Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy
Chương 355: Tổng cộng
Editor: demcodon
Mặc dù Tần Trường Tố năm nay mới 18 tuổi, nhưng nhiều năm qua nhìn mẹ ruột của mình bị ba đánh đập để lại cho cô rất nhiều bóng ma, trong lòng cũng không có nhiều ảo tưởng muốn lập gia đình. Đặc biệt là sau khi tiếp xúc với Sở Từ, cô phát hiện học tính tự lập như Sở Từ cũng rất tốt, không cần bị người kìm hãm. Huống chi phải chịu đựng đau khổ từ nhà chồng.
Khi Tần Trường Tố đang suy nghĩ miên man, hai người bên cạnh đã bắt đầu đếm tiền.
Đôi tay của dì Tiền run rẩy, cứ một hồi lại nhổ nước bọt vào ngón tay vì sợ đếm sai chỗ nào. Sau khi bà đếm xong, bên cạnh còn có người sẽ giúp đếm lại một lần nữa, xem như rất cẩn thận.
"Chỗ này là 300, nhớ cho kỹ..." Đếm đến số chẵn, dì Tiền đặt tiền sang một bên và tiếp tục bắt đầu đếm: "2 hào, 1 đồng, 3 đồng, 3 đồng 1 hào, 3 đồng 1 hào 8 xu..."
Số tiền này giống như một con ốc sên bò lên trên, mồ hôi của mọi người cũng không ngừng rơi xuống.
Bên Sở Từ còn chậm hơn, chỉ có thể đếm mấy xu mấy xu, thỉnh thoảng mới có thể nhìn thấy 1 đồng. Trong lòng người xem như lửa thiêu lửa đốt, rất khô nóng.
"Thằng nhóc, cháu còn chưa có bạn gái phải không?" Sở Đường đang tập trung tinh thần đếm tiền thì lại có người đến trước mặt hỏi một câu.
Hôm nay Sở Đường đã tiêu hết sức lực, bây giờ cũng đã hơi kiệt sức, vừa nghe những lời này trong lòng tràn ra một cảm giác mệt mỏi. Cậu yếu ớt gật đầu, không muốn nói chuyện với người hàng xóm này. Nhưng ngại đối phương đều là trưởng bối, lại không thể làm quá mức.
"Tuổi cháu cũng không còn nhỏ nữa. Mặc dù là học sinh, nhưng cũng nên tìm người biết lạnh biết nóng xác định trước. Nếu sau này cháu lên đại học sẽ không có thời gian kết hôn và sinh con. Cho nên không bằng giải quyết mọi chuyện ổn thỏa sớm một chút. Sau này cũng không phải lo lắng gì nữa. Thím có quen một con bé bằng tuổi cháu, dáng vẻ cũng xinh đẹp, đảm bảo hai đứa đều xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc. Nếu không hôm nào giới thiệu cho cháu làm quen?" Hàng xóm lại nói tiếp.
Nhìn vào khoản thu nhập này không chỉ có một người có suy nghĩ này. Sở Từ dù sao cũng là con gái, nghe nói đã kết hôn. Nhưng dù sao hôn nhân thất bại, tạm thời còn phải ở nhà mẹ, có thể kiếm được rất nhiều tiền cho gia đình, có thể dễ dàng nuôi em trai học xong đại học. Mặc dù hai chị em này không còn ba mẹ, nhưng Sở Đường có một người chị biết kiếm tiền như vậy, đứa con gái nào gả cho nó nhất định chỉ có hưởng phúc. Sau khi gả vào nhiều nhất trong vòng mười năm, Sở Từ nhất định cũng phải xuất giá. Đến lúc đó, không có ba mẹ chồng và chị chồng, chồng không chừng còn là sinh viên, gia cảnh giàu có, trải qua cuộc sống quả thật rất thích.
Ngoài ra, dáng vẻ của Sở Đường cũng thuộc hàng đỉnh cao. Nếu như chăm chút kỹ hơn, chắc chắn sẽ không khác gì cậu ấm ở ngoại thành.
Sở Đường không được thoải mái khi bị mọi người nhìn chằm chằm, nhíu mày nói: "Cám ơn lòng tốt của thím. Nhưng cháu muốn tập trung vào việc học, đến khi cháu 25 mới nói đến chuyện tìm người yêu sau."
Cậu đã sớm suy nghĩ kỹ rồi. Nếu cậu đủ tài năng, đến 25 tuổi cũng đã có thể bộc lộ tài năng của mình. Đến lúc đó cũng mới có thể biết được mình có tư cách tìm người yêu hay không. Cậu cũng không muốn cầm tiền chị cậu kiếm được để đi lập gia đình, quá mất mặt.
Mấy bà thím đang chú ý nghe vậy hơi thất vọng, vội vàng lại chuẩn bị tiếp tục khuyên nhủ. Nhưng chẳng được bao lâu đếm tiền đến giai đoạn gay cấn. Cuối cùng làm cho những người này tạm thời ném Sở Đường sang một bên.
"Bên chị Tiền tổng cộng là 688 đồng 9 hào 4 xu. Sở Từ, bên bọn cháu còn chưa đếm xong hả?" Người bên cạnh dì Tiền nói.
Sắc mặt của dì Tiền hơi khó coi, trong lòng luôn cảm thấy số tiền này dường như hơi ít, ít nhất cũng ít hơn so với bà dự tính.
