Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sếp Mèo Tinh Khóc Meo Meo - Niết Niết Miêu Nhục Điểm

Chương 7



07. [Bắn vào...a...]
Edit: Yu Xin
==========================
Kỹ năng nấu nướng của Tạ Nhung khiến Cố Lạc hết sức ngạc nhiên, so với không ít nhà hàng năm sao cao cấp mà anh đã từng ăn còn ngon hơn rất nhiều.
Nuốt xuống miếng thịt cuối cùng, Cố Lạc tao nhã lau miệng.
"Ăn no chưa?" Tạ Nhung vừa dọn dẹp bát đũa vừa hỏi.
"No rồi, cảm ơn đã mời."
Tuy tổng giám đốc rất kiêu ngạo nhưng lễ phép cơ bản thì vẫn phải có.
Xét thấy từ việc mua nguyên liệu nấu ăn đến quá trình nấu cơm đều hoàn toàn do một mình Tạ Nhung làm hết, Cố Lạc nghĩ đi nghĩ lại vẫn nên gửi cho hắn một khoản thù lao xứng đáng.
Lúc anh bước vào phòng bếp cũng vừa vặn đúng lúc Tạ Nhung rửa xong cái chén cuối cùng, phòng bếp hơi nhỏ, hai người đàn ông trưởng thành đứng cùng nhau khiến không gian càng trở nên chật chội.
Trên thực tế đối với Cố Lạc mà nói thì căn nhà Tạ Nhung thuê này chỗ nào cũng nhỏ, chẳng qua dù gì cũng là chỗ ở của người ta, anh tự nhiên không thể bày tỏ ý kiến gì được.
Xoa đều nước rửa tay màu trắng đục vào hai lòng bàn tay, Tạ Nhung rửa tay một cách cẩn thận, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào.
Cố Lạc đứng một bên, do dự một lát mới quyết định nói: "Tôi chuyển tiền cho anh."
Vẫn là không nên dính dáng quá nhiều đến anh ta thì hơn, về nhà xài đỡ con *** giả đó giải quyết nhu cầu cũng được.
Có vẻ Tạ Nhung không nghe rõ lời anh nói, hắn nghiêng tai hỏi lại: "Cái gì?"
"Đưa mã tài khoản cho tôi, thù lao." Cố Lạc lời ít ý nhiều trả lời.
Lần này Tạ Nhung đã nghe rõ, hắn mở vòi nước, nước ấm phun ra xối sạch bọt xà phòng dính trên tay hắn, Tạ Nhung rút hai tờ khăn giấy lau khô tay.
Làm xong hết rồi hắn mới không nhanh không chậm quay lại nhìn Cố Lạc.
"Không cần, tôi chỉ cần... thù lao như thế này là được."
Theo Cố Lạc hét lên một tiếng, người đã bị Tạ Nhung ôm lấy đặt lên trên bệ bếp, sau đó bàn tay hắn không chút do dự trực tiếp cởi thắt lưng anh ra, bàn tay men theo mép quần lót chui vào trong, ngón tay đâm thẳng vào miệng *** khít chặt.
Bàn tay vừa mới rửa mang theo hơi lạnh, Cố Lạc co chặt lỗ *** không cho Tạ Nhung đâm sâu vào trong.
Nhưng Tạ Nhung chỉ cần dùng ngón cái niết mạnh vài cái trên hột le mẫn cảm của anh là đã khiến cơ thể Cố Lạc ngay lập tức xụi lơ, nếu không có Tạ Nhung đỡ lấy thì anh đã sớm ngã xuống.
"Ưm...a......không, không muốn...." Tiếng rên rỉ dâm đãng vang lên khiến cho con *** của Tạ Nhung, cái tên ủ mưu làm chuyện xấu từ lâu cứng đến trướng đau.
Hắn thậm chí còn không muốn làm màn dạo đầu trước, ước gì hiện tại có thể dọng thẳng *** bự vào trong lỗ *** khít chặt mê người.
Tạ Nhung cởi thắt lưng, con *** bự không có gì bó buộc bật ra ngoài, thân *** nóng bỏng tỏa ra khí nóng, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể ra trận ** nát *** Cố Lạc.
Cố Lạc co rút miệng ***, Tạ Nhung nắm chặt gậy th*t, dùng đầu nấm ma sát bên ngoài khe ***, miệng lổn đã chảy đầy nước dâm, rất nhanh đầu khấc cũng bị nhiễm ướt dâm dịch, nhìn qua vô cùng dâm đãng.
