Sống Lại Thành Toàn Cho Chồng Cưới Bạch Nguyệt Quang
Chương 5
Cái ch-ếc của tôi diễn ra lặng lẽ, thông tin tiểu sử của tôi cũng bị người ta cố tình che giấu.
Công chúng chỉ nhớ đến bậc thầy tài chính học nổi tiếng Thẩm Hạc Chi sau khi vợ mất thì đã được đoàn tụ với mối tình đầu.
Đôi tình nhân đã xa cách sáu mươi năm cuối cùng cũng kết hôn ở dốc cuối cuộc đời, không để lại nuối tiếc gì, thời gian cuối cùng cũng không phụ lòng họ.
Cả thế giới đang vỗ tay cổ vũ và nhảy cẫng lên vui mừng cho họ.
Còn tôi, người đã đồng hành cùng Thẩm Hạc Chi cả đời và cống hiến cả cuộc đời mình cho hắn, trong chuyện tình của họ, tôi chỉ là người vợ được nhắc đến thoáng qua, thậm chí đến tên còn không được biết đến.
Thỉnh thoảng, người ta nhắc đến tôi, nói chính tôi là người làm cho họ suýt nữa bỏ lỡ nhau cả đời.
Sau khi nghe thấy tôi đồng ý ly hôn, Thẩm Hạc Chi lại nói một câu giống như kiếp trước:
"Ninh Ninh, tại sao em lại không tin chứ? Chuyện này có xảy ra hay không thì cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của anh dành cho em."
Xì! Tôi tin bà nội hắn ấy!
Thái độ của tôi khiến Thẩm Hạc Chi phải đau đầu:
“Ninh Ninh, ly hôn không phải trò đùa, lúc tức giận chúng ta không nên đưa ra quyết định gì cả.”
Hắn quay người bỏ đi, định đợi tôi nguôi ngoai rồi tính tiếp, nhưng dù sao tôi cũng đã nghĩ thông suốt rồi.
Bốn giờ rưỡi sáng, đồng hồ báo thức của tôi vang lên.
Tôi tắt báo thức đi rồi tiếp tục trùm chăn kín đầu ngủ say.
“Mẹ ơi, con muốn ăn mì bò kho mẹ làm. Mẹ còn chưa nhào mì, con sắp muộn rồi!"
Thẩm Như Cảnh đến gõ cửa phòng tôi.
Chỉ số IQ và tài năng của nó không phải là hoàn toàn được di truyền từ Thẩm Hạc Chi, ngược lại là tính cách và cái tính ưa sạch thì rất giống.
Từ nhỏ đã nhất định phải ăn những bữa ăn do tự tay tôi nấu.
“Đi tìm bố đi.”
Tôi trực tiếp kéo chăn qua.
Nó sửng sốt, đứng ngơ ra một hồi, sau đó nặng nề đóng cửa lại.
Sau khi ngủ một giấc no nê, tôi thấy cả người tràn đầy sức sống, sau đó tỉ mỉ trang điểm.
Rồi gọi tới số điện thoại đã lâu không gọi.
"Phó Duật Niên, nghe nói anh về nước gây dựng sự nghiệp, còn có bạn gái là minh tinh? Hình như là họ Lục, tên Lục Nghiên gì đó hả?"
Sau khi sống lại, điều đầu tiên tôi làm là điều tra Lục Nghiên Cảnh.
Cô ta là một diễn viên thần tượng, thế nên các thông tin rất dễ tìm thấy.
Trên mạng nói cô ta sắp tham gia một bộ phim điện ảnh lớn, sau lưng có nguồn vốn hỗ trợ bí ẩn, lần này là nhờ tư bản mà mới có vai.
Trước khi tôi ch-ếc, tôi nghe các y tá chuyện phiếm nên biết được Lục Nghiên Cảnh đã gả cho một doanh nhân giàu có ở nước ngoài, tên Phó Duật Niên.
