Song Huyệt Cứu Vớt Thế Giới
Chương 52: Quyển 6
51: Trong đầu chỉ nghỉ đến việc thủ dâm
Trước đây, Christine săn bắt quái vật sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Nhưng mà sau này thì lại tốn thời gian hơn, đặc biệt là khi khoảng cách rừng sương mù ngày càng gần, cỏ cây trên đồng bằng cũng dần trở nên kỳ dị.
Theo lời Christine nói, tất cả mọi thứ ở đây đều bị ảnh hưởng bởi ma lực của đại ma vương, một số sinh vật ở phụ cận cũng bị yêu hóa, cho nên căn bản sẽ không có thị trấn cùng thôn xóm xuất hiện ở đây.
Cho nên, từ lúc tiến vào bình nguyên, Phương Thư cùng Christine chỉ có thể định cư ở ba nơi có người ở ở rìa bình nguyên; sau đó hai người chỉ có thể ngủ ở bên ngoài. May mắn là Christine đã chuẩn bị rất kỹ càng, chiếc nhẫn chứa đồ của cậu ta thần kỳ chẳng kém gì chiếc túi của Doraemon, lều trại, chăn mền, các loại nhu yếu phẩm và cả đống... đồ chơi tình dục.
Nhắc mới nhớ, Doraemon là gì?
Phương Thư gãi gãi đầu, cậu không kiên nhẫn lăn lộn trên đệm, đùi ướt sũng, hai chân quấn chặt co giật. Những suy nghĩ không quan trọng vừa xuất hiện liền bị cậu vứt ra sau đầu. Những dây leo mảnh khảnh màu xanh non đang cắm trong hoa huy*t đang phun nước của cậu, điên cuồng cử động. Cả người Phương Thư run lên theo từng nhịp cắm ra rút của dây leo, khuôn mặt lộ ra vẻ dâm dục vào thoải mái khi được thỏa mãn.
Những nhánh phụ vươn ra từ tứ phía, giống như vô số xúc tu linh hoạt quấn lấy thân thể Phương Thư, vuốt ve từng điểm nhạy cảm. Một cái đuôi trắng nõn mềm mại thò ra từ kẽ hở của dây leo, theo từng động tác thân thể của Phương Thư mà đung đưa.
"Ưm... Không đủ... Muốn, Kerry..."
Lông mi dài khép hờ, vươn vài giọt nước mắt pha lê. Phương Thư dùng sức xoa nắn bộ ngực bị dây leo quấn lấy, sữa chảy đầy giữa kẽ ngón tay, hấp dẫn rất nhiều dây leo luồn lách chạy tới hút lấy, hai trong số chúng ngậm lấy đầu v* nhạy cảm, mút ra từng tiếng dâm dật.
Phương Thư cúi người quỳ trên chăn, bờ mông tròn trịa nâng cao, không ngừng lắc lư như đang mời gọi điều gì đó. Các dây leo tiệt ra vô số dịch nhầy trong suốt, dâm dịch chưa được tụi nó hấp thụ nhỏ xuống làn da trắng nõn, thấm ướt cả tấm chăn dưới thân Phương Thư.
Thậm chí... Dù đã cao trào vài lần, nhưng cậu vẫn thấy chưa đủ...
Muốn côn th*t của Christine, muốn được lấp đầy, muốn được thao thật mạnh...
Nhanh chóng vuốt ve thân tiểu côn th*t trước bụng dưới, Phương Thư rơm rớm nước mắt. Lỗ nhỏ tham lam ở bên trong trong cơ thể dường như không được thỏa mãn hoàn toàn do khoái cảm mà dụng cụ tình dục mang lại không đủ. Những sợi dây leo và những chiếc đuôi không ngừng hành hạ lớp thịt mẫn cảm trong lỗ của cậu, khiến cậu cao trào hết đợt này đến đợt khác, nhưng sau đó là sự trống rỗng lan rộng.
