Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 18
Vân Khởi chuyển động không ngừng, cho đến sáng sớm hôm sau.
Một đêm không ngủ khiến cô cảm thấy không thoải mái, nhưng hiện tại cô cũng không muốn vì chịu sự tác dụng của tin tức tố mà quay về.
Nói đến đây, đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi cô đến đây, nàng chỉ hiểu về công ty của mình qua tài liệu, cũng chưa từng đến xem trực tiếp.
Vân Khởi nhớ là công ty sản xuất thú bông này được sáng lập bởi đại công đời thứ ba, để tưởng nhớ cô con gái nhỏ đã mất sớm. Mỗi con thú bông đều được thêu chữ "M" màu vàng ấm áp, là tên của cô bé.
Phát triển đến nay, mỗi đại công kế nhiệm đều yêu cầu thêu tên con mình lên thú bông. Khi Vân Khởi ra đời, lão công tước yêu cầu công ty thêu chữ "MQ" lên thú bông của năm đó, "M" để tưởng nhớ tổ tiên, "Q" đại diện cho *Vân Khởi. Từ đó về sau, mỗi năm vào ngày sinh nhật của Vân Khởi, công ty sẽ sản xuất thú bông đặc biệt để chúc mừng. Dù cha mẹ của nguyên chủ đã mất, công ty vẫn giữ truyền thống này.
*Vân Khởi: tiếng Trung 云起 phiên âm Yún QǐLúc Lâm Hề sinh ra cũng sẽ như vậy, nhưng nguyên chủ quá chán ghét cô con gái Omega này, nên đã phủ định quyết định của công ty.
Sau khi xem đoạn ký ức đó, Vân Khởi cảm thấy nguyên chủ ghét Lâm Thần có lẽ vì mẹ của Lâm Thần. Phu nhân Lâm và mẹ của nguyên chủ là bạn tốt, nên cũng bị nguyên chủ giận lây.
Vân Khởi gửi định vị cho Từ Kế Lâm, yêu cầu đến đón mình.
"Đại công, sau khi Jack từ chức, hắn không về nhà, gia đình hắn cũng không có tin tức gì về hắn." Trên xe, Từ Kế Lâm báo cáo kết quả điều tra.
"Họ không nghi ngờ gì sao?"
"Sau khi Jack bị đưa đến gia tộc Garcia, cha mẹ hắn sinh thêm một đứa con thứ hai cùng năm đó. Vì Jack chỉ về nhà một lần mỗi năm, nên quan hệ giữa họ không thân thiết. Gia đình hắn hoàn toàn không biết tin tức Jack từ chức.
Có vẻ như từ phía gia đình hắn không thể tìm ra manh mối gì.
"Ngươi đã xem qua phòng của Jack chưa?" Vân Khởi xoa xoa đầu hỏi.
"Bên trong chỉ có một ít đồ gia dụng bình thường, không có vật phẩm cá nhân, nhưng mà..."
"Sao vậy?"
"Khi điều tra Jack, tôi phát hiện trong tư liệu trước đây cũng có một phần thông tin về Jack."
Chắc hẳn là do cha của nguyên chủ yêu cầu, suy đoán trước đó có thể là thật.
Vân Khởi bảo Từ Kế Lâm không cần quan tâm đến chuyện này nữa. Dù Từ Kế Lâm thắc mắc tại sao Jack lại bị điều tra hai lần cách nhau lâu như vậy, nhưng nàng biết không nên hỏi nhiều. Dù cùng đại công lớn lên và có quan hệ huyết thống, nàng cũng phải chú ý đến giới hạn thân phận.
Đây là điều mà cha nàng đã dạy khi nàng mới đến bên cạnh Vân Khởi.
Chẳng mấy chốc, họ đã đến công ty, tổng tài của công ty đang chờ Vân Khởi bên ngoài.
Cấu trúc bên trong công ty gần như giống hệt công ty mà Vân Khởi từng làm việc trước đây, khiến nàng có cảm giác như trở về nhà. Càng đi sâu vào, cảm giác kỳ lạ trong lòng Vân Khởi càng hiện rõ, như thể mọi thứ đều được sao chép y nguyên!
Nàng bước nhanh về phía văn phòng cũ của mình, người bên trong bị sự xâm nhập đột ngột của Vân Khởi làm kinh ngạc. Hắn định giận dữ mắng khách không mời mà đến này, nhưng ngay sau đó thấy tổng tài đi theo vào, liền dừng lại.