Phó Duật Niên ba năm trước bởi vì bệnh mà qua đời, hai người không có một mụn con.
Vậy thì tốt rồi.
Công chúng chỉ nhớ đến bậc thầy tài chính học nổi tiếng Thẩm Hạc Chi sau khi vợ mất thì đã được đoàn tụ với mối tình đầu.
Đôi tình nhân đã xa cách sáu mươi năm cuối cùng cũng kết hôn ở dốc cuối cuộc đời, không để lại nuối tiếc gì, thời gian cuối cùng cũng không phụ lòng họ.
Cả thế giới đang vỗ tay cổ vũ và nhảy cẫng lên vui mừng cho họ.
Còn tôi, người đã đồng hành cùng Thẩm Hạc Chi cả đời và cống hiến cả cuộc đời mình cho hắn, trong chuyện tình của họ, tôi chỉ là người vợ được nhắc đến thoáng qua, thậm chí đến tên còn không được biết đến.
Thỉnh thoảng, người ta nhắc đến tôi, nói chính tôi là người làm cho họ suýt nữa bỏ lỡ nhau cả đời.
Sau khi nghe thấy tôi đồng ý ly hôn, Thẩm Hạc Chi lại nói một câu giống như kiếp trước:
"Ninh Ninh, tại sao em lại không tin chứ? Chuyện này có xảy ra hay không thì cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của anh dành cho em."
Xì! Tôi tin bà nội hắn ấy!
Thái độ của tôi khiến Thẩm Hạc Chi phải đau đầu:
“Ninh Ninh, ly hôn không phải trò đùa, lúc tức giận chúng ta không nên đưa ra quyết định gì cả.”
Hắn quay người bỏ đi, định đợi tôi nguôi ngoai rồi tính tiếp, nhưng dù sao tôi cũng đã nghĩ thông suốt rồi.
Bốn giờ rưỡi sáng, đồng hồ báo thức của tôi vang lên.
Tôi tắt báo thức đi rồi tiếp tục trùm chăn kín đầu ngủ say.
“Mẹ ơi, con muốn ăn mì bò kho mẹ làm. Mẹ còn chưa nhào mì, con sắp muộn rồi!"
Thẩm Như Cảnh đến gõ cửa phòng tôi.
Chỉ số IQ và tài năng của nó không phải là hoàn toàn được di truyền từ Thẩm Hạc Chi, ngược lại là tính cách và cái tính ưa sạch thì rất giống.
Từ nhỏ đã nhất định phải ăn những bữa ăn do tự tay tôi nấu.
“Đi tìm bố đi.”
Tôi trực tiếp kéo chăn qua.
Nó sửng sốt, đứng ngơ ra một hồi, sau đó nặng nề đóng cửa lại.
Sau khi ngủ một giấc no nê, tôi thấy cả người tràn đầy sức sống, sau đó tỉ mỉ trang điểm.
Rồi gọi tới số điện thoại đã lâu không gọi.
"Phó Duật Niên, nghe nói anh về nước gây dựng sự nghiệp, còn có bạn gái là minh tinh? Hình như là họ Lục, tên Lục Nghiên gì đó hả?"
Sau khi sống lại, điều đầu tiên tôi làm là điều tra Lục Nghiên Cảnh.
Cô ta là một diễn viên thần tượng, thế nên các thông tin rất dễ tìm thấy.
Trên mạng nói cô ta sắp tham gia một bộ phim điện ảnh lớn, sau lưng có nguồn vốn hỗ trợ bí ẩn, lần này là nhờ tư bản mà mới có vai.
Trước khi tôi ch-ếc, tôi nghe các y tá chuyện phiếm nên biết được Lục Nghiên Cảnh đã gả cho một doanh nhân giàu có ở nước ngoài, tên Phó Duật Niên.
Phó Duật Niên ba năm trước bởi vì bệnh mà qua đời, hai người không có một mụn con.
Vậy thì tốt rồi.