Sau Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính
Chương 9: 9: Tôi Thật Sự Ghét Toán Cao Cấp
Sáng sớm bảnh mắt, tôi mở điện thoại lên, tức thì bị tin nhắn trong gr 404 not found oanh tạc.
Đây là gr phòng 404 của bọn tôi, từ lúc nghỉ học tới giờ không có động tĩnh gì.
Anh cả: Đã có thành tích cuối kỳ.
Từ Tỷ: Mé, rớt toán cao cấp rồi.
Từ Tỷ: Dám chắc bé Tư sẽ theo anh học lại toán cao cấp @Phương Nghi An
Vốn còn mơ màng, vừa thấy bốn chữ thành tích cuối kỳ, tôi lập tức tỉnh hẳn.
Tôi không sợ mấy môn khác, chỉ sợ mỗi toán cao cấp, mới thấy đề là tôi đã xây xẩm mặt mày.
Tỉ lệ điểm là 2- 8, điểm quá trình là 20%, tôi nhẩm tính cuối kỳ chỉ cần thi 51 điểm là được.
Không đến nỗi 51 điểm cũng không đủ chứ?
Tôi vừa click vào kiểm tra thành tích vừa hít một hơi thật sâu, hi vọng vận may lúc chơi game có thể xuất hiện vào thời khắc này.
Đệt, tổng điểm là 56, rớt.
Tôi đột nhiên nhớ đến sau khi thi xong Từ Tỷ khóc lóc tìm tôi, nói nếu hắn không có con C trong bài tích phân thì hắn sẽ rớt.
Lúc ấy tôi không nghĩ nhiều, chỉ cảm thán một chút rồi thôi, bây giờ càng nghĩ càng tức.
Quả nhiên Từ Tỷ miệng quạ, tôi tức tối mở gr chat.
Tôi: Cút
92
Tôi vốn định mua một ấn phẩm mở bán trưa nay, sau khi biết mình rớt toán cao cấp, tôi quyết định mua thêm hai quyển manga xả stress.
Chọn xong hai quyển manga ngoài kế hoạch, thấy cách thời gian mở bán còn 1p, kinh nghiệm giật hụt ở tháng trước mách bảo tôi rằng chậm tay thì thua.
Tôi lập tức quay về giỏ hàng, chọn hết rồi thanh toán.
Nhập vân tay xong, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng cứ thấy mình đã quên mất thứ gì đó.
93
Một phút sau, số tiền thanh toán gần sáu chữ số hiển thị trên màn hình đã nhắc tôi nhớ.
Tôi quên bỏ cái figure cỡ lớn ra rồi.
Khi đó tôi chỉ ngứa tay bỏ vào giỏ vì nghe nói nó có tỉ lệ 1:1 và là hàng limit.
Tôi nhớ tài khoản của tôi không có nhiều tiền đến thế, vậy sao lại thanh toán thành công?
Tôi mở tài khoản ra kiểm tra, bên trên là năm chữ số, bên dưới xuất hiện thêm một dãy số không biết ở đâu ra.
Thế giới ABO không có nhiều thẻ ngân hàng, chỉ có một tấm thẻ đen liên kết với ngân hàng, cho nên có bao nhiêu tiền trong tài khoản vừa nhìn là biết ngay.
Nhìn số tiền vượt quá chín chữ số, tôi trầm tư.
Số tiền này ở đâu ra?
94
Cố Văn Tranh đến nơi khác công tác, ngày mai mới về.
Tôi click vào khung thoại của anh.
Tôi: Số tiền trên tài khoản của em!
Có lẽ vừa khéo nhìn thấy, lần này Cố Văn Tranh trả lời ngay lập tức.
Cố Văn Tranh: Tài sản chung sau khi kết hôn, đăng ký hôm kết hôn.
Tôi cố nhớ xem hôm đó mình đã đăng ký cái gì, nhưng đầu óc trống rỗng, chỉ còn mỗi tờ giấy kết hôn đỏ chót.
Tôi lắc đầu, đuổi hết những suy nghĩ vớ vẩn đi.
Cố Văn Tranh lại gửi thêm một tin qua.
Cố Văn Tranh: Muốn mua gì thì mua, không cần nói với anh.
Ôi, cảm giác tuỳ tiện quẹt thẻ trong tiểu thuyết đây rồi!
Tôi rối rắm không thôi, tôi đã bỏ qua suy nghĩ ăn bám, ai ngờ cốt truyện mạnh đến vậy, hoá ra cơm đã đút tới miệng tôi từ lâu.
Không biết nói gì, tôi khô khan gửi một chữ "À".
Có lẽ anh nhớ tôi từng nói cách nhắn tin của anh quá qua loa, anh gửi một meme hoạt hình đến.
Cố Văn Tranh: Mèo con làm nũng.
jpg
Wechat Cố Văn Tranh không có meme, hầu như đều là tôi gửi cho anh, sau đó anh lưu vào.
Có lẽ do nhìn nhiều, tôi có ảo giác rằng Cố Văn Tranh mọc tai mèo nghiêng đầu làm nũng với tôi.
