Sủng Mị
Chương 1074: Phương thức tu luyện đặc thù (P2)
- Loại mạch khoáng này thường thường đều có bộ lạc thủ hộ nghiêm chỉnh...
Lão ẩn sĩ thấp giọng nói một câu.
- Bị ta thanh lý xong rồi, nhưng mà đường xá có chút xa xôi, chính các ngươi nghĩ biện pháp đi, dù sao núi vàng nằm ở nơi đó, các ngươi đi mà đào, đừng có ở chỗ này lắc lư.
Sở Mộ nói ra.
Đúng như Sở Mộ nói, đây chính là núi vàng!
Bốn người Yểm Ma Cung vô cùng hưng phấn, sau khi nói lời cáo từ thì bốn người vội vàng đi ra khỏi đại điện, hận không thể hiện tại bay trở về Yểm Ma Cung, sau đó phái người giết vào núi vàng đang chờ bọn họ!
Lúc này bọn họ đã tin tưởng lời của Sở Mộ không nghi ngờ, dù sao mười mấy ngày nay đến nay, đội ngũ săn bắt đã đạt được số lượng ấu sủng vượt qua sản lượng năm năm của Yểm Ma Cung cộng lại, số liệu này quá kinh khủng, khủng bố đến mức mấy lão gia hỏa này hưng phấn tới mức không ngủ được, cho nên vừa nghe nói Sở Mộ xuất quan thì đi tới đây ngay.
Trong đại điện Liễu nguyên lão nhìn bốn tên cự đầu như đạt được kẹo đường thì giống như hài tử hưng phấn nhảy dựng lên xoa con mắt của mình nhìn xem có phải bọn họ là cự đầu của Yểm Ma Cung hay không.
- Sở Mộ, chuyện gì xảy ra, đám người bướng bỉnh này bình thường không phải như vậy a...
Liễu nguyên lão nhìn ra được vấn đề chắc chắn xuất hiện trên người của Sở Mộ.
- Ta đem Yểm Ma lão tổ giết đi, nuốt linh hồn của nó, sau đó lại đi chỉnh đốn Yểm Ma đế quốc một phen, đem một ít tài nguyên cung cấp cho Yểm Ma Cung.
Sở Mộ từ vị trí của mình đứng lên, ngồi vào bên cạnh Liễu nguyên lão.
Liễu nguyên lão nhìn qua Sở Mộ thì sửng sốt, vẻ mặt ngạc nhiên nói ra:
- Ngươi giết Yểm Ma lão tổ? Bọn họ không phải bảo ngươi đi tiếp nhận truyền thừa của Yểm Ma lão tổ sao?
"..."
Sở Mộ cũng không nghĩ tới nghe đồn là như thế này, lập tức cười rộ lên nói.
- Đoán chừng là bọn họ cố ý bịa đặt ra đấy.
- Yểm Ma lão tổ chính là cấp chúa tể, ngươi thật sự giết được nó?
Liễu nguyên lão hỏi.
- Ân, Yểm Ma lão tổ đã già không còn sức rồi, thực lực không lớn bằng lúc trước.
Sở Mộ gật gật đầu.
Thấy Sở Mộ nói tùy ý nhưng trong nội tâm Liễu nguyên lão lại nhấc lên sóng lớn kinh thiên.
Thời điểm Liễu nguyên lão lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ thì cảm giác được khí chât của Sở Mộ có biến hóa.
Ban đầu ở thành Thiên Hạ thì Sở Mộ chẳng qua chỉ là thiếu niên tâm huyết có khí chất trầm ổn mà thôi.
Nhưng mà hôm nay vừa thấy thì toàn thân Sở Mộ lại mang cho Liễu nguyên lão một cảm giác đường hoàng tùy ý, con người của hắn tràn đầy hào quang thản nhiên và tiêu sái, thậm chí có một chút lỗ mãng hơn so với trước kia, hoặc là nói càng giống một thanh niên.