Vân Khởi tiến đến chiếc bàn làm việc quen thuộc, nàng nhớ rõ trên đó có khắc một dòng chữ nhỏ do ông nội khắc vào ngày đầu tiên nàng vào công ty.
Nhìn chiếc bàn trống rỗng, Vân Khởi thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm giác loạn thời không mới giảm bớt đôi chút.
"Tiểu Tra, thế giới này có liên quan gì đến thế giới gốc của ta không? Tại sao nơi này lại giống công ty trước đây của ta như đúc?"
【Không có, muôn vàn thế giới, một vài thế giới có kiến trúc tương tự với nhau không phải là chuyện hiếm gặp.】 Hệ thống phủ nhận suy đoán của Vân Khởi, làm cô không cần suy nghĩ lung tung.
【Trong thời kỳ đặc biệt không có ai ở bên cạnh trấn an Omega, khiến Omega đau khổ, giá trị cặn bã +25.】
Hệ thống tự nhiên thông báo như vậy, thành công làm Vân Khởi chuyển hướng sự chú ý. Đó là sơ sót của cô. Lâm Thần đã vào thời kỳ đặc biệt trước, sau đó Vân Khởi mới bị tin tức tố của Lâm Thần dẫn đến thời kỳ đặc biệt, vì vậy đêm qua Lâm Thần chắc hẳn đã rất thống khổ.
Sao nàng lại không nghĩ đến việc Lâm Thần trong thời kỳ đặc biệt sẽ cần sự trấn an từ tin tức tố của bạn đời đến thế nào! Vân Khởi có chút ảo não, đây rõ ràng là kiến thức cơ bản của thế giới này, nhưng nàng lại không nghĩ đến.
"Quay về phủ đại công." Vân Khởi không còn hứng thú tham quan công ty nữa, nàng quay đầu nói với Từ Kế Lâm.
Nơi này nàng đã ở suốt 8 năm kiếp trước, không có gì đáng để tiếp tục dạo quanh.
Thấy sắc mặt Vân Khởi không tốt, tổng tài công ty đi theo sau có chút lo lắng, không biết đại công có ý kiến gì, rõ ràng trong cuộc họp trước đó đại công còn tỏ ra rất hài lòng.
"Ngài có điều gì không hài lòng sao?" Do dự một lát, hắn vẫn hỏi ra, gần đây tiếp xúc, hắn cảm thấy đại công không còn tàn bạo và dễ nổi giận như trước.
"Không có." Vân Khởi không giải thích nhiều.
Trước khi Vân Khởi rời đi, tổng tài ôm đến một con gấu bông lớn màu hồng nhạt đưa cho Từ Kế Lâm, nói rằng đây là sản phẩm đặc biệt của năm, các con khác đều màu vàng nhạt, chỉ có con này màu hồng nhạt, hy vọng đại công sẽ thích. Vân Khởi nhận lấy, con gấu bông màu hồng nhạt này làm nàng nhớ đến Lâm Hề, cô bé vẫn luôn ôm con gấu bông màu vàng nhạt, em bé nhỏ Omega thích, chắc hẳn em bé lớn Omega cũng sẽ thích tương tự đi.
"Ta cảm thấy ta đã từng có cái hành động đặc biệt cặn bã."
【???】
"Vợ trong lúc đi công tác đã làm điều sai trái, sau khi trở về tùy tiện mua một món quà nhỏ ở sân bay để lừa gạt thê tử ở nhà, thê tử còn coi món quà này là vật quan trọng, cảm kích vợ mình còn nhớ mang quà về cho mình."
【Vậy thì sao?】
"Ngươi nghĩ sao về con gấu này, miễn phí, người khác tặng, sau đó ta đưa cho Lâm Thần, lừa nàng rằng đó là món quà được chọn lựa kỹ lưỡng, dùng món quà rẻ tiền để đạt được sự cảm kích của nàng?"
Hệ thống cũng không đáp lại.
"Tiểu Tra, ngươi nghĩ xem, một người chồng tra A nhìn thấy vợ mình vui vẻ với món quà rẻ tiền, không tốn chút tâm ý nào, mặt ngoài cười tươi nhưng trong lòng lại trào phúng bạn đời của mình giống như món quà này, rẻ tiền và dễ dàng khống chế. Thật là tra A!"
