Song Huyệt Cứu Vớt Thế Giới
Chương 54: Quyển 6
53: Huyền ảo tựa như mơ ~ Kích tình buổi ban mai
Cho dù đã vào phạm vi của rừng sương mù, nhưng cây cối cũng không quá rậm rạp, có thể nhìn xuyên qua lớp sương mù giữa các cành cây để thấy bầu trời xanh xám. Ánh nắng ban mai cũng rất chói chang, khi nắng lên có những chú chim xinh đẹp cất tiếng hót lanh lảnh — tóm lại, so với các khu rừng rậm bình thường thì không khác nhau là mấy.
Phương Thư dần dần tỉnh lại trong tiếng chim hót. Trải qua một đêm không mộng, cả người cậu mơ mơ màng màng, còn chưa muốn mở mắt ra. Cậu theo bản năng muốn duỗi người, lại phát hiện có người ôm chặt eo, chân cũng bị kẹp chặt, giữa hai chân cậu còn có một thứ nóng bỏng đến mức khiến người ta đỏ mặt — giống như mỗi buổi sáng sau khi cậu và Christine lăn lộn cả đêm.
Ý thức quay lại, nhớ tới người đàn ông đeo mặt nạ do con mèo đen biến thành vào tối hôm qua kia, Phương Thư giật mình kinh hãi. Còn tưởng rằng người đàn ông kia còn chưa đi, cậu vội vàng mở mắt ra, muốn giãy giụa, nhưng khi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy khuôn mặt xinh trai của Christine. Trên mặt cậu ta lộ ra vẻ ngái ngủ, lông mi run rẩy, giống như vừa rồi bị động tác của Phương Thư làm cho tỉnh lại. Cậu ta quay đầu nhìn Phương Thư, vẻ mặt có chút hoang mang.
"Christine, cậu trở về rồi?!?"
Phương Thư không khỏi có chút áy náy, hắng giọng một cái, thấp giọng hỏi:
"Cậu trở về lúc nào?"
Christine chớp chớp mắt, nói:
"Tôi luôn ở đây, A Thư làm sao vậy? Sao đột nhiên hỏi như vậy?"
Cậu ta siết chặt vòng tay, đột nhiên nở nụ cười hoạt bát, vùi đầu vào mặt cậu hôn một cái. Hai tay vòng qua eo không thành thật vuốt ve bờ mông hếch lên của Phương Thư. Sức nóng của buổi sáng đã biến thành ham muốn tình dục, cậu ta di chuyển côn th*t chen vào giữa thịt mềm hai đùi Phương Thư, rồi nói một cách tự hào,
"A Thư xấu hổ sao? Nhưng đêm qua A Thư cứ ngậm nó mãi..."
Vừa nói, ngón tay của cậu ta trượt trên phần bụng dưới của Phương Thư,
"Liên tục bảo tôi bắn tinh vào để em có thai..."
Thanh niên tuy nói ra những lời không biết xấu hổ, nhưng khuôn mặt nhỏ của cậu ta lại đỏ lên trước, vừa nói vừa vùi đầu vào cổ Phương Thư, nũng nịu nói:
"Ta còn muốn giống như lần trước, em ngồi ở trên người ta, sau đó... Tự di chuyển..."
????
Phương Thư ngẩn ra, chẳng lẽ tối hôm qua là mình nằm mơ sao?
Muốn nằm mơ cũng không nên mơ thấy con mèo đen đã lâu không gặp chứ.
Phương Thư hoàn toàn bối rối, lần đầu tiên cậu không kịp thời đáp lại lời tán tỉnh của Christine. Christine có vẻ khá bất mãn với sự lơ đãng của Phương Thư, cậu ta cắn nhẹ vào cổ Phương Thư, để lại dấu răng, quyến rũ nói:
"A Thư làm sao vậy?"
