Sếp Mèo Tinh Khóc Meo Meo - Niết Niết Miêu Nhục Điểm
Chương 11
11. [Văn phòng play]
Edit: Yu Xin
===========================
"Không phải nói em bị bệnh sao? Hay nên nói là em chỉ đang phát n*ng?"
"Không được vô lễ, đây không phải là chuyện anh nên hỏi! Tôi nói anh làm thì anh mau làm đi."
Cố Lạc ngồi trên bàn làm việc, âu phục được là phẳng phiu ôm gọn lấy cơ thể anh, một quý mèo cao ngạo, anh lại là một tổng giám đốc, quả thực trời sinh đã là một người lãnh đạo.
Nghe thấy lời nói của hắn, Tạ Nhung hiển nhiên nhận ngay một ánh mắt kiêu ngạo của Cố Lạc.
Mặc dù lỗ *** của Cố Lạc hiện tại đã vô cùng ngứa ngáy muốn lập tức có một con *** bự cắm sâu vào trong cơ thể mình thì anh vẫn kiêu ngạo ra lệnh cho Tạ Nhung như cũ: "Tôi là đàn ông, không được phép gọi là nữ vương."
Dứt lời liền giơ chân đạp lên bả vai Tạ Nhung... Tạ Nhung dường như đã sớm chờ động tác này của anh, hắn nắm lấy mắt cá chân nhỏ xinh đồng thời thuận thế chen vào giữa hai chân Cố Lạc: "Thưa quốc vương tôn kính, tôi chính là kỵ sĩ của người."
Động tác này thật sự rất ám muội, lại tràn ngập cảm giác chiếm hữu và xâm lược.
Cố Lạc còn chưa kịp phản ứng đã bị Tạ Nhung cởi quần xuống, bên trong lộ ra một chiếc quần lót viền ren kiểu nữ, là màu trắng.
Bởi vì bị nước dâm xối ướt nhẹp, quần lót trắng gần như biến thành trong suốt, càng tăng thêm sự gợi cảm và quyến rũ.
"Hôm nay mặc đồ dâm đến vậy sao?" Tạ Nhung hơi nhướng lông mày, vừa nói vừa rút một tờ khăn giấy ướt nghiêm túc lau sạch ngón tay của mình.
Tay Tạ Nhung nhìn rất đẹp, khớp xương rõ ràng lại thon dài. Có lẽ vì từng đi lính nên trên bàn tay có rất nhiều vết chai, nhưng nhìn thế này, lại càng tăng thêm mùi vị đàn ông.
Cố Lạc nhìn đến ngẩn ngơ, sau khi chạm phải ánh mắt của Tạ Nhung, lại quay đầu đi như không có chuyện gì, ngoài miệng vẫn không quên châm chọc: "Ha... Còn không phải đều do anh... Bảo an thối...a...~"
Ngón tay bỗng nhiên chọc vào trong miệng *** nhạy cảm, Cố Lạc kiềm giọng la lên.
"Tôi nghĩ em sẽ không mặc." Tạ Nhung cười khẽ, giọng trầm đến mức không thể nghe thấy.
Tiếp đó đẩy sâu vào trong thêm một đốt ngón tay, thong thả di chuyển.
"Tôi... tôi tùy tiện lấy." Cố Lạc hít sâu, dù sao cũng không phải là bộ phận trên cơ thể của mình, nhưng mà rất kỳ lạ, sau khi ngón tay của hắn đâm vào trong, cái cảm giác ngứa ngáy vô cùng kia liền giảm bớt hơn một nửa.
"A, tuyệt quá, tôi lấy đại thôi."
Đối với lời nói dối chẳng có chút đáng tin nào này, Tạ Nhung cũng không vạch trần anh làm gì.
Đồ lót do Tạ Nhung mua, cái trước đó Cố Lạc mặc đã bị Tạ Nhung xé rách, chỉ có thể mặc đồ do hắn mua.
Khi về nha Cố Lạc mới phát hiện ra trong túi mình còn có thêm một cái quần lót khác và một tờ giấy nhắn kèm theo, lời hoa mỹ là dùng để thay đổi qua lại.
Kết quả cái này lại là quần lót nữ! Xem qua là được chọn lựa rất kỹ càng, có in logo của một nhãn hiệu nổi tiếng của nước nào đó, vả lại còn ghi chú rằng đã giặt sạch.
Ban đầu Cố Lạc muốn vứt nó đi, nhưng vì hôm qua bị hắn chịch có hơi sưng lên, miệng *** mẫn cảm bị vải quần lót nam cọ xát nên không thoải mái, thành thử mới đổi sang đồ Tạ Nhung mua.
Tên bảo an thối này được tiện nghi còn khoe mẽ, hắn mua cho anh còn không phải là muốn nhìn thấy anh mặc cho hắn xem sao?
"Đây là vinh hạnh của anh... A, đừng... đừng liếm chỗ đó."
Ngón tay chỉ đưa đẩy ra vào hai lần, hắn ngồi xổm xuống dùng tay trái và tay phải tách hai mép *** sang hai bên, sau đó đưa đầu lưỡi chọc thẳng vào giữa, mút một cái thật mạnh.
Hai chân Cố Lạc gác lên trên vai hắn, anh nhỏ giọng rên rỉ: "Ưm... a~... sâu hơn nữa, đúng, là chỗ đó..."
Lỗ *** càng chảy nhiều nước lực mút lại càng mạnh bạo, đầu lưỡi không so được với độ cứng của gậy th*t, Tạ Nhung có dùng sức mạnh hơn nữa thì khi đâm chọc cũng thấy khó khăn, nhưng hắn lại làm không biết mệt, hơn nữa mỗi lần ra vào lại mạnh thêm từng chút một.
Nhìn như điên cuồng bú liếm nhưng trên thực tế lại có âm mưu riêng, từ mép *** đến khe thịt rồi lại đến hột le, không bỏ qua bất kỳ một nơi nào.
Khoái cảm dâng lên nhanh chóng, khóe mắt đuôi mày của Cố Lạc đều mang theo vẻ quyến rũ, tiếng rên rỉ nhỏ vụn: "A~ ha, không muốn... không muốn... nóng quá..."