Mặc dù Tần Trường Tố năm nay mới 18 tuổi, nhưng nhiều năm qua nhìn mẹ ruột của mình bị ba đánh đập để lại cho cô rất nhiều bóng ma, trong lòng cũng không có nhiều ảo tưởng muốn lập gia đình. Đặc biệt là sau khi tiếp xúc với Sở Từ, cô phát hiện học tính tự lập như Sở Từ cũng rất tốt, không cần bị người kìm hãm. Huống chi phải chịu đựng đau khổ từ nhà chồng.
Khi Tần Trường Tố đang suy nghĩ miên man, hai người bên cạnh đã bắt đầu đếm tiền.
Đôi tay của dì Tiền run rẩy, cứ một hồi lại nhổ nước bọt vào ngón tay vì sợ đếm sai chỗ nào. Sau khi bà đếm xong, bên cạnh còn có người sẽ giúp đếm lại một lần nữa, xem như rất cẩn thận.
"Chỗ này là 300, nhớ cho kỹ..." Đếm đến số chẵn, dì Tiền đặt tiền sang một bên và tiếp tục bắt đầu đếm: "2 hào, 1 đồng, 3 đồng, 3 đồng 1 hào, 3 đồng 1 hào 8 xu..."
Số tiền này giống như một con ốc sên bò lên trên, mồ hôi của mọi người cũng không ngừng rơi xuống.
Bên Sở Từ còn chậm hơn, chỉ có thể đếm mấy xu mấy xu, thỉnh thoảng mới có thể nhìn thấy 1 đồng. Trong lòng người xem như lửa thiêu lửa đốt, rất khô nóng.
"Thằng nhóc, cháu còn chưa có bạn gái phải không?" Sở Đường đang tập trung tinh thần đếm tiền thì lại có người đến trước mặt hỏi một câu.
Hôm nay Sở Đường đã tiêu hết sức lực, bây giờ cũng đã hơi kiệt sức, vừa nghe những lời này trong lòng tràn ra một cảm giác mệt mỏi. Cậu yếu ớt gật đầu, không muốn nói chuyện với người hàng xóm này. Nhưng ngại đối phương đều là trưởng bối, lại không thể làm quá mức.
"Tuổi cháu cũng không còn nhỏ nữa. Mặc dù là học sinh, nhưng cũng nên tìm người biết lạnh biết nóng xác định trước. Nếu sau này cháu lên đại học sẽ không có thời gian kết hôn và sinh con. Cho nên không bằng giải quyết mọi chuyện ổn thỏa sớm một chút. Sau này cũng không phải lo lắng gì nữa. Thím có quen một con bé bằng tuổi cháu, dáng vẻ cũng xinh đẹp, đảm bảo hai đứa đều xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc. Nếu không hôm nào giới thiệu cho cháu làm quen?" Hàng xóm lại nói tiếp.
Nhìn vào khoản thu nhập này không chỉ có một người có suy nghĩ này. Sở Từ dù sao cũng là con gái, nghe nói đã kết hôn. Nhưng dù sao hôn nhân thất bại, tạm thời còn phải ở nhà mẹ, có thể kiếm được rất nhiều tiền cho gia đình, có thể dễ dàng nuôi em trai học xong đại học. Mặc dù hai chị em này không còn ba mẹ, nhưng Sở Đường có một người chị biết kiếm tiền như vậy, đứa con gái nào gả cho nó nhất định chỉ có hưởng phúc. Sau khi gả vào nhiều nhất trong vòng mười năm, Sở Từ nhất định cũng phải xuất giá. Đến lúc đó, không có ba mẹ chồng và chị chồng, chồng không chừng còn là sinh viên, gia cảnh giàu có, trải qua cuộc sống quả thật rất thích.
Ngoài ra, dáng vẻ của Sở Đường cũng thuộc hàng đỉnh cao. Nếu như chăm chút kỹ hơn, chắc chắn sẽ không khác gì cậu ấm ở ngoại thành.
Sở Đường không được thoải mái khi bị mọi người nhìn chằm chằm, nhíu mày nói: "Cám ơn lòng tốt của thím. Nhưng cháu muốn tập trung vào việc học, đến khi cháu 25 mới nói đến chuyện tìm người yêu sau."
Cậu đã sớm suy nghĩ kỹ rồi. Nếu cậu đủ tài năng, đến 25 tuổi cũng đã có thể bộc lộ tài năng của mình. Đến lúc đó cũng mới có thể biết được mình có tư cách tìm người yêu hay không. Cậu cũng không muốn cầm tiền chị cậu kiếm được để đi lập gia đình, quá mất mặt.
Mấy bà thím đang chú ý nghe vậy hơi thất vọng, vội vàng lại chuẩn bị tiếp tục khuyên nhủ. Nhưng chẳng được bao lâu đếm tiền đến giai đoạn gay cấn. Cuối cùng làm cho những người này tạm thời ném Sở Đường sang một bên.
"Bên chị Tiền tổng cộng là 688 đồng 9 hào 4 xu. Sở Từ, bên bọn cháu còn chưa đếm xong hả?" Người bên cạnh dì Tiền nói.
Sắc mặt của dì Tiền hơi khó coi, trong lòng luôn cảm thấy số tiền này dường như hơi ít, ít nhất cũng ít hơn so với bà dự tính.