Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sủng Mị

Chương 1065: Tội lớn ngập trời?



Mà Yểm Ma lão tổ lúc này đã không còn đắc ý chút nào, sau khi linh hồn Sở Mộ xuất hiện tì mặt lão già này xám như tro, hơn nữa cảm nhận được oán khí của Bạch Ma Quỷ thì nghĩ tới trành cảnh bị thôn phệ kế tiếp thì Yểm Ma lão tổ đã sợ hãi linh hồn phát run.
Một khi va chạm linh hồn công kích, đây là loại đau đón thuần túy nhất.
Mà Yểm Ma lão tổ mỗi lần nhìn thấy mỗi sinh mệnh mà mình gom góp thôn phệ có được, nhìn qua chúng phát ra tiếng kêu thống khổ, trong nội tâm của nó có cảm giác khoái ý khi hành hạ.
Ích kỷ, lãnh huyết, tàn nhẫn, Yểm Ma lão tổ sống nhiều năm như vậy đã hoàn toàn dưỡng thành thói quen phát rồ này, kể cả lần này Yểm Ma lão tổ cũng không bao giờ có ý nghĩ truyền thừa, mục đích của nó chính là Bạch Yểm Ma bên cạnh của đám người kia, khiến nó đạt được lực lượng tính mạng.
Nhưng mà Yểm Ma lão tổ có tính tình hiếu sát thành tính làm thế nào cũng không nghĩ tới ngày tính mạng của nó sắp đi tới cuối cùng lại gieo gió gặt bão, bị một đồng tộc Bạch Yểm Ma thôn phệ linh hồn của nó khi sống sờ sờ.
Thống khổ nhất là Bạch Yểm Ma trẻ tuổi này không có thôn phệ nó, mà là cắn xé nghiền nát linh hồn già nua của nó, tư vị bị phanh thây xé xác này sống không bằng chết.
Tiếng kêu già nua và thê lương không ngừng truyền ra ngoài, quanh quẩn trong không gian hắc ám này.
Một đám người nhìn thấy thần trong suy nghĩ của mình bị một Bạch Yểm Ma khác thôn phệ, Khương Ma Đế, lão ẩn sĩ, phụ tử Trầm Thu triệt để ngây người.
Sở Phương Trần này đứng là to gan lớn mật, lại dám thí giết Yểm Ma lão tổ!
Hơn nữa còn bằng phương thức tàn nhẫn nhất thôn phệ thần của bọn họ!
Cho dù Yểm Ma lão tổ hiện tại đã tới thở hơi cuối cùng, thực lực không lớn bằng lúc trước, nhưng mà bọn họ vẫn tin tưởng quyết đấu linh hồn thì thanh niên này không có khả năng là đối thủ!
Hết lần này tới lần khác một màn trước mặt làm cho nội tâm của bọn họ quay cuồng, làm cho bọn họ không cách nào tiếp nhận được sự thật Yểm Ma lão tổ bị thôn phệ.
- Chiếp ~~~~~~~~~~~~~~
Bạch Yểm Ma cuồng ma lúc này gáy vang lên, giờ khắc này ma diễm màu trắng bạc lúc này thôn phệ toàn bộ thân hình vốn là của Yểm Ma lão tổ, ngay sau đó triệt để hóa thành gương mặt của Sở Mộ, nói cách khác Yểm Ma lão tổ đã hoàn toàn bị Bạch Ma Quỷ thôn phệ!
- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~
Ma diễm thiêu đốt, Bạch Ma Quỷ thông qua oán khí chuyển hóa thành lực lượng, lực lượng kết tinh miễn cưỡng lộ ra một ít màu bạc, nhưng mà hiện tại ma diễm của Bạch Yểm Ma đã biến thành màu trắng bạc.
Oán khí biến thành ma diễm trắng bạc có tính ngắn ngủi. Một khi chiến đấu chấm dứt sẽ tiêu tán. Có thể nhìn ra được Bạch Yểm Ma hiện tại có ma diễm vô cùng tiếp cận màu trắng bạc, chuyện này có ý nghĩa thực lực Bạch Ma Quỷ đã tiến gần cấp chúa tể một bước, ít nhất là thoát khỏi cái đại hạmVô Địch Đế Hoàng khó bước qua được.
- Một lão quái vật sống ngàn năm. Thôn phệ nó hẳn là có cơ hội tiến vào cấp chúa tể, chỉ tiếc tính mạng của nó quá yếu, quá già...
Sở Mộ từ trong ma diễm đi ra ngoài, ánh mắt nhìn chăm chú lên ma diễm màu trắng bạc của Bạch Yểm Ma!
- Nhưng mà cũng không tệ, ít nhất hiện tại thôn phệ Yểm Ma lão tổ thì thực lực Bạch Ma Quỷ có lẽ mạnh hơn Vô Địch Đế Hoàng một cấp bậc, miễn cưỡng cùng Thái Nga Cự Nhân của Mạch Lăng đọ sức.
Sở Mộ tươi cười.
