Siri - Kẻ Giết Người
Chương 1
1.
Tôi và bạn trai Từ Ích Hà đã sống chung được sáu năm.
Tôi rất yêu anh ta, nhưng vẫn quyết định gie//c anh ta, bởi vì anh ta ngoại tình.
Một tuần trước là sinh nhật tôi, Từ Ích Hà tặng tôi một cái túi xách hàng hiệu, dẫn tôi tới nhà hàng tôi yêu thích nhất dùng bữa.
Cơm nước xong, chúng tôi cùng nhau xem phim, cùng nhau trải qua một buổi tối vô cùng vui vẻ.
Sau khi xem phim xong, anh ta nói công ty còn có việc cần xử lý, nên đưa tôi về nhà rồi rời đi luôn.
Mười phút sau, tôi nhận được hai đoạn video, được gửi tới từ một dãy số lạ.
Đoạn video thứ nhất là màn hình giám sát lúc chúng tôi cùng nhau xem phim. Trong bóng tối, nhưng cameras lại nhìn rất rõ, ngồi bên phải Từ Ích Hà là tôi, bên trái là một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa.
Tay phải Từ Ích Hà nắm tay tôi, tay trái nắm tay tóc đuôi ngựa, trái ôm phải ấp.
Đoạn video thứ hai, thời gian hiển thị là 5 phút trước, địa điểm là cổng vào khu nhà tôi ở, nữ sinh cột tóc đuôi ngựa lên xe Từ Hà Ích.
Xem hết hai video, tôi tức tới run người.
Công việc của Từ Ích Hà là do tôi dựa vào quan hệ của người nhà tìm cho, lúc trước người thân anh ta bị bệnh, thiếu tiền, cũng là tôi chăm sóc.
Nhưng trong ngày sinh nhật của tôi, anh ta lại dám hẹn hò cùng nữ sinh khác, hơn nữa còn trắng trợn ngồi bên cạnh tôi.
Trong lòng tôi tràn ngập sự tức giận cùng đau lòng không biết xả vào đâu, chuẩn bị lấy di động gọi cho Từ Ích Hà để hỏi cho rõ.
[Tôi cho cô biết sự thật là hy vọng cô nhìn rõ con người của tên khốn kia, giờ mà chất vấn anh ta thì chỉ chọc giận anh ta mà thôi. Cô hiểu rõ con người anh ta, tôi không hy vọng cô bị tổn thương.]
Tôi vừa mới cầm lấy di động, thì dãy số lạ kia lại gửi tới một tin nhắn.
Tôi sững người, trong cơn phẫn nộ có thêm chút sợ hãi.
Sao đối phương biết tôi muốn gọi điện thoại chất vấn Từ Ích Hà.
Tuy không biết người lạ này rốt cuộc là ai, nhưng người ta nói rất đúng.
Mặc dù bình thường Từ Ích Hà đối xử với tôi rất tốt, nhưng cũng là một người nóng nảy.
Có lần, có một người không cẩn thận đụng ngã tôi, anh ta không nói gì mà trực tiếp lao tới đánh người ta.
Lúc ấy, tôi chỉ cảm thấy anh ta mang lại cảm giác an toàn. Bây giờ ngẫm lại, nếu anh ta dùng nắm đấm ấy lên người tôi, thì lại là một chuyện rất đáng sợ.
[Bạn rốt cuộc là ai?]
Thoạt nhìn đối phương rất hiểu tôi, khiến tôi càng thêm tò mò.
[Chuyện này không quan trọng.] Đối phương trả lời.
[Vậy bạn nói cho tôi biết, tôi nên làm gì bây giờ?]
[Biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng chia tay anh ta, rời khỏi anh ta.]
[Nếu tôi không có cách nào rút lui an toàn thì sao? Sáu năm nay, tôi toàn tâm toàn ý với anh ta, tất cả tình cảm đều dành hết cho anh ta.]
[Mặc dù hiện tại đã biết anh ta chỉ là một tên khốn nạn, nhưng tôi vẫn không cách nào từ bỏ anh ta, thậm chí tôi còn cảm thấy, chỉ cần anh ta cầu xin tôi, thì tôi sẽ lập tức tha thứ cho anh ta.]
[Hoặc là chỉ cần nghĩ tới việc chia tay anh ta, sau đó anh ta sẽ ở bên cạnh một người phụ nữ khác, thì tôi cũng sẽ rất khó chịu.]
[Nhưng trong lòng tôi lại hiểu rõ, người như anh ta, không đáng được yêu!]
