Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh - Trang 3
Chương 60: 60: Gông Cùm Xiềng Xích Một
Trong một đêm, cái phòng ngủ kia thế nhưng đã được bố trí thành phong cách màu tím nhạt ấm áp.
Trong phòng, một mùi hương cỏ huân y tự nhiên xông vào mũi, làm cho người ta an tâm nói không nên lời.
-“Thích không?”
Mạc Thiên Hằng nghiêng mặt, ánh mắt nhìn cô nhiều thêm vài phần ý cười.
Diệp Tiêu mím môi đỏ mọng, yên lặng nhìn đôi mắt giống như viên đá đen thần kỳ của anh, cô muốn từ trong ánh mắt anh bắt giữ một chút ít tình cảm, nhưng là không có.
Ánh mắt Mạc Thiên Hằng giờ khắc này liền ôn nhuận như ngọc.
-“Mạc Thiên Hằng......”
Cô nín ở trong cổ họng, yên lặng nhìn nam nhân trước mặt, lập tức, không được tự nhiên mím môi đỏ mọng,
-“Em muốn nói với anh......”
Cô dừng một chút, trong lúc nhất thời, lại không biết hẳn là nên nói từ đâu.
-“Ừ?” Mạc Thiên Hằng híp mắt lại.
Diệp Tiêu cắn chặt răng, nghĩ nghĩ, giải thích,
-“Chuyện Lục Oánh này, em không biết trước đó anh đã đáp ứng hợp tác, hơn nữa, mặc kệ anh tin hay không tin, theo em hiểu biết, Lục Oánh là người của Cảnh thị!”
Cô từng chữ từng chữ nói xong, biết rõ, loại sự tình không có chứng cớ này, khả năng Mạc Thiên Hằng sẽ tin tưởng cô tính ra cơ hội rất nhỏ, nhưng cô vẫn phải nói.
Mạc Thiên Hằng nghe lời của cô, hếch mày lên, nói:
-“Được rồi, em là vợ anh, anh không tin em còn có thể tin ai?”
Anh vươn bàn tay to, ôm bả vai gầy yếu của cô, nụ cười trên mặt dần dần dày đặc.
-“Mặc kệ Lục Oánh tới là làm cái gì, em đã mở miệng, anh liền sẽ không cự tuyệt, ai bảo chúng ta là người một nhà chứ? Huống hồ, hiệp định miệng không có bằng chứng, nhưng bị người đặt ở trong lòng!”
Mạc Thiên Hằng nhợt nhạt cười, nhất cử nhất động, một cái nhăn mày của anh đều tao nhã đến cực hạn.
Diệp Tiêu nhẹ nhàng mím môi, biết rõ Mạc Thiên Hằng nói ra miệng những lời này là vì khiến cho cô an tâm, cho nên trong lòng cô rất ngọt ngào.
-“Buổi chiều tin tức tuyên bố hộp báo, anh tính toán nói như thế nào?”
Cô lần nữa lại mở miệng, lo lắng Mạc Thiên Hằng xuống đài không được.
Đã thấy Mạc Thiên Hằng từ từ nheo nheo đôi mắt tuấn tú, cười nói:
-“Đừng quá quan tâm, cái dự án kia chỉ có thể được cho là bình thường, căn bản không phải là dự án đặc biệt tốt gì, bên trong cũng là trăm ngàn chỗ hở, anh đã có biện pháp!”
Lúc anh cười lên, giống như ánh mặt trời, Diệp Tiêu hơi giật mình, nhìn nam nhân trước mặt, cảm thấy hiểu rõ.
Nói trắng ra chính là......!
Về sau cô mặc kệ gây ra họa gì, gặp ác nghiệt gì, Mạc Thiên Hằng nhất định sẽ thu thập cục diện rối rắm cho cô, điểm này không thể nghi ngờ.
-“Được rồi, em nghỉ ngơi trước đi, chờ anh giải quyết xong mấy việc, chúng ta sẽ trở về!”
Mạc Thiên Hằng híp mắt, ôn nhu dỗ cô.
Diệp Tiêu nhìn anh, giống như nhớ tới cái gì, nói:
-“Ngày mai em phải về đoàn phim!”
Cô cũng không hy vọng có người nói cô còn chưa có nổi danh liền đùa giỡn đại bài, nhưng trên thực tế, việc này đã thành kết cục đã định.
Mạc Thiên Hằng gật đầu, nói:
-“Được, em nói cái gì đều được!”