Trực tiếp thôn phệ linh hồn Yểm Ma lão tổ so với nhận được truyền thừa còn có lợi hơn nhiều..., ít nhất hiện tại Bạch Ma Quỷ đã có xu thế bước vào cấp chúa tể, chắc hẳn là đạt được kỹ ngộ thì có hy vọng chính thức bước vào cấp chúa tể.
Mặc dù hiện tại Bạch Ma Quỷ tăng thực lực lên một ít, như vậy Sở Mộ hóa thân bán ma, đối phó địch nhân cấp chúa tể là có thừa!
- Cảm giác như thế nào?
Sở Mộ mỉm cười nhìn qua Bạch Ma Quỷ. Text được lấy tại Truyện FULL
- Chiếp!!!!
Bạch Ma Quỷ hưng phấn kêu lên.
Cảm giác của Bạch Ma Quỷ hiện tại đương nhiên phi thường tốt, không chỉ có giết chết đồng tộc mà nó cừu thị nhất, thực lực lại tăng lên một mảng lớn.
- Chiếp!!! Chiếp!!!!!!
Bạch Ma Quỷ nhìn qua Sở Mộ liên tục kêu lên.
- Chuyện đã qua thì cho qua, không có gì phải tự trách, huống chi ta bây giờ không phải rất tốt sao?
Sở Mộ nói ra.
Sở dĩ Bạch Ma Quỷ vừa rồi áp chế oán hận và tức giận của mình chính là cảm thấy tự trách ở thành Thiên Hạ. Nếu không phải bản năng cừu thị đồng tộc và đánh bại bậc cha chú không khống chế dã tâm của mình thì Sở Mộ cũng không hóa thân thành ma, suýt nữa mất đi tánh mạng, thậm chí một đám hồn phi phách tán.
Thời điểm Sở Mộ thông qua bia khóc linh hồn thức tỉnh, mà Bạch Ma Quỷ cũng dần dần khôi phục tâm tính của mình, Bạch Ma Quỷ liền cảm thấy áy náy, thậm chí cưỡng ép bóp chết bản năng cừu thị đồng tộc, không muốn một lần nữa gây phiền toái cho Sở Mộ.
Mà Sở Mộ đối đãi Bạch Yểm Ma luôn bảo trì tha thứ, thậm chí sau khi linh hồn tỉnh dậy Sở Mộ phi thường lo lắng Bạch Ma Quỷ sẽ biến mất. Dù sao Bạch Yểm Ma chính là đệ nhất hồn sủng trên ý nghĩa của Sở Mộ, cũng đào tạo nó từ nhất giai cho tới bây giờ, Sở Mộ đã sớm đem ma quỷ khiến mình sợ hãi ban đầu, dần dần đem nó xem như đệ đệ cần quản thúc...
Huống chi nếu không có Bạch Ma Quỷ thì Sở Mộ cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy bước vào cấp chúa tể. Có họa tự nhiên có phúc!
- Đi về nghỉ ngơi đi, hảo hảo tiêu hóa lực lượng đạt được vừa rồi.
Sở Mộ nói ra.
Thương thế trên người Bạch Ma Quỷ đã rất nặng, sau khi trải qua đại chiến vừa rồi thì xác thực rất cần nghỉ ngơi.
Bạch Ma Quỷ gật gật đầu, cũng không cần Sở Mộ đọc chú ngữ, thân hình màu trắng bạc của nó biến mất trong thân thể Sở Mộ, linh hồn ngủ say trong khôn gian hồn sủng của Sở Mộ.
...
Sau khi thu hồi Bạch Ma Quỷ thì Sở Mộ chậm rãi đi về phía bốn người đang ngây người như tượng đất, thấy bọn họ nhìn qua mình giống như nhìn thấy quái vật, Sở Mộ ngược lại nở nụ cười.
Sở Mộ vừa cười làm cho Khương Ma Đế, lão ẩn sĩ cảm thấy gai ốc nổi lên khắp người.
Thanh niên này quả thực là tên điên.
- Ta vừa rồi đã nói qua, thân thủ hộ của các ngươi kỳ thật đã hấp hối, cố ý bày ra tư thế cường thế của mình chính là muốn các ngươi kính sợ nó, một mực đưa cống phẩm lên, trên thực tế chỉ cần các ngươi triệu hoán toàn bộ hồn sủng ra ngoài, bất luận là thứ gì cũng bị nó giết, lão già này giữ lại làm cái gì?
Sở Mộ mở miệng nói ra.
Nghe Sở Mộ nói lời này thì trong khoảng thời gian ngắn bốn người không có tâm tư mắng Sở Mộ đại nghịch bất đạo, sự thật chứng minh Yểm Ma lão tổ xác thực không có cường đại như tưởng tượng của bọn họ, có thể coi là như thế nó cuối cùng vẫn là Yểm Ma lão tổ, là thần thủ hộ Yểm Ma Cung, loại tồn tại này có thể nói giết là giết sao?
- Sở Phương Trần, chẳng lẽ ngươi không biết mình có tội lớn ngập đầu sao?
Lão ẩn sĩ tư tưởng tương đối bảo thủ, cuối cùng vẫn không nhịn được rống lên.
Chương trước Chương tiếp
Loading...