Đầu lưỡi bị vách thịt kẹp chặt, miệng *** phấn nộn chảy ra một lượng nước dâm nhỏ, Tạ Nhung nuốt hết sạch xong thì rút đầu lưỡi ra, hắn quan sát tỉ mỉ lỗ *** xinh đẹp yêu kiều ngay trước mắt này.
Mép *** mở ra, khe thịt bị hắn mút hiện ra ánh nước, sáng đến lạ thường. Hột le vốn dĩ là hạt đậu e ấp nay lại lặng lẽ vươn mình đâm chồi, một viên ngọc nhỏ xíu đáng yêu, mê hoặc tâm trí hắn khiến hắn không nhịn được mút mạnh thêm một cái.
"A..." Trong miệng Cố Lạc tràn ra một tiếng rên gợi cảm, vẻ mặt tràn ngập nét quyến rũ, Tạ Nhung nhìn thấy mà *** bự dưới thân lại cứng thêm mấy phần.
Hắn lại dùng đầu lưỡi liếm hột le, sau đó gặm nhẹ, cuối cùng đầu lưỡi tùy ý đảo qua đảo lại nơi rãnh thịt.
"Phải, là chỗ đó... chỗ đó, mạnh hơn nữa...a~" Cố Lạc được liếm sung sướng chết đi được, ấn chặt đầu Tạ Nhung ý bảo hắn liếm vào sâu hơn nữa.
Ngón tay anh luồn vào tóc Tạ Nhung... nói chính xác thì là tóc Tạ Nhung chỉ có thể len qua kẽ tay của anh.
Tóc Tạ Nhung không dài, gần bằng tóc húi cua, nham nhám, sờ vào có hơi ngứa nhưng xúc cảm lại rất tốt.
Có điều bởi vì không cách nào nắm được tóc hắn, thành ra Cố Lạc chỉ có thể dùng hai tay đỡ lấy, trái lại càng giống như anh đang đè ép đầu Tạ Nhung, khiến hắn liếm lỗ *** cho mình.
Vừa nghĩ đến điều này, miệng *** nhạy cảm của Cố Lạc lại co rút lại thêm vài lần.
"Sao lại chảy nhiều nước thế này?"
Tiếng cười nhạo của người đàn ông truyền vào lỗ tai của Cố Lạc, anh bị liếm tới sướng muốn chết, miễn cưỡng phân ra một chút ý thức nói: "Bớt... a ha... nói nhảm đi, không liếm thì lăn ra ngoài cho tôi."
Tạ Nhung không trả lời, hắn như trả thù mà mút mạnh hai cái, khiến cho Cố Lạc rên rỉ không thôi.
"A, không được..."
Lỗ *** nhanh chóng co rút, đến nỗi Tạ Nhung muốn lùi lại nhìn bộ dáng lên đỉnh của Cố Lạc, đầu lưỡi xém chút không rút ra được, cuối cùng cũng rút ra được, một dòng nước dâm trong suốt lập tức phun ra theo.
"A... không được... tôi ra..." Cố Lạc dại ra nhìn trần nhà, lên đỉnh lần đầu tiên trong ngày hôm nay.
Sở dĩ nói là lần đầu tiên, là vì... Tạ Nhung không có ý định dừng lại ở đây.
Tiếng thắt lưng bằng kim loại được cởi bỏ vang lên "lạch cạch", ngay sau đó một thân *** cực kỳ to dài liền xuất hiện trước mặt Cố Lạc, hơi đung đưa qua lại, giống như đang gửi lời chào khiêu khích với anh.
Trong lòng anh đã sớm có dự cảm, nhìn thấy Tạ Nhung cầm lấy khăn giấy ướt lau chùi thân *** của mình thì anh đã có ý định lùi bước, song Tạ Nhung lại đứng chặn giữa hai chân anh, một chút giãy giụa của Cố Lạc chỉ như mèo con đang gãi ngứa, chẳng có chút gì đáng sợ.
Nhớ lại lần đầu gặp nhau, màu sắc thân *** lớn kia vẫn còn hồng hào, nhưng qua mấy ngày nó đã dần sẫm màu lại hơn. Đã dùng qua và chưa dùng đến đúng là khác nhau, trong lúc Cố Lạc suy nghĩ miên man, thân *** to dài đã ma sát ở giữa khe thịt, quy đầu dính đầy nước dâm ướt nhẹp, Tạ Nhung như đang làm bước chuẩn bị cuối cùng trước khi ra trận.
"Anh muốn làm gì? Tôi chỉ nói anh liếm thôi, không có nói anh làm thêm chuyện khác."
"Làm em." Tạ Nhung đè chặt hai cái chân đang giãy giụa của anh, để chân anh quấn lấy eo mình, đầu *** đẩy hai mép *** ra, vững vàng và chậm rãi đâm vào trong.
Thật ra sáng ngày hôm qua hai người vừa mới làm tình, hắn lại có một loại ảo giác dường như đã trôi qua mấy đời.
Tổng giám đốc thật là tàn nhẫn, đến một cái liếc mắt nhìn hắn cũng không cho.
Nỗi tương tư khó giải, chỉ có thể dùng cách thức này để anh có thể chú ý đến hắn nhiều hơn một chút.
Mặc cho miệng *** tham ăn đã nuốt lấy một phần thân *** bự, cảm giác ngứa ngáy sâu bên trong khe *** cũng giảm bớt chút ít thì Cố Lạc vẫn mạnh miệng như cũ: "Ai... ai cho anh cắm vào hả?"
Tạ Nhung vừa thẳng lưng nắc *** vào trong, vừa chậm rãi nói: "Mút chặt như vậy rồi còn không để cho tôi chịch em sao?"
"Tôi nói anh liếm, không bảo anh chịch tôi." Ngoài miệng Cố Lạc nói đến oan ức, trên thực tế miệng *** lại mút chặt hơn so với bất cứ ai, thậm chí bởi vì gậy th*t của Tạ Nhung mà nước dâm càng chảy ra nhiều hơn.
