Song Hướng Mê Luyến - Khê Tịch Tịch
Chương 73
Tô Ánh Hàm s͙ư͙ớ͙n͙g͙ muốn chết. Thảo nào Tần Nhiên lại thích được người đàn ông của hắn ɭϊếʍ lỗ hậu, được đàn ông ɭϊếʍ lỗ hậu thật sự thoải mái vô cùng!
“A ~”
“s͙ư͙ớ͙n͙g͙ không?” Tần Tu đánh lưỡi vòng quanh nếp uốn xinh đẹp của Tô Ánh Hàm, vừa vỗ môиɠ cô vừa hỏi: “Thích anh ɭϊếʍ lỗ hậu cho em không?”
Thanh âm của Tần Tu mang theo cảm giác cấm ɖu͙ƈ, lúc này anh lại dùng thanh âm như vậy hỏi cô có thích được anh ɭϊếʍ lỗ hậu hay không, ai mà chịu được?
Quan trọng hơn, cô được anh ɭϊếʍ như vậy, thật sự rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙!
“s͙ư͙ớ͙n͙g͙ muốn chết ~ a!” Tô Ánh Hàm hoàn toàn không thèm che giấu cảm giác vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ nữa, cô vặn môиɠ, lắc lắc bộ ngực lớn, nhiệt tình kêu: “Anh trai lại ɭϊếʍ tiếp cho em đi, lỗ hậu muốn được ông xã dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ, lỗ hậu muốn được ông xã dùng đầu lưỡi thao!”
“Thật d͙â͙m͙ đãng.”
Tô Ánh Hàm đúng thật là rất d͙â͙m͙ đãng, lúc đầu còn bảo dơ không cho ɭϊếʍ, bây giờ lại chủ động phe phẩy môиɠ xin ɭϊếʍ xin thao.
Hơn nữa chỗ đó của Tô Ánh Hàm thật sự không dơ chút nào. Tuy rằng cô không nghĩ tới việc Tần Tu sẽ ɭϊếʍ cho mình, nhưng để lát nữa cảm nhận cảm giác tính ái thoải mái dễ chịu, Tô Ánh Hàm đã rửa sạch sẽ chỗ đó vài lần rồi. Lúc này đây lỗ hậu của cô không những sạch sẽ, mà còn tỏa hơi thở ngào ngạt của thiếu nữ.
Tần Tu đổi kĩ xảo ɭϊếʍ cho Tô Ánh Hàm, đợi đến khi chỗ đó của Tô Ánh Hàm được anh ɭϊếʍ đến mềm xốp rồi, Tần Tu lập tức duỗi một ngón tay vào thăm dò.
“Ân ~ a…”
“Đau không?”
Tô Ánh Hàm rầm rì: “Không đau… Nhưng mà…”
Tần Tu: “Nhưng mà làm sao?”
“Có chút kỳ quái.”
Chỗ đó không giống với hoa huyệt phía trước, hoa huyệt vốn là chỗ dùng để làm tình, lúc này nơi bị Tần Tu chơi đùa là lỗ hậu, là nơi dùng để bài tiết.
Hiện tại Tần Tu ɭϊếʍ nơi đó cho cô, còn cắm ngón tay vào… Chỉ hơi nghĩ về chuyện này một chút thôi, Tô Ánh Hàm ngay lập tức cảm thấy không chịu nổi.
Cảm giác thỏa mãn về tâm lý còn lớn hơn sự vui thích từ thân thể nhiều, môиɠ cô run rẩy, bắt đầu rêи rỉ: “A ~ đừng chậm như vậy, lại đút thêm ngón tay vào đi ~ nhanh lên ~ a!”
Thọc nhiều ngón tay vào mới nhanh chóng nới rộng được, đến lúc đó côn thịt to lớn của Tần Tu mới có thể đi vào dễ dàng, cô cũng là vì anh mà suy xét.
Nhưng Tần Tu lại rút ngón tay kia ra, còn bẻ môиɠ cô, nhét đầu lưỡi vào cái lỗ nhỏ vừa được nới rộng một ít kia.
“Đừng ~ Đừng!”
Duỗi đầu lưỡi vào lỗ hậu của cô, loại việc này cũng quá sắc tình rồi?
Tần Tu dỗ dành cô, nói: “Ngoan, lỗ hậu của em không chảy nước được, bôi trơn đầy đủ thì sẽ tốt hơn.”
Tô Ánh Hàm cắn ngón tay, thở hổn hển: “Vậy ~ vậy anh dùng chất bôi trơn đi…”
Cứ tiếp tục dùng đầu lưỡi thao cô như vậy, cô sẽ trực tiếp cao trào mất.
Lúc này Tần Tu mới nhớ đến chất bôi trơn, anh nhanh chóng lấy đồ bôi trơn đến để nới rộng cho Tô Ánh Hàm.
Nói thật, Tô Ánh Hàm có chút hối hận.
Được ɭϊếʍ lỗ hậu quá thoải mái, tuy rằng cảm giác dùng ngón tay nới rộng cũng không rồi, nhưng rốt cuộc cũng không kϊƈɦ thích được như ɭϊếʍ lỗ hậu.
Nhưng mà rất nhanh, Tô Ánh Hàm đã không kịp hối hận nữa, bởi vì Tần Tu đã làm xong bước dạo đầu cho lỗ hậu rồi, côn thịt thô dài đã cọ vào miệng hậu môn.
“Anh muốn đâm vào.”
Nói xong, người đàn ông chậm rãi đâm côn thịt vào trong.
“A ~ a!”
Tô Ánh Hàm bị thao đến trợn trắng mắt thét chói tai, cô không biết mình như vậy có gọi là bình thường hay không, theo lý thuyết, lần đầu tiên bị thao lỗ hậu không phải là nên vừa đau vừa khó chịu sao? Nhưng không biết là do Tần Tu làm bước dạo đầu quá tốt hay là lỗ hậu của cô có thiên phú dị bẩm, ngay khi côn thịt của anh cắm vào, cô ngay lập tức cảm nhận được cực hạn vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙!
“Thật thoải mái ~ ân… A ~ lỗ hậu bị đại côn thịt lấp đầy rồi… Lỗ hậu bị đại côn thịt thao thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙ a ~”
“Hàm Hàm,” Tần Tu ghé vào trêи lưng Tô Ánh Hàm, hôn hôn sườn tai của cô, khẽ cười, nói: “Anh còn chưa động đâu, sao em lại s͙ư͙ớ͙n͙g͙ thành như vậy rồi?”
Vừa dứt lời, côn thịt đang chôn giữa lỗ hậu của Tô Ánh Hàm ngay lập tức hung hăng thọc mạnh vào một cái.
Thành ruột bị cọ xát tạo ra kɧօα"ϊ cảm không gì sánh kịp, Tô Ánh Hàm s͙ư͙ớ͙n͙g͙ không chịu được, kiều mị rêи to thành tiếng.
“Nhanh quá, ông xã thao nhanh quá… A! A ~”
“Ân ~ a!”