Sủng Mị
Chương 1132: Cổ đại thú hồn chi lực
Cơ bắp tràn ngập lực lượng và có hoa văn nổi lên, rậm rạp chằng chịt, gương mặt đáng sợ dữ tợn giống như có vô số độc trùng nổi lên, từ cơ bắp tới thân hình lắc lư mạnh mẽ!
Toàn thân thú một sừng cuồng bạo, dã tính, tàn bạo, bách chiến bách thắng, cái sừng như xuyên thẳng bầu trời, khí thế áp mặt đất nứt vỡ, ép tới mức những hồn sủng sư yếu kém cũng ngất đi!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Sừng thú là hoàng giả trong thú tộc, là sinh vật mạnh nhất trong thú tộc.
Sau khi đạt tới cấp chúa tể thì Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương càng hung hãn hung mãnh, lực lượng dã tính không sợ gì ai!
- Lại là một hồn sủng cấp chúa tể.
Hạ Chỉ Hiền nhìn chằm chằm vào Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương. Nhỏ giọng nói thầm một câu.
Mà chung quanh Hạ Chỉ Hiền là Tân Liêu, Long tuyệt cùng với những cao thủ Hồn Minh khác ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào hồn sủng cấp chúa tể kia!
Thế cục chiến trường vốn là Ngô Quảng thoáng chiếm cứ ưu thế, Mục Thanh Y tuy triệu hoán Bạch Hổ, nhưng mà thực lực Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương này còn mạnh hơn Mạch Hổ nhiều lắm!
Trận chiến đấu này không những đại hoạch toàn thắng, thậm chí có thể giết Sở Phương Trần cùng Mục Thanh Y!
Nếu như có thể giải quyết hai người này thì Tam đại cung điện không có chỗ dựa vào đáng giá. Thậm chí trận chiến đấu này sau khi phân thắng bại sinh tử, rất có thể Hồn Minh cũng tiến công quy mô.
- Ha ha ha, Mục tiểu thư, có tâm tư quan tâm tiểu tử kia, chẳng bằng lo lắng cho mình nhiều một chút đi.
Ngô Quảng cất tiếng cười to!
Mục Thanh Y cũng trầm xuống, vốn tưởng rằng Ngô Quảng sở dĩ dám trực tiếp ước chiến với mình là vì có băng hệ chúa tể, tuyệt đối không ngờ hắn còn hồn sủng cấp chúa tể thứ hai!
Thực lực cường đại như thế xác thực đủ để tiếu ngạo Vạn Tượng Cảnh. Thế nhưng mà Mục Thanh Y kinh ngạc thì còn mang theo hoài nghi thật sâu.
Dùng hiểu biết của nàng với Ngô Quảng thì thằng này chỉ có thể có được một hồn sủng cấp chúa tể. Con hồn sủng thứ hai này rốt cuộc là của người nào. Chẳng lẽ là minh chủ tặng cho đệ tử hay sao?
Huyền vật trân quý hiếm thấy, có lẽ minh chủ cũng giữ lại cho mình. Tăng cường thực lực của mình mới phải, làm sao có thể hào phóng tặng cho đệ tử của mình.
Những chuyện này làm Mục Thanh Y căn bản không nghĩ ra, nhưng lúc này hai chúa tể xung phong đánh tới làm cho Mục Thanh Y không có dư thời gian lo chuyện khác, vội vàng đổi phương thức chiến đấu, nếu như Bạch Hổ cùng Băng Thương Chi Vương đối kháng, Quan Hoàng Vương phải nghênh chiến Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Loại phương thức chiến đấu này Quan Hoàng Vương có lẽ có thể chiếm cứ ưu thế trên không. Nhưng mà Bạch Hổ lại phi thường nguy hiểm, Mục Thanh Y cũng không dám khẳng định Bạch Hổ có thể kiên trì dưới công kích của Băng Thương Chi Vương bao lâu. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Rống!!!!!!!!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương giẫm lên mây, cái sừng của nó sáng lên, khí thế phá tan trời xanh, chỉ sợ đủ để xé nát mọi thứ.
Quan Hoàng Vương nương tựa vào ưu thế không trung né tránh công kích của Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương, thân hình màu vang bay lượn trong không trung!
Ánh mặt trời chiếu xuống, Quan Hoàng Vương bay ngang hàng với Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Ánh nắng mặt trời chính là vật che chắn cho Quan Hoàng Vương, cánh của nó mở ra!
- Nghệ!!!!!!
- Hoàng Dương Chước!