Tôi giống như tìm được chỗ trút bầu tâm sự, lạch cạch đánh chữ, gửi tin nhắn cho dãy số lạ kia, từng câu từng chữ đều là lời trong lòng của tôi.
Đối phương trầm mặc rất lâu mới trả lời một câu.
[Vậy làm anh ta ch//et đi.]
Nhìn thấy những lời này, trong lòng tôi giật thót.
Đúng vậy, chỉ cần anh ta chết vậy thì mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Tôi đã lên kế hoạch cả một tuần, để g//iet Từ Ích Hà.
Địa điểm là ở một ngôi nhà tự xây của gia đình tôi ở nông thôn. Nơi đó vô cùng hẻo lánh, dân cư thưa thớt, ngoại trừ tôi và Từ Ích Hà thi thoảng sẽ trở về, để trốn tránh sự ầm ĩ của thành thị, thì không có ai cả.
Rất hiển nhiên, Từ Ích Hà yêu đương với tôi là vì tiền của nhà tôi, cho nên tôi chỉ mới làm bộ với anh ta, ngay cả lý do cũng không cần, anh ta đã lập tức xin nghỉ với công ty, rồi trở về với tôi.
Buổi tối g//iet anh ta, tôi cố ý làm một bữa tiệc tối ở trên tầng 5 của căn nhà.
Bởi vì tôi thật sự quá yêu anh ta, trước khi ra tay, tôi vẫn muốn cho anh ta một cơ hội.
"Từ Ích Hà, có khi nào anh giấu em, vụng trộm với người phụ nữ khác không?"
Lúc ấy, chỉ cần anh ta nói thật với tôi, tôi sẽ thả anh ta đi.
Nhưng Từ Ích Hà không làm vậy.
Anh ta chỉ sững sờ trong chốc lát, sau đó ôm lấy tôi vào lòng.
"Chân Chân, em đang nói linh tinh gì thế. Anh thề với trời, cả đời này anh chỉ thích một mình em, nếu anh làm chuyện gì có lỗi với em, Từ Ích Hà anh sẽ không được c//het tử tế."
Nói xong, anh ta nâng mặt tôi lên, đặt xuống một nụ hôn.
Tôi mặc sức hưởng thụ trọn vẹn nụ hôn cuối cùng của anh ta, thay đổi cách thức mớm rượu cho anh ta, sau đó đẩy anh ta từ mái nhà xuống.
Tôi và bạn trai Từ Ích Hà đã sống chung được sáu năm.
Tôi rất yêu anh ta, nhưng vẫn quyết định gie//c anh ta, bởi vì anh ta ngoại tình.
Một tuần trước là sinh nhật tôi, Từ Ích Hà tặng tôi một cái túi xách hàng hiệu, dẫn tôi tới nhà hàng tôi yêu thích nhất dùng bữa.
Cơm nước xong, chúng tôi cùng nhau xem phim, cùng nhau trải qua một buổi tối vô cùng vui vẻ.
Sau khi xem phim xong, anh ta nói công ty còn có việc cần xử lý, nên đưa tôi về nhà rồi rời đi luôn.
Mười phút sau, tôi nhận được hai đoạn video, được gửi tới từ một dãy số lạ.
Đoạn video thứ nhất là màn hình giám sát lúc chúng tôi cùng nhau xem phim. Trong bóng tối, nhưng cameras lại nhìn rất rõ, ngồi bên phải Từ Ích Hà là tôi, bên trái là một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa.
Tay phải Từ Ích Hà nắm tay tôi, tay trái nắm tay tóc đuôi ngựa, trái ôm phải ấp.
Đoạn video thứ hai, thời gian hiển thị là 5 phút trước, địa điểm là cổng vào khu nhà tôi ở, nữ sinh cột tóc đuôi ngựa lên xe Từ Hà Ích.
Xem hết hai video, tôi tức tới run người.
Công việc của Từ Ích Hà là do tôi dựa vào quan hệ của người nhà tìm cho, lúc trước người thân anh ta bị bệnh, thiếu tiền, cũng là tôi chăm sóc.
Nhưng trong ngày sinh nhật của tôi, anh ta lại dám hẹn hò cùng nữ sinh khác, hơn nữa còn trắng trợn ngồi bên cạnh tôi.
Trong lòng tôi tràn ngập sự tức giận cùng đau lòng không biết xả vào đâu, chuẩn bị lấy di động gọi cho Từ Ích Hà để hỏi cho rõ.
[Tôi cho cô biết sự thật là hy vọng cô nhìn rõ con người của tên khốn kia, giờ mà chất vấn anh ta thì chỉ chọc giận anh ta mà thôi. Cô hiểu rõ con người anh ta, tôi không hy vọng cô bị tổn thương.]