【Cặn bã giá trị +20.】
【Cảm ơn ngươi đã khai sáng cho ta.】 Hệ thống nói với giọng có chút trào phúng.
"Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn." Vân Khởi đã quen với việc thuận cột leo lên, nhưng hệ thống lại bị chọc tức không nhẹ.
- -----
Khi Vân Khởi trở lại đại công phủ, quản gia nói với cô Lâm Thần vẫn luôn ở trong phòng ngủ, không ra ngoài, còn uyển chuyển khuyên nàng nên đối xử tốt với Lâm Thần hơn một chút, không ngừng nhấn mạnh rằng trong thời kỳ này Omega sẽ rất yếu ớt, suy nhược.
Bước chân trở nên nhẹ nhàng chậm rãi, Vân Khởi từ từ đi đến trước cửa phòng ngủ, suy nghĩ có nên gõ cửa hay không. Nghĩ đến đây là phòng ngủ của chính mình, nguyên chủ trước đây vào phòng Lâm Thần cũng không gõ cửa.
Bên trong phòng, Lâm Thần đã nghe thấy động tĩnh từ lâu, ban đầu nghĩ rằng đó là quản gia nên không để ý. Nhưng khi tiếng bước chân càng ngày càng gần, cơ thể không khỏe của nàng cũng giảm bớt, mùi hương của tình nhân thảo cũng theo đó truyền đến, nàng biết người kia đã trở lại.
Trong thời kỳ đặc biệt, nàng cực kỳ nhạy cảm với tin tức tố của Vân Khởi, dù cách một cánh cửa, nàng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
Nghĩ ngợi một lúc, Lâm Thần chui vào chăn, cuộn tròn thành một khối, chờ người ngoài cửa bước vào.
Vân Khởi cuối cùng vẫn là trực tiếp liền đi vào, bên trong phòng ngủ hương hoa bách hợp toả ra thập phần nồng đậm, so với lúc cô rời đi còn muốn nồng hơn, đồng thời cũng giảm bớt khó chịu trên người cô, răng nanh trong miệng có chút không khống chế được bắt đầu cọ xát.
Vân Khởi nhìn đến trên giường, tấm chăn bị phồng lên một khối to ở giữa, quần áo nằm tứ tung khắp nơi xung quanh giường, đây đều là quần áo từ trong tủ quần áo của cô, kiểu dáng nhìn rất là quen mắt, tất cả đều là những bộ mà cô đã mặc gần đây nhất, có cái nằm ở bên ngoài chăn, có cái nằm một nửa bên ngoài, một nửa bên trong.
Vân Khởi đem con gấu bông to tướng ở trong tay bỏ qua một bên, im lặng nhẹ nhàng đi vào. Người trong chăn phát ra từng tiếng tiếng hít thở mỏng manh, cô chậm rãi xốc chăn lên một góc, quần áo đặt bên trong chăn còn nhiều hơn bên ngoài. Omega ở trong nằm co lại thành một khối, toàn bộ khuôn mặt đều chôn ở trong đống quần áo nhăn nhúm, nằm ngủ như vậy chắc chắn là không thoải mái.
Vân Khởi đưa tay muốn đem quần áo ra ngoài, nhưng vừa chạm vào một chút đã bị Lâm Thần ôm lấy. Nàng bỏ đống quần áo thiếu mùi hương tin tức tố đến đáng thương qua một bên. Chọn lấy "nguồn phát" nhiều hương hơn, đem mặt vùi vào cánh tay mà Vân Khởi vừa đưa tới, cánh tay mang hương tình nhân thảo nồng đậm làm chân mày Omega đang ngủ vô thức giãn ra, đồng thời phát ra tiếng kêu giống như một bé mèo con.
Giống như sợ hãi cánh tay này sẽ chạy đi mất, Lâm Thần gắt gao ôm lấy, nỗ lực làm cơ thể dán chặt lên cánh tay đó, không muốn tách rời.
Vân Khởi không nghĩ tới vừa đưa tay ra liền không thể lấy lại, nhưng cảm giác được da thịt tinh tế của Lâm Thần từ cánh tay kia truyền tới làm cô cũng không muốn rút ra.
"Tra A chưa bao giờ làm cho bản thân mình chịu thiệt thòi, đúng không?"