Nhưng mà khi hắn tùy ý tiếp nhận cung kính của đám người Khương Ma Đế và tùy ý hời hợt khi nghe lão ẩn sĩ xin lỗi, lại hời hợt đem một mạch khoáng có thể tăng thực lực cho Yểm Ma Cung nói cho đám cao tầng nghe, cử chỉ thong dong và bình tĩnh này có khí chất của thượng vị giả, đều làm Liễu nguyên lão phi thường khiếp sợ, chuyện này cũng làm cho Liễu nguyên lão sinh ra ảo giác thanh niên trước mặt của mình đã đứng ở độ cao tuyệt đối.
Liễu nguyên lão cũng không cấm kỵ quá nhiều, chính mình phải cải biến phán đoán về Sở Mộ đôi chút mới được.
Sở Mộ vuốt cái mũi của mình, cười rộ lên, nói:
- Dường như ta làm như vậy mới giống đám người cùng trang lứa nha.
Sở Mộ cũng không có xoắn xuýt vấn đề này quá lâu, bỏ qua hào khí trầm lắng lúc này, đơn giản là nói chuyện ma luyện trong Yểm Ma Tuyệt Địa, về sau tiếp xúc với người càng nhiều thì tình cảm cũng càng ngày càng chân thành tha thiết, tự nhiên không có khả năng giống như trước kia, một bộ dạng tật thế phẫn tục, thế giới này không có người tốt.
Sở Mộ hỏi tình huống của Liễu Băng Lam, đây mới là chuyện hắn quan tâm nhất.
Nói đến Liễu Băng Lam thì Liễu nguyên lão cũng phải thở dài một hơi, đại khái miêu tả tình huống của Liễu Băng Lam.
- Dốc lòng tu luyện, chuyện này cần bao lâu mới hoàn thành được?
Sở Mộ hỏi.
- Có lẽ nhanh, thiên phú của Băng Lam vượt qua thường nhân, là người duy nhất đột phá lên chín niệm Hồn Hoàng, đi qua đoạn thời gian kia thì linh hồn của nàng không ngừng bị nhục mới tách rời với thực lực, bằng không thì thực lực bây giờ so được với xếp hạng đệ nhất nữ hồn sủng sư nữ chiến thần Thiên Ky. Lại bị sự kiện ngươi ma hóa kích thích nên nàng đã quyết tâm phá tan chín niệm Hồn Hoàng, thành công thì nàng sẽ tiến vào lục thần không gian, thực lực tăng lên, có thể bước vào cấp chúa tể hay không thì phải xem thời gian nửa năm này, nhưng nếu thất bại thì linh hồn của nàng sẽ bị nhục...
Liễu nguyên lão nói ra.
Sở Mộ rất kỳ quái, Liễu Băng Lam dường như có phương thức tu luyện đặc biệt của mình, nhưng nàng lại có không gian tu luyện đặc thù, những chuyện này hoàn toàn khác với đại bộ phận hồn sủng sư a.
Phong Ấn Tháp tối tăm lu mờ, xiềng xích khổng lồ gỉ sét lắc lư.
Trên hỏa hoàng màu vàng chính là nữ chiến thần Mục Thanh Y, cách hai tháng qua nàng nhiều lần tiến vào trong Phong Ấn Tháp, nhưng luôn không tìm được sinh vật làm đứt dây xích kia.
Trải qua quan sát thời gian này Mục Thanh Y phát hiện trong Phong Ấn Tháp vốn phong ấn rất nhiều hồn sủng đã bị mất nội tạng kết tinh, hồn hạch, hồn tinh, trong một nơi phong ấn nhiều sinh linh lại biến thành bãi tha ma.
- Nghệ ~~~~~~~~~~
Quan Hoàng Vương đồng tử màu vàng phát ra tiếng hót khẽ, huy động cánh bay xuống đất.