"Vậy nhưng tôi lại muốn chơi em." Tạ Nhung thẳng lưng, bắt đầu làm càng mạnh hơn.
Cố Lạc bị cắm vào lần liền bắt đầu rên rỉ, nhưng tiếng rên của anh cũng không lớn, vẫn còn nằm trong phạm vi khống chế của mình.
"Lớn giọng thêm một chút nào bé cưng." Tạ Nhung cố ý phà hơi bên tai Cố Lạc, thấy anh không hề bị lay động, hắn dứt khoát ngậm lấy vành tai nhỏ xinh liếm cắn, mơ hồ nói, "Một lát nữa có thể nhìn thấy tai mèo à?"
"Anh ngậm miệng lại cho tôi..." Cố Lạc đang muốn lớn tiếng quát mắng thì ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng nói của Tiểu Tiền dọa anh giật cả mình.
"Tổng giám đốc, ngài sao rồi ạ? Vẫn ổn chứ?" Trợ lý Tiểu Tiền quan tâm hỏi.
Cậu ta lo lắng đứng thấp thỏm chờ bên ngoài, không biết người bảo an kia có chữa hết bệnh cho tổng giám đốc được không? Có cần gọi bác sĩ đến khám hay không?
Cố Lạc không biết rằng, hamster nhỏ cũng rất thích vuốt mèo.
Trợ lý Tiểu Tiền có một suy nghĩ thầm kín, tổng giám đốc chính là một con mèo đẹp nhất trên đời này.
Hamster nhỏ rất lo lắng cho Miêu Miêu.
"Không sao, không sao hết ~ a ~" Cố Lạc miễn cưỡng nói chuyện, âm cuối kéo dài hơi lạ thường, do đầu *** của Tạ Nhung chạm đến tử cung anh.
"Không có chuyện gì thật sao ạ? Ngài có muốn tôi gọi bác sĩ đến hay không?"
"Không có... không có chuyện gì, có bảo an ở đây là được rồi." Vì để cho trợ lý Tiểu Tiền không lo lắng nữa, Cố Lạc chỉ có thể nói dối như vậy.
Anh không cần bác sĩ, chỉ muốn có một con *** bự chịch anh mà thôi.
Tạ Nhung nghe lời giải thích của anh, gậy th*t có độ tồn tại cực kỳ cao nắc sâu vào trong anh hai cái, hắn cười nói: "Chữa cái gì? Chích thuốc cho em à?"
Nghe như nói một cách tùy ý nhưng Cố Lạc dám chắc chắn rằng tên bảo an thối này cố ý nói như vậy!
"Cậu đi đi, một lát nữa tôi sẽ khỏe lại..."
Sau khi bảo đảm vài lần rằng mình không có chuyện gì lớn, trợ lý Tiểu Tiền mới rời đi.
Cố Lạc vừa thở phào nhẹ nhõm thì chợt nghe thấy giọng nói khàn khàn của Tạ Nhung: "Em nói xem... Sẽ không có người nào đang nghe lén tôi chơi em ở đây đó chứ?"
Vừa dứt lời, miệng *** của Cố Lạc chợt siết chặt lại, kẹp đến mức suýt chút nữa Tạ Nhung đã bắn ra mất.
Văn phòng vốn dĩ không phải là một chỗ kín đáo.
Cho dù văn phòng Cố Lạc có cách âm cực tốt, song với thính lực siêu việt thì động vật họ mèo vẫn có thể nghe thấy những âm thanh khác, bao gồm tiếng giày cao gót đạp trên nền gạch, tiếng giày da lẹp xẹp... còn có những giọng nói buôn dưa ở phòng thư ký bên cạnh.
"Anh... ngậm miệng!"
Tạ Nhung hít sâu một hơi mới dằn xuống được cảm giác muốn bắn tinh, hắn hệt như một con giun chui trong trọng bụng Cố Lạc, cố ý nói ở bên tai anh: "Em nói xem có ai nghe thấy hay không? Sếp tổng của chúng ta, đang nằm bên dưới người tôi để cho tôi chịch?"
"Anh... biến thái... ưm ~ a... nhẹ thôi."
Khe *** đang ngậm *** bự càng mút chặt hơn nữa, Tạ Nhung sung sướng đến nheo mắt.
Biết những lời này có tác dụng, hắn lại tiếp tục thì thầm bên tai anh: "Em có muốn để mọi người đến đây nghe một chút xem, sếp tổng của chúng ta ở dưới thân người khác dâm đến mức nào?"
"Không... không muốn..." Trong một khoảnh khắc Cố Lạc dường như nhìn thấy được khung cảnh mình bị tất cả mọi người đến vây xem, hai chân dang rộng ở dưới thân Tạ Nhung đạt đến cao trào.
Tệ hơn nữa là ở văn phòng thư ký bên cạnh thật đúng là đang bàn tán về anh, nhóm thư ký líu ríu ---.
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
"Cô nói xem tổng giám đốc gọi nhân viên bảo an kia đến làm gì nhỉ?" Vẫn là Tiểu Thư nhiều chuyện mở đầu cuộc nói chuyện.
"Không phải tổng giám bị bệnh sao? Có lẽ người bảo an kia biết chữa bệnh đấy?"
Giọng nói này, là Tiểu Mai.
"Anh ta không phải là quân nhân xuất ngũ hả? Còn biết chưa bệnh nữa á?"
"Bệnh lâu thì thành bác sĩ thôi, biết đâu trước đây anh ta làm ở bộ phận quân y trong quân đội thì sao, nếu không sao trợ lý Tiểu Tiền lại gọi anh ta lên? Nhất định là có sắp xếp."
Được lắm, cả A Vân và Jenny cũng gia nhập vào.
"Nói thế cũng có đạo lý, nhưng mà tôi cho là há há há..." Tiểu Thư cười đen tối, không cần nói cũng biết cô nàng đang nghĩ cái gì.
Jenny chỉ sợ thiên hạ không loạn: "Sao sao? Dạo này viết tiểu thuyết không có tư liệu thực tế hả? Muốn biết tổng giám đốc và bảo an đang làm gì thì cô đi gõ cửa đi, hỏi cái là biết ngay mà?"