Phương Thư tự tưởng tượng ra Christine đang đè mình ở dưới thân cậu ta, bị côn th*t thô to thao mạnh mẽ, mỗi inch của thành ruột đều có thể được cảm nhận sức nóng của thứ đó. Cậu ta sẽ ôm chặt lấy mình trong vòng tay rắn chắc, thắt lưng mạnh mẽ đẩy vào, mỗi lầm thao đều cắm đúng vào điểm dâm làm cậu sướng muốn chết
Tại sao, vẫn chưa quay lại...
Thực sự muốn... Không chịu nổi mà.... A...
Phương Thư, người đang bị dằn vặt bởi ham muốn và dục vọng, đã không để ý rằng không biết từ lúc nào, một con mèo đen ưu nhã đang bước đi nhẹ nhàng chậm rãi đã xuất hiện trong màn đêm mờ ảo.
Khi Phương Thư gọi tên Christine một lần nữa, hai tiểu huyệt phía dưới đồng thời phun nước, cả người cậu mềm mại như nước, các khớp xương tê dại, tràn đầy dấu vết của dục vọng. Dây leo dính đầy d*m thủy, đỉnh dây leo trướng lên làm nứt ra vài vết nứt, sau đó phun ra một lượng lớn dịch trắng đục như xuất tinh.
"A, a... Tử cung... trướng quá... a... Kerry... a, a..."
Lượng dịch do dây leo phun ra làm cho cơ thể yếu ớt của Phương Thư không ngừng co giật, cậu không tự chủ được mà thở hổn hển, cả người tê liệt. Cậu miễn cưỡng lật người, ngửa mặt lên, để lộ ra cái bụng phình to. Khoái cảm mãnh liệt đến mê muội cùng với cảm giác trống rỗng cuốn lấy nhau, khiến Phương Thư vừa thỏa mãn vừa không thỏa mãn.
Dây leo sau khi phun nước xong thì rút ra khỏi thân thể trắng nõn đầy mồ hôi của Phương Thư, những vết đỏ mơ hồ lưu lại trên da thịt được những dây leo xoa dịu.
"Ah..., Em muốn... Kerry... a..."
Phương Thư buông lỏng tay đặt lên bụng, thở hổn hển, cả người giống như vừa trải qua một trận đại chiến. Cậu gần như có thể cảm nhận được tinh dịch trong tiểu huyệt ra chuyển động, --- Bình thường Christine cũng sẽ làm như vậy, sau khi cậu ta xuất tinh, liền đem côn th*t lớn cắm chặt vào tử cung của cậu, giữ cho tinh dịch nóng bỏng ở bên trong không cho chảy đến mức bụng của cậu phồng lên.
Sau đó, Christine sẽ vuốt ve cái bụng căng phồng của Phương Thư, và nói những lời tán tỉnh. Thỉnh thoảng cậu ta sẽ ngậm lấy tiểu côn th*t của Phương Thư, hai người sẽ lộn ngược đầu ở tư thế 69, Christine ôm bụng cậu vừa hôn vừa liếm...
Nghĩ đến đây, máu nóng lại chảy xuống, một dòng dịch tình chảy ra.
Phương Thư khẽ hừ một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ mê mang khi nhớ về hồi ức. Cậu thở hổn hển hồi lâu mới chú ý tới con mèo đen nằm yên lặng cách đó không xa, màu mắt màu lam đậm của con mèo đen đặc biệt rõ ràng trong bóng đêm.
Dường như tất cả sự dâm đãng hồi nãy đều bị nó nhìn thấy.
"A, ngươi tới rồi... "
Giọng nói Phương Thư khàn khàn, nhuốm đầy dục vọng. Cậu chỉ nhớ, đã lâu lắm rồi không nhìn thấy con quái vật nhỏ này, thiếu chút nữa là quên mất sự tồn tại của nó.