【Cho nên ngươi tính ôm nàng?】
"Tra A chính là như vậy, chỉ nghĩ cho sự xung sướng của chính mình, mặc kệ người khác, thái độ cũng thay đổi liên tục. Biết là không thích Omega của mình, nhưng cũng không vì vậy mà đi khắc chế bản năng của mình."
Lúc Vân Khởi nói chuyện cùng với hệ thống, Lâm Thần ngủ cũng không yên, nàng cảm giác được kế bên mình còn có một cây tình nhân thảo lớn hơn nữa. Vì thế sau khi chiếm lấy cánh tay trong lòng ngực xong, liền muốn lại gần hơn.
Vân Khởi cũng cảm nhận được hành động của Omega bên cạnh, nhưng cũng không ngăn cản, vẫn nằm im nhìn, mang theo thái độ thuận theo tự nhiên.
Nhưng hiện tại Vân Khởi là đang đứng ở mép giường chứ không nằm trên giường, dù Omega có công phu cao đến đâu, dù có dùng biện pháp nào cũng không thể hoàn toàn dán sát. Nàng có chút bất mãn véo véo cái cành cây không nghe lời này.
Vân Khởi nhìn động tác của Lâm Thần ngày càng nhiều, giống như sắp tỉnh dậy mới bắt đầu leo lên giường, bởi vì cánh tay bị Lâm Thần ôm chặt nên cô chỉ có thể mặc quần áo mà lên.
Vừa mới nằm xuống, Lâm Thần liền nhanh chóng nhích lại, ôm chặt lấy Vân Khởi giống như một con bạch tuộc.
Nhờ vào góc độ, Vân Khởi thấy được tuyến thể ở sau cổ Lâm Thần, phía trên đó còn lưu lại vết cắn của cô.
Vân Khởi cảm giác có chút khó chịu, một luồng bất mãn xông ra, vô thức mà há miệng ra, chậm rãi tới gần tuyến thể kia.
Đột nhiên người trong lòng ngực nhúc nhích, đồng thời cũng làm Vân Khởi tỉnh táo lại, cô rời khỏi cổ Lâm Thần, quay đầu nhìn nhìn tường phòng ngủ, cắn chặt hàm răng. Một lát sau răng nhanh trong miệng giống như là biết mình không có cơ hội được đâm thủng tuyến thể của Omega nên dần không còn xôn xao, trở nên ngoan ngoãn.
Lâm Thần đem mặt chôn trọng ngực Vân Khởi, nàng không ngửi được tin tức tố của Omega khác trên người Vân Khởi. Cái này chứng minh đêm qua Vân Khởi đi ra ngoài cũng không có cùng Omega khác làm chuyện xằng bậy. Cho dù bị nàng dẫn phát ra thời kỳ đặc thù, Vân Khởi ở bên ngoài cũng an an phận phận. Sự thật này phần nào trấn an nàng, dù Vân Khởi trắng đêm không về khiến nàng tức giận.
Nhưng rồi nàng ngửi thấy mùi hoa nhài nhàn nhạt, một hương vị rất quen thuộc. Đó là mùi của minh tinh "nào đó" từng ở bên Vân Khởi. Hương vị rất nhẹ, như thể không có sự tiếp xúc thân mật, Vân Khởi chắc hẳn đã từ chối ngay khi bị chạm vào bởi tin tức tố của đối phương.
Việc đồ vật của mình bị người khác mơ tưởng khiến Lâm Thần không hài lòng. Vì vậy, khi Vân Khởi muốn cắn tuyến thể của nàng, nàng phát ra động tĩnh, không muốn Vân Khởi đạt được nguyện vọng.
Alpha này sao lại không ngoan như vậy?
Tay nàng di chuyển xuống bên hông Vân Khởi, tìm thấy được thịt mềm vừa vặn đi xuống, cảm nhận đuợc cơ thể mình ôm lấy nháy mắt cứng đờ Lâm Thần mới vừa lòng một chút.
Được tin tức tố của Vân Khởi bao quanh, Lâm Thần dần dần có chút buồn ngủ, thời kỳ này của Omega vốn dĩ rất thích ngủ, nàng không muốn gắng gượng nữa, liền buông lỏng bàn tay đang bóp Vân Khởi ra, tiến vào mộng đẹp.
- ----
Editor: ai thấy có lỗi xưng hô, kiểu lúc trước xưng v mà khúc sau bị khác, hoặc lỗi in nghiêng, xuống dòng gì đó thì cứ cmt đại nha. Tại làm có một mình nên đôi khi bị sơ suất.