"Không muốn..." Cố Lạc theo bản năng muốn từ chối, tiếp đó anh cảm nhận thấy bên trong lỗ *** có thêm một ngón tay nữa.
"Đã ướt nhẹp như vậy còn nói không muốn?"
Tạ Nhung cảm thấy lúc này đã được rồi, hắn đang muốn cầm quân ra trận... thân thể quyến rũ mê hoặc thần chí khiến hắn điên đảo bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là... bóng dáng một con mèo tam thể lông dài xinh đẹp nằm gọn trong đống quần áo?
Tạ Nhung sửng sốt, Miêu Miêu cũng ngu người luôn.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, cứ thế biến thành mèo rồi?
"Chuyện gì vậy?"
"Tôi cũng không biết nha." Miêu Miêu rất vô tội.
Đồng thời anh cũng phát hiện ra, hiện tại anh không thể biến trở về thành người.
"Không phải do em không muốn tôi chịch *** nên mới biến thành mèo à?" Tạ Nhung hoài nghi, hắn thật sự cho rằng Cố Lạc cố ý làm như vậy.
"Tất nhiên không phải... đúng đó, thì sao nào?" Miêu Miêu kiêu ngạo vẫy đuôi, sau khi biến thành mèo thì cơ thể không còn trống rỗng như trước nữa.
Anh đã biến thành mèo, cho dù Tạ Nhung có dục cầu bất mãn thì cũng không thể bắt anh làm gì được.
Vì Cố Lạc tạm thời không thể quay trở về hình người trong một khoảng thời gian, nên anh chẳng chút kiêng dè bắt đầu làm một con mèo yêu phách lối.
Ngày nghỉ đối với Tạ Nhung mà nói rất nhàm chán, có lẽ do tinh lực không có chỗ phát tiết, hắn bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.
Cố Lạc lười biếng nằm trên ghế sô pha, thỉnh thoảng sẽ thò qua làm loạn.
Chẳng hạn như nhân lúc Tạ Nhung ngồi xổm xuống sẽ nhảy lên lưng hắn, hất đổ tất cả đồ vật trên bàn xuống, cố ý dùng cái đuôi to che kín hai mắt Tạ Nhung... Nhưng mà mặc kệ Cố Lạc có giày vò ra sao, Tạ Nhung đều luôn tốt tính đi thu dọn mọi thứ.
Trời dần dần tối, rốt cuộc Tạ Nhung đã quét dọn xong hết.
Lau khô hai tay vừa rửa sạch, hắn ôm lấy mèo nhỏ vào trong lòng, bàn tay dịu dàng vuốt ve từ đỉnh đầu lướt qua cột sống, cuối cùng xuống đến cái đuôi to, thuận tay vuốt một cái.
Cách vuốt ve mèo làm tốt đó, Cố Lạc thoải mái kêu hừ hừ.
"Tại sao em lại biến thành mèo? Là bị trúng tà thuật gì sao?" Tạ Nhung rất tò mò với mọi thứ của Cố Lạc.
"Tôi vốn dĩ là mèo có được không hả?" Cố Lạc tức giận nói.
"Vậy hôm qua lỗ tai mèo mà tôi nhìn thấy... Sao em lại có lỗ tai của con người?"
"Lỗ tai của con người là dùng thuật ảo giác biến ra, lỗ tai mèo mới..." Nhận ra mình nói hơi nhiều, Cố Lạc vung đuôi quất hắn một cái, không nói tiếp nữa.
"Biến thành mèo rồi, vẫn có lỗ *** à?" Vì trước đó bị lông dài che mất, Tạ Nhung chỉ loáng thoáng nhìn thấy hai quả trứng dái nhỏ, lúc này có thời gian rảnh rồi tất nhiên phải nghiên cứu cho thật kỹ mới được.
"Cái tên dâm tặc này... Đồ khốn!" Mặc cho Cố Lạc liều mạng giãy dụa, vẫn không cách nào địch nổi Tạ Nhung, anh bị hắn lật ngửa ra, cúi đầu nghiên cứu.
Lỗ *** của Miêu Miêu giấu rất kỹ, nếu không chú ý nhìn đúng là không thể phát hiện ra được. Trái lại hai túi trứng và cu mèo thì...
"Nhỏ quá." Tạ Nhung chỉ vào cu mèo bé tẹo.
Cố Lạc ngay lập tức xù lông: "Của anh mới nhỏ! Tôi bây giờ là mèo......a..."