...Nói mới nhớ, nhóc này chỉ dám xuất hiện khi không có Christine ở bên, vậy nó thực sự là một con quái vật sao?
Hay là vì nó sợ Christine bắt được rồi tiêu diệt nó?
Phương Thư nhìn con mèo đen nhẹ nhàng nhảy lên ngực mình, lười biếng duỗi hai chân trước đặt lên bụng vẫn căng phồng của mình. Nó khẽ vẫy đuôi với Phương Thư, nhàn nhã nằm lên rồi quay đầu lại nhìn cậu.
Phương Thư không tự chủ mà nuốt nước bọt.
Cậu hoàn toàn có thể tưởng tượng ra hình dáng con người của mèo đen — thân hình gợi cảm, cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đeo mặt nạ và... dương v*t to, dài, nóng bỏng khi cương cứng.
Chỉ là hiện tại Phương Thư hoàn toàn bị Christine mê hoặc, hận không thể chết trên người vị kiếm sĩ trẻ tuổi kia. Nhưng cậu nhất thời có cảm thấy mình khá là chính trực ——
"Không được nha..."
Phương Thư nheo mắt lại, vươn tay định nắm lấy gáy con mèo đen,
"Ta đã có nam nhân rồi, không thể dây dưa với ngươi nữa."
Con mèo đen phản ứng cực kì nhanh, với lực tay mềm nhũn và tốc độ đó cậu hoàn toàn không chạm được vào mèo đen. Cậu nhìn thấy bóng dáng của mèo đen lắc lư, sau đó là một lực kéo mạnh mẽ.
"A!"
Phương Thư hét lên một tiếng, cả cơ thể lại bị lật lai, cậu bị buộc phải nghiêng người nằm trên chăn. Một cánh tay mạnh mẽ rắn chắc luồn qua eo ôm lấy cậu, bàn tay thon dài nhàn nhã vuốt ve bụng của Phương Thư. Nhưng, dù cho Phương Thư có vặn vẹo thế nào cũng không thể thoát khỏi vòng tay của người đàn ông đeo mặt nạ. Cậu chỉ có thể nghe thấy tiếng cười trầm thấp gợi cảm của người đàn ông.
Đó là một giọng cười rất khác với Christine, tràn đầy sự quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Nhưng lúc này Phương Thư đã không còn cảm thấy phấn khích như trước nữa, cậu dùng sức đẩy cánh tay nam nhân ra:
"Không, ta không thể cùng ngươi làm nữa...ư...ưm ——"
Nam nhân vươn cách tay còn lại vòng qua cổ Phương Thư, bóp lấy cằm của cậu, ép cậu quay đầu lại, rồi vội vàng hôn lên môi Phương Thư. Bàn tay dùng sức tách môi Phương Thư, dễ dàng tách mở khớp hàm. Đầu lưỡi nhanh chóng xông vào khuấy động, cực kì hung hãn, như muốn nuốt sạch người trước mặt. Nụ hôn mãnh liệt khiến Phương Thư suýt chút nữa là không thở nổi.
Không, không được...
Phương Thư cảm thấy có thứ gì đó cứng rắn áp vào thắt lưng của mình. Cậu giật mình và sợ hãi, nhưng cơ thể lại không thể kiểm soát được sức mạnh mà mềm nhũn. Hạ thân ngứa ngáy không ngừng đòi hỏi, như muốn Phương Thư từ bỏ việc phản kháng. Nhưng vừa khẽ dãy giụa, tinh dịch cùng với dịch do dây leo tiết ra lập tức chảy ra ngoài.
Người đàn ông dùng đầu gối tách mở hai chân của Phương Thư, bàn tay từ bụng trượt xuống môi hoa ướt á. Ngón tay vừa cắm vào, mị thịt đói khát liền tràn lên âu yếm, vặn vẹo mút lấy ngón tay của người đàn ông.