Một đêm không ngủ khiến cô cảm thấy không thoải mái, nhưng hiện tại cô cũng không muốn vì chịu sự tác dụng của tin tức tố mà quay về.
Nói đến đây, đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi cô đến đây, nàng chỉ hiểu về công ty của mình qua tài liệu, cũng chưa từng đến xem trực tiếp.
Vân Khởi nhớ là công ty sản xuất thú bông này được sáng lập bởi đại công đời thứ ba, để tưởng nhớ cô con gái nhỏ đã mất sớm. Mỗi con thú bông đều được thêu chữ "M" màu vàng ấm áp, là tên của cô bé.
Phát triển đến nay, mỗi đại công kế nhiệm đều yêu cầu thêu tên con mình lên thú bông. Khi Vân Khởi ra đời, lão công tước yêu cầu công ty thêu chữ "MQ" lên thú bông của năm đó, "M" để tưởng nhớ tổ tiên, "Q" đại diện cho *Vân Khởi. Từ đó về sau, mỗi năm vào ngày sinh nhật của Vân Khởi, công ty sẽ sản xuất thú bông đặc biệt để chúc mừng. Dù cha mẹ của nguyên chủ đã mất, công ty vẫn giữ truyền thống này.
*Vân Khởi: tiếng Trung 云起 phiên âm Yún QǐLúc Lâm Hề sinh ra cũng sẽ như vậy, nhưng nguyên chủ quá chán ghét cô con gái Omega này, nên đã phủ định quyết định của công ty.
Sau khi xem đoạn ký ức đó, Vân Khởi cảm thấy nguyên chủ ghét Lâm Thần có lẽ vì mẹ của Lâm Thần. Phu nhân Lâm và mẹ của nguyên chủ là bạn tốt, nên cũng bị nguyên chủ giận lây.
Vân Khởi gửi định vị cho Từ Kế Lâm, yêu cầu đến đón mình.
"Đại công, sau khi Jack từ chức, hắn không về nhà, gia đình hắn cũng không có tin tức gì về hắn." Trên xe, Từ Kế Lâm báo cáo kết quả điều tra.
"Họ không nghi ngờ gì sao?"
"Sau khi Jack bị đưa đến gia tộc Garcia, cha mẹ hắn sinh thêm một đứa con thứ hai cùng năm đó. Vì Jack chỉ về nhà một lần mỗi năm, nên quan hệ giữa họ không thân thiết. Gia đình hắn hoàn toàn không biết tin tức Jack từ chức.
Có vẻ như từ phía gia đình hắn không thể tìm ra manh mối gì.
"Ngươi đã xem qua phòng của Jack chưa?" Vân Khởi xoa xoa đầu hỏi.
"Bên trong chỉ có một ít đồ gia dụng bình thường, không có vật phẩm cá nhân, nhưng mà..."
"Sao vậy?"
"Khi điều tra Jack, tôi phát hiện trong tư liệu trước đây cũng có một phần thông tin về Jack."
Chắc hẳn là do cha của nguyên chủ yêu cầu, suy đoán trước đó có thể là thật.
Vân Khởi bảo Từ Kế Lâm không cần quan tâm đến chuyện này nữa. Dù Từ Kế Lâm thắc mắc tại sao Jack lại bị điều tra hai lần cách nhau lâu như vậy, nhưng nàng biết không nên hỏi nhiều. Dù cùng đại công lớn lên và có quan hệ huyết thống, nàng cũng phải chú ý đến giới hạn thân phận.
Đây là điều mà cha nàng đã dạy khi nàng mới đến bên cạnh Vân Khởi.
Chẳng mấy chốc, họ đã đến công ty, tổng tài của công ty đang chờ Vân Khởi bên ngoài.
Cấu trúc bên trong công ty gần như giống hệt công ty mà Vân Khởi từng làm việc trước đây, khiến nàng có cảm giác như trở về nhà. Càng đi sâu vào, cảm giác kỳ lạ trong lòng Vân Khởi càng hiện rõ, như thể mọi thứ đều được sao chép y nguyên!
Nàng bước nhanh về phía văn phòng cũ của mình, người bên trong bị sự xâm nhập đột ngột của Vân Khởi làm kinh ngạc. Hắn định giận dữ mắng khách không mời mà đến này, nhưng ngay sau đó thấy tổng tài đi theo vào, liền dừng lại.