Có vẻ giống như lời phàn nàn của người vợ với người chồng lăng nhăng của mình =_= Vẫn chưa hài lòng với lời nói, Christine chọt chọt bờ mông của Phương Thư, chạm vào cúc huyệt bí ẩn và ẩm ướt.
" A Thư có muốn không?"
Christine đã quá quen thuộc với những điểm mẫn cảm của Phương Thư, cậu ta dùng sức ấn vào những điểm đó làm Phương Thư không còn sức để suy nghĩ những thứ lộn xộn đó nữa. Toàn bộ điều tâm trung chú ý đến những ngón tay đang kích thích điểm mẫn cảm của Christine.
"Hừ..."
Phương Thư khẽ hừ một tiếng, vòng tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của Christine, thò tay xuyên qua khe hở vạt áo, mê luyến vuốt ve tấm lưng của cậu ta. Cậu nhẹ nhàng di chuyển hông qua lại, để cho thịt mềm bên trong đùi có thể cọ xát với dương v*t của Christine. dương v*t vừa chạm vào hoa huy*t, môi hoa đang mở ra đóng vào giống như một cái miệng nhỏ đang tích cực mút lấy thứ to lớn của Christine, lại còn tiết ra rất nhiều chất lỏng làm cho côn th*t lớn ẩm ướt trơn trượt,
"Muốn, ta muốn..."
Cậu vặn vẹo mông, giơ chân móc lấy chân Christine,
"Đầu tiên, cắm vào đi, được không..."
Christine vỗ vỗ mông Phương Thư, nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Nhưng thay vì thỏa mãn Phương Thư ngay lập tức như Phương Thư nghĩ, cậu ta lại ôm hông của Phương Thư, xoay người và ôm Phương Thư đứng dậy.
Phương Thư kêu lên một tiếng, tay nhanh chóng vòng qua cổ Christine.
"Kerry!"
"Đừng sợ, sẽ không để em té đâu."
Christine hôn lên môi của Phương Thư, một tay ôm lấy cậu, một tay cầm lấy quả cầu nhỏ màu xanh không biết từ đâu lấy ra. Phương Thư nhìn thoáng qua, theo bản năng siết chặt cái mông của mình, nước dâm càng chảy nhiều hơn. Quả cầu nhỏ màu xanh lá cây này có thể mọc ra nhiều dây leo, cái làm cậu mệt chết.
"A Thư, dâm đằng đã mọc ra rồi, em xem đi."
Christine ném quả cầu nhỏ màu xanh lục xuống đất, liền thấy thứ đó nhanh chóng bén rễ đâm chồi nảy lộc, lấy tốc độ thần kỳ mọc ra những thân cây dày dài, đan xen lẫn nhau, dây leo xanh mát quấn vào nhau tạo một thứ kỳ lạ giống chiếc ghế. Christine hài lòng mỉm cười, nhẹ nhàng đặt Phương Thư lên "ghế" dây leo,
"A Thư, tự mình ôm chân nào, cho ta xem chỗ yêu thích..."
"Thật là... Lúc nào cũng thích bày trò..."
Phương Thư đỏ mặt, cậu gần như lập tức nhận ra chiếc ghế làm bằng dây leo này có tác dụng gì. Dưới ánh mắt của Christine, cậu đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại có chút mong chờ. Phương Thư chiều theo ý muốn của Christine, gác hai chân lên ghế xếp thành hình chữ M, môi hoa ướt át ngượng ngùng lập tức lộ ra.
"Chỗ này của A thư thật đẹp, lúc nào nhiều nước như vậy, vừa hồng hào vừa mềm mại, mỗi lần đều mút lấy dương v*t của tôi thật chặt."
Christine cúi xuống nhìn hoa huy*t của Phương Thư, dùng ngón tay nhẹ nhàng tách mép thịt ra. Môi hoa ẩm ướt run run, âm vật sung huyết bởi dục vọng đã sớm đỏ ửng, dương v*t ngọc bích cũng đáng thương dựng thẳng trước mắt.
