Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng - Trang 3
Chương 4
Edit:jen110629
Beta: Miriam_thiti
Người đàn ông cao hơn Lâm Yên Nhiên gần mười cm, vòng eo hẹp và đôi chân dài, đẹp trai và cao ráo.
Các đường nét của hắn rất tinh tế và hình dáng rõ ràng.
Đôi mắt đào hoa dưới lông mày của hắn chính lúc này đang mỉm cười nhìn Lâm Yên Nhiên. Đuôi mắt khẽ nhếch lên mang theo ý cười, con ngươi màu nhạt lập tức bùng lên ánh sáng quyến rũ.
Người đàn ông trước mặt quá đẹp trai.
Đây là phản ứng của Lâm Yên Nhiên khi lần đầu nhìn đến đối phương.
Có hình tượng là đôi mắt đào hoa, kèm theo hàng chục trợ lý và nhân viên công tác túc trực bên cạnh.
Phô trương lớn như thế, Lâm Yên Nhiên lập tức liên tưởng đến một người trong nguyên tác ——
Cố Tư Nghiệp.
Siêu sao Thiên vương Cố Tư Nghiệp.
Hai mươi tuổi ngang trời xuất thế, trở thành đỉnh lưu* ngay khi vừa xuất đạo.
(*) Lưu lượng là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu, gây hiệu ứng lớn và độ phổ biến tới mức dù không phải fan nhưng nhắc tới người ta cũng biết. Mỗi năm, có rất đông các nghệ sĩ ra mắt nhưng không phải ai cũng có thể chen chân được vào "tháp lưu lượng". Và những người sở hữu lưu lượng hàng đầu Cbiz trong giai đoạn đó được gọi là đỉnh lưu.
Các album đã làm bảng xếp hạng doanh thu phải đổi mới, thậm chí hai bộ phim mà Cố tư Nghiệp tham gia quét ngang phòng bán vé, cũng có thể đoạt được ngôi vị ảnh đế của năm.
Mấu chốt là hắn xuất đạo bảy năm, đến nay nhân khí như vẫn như cũ tuyệt trần, không chỉ có vô số fans, mà địa vị trong vòng còn đặc biệt cao.
Tất cả mọi người cảm thấy, Cố Tư Nghiệp trời sinh là con cưng của làng giải trí, sự xuất hiện của hắn chính là một sự tồn tại được trời đất thiên vị.
Với một nhân vật cường đại như thế, theo logic thông thường hẳn là cũng nên nảy sinh một đoạn tình yêu lãng mạng cùng vai chính.
Nhưng mà không biết vì sao, trong nguyên tác Cố Tư Nghiệp lại là nhân vật duy nhất vai chính vạn người mê Tuyên Diệc Hàm không có xuống tay công lược.
Đại khái là bởi vì hiện tại chính mình cùng Tuyên Diệc Hàm ở hai phe đối lập, Lâm Yên Nhiên đối cái nam nhân cự tuyệt Tuyên Diệc Hàm, trong lòng tự nhiên hình thành vài phần hảo cảm.
Lâm Yên Nhiên đối cặp mắt xinh đẹp kia, cảm kích cười với Cố Tư Nghiệp.
"Cảm ơn anh, vậy làm phiền lão sư trang điểm."
Lâm Yên Nhiên thái độ khiêm tốn, lại không kiêu ngạo không nịnh hót.
Cố Tư Nghiệp khẽ gật đầu về phía Lâm Yên Nhiên, làm như tiếp nhận lời cảm ơn "Chuyện nhỏ không tốn sức gì."
Sau cuộc đối thoại ngắn gọn, Cố Tư Nghiệp liền bị nhóm nhân viên công tác vây quanh đem đi.
Chờ đến khi bóng dáng Cố Tư Nghiệp hoàn toàn biến mất, Oánh Oánh phía sau Lâm Yên Nhiên rốt cuộc nhịn không được che miệng hét lên.
Nhìn thấy đôi tay của cô gái nhỏ đang run lên vì phấn khích, Lâm Yên Nhiên nhanh chóng kéo Oánh Oánh vào phòng nghỉ của mình.
Không còn ai khác ở đây, Oánh Oánh cuối cùng cũng buông mình ra và nhảy nhanh vài cái tại chỗ.
"Anh ơi!! Người vừa giúp chúng ta là Cố, Cố!!Cố Cố Cố Cố!!!"
Tất nhiên Lâm Yên Nhiên biết Oánh Oánh muốn nói gì, nhưng anh cố tình giả vờ không hiểu, "Cô cái gì mà cô? Không có chim bồ câu trong phòng."