(*) có thể bạn đã biết hoặc chưa: Cu mèo chỉ dài khoảng 2cm mà thôi mặc dù nó có 'gai' =))))
Cơ thể mèo nhỏ chợt mềm nhũn, cái tên bảo an đáng chết này, hắn dám dùng tay sờ vào miệng *** của anh...
"Meo~" Hai tai Cố Lạc giật giật, khó nhịn phát ra một tiếng mèo kêu nũng nịu.
Miêu Miêu bất chợt không kịp đề phòng bỗng hóa về hình người, còn may sức Tạ Nhung lớn nên ôm được anh, bằng không Cố Lạc đã té xuống sàn theo kiểu mèo gặm bùn rồi.
Mỹ nam trần truồng nằm gọn trong ngực khiến đáy mắt Tạ Nhung càng trở nên đen đặc...
Sự việc khi nãy chưa kịp làm xong, hiện giờ có thể tiếp tục được rồi.
Cố Lạc không thể chạy trốn bị Tạ Nhung banh rộng hai chân, cúi đầu liếm *** anh.
Đầu lưỡi ra ra vào vào liếm láp cả trong ra ngoài, chiếc lưỡi nhọn rê dọc khe *** một lượt, môi lưỡi cùng phối hợp vừa hút vừa ngậm, Cố Lạc sướng đến mức bắp chân căng cứng, ngón tay luồn vào mái tóc hắn, rên rỉ hết sức phóng đãng.
"A... sâu hơn đi...ưm......"
Mỗi lần Tạ Nhung ngậm lấy hột le vào trong miệng hút mạnh một cái, lỗ *** của Cố Lạc đều sẽ phun ra từng đợt nước dâm, rất nhanh đã làm ướt cằm Tạ Nhung, thậm chí có một ít nước còn men theo đường cong cằm hắn chảy dọc xuống bộ ngực cường tráng.
Chờ Cố Lạc bắn ra một lần, Tạ Nhung mới nắm lấy thân *** đã cương cứng đến trướng đau của mình, chuẩn bị xông vào hang động tiêu hồn kia.
Song lần này vẫn không thành công...
"Không được, to quá, không thể nuốt vào được đâu..." Cố Lạc dùng hai tay che lấy miệng *** của mình, không muốn cho Tạ Nhung chen vào.
Tạ Nhung kéo tay anh ra, dịu dàng dỗ dành: "Ngoan nào, không phải hôm qua vẫn ăn được đó sao?"
Hôm qua anh uống nhiều rượu, dưới tác dụng của chất cồn nên Cố Lạc không chú ý được những thứ khác.
Nhưng bây giờ anh đang trong trạng thái rất tỉnh táo, nhìn thấy con *** to bự đầy gân xanh kia muốn chen mở miệng *** của mình, khiến anh lập tức thấy sợ hãi muốn lâm trận bỏ chạy.
Song Tạ Nhung căn bản chẳng cho anh cơ hội chạy trốn, một tay hắn nắm lấy hai cánh tay Cố Lạc giơ lên cố định trên đầu anh, tay kia cầm lấy thân *** chen mở từng lớp thịt mềm của lỗ *** tham ăn.
*** bự nóng hổi vừa đâm vào trong đã hung hăng đâm rút kịch liệt, đầu *** chạm đến miệng tử cung đâm chọc vài lần sau đó rút ra ngoài hơn nữa cây, rồi lại mạnh mẽ dọng thẳng đến nơi sâu nhất, chẳng cần quan tâm kỹ xảo, chỉ cần gậy th*t đủ to liền có thể khiến Cố Lạc sướng đến phun nước dâm tung tóe.
Sự cẩn thận trước đó đã biến mất hết sạch, Cố Lạc giờ đã biến thành một mèo yêu lẳng lơ chỉ thích *** bự, muốn *** bự ** nát ***.
"A... chỗ đó, mạnh hơn, chịch tôi mạnh hơn nữa đi..."
Cố Lạc mở rộng hai chân, vắt vẻo trên vai Tạ Nhung, mặc cho *** bự của hắn không ngừng đâm chọc liên tục trong lỗ *** của mình.
Hai người nằm trên ghế sô pha, tư thế này khiến Tạ Nhung có thể sử dụng hết sức mình, cơ thể Cố Lạc vùi trong ghế sô pha, hai mắt mơ màng rên rỉ dâm đãng.