"Em vừa ướt vừa cắn chặt như vậy, sao lại không muốn?"
Trước đây, Christine săn bắt quái vật sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Nhưng mà sau này thì lại tốn thời gian hơn, đặc biệt là khi khoảng cách rừng sương mù ngày càng gần, cỏ cây trên đồng bằng cũng dần trở nên kỳ dị.
Theo lời Christine nói, tất cả mọi thứ ở đây đều bị ảnh hưởng bởi ma lực của đại ma vương, một số sinh vật ở phụ cận cũng bị yêu hóa, cho nên căn bản sẽ không có thị trấn cùng thôn xóm xuất hiện ở đây.
Cho nên, từ lúc tiến vào bình nguyên, Phương Thư cùng Christine chỉ có thể định cư ở ba nơi có người ở ở rìa bình nguyên; sau đó hai người chỉ có thể ngủ ở bên ngoài. May mắn là Christine đã chuẩn bị rất kỹ càng, chiếc nhẫn chứa đồ của cậu ta thần kỳ chẳng kém gì chiếc túi của Doraemon, lều trại, chăn mền, các loại nhu yếu phẩm và cả đống... đồ chơi tình dục.
Nhắc mới nhớ, Doraemon là gì?
Phương Thư gãi gãi đầu, cậu không kiên nhẫn lăn lộn trên đệm, đùi ướt sũng, hai chân quấn chặt co giật. Những suy nghĩ không quan trọng vừa xuất hiện liền bị cậu vứt ra sau đầu. Những dây leo mảnh khảnh màu xanh non đang cắm trong hoa huy*t đang phun nước của cậu, điên cuồng cử động. Cả người Phương Thư run lên theo từng nhịp cắm ra rút của dây leo, khuôn mặt lộ ra vẻ dâm dục vào thoải mái khi được thỏa mãn.
Những nhánh phụ vươn ra từ tứ phía, giống như vô số xúc tu linh hoạt quấn lấy thân thể Phương Thư, vuốt ve từng điểm nhạy cảm. Một cái đuôi trắng nõn mềm mại thò ra từ kẽ hở của dây leo, theo từng động tác thân thể của Phương Thư mà đung đưa.
"Ưm... Không đủ... Muốn, Kerry..."
Lông mi dài khép hờ, vươn vài giọt nước mắt pha lê. Phương Thư dùng sức xoa nắn bộ ngực bị dây leo quấn lấy, sữa chảy đầy giữa kẽ ngón tay, hấp dẫn rất nhiều dây leo luồn lách chạy tới hút lấy, hai trong số chúng ngậm lấy đầu v* nhạy cảm, mút ra từng tiếng dâm dật.
Phương Thư cúi người quỳ trên chăn, bờ mông tròn trịa nâng cao, không ngừng lắc lư như đang mời gọi điều gì đó. Các dây leo tiệt ra vô số dịch nhầy trong suốt, dâm dịch chưa được tụi nó hấp thụ nhỏ xuống làn da trắng nõn, thấm ướt cả tấm chăn dưới thân Phương Thư.
Thậm chí... Dù đã cao trào vài lần, nhưng cậu vẫn thấy chưa đủ...
Muốn côn th*t của Christine, muốn được lấp đầy, muốn được thao thật mạnh...
Nhanh chóng vuốt ve thân tiểu côn th*t trước bụng dưới, Phương Thư rơm rớm nước mắt. Lỗ nhỏ tham lam ở bên trong trong cơ thể dường như không được thỏa mãn hoàn toàn do khoái cảm mà dụng cụ tình dục mang lại không đủ. Những sợi dây leo và những chiếc đuôi không ngừng hành hạ lớp thịt mẫn cảm trong lỗ của cậu, khiến cậu cao trào hết đợt này đến đợt khác, nhưng sau đó là sự trống rỗng lan rộng.