"Kerry, ưm... ông xã... đừng làm loạn nữa, mau thỏa mãn em đi..."
Phương Thư không nhịn được sờ lên mái tóc bồng bềnh của Christine, mái tóc vàng óng xinh đẹp mềm mại mượt mà, ngón tay luồn vào trong tóc Christine, lắc lắc hông cầu xin:
"Chỗ nào cũng được, bên trong có rất nhiều nước, mau, liếm cho em... a... tuyệt quá..."
Christine cúi đầu ngậm lấy nơi mật ngọt mọng nước ấy, đầu lưỡi linh hoạt lập tức chui vào bên trong khuấy đảo. Cậu ta nắm lấy đùi Phương Thư tách ra, dùng sức mở rộng hoa môi. Thịt mềm bên trong vô cùng yếu ớt, khi bị đầu lưỡi kích thích sẽ không ngừng xo giật, đồng thời tiết ra một lượng lớn d*m thủy, Christine nhẹ nhàng nuốt lấy, tạo ra tiếng nước mơ hồ mà dâm đãng.
Phương Thư không thể ngừng nâng eo theo từng nhịp hút của Christine, nhiệt tình khuyến khích Christine hút mạnh hơn.
Christine một tay đỡ lấy đùi của Phương Thư, một tay còn lại cầm dương v*t to lớn của mình, nhanh chóng quay tay. Hai chân của Phương Thư chỉ đơn giản quấn gác lên vai Christine, cậu điên cuồng rên rỉ, mong muốn được nhiều hơn.
d*m thủy dần dần thấm ướt chiếc ghế dưới mông Phương Thư. Phương Thư đột nhiên hét lớn một tiếng, một vật thô to dài dài từ trên ghế lao ra, hung hăng đâm vào cúc huyệt ẩm ướt đang chờ thao của cậu, trực tiếp cắm vào huyệt thịt mềm mại của cậu. Phương Thư mở to mắt nhìn, cảm giác như bị điện cao thế giật vậy, một luồng khoái cảm mãnh liệt chạy khắp toàn thân, cả người kịch liệt run rẩy. Christine cùng lúc mút mạnh một cái, rồi buông ra. Đúng như cạu ta dự đoán, môi hoa không bị che khuất của Phương Thư lập tức phun ra những đợt d*m thủy lớn giống như không tự chủ được, làm ướt đẫm trước người của Christine.
"A Thư thật nhạy cảm, đột nhiên phun nước."
Christine hơi nâng người lên, đưa tay đặt lên bụng dưới của Phương Thư, noi không ngừng nhô lên do động tác cắm rút của vật to từ cái ghế
"A, a... a... a... Bị thao rồi... Không, đừng dừng lại... Kerry... Ông xã, ông xã mau tiếp tục bú huyệt tao hóa đi, bú huyệt của tiểu tao hóa đi... A.... A... Sướng quá, em sắp bị chịch rồi... ah..."
Cơ thể của Phương Thư không ngừng lắc lư lên xuống, cặp vú to trắng như tuyết cũng lắc theo khiến sữa văng khắp nơi.
"Nhưng tôi lại muốn A Thư mút nó..."
Christine đứng dậy, Đưa côn th*t nóng bỏng của mình chạm vào mặt Phương Thư.
Phương Thư lập tức cầm lấy côn th*t nóng bỏng, thè lưỡi liếm nó một cách thích thú, mơ hồ nói:
"Ha... Cái miệng nhỏ phía trên... cũng có thể... Ông xã em thật tốt... côn th*t vừa to vừa cứng như vậy..."
"A Thư thích không?"
Christine sờ sờ Phương Thục đầu, nhẹ giọng nói.
"Em thích, A.... a.. Ưm.... Em muốn ăn côn th*t lớn.... A....."