Mục Thanh Y đọc tên kỹ năng.
Thoáng chốc lửa cháy màu vàng của Quan Hoàng Vương gia tăng năm thành, lửa nóng hừng hực và được ánh mặt trời gia trì nên nóng hơn, ánh lửa thiêu đốt mọi thứ chung quanh!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú ngẩng đầu lên, liệt dương màu vàng kia điệp gia nên cự thú không thể không đưa hai tay lên ngăn cản, ngăn cản lửa nóng đang ập tới trước mặt!
- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~
Hỏa diễm lao xuống đem Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương đánh vào mặt đất, hỏa diễm của mặt trời hàng thế hiện ra hỏa diễm màu vàng giống như đang xua tan bóng tối, phủ kín cả bình nguyên này.
- Hống hống hống!!!!!!!!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương bị đốt cháy thì phẫn nộ điên cuồng hét lên, gió mạnh nổi lên cuốn bay những đống lửa đang cháy trên người.
Nhưng mà trong quá trình này thân thể Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương vẫn bị bỏng một mảng lớn.
Trông thấy Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương bị thương, Mục Thanh Y thoáng an tâm một ít.
Xem ra Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương này chỉ là chuẩn chúa tể bình thường, thực lực so với Quan Hoàng Vương còn kém một cấp bậc, chiến đấu này không phải không có phần thắng!
Người của Tam đại cung điện nhìn thấy Quan Hoàng Vương rõđã cường đại hơn, đồng dạng buông lỏng một hơi, trận chiến đấu này không phải là không có khả năng quần nhau.
...
Quét mắt nhìn thấy thành viên Tam đại cung điện đang thở ra, Ngô Quảng lại tươi cươi trào phúng.
- Cho người ta biết một chút thực lực của ngươi đi.
Thiên tử Ngô Quảng nhìn Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương phát ra mệnh lệnh!
- Rống!!!!!!!!!!!!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương phát ra tiếng rầm rú cuồng bạo, toàn thân hiện ra hào quang màu đen chằng chịt giống như trận đồ đang mở ra, một ít cổ vân cùng cổ vân họp thành lực lượng cổ xưa, sau đó ấn ký màu đỏ lượn lờ, tụ tập chung quanh cơ giác của Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Cơ giác này có cổ lực bám vào, vậy mà chậm rãi xuất hiện một thú ảnh cường đại.
Mục Thanh Y kinh ngạc nhìn qua hồn ảnh cơ giác này đang xé rách không gian, trong nội tâm càng hoảng sợ, nàng chưa từng gặp qua kỹ năng hồn ảnh thế này!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương huyễn hóa bóng dáng thì trở nên cuồng bạo khủng bố, cơ hồ chiếm lấy ưu thế!
Kỹ năng này làm người ta giật mình liên tục, Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương vốn hình thể to lớn sừng sững như núi, bây giờ thú hồn này lại lớn hơn thân thể Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương ba bốn lần, hình thể như vậy chưa từng thấy qua, lúc này tận mắt nhìn thấy nội tâm càng rung động hơn nhiều.
- Cái này... Đây chính là cổ đại thú hồn lực...
Đàm lão trong phái trung lập ngẩng đầu, có chút không thể tin nói một tiếng.
- Đàm lão, cổ đại thú hồn lực là thế nào?
Những lão hồn sư kinh nghiêm phong phú cũng không rõ chuyện này là thế nào, vội vàng lên tiếng dò hỏi.
- Ý chí nguyên tố viễn cổ các ngươi nghe nói qua chưa?
Đàm Đức mở miệng nói ra.
- Làm sao chưa từng nghe qua chứ, đây chính là kỹ năng hoàn my nhất của hồn sủng chủng tộc nguyên tố đấy.
- Cổ đại thú hồn lực này chính là ý chí nguyên tố viễn cổ đấy, nhưng so với ý chí nguyên tổ viễn cổ còn mạnh hơn nữa, là kỹ năng cường đại hiếm thấy trong thú tộc, lúc ban đầu cổ đại thú hồn chi lực chỉ có thể dùng kỹ năng man lực mà thôi, gia tăng lực công kích nhất định, những kỹ năng này chỉ xuất hiện trên người của những sinh vật cổ xưa, nhưng mà chỉ có thể xem là hình thức ban đầu của ý chí nguyên tố viễn cổ mà thôi, mà cổ đại thú hồn chi lực thuần túy nhất có thể thực thể hóa giống như Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương đang làm, đem huyết mạch cổ xưa trong người kích hoạt lên, sau đó hóa thành vũ khí thú hồn, đạt tới hiệu quả công kích cường đại nhất!