Oánh Oánh kích động vạn phần khi thấy chính mình bị Lâm Yên Nhiên trêu chọc, lập tức sửa lỗi trượt lưỡi của mình, "Là Cố Tư Nghiệp!"
(*) cái này bả đánh vần chữ "cố" thành "gu" giống tiếng chim bồ câu á
Cô gái ôm mặt và thở dài một hơi, "Không nghĩ tới khi còn sống em có thể nhìn thấy Cố Tư Nghiệp!! Hơn nữa cách còn không đến hai mét!!!! Anh ấy thực sự tốt bụng còn sẵn lòng giúp đỡ chúng ta, mọi người nói rằng anh ấy đối xử rất tốt với người khác hóa ra là sự thật! "
Nghĩ đến tình huống vừa rồi, ánh mắt Oánh Oánh lóe lên trong.
"A a a chuyên viên trang điểm của anh ấy sẽ thật sự tới giúp anh Yên Nhiên trang điểm." Oánh Oánh hóa thân thành fangirl, đột nhiên mất đi cảm giác cao hứng, "Kia bỏ lên bốn năm bước không phải là giống như cùng anh ấy hôn môi?"
Lâm Yên Nhiên:?????
Làm sao mà trang điểm lại có thể như hôn môi được???
Lâm Yên Nhiên không những không hiểu, mà còn bị sốc.
Ý thức được chính mình buột miệng thốt ra những từ hổ lang làm trò con bò trước mặt Lâm Yên Nhiên, Oánh Oánh vội vàng xấu hổ xua xua tay, bắt đầu chuyển đề khác nói "Không đúng không đúng không phải, em kỳ thật là nghĩ Cố Tư Nghiệp như thế nào lại ở chỗ này?"
Lâm Yên Nhiên vặn bình giữ ấm ra, uống một ngụm nước cẩu kỷ tử, chậm rãi nhắc nhở đối phương "Tổ tiết mục nói có một cố vấn nặng ký vẫn chưa chính thức công bố!!"
Oánh Oánh chợt nhận ra.
《 Siêu cấp thần tượng 》 lúc trước phát sóng xác thật đã thông báo qua một cái tin tức như vậy.
Khi đó, đội ngũ làm chương trình đã dùng đủ mọi cách cường điệu để dựng nên đại lão sư bí ẩn này.
Rất nhiều người đều đoán già đoán non, người có thể được tổ tiết mục khen đến lên đến trời như vậy, có thể là Cố Tư Nghiệp hay không.
Kết quả ai ngờ từ lúc đó đến nay, chương trình đã phát sóng được ba tập, đại lão sư vẫn không xuất hiện như cũ.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này Cố Tư Nghiệp đang ở nước ngoài, căn bản không có ý định trở về cho các chương trình tạp kỹ.
Vì vậy, tin đồn này đã trở thành sai sự thật, mọi người đều cho rằng đó là ê-kíp chương trình vì nhiệt độ cố ý quay lén.
Nhưng ai biết được, bây giờ Cố Tư Nghiệp thực sự đang ở đây!!!
Một tin tức bùng nổ như vậy, công bố ra ngoài không cần nghĩ cũng biết là lên đầu bản tìm kiếm hot search.
Dù biết trước, Oánh Oánh tâm lý tuy rằng hận không thể đem chuyện này chia sẻ với nhóm tiểu tỷ muội truy tinh cùng cô, nhưng đạo đức nghề nghiệp vẫn khiến cô phải nhịn xuống.
"Nếu đại lão sư thật là anh ấy, kia chẳng phải là về sau thường xuyên đều có thể ngắm? Vậy em có thể có cơ hội xin chữ ký được không?" "
Oánh Oánh đang mơ mộng, thì cửa phòng nghỉ của Lâm Yên Nhiên liền có người gõ vang lên.
"Xin chào, có phải là Yên Nhiên lão sư không?" Người tới thấy Lâm Yên Nhiên sau đó nhẹ nhàng tự giới thiệu bản thân, "Tôi là chuyên viên trang điểm của Cố lão sư, ừm, tôi tới để tạo hình cho anh."
Sau khi biết được ý định của đối phương, Lâm Yên Nhiên vội vàng muốn mời cô vào.
Bất quá đối phương lại uyển chuyển từ chối.
"Chúng tôi có rất nhiều thiết bị, thời gian có chút gấp, hơn nữa việc di chuyển đồ đạc sẽ rắc rối. Yên Nhiên lão sư nếu anh tiện, làm phiền anh có thể đi đến phòng hóa trang bên kia của chúng tôi được không?"