Ánh mắt Mục Thanh Y nhìn qua hai xiềng xích trên mặt đất, đột nhiên phát hiện một múi hoa màu vàng nằm dưới dây xích, nếu không quan sát cẩn thận sẽ không phát hiện ra.
Mục Thanh Y nhíu mày, cẩn thận kiểm tra múi hoa này, trong ấn tượng của nàng thì cánh hoa này chỉ có trong cung điện Nữ Vương mới có, tại sao có một vài mảnh rơi ở nơi này
Phong Ấn Tháp cũng không thuộc quản hạt của Đế Cơ, có thể tiến vào đây cũng không có bao nhiêu người, ít nhất những thủ hạ của Đế Cơ kể cả Hạ Chỉ Hiền dưới tình huống không được phép thì không thể tiến vào nơi đây.
Thời điểm nội tâm tràn ngập nghi hoặc thì Mục Thanh Y bỗng nhiên phát giác được đám mây trên bầu trời xuất hiện biến hóa quỷ dị, ngay sau đó chân trời lóng lánh xuất hiện hoa quang!
- Là ai mở đồ đằng chi môn?
Mục Thanh Y sững sờ, đây chính là dấu hiệu có người tiến vào trong Phong Ấn Tháp.
Nhưng mà quyền mở và đóng cửa Phong Ấn Tháp lại nằm trong tay của Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế, không có người nào có thể một mình tiến vào Phong Ấn Tháp này được.
Mục Thanh Y phát giác có cổ quái, lập tức bảo Quan Hoàng Vương hóa thân thành hình thái chim sơn ca, triệu hồi một hồn sủng khác ra, chính là Ti Dạ Chi Hoàng.
- Che dấu. xem tại TruyenFull.vn
Mục Thanh Y nhìn hắc ám hồn sủng nói ra.
Ti Dạ Chi Hoàng bỏ qua áo choàng, hóa thân thành một cái bóng mờ. Sau đó chậm rãi tiến vào trong bầu trời làm nhạt, chậm chạp bay về hướng kia.
Lão ẩn sĩ thấp giọng nói một câu.
- Bị ta thanh lý xong rồi, nhưng mà đường xá có chút xa xôi, chính các ngươi nghĩ biện pháp đi, dù sao núi vàng nằm ở nơi đó, các ngươi đi mà đào, đừng có ở chỗ này lắc lư.
Sở Mộ nói ra.
Đúng như Sở Mộ nói, đây chính là núi vàng!
Bốn người Yểm Ma Cung vô cùng hưng phấn, sau khi nói lời cáo từ thì bốn người vội vàng đi ra khỏi đại điện, hận không thể hiện tại bay trở về Yểm Ma Cung, sau đó phái người giết vào núi vàng đang chờ bọn họ!
Lúc này bọn họ đã tin tưởng lời của Sở Mộ không nghi ngờ, dù sao mười mấy ngày nay đến nay, đội ngũ săn bắt đã đạt được số lượng ấu sủng vượt qua sản lượng năm năm của Yểm Ma Cung cộng lại, số liệu này quá kinh khủng, khủng bố đến mức mấy lão gia hỏa này hưng phấn tới mức không ngủ được, cho nên vừa nghe nói Sở Mộ xuất quan thì đi tới đây ngay.
Trong đại điện Liễu nguyên lão nhìn bốn tên cự đầu như đạt được kẹo đường thì giống như hài tử hưng phấn nhảy dựng lên xoa con mắt của mình nhìn xem có phải bọn họ là cự đầu của Yểm Ma Cung hay không.
- Sở Mộ, chuyện gì xảy ra, đám người bướng bỉnh này bình thường không phải như vậy a...
Liễu nguyên lão nhìn ra được vấn đề chắc chắn xuất hiện trên người của Sở Mộ.