Toàn thân thú một sừng cuồng bạo, dã tính, tàn bạo, bách chiến bách thắng, cái sừng như xuyên thẳng bầu trời, khí thế áp mặt đất nứt vỡ, ép tới mức những hồn sủng sư yếu kém cũng ngất đi!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Sừng thú là hoàng giả trong thú tộc, là sinh vật mạnh nhất trong thú tộc.
Sau khi đạt tới cấp chúa tể thì Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương càng hung hãn hung mãnh, lực lượng dã tính không sợ gì ai!
- Lại là một hồn sủng cấp chúa tể.
Hạ Chỉ Hiền nhìn chằm chằm vào Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương. Nhỏ giọng nói thầm một câu.
Mà chung quanh Hạ Chỉ Hiền là Tân Liêu, Long tuyệt cùng với những cao thủ Hồn Minh khác ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào hồn sủng cấp chúa tể kia!
Thế cục chiến trường vốn là Ngô Quảng thoáng chiếm cứ ưu thế, Mục Thanh Y tuy triệu hoán Bạch Hổ, nhưng mà thực lực Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương này còn mạnh hơn Mạch Hổ nhiều lắm!
Trận chiến đấu này không những đại hoạch toàn thắng, thậm chí có thể giết Sở Phương Trần cùng Mục Thanh Y!
Nếu như có thể giải quyết hai người này thì Tam đại cung điện không có chỗ dựa vào đáng giá. Thậm chí trận chiến đấu này sau khi phân thắng bại sinh tử, rất có thể Hồn Minh cũng tiến công quy mô.
- Ha ha ha, Mục tiểu thư, có tâm tư quan tâm tiểu tử kia, chẳng bằng lo lắng cho mình nhiều một chút đi.
Ngô Quảng cất tiếng cười to!
Mục Thanh Y cũng trầm xuống, vốn tưởng rằng Ngô Quảng sở dĩ dám trực tiếp ước chiến với mình là vì có băng hệ chúa tể, tuyệt đối không ngờ hắn còn hồn sủng cấp chúa tể thứ hai!
Thực lực cường đại như thế xác thực đủ để tiếu ngạo Vạn Tượng Cảnh. Thế nhưng mà Mục Thanh Y kinh ngạc thì còn mang theo hoài nghi thật sâu.
Dùng hiểu biết của nàng với Ngô Quảng thì thằng này chỉ có thể có được một hồn sủng cấp chúa tể. Con hồn sủng thứ hai này rốt cuộc là của người nào. Chẳng lẽ là minh chủ tặng cho đệ tử hay sao?
Huyền vật trân quý hiếm thấy, có lẽ minh chủ cũng giữ lại cho mình. Tăng cường thực lực của mình mới phải, làm sao có thể hào phóng tặng cho đệ tử của mình.
Những chuyện này làm Mục Thanh Y căn bản không nghĩ ra, nhưng lúc này hai chúa tể xung phong đánh tới làm cho Mục Thanh Y không có dư thời gian lo chuyện khác, vội vàng đổi phương thức chiến đấu, nếu như Bạch Hổ cùng Băng Thương Chi Vương đối kháng, Quan Hoàng Vương phải nghênh chiến Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Loại phương thức chiến đấu này Quan Hoàng Vương có lẽ có thể chiếm cứ ưu thế trên không. Nhưng mà Bạch Hổ lại phi thường nguy hiểm, Mục Thanh Y cũng không dám khẳng định Bạch Hổ có thể kiên trì dưới công kích của Băng Thương Chi Vương bao lâu. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Rống!!!!!!!!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương giẫm lên mây, cái sừng của nó sáng lên, khí thế phá tan trời xanh, chỉ sợ đủ để xé nát mọi thứ.
Quan Hoàng Vương nương tựa vào ưu thế không trung né tránh công kích của Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương, thân hình màu vang bay lượn trong không trung!
Ánh mặt trời chiếu xuống, Quan Hoàng Vương bay ngang hàng với Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Ánh nắng mặt trời chính là vật che chắn cho Quan Hoàng Vương, cánh của nó mở ra!
- Nghệ!!!!!!
- Hoàng Dương Chước!
Mục Thanh Y đọc tên kỹ năng.