Lâm Yên Nhiên đương nhiên không có ý kiến gì, lập tức liền cùng Oánh Oánh đi qua.
Tới nơi đối phương gọi là phòng hóa trang, Lâm Yên Nhiên mới biết được kỳ thật là phòng nghỉ tư nhân của Cố Tư Nghiệp.
Bất quá đối phương cũng không ở chỗ này, còn thực tri kỷ đem toàn bộ đội tạo hình đều lưu tại trong phòng vì tạo hình cho anh.
Vốn dĩ anh cho rằng Cố Tư Nghiệp chỉ cử một chuyên viên trang điểm giúp mình trang điểm, lại không nghĩ rằng đối phương thế nhưng hào phóng như thế.
Xét cho cùng, ở vị trí kia của đối phương, thật sự không cần phải tận tâm tận lực giúp một cái pháo hôi nghèo túng như anh.
Lâm Yên Nhiên ở trong lòng yên lặng nhận phần nhân tình này, nghĩ về sau nếu có cơ hội nhất định phải đền đáp.
Đội ngũ trang điểm của siêu sao rất chuyên nghiệp, khỏi phải nói đến tốc độ cùng kỹ thuật.
Không bao lâu đã đem tạo hình của Lâm Yên Nhiên làm tốt.
Chuyên viên trang điểm Ming nhẹ nhàng vén phần tóc mái trên trán Lâm Yên Nhiên, vui vẻ nói, "Xong ròi ~"
Oánh Oánh thấy thế, thông minh mang ước ấm tới cho chuyên gia trang điểm, "Các vị lão sư đã vất vả!"
Ming xua xua tay, một bên thưởng thức khuôn mặt xinh đẹp trong gương của Lâm Yên Nhiên, một bên lại có chút đáng tiếc mở miệng,"Hôm nay hơi đột ngột nên không chuẩn bị kỹ, tìm không được sợi dây chuyền thích hợp. Nếu không, cái này nhìn sẽ đẹp hơn. "
Khi đang nói, ánh mắt cô không khỏi lại nhìn lướt qua sợi dây chuyền trắng tinh, càng nhìn càng thấy tiếc nuối.
Tuy nhiên, ngay khi Ming vừa nói xong, có người ở cửa đã cắt ngang tâm trí cô.
"Có gì phải đáng tiếc."
Nam nhân đẩy cửa đi vào, nói chuyện đều mang theo vẻ trang nghiêm cùng ưu nhã.
Lâm Yên Nhiên nhìn thấy Cố Tư Nghiệp đang đi về phía mình qua tấm gương dài nửa người.
Đối phương vừa đi vừa nói thầm gì đó với trợ lý, chẳng mấy chốc mà trợ lý không biết tìm đâu ra một chiếc vòng cổ mới tinh.
Cố Tư Nghiệp đem nó cầm trong tay thưởng thức, sau đó mới chậm rãi hỏi Ming, "Còn cái này thì sao?"
Đôi mắt Ming bắt đầu sáng lên kể từ khi nhìn thấy sợi dây chuyền trên tay Cố Tư Nghiệp, "Đương nhiên là nó rất phù hợp!"
Nói xong cũng không quan tâm lắm, lập tức đoạt lấy sợi dây chuyền từ tay Cố Tư Nghiệp, vui mừng mà giúp Lâm Yên Nhiên đeo lên.
Trước khi sợi dây chuyền chạm vào vùng da giữa cổ Lâm Yên Nhiên, Cố Tư Nghiệp chống tay lên lưng ghế của Lâm Yên Nhiên, cúi đầu khẽ nói với anh "Vòng cổ này là mới tinh, tôi chưa từng đeo bao giờ."
Lâm Yên Nhiên quay mặt sang một bên, ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của người kia, lập tức hiểu ý hắn.
Hắn đang giải thích cho mình, bản thân chưa có mang qua, không cần lo lắng.
Cố Tư Nghiệp danh tiếng ở trong vòng là nhất đỉnh nhất hảo, làm người đối nhân xử thế thực làm người thoải mái, mặc kệ đối phương có địa vị lớn hay nhỏ, ngày thường nếu có thể giúp đều sẽ tận lực giúp, những người tiếp xúc qua người của anh không ngoại lệ đều là khen.
Lâm Yên Nhiên nhìn nhìn sợi dây chuyền trên cổ, liếc mắt một cái liền nhìn ra nó rất đắt tiền.
