Song Huyệt Cứu Vớt Thế Giới
Chương 15: Quyển 3
C15: Kết thúc giáo trình song long nhập huyệt~ bú sữa chìm vào giấc ngủ (cao trào không ngừng, khẩu giao)
"Ân a, Aha... Thật lợi hại... Nhật Tác, Thường Hồng... tiểu cúc huyệt sẽ căng hỏng mất, dùng lực thao ta... Aha... dùng sức... thao hỏng tiểu dâm đãng... A a a...lại muốn cao trào, không được... Thật quá lợi hại... Ô ân a..."
Lan Hồi bị kẹp giữa Nhật Tác và Thường Hồng, khó khăn giãy giụa, dâm thú da thịt trắng nõn non mềm chen vào hai thân thể cường tráng nâu sậm, càng hiển trong trắng lộ hồng, khắp nơi đều vẽ lên d*m thủy lãng dịch, dị thường tình dục.
Phương Thư thở hổn hển giãy giụa cái mông nhỏ ma sát côn th*t sau lưng, hai mắt tràn ngập thèm thuồng nhìn cảnh tượng thân thể giao hợp dây dưa trước mắt, nhìn Lan Hồi sung sướng cao trào, những hộ vệ kia dùng tinh dịch của mình bắn đầy bụng y... hình ảnh diễm tình cùng cực mang đến kích thích mà game vô pháp đạt được, chỉ nhìn một chốc nhưng Phương Thư đã cảm thấy gậy ngọc trong huyệt thịt như hóa thành côn th*t thật sự, tranh trước chen sau dằn vặt điểm nhạy cảm của mình, dù không quá kịch liệt vẫn đủ đẩy hắn lên cao trào...
Đội trưởng đội hộ vệ Giáng Lang ôm lấy Phương Thư, bảo hắn kẹp chặt chân rồi dùng cự căn nóng hổi thao vào giữa hai chân hắn, Phương Thư mê muội co rút mông thịt, kẹp chặt đại bảo bối tím đen, quy đầu đánh lên cặp mông đầy đặn của hắn tạo thành một vùng đỏ hồng đáng thương, khiến Phương Thư thở gấp không ngớt, hận không thể nắm côn th*t của gã nhét chung với chuỗi hạt thao vào hậu huyệt.
Hộ vệ của thánh tử đương nhiên có thể lực vô cùng tốt, năng lực kéo dài cũng không hề kém bất cứ ai, nếu chỉ bắn qua một lần thì rất ít khi sẽ mềm xuống, "ba" "ba" liên tục đâm vào cúc huyệt mút chặt của dâm thú rồi rút ra, để thánh thánh tử đại nhân quan sát trọn cảnh tinh dịch tí tách tràn khỏi huyệt thịt bị song long đến mức không thể khép lại.
Lan Hồi cũng sở hữu một cặp mông đàn hồi mềm mại, giữa mông thịt tuyết trắng lộ ra tiểu cúc đỏ bừng ở giữa, hầu như có thể trông thấy tường thịt đói khát co rút không ngừng, từng đợt d*m thủy lẫn lượng lớn tinh dịch cứ thế chảy tràn.
Bọn họ lần thứ hai biểu diễn tiết mục côn th*t song long mật huyệt, Lan Hồi bị thao đến ý thức mơ hồ, nước bọt tràn khỏi khóe miệng, gần như quên mất việc dạy dỗ thánh tử đáng yêu của y.
Giáo trình đông cung sống tạm thời kết thúc, bất kể Phương Thư hay Lan Hồi đều tích đầy d*m thủy dưới mặt đất, gương mặt hai dâm đều lộ vẻ hồi vị vô cùng, dâm đãng mê muội.
Lan Hồi lười biếng chui vào lòng Nhật Tác, mặc hai người họ dùng côn th*t của mình cắm vào hai miệng huyệt, buông lỏng hưởng thụ sảng khoái sau tiết dạy, sau khi cao trào kịch liệt lại đắm chìm trong tao điểm bị ôn nhu nghiền ép.
"Ân... A hắc... Thánh tử đại nhân, lúc ngài làm tình với giống đực, nhớ phải tùy thời biểu đạt, cảm nhận của ngài... Để họ biết... cúc huyệt, hoa huy*t của ngài được côn th*t của họ thao vô cùng thoải mái... Ngài kêu càng dâm đãng, họ lại càng hưng phấn..." Lan Hồi dần hoàn hồn, lại bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm của mình, sau đó y tươi cười sảng khoái, hé miệng, lè lưỡi cùng hai giống đực gian dâm mình môi lưỡi dây dưa, phát ra tiếng nước mập mờ ái muội.