- Ta đem Yểm Ma lão tổ giết đi, nuốt linh hồn của nó, sau đó lại đi chỉnh đốn Yểm Ma đế quốc một phen, đem một ít tài nguyên cung cấp cho Yểm Ma Cung.
Sở Mộ từ vị trí của mình đứng lên, ngồi vào bên cạnh Liễu nguyên lão.
Liễu nguyên lão nhìn qua Sở Mộ thì sửng sốt, vẻ mặt ngạc nhiên nói ra:
- Ngươi giết Yểm Ma lão tổ? Bọn họ không phải bảo ngươi đi tiếp nhận truyền thừa của Yểm Ma lão tổ sao?
"..."
Sở Mộ cũng không nghĩ tới nghe đồn là như thế này, lập tức cười rộ lên nói.
- Đoán chừng là bọn họ cố ý bịa đặt ra đấy.
- Yểm Ma lão tổ chính là cấp chúa tể, ngươi thật sự giết được nó?
Liễu nguyên lão hỏi.
- Ân, Yểm Ma lão tổ đã già không còn sức rồi, thực lực không lớn bằng lúc trước.
Sở Mộ gật gật đầu.
Thấy Sở Mộ nói tùy ý nhưng trong nội tâm Liễu nguyên lão lại nhấc lên sóng lớn kinh thiên.
Thời điểm Liễu nguyên lão lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ thì cảm giác được khí chât của Sở Mộ có biến hóa.
Ban đầu ở thành Thiên Hạ thì Sở Mộ chẳng qua chỉ là thiếu niên tâm huyết có khí chất trầm ổn mà thôi.
Nhưng mà hôm nay vừa thấy thì toàn thân Sở Mộ lại mang cho Liễu nguyên lão một cảm giác đường hoàng tùy ý, con người của hắn tràn đầy hào quang thản nhiên và tiêu sái, thậm chí có một chút lỗ mãng hơn so với trước kia, hoặc là nói càng giống một thanh niên.
Nhưng mà khi hắn tùy ý tiếp nhận cung kính của đám người Khương Ma Đế và tùy ý hời hợt khi nghe lão ẩn sĩ xin lỗi, lại hời hợt đem một mạch khoáng có thể tăng thực lực cho Yểm Ma Cung nói cho đám cao tầng nghe, cử chỉ thong dong và bình tĩnh này có khí chất của thượng vị giả, đều làm Liễu nguyên lão phi thường khiếp sợ, chuyện này cũng làm cho Liễu nguyên lão sinh ra ảo giác thanh niên trước mặt của mình đã đứng ở độ cao tuyệt đối.
Liễu nguyên lão cũng không cấm kỵ quá nhiều, chính mình phải cải biến phán đoán về Sở Mộ đôi chút mới được.
Sở Mộ vuốt cái mũi của mình, cười rộ lên, nói:
- Dường như ta làm như vậy mới giống đám người cùng trang lứa nha.
Sở Mộ cũng không có xoắn xuýt vấn đề này quá lâu, bỏ qua hào khí trầm lắng lúc này, đơn giản là nói chuyện ma luyện trong Yểm Ma Tuyệt Địa, về sau tiếp xúc với người càng nhiều thì tình cảm cũng càng ngày càng chân thành tha thiết, tự nhiên không có khả năng giống như trước kia, một bộ dạng tật thế phẫn tục, thế giới này không có người tốt.
Sở Mộ hỏi tình huống của Liễu Băng Lam, đây mới là chuyện hắn quan tâm nhất.
Nói đến Liễu Băng Lam thì Liễu nguyên lão cũng phải thở dài một hơi, đại khái miêu tả tình huống của Liễu Băng Lam.
- Dốc lòng tu luyện, chuyện này cần bao lâu mới hoàn thành được?
Sở Mộ hỏi.