"Vậy không tốt lắm đâu, lỡ như hai người họ ở bên trong đang hí hí hí thì sao?"
Cố Lạc đã không thể nghe tiếp được nữa, Tiểu Thư đoán đúng hết rồi, quả thật anh đang cùng bảo an ở trong văn phòng tuyên dâm giữa ban ngày ban mặt.
Anh bị bảo an đè xuống chịch.
Cố Lạc cũng muốn dừng lại nhưng cơ thể anh lại đang khao khát.
Rõ ràng từ khi khai trai đến hiện tại chỉ mới qua có mấy ngày, nhưng cơ thể dâm đãng của anh lại như đã thích ứng với nhịp điệu này từ lâu.
Nhóm thư ký vẫn còn đang trò chuyện ríu rít, Cố Lạc từ lâu đã không còn nghe tiếp được gì nữa, Tạ Nhung cũng biết đủ thì dừng lại, hắn bắt đầu vùi đầu cắm rút.
Từ lâu hắn đã nghĩ đến việc chịch vị sếp tổng kiêu ngạo này ở trong văn phòng, nhìn anh nằm dưới người mình khóc thút thít rên rỉ dâm đãng, nhìn anh mặc âu phục bị mình chịch đến khóc...
Ham muốn bạo dâm chợt bùng lên khiến Tạ Nhung càng nắc *** vào *** dâm mạnh hơn nữa, ngoài miệng vẫn không quên nói lời dâm dục: "Nhóc dâm! Có phải em từ lâu đã muốn để cho tôi chơi rồi nên mới phát n*ng ở văn phòng như thế? Có phải khi đi trên đường em cũng có thể phát n*ng bất cứ lúc nào hay không?"
Vừa nói chuyện, hắn vừa nắc *** liên tục vào trong lỗ ***, cảm giác bụng căng lên cùng mép *** bị cọ sát đến sưng lên khiến cho Cố Lạc có một loại ảo giác mình sắp bị chơi hỏng.
"A~, sẽ hỏng mất."
Cố Lạc nhếch miệng, Tạ Nhung lập tức kề sát vào hôn lấy anh, đầu lưỡi mạnh mẽ càn quét khoang miệng anh, hệt như muốn hút sạch hết không khí bên trong miệng Cố Lạc, hơn nữa động tác dưới thân chưa từng dừng lại, dọng *** từng cú một vào sâu bên trong, mặc dù không dùng cách làm nào mới nhưng vẫn khiến Cố Lạc bị chịch đến không biết trời trăng gì nữa.
Nụ hôn kéo dài đã khiến anh choáng váng, ngoài miệng hắn vẫn còn không quên chiếm tiện nghi của anh: "Hỏng là tốt nhất, mỗi ngày banh rộng chân ra cho chồng chịch chết em."
"Bảo an thối, anh nói hươu nói vượn gì đấy hả? Tôi... tôi sao có thể... a~, nhẹ thôi. Có bản lĩnh thì anh đừng có chịch nữa, rút ngay ra cho tôi xem!"
Tạ Nhung chẳng nỡ rời khỏi khe *** vừa ấm áp vừa khít chặt này, cố ý dùng sức đâm mạnh khiến mông anh đỏ bừng, ngoài miệng vẫn tiếp tục nói lời dâm dục: "Miệng *** của bé cưng thích *** bự của bảo an nhất có phải hay không?"
Nếu như có thể nói, hắn hận không thể ngâm *** bự bên trong khe *** này suốt cả ngày, để khắp cơ thể Cố Lạc đều dính đầy tinh dịch của mình, để anh biến thành búp bê tình dục của riêng mình hắn, vĩnh viễn vĩnh viễn không bao giờ tách khỏi mình.
Đáng tiếc Tạ Nhung biết rằng, chuyện này là không có khả năng, ít nhất thì ở hiện tại là tuyệt đối không có khả năng.
"Bé cưng à, thật sự muốn chịch em mỗi ngày." Khóe mắt Tạ Nhung nhuốm đầy tình dục, dáng vẻ tỉnh táo ngày xưa đã chẳng còn.
Thật ra khi hắn ở trước mặt Cố Lạc đều đang giả vờ giữ bình tĩnh mà thôi, trên thưc tế lại giống như một dã thú điên cuồng, hận không thể nuốt sạch Cố Lạc vào trong bụng mình.
"Ai là bé cưng? Gọi tôi là tổng giám đốc... a~, lớn quá, căng, căng chết mất..."
Rõ ràng là đang nói lời đe dọa nhưng bởi vì giọng điệu của Cố Lạc hiện tại đã hơi khàn, thành thử một chút sức uy hiếp cũng chẳng có, trái lại càng như đang tán tỉnh.
Động tác của Tạ Nhung chậm lại, đầu *** ma sát ở miệng tử cung, hai tay cũng không rảnh rỗi, lúc nặng lúc nhẹ xoa nắn hột le.
Cứ như đang chơi kéo co với dây thun vậy, sức lực không lớn nhưng đối với miệng *** nhạy cảm thì chỉ với một chút tác động thế này cũng đã khiến anh phải lên tiếng xin tha: "Tên khốn này, nhẹ thôi... a a..."
"Tên khốn này đang chơi em." Tạ Nhung nói một câu liền rút gậy th*t ra một nửa, chỉ chừa lại phần đầu *** vùi bên trong, sau đó hung hăng dọng *** sâu đến tận trong cùng.
"Em xem em mút chặt chưa này?" Lời tán tỉnh vừa ra đã mang đầy tình sắc 18+.
"Khốn kiếp, anh... ngậm miệng lại... a ha~, anh nhẹ thôi."
"Làm nhẹ thì sao thỏa mãn được em, cái miệng nhỏ tham ăn này đây?"
"Ưm, anh... anh không thể câm miệng lại được hả?"
Cố Lạc cố gắng trừng to cặp mắt đào hoa đã mơ màng của mình, hơi ngưỡng cổ lên, hai chân vắt bên eo Tạ Nhung càng siết chặt lại, dường như đang muốn nuốt trọn con *** bự vào bên trong mình, để nó và mình không bao giờ tách ra nữa.