Thoáng chốc lửa cháy màu vàng của Quan Hoàng Vương gia tăng năm thành, lửa nóng hừng hực và được ánh mặt trời gia trì nên nóng hơn, ánh lửa thiêu đốt mọi thứ chung quanh!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú ngẩng đầu lên, liệt dương màu vàng kia điệp gia nên cự thú không thể không đưa hai tay lên ngăn cản, ngăn cản lửa nóng đang ập tới trước mặt!
- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~
Hỏa diễm lao xuống đem Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương đánh vào mặt đất, hỏa diễm của mặt trời hàng thế hiện ra hỏa diễm màu vàng giống như đang xua tan bóng tối, phủ kín cả bình nguyên này.
- Hống hống hống!!!!!!!!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương bị đốt cháy thì phẫn nộ điên cuồng hét lên, gió mạnh nổi lên cuốn bay những đống lửa đang cháy trên người.
Nhưng mà trong quá trình này thân thể Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương vẫn bị bỏng một mảng lớn.
Trông thấy Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương bị thương, Mục Thanh Y thoáng an tâm một ít.
Xem ra Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương này chỉ là chuẩn chúa tể bình thường, thực lực so với Quan Hoàng Vương còn kém một cấp bậc, chiến đấu này không phải không có phần thắng!
Người của Tam đại cung điện nhìn thấy Quan Hoàng Vương rõđã cường đại hơn, đồng dạng buông lỏng một hơi, trận chiến đấu này không phải là không có khả năng quần nhau.
...
Quét mắt nhìn thấy thành viên Tam đại cung điện đang thở ra, Ngô Quảng lại tươi cươi trào phúng.
- Cho người ta biết một chút thực lực của ngươi đi.
Thiên tử Ngô Quảng nhìn Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương phát ra mệnh lệnh!
- Rống!!!!!!!!!!!!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương phát ra tiếng rầm rú cuồng bạo, toàn thân hiện ra hào quang màu đen chằng chịt giống như trận đồ đang mở ra, một ít cổ vân cùng cổ vân họp thành lực lượng cổ xưa, sau đó ấn ký màu đỏ lượn lờ, tụ tập chung quanh cơ giác của Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương!
Cơ giác này có cổ lực bám vào, vậy mà chậm rãi xuất hiện một thú ảnh cường đại.
Mục Thanh Y kinh ngạc nhìn qua hồn ảnh cơ giác này đang xé rách không gian, trong nội tâm càng hoảng sợ, nàng chưa từng gặp qua kỹ năng hồn ảnh thế này!
Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương huyễn hóa bóng dáng thì trở nên cuồng bạo khủng bố, cơ hồ chiếm lấy ưu thế!
Kỹ năng này làm người ta giật mình liên tục, Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương vốn hình thể to lớn sừng sững như núi, bây giờ thú hồn này lại lớn hơn thân thể Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương ba bốn lần, hình thể như vậy chưa từng thấy qua, lúc này tận mắt nhìn thấy nội tâm càng rung động hơn nhiều.
- Cái này... Đây chính là cổ đại thú hồn lực...
Đàm lão trong phái trung lập ngẩng đầu, có chút không thể tin nói một tiếng.
- Đàm lão, cổ đại thú hồn lực là thế nào?
Những lão hồn sư kinh nghiêm phong phú cũng không rõ chuyện này là thế nào, vội vàng lên tiếng dò hỏi.
- Ý chí nguyên tố viễn cổ các ngươi nghe nói qua chưa?
Đàm Đức mở miệng nói ra.
- Làm sao chưa từng nghe qua chứ, đây chính là kỹ năng hoàn my nhất của hồn sủng chủng tộc nguyên tố đấy.
- Cổ đại thú hồn lực này chính là ý chí nguyên tố viễn cổ đấy, nhưng so với ý chí nguyên tổ viễn cổ còn mạnh hơn nữa, là kỹ năng cường đại hiếm thấy trong thú tộc, lúc ban đầu cổ đại thú hồn chi lực chỉ có thể dùng kỹ năng man lực mà thôi, gia tăng lực công kích nhất định, những kỹ năng này chỉ xuất hiện trên người của những sinh vật cổ xưa, nhưng mà chỉ có thể xem là hình thức ban đầu của ý chí nguyên tố viễn cổ mà thôi, mà cổ đại thú hồn chi lực thuần túy nhất có thể thực thể hóa giống như Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương đang làm, đem huyết mạch cổ xưa trong người kích hoạt lên, sau đó hóa thành vũ khí thú hồn, đạt tới hiệu quả công kích cường đại nhất!