"Được rồi, đã đến lúc thánh tử dùng bữa..." Giáng Lang nhẹ nhàng đặt Phương Thư lên tấm đệm mềm mại, ôn nhu vuốt ve mái tóc của người đang chủ động vùi đầu vào háng gã, trên lưng Phương Thư còn dính tinh dịch Giáng Lang vừa mới bắn, lấm tấm uốn lượn, bạch trọc đọng trên tấm lưng trơn truột, chậm rãi trượt xuống.
"A... Hắc... côn th*t... lại biến lớn... giỏi quá đi..." Phương Thư si mê cầm côn th*t, dán sát mặt dụi dụi nó, thỉnh thoảng duỗi đầu lưỡi liếm lộng trên dưới, liếm đến khi côn th*t trơn bóng ướt át, hành thân tím đen bao phủ nước bọt trong suốt, cái miệng nhỏ nhắn đói khát hé mở, ngậm lấy quy đầu to như trứng gà, đầu lưỡi đảo quanh mã mắt, ép ra tinh dịch còn dư, mút ăn cực kỳ ngon miệng, mơ hồ kêu rên.
"Chậc, sâu một chút... Nga... đúng vậy..." Giáng Lang nhẹ nhàng đè đầu Phương Thư xuống, thắt lưng hơi dùng sức, côn th*t đẩy sâu vào yết hầu mềm mại của thánh tử, thịt non đói khát hay vui thích quấn lên co bóp, thánh tử phục vụ đặc biệt khiến đáy mắt gã lóe lên lửa dục sâu thẳm, sảng khoái đến da đầu tê dại, không ngừng thở dốc.
Phương Thư một bên "tấm tắt" thâm hầu cho Giáng Lang, một bên lắc lư cặp mông, như con chó cái dâm đãng cầu hoan. Hai huynh đệ Sương Tá Sương Hữu, một người kéo bóp âm đế sung huyết của hắn, một người xoa nắn cặp mông của hắn, máy hút sữa không biết mệt mà mút lấy hai vú đầy ắp không ngừng nghỉ, khoái cảm như dòng điện chảy khắp tứ chi bách hài khiến thần kinh sảng khoái run rẩy.
Phương Thư có loại lỗi giác như mình vừa được côn th*t đút ăn vừa cho trẻ sơ sinh bú sữa, loại ý nghĩ này làm hắn không khỏi kích động, từng luồng ánh sáng lóe lên trong đầu, dục vọng bắn tinh phun nước không ngừng nhảy ra, Phương Thư ăn côn th*t càng thêm hăng say.
Vì để thánh tử đại nhân ăn được càng nhiều tinh dịch, Giáng Lang cũng không ức chế xung động bắn tinh, Phương Thư không bận rộn bao lâu đã bị đại lượng tinh dịch rót đầy thực quản.
Tiếp đó Sương Tá Sương Hữu gỡ máy thủ dâm xuống, thay phiên đút tinh dịch cho hắn.
Phương Thư uống nhiều đến nổi vùng bụng nhô cao, thân thể bị kích thích cao trào cực độ mới chậm rãi vơi đi.
Kích thích kéo dài làm Phương Thư lộ ra vẻ mặt hơi uể oải, bọn hộ vệ lần thứ hai ôm lấy thánh tử đang buồn ngủ vào ôn tuyền, thân thể được dòng nước ấm áp bao bọc, tê dại thoải mái khiến Phương Thư không nhịn được vươn vai một cái.
"A... ân... đừng rút ra... nhóc dâm đãng còn muốn..."
Lúc Sương Tá rút ngọc thế khỏi hoa huy*t, Phương Thư liền vặn vẹo thân thể, lưu luyến gậy mát xa vùi sâu bên trong, hoa huy*t nhiệt tình co rút, mút chặt ngọc thế, không muốn để chúng rời khỏi.
"Thánh tử đại nhân cần phải nghỉ trưa, chỉ có giữ gìn giấc ngủ tốt đẹp mới có thể làm cho da thịt của đại nhân luôn luôn trơn mềm." Lan Hồi cũng xuống nước, y đến bên cạnh thánh tử, nhẹ nhàng xoa nắn thịt vú của Phương Thư, chậm rãi gỡ máy hút sữa xuống, núm vú lớn cỡ trái anh đào bị mút cắn đỏ bừng, như quả chín thành thục, kiều diễm ướt át.
Trong nhát mắt máy hút sữa rời khỏi núm vú, Phương Thư bắn tinh theo phản xạ "A nga..." hắn lười biếng ngã vào lòng Lan Hồi, như em bé "tấm tắc" mút ăn sữa tươi của y.