Vân Khởi tiến đến chiếc bàn làm việc quen thuộc, nàng nhớ rõ trên đó có khắc một dòng chữ nhỏ do ông nội khắc vào ngày đầu tiên nàng vào công ty.
Nhìn chiếc bàn trống rỗng, Vân Khởi thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm giác loạn thời không mới giảm bớt đôi chút.
"Tiểu Tra, thế giới này có liên quan gì đến thế giới gốc của ta không? Tại sao nơi này lại giống công ty trước đây của ta như đúc?"
【Không có, muôn vàn thế giới, một vài thế giới có kiến trúc tương tự với nhau không phải là chuyện hiếm gặp.】 Hệ thống phủ nhận suy đoán của Vân Khởi, làm cô không cần suy nghĩ lung tung.
【Trong thời kỳ đặc biệt không có ai ở bên cạnh trấn an Omega, khiến Omega đau khổ, giá trị cặn bã +25.】
Hệ thống tự nhiên thông báo như vậy, thành công làm Vân Khởi chuyển hướng sự chú ý. Đó là sơ sót của cô. Lâm Thần đã vào thời kỳ đặc biệt trước, sau đó Vân Khởi mới bị tin tức tố của Lâm Thần dẫn đến thời kỳ đặc biệt, vì vậy đêm qua Lâm Thần chắc hẳn đã rất thống khổ.
Sao nàng lại không nghĩ đến việc Lâm Thần trong thời kỳ đặc biệt sẽ cần sự trấn an từ tin tức tố của bạn đời đến thế nào! Vân Khởi có chút ảo não, đây rõ ràng là kiến thức cơ bản của thế giới này, nhưng nàng lại không nghĩ đến.
"Quay về phủ đại công." Vân Khởi không còn hứng thú tham quan công ty nữa, nàng quay đầu nói với Từ Kế Lâm.
Nơi này nàng đã ở suốt 8 năm kiếp trước, không có gì đáng để tiếp tục dạo quanh.
Thấy sắc mặt Vân Khởi không tốt, tổng tài công ty đi theo sau có chút lo lắng, không biết đại công có ý kiến gì, rõ ràng trong cuộc họp trước đó đại công còn tỏ ra rất hài lòng.
"Ngài có điều gì không hài lòng sao?" Do dự một lát, hắn vẫn hỏi ra, gần đây tiếp xúc, hắn cảm thấy đại công không còn tàn bạo và dễ nổi giận như trước.
"Không có." Vân Khởi không giải thích nhiều.
Trước khi Vân Khởi rời đi, tổng tài ôm đến một con gấu bông lớn màu hồng nhạt đưa cho Từ Kế Lâm, nói rằng đây là sản phẩm đặc biệt của năm, các con khác đều màu vàng nhạt, chỉ có con này màu hồng nhạt, hy vọng đại công sẽ thích. Vân Khởi nhận lấy, con gấu bông màu hồng nhạt này làm nàng nhớ đến Lâm Hề, cô bé vẫn luôn ôm con gấu bông màu vàng nhạt, em bé nhỏ Omega thích, chắc hẳn em bé lớn Omega cũng sẽ thích tương tự đi.
"Ta cảm thấy ta đã từng có cái hành động đặc biệt cặn bã."
【???】
"Vợ trong lúc đi công tác đã làm điều sai trái, sau khi trở về tùy tiện mua một món quà nhỏ ở sân bay để lừa gạt thê tử ở nhà, thê tử còn coi món quà này là vật quan trọng, cảm kích vợ mình còn nhớ mang quà về cho mình."
【Vậy thì sao?】
"Ngươi nghĩ sao về con gấu này, miễn phí, người khác tặng, sau đó ta đưa cho Lâm Thần, lừa nàng rằng đó là món quà được chọn lựa kỹ lưỡng, dùng món quà rẻ tiền để đạt được sự cảm kích của nàng?"
Hệ thống cũng không đáp lại.
"Tiểu Tra, ngươi nghĩ xem, một người chồng tra A nhìn thấy vợ mình vui vẻ với món quà rẻ tiền, không tốn chút tâm ý nào, mặt ngoài cười tươi nhưng trong lòng lại trào phúng bạn đời của mình giống như món quà này, rẻ tiền và dễ dàng khống chế. Thật là tra A!"
