Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sủng Mị

Chương 1052: Đúng ngày nào đó hắn hóa thân thành bán ma (P2)



- Yểm Ma lão tổ nhất định phải có được Bạch Yểm Ma của Mục Mộng Liêm làm đồ ăn mới có thể điều dưỡng lại, mà cả Yểm Ma Cung thì không thể thoát khỏi quan hệ với Yểm Ma lão tổ, lúc ấy tất cả nguyên lão đành phải lấy đại cục làm trọng, ý định hi sinh hồn sủng hoàng hậu Mục Mộng Liêm...
Nói đến đây hốc mắt Trầm Thu hơi hãm xuống, mặt mũi tràn đầy đắng chát và tiếc hận.
- Mục Mộng Liêm là chính là hồn sủng sư, nàng làm sao có thể hi sinh hồn sủng của mình, cho nên nàng lựa chọn cự tuyệt.
- Vì vậy các nguyên lão mở hội nghị cao nhất, bức bách Bạch Ngữ Ma Đế bảo hoàng hậu dâng hồn sủng ra.
- Vốn là lúc trước các nguyên lão đều cho rằng Bạch Ngữ Ma Đế có lẽ bận tâm đến cả Yểm Ma Cung. Khuyên bảo hoàng hậu buông tha hồn sủng của mình, nhưng mà làm các nguyên lão không ngờ là Bạch Ngữ Ma Đế kiên quyết không đồng ý hi sinh hồn sủng thê tử của mình, hơn nữa buông cuồng ngôn " cần lão bất tử sắp chết làm gì, không qua vài năm Bạch Ngữ ta có thể vượt qua hắn! ".
- Lúc ấy Bạch Ngữ cũng chẳng qua là vô địch Đế Hoàng, tất cả người thế hệ trước đều phi thường rõ ràng, muốn bước vào cấp chúa tể tuyệt không phải là thiên phú cao, thực lực mạnh là được, nếu như Bạch Ngữ không có bước vào cấp chúa tể, như vậy cả Yểm Ma Cung bởi vì mất đi Yểm Ma lão tổ phù hộ mà triệt để biến mất.
- Cho nên cuối cùng nhất các nguyên lão dùng phương thức bắt buộc, bắt lấy Bạch Ngữ Ma Đế cùng hoàng hậu Mục Mộng Liêm, sau đó bức bách Mục Mộng Liêm dâng Bạch Yểm Ma của nàng ra, nhưng mà chuyện làm cho tất cả nguyên lão cũng không ngờ lại xảy ra.
Ánh măt Sở Mộ vẫn không nháy nhìn qua Trầm Thu, nhìn xem biểu lộ của hắn biến hóa như thế nào.
- Vốn là tất cả mọi người cho rằng Yểm Ma lão tổ chỉ nuốt Bạch Yểm Ma của Mục Mộng Liêm, nhưng mà không ai ngờ rằng bỗng nhiên Yểm Ma lão tổ lại cải biến chủ ý, thôn phệ linh hồn Mục Mộng Liêm cực kỳ có thiên phú...
Trầm Thu nói đến phi thường trầm trọng.
- Yểm Ma lão tổ thôn phệ linh hồn mẫu thân Bạch Cẩn Nhu!
Trong nội tâm Sở Mộ lập tức hoảng sợ!
Trầm Thu trùng trùng điệp điệp gật gật đầu, con mắt đục ngầu không thôi:
- Mà khi lúc Bạch Ngữ Ma Đế bị các nguyên lão phong ấn hồn niệm, sau đó hắn lại trơ mắt nhìn thê tử bị Yểm Ma lão tổ thôn phệ, khi đó ta ở bên cạnh Bạch Ngữ Ma Đế, nhìn thấy bộ dáng của hắn quỳ dưới đất khóc rống lên, ta lần đầu tiên hiểu cái gì gọi là tê tâm liệt phế...
Bạch Ngữ Ma Đế thì Sở Mộ đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ bộ dáng cao ngạo, ánh mắt hắn làm người ta không cách nào nhìn rõ bản tâm.
Nhưng mà mặc dù Trầm Thu không có miêu tả thế nào, Sở Mộ cũng có thể tưởng tượng được Ma Đế Bạch Ngữ lúc ấy cực kỳ bi thương, bởi vì Sở Mộ đã tận mắt nhìn thấy Ma Đế thế hệ này chảy nước mắt!
- Một ngày nào đó hắn hóa thân thành bán ma!
Trầm Thu nhớ lại tình cảnh lúc đó, toàn thân của hắn cực kỳ trầm trọng.
Sau khi nghe xong nội tâm của Sở Mộ dâng lên sóng thần kịch liệt. Text được lấy tại Truyện FULL
Oán hận, bi tuyệt, thống khổ! Nhớ lại cảm xúc của bán ma khi đó, bán ma Bạch Ngữ cũng không phải là ngang trời xuất thế, hoàn toàn là do các nguyên lão Yểm Ma Cung và Yểm Ma lão tổ một tay tạo thành!
Chuyện này chỉ sợ với Yểm Ma Cung từ trước tới nay chính là tai nạn khắc sâu.
