuyên, Hàn lão nhân, Đằng Lãng, Trầm Mặc sẽ kinh ngạc rớt cằm xuống đất.
Ma Thụ Chiến Sĩ không quá tình nguyện hiện tại tiến hành cường hóa tấn cấp, bởi vì nó hiện giờ thiếu tư lịch chiến đấu.
Xác xuất thành công chính thành của huyền vật mộc hệ vô cùng trân quý, nếu như thất bại thì muốn tìm lại là vô cùng khó khăn, loại chuyện này phải nhờ vào nhân phẩm thật tốt mới được, bằng không thì không có khả năng có được.