Phương Thư há miệng, ngậm lấy côn th*t thô to, giống như là đói khát lâu ngày. Giống như tiểu huyệt bên dưới, cậu cos gắng thả lỏng cổ họng, thành thạo thâm hầu cho Christine. Christine thoải mái ngẩng đầu lên thở một hơi dài, ôm lấy gáy Phương Thư và bắt đầu di chuyển.
Mấy sợi dây leo nhỏ bé thăm dò quấn lấy đùi Phương Thư, đầu dây thăm dò lỗ hoa. Sau khi nếm được mùi vị của dâm thụy, mớ dây leo không thể chờ mà xông vào, còn không quên tách ra mấy sợi dây leo quấn lấy côn th*t nhỏ đang nghểnh đầu của Phương Thư một cách thân mật.
"A... Ưm... A...a..."
Gáy của Phương Thư bị Christine ôm lấy, miệng bị dương v*t chặn lại, chỉ có thể mơ hồ rên rỉ. Ngực trướng đến phát đau phải nhờ bàn tay còn lại của Christine an ủi, Phương Thư nhanh chóng giữ hai bầu ngực lại với nhau để Christine có thể nhào nặn hai bên cùng một lúc.
Những sợi dây leo kia giống như chỉ muốn chơi đùa một chút, Nó chỉ cắm nhè nhẹ bên ngoài. Điều này khiến Phương Thư chỉ muốn ngồi xuống để dây leo trực tiếp cắm vào tử cung đang đau nhức của mình giống như cái ở phía sau...
Christine dường như nhìn ra ý định của Phương Thư, cậu ta khiêu khích cơ thể của Phương Thư.
"Bé yêu... ưm, em mút thật giỏi... cái miệng nhỏ thật chặt..."
Christine tận tình mân mê cái miệng nhỏ nhắn của Phương Thư, trong đôi mắt xanh tràn đầy dục vọng, ngắt quãng thì thào nói:
"Nhưng mà, tử cung của A Thư tạm thời không thể cắm vào được. Tối hôm qua, ta đã gieo một hạt giống vào trong bụng của A Thư..."
Cho dù đã vào phạm vi của rừng sương mù, nhưng cây cối cũng không quá rậm rạp, có thể nhìn xuyên qua lớp sương mù giữa các cành cây để thấy bầu trời xanh xám. Ánh nắng ban mai cũng rất chói chang, khi nắng lên có những chú chim xinh đẹp cất tiếng hót lanh lảnh — tóm lại, so với các khu rừng rậm bình thường thì không khác nhau là mấy.
Phương Thư dần dần tỉnh lại trong tiếng chim hót. Trải qua một đêm không mộng, cả người cậu mơ mơ màng màng, còn chưa muốn mở mắt ra. Cậu theo bản năng muốn duỗi người, lại phát hiện có người ôm chặt eo, chân cũng bị kẹp chặt, giữa hai chân cậu còn có một thứ nóng bỏng đến mức khiến người ta đỏ mặt — giống như mỗi buổi sáng sau khi cậu và Christine lăn lộn cả đêm.
Ý thức quay lại, nhớ tới người đàn ông đeo mặt nạ do con mèo đen biến thành vào tối hôm qua kia, Phương Thư giật mình kinh hãi. Còn tưởng rằng người đàn ông kia còn chưa đi, cậu vội vàng mở mắt ra, muốn giãy giụa, nhưng khi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy khuôn mặt xinh trai của Christine. Trên mặt cậu ta lộ ra vẻ ngái ngủ, lông mi run rẩy, giống như vừa rồi bị động tác của Phương Thư làm cho tỉnh lại. Cậu ta quay đầu nhìn Phương Thư, vẻ mặt có chút hoang mang.
"Christine, cậu trở về rồi?!?"
Phương Thư không khỏi có chút áy náy, hắng giọng một cái, thấp giọng hỏi:
"Cậu trở về lúc nào?"