Tạ Nhung bị Cố Lạc kẹp như vậy suýt chút đã bắn ra mất, vì để bản thân không phải mang tiếng là một kẻ xuất tinh sớm (ysl), hắn đưa tay đến trên hột le của Cố Lạc bắt đầu không nhanh không chậm vê nắn, đồng thời an ủi anh: "Thả lỏng ra chút nào."
Cố Lạc bị chịch đến ngơ ngác, căn bản chẳng còn sức lực để nói chuyện. Anh chỉ cỏn biết nương theo động tác ra ra vào vào của *** bự, để bản thân chìm đắm trong bể tình dục.
Không biết Tạ Nhung chọc trúng vào chỗ nào, anh bỗng nhiên run rẩy dữ dội, trong lòng Tạ Nhung biết đây có lẽ chính là điểm mẫn cảm của anh, thế là mặc cho Cố Lạc vẫn đang run rẩy, hắn đưa đầu *** không ngừng đâm thẳng vào nơi đó.
"A~ a... ưm... tôi... tôi không chịu nổi nữa..."
Lần cao trào thứ hai sắp đến.
Hai chân Cố Lạc kẹp chặt lấy eo Tạ Nhung, khe *** nóng ướt chặt khít không ngừng co thắt lại, bởi vì lực hút quá chặt khiến Tạ Nhung suýt nữa kẹt cứng ở bên trong, hắn không thể không làm chậm lại, cắn chặt răng đâm rút nhẹ nhàng.
Sau vài lần làm tình trước đó, hắn biết rõ lúc này đây chính là điềm báo cho việc lên đỉnh của Cố Lạc.
Hắn cười xấu xa, nhân cơ hội dùng đầu *** to bự đè nghiến trong cơ thể Cố Lạc, đồng thời dùng tay phải nắm chặt lấy con *** đã cương cứng ngắc bị bỏ quên từ sớm đến giờ, ngón tay cái nhẹ nhàng ma sát ngay trên lỗ tiểu, sau đó vuốt ve thân *** của anh theo một tiết tấu nhất định.
Mặc cho Cố Lạc có thêm một khe *** khác biệt so với mọi người đàn ông bình thường khác, song anh lại có một con *** cũng không nhỏ tẹo nào, tất nhiên không thể sánh bằng Tạ Nhung nhưng nó dù sao cũng khá là hùng vĩ.
Những lần làm tình trước toàn bỏ quên chỗ này, hôm nay Tạ Nhung phải chơi thật tận tình mới được.
Vừa nghĩ trong lòng hắn đã có một biện pháp.
Tạ Nhung bất chợt rút thân *** đang cắm rút bên trong ra, miệng *** sắp sửa đạt cao trào bỗng nhiên mất đi gậy th*t chặn lối, từng dòng nước dâm phun ra ngoài chảy tí tách rơi xuống sàn...
Cố Lạc đang sung sướng hưởng thụ thì cơ thể chợt trở nên trống rỗng, anh mở to mắt vứt một ánh nhìn không hài lòng cho Tạ Nhung.
"Anh..." Đang định mở miệng hỏi hắn có chuyện gì thì Tạ Nhung lại làm ra một hành động khiến anh vô cùng khiếp sợ, chỉ thấy hắn bỗng cúi đầu xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy gậy th*t của Cố Lạc.
Cố Lạc vốn hơi ngơ ngác, song rất nhanh sau đó anh đã rên rỉ hưởng thụ.
Khoang miệng Tạ Nhung cực kỳ ấm áp, đây cũng là lần đầu tiên hắn khẩu giao cho người khác.
gậy th*t của Cố Lạc không có mùi hương quá nồng, không biết có phải do ngày thường anh ưa thích sạch sẽ hay không, Tạ Nhung thậm chí còn ngửi thấy cả mùi dâu tây thoang thoảng.
Nhớ đến nội dung học được vào đêm qua, hắn cố gắng bóp chặt khoang miệng, phối hợp cùng với động tác tay sục lên xuống, ra sức bú liếm thân *** này.
Đầu lưỡi rê vòng vòng phía trên đầu ***, sau đó lại ngậm hết cả cây vào miệng, nuốt sâu đến tận cuống họng, từ trong ra ngoài không bỏ sót bất kỳ một chỗ nào.
Bởi vì không có kinh nghiệm gì nên thỉnh thoảng bất cẩn chạm trúng răng, nhưng chút đau đớn nhỏ nhoi này ngược lại lại càng tăng thêm khoái cảm, làm Cố Lạc sướng đến tê dại.
Trách không được lại có người thích được khẩu giao như thế, hóa ra có thể sướng đến mức này.
"A, sướng quá~~~" Giờ phút này Cố Lạc đã chẳng còn quan tâm bên ngoài có người nữa hay không, có thể bị ai đó nghe thấy không? Tự mình buông thả trong bể tình này.
Có điều rất nhanh sau đó anh đã không chịu nổi mà khép chặt hai chân, kẹp lấy đầu Tạ Nhung.
*** thì sướng rồi, vậy nhưng khe *** không còn *** to chặn lối nên nước dâm lại bắt đầu chảy ra liên tục, làm bên trong trở nên ngứa ngáy khó nhịn.
Tạ Nhung dường như cũng nghĩ đến điều này, bấy giờ ngón tay liền phát huy tác dụng.
Chỉ vừa mới qua một lát không được *** to cắm rút mà khe *** của Cố Lạc đã trở nên chặt khít như xưa, Tạ Nhung phải phí chút công sức mới có thể thuận lợi cắm được ngón tay vào trong.
Khe *** Cố Lạc khá dài, độ dài thân *** bình thường chẳng thể thỏa mãn được anh, cũng chỉ có *** to của Tạ Nhung mới đủ độ to và chiều dài lấp đầy lỗ *** của anh.
