Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

Chương 100-1



Thỏ con ôm cô một lúc rồi không chút lưu tình mà rời đi.
"Ở đây có một số phim, khi nào chán cô có thể xem. Còn trong ngăn kéo bên trái có để rất nhiều đồ ăn...." Lâm Thần lùi về phía cửa, chỉ vào các thiết bị trong phòng rồi giới thiệu cho Vân Khởi. Sau đó lấy từ trong túi ra một cái nút bấm, nhấn vào đó, xích của Vân Khởi liền dài ra.
Thỏ con vừa mới đây còn trong trạng thái làm nũng đột nhiên nhanh như chớp thay đổi sắc mặt.
Vân Khởi theo bản năng nhìn vào chỗ Lâm Thần vừa mới lấy nút bấm, đó là một cái túi áo bình thường, chỉ cần lúc nãy cô đưa tay ra là có thể lấy được.
Cũng không biết tại sao lúc nãy thỏ con lại yên tâm nằm trên người cô như vậy.
Vân Khởi theo thói quen lo lắng cho thỏ ngốc nhà mình, nhưng là rất nhanh sau đó liền bị xiềng xích trên tay thu hút sự chú ý. Lúc còn ở thế giới cũ thì cô được ở nhà dưỡng bệnh, bây giờ được trở về, cô cũng không muốn tiếp tục ngốc ở nhà, hơn nữa bây giờ lại chỉ có thể hoạt động trong một căn phòng.
"Đợi đã." Thấy Lâm Thần sắp đóng cửa, Vân Khởi vội vàng gọi nàng lại.
"?"
"Cái này." Vân Khởi giơ tay lên cho Lâm Thần xem xiềng xích trên tay mình, "Cái này có thể tháo ra không, chị muốn ở cạnh em."
Nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Omega, Vân Khởi cảm thấy tình hình hiện tại hình như đang vượt quá sự hiểu biết của cô.
Cô không biết tại sao sau khi trở về lại bị xích, vừa mới nãy có thể giữ bình tĩnh bất quá là tại cô cho rằng chỉ cần trấn an thỏ con bên cạnh, thỏ con liền có thể tháo xích cho cô.
Nhưng bây giờ nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Lâm Thần cùng một loạt động tác dứt khoát, Vân Khởi bắt đầu nghi ngờ suy nghĩ ban đầu của mình.
Lâm Thần không phải là.... định nhốt cô như vậy mãi chứ? Chắc là... không đâu?
Theo sự im lặng của Omega, nàng im lặng càng lâu, thì sự tự tin trong lòng Vân Khởi càng ít đi.
"Thỏ con?" Vân Khởi không tự tin, lại gọi thêm một tiếng.
"Ban ngày tôi còn có việc phải làm, có thể có chút bận, không thể ở bên cô được." Lâm Thần bình thản nói, "Bây giờ bên ngoài, đối với cô mà nói quá nguy hiểm."
Lần thứ hai rồi, Vân Khởi nghĩ, Lâm Thần đã lần thứ hai nói bên ngoài rất nguy hiểm đối với cô.
Lần đầu tiên cô chỉ nghĩ là thỏ con đang đùa, cho nên cũng không để tâm, nhưng mà hiện tại....
Không chờ Vân Khởi kịp suy nghĩ rõ ràng, Lâm Thần đã đi rồi, theo sau tiếng "rầm", căn phòng trở lại yên tĩnh.
......
Lúc nãy ôm Lâm Thần, Vân Khởi đặt tay lên vết thương trên da Lâm Thần, cô so sánh một chút, cảm thấy đó giống như vết cào của móng tay mình, còn có vết bầm trên cổ Lâm Thần cũng vừa khớp với tay cô, vậy những cái đó đều là dấu vết do "cô" để lại sao?
Trong thời gian cô trở về thế giới cũ, nguyên chủ của cơ thể này cũng đã trở lại sao?
Còn có những cái xích trên tay nữa, Vân Khởi thử kéo đứt nó, kết quả y như dự đoán, hoàn toàn không thể =))
Bây giờ, cô bị nhốt trong cái phòng ngủ nhỏ bé 1m² này.
"Hệ thống, hệ thống?" Vân Khởi nhớ lại tình trạng bất thường của hệ thống trước khi mình quay lại thế giới cũ, không ngừng gọi tên nó, nhưng trong đầu một chút phản hồi cũng không có.