- Có lẽ nhanh, thiên phú của Băng Lam vượt qua thường nhân, là người duy nhất đột phá lên chín niệm Hồn Hoàng, đi qua đoạn thời gian kia thì linh hồn của nàng không ngừng bị nhục mới tách rời với thực lực, bằng không thì thực lực bây giờ so được với xếp hạng đệ nhất nữ hồn sủng sư nữ chiến thần Thiên Ky. Lại bị sự kiện ngươi ma hóa kích thích nên nàng đã quyết tâm phá tan chín niệm Hồn Hoàng, thành công thì nàng sẽ tiến vào lục thần không gian, thực lực tăng lên, có thể bước vào cấp chúa tể hay không thì phải xem thời gian nửa năm này, nhưng nếu thất bại thì linh hồn của nàng sẽ bị nhục...
Liễu nguyên lão nói ra.
Sở Mộ rất kỳ quái, Liễu Băng Lam dường như có phương thức tu luyện đặc biệt của mình, nhưng nàng lại có không gian tu luyện đặc thù, những chuyện này hoàn toàn khác với đại bộ phận hồn sủng sư a.
Phong Ấn Tháp tối tăm lu mờ, xiềng xích khổng lồ gỉ sét lắc lư.
Trên hỏa hoàng màu vàng chính là nữ chiến thần Mục Thanh Y, cách hai tháng qua nàng nhiều lần tiến vào trong Phong Ấn Tháp, nhưng luôn không tìm được sinh vật làm đứt dây xích kia.
Trải qua quan sát thời gian này Mục Thanh Y phát hiện trong Phong Ấn Tháp vốn phong ấn rất nhiều hồn sủng đã bị mất nội tạng kết tinh, hồn hạch, hồn tinh, trong một nơi phong ấn nhiều sinh linh lại biến thành bãi tha ma.
- Nghệ ~~~~~~~~~~
Quan Hoàng Vương đồng tử màu vàng phát ra tiếng hót khẽ, huy động cánh bay xuống đất.
Ánh mắt Mục Thanh Y nhìn qua hai xiềng xích trên mặt đất, đột nhiên phát hiện một múi hoa màu vàng nằm dưới dây xích, nếu không quan sát cẩn thận sẽ không phát hiện ra.
Mục Thanh Y nhíu mày, cẩn thận kiểm tra múi hoa này, trong ấn tượng của nàng thì cánh hoa này chỉ có trong cung điện Nữ Vương mới có, tại sao có một vài mảnh rơi ở nơi này
Phong Ấn Tháp cũng không thuộc quản hạt của Đế Cơ, có thể tiến vào đây cũng không có bao nhiêu người, ít nhất những thủ hạ của Đế Cơ kể cả Hạ Chỉ Hiền dưới tình huống không được phép thì không thể tiến vào nơi đây.
Thời điểm nội tâm tràn ngập nghi hoặc thì Mục Thanh Y bỗng nhiên phát giác được đám mây trên bầu trời xuất hiện biến hóa quỷ dị, ngay sau đó chân trời lóng lánh xuất hiện hoa quang!
- Là ai mở đồ đằng chi môn?
Mục Thanh Y sững sờ, đây chính là dấu hiệu có người tiến vào trong Phong Ấn Tháp.
Nhưng mà quyền mở và đóng cửa Phong Ấn Tháp lại nằm trong tay của Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế, không có người nào có thể một mình tiến vào Phong Ấn Tháp này được.
Mục Thanh Y phát giác có cổ quái, lập tức bảo Quan Hoàng Vương hóa thân thành hình thái chim sơn ca, triệu hồi một hồn sủng khác ra, chính là Ti Dạ Chi Hoàng.
- Che dấu. xem tại TruyenFull.vn
Mục Thanh Y nhìn hắc ám hồn sủng nói ra.
Ti Dạ Chi Hoàng bỏ qua áo choàng, hóa thân thành một cái bóng mờ. Sau đó chậm rãi tiến vào trong bầu trời làm nhạt, chậm chạp bay về hướng kia.