Phương Thư tự tưởng tượng ra Christine đang đè mình ở dưới thân cậu ta, bị côn th*t thô to thao mạnh mẽ, mỗi inch của thành ruột đều có thể được cảm nhận sức nóng của thứ đó. Cậu ta sẽ ôm chặt lấy mình trong vòng tay rắn chắc, thắt lưng mạnh mẽ đẩy vào, mỗi lầm thao đều cắm đúng vào điểm dâm làm cậu sướng muốn chết
Tại sao, vẫn chưa quay lại...
Thực sự muốn... Không chịu nổi mà.... A...
Phương Thư, người đang bị dằn vặt bởi ham muốn và dục vọng, đã không để ý rằng không biết từ lúc nào, một con mèo đen ưu nhã đang bước đi nhẹ nhàng chậm rãi đã xuất hiện trong màn đêm mờ ảo.
Khi Phương Thư gọi tên Christine một lần nữa, hai tiểu huyệt phía dưới đồng thời phun nước, cả người cậu mềm mại như nước, các khớp xương tê dại, tràn đầy dấu vết của dục vọng. Dây leo dính đầy d*m thủy, đỉnh dây leo trướng lên làm nứt ra vài vết nứt, sau đó phun ra một lượng lớn dịch trắng đục như xuất tinh.
"A, a... Tử cung... trướng quá... a... Kerry... a, a..."
Lượng dịch do dây leo phun ra làm cho cơ thể yếu ớt của Phương Thư không ngừng co giật, cậu không tự chủ được mà thở hổn hển, cả người tê liệt. Cậu miễn cưỡng lật người, ngửa mặt lên, để lộ ra cái bụng phình to. Khoái cảm mãnh liệt đến mê muội cùng với cảm giác trống rỗng cuốn lấy nhau, khiến Phương Thư vừa thỏa mãn vừa không thỏa mãn.
Dây leo sau khi phun nước xong thì rút ra khỏi thân thể trắng nõn đầy mồ hôi của Phương Thư, những vết đỏ mơ hồ lưu lại trên da thịt được những dây leo xoa dịu.
"Ah..., Em muốn... Kerry... a..."
Phương Thư buông lỏng tay đặt lên bụng, thở hổn hển, cả người giống như vừa trải qua một trận đại chiến. Cậu gần như có thể cảm nhận được tinh dịch trong tiểu huyệt ra chuyển động, --- Bình thường Christine cũng sẽ làm như vậy, sau khi cậu ta xuất tinh, liền đem côn th*t lớn cắm chặt vào tử cung của cậu, giữ cho tinh dịch nóng bỏng ở bên trong không cho chảy đến mức bụng của cậu phồng lên.
Sau đó, Christine sẽ vuốt ve cái bụng căng phồng của Phương Thư, và nói những lời tán tỉnh. Thỉnh thoảng cậu ta sẽ ngậm lấy tiểu côn th*t của Phương Thư, hai người sẽ lộn ngược đầu ở tư thế 69, Christine ôm bụng cậu vừa hôn vừa liếm...
Nghĩ đến đây, máu nóng lại chảy xuống, một dòng dịch tình chảy ra.
Phương Thư khẽ hừ một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ mê mang khi nhớ về hồi ức. Cậu thở hổn hển hồi lâu mới chú ý tới con mèo đen nằm yên lặng cách đó không xa, màu mắt màu lam đậm của con mèo đen đặc biệt rõ ràng trong bóng đêm.
Dường như tất cả sự dâm đãng hồi nãy đều bị nó nhìn thấy.
"A, ngươi tới rồi... "
Giọng nói Phương Thư khàn khàn, nhuốm đầy dục vọng. Cậu chỉ nhớ, đã lâu lắm rồi không nhìn thấy con quái vật nhỏ này, thiếu chút nữa là quên mất sự tồn tại của nó.