Vân Khởi bắt đầu ở trong phòng đi đi lại lại, trước hết Vân Khởi tìm máy tính mà Lâm Thần để lại, muốn xem thử xem còn có thể liên lạc với bên ngoài không, sau đó liền phát hiện máy tính không có mạng, các phần mềm liên lạc với bên ngoài đều bị xóa, chỉ còn lại một số phim đã tải sẵn.
Alpha một bên ở trong lòng thầm mắng thỏ con xấu xa khôn khéo, một bên tiếp tục tìm điểm đột phá trong căn phòng này.
Cách bài trí trong phòng giống y như lần trước cô ngủ, chỉ khác là bây giờ có thêm vài sợi xích thô to trên người cô.
Không tìm thấy gì, Vân Khởi dùng sức kéo sợi xích trên tay, bực bội giận dỗi.
Nghe tiếng xích "keng keng" một lúc, Vân Khởi cảm thấy hành động của mình có chút trẻ con, bắt đầu ngồi yên trên giường.
Cô cảm thấy lần trước mình rời đi hẳn là có liên quan đến hệ thống, lại bắt đầu thử gọi hệ thống, cô muốn nghe một lời giải thích, tại sao cô lại đột ngột bị biến về, tại sao nguyên chủ lại còn quay lại đây.
Vân Khởi còn nhớ lúc cô mới đến, hệ thống đã nói với cô là nguyên chủ đã chết, cũng chính vì sự vắng mặt của một nhân vật quan trọng như vậy cho nên hệ thống mới kéo cô, một người đột tử, đến đây.
Bất quá bây giờ cô đã hiểu được tại sao trong mấy ngày ở thế giới cũ bản thân lại xuất hiện những trạng thái bất thường, hiểu tại sao cô lại cảm thấy phòng ngủ lạnh lẽo quạnh quẽ, hiểu tại sao nửa đêm bản thân lại đột nhiên tỉnh giấc, hiểu tại sao khi thấy người mẹ xa lạ dẫn con gái, cô lại vô thức đưa tay giúp đỡ.
Là bởi vì cô cũng hy vọng có người có thể chủ động giúp đỡ Lâm Thần lúc cô không có mặt ở đó.
Ngồi ngồi một lúc, Vân Khởi lại cảm thấy trong phòng ngủ quá tối, cô đi đến cửa sổ kéo rèm ra, nhìn thấy vài người làm vườn đang cắt cỏ dưới sân.
Vân Khởi thử gọi bọn họ, nhưng hình như bọn họ như không nghe thấy, vẫn tiếp tục công việc của mình.
Lúc Vân Khởi nghi ngờ liệu có phải giọng mình quá nhỏ cho nên những người ở dưới mới không nghe thấy, thì có một cậu bé đang chơi đùa chạy đến đây, ngẩng đầu lên theo âm thanh nhìn thấy Vân Khởi trên lầu.
Vân Khởi vui vẻ vẫy vẫy tay với cậu bé, cô nhớ cậu bé này là con của một người giúp việc trong nhà, thỉnh thoảng cô và Lâm Thần đi dạo thì sẽ gặp cậu bé này.
Mẹ của cậu bé cũng chạy đến, nhìn theo tay con trai rồi thấy Vân Khởi, sau đó cuống quít bế con chạy đi, tránh xa chỗ này.
Nụ cười trên mặt Vân Khởi cũng dần biến mất theo bóng dáng người giúp việc chạy càng ngày càng xa.
"Thỏ hư." Alpha tức giận bất bình nói, cô biết, tất cả những chuyện này đều có liên quan đến Lâm Thần.
Nhưng mà nghĩ đến lúc nãy nhìn thấy những vết thương trên người Lâm Thần, còn có ánh mắt cảnh giác cùng buồn bã khi nàng tỉnh dậy, ngọn lửa trong lòng Vân Khởi nhanh chóng tắt ngấm.
Lắc lắc xiềng xích trên tay, Vân Khởi bất lực thở dài một hơi, cô đối với chuyện không tìm được điểm đột phá hoàn toàn từ bỏ hy vọng.
Chỉ có thể đợi Lâm Thần trở về, Vân Khởi nghĩ.
Đợi Lâm Thần trở về, cùng nàng nói chuyện rõ ràng về những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, giải thích luôn cả chuyện của hệ thống cùng với lý do cô đến đây, hy vọng lúc đó thỏ con có thể bỏ qua nghi ngờ rồi tháo hết mấy thứ phiền phức này trên tay cô.
Còn bây giờ, để không quá buồn chán, cũng chỉ có thể xem phim thôi.
- --------------
Editor: Chương này được 50 vote thì t sẽ tăng tốc up P2 với chương 101 luôn 🤣
Chương trước Chương tiếp
Loading...