Nếu có thể, Diệp Tiêu muốn nói với anh nhất là…..buổi tối đừng chạm vào bà xã!
Đương nhiên, đó là không có khả năng!
Mạc Thiên Hằng xoay người ra khỏi phòng, Diệp Tiêu lại nhàm chán vô nghĩa ngồi ở đầu giường, giơ tay cầm di động, sau đó gọi điện thoại cho Diệp Mặc.
Bởi vì Mạc Thiên Hằng tạm thời có việc, cô không đi bệnh viện, lo lắng Trần Hải cũng không bớt.
Giọng Diệp Mặc rất nhanh liền từ bên kia truyền tới,
-“Chị!”
-“Ba thế nào rồi?” Diệp Tiêu theo bản năng mở miệng hỏi.
-“Không có chuyện gì! Chị, em có một bí mật muốn nói với chị!”
Diệp Mặc tận lực đè thấp thanh âm, biến thành lẩm nhẩm thần bí, Diệp Tiêu hơi hơi nheo nheo đôi mắt, có chút không rõ chân tướng.
-“Làm sao vậy?” Cô mở miệng hỏi.
-“Chị, em phát hiện......”
Giọng Diệp Mặc thực trầm, nhưng tại lúc này, sau lưng lại loáng thoáng truyền đến một thanh âm.
-“Diệp Mặc, con xú tiểu tử này lại trốn đi đâu vậy?”
Là tiếng Trần Hải, Diệp Tiêu nao nao, còn chưa có kịp mở miệng, điện thoại đã bị Diệp Mặc cắt đứt.
Đối với người em trai có phẩm chất riêng giống như bị bệnh thần kinh không sai biệt, Diệp Tiêu tỏ vẻ có chút bất đắc dĩ, cô đang chần chờ, bên ngoài, lại truyền đến âm thanh ồn ào.
Diệp Tiêu hơi hơi nhíu nhíu mày, đi đến cạnh cửa, vểnh tai lắng nghe âm thanh nhỏ vụn ở ngoài cửa.
-“Mạc tiên sinh, thỉnh ngài nói hai câu!”
Là phóng viên? Cô theo bản năng ngẩn ra, nơi này là văn phòng của Mạc Thiên Hằng, hẳn là không ai dám tiến vào mới đúng? Chẳng lẽ bảo an Nhuệ Vũ đều là thùng cơm sao?
Nghĩ như vậy, ánh mắt cô tối lại vài phần.
Giờ phút này, cô không thể nói chuyện, một khi đi ra ngoài, gặp phải rất có khả năng là bi kịch của hai người cô cùng Mạc Thiên Hằng.
Cô nuốt nuốt nước miếng, gắt gao dán tại trên cửa, nghe âm thanh bên ngoài.
Chắc là vì thời gian tu sửa tương đối sớm, bởi vậy hiệu quả cách âm không tính là rất tốt, tiếng người nói chuyện bên ngoài chính mình vẫn có thể nghe rõ ràng.
-“Các vị, các vị, yên tĩnh một chút!”
Người nói chuyện không phải Mạc Thiên Hằng mà là Tiêu Hạo, giọng của anh, Diệp Tiêu tự nhiên vẫn có thể nghe ra được.
Ngay tại tiếng Tiêu Hạo rơi xuống, ban đầu đám phóng viên líu ríu kia rốt cục yên tĩnh.
Mạc Thiên Hằng từ từ mở miệng,
-“Hôm nay mời các vị đến, là muốn làm sáng tỏ một chút sự tình về dự án hợp tác cùng Lục tiên sinh, về phần vì sao ở phòng làm việc của tôi mời hộp báo để tuyên bố tin tức, điểm này tôi không thể phụng cáo!”
Anh không nói, trong lòng Diệp Tiêu lại biết rõ ràng.
Mạc Thiên Hằng chính là Mạc Thiên Hằng, anh làm việc tâm tư kín đáo lại không cần thiết lý do, cô bắt đầu dần dần xem hiểu kết cấu anh ra bài.
Ở văn phòng mời hộp báo tuyên bố tin tức nguyên nhân, thứ nhất, chỉ sợ cũng là vì để cho cô có thể nghe rõ ràng, để Diệp Tiêu yên lòng, kỳ thật lời của cô cũng không có tạo thành bao lớn quấy nhiễu cho Mạc Thiên Hằng.
Về phần cái khác, cô đã không rảnh suy nghĩ.