Christine chớp chớp mắt, nói:
"Tôi luôn ở đây, A Thư làm sao vậy? Sao đột nhiên hỏi như vậy?"
Cậu ta siết chặt vòng tay, đột nhiên nở nụ cười hoạt bát, vùi đầu vào mặt cậu hôn một cái. Hai tay vòng qua eo không thành thật vuốt ve bờ mông hếch lên của Phương Thư. Sức nóng của buổi sáng đã biến thành ham muốn tình dục, cậu ta di chuyển côn th*t chen vào giữa thịt mềm hai đùi Phương Thư, rồi nói một cách tự hào,
"A Thư xấu hổ sao? Nhưng đêm qua A Thư cứ ngậm nó mãi..."
Vừa nói, ngón tay của cậu ta trượt trên phần bụng dưới của Phương Thư,
"Liên tục bảo tôi bắn tinh vào để em có thai..."
Thanh niên tuy nói ra những lời không biết xấu hổ, nhưng khuôn mặt nhỏ của cậu ta lại đỏ lên trước, vừa nói vừa vùi đầu vào cổ Phương Thư, nũng nịu nói:
"Ta còn muốn giống như lần trước, em ngồi ở trên người ta, sau đó... Tự di chuyển..."
????
Phương Thư ngẩn ra, chẳng lẽ tối hôm qua là mình nằm mơ sao?
Muốn nằm mơ cũng không nên mơ thấy con mèo đen đã lâu không gặp chứ.
Phương Thư hoàn toàn bối rối, lần đầu tiên cậu không kịp thời đáp lại lời tán tỉnh của Christine. Christine có vẻ khá bất mãn với sự lơ đãng của Phương Thư, cậu ta cắn nhẹ vào cổ Phương Thư, để lại dấu răng, quyến rũ nói:
"A Thư làm sao vậy?"
Có vẻ giống như lời phàn nàn của người vợ với người chồng lăng nhăng của mình =_= Vẫn chưa hài lòng với lời nói, Christine chọt chọt bờ mông của Phương Thư, chạm vào cúc huyệt bí ẩn và ẩm ướt.
" A Thư có muốn không?"
Christine đã quá quen thuộc với những điểm mẫn cảm của Phương Thư, cậu ta dùng sức ấn vào những điểm đó làm Phương Thư không còn sức để suy nghĩ những thứ lộn xộn đó nữa. Toàn bộ điều tâm trung chú ý đến những ngón tay đang kích thích điểm mẫn cảm của Christine.
"Hừ..."
Phương Thư khẽ hừ một tiếng, vòng tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của Christine, thò tay xuyên qua khe hở vạt áo, mê luyến vuốt ve tấm lưng của cậu ta. Cậu nhẹ nhàng di chuyển hông qua lại, để cho thịt mềm bên trong đùi có thể cọ xát với dương v*t của Christine. dương v*t vừa chạm vào hoa huy*t, môi hoa đang mở ra đóng vào giống như một cái miệng nhỏ đang tích cực mút lấy thứ to lớn của Christine, lại còn tiết ra rất nhiều chất lỏng làm cho côn th*t lớn ẩm ướt trơn trượt,
"Muốn, ta muốn..."
Cậu vặn vẹo mông, giơ chân móc lấy chân Christine,
"Đầu tiên, cắm vào đi, được không..."
Christine vỗ vỗ mông Phương Thư, nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Nhưng thay vì thỏa mãn Phương Thư ngay lập tức như Phương Thư nghĩ, cậu ta lại ôm hông của Phương Thư, xoay người và ôm Phương Thư đứng dậy.
Phương Thư kêu lên một tiếng, tay nhanh chóng vòng qua cổ Christine.
"Kerry!"
"Đừng sợ, sẽ không để em té đâu."