"Ân a, thánh tử đại nhân...nhẹ một chút..." Lan Hồi mặt mày đỏ bừng, không ngừng thở gấp "Lan Hồi phải giúp ngài vệ sinh... Aha..."
"Để Sương Tá Sương Hữu làm đi..." Phương Thư nhu ấn hai vú của Lan Hồi phá lệ hăng say, xấu xa không chịu buông, bầu ngực nhỏ nhắn khéo léo không giống của hắn, chỉ một tay đã có thể hoàn toàn bao lại, đầu v* mềm mềm nắm giữa lòng bàn tay cực kỳ đáng yêu.
Hộ vệ của thánh tử đương nhiên cam tâm tình nguyện vệ sinh thân thể cho thánh tử cao quý của họ, cả đám nhẹ tay nhẹ chân, ôn nhu hầu hạ, Sương Tá Sương Hữu dùng nước rửa sạch tứ chi thánh tử, thân thể, hoa huy*t, Nhật Tác bồng thánh tử ra khỏi mặt nước, Thường Hồng đã chuẩn bị sẵn một xấp khăn mềm.
Phương Thư thấy mí mắt hơi trĩu nặng, tiểu ngọc hành luôn tinh thần phấn chấn mỗi khi bị khiêu khích lúc này cũng ngoan ngoãn ngủ đông trên hoa huy*t, sinh hoạt nhiều ngày qua tạo cho hắn thói quen ngủ trưa, nhưng hắn vẫn gắng gượng đeo lại máy thủ dâm cho bọn hộ vệ, sau đó mới nằm lên tháp mềm vừa thay chăn đệm sạch sẽ.
Miệt mài khiến thân thể của thánh tử cực kỳ mệt mỏi, Phương Thư vừa đặt đầu xuống gối liền bỏ mặc hoa huy*t của mình đang ngậm cái gì, vùi vào hai vú Lan Hồi nặng nề thiếp đi.
"Thánh tử đại nhân thật quá tri kỷ..." Bọn hộ vệ dừng mắt trên hai dâm thú dây dưa ngủ say trên tháp mềm, máy thủ dâm điên cuồng phun ra nuốt vào cự căn ở dưới háng dường như cũng hóa thành dâm huyệt đáng yêu của dâm thú, đặc biệt thỏa mãn.
"Ân a, Aha... Thật lợi hại... Nhật Tác, Thường Hồng... tiểu cúc huyệt sẽ căng hỏng mất, dùng lực thao ta... Aha... dùng sức... thao hỏng tiểu dâm đãng... A a a...lại muốn cao trào, không được... Thật quá lợi hại... Ô ân a..."
Lan Hồi bị kẹp giữa Nhật Tác và Thường Hồng, khó khăn giãy giụa, dâm thú da thịt trắng nõn non mềm chen vào hai thân thể cường tráng nâu sậm, càng hiển trong trắng lộ hồng, khắp nơi đều vẽ lên d*m thủy lãng dịch, dị thường tình dục.
Phương Thư thở hổn hển giãy giụa cái mông nhỏ ma sát côn th*t sau lưng, hai mắt tràn ngập thèm thuồng nhìn cảnh tượng thân thể giao hợp dây dưa trước mắt, nhìn Lan Hồi sung sướng cao trào, những hộ vệ kia dùng tinh dịch của mình bắn đầy bụng y... hình ảnh diễm tình cùng cực mang đến kích thích mà game vô pháp đạt được, chỉ nhìn một chốc nhưng Phương Thư đã cảm thấy gậy ngọc trong huyệt thịt như hóa thành côn th*t thật sự, tranh trước chen sau dằn vặt điểm nhạy cảm của mình, dù không quá kịch liệt vẫn đủ đẩy hắn lên cao trào...
Đội trưởng đội hộ vệ Giáng Lang ôm lấy Phương Thư, bảo hắn kẹp chặt chân rồi dùng cự căn nóng hổi thao vào giữa hai chân hắn, Phương Thư mê muội co rút mông thịt, kẹp chặt đại bảo bối tím đen, quy đầu đánh lên cặp mông đầy đặn của hắn tạo thành một vùng đỏ hồng đáng thương, khiến Phương Thư thở gấp không ngớt, hận không thể nắm côn th*t của gã nhét chung với chuỗi hạt thao vào hậu huyệt.
