Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy
Chương 697: Tiệc cưới
Editor: demcoodon
Tiệc cưới của Từ Vân Liệt và Sở Từ tổ chức vào một tuần sau. Ngoại trừ đám người Tần Trường Tố ở thủ đô thì dì của Sở Từ và ba của Từ Vân Liệt cũng sẽ đến. Nhưng bọn họ đã nhận được giấy đăng ký kết hôn, nên tin tức này Sở Từ cũng đã thông báo ra ngoài.
Ví dụ như nhà họ Sở ở thôn Thiên Trì. Mặc kệ như thế nào thì quan hệ huyết thống là không thể trốn tránh. Cho nên nàng vẫn để cho thôn trưởng thông báo một tiếng.
Ngoài ra chính là nhân viên của Phúc Duyên Đài và nhà máy dược phẩm Thiên Trì cũng nhận được một phần quà hậu hĩnh. Mặc dù vẫn có một số người già trong thôn không ủng hộ quan niệm không kết hôn cùng họ. Nhưng dù sao núi cao hoàng đế xa, Sở Từ cũng không còn sống ở trong thôn, bọn họ cũng lười quan tâm.
Nhìn thấy thời gian tổ chức tiệc cưới ngày càng gần, trong nhà cũng càng sôi nổi.
Trước cửa nhà có treo một tấm biển do chính Sở Từ điêu khắc, phía trên viết hai chữ 'Sở Trạch', hai bên treo đèn lồng đỏ, và dán một cặp câu đối long phượng trình tường*. Cửa phụ cũng trang trí rực rỡ. Trong sân có treo một mảnh dải lụa đỏ, trên đó treo một số đèn lồng màu sắc rực rỡ. Không chỉ vậy, Sở Từ còn mua loại bóng đèn nhỏ có thể chiếu ra ánh sáng nhiều màu sắc ở bên ngoài, không nói đến treo đầy sân, còn quấn quanh hai vòng trên những cây xanh, có thể tưởng tượng buổi tối sẽ lung linh xinh đẹp cỡ nào.
(*Long phụng trình tường = rồng, phượng báo điềm lành: khi nói về hạnh phúc lứa đôi, sự may mắn, thịnh vượng về công danh, tài lộc và địa vị xã hội. Rồng và phượng là hai linh vật trong tứ linh.)
Ngôi nhà tứ hợp viện của Sở Từ mặc dù hơi cổ xưa, nhưng bên trong cũng không thiếu một số đồ dùng hiện đại. Ví dụ như tủ lạnh trong phòng bếp lớn đã đặt ba cái, mỗi cái giá khoảng 7-800. Bên trong chứa đầy các nguyên liệu nấu ăn khác nhau để thuận tiện lấy dùng. Ngoài ra, trong phòng giặt đồ còn có hai chiếc máy giặt. Hơn nữa trong phòng khách chính có đặt một chiếc tivi màu thịnh hành, khác với loại trắng đen trước đây, trông rất rõ ràng. Nhưng giá cả cũng cao hơn, khoảng hơn 1.600.
Những vật dụng lớn đều được trang bị đầy đủ, càng đừng nói những thứ khác. Máy ghi âm, quạt điện, máy may, mọi thứ không thiếu. Thậm chí Sở Từ còn mua xe đạp cho Sở Ninh và Hoắc Hạnh Quả, trình độ xa xỉ ít người có thể sánh được.
Chỉ chớp mắt, ngày đám cưới đã đến.
Bởi vì không có nhiều khách, nên chỉ bày hai cái bàn lớn ở trong sân. Mặc dù Sở Từ là chủ nhà, nhưng trường hợp hôm nay không thích hợp xuống bếp. Cho nên tất cả món ăn đều có Tần Trường Tố và Sở Ninh chuẩn bị. Đương nhiên, hai người đã trải qua sự dạy dỗ chuyên nghiệp của Sở Từ, còn cung cấp nhiều nguyên liệu và công thức bí mật.
Dì Sở Tú Trinh và ba Từ đều đến trước một ngày, nhìn thấy ngôi nhà như vậy hai người gần như ngạc nhiên không nói nên lời. Cho đến bây giờ vẫn còn mơ hồ không chân thật, căn bản không rảnh nói chuyện gì với Sở Từ nhiều.
--- ---
Cả nhà bác Thẩm và Sư đoàn trưởng Dịch cùng nhau đến. Khi đi đến trước cửa theo địa chỉ thì đều không dám gõ cửa.
“Ông Thẩm, có phải là nhà này không vậy? Sao tôi nhìn thấy hơi lớn nhỉ? Hơn nữa đoạn đường này ít nhất cũng phải mấy trăm ngàn thì phải?” Sư đoàn trưởng Dịch hơi rối rắm nói.
“Tôi thấy là đúng rồi. Ông không nhìn thấy sao, phía trên viết chữ Sở Trạch, còn dán câu đối.” Bác Thẩm cũng không khỏi khen ngợi một câu.
“Ba, hai người đứng thất thần làm gì vậy? Sao không vào cửa? Hai người không vào vậy mấy anh em bọn con vào trước nha?” Thẩm Dạng ở phía sau không kiên nhẫn nói.
Hôm nay y đặc biệt đến chúc mừng. Tất nhiên, ngoại trừ y ra còn có đám người Hùng Xuân, đều là những người mà Sở Từ quen biết, tránh cho Sở Từ không quen. Mặc dù bọn họ đã muốn vào cửa từ lâu, nhưng hai ông già phía trước dong dài, thật đúng là phiền phức.
“Thằng nhóc thối!” Bác Thẩm bất lực nói, ngay sau đó đi vào. Khi đi vào trong sân càng bị cảnh vật trước mắt hoàn toàn sững sỡ.