Christine hôn lên môi của Phương Thư, một tay ôm lấy cậu, một tay cầm lấy quả cầu nhỏ màu xanh không biết từ đâu lấy ra. Phương Thư nhìn thoáng qua, theo bản năng siết chặt cái mông của mình, nước dâm càng chảy nhiều hơn. Quả cầu nhỏ màu xanh lá cây này có thể mọc ra nhiều dây leo, cái làm cậu mệt chết.
"A Thư, dâm đằng đã mọc ra rồi, em xem đi."
Christine ném quả cầu nhỏ màu xanh lục xuống đất, liền thấy thứ đó nhanh chóng bén rễ đâm chồi nảy lộc, lấy tốc độ thần kỳ mọc ra những thân cây dày dài, đan xen lẫn nhau, dây leo xanh mát quấn vào nhau tạo một thứ kỳ lạ giống chiếc ghế. Christine hài lòng mỉm cười, nhẹ nhàng đặt Phương Thư lên "ghế" dây leo,
"A Thư, tự mình ôm chân nào, cho ta xem chỗ yêu thích..."
"Thật là... Lúc nào cũng thích bày trò..."
Phương Thư đỏ mặt, cậu gần như lập tức nhận ra chiếc ghế làm bằng dây leo này có tác dụng gì. Dưới ánh mắt của Christine, cậu đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại có chút mong chờ. Phương Thư chiều theo ý muốn của Christine, gác hai chân lên ghế xếp thành hình chữ M, môi hoa ướt át ngượng ngùng lập tức lộ ra.
"Chỗ này của A thư thật đẹp, lúc nào nhiều nước như vậy, vừa hồng hào vừa mềm mại, mỗi lần đều mút lấy dương v*t của tôi thật chặt."
Christine cúi xuống nhìn hoa huy*t của Phương Thư, dùng ngón tay nhẹ nhàng tách mép thịt ra. Môi hoa ẩm ướt run run, âm vật sung huyết bởi dục vọng đã sớm đỏ ửng, dương v*t ngọc bích cũng đáng thương dựng thẳng trước mắt.
"Kerry, ưm... ông xã... đừng làm loạn nữa, mau thỏa mãn em đi..."
Phương Thư không nhịn được sờ lên mái tóc bồng bềnh của Christine, mái tóc vàng óng xinh đẹp mềm mại mượt mà, ngón tay luồn vào trong tóc Christine, lắc lắc hông cầu xin:
"Chỗ nào cũng được, bên trong có rất nhiều nước, mau, liếm cho em... a... tuyệt quá..."
Christine cúi đầu ngậm lấy nơi mật ngọt mọng nước ấy, đầu lưỡi linh hoạt lập tức chui vào bên trong khuấy đảo. Cậu ta nắm lấy đùi Phương Thư tách ra, dùng sức mở rộng hoa môi. Thịt mềm bên trong vô cùng yếu ớt, khi bị đầu lưỡi kích thích sẽ không ngừng xo giật, đồng thời tiết ra một lượng lớn d*m thủy, Christine nhẹ nhàng nuốt lấy, tạo ra tiếng nước mơ hồ mà dâm đãng.
Phương Thư không thể ngừng nâng eo theo từng nhịp hút của Christine, nhiệt tình khuyến khích Christine hút mạnh hơn.
Christine một tay đỡ lấy đùi của Phương Thư, một tay còn lại cầm dương v*t to lớn của mình, nhanh chóng quay tay. Hai chân của Phương Thư chỉ đơn giản quấn gác lên vai Christine, cậu điên cuồng rên rỉ, mong muốn được nhiều hơn.
d*m thủy dần dần thấm ướt chiếc ghế dưới mông Phương Thư. Phương Thư đột nhiên hét lớn một tiếng, một vật thô to dài dài từ trên ghế lao ra, hung hăng đâm vào cúc huyệt ẩm ướt đang chờ thao của cậu, trực tiếp cắm vào huyệt thịt mềm mại của cậu. Phương Thư mở to mắt nhìn, cảm giác như bị điện cao thế giật vậy, một luồng khoái cảm mãnh liệt chạy khắp toàn thân, cả người kịch liệt run rẩy. Christine cùng lúc mút mạnh một cái, rồi buông ra. Đúng như cạu ta dự đoán, môi hoa không bị che khuất của Phương Thư lập tức phun ra những đợt d*m thủy lớn giống như không tự chủ được, làm ướt đẫm trước người của Christine.