Không nghĩ nữa, tôi lên mạng tra thông tin tài sản chung sau khi kết hôn.
Tôi và Cố Văn Tranh không ký có hợp đồng phân chia tài sản trước khi kết hôn, dựa theo luật của ABO, e rằng sau khi ly hôn tôi còn được chia một phần tài sản của Cố Văn Tranh nữa.
Không biết sao tôi không thấy vui như tôi tưởng.
Trước khi xuyên, thứ tôi thấy nhiều nhất sự dối trá trong giới thượng lưu, chẳng những trước khi kết hôn họ phải ký hợp đồng phân chia mà thậm chí sau khi kết hôn còn không sử dụng chung tài sản với người yêu nữa.
Điển hình nhất là cuộc liên hôn của ba mẹ tôi.
Cố Văn Tranh thật kỳ quặc.
Tôi cảm thấy mình bắt đầu ghét não yêu đương rồi.
95
Huỷ đơn hàng mua nhầm xong, tôi sẵn tiện mua một bộ dụng cụ vẽ tranh mà trước đó tôi không đủ tiền mua.
Tôi đã cảm nhận được chút vui thích khi ăn bám!
Ban đầu đúng là tôi có chút bứt rứt, nhưng Cố Văn Tranh thật sự cho nhiều quá.
Tôi không phải người sẽ để mình chịu thiệt, huống chi những món đồ tôi mua chưa bằng con số lẻ trong đó.
Nhìn số lượng bất động sản mà Cố Văn Tranh đứng tên, tôi không nghĩ ra sau này anh phá sản bằng cách nào.
Nhưng đó không phải là chuyện thằng công phản diện phải tuân theo cốt truyện nên lo lắng, dẫu là phá sản giả hay không phả sản thì chúng tôi cũng đã ly hôn rồi, có liên quan gì đâu.
96
Chiều thứ Sáu, Cố Văn Tranh trở về.
Tôi không ngờ chuyện đầu tiên anh nói lại là chuyện tôi rớt môn toán cao cấp.
Tôi đỏ bừng mặt, sao Cố Văn Tranh lại biết tôi rớt toán cao cấp!?
Cố Văn Tranh nhìn tôi bằng ánh mắt đen láy ngậm ý cười.
Anh nói Lý Ôn Từ không ngờ anh lại ở bên một đàn em ngay cả toán cao cấp cũng không qua nổi.
Hoá ra là Lý Ôn Từ.
Đàn anh có đôi mắt hồ ly của Cố Văn Tranh kiêm thầy dạy toán cao cấp của tôi.
Cái gì gọi là ngay cả toán cao cấp cũng không qua??
Tôi như trở lại khoảnh khắc lúng túng khi hỏi Wechat Cố Văn Tranh ngày đó, thậm chí còn xấu hổ hơn.
97
Cảm ơn Lý Ôn Từ, sao trần đời lại có người đáng ghét ổng chớ?
Ổng là chó à, có vậy cũng nói với Cố Văn Tranh!?
May mà trong quá trình học tôi thường hay gặp vấn đề nên có add WeChat ổng.
Khi Cố Văn Tranh đi nghe điện thoại, tôi vội vàng mở Wechat chất vấn ổng.
Tôi: Lý Ôn Từ, bộ cho Cố Văn Tranh biết chuyện em rớt toán cao cấp thì vui lắm à?
Lý Ôn Từ: Vui chứ!
Tôi nhìn gương mặt tươi cười mà lòng đầy phẫn nộ, tôi gõ bùm bùm.
Tôi: Thầy Lý, chắc sinh hoạt tình d*c của thầy không được hài hoà hả?
Lý Ôn Từ: Giáo viên dạy toán cao cấp học kỳ sau của em vẫn là thầy.
Mé.
Câu này thành công làm tôi xoá một tràng lời khuyên tôi mới hồ hởi gõ.
Tôi: Thầy Lý vất vả quá, đã nghỉ rồi vẫn còn quan tâm em
Tôi, OchumeAn*, co được dãn được.
*Gốc là Ochumyelov, một bộ phim hoạt hình sản xuất năm 2009 của Nga.
Lý Ôn Từ: Trễ rồi, thầy đã gửi 5 quyển toán cao cấp trong năm năm qua cho Cố Văn Tranh, loại AB nhá.
Tôi lập tức tắt màn hình.
Tối nghiến răng, Lý Ôn Từ, đừng bao giờ để tôi có cơ hội báo thù.
Còn Cố Văn Tranh nữa, biết thì biết, mắc gì phải nói lại với tôi?
Còn cười, cười cái gì mà cười.
Thật quá đáng.
Tôi lặng lẽ tính thêm thù với Cố Văn Tranh.
98
Lúc này tôi chỉ xấu hổ bực bội nghĩ vậy, không ngờ tối mai câu nói bừa đó lại thành hiện thực.
"Đợi kết hôn xong sẽ bắt anh ta ngày nào cũng kêu meo meo!"
Tuy lần này không kêu meo meo, nhưng tôi cũng không lỗ.
.