*** giả lạnh như băng, sáng nay anh vốn định dùng nó thử một lần nữa, kết quả chỉ mới đưa đầu khấc vào đã không thể chịu nổi.
Vẫn là *** bự hàng real này xài thoải mái hơn, còn biết nghe lời mình nói, nói hắn đâm vào chỗ nào thì hắn liền đâm vào nơi đó, sướng chết đi được.
Cái thứ dục vọng này, nếu như không có cách nào khắc chế, vậy thì cứ việc dạng chân hưởng thụ thôi.
Cố Lạc híp mắt rên rỉ, mặc kệ thân *** nổi đầy gân xanh đang nghiền ép qua tầng tầng lớp lớp thịt mềm, đâm thẳng vào trong miệng tử cung, thân *** to bự nhồi căng lối đi chật hẹp, chẳng chừa chút kẽ hở.
"A... mạnh hơn đi, mạnh nữa, chịch tôi mạnh hơn nữa..."
"Ưm, chặt quá, thích ăn *** bự như thế sao, để chồng đút cưng ăn no..."
Một Tạ Nhung nghiêm trang chững chạc khi nói lời thô tục bỗng mang theo một hương vị mới lạ. Cố Lạc chỉ lo rên rỉ, căn bản không để ý đến việc hắn tự gọi mình là chồng anh.
Nơi giao hợp vang lên tiếng nước nhóp nhép mãi không dứt, hai bên lông mu quấn vào nhau mang đến chút đau đớn nhưng cũng tăng thêm khoái cảm, đôi môi mỏng của Cố Lạc hơi hé mở, thanh âm rên rỉ đã trở nên khàn khàn. Thân *** bị kẹp giữa hai cơ thể bị ma sát qua lại cũng cảm nhận được khoái cảm, hết đợt này đến đợt khác như đẩy anh lên tận mây xanh.
"A... sắp, sắp bắn..."
Tinh dịch trắng đục phun ra từ lỗ tiểu trên đầu ***, ngay sau đó một dòng chất lỏng trong suốt cũng phun ra từ phía trong miệng ***. Cả hai nơi cùng lên đỉnh một lúc, lỗ tai và đuôi mèo của Cố Lạc xuất hiện lần nữa, chúng run rẩy lắc lư trong không khí.
"Ưm... tôi sắp bắn."
Tạ Nhung nói xong liền muốn rút gậy th*t ra.
Khi nãy hắn đã đeo bao cao su, hơn nữa còn định sẽ bắn ở ngoài, đây là biện pháp hợp lý nhất hắn tra được trên mạng để không làm cho Cố Lạc mang thai.
Còn về bao cao su, là Tạ Nhung mua trên đường về nhà, khi đó Cố Lạc còn giễu cợt hắn muốn lại đưa ai về nhà, kết quả vừa chớp mắt đã dùng trên người anh.
Nhưng Cố Lạc không chờ hắn rút ra hết, chân dài hệt như rắn nước quấn chặt lấy người hắn, cặp mắt đào hoa mông lung mở ra nhìn hắn, khàn giọng nói: "Không... không sao cả, bắn vào trong đi."
"Thật sao? Hôm qua không phải em nói sẽ..."
"Bớt nói nhảm, nói anh bắn vào trong thì bắn......a...."
Trong lúc Cố Lạc nói chuyện, Tạ Nhung đã rút gậy th*t ra tháo bao cao su ném sang một bên, sau đó bất chợt dọng thẳng vào trong, chuẩn bị thật tốt cho bước cuối cùng này.
Cơn cực khoái vẫn còn chưa giảm xuống, cơ thể Cố Lạc đã bị Tạ Nhung chịch cho lên đỉnh lần nữa.
Lỗ tai mèo giật giật, Cố Lạc sướng đến tê người, chẳng còn biết mình đang ở đâu nữa.
"Ưm, tôi bắn, tôi sẽ bắn hết vào trong em..."
Lúc sắp bắn tinh Tạ Nhung túm lấy hai lỗ tai mèo của anh nhào nặn mấy cái, sau đó dùng miệng ngậm vào một bên tai, đầu *** chống ở miệng tử cung, rót đầy từng dòng tinh dịch đặc sệt vào bên trong tử cung Cố Lạc.
Thật ra tinh dịch cũng không nóng song Cố Lạc vẫn có cảm giác như bị bỏng, ngón chân anh cuộn tròn lại, miệng nhỏ hé mở, trong một thời gian ngắn lại lên đỉnh lần nữa.
—---------------

Chương trước Chương tiếp
Loading...