【Cặn bã giá trị +20.】
【Cảm ơn ngươi đã khai sáng cho ta.】 Hệ thống nói với giọng có chút trào phúng.
"Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn." Vân Khởi đã quen với việc thuận cột leo lên, nhưng hệ thống lại bị chọc tức không nhẹ.
- -----
Khi Vân Khởi trở lại đại công phủ, quản gia nói với cô Lâm Thần vẫn luôn ở trong phòng ngủ, không ra ngoài, còn uyển chuyển khuyên nàng nên đối xử tốt với Lâm Thần hơn một chút, không ngừng nhấn mạnh rằng trong thời kỳ này Omega sẽ rất yếu ớt, suy nhược.
Bước chân trở nên nhẹ nhàng chậm rãi, Vân Khởi từ từ đi đến trước cửa phòng ngủ, suy nghĩ có nên gõ cửa hay không. Nghĩ đến đây là phòng ngủ của chính mình, nguyên chủ trước đây vào phòng Lâm Thần cũng không gõ cửa.
Bên trong phòng, Lâm Thần đã nghe thấy động tĩnh từ lâu, ban đầu nghĩ rằng đó là quản gia nên không để ý. Nhưng khi tiếng bước chân càng ngày càng gần, cơ thể không khỏe của nàng cũng giảm bớt, mùi hương của tình nhân thảo cũng theo đó truyền đến, nàng biết người kia đã trở lại.
Trong thời kỳ đặc biệt, nàng cực kỳ nhạy cảm với tin tức tố của Vân Khởi, dù cách một cánh cửa, nàng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
Nghĩ ngợi một lúc, Lâm Thần chui vào chăn, cuộn tròn thành một khối, chờ người ngoài cửa bước vào.
Vân Khởi cuối cùng vẫn là trực tiếp liền đi vào, bên trong phòng ngủ hương hoa bách hợp toả ra thập phần nồng đậm, so với lúc cô rời đi còn muốn nồng hơn, đồng thời cũng giảm bớt khó chịu trên người cô, răng nanh trong miệng có chút không khống chế được bắt đầu cọ xát.
Vân Khởi nhìn đến trên giường, tấm chăn bị phồng lên một khối to ở giữa, quần áo nằm tứ tung khắp nơi xung quanh giường, đây đều là quần áo từ trong tủ quần áo của cô, kiểu dáng nhìn rất là quen mắt, tất cả đều là những bộ mà cô đã mặc gần đây nhất, có cái nằm ở bên ngoài chăn, có cái nằm một nửa bên ngoài, một nửa bên trong.
Vân Khởi đem con gấu bông to tướng ở trong tay bỏ qua một bên, im lặng nhẹ nhàng đi vào. Người trong chăn phát ra từng tiếng tiếng hít thở mỏng manh, cô chậm rãi xốc chăn lên một góc, quần áo đặt bên trong chăn còn nhiều hơn bên ngoài. Omega ở trong nằm co lại thành một khối, toàn bộ khuôn mặt đều chôn ở trong đống quần áo nhăn nhúm, nằm ngủ như vậy chắc chắn là không thoải mái.
Vân Khởi đưa tay muốn đem quần áo ra ngoài, nhưng vừa chạm vào một chút đã bị Lâm Thần ôm lấy. Nàng bỏ đống quần áo thiếu mùi hương tin tức tố đến đáng thương qua một bên. Chọn lấy "nguồn phát" nhiều hương hơn, đem mặt vùi vào cánh tay mà Vân Khởi vừa đưa tới, cánh tay mang hương tình nhân thảo nồng đậm làm chân mày Omega đang ngủ vô thức giãn ra, đồng thời phát ra tiếng kêu giống như một bé mèo con.
Giống như sợ hãi cánh tay này sẽ chạy đi mất, Lâm Thần gắt gao ôm lấy, nỗ lực làm cơ thể dán chặt lên cánh tay đó, không muốn tách rời.
Vân Khởi không nghĩ tới vừa đưa tay ra liền không thể lấy lại, nhưng cảm giác được da thịt tinh tế của Lâm Thần từ cánh tay kia truyền tới làm cô cũng không muốn rút ra.
"Tra A chưa bao giờ làm cho bản thân mình chịu thiệt thòi, đúng không?"
【Cho nên ngươi tính ôm nàng?】
"Tra A chính là như vậy, chỉ nghĩ cho sự xung sướng của chính mình, mặc kệ người khác, thái độ cũng thay đổi liên tục. Biết là không thích Omega của mình, nhưng cũng không vì vậy mà đi khắc chế bản năng của mình."