Nếu như chỉ có độ dài ngón tay ra vào hiển nhiên không thể đủ được, nhưng cứ thân *** lại bị Tạ Nhung ngậm trong miệng, hơn nữa người đàn ông thỉnh thoảng còn dùng ngón tay cái xoa nắn hột le của anh, hai tầng khoái cảm chồng lên nhau khiến Cố Lạc không thể chịu được bao lâu, khoái cảm hết đợt này đến đợt khác đè ép lấy anh, cuối cùng đẩy anh đạt tới cao trào.
"A, bắn, bắn rồi. Tôi bị bảo an chịch đến cao trào."
Trước đây hai người làm tình toàn là ở trong nhà Tạ Nhung hoặc là chỗ nào đó không có người biết đến, cả hai cũng chẳng ai mặc đồng phục bảo an hay âu phục thẳng thớm. Mà giờ đây lại chẳng giống vậy, giữa hai người còn tồn tại một cấp bậc thân phận khác biệt, âu phục và đồng phục bảo an chồng lên nhau khiến cho lần làm tình phóng túng này càng tăng thêm một cảm giác vụng trộm đầy kích thích.
Lúc Cố Lạc bắn tinh thì Tạ Nhung cũng không lùi ra, vậy nên anh đã bắn hết toàn bộ tinh dịch vào trong miệng Tạ Nhung, hắn đều nuốt sạch, mà nước dâm chảy ra không ngừng bên dưới lại xối ướt đồng phục bảo an của hắn.
Cố Lạc xụi lơ mở rộng hai chân, thất thần nhìn lên trần nhà, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Đáng chết tên bảo an nọ còn chưa có ý định buông tha cho anh, hắn đứng dậy hôn lên môi Cố Lạc: "Nếm thử hương vị của chính em nào."
Hắn vậy mà thông qua việc hôn môi đưa tinh dịch của Cố Lạc vào trong miệng anh, Cố Lạc căn bản chẳng còn sức chống cự, cứ vậy bị người đàn ông đè ở trên bàn, đầu lưỡi suồng sã càn quét khắp mọi ngóc ngách trong miệng anh.
Cùng lúc đó hai chân anh bị kéo lên đặt ở trước ngực, tạo thành một tư thế rất xấu hổ với hai chân banh rộng và để khe *** hướng thẳng về phía hắn.
Cố Lạc đã lấy lại chút ý thức đang muốn mắng hắn thì Tạ Nhung đã cầm lấy thân *** cắm thẳng tới, tiếp đó mạnh mẽ dọng *** vào tận cùng bên trong khe *** ướt mềm.
Cố Lạc cao trào rồi, song hắn còn chưa có bắn tinh đâu.
Hệt như dã thú xổng chuồng, Tạ Nhung thẳng eo lưng, dựa theo tốc độ mình muốn mà bắt đầu điên cuồng chịch anh.
Cắm thẳng đến nơi sâu nhất, đầu nấm dùng sức ma sát, hai túi trứng nặng trĩu nghiền ép hai mép *** đáng thương, da thịt va chạm với mông anh vang lên bạch bạch rung động.
Nhiều lần đâm vào đến miệng tử cung còn chưa đủ, sau thời gian dài ma sát ra vào, hắn hít sâu một hơi, một lần mạnh mẽ cắm mở miệng tử cung, đẩy đầu *** vào bên trong cổ tử cung.
Cố Lạc lại lên đỉnh lần nữa, lần này anh đã không thể kêu thành tiếng được, chỉ còn lại tiếng rên rỉ vụn vặt nơi cuống họng tràn ra ngoài, chứng minh rằng anh đã sướng muốn chết.
Chiều sâu trong tử cung giống như một phần thưởng lớn với Tạ Nhung, hắn không biết dùng kĩ xảo này nọ, chỉ biết cắm thẳng một đường vào bên trong, chừng nào Cố Lạc chưa lên đỉnh thì hắn sẽ không dừng lại.
Túi trứng nặng trĩu va chạm với hai mép *** đã sớm khiến nó sưng lên, lông mu thô cứng ma sát với miệng *** nhạy cảm, bên trong khe *** đã bị cắm mở rộng, những cái miệng nhỏ bên trong đang không ngừng liếm mút lấy thân *** hắn.
Tạ Nhung ra sức *** mạnh vào trong, còn không quên dùng ngón tay vuốt ve lỗ tiểu hoặc hột le của anh, chỗ nào của Cố Lạc cũng mẫn cảm, muốn đẩy hắn ra nhưng lại không đủ sức, chỉ có thể nhân lúc người đàn ông cắm rút trong cơ thể mình mà ra sức siết chặt khe ***.
Bàn làm việc không so được với giường êm hay ghế sô pha mềm, cặp mông mềm mại của Cố Lạc bị cọ sát đến đau nhức, chỉ có thể không ngừng nhổng mông lên.
"Đau." Anh nhỏ giọng nói, Tạ Nhung nhanh chóng hiểu rõ ý của anh, hắn ôm người dậy, rồi cứ ở tư thế treo lên mà bắt đầu đâm rút.
Tư thế này khiến hắn đâm vào càng sâu hơn, Cố Lạc chưa bao giờ thử qua tư này bị dọa sợ đến mực vội vàng vòng chặt hai chân quanh eo Tạ Nhung, do trọng lực nên cơ thể anh không ngừng trượt xuống, ấy vậy hết lần này đến lần khác Tạ Nhung lại dùng sức nắc *** lên, Cố Lạc chỉ đành phải run rẩy ôm chặt lấy cổ Ta Nhung mặc cho hắn chịch mình.
Nước dâm trào ra bị thân *** thô to chặn lại trong khe ***, chỉ những khi thân *** ra vào mới kéo theo một ít chảy ra bên ngoài, trong khoảnh khắc khiến anh có cảm giác như muốn đi tiểu.
Quần đồng phục bảo an của Tạ Nhung cũng ướt nhẹp, nhìn qua cũng không tốt hơn được chút nào.
Lần này quần áo trên người của Tạ Nhung không có một chỗ nào tốt hết.
Tạ Nhung giã *** như máy đóng cọc, những ngón tay thon dài đỡ lấy cặp mông tròn mẩy của Cố Lạc mà không ngừng cắm rút, trên bờ mông trắng nõn mơ hồ hiện ra dấu tay của người đàn ông, vừa mờ ám vừa dâm đãng.