Tôi vừa mới cầm lấy di động, thì dãy số lạ kia lại gửi tới một tin nhắn.
Tôi sững người, trong cơn phẫn nộ có thêm chút sợ hãi.
Sao đối phương biết tôi muốn gọi điện thoại chất vấn Từ Ích Hà.
Tuy không biết người lạ này rốt cuộc là ai, nhưng người ta nói rất đúng.
Mặc dù bình thường Từ Ích Hà đối xử với tôi rất tốt, nhưng cũng là một người nóng nảy.
Có lần, có một người không cẩn thận đụng ngã tôi, anh ta không nói gì mà trực tiếp lao tới đánh người ta.
Lúc ấy, tôi chỉ cảm thấy anh ta mang lại cảm giác an toàn. Bây giờ ngẫm lại, nếu anh ta dùng nắm đấm ấy lên người tôi, thì lại là một chuyện rất đáng sợ.
[Bạn rốt cuộc là ai?]
Thoạt nhìn đối phương rất hiểu tôi, khiến tôi càng thêm tò mò.
[Chuyện này không quan trọng.] Đối phương trả lời.
[Vậy bạn nói cho tôi biết, tôi nên làm gì bây giờ?]
[Biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng chia tay anh ta, rời khỏi anh ta.]
[Nếu tôi không có cách nào rút lui an toàn thì sao? Sáu năm nay, tôi toàn tâm toàn ý với anh ta, tất cả tình cảm đều dành hết cho anh ta.]
[Mặc dù hiện tại đã biết anh ta chỉ là một tên khốn nạn, nhưng tôi vẫn không cách nào từ bỏ anh ta, thậm chí tôi còn cảm thấy, chỉ cần anh ta cầu xin tôi, thì tôi sẽ lập tức tha thứ cho anh ta.]
[Hoặc là chỉ cần nghĩ tới việc chia tay anh ta, sau đó anh ta sẽ ở bên cạnh một người phụ nữ khác, thì tôi cũng sẽ rất khó chịu.]
[Nhưng trong lòng tôi lại hiểu rõ, người như anh ta, không đáng được yêu!]
Tôi giống như tìm được chỗ trút bầu tâm sự, lạch cạch đánh chữ, gửi tin nhắn cho dãy số lạ kia, từng câu từng chữ đều là lời trong lòng của tôi.
Đối phương trầm mặc rất lâu mới trả lời một câu.
[Vậy làm anh ta ch//et đi.]
Nhìn thấy những lời này, trong lòng tôi giật thót.
Đúng vậy, chỉ cần anh ta chết vậy thì mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Tôi đã lên kế hoạch cả một tuần, để g//iet Từ Ích Hà.
Địa điểm là ở một ngôi nhà tự xây của gia đình tôi ở nông thôn. Nơi đó vô cùng hẻo lánh, dân cư thưa thớt, ngoại trừ tôi và Từ Ích Hà thi thoảng sẽ trở về, để trốn tránh sự ầm ĩ của thành thị, thì không có ai cả.
Rất hiển nhiên, Từ Ích Hà yêu đương với tôi là vì tiền của nhà tôi, cho nên tôi chỉ mới làm bộ với anh ta, ngay cả lý do cũng không cần, anh ta đã lập tức xin nghỉ với công ty, rồi trở về với tôi.
Buổi tối g//iet anh ta, tôi cố ý làm một bữa tiệc tối ở trên tầng 5 của căn nhà.
Bởi vì tôi thật sự quá yêu anh ta, trước khi ra tay, tôi vẫn muốn cho anh ta một cơ hội.
"Từ Ích Hà, có khi nào anh giấu em, vụng trộm với người phụ nữ khác không?"
Lúc ấy, chỉ cần anh ta nói thật với tôi, tôi sẽ thả anh ta đi.
Nhưng Từ Ích Hà không làm vậy.
Anh ta chỉ sững sờ trong chốc lát, sau đó ôm lấy tôi vào lòng.
"Chân Chân, em đang nói linh tinh gì thế. Anh thề với trời, cả đời này anh chỉ thích một mình em, nếu anh làm chuyện gì có lỗi với em, Từ Ích Hà anh sẽ không được c//het tử tế."
Nói xong, anh ta nâng mặt tôi lên, đặt xuống một nụ hôn.
Tôi mặc sức hưởng thụ trọn vẹn nụ hôn cuối cùng của anh ta, thay đổi cách thức mớm rượu cho anh ta, sau đó đẩy anh ta từ mái nhà xuống.