- Trước khi ngủ say trơ mắt nhìn thê tử bị một ác ma cắn nuốt sạch linh hồn, chỉ còn lại thân thể lạnh như băng. Thời khắc thức tỉnh trong ngực vẫn còn ôm thi thể của người con gái mình yêu thương...
Sở Mộ thì thào tự nói ra, một loại bi thương lập tức rót vào trong lồng ngực của hắn, làm cho Sở Mộ hô hấp cũng cảm thấy chua xót.
Lúc trước Sở Mộ nhìn tận mắt thấy vị Ma Đế kia bi thương rơi nước mắt, chỉ tiếc Sở Mộ chỉ đọc hiểu một nửa.
Đổi lại là chính mình, sau khi tỉnh lại mà nhìn thấy nữ nhân mình yêu thương nằm trong ngực, vĩnh viễn nhắm mắt lại, chỉ sợ sẽ tuyệt vọng tan nát cõi lòng, không thể nào thừa nhận nổi!
...
Sở Mộ hít sâu hồi lâu, lúc này hắn điều chỉnh tâm tình của bản thân của mình khi nghe câu chuyện.
Hắn chậm rãi quay đầu, đưa mắt nhìn Bạch Yểm Ma bị phong ấn năm đó, bất tri bất giác nhớ tới vị công chúa kia: nàng yên tĩnh đứng tại bong thuyền, tóc dài cùng tay áo đón gió bay trong gió, một đôi mắt thanh tịnh ẩn chứa bi thương nhàn nhạt, nàng bi thương không gì sánh được, nhưng không ai có thể tiến vào thế giới nội tâm của nàng...
- Vì cái gì nó bị phong ấn tại đây?
Sở Mộ mở miệng hỏi.
- Sau khi nó mất đi chủ nhân, đem thân hình chủ nhân đốt cháy, sau đó nó bảo trì bộ dáng của chủ nhân của mình lẻn vào Ma Tuyệt Địa này.
- Các nguyên lão biết rõ chuyện lần đó gây sai lầm lớn, cho nên đem Bạch Yểm Ma của Mục Mộng Liêm phóng sinh đến nơi đây, cũng không để ý tới nó. Nhưng mà mười mấy năm sau các nguyên lão phát hiện Bạch Yểm Ma không có ngừng báo thù cho chủ nhân của nó, rơi vào đường cùng chúng ta chỉ có thể phong ấn nó tại đây.
Trầm Thu chậm rãi nói ra.
- Kỳ thật trước kia Cẩn Nhu một ít năm cũng mang theo hộ vệ đi tới nơi này.
Trầm Mặc bổ sung một câu.
- Nếu Yểm Ma lão tổ sắp chết, vì sao không thả nó ra, khiến nó hoàn thành tâm nguyện của mình.
Sở Mộ nói ra.
Trầm Thu cùng Trầm Mặc rõ ràng bị sững sờ, Trầm Thu mở miệng nói:
- Thực lực của nó sắp đạt tới cấp chúa tể, thả nó ra ngoài, dùng oán khí của nó chỉ sợ sẽ quấy cả Yểm Ma Cung không được an bình. Hơn nữa chúng ta bây giờ phải tìm cách kéo dài tính mạng của Yểm Ma lão tổ, sao có thể nói chết thì chết.
- Lão gia hỏa kia chết cũng được a, sống cũng hơn một ngàn năm rồi.
Sở Mộ nói ra.
Đầu sỏ tạo ra bi kịch này chính là Yểm Ma lão tổ, cho nên Sở Mộ đối với Yểm Ma lão tổ cũng không có hảo cảm gì cả.
- Ách... Chúng ta bây giờ đang đối kháng với Hồn Minh, nếu như không có lão tổ, chúng ta còn có vốn liếng gì đấu với Hồn Minh.
Trầm Thu có chút xấu hổ nói ra.
Đổi lại người khác nói ra lời này thì Trầm Thu cần phải trị tội bất kính của hắn.
Lần này đến Yểm Ma Tuyệt Địa chính là tình cách kéo dài tính mạng của Yểm Ma lão tổ, Sở Mộ cũng phi thường tinh tường Yểm Ma lão tổ quan hệ tới hưng suy của Yểm Ma Cung!
Nhưng mà Sở Mộ chính mình cảm thấy Bạch Yểm Ma đã sống hơn ngàn năm, tùy thời đều có thể đi đời nhà ma, nếu hắn là lão ma này thì không bằng khiến buông tay mà chết cho rồi, Yểm Ma Cung khẳng định bồi dưỡng Yểm Ma lão tổ truyền thừa Bạch Yểm Ma, đem tâm tư đặt lên con Bạch Yểm Ma này, có lẽ sẽ có cách phát triển rất tốt.
- Các ngươi truyền thừa Bạch Yểm Ma thì hiện giờ cấp bậc gì?
Sở Mộ hỏi một câu.
Trầm Thu hồi đáp:
- Bạch Yểm Ma không giống như bảy đại thánh sủng của các nơi khác, hơn nữa có lẽ ngươi cũng biết Bạch Yểm Ma phát triển là cần linh hồn lực nuôi dưỡng, cho nên truyền thừa Bạch Yểm Ma nhất định là không thể nuôi thả, mà hắn và nhân loại chúng ta có ký kết hồn ước Bạch Yểm Ma.
Chương trước Chương tiếp
Loading...