"Anh... Sao anh còn chưa bắn hả?"
Cố Lạc rên rỉ đến đau hết cả họng, đến bây giờ mới phát hiện Tạ Nhung vẫn chưa bắn tinh một lần nào, độ bền bỉ làm người kinh ngạc.
Rõ ràng mấy lần trước đây tuy rằng hắn cũng cực kỳ lợi hại, song phần lớn đều là sau khi anh cao trào không lâu thì hắn đã bắn rồi, nhưng bây giờ anh đã lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, hắn, thế mà, một lần, một lần cũng chưa bắn!
"Muốn ăn tinh dịch đến thế sao?" Người đàn ông hơi cúi đầu kề sát lỗ tai anh, giọng nói cực kỳ du dương.
Cố Lạc lại xù lông: "Tên khốn, tôi... tôi sắp bị anh chịch sưng rồi."
"Sao lại như thế được?" Tạ Nhung thở dốc hôn lên mặt anh, sau đó ngậm lấy đôi môi đỏ mọng, chậm rãi liếm mút.
Ở trong văn phòng chịch Cố Lạc như thế này, trước đây hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, mà hiện tại trong đầu hắn dường như đã lấp đầy khung cảnh sau khi kết hôn cùng Cố Lạc.
"Anh... a ha~, sâu quá... bắn nhanh lên được không hả?"
Bên trong khe *** đã sớm tê dại mất cảm giác vì bị ma sát thời gian dài, vậy mà hắn lại cứ muốn dùng cái tư thế chết tiệt này, cơ thể Cố Lạc không ngừng trượt xuống, anh gần như là ngồi lên gậy th*t của Tạ Nhung bị hắn thông dâm.
Sâu quá, lớn quá, từ đầu đến cuối anh không có cách nào chạy thoát khỏi thứ khoái cảm khiến người ta hít thở không thông này, thể lực của Tạ Nhung vẫn cứ mạnh đến đáng sợ, giữ nguyên tư thế này chịch một lúc, rồi bắt đầu đi lại quanh văn phòng.
Tư thế như thế này là một trải nghiệm mới mẻ đối với Cố Lạc.
Khác với khi chịch đứng một chỗ, bởi vì nguyên nhân góc độ lúc bước đi nên có một cảm giác không chắc chắn, mãi mãi chẳng biết đầu *** sẽ chọc vào điểm nào bên trong khe ***. Mà Cố Lạc lại không có bất kỳ điểm tựa nào khác, chỉ có thể dựa hết lên thân *** to béo kia và hai tay của Tạ Nhung để chống đỡ cơ thể, cái loại cảm giác ỷ lại hoàn toàn này khiến anh chỉ có thể đặt toàn bộ niềm tin vào người đàn ông trước mặt này.
"Bảo an thối, a~...nhẹ thôi... anh mau bắn ra cho tôi!"
"Là em quyến rũ tôi." Tạ Nhung đè thấp giọng, giống như đang tố cáo Cố Lạc.
"Tôi... a ha, đâu có."
"Là ai kêu tôi liếm cho em?"
Toàn thân tổng giám đốc sung sướng rồi liền trở mặt không nhận người nữa: "Ai vậy? Tôi không biết."
Miêu Miêu làm chuyện gì cũng đều là có lý hết cả, còn con người, ha ha, chỉ có thể thỏa hiệp vô điều kiện.
"Được thôi, là tôi không nên liếm *** dâm của bé cưng."
Chuyện này dường như cũng không có tác dụng gì với Tạ Nhung, hắn giống như bị nghẹn đã lâu, càng chịch càng hăng.
Cố Lạc thật sự muốn khóc rồi, tên bảo an này rốt cuộc đã cắn thuốc gì thế? Muốn bắn bên trong thì bắn đi, cũng có phải không cho hắn bắn đâu.
Anh không biết rằng, hiện tại Tạ Nhung đang hưng phấn nên không muốn bắn.
Bảo an có điểm mẫn cảm nào nhỉ? Cố Lạc liếc nhìn gương mặt của Tạ Nhung, không biết anh đang nghĩ cái gì?
"Em nói vài lời bùi tai cho tôi nghe thì tôi sẽ bắn." Động tác của Tạ Nhung chậm lại, duy trì tốc độ cắm rút đều đặn.
"Lời bùi tai gì?" Mắt mèo của Cố Lạc nhuốm đầy sương mù mông lung, thử nói, "***... *** bự chịch tôi rất sướng?"
Niềm vui ngoài ý muốn.
Tạ Nhung mỉm cười, hôn dọc theo sống mũi của anh, đồng thời không ngừng đùa bỡn thân dưới của anh: "Lời này có thể giữ lại, có điều... gọi một tiếng chồng ơi đi, bé cưng, gọi chồng thì anh sẽ bắn cho em."
"Dựa... dựa vào cái gì chứ?" Tên bảo an chết tiệt này lại còn dám yêu cầu anh gọi hắn là chồng, hóa ra đã ủ mưu từ trước.
Cố Lạc xem như đã hiểu rõ, tên bảo an này quả nhiên không có ý gì tốt.
"Có bản lĩnh thì cả đời này anh đừng có bắn nữa." Anh giận dỗi nói.
Tạ Nhung đỡ lấy mông anh, hung hăng nắc *** vào hai lần rồi mới nói: "Như vậy chẳng phải quá tốt sao? Tôi có thể chịch em cả đời này rồi."
Giọng điệu của hắn nghiêm túc, giống như thật sự sẽ làm như thế vậy.
"Đừng, anh bắn mau... ô..." Cố Lạc kẹp chặt eo hắn lần nữa, định khiến cho người đàn ông phải xuất tinh.
Anh thật sự sợ cái tư thế này rồi, không chỉ lúc nào cũng có ảo giác như bị xỏ xuyên qua, còn bởi vì cảm giác mất trọng lực trầm trọng khiến anh chỉ có thể cố gắng bám lấy Tạ Nhung như hoa tơ hồng, thực sự không có chút cảm giác an toàn nào.