"A Thư thật nhạy cảm, đột nhiên phun nước."
Christine hơi nâng người lên, đưa tay đặt lên bụng dưới của Phương Thư, noi không ngừng nhô lên do động tác cắm rút của vật to từ cái ghế
"A, a... a... a... Bị thao rồi... Không, đừng dừng lại... Kerry... Ông xã, ông xã mau tiếp tục bú huyệt tao hóa đi, bú huyệt của tiểu tao hóa đi... A.... A... Sướng quá, em sắp bị chịch rồi... ah..."
Cơ thể của Phương Thư không ngừng lắc lư lên xuống, cặp vú to trắng như tuyết cũng lắc theo khiến sữa văng khắp nơi.
"Nhưng tôi lại muốn A Thư mút nó..."
Christine đứng dậy, Đưa côn th*t nóng bỏng của mình chạm vào mặt Phương Thư.
Phương Thư lập tức cầm lấy côn th*t nóng bỏng, thè lưỡi liếm nó một cách thích thú, mơ hồ nói:
"Ha... Cái miệng nhỏ phía trên... cũng có thể... Ông xã em thật tốt... côn th*t vừa to vừa cứng như vậy..."
"A Thư thích không?"
Christine sờ sờ Phương Thục đầu, nhẹ giọng nói.
"Em thích, A.... a.. Ưm.... Em muốn ăn côn th*t lớn.... A....."
Phương Thư há miệng, ngậm lấy côn th*t thô to, giống như là đói khát lâu ngày. Giống như tiểu huyệt bên dưới, cậu cos gắng thả lỏng cổ họng, thành thạo thâm hầu cho Christine. Christine thoải mái ngẩng đầu lên thở một hơi dài, ôm lấy gáy Phương Thư và bắt đầu di chuyển.
Mấy sợi dây leo nhỏ bé thăm dò quấn lấy đùi Phương Thư, đầu dây thăm dò lỗ hoa. Sau khi nếm được mùi vị của dâm thụy, mớ dây leo không thể chờ mà xông vào, còn không quên tách ra mấy sợi dây leo quấn lấy côn th*t nhỏ đang nghểnh đầu của Phương Thư một cách thân mật.
"A... Ưm... A...a..."
Gáy của Phương Thư bị Christine ôm lấy, miệng bị dương v*t chặn lại, chỉ có thể mơ hồ rên rỉ. Ngực trướng đến phát đau phải nhờ bàn tay còn lại của Christine an ủi, Phương Thư nhanh chóng giữ hai bầu ngực lại với nhau để Christine có thể nhào nặn hai bên cùng một lúc.
Những sợi dây leo kia giống như chỉ muốn chơi đùa một chút, Nó chỉ cắm nhè nhẹ bên ngoài. Điều này khiến Phương Thư chỉ muốn ngồi xuống để dây leo trực tiếp cắm vào tử cung đang đau nhức của mình giống như cái ở phía sau...
Christine dường như nhìn ra ý định của Phương Thư, cậu ta khiêu khích cơ thể của Phương Thư.
"Bé yêu... ưm, em mút thật giỏi... cái miệng nhỏ thật chặt..."
Christine tận tình mân mê cái miệng nhỏ nhắn của Phương Thư, trong đôi mắt xanh tràn đầy dục vọng, ngắt quãng thì thào nói:
"Nhưng mà, tử cung của A Thư tạm thời không thể cắm vào được. Tối hôm qua, ta đã gieo một hạt giống vào trong bụng của A Thư..."