Lúc này cô cơ hồ có thể tưởng tượng được dáng dấp Mạc Thiên Hằng híp đôi mắt tuấn tú ngồi ở trước bàn làm việc chậm rãi nói.
Quả nhiên, giây tiếp theo, cô liền loáng thoáng nghe được giọng nói hùng hậu mà lại trầm thấp,
-“Lần này dự án hợp tác cùng Lục tiên sinh, đích xác ở trong hội nghị tôi có ý tưởng chọn dùng phương án như vậy, hơn nữa đã cùng nhân viên trong ngành ở giai đoạn hiệp đàm.”
Anh từ từ nói xong, không có bởi vì các phóng viên xuất hiện mà khẩn trương.
Hai tay nắm bút máy Pike, tiếp tục nói:
-“Mọi người đều biết, Nhuệ Vũ vài năm nay ở S thị từng bước trưởng thành, hơn nữa, nghệ nhân qua tay Nhuệ Vũ, cùng với dự án hợp tác, không thể nghi ngờ đều là tinh phẩm trong tinh phẩm.
Sở dĩ sau khi đáp ứng chọn dùng phương án của Lục tiên sinh xong, lại lựa chọn buông tha cho, nguyên nhân có mấy điểm! Tôi vốn không nghĩ trước mặt truyền thông nói ra, bất quá Lục tiên sinh không thèm để ý tình cảnh chính mình, chúng tôi liền nói trắng ra đây thôi!”
Mạc Thiên Hằng dừng một chút, dưới đài đã là một mảnh ồn ào.
Vốn, dự án hợp tác của Lục Oánh thuộc loại buôn bán cơ mật, Mạc Thiên Hằng lại không chút nào sợ hãi nói ra miệng, mọi người liền đều đã hiểu rõ, Lục Oánh là đang tự rước lấy nhục.
-“Đầu tiên, trong dự án hợp tác của Lục tiên sinh, loáng thoáng lộ ra bóng dáng một dự án của Cảnh thị ba năm trước, tôi nhớ được rất rõ ràng lúc đó đóng gói phương án này hiệu ứng thị trường coi như không tệ, nhưng đồ người khác đã dùng qua, Nhuệ Vũ chúng tôi lại dùng cho dù bị nói là sao chép! Chỉ sợ, cho dù dự án này chúng tôi tiếp nhận, Cảnh thị bên kia cũng sẽ ra mặt tố cáo chúng tôi quyền xâm phạm đi?”
Anh híp mắt cười, vốn anh cũng không để ý điểm này, nhưng ngay tại ngày hôm qua, một khắc Diệp Tiêu gọi tên anh kia, anh tinh tường tìm được định vị cơ bản nhất.
-“Tiếp theo, tại trong dự án của Lục tiên sinh đã bày ra một sai lầm trí mạng, cá nhân tôi nhận thấy, nếu như đối với một nghệ nhân, nhất định tự cá nhân nghệ nhân tu dưỡng lên, nhưng trọng điểm của Lục tiên sinh là đóng gói hình tượng, điểm này, tôi không thể tán thành!”
Mạc Thiên Hằng tiếp tục đâu vào đấy nói xong, từ lúc nhìn thấy dự án hợp tác của Lục Oánh, anh cũng đã phát hiện bên trong có vấn đề, vốn đáp ứng chính là muốn tiến hành xử lý chi tiết, hiện tại xem ra, hoàn toàn không còn tất yếu.
Trước mặt các phóng viên bị lời Mạc Thiên Hằng nói làm cho á khẩu không trả lời được, hai mặt nhìn nhau nhìn xem đối phương.
Xem ra, chuyện này, cũng không có đơn giản như bọn họ tưởng tượng, nếu là đơn phương vi ước, như vậy Mạc Thiên Hằng còn có trách nhiệm, mà lúc này......!
-“Thứ ba, chuyện này, chính là quyết nghị bên trong công ty của tôi, cũng không có chuẩn xác đã đáp ứng dự án hợp tác của Lục tiên sinh, ghi âm lậu là sự tình bên trong công ty tôi, chỉ do ô long, hi vọng mọi người không cần để ở trong lòng!”
Mạc Thiên Hằng mỗi một chữ, mỗi một câu đều được Diệp Tiêu nghe vào trong lỗ tai, tại cái nháy mắt này, cô đối với Mạc Thiên Hằng có chút khâm phục, dù sao......!
Anh gặp biến không sợ hãi như vậy, chính mình cũng không nhất định có thể làm được.