Lúc Vân Khởi nói chuyện cùng với hệ thống, Lâm Thần ngủ cũng không yên, nàng cảm giác được kế bên mình còn có một cây tình nhân thảo lớn hơn nữa. Vì thế sau khi chiếm lấy cánh tay trong lòng ngực xong, liền muốn lại gần hơn.
Vân Khởi cũng cảm nhận được hành động của Omega bên cạnh, nhưng cũng không ngăn cản, vẫn nằm im nhìn, mang theo thái độ thuận theo tự nhiên.
Nhưng hiện tại Vân Khởi là đang đứng ở mép giường chứ không nằm trên giường, dù Omega có công phu cao đến đâu, dù có dùng biện pháp nào cũng không thể hoàn toàn dán sát. Nàng có chút bất mãn véo véo cái cành cây không nghe lời này.
Vân Khởi nhìn động tác của Lâm Thần ngày càng nhiều, giống như sắp tỉnh dậy mới bắt đầu leo lên giường, bởi vì cánh tay bị Lâm Thần ôm chặt nên cô chỉ có thể mặc quần áo mà lên.
Vừa mới nằm xuống, Lâm Thần liền nhanh chóng nhích lại, ôm chặt lấy Vân Khởi giống như một con bạch tuộc.
Nhờ vào góc độ, Vân Khởi thấy được tuyến thể ở sau cổ Lâm Thần, phía trên đó còn lưu lại vết cắn của cô.
Vân Khởi cảm giác có chút khó chịu, một luồng bất mãn xông ra, vô thức mà há miệng ra, chậm rãi tới gần tuyến thể kia.
Đột nhiên người trong lòng ngực nhúc nhích, đồng thời cũng làm Vân Khởi tỉnh táo lại, cô rời khỏi cổ Lâm Thần, quay đầu nhìn nhìn tường phòng ngủ, cắn chặt hàm răng. Một lát sau răng nhanh trong miệng giống như là biết mình không có cơ hội được đâm thủng tuyến thể của Omega nên dần không còn xôn xao, trở nên ngoan ngoãn.
Lâm Thần đem mặt chôn trọng ngực Vân Khởi, nàng không ngửi được tin tức tố của Omega khác trên người Vân Khởi. Cái này chứng minh đêm qua Vân Khởi đi ra ngoài cũng không có cùng Omega khác làm chuyện xằng bậy. Cho dù bị nàng dẫn phát ra thời kỳ đặc thù, Vân Khởi ở bên ngoài cũng an an phận phận. Sự thật này phần nào trấn an nàng, dù Vân Khởi trắng đêm không về khiến nàng tức giận.
Nhưng rồi nàng ngửi thấy mùi hoa nhài nhàn nhạt, một hương vị rất quen thuộc. Đó là mùi của minh tinh "nào đó" từng ở bên Vân Khởi. Hương vị rất nhẹ, như thể không có sự tiếp xúc thân mật, Vân Khởi chắc hẳn đã từ chối ngay khi bị chạm vào bởi tin tức tố của đối phương.
Việc đồ vật của mình bị người khác mơ tưởng khiến Lâm Thần không hài lòng. Vì vậy, khi Vân Khởi muốn cắn tuyến thể của nàng, nàng phát ra động tĩnh, không muốn Vân Khởi đạt được nguyện vọng.
Alpha này sao lại không ngoan như vậy?
Tay nàng di chuyển xuống bên hông Vân Khởi, tìm thấy được thịt mềm vừa vặn đi xuống, cảm nhận đuợc cơ thể mình ôm lấy nháy mắt cứng đờ Lâm Thần mới vừa lòng một chút.
Được tin tức tố của Vân Khởi bao quanh, Lâm Thần dần dần có chút buồn ngủ, thời kỳ này của Omega vốn dĩ rất thích ngủ, nàng không muốn gắng gượng nữa, liền buông lỏng bàn tay đang bóp Vân Khởi ra, tiến vào mộng đẹp.
- ----
Editor: ai thấy có lỗi xưng hô, kiểu lúc trước xưng v mà khúc sau bị khác, hoặc lỗi in nghiêng, xuống dòng gì đó thì cứ cmt đại nha. Tại làm có một mình nên đôi khi bị sơ suất.