Người đàn ông này hết lần này đến lần khác hệt như một cái động cơ làm việc không biết mệt mỏi, dường như có thể làm đến giây phút cuối cùng, một giây cũng không ngừng.
Cố Lạc cảm thấy bản thân rất tỉnh táo, mà lại hình như không được tỉnh táo cho lắm.
Anh chịu không nổi, nếu như hắn lại không bắn ra, anh sẽ bị mài rách cả da mất.
Trong lúc Cố Lạc do dự, Tạ Nhung càng làm lại càng hăng, hắn rõ ràng cố chấp muốn nghe Cố Lạc gọi mình một tiếng "chồng ơi".
"Bảo an chết tiệt, anh đừng có mơ đến...a...~"
Ngoài miệng Cố Lạc tuy hùng hổ nhưng còn chưa kịp nói hết câu đã hoảng sợ kêu lên. Bởi vì vừa rồi Tạ Nhung dùng tay bẻ hai cánh mông anh ra, đồng thời còn chen một ngón tay vào trong lỗ đít của anh, mặc dù chỉ có một đốt ngón tay cũng vẫn khiến Cố Lạc không thể chịu nổi như cũ.
"Khốn kiếp, anh lấy ra... nơi đó không thể làm được, ô ô chồng ơi, chồng ơi, không muốn chơi chỗ đó..."
Cố Lạc không thể chịu nổi kích thích cả ngày như thế được.
Miêu Miêu kiêu ngạo cũng phải cúi đầu.
Khe *** mặc dù khít chặt nhưng nước dâm lại quá nhiều, làm tình không tốn sức tẹo nào, tên bảo an chết tiệt này còn dám đánh chủ ý đến lỗ đít phía sau của anh!
"Chồng ơi, anh bắn hết cho em có được không?" Cố Lạc cọ cọ bên cổ hắn, giọng nói vô cùng quyến rũ.
Miêu Miêu đang làm nũng, cho dù là thần tiên cũng không thể chịu nổi.
Huống hồ em ấy còn gọi mình là chồng ơi.
Tạ Nhung gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng bước về trước hai bước, đặt Cố Lạc dựa lên trên tường, giữ chặt lấy người bắt đầu nắc *** vào trong một cách điên cuồng.
*** béo mỗi lần rút ra chỉ chừa lại phần đầu nấm ở bên trong khe ***, sau đó dùng hết sức cắm lút cán, túi trứng nặng trĩu vỗ bạch bạch lên hai mép *** của Cố Lạc, thỉnh thoảng còn dùng lông mu ma sát hột le mẫn cảm của anh.
Bị chịch suốt thời gian dài khiến hai chân Cố Lạc run rẩy không thôi, da thịt trắng nõn nổi lên một màu hồng nhạt, mồ hôi chảy ướt dính cả người.
*** béo nóng hổi đâm chọc bên trong khe *** đầy mạnh mẽ, luôn luôn dùng hết sức chọc sâu đến tận cùng, lại lưu luyến không thôi mà rút ra phân nửa, sau đó mỗi lần đâm vào lại càng thêm mạnh bạo.
"Chồng, chồng ơi, bắn vào trong đi, muốn ăn tinh dịch." Xem ra chiêu thức này đối với Tạ Nhung rất có tác dụng.
Miêu Miêu rên rỉ, dâm chết người.
Chết tiệt.
Nơi thái dương Tạ Nhung nổi gân xanh, sau một lần nắc *** mạnh bạo, đầu nấm chặn ngay miệng tử cung, lỗ tiểu giãn nở rót đầy tinh dịch đặc sệt vào sâu bên trong cơ thể Cố Lạc, một giọt cũng không để sót.
Cả người Cố Lạc run rẩy không thôi, một lần nữa bị chịch đến cao trào, tai mèo và đuôi mèo cũng thò ra một cách đáng thương.
===
Tiểu kịch trường 2:
Bảo an bị cào mấy đường, ngày hôm sau đi làm lại còn cười vui vẻ hơn trước.
Đàn anh cùng ca trực với hắn vẫn là người ngày hôm qua, khá là chú ý đến hành vi bất thường hai ngày này của hắn.
"Tiểu Tạ này, có phải đang yêu đương không?"
"Xem như là vậy đi." Mang theo "dấu vết thương yêu" của Cố Lạc đi làm, Tạ Nhung bình tĩnh nói.
Thực ra hắn hận không thể vác một cái loa lớn thông báo cho toàn thế giới biết đây nè.
"Xem như là thế nào? Cậu phải cho con gái nhà người ta một cái danh phận có biết chưa." Đàn anh rất truyền thống, cho rằng Tạ Nhung đang hẹn hò với một cô gái.
"Không phải."
"Không phải cái gì? Thằng nhóc này, cậu không được như vậy đâu! Anh nói cho cậu biết, bây giờ muốn cưới vợ rất khó, nếu như cậu gặp được người thích hợp, đừng có để lỡ mất người ta..."
"Ý tôi không phải như vậy." Tạ Nhung cắt ngang lời anh ta, "Anh nghĩ tôi nên làm gì đây?"
Tạ Nhung nói "không phải" có ý là, không phải đang yêu một cô gái, nhưng hắn cũng không nói rõ ra, cho nên đàn anh vẫn hiểu lầm.
Có điều hắn cũng không muốn giải thích cái gì, tránh gặp phải phiền phức không cần thiết.
Đàn anh bị lời nói của hắn làm ngây ngẩn, sau đó lại hiến kế giúp Tạ Nhung: "Công khai nha, không phải người trẻ tuổi thời nay đều muốn công khai người yêu à? Trong vòng bạn bè trên wechat gì đó, nói cho bạn bè biết..."
Tạ Nhung như có điều suy nghĩ.
Thế là lúc đêm xuống, khi Cố Lạc load lại vòng bạn bè thì nhìn thấy tin mới nhất của Tạ Nhung trên bảng tin.
Đó là một tấm ảnh chụp Tạ Nhung đang ôm một con mèo tam thể rất đẹp.
"Giới thiệu một chút, đây là vợ yêu của tôi."
Bạn bè của Tạ Nhung:???
Không thể chơi nhân thú được đâu!
- ------------