...Nói mới nhớ, nhóc này chỉ dám xuất hiện khi không có Christine ở bên, vậy nó thực sự là một con quái vật sao?
Hay là vì nó sợ Christine bắt được rồi tiêu diệt nó?
Phương Thư nhìn con mèo đen nhẹ nhàng nhảy lên ngực mình, lười biếng duỗi hai chân trước đặt lên bụng vẫn căng phồng của mình. Nó khẽ vẫy đuôi với Phương Thư, nhàn nhã nằm lên rồi quay đầu lại nhìn cậu.
Phương Thư không tự chủ mà nuốt nước bọt.
Cậu hoàn toàn có thể tưởng tượng ra hình dáng con người của mèo đen — thân hình gợi cảm, cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đeo mặt nạ và... dương v*t to, dài, nóng bỏng khi cương cứng.
Chỉ là hiện tại Phương Thư hoàn toàn bị Christine mê hoặc, hận không thể chết trên người vị kiếm sĩ trẻ tuổi kia. Nhưng cậu nhất thời có cảm thấy mình khá là chính trực ——
"Không được nha..."
Phương Thư nheo mắt lại, vươn tay định nắm lấy gáy con mèo đen,
"Ta đã có nam nhân rồi, không thể dây dưa với ngươi nữa."
Con mèo đen phản ứng cực kì nhanh, với lực tay mềm nhũn và tốc độ đó cậu hoàn toàn không chạm được vào mèo đen. Cậu nhìn thấy bóng dáng của mèo đen lắc lư, sau đó là một lực kéo mạnh mẽ.
"A!"
Phương Thư hét lên một tiếng, cả cơ thể lại bị lật lai, cậu bị buộc phải nghiêng người nằm trên chăn. Một cánh tay mạnh mẽ rắn chắc luồn qua eo ôm lấy cậu, bàn tay thon dài nhàn nhã vuốt ve bụng của Phương Thư. Nhưng, dù cho Phương Thư có vặn vẹo thế nào cũng không thể thoát khỏi vòng tay của người đàn ông đeo mặt nạ. Cậu chỉ có thể nghe thấy tiếng cười trầm thấp gợi cảm của người đàn ông.
Đó là một giọng cười rất khác với Christine, tràn đầy sự quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Nhưng lúc này Phương Thư đã không còn cảm thấy phấn khích như trước nữa, cậu dùng sức đẩy cánh tay nam nhân ra:
"Không, ta không thể cùng ngươi làm nữa...ư...ưm ——"
Nam nhân vươn cách tay còn lại vòng qua cổ Phương Thư, bóp lấy cằm của cậu, ép cậu quay đầu lại, rồi vội vàng hôn lên môi Phương Thư. Bàn tay dùng sức tách môi Phương Thư, dễ dàng tách mở khớp hàm. Đầu lưỡi nhanh chóng xông vào khuấy động, cực kì hung hãn, như muốn nuốt sạch người trước mặt. Nụ hôn mãnh liệt khiến Phương Thư suýt chút nữa là không thở nổi.
Không, không được...
Phương Thư cảm thấy có thứ gì đó cứng rắn áp vào thắt lưng của mình. Cậu giật mình và sợ hãi, nhưng cơ thể lại không thể kiểm soát được sức mạnh mà mềm nhũn. Hạ thân ngứa ngáy không ngừng đòi hỏi, như muốn Phương Thư từ bỏ việc phản kháng. Nhưng vừa khẽ dãy giụa, tinh dịch cùng với dịch do dây leo tiết ra lập tức chảy ra ngoài.
Người đàn ông dùng đầu gối tách mở hai chân của Phương Thư, bàn tay từ bụng trượt xuống môi hoa ướt á. Ngón tay vừa cắm vào, mị thịt đói khát liền tràn lên âu yếm, vặn vẹo mút lấy ngón tay của người đàn ông.
"Em vừa ướt vừa cắn chặt như vậy, sao lại không muốn?"