Hộ vệ của thánh tử đương nhiên có thể lực vô cùng tốt, năng lực kéo dài cũng không hề kém bất cứ ai, nếu chỉ bắn qua một lần thì rất ít khi sẽ mềm xuống, "ba" "ba" liên tục đâm vào cúc huyệt mút chặt của dâm thú rồi rút ra, để thánh thánh tử đại nhân quan sát trọn cảnh tinh dịch tí tách tràn khỏi huyệt thịt bị song long đến mức không thể khép lại.
Lan Hồi cũng sở hữu một cặp mông đàn hồi mềm mại, giữa mông thịt tuyết trắng lộ ra tiểu cúc đỏ bừng ở giữa, hầu như có thể trông thấy tường thịt đói khát co rút không ngừng, từng đợt d*m thủy lẫn lượng lớn tinh dịch cứ thế chảy tràn.
Bọn họ lần thứ hai biểu diễn tiết mục côn th*t song long mật huyệt, Lan Hồi bị thao đến ý thức mơ hồ, nước bọt tràn khỏi khóe miệng, gần như quên mất việc dạy dỗ thánh tử đáng yêu của y.
Giáo trình đông cung sống tạm thời kết thúc, bất kể Phương Thư hay Lan Hồi đều tích đầy d*m thủy dưới mặt đất, gương mặt hai dâm đều lộ vẻ hồi vị vô cùng, dâm đãng mê muội.
Lan Hồi lười biếng chui vào lòng Nhật Tác, mặc hai người họ dùng côn th*t của mình cắm vào hai miệng huyệt, buông lỏng hưởng thụ sảng khoái sau tiết dạy, sau khi cao trào kịch liệt lại đắm chìm trong tao điểm bị ôn nhu nghiền ép.
"Ân... A hắc... Thánh tử đại nhân, lúc ngài làm tình với giống đực, nhớ phải tùy thời biểu đạt, cảm nhận của ngài... Để họ biết... cúc huyệt, hoa huy*t của ngài được côn th*t của họ thao vô cùng thoải mái... Ngài kêu càng dâm đãng, họ lại càng hưng phấn..." Lan Hồi dần hoàn hồn, lại bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm của mình, sau đó y tươi cười sảng khoái, hé miệng, lè lưỡi cùng hai giống đực gian dâm mình môi lưỡi dây dưa, phát ra tiếng nước mập mờ ái muội.
"Được rồi, đã đến lúc thánh tử dùng bữa..." Giáng Lang nhẹ nhàng đặt Phương Thư lên tấm đệm mềm mại, ôn nhu vuốt ve mái tóc của người đang chủ động vùi đầu vào háng gã, trên lưng Phương Thư còn dính tinh dịch Giáng Lang vừa mới bắn, lấm tấm uốn lượn, bạch trọc đọng trên tấm lưng trơn truột, chậm rãi trượt xuống.
"A... Hắc... côn th*t... lại biến lớn... giỏi quá đi..." Phương Thư si mê cầm côn th*t, dán sát mặt dụi dụi nó, thỉnh thoảng duỗi đầu lưỡi liếm lộng trên dưới, liếm đến khi côn th*t trơn bóng ướt át, hành thân tím đen bao phủ nước bọt trong suốt, cái miệng nhỏ nhắn đói khát hé mở, ngậm lấy quy đầu to như trứng gà, đầu lưỡi đảo quanh mã mắt, ép ra tinh dịch còn dư, mút ăn cực kỳ ngon miệng, mơ hồ kêu rên.
"Chậc, sâu một chút... Nga... đúng vậy..." Giáng Lang nhẹ nhàng đè đầu Phương Thư xuống, thắt lưng hơi dùng sức, côn th*t đẩy sâu vào yết hầu mềm mại của thánh tử, thịt non đói khát hay vui thích quấn lên co bóp, thánh tử phục vụ đặc biệt khiến đáy mắt gã lóe lên lửa dục sâu thẳm, sảng khoái đến da đầu tê dại, không ngừng thở dốc.
Phương Thư một bên "tấm tắt" thâm hầu cho Giáng Lang, một bên lắc lư cặp mông, như con chó cái dâm đãng cầu hoan. Hai huynh đệ Sương Tá Sương Hữu, một người kéo bóp âm đế sung huyết của hắn, một người xoa nắn cặp mông của hắn, máy hút sữa không biết mệt mà mút lấy hai vú đầy ắp không ngừng nghỉ, khoái cảm như dòng điện chảy khắp tứ chi bách hài khiến thần kinh sảng khoái run rẩy.
Phương Thư có loại lỗi giác như mình vừa được côn th*t đút ăn vừa cho trẻ sơ sinh bú sữa, loại ý nghĩ này làm hắn không khỏi kích động, từng luồng ánh sáng lóe lên trong đầu, dục vọng bắn tinh phun nước không ngừng nhảy ra, Phương Thư ăn côn th*t càng thêm hăng say.
Vì để thánh tử đại nhân ăn được càng nhiều tinh dịch, Giáng Lang cũng không ức chế xung động bắn tinh, Phương Thư không bận rộn bao lâu đã bị đại lượng tinh dịch rót đầy thực quản.
Tiếp đó Sương Tá Sương Hữu gỡ máy thủ dâm xuống, thay phiên đút tinh dịch cho hắn.
Phương Thư uống nhiều đến nổi vùng bụng nhô cao, thân thể bị kích thích cao trào cực độ mới chậm rãi vơi đi.
Kích thích kéo dài làm Phương Thư lộ ra vẻ mặt hơi uể oải, bọn hộ vệ lần thứ hai ôm lấy thánh tử đang buồn ngủ vào ôn tuyền, thân thể được dòng nước ấm áp bao bọc, tê dại thoải mái khiến Phương Thư không nhịn được vươn vai một cái.
"A... ân... đừng rút ra... nhóc dâm đãng còn muốn..."
Lúc Sương Tá rút ngọc thế khỏi hoa huy*t, Phương Thư liền vặn vẹo thân thể, lưu luyến gậy mát xa vùi sâu bên trong, hoa huy*t nhiệt tình co rút, mút chặt ngọc thế, không muốn để chúng rời khỏi.
"Thánh tử đại nhân cần phải nghỉ trưa, chỉ có giữ gìn giấc ngủ tốt đẹp mới có thể làm cho da thịt của đại nhân luôn luôn trơn mềm." Lan Hồi cũng xuống nước, y đến bên cạnh thánh tử, nhẹ nhàng xoa nắn thịt vú của Phương Thư, chậm rãi gỡ máy hút sữa xuống, núm vú lớn cỡ trái anh đào bị mút cắn đỏ bừng, như quả chín thành thục, kiều diễm ướt át.
Trong nhát mắt máy hút sữa rời khỏi núm vú, Phương Thư bắn tinh theo phản xạ "A nga..." hắn lười biếng ngã vào lòng Lan Hồi, như em bé "tấm tắc" mút ăn sữa tươi của y.
"Ân a, thánh tử đại nhân...nhẹ một chút..." Lan Hồi mặt mày đỏ bừng, không ngừng thở gấp "Lan Hồi phải giúp ngài vệ sinh... Aha..."
"Để Sương Tá Sương Hữu làm đi..." Phương Thư nhu ấn hai vú của Lan Hồi phá lệ hăng say, xấu xa không chịu buông, bầu ngực nhỏ nhắn khéo léo không giống của hắn, chỉ một tay đã có thể hoàn toàn bao lại, đầu v* mềm mềm nắm giữa lòng bàn tay cực kỳ đáng yêu.
Hộ vệ của thánh tử đương nhiên cam tâm tình nguyện vệ sinh thân thể cho thánh tử cao quý của họ, cả đám nhẹ tay nhẹ chân, ôn nhu hầu hạ, Sương Tá Sương Hữu dùng nước rửa sạch tứ chi thánh tử, thân thể, hoa huy*t, Nhật Tác bồng thánh tử ra khỏi mặt nước, Thường Hồng đã chuẩn bị sẵn một xấp khăn mềm.
Phương Thư thấy mí mắt hơi trĩu nặng, tiểu ngọc hành luôn tinh thần phấn chấn mỗi khi bị khiêu khích lúc này cũng ngoan ngoãn ngủ đông trên hoa huy*t, sinh hoạt nhiều ngày qua tạo cho hắn thói quen ngủ trưa, nhưng hắn vẫn gắng gượng đeo lại máy thủ dâm cho bọn hộ vệ, sau đó mới nằm lên tháp mềm vừa thay chăn đệm sạch sẽ.
Miệt mài khiến thân thể của thánh tử cực kỳ mệt mỏi, Phương Thư vừa đặt đầu xuống gối liền bỏ mặc hoa huy*t của mình đang ngậm cái gì, vùi vào hai vú Lan Hồi nặng nề thiếp đi.
"Thánh tử đại nhân thật quá tri kỷ..." Bọn hộ vệ dừng mắt trên hai dâm thú dây dưa ngủ say trên tháp mềm, máy thủ dâm điên cuồng phun ra nuốt vào cự căn ở dưới háng dường như cũng hóa thành dâm huyệt đáng yêu của dâm thú, đặc biệt thỏa mãn.