Anh ở trong lòng âm thầm kinh ngạc đối phương thế nhưng cho mình mượn sợi dây chuyền quý giá như vậy.
Nhưng hiện tại đều đã đeo rồi, nói cái gì nữa, không cần nói liền có vẻ có chút quá mức khiêm tốn, không biết tốt xấu.
Vì thế anh vội vàng nói lời cảm ơn "Cảm ơn anh Cố, tôi sẽ rửa sạch và gửi nó cho anh sau khi kết thúc ghi hình."
"Đều là đồng nghiệp, không thành vấn đề."
Cố Tư Nghiệp cười cười, giơ tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay, động tác không tự chủ mà thả lỏng.
"Còn hơn 10 phút nữa mới bắt đầu ghi hình, đi trước đi?"
Bị cặp mắt đào hoa đa tình và sáng ngời kia nhìn, Lâm Yên Nhiên bị nhìn đến có chút mất tự nhiên, liền gật đầu đáp ứng,"Được."
Anh đứng dậy, đi theo phía sau Cố Tư Nghiệp hướng đến phòng thu âm.
Nhìn bóng lưng người xa lạ ân cần với mình trước mặt, Lâm Yên Nhiên vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào sợi dây chuyền trên xương quai xanh của mình.
Dường như nhiệt độ trong lòng bàn tay của đối phương vẫn còn trên đó.
Nhàn nhạt, lại làm người cảm giác thực dễ chịu.
Tuy nhiên, Lâm Yên Nhiên và Cố Tư Nghiệp không đi cùng nhau xa lắm, bởi vì ngay khi bước vào sảnh sau khi rời khỏi phòng chờ, anh đã nhìn thấy một dãy máy quay và số lượng nhân viên dày đặc.
Tất nhiên, Lâm Yên Nhiên biết những chiếc camera này đương nhiên không phải tới chụp mình, vì thế sau khi cùng Cố Tư Nghiệp nói chuyện, liền lập tức rời đi trước.
Ngay khi Lâm Yên Nhiên rời đi, người đại diện của Cố Tư Nghiệp, Chung Tiêu liền lập tức vọt đến bên người hắn, ở bên tai nói nhỏ.
"Nghe nói vừa rồi cậu đem đoàn đội tạo hình, tất cả đều cho Yên Nhiên mượn?"
Cố Tư Nghiệp ngữ điệu không có gì gợn sóng ừ một tiếng, mí mắt cũng chưa nâng một chút, trực tiếp đi nhanh về phía trước.
Chung Tiêu chạy nhanh đuổi kịp, lại nhỏ giọng nói, "Nhưng Yên Nhiên gần đây danh tiếng không tốt lắm."
Lần này Cố Tư Nghiệp dừng bước chân.
Hắn nâng lên mí mắt lên, liếc nhìn Chung Tiêu một cái, sau đó cười khẽ.
"Chuyện đó có liên quan tới tôi?"
Khi Cố Tư Nghiệp đang nói chuyện, một nhân viên đã đến và nhiệt tình đưa tờ quy trình của ngày hôm nay cho hắn.
Cố Tư Nghiệp nhận lấy, trong khi nhìn xuống, nói với Chung Tiêu, "Giúp một chút cũng không mất gì."
Chung Tiêu nghẹn lời.
Trong lòng tuy nhịn không được chửi thầm, nhưng nghe lời này lại cảm thấy có gì đó không đúng......
Những người khác khả năng sẽ có điều cố kỵ.
Nhưng Cố Tư Nghiệp thì khác, máu không giống nhau, căn bản không sợ gì cả.
Yêu sao? Thích sao? Thích đi!
*
Trước khi tiết mục bắt đầu, nhóm các thực tập sinh dẫn đầu trong trường quay, ngồi vào khu vực ABCDF, dựa theo trình tự cấp bật vị trí trong lần bình chọn trước.
Đối mặt trực tiếp với máy quay trở lại sau một vài ngày, các thực tập sinh đều có vẻ tương đối hưng phấn, bắt đầu suy đoán hôm nay tổ tiết mục sẽ an bài lịch thi đấu mới gì.
Khi đồng hồ đếm ngược của đội kiểm soát hiện trường lên bảng, tất cả ánh đèn trong đại sảnh liền tối sầm xuống, theo sau có một ánh đèn đuổi theo bên cạnh sân khấu.
Người dẫn chương trình mặc bộ vest màu lam giơ micro trên tay, mỉm cười nhìn về phía tất cả thực tập sinh.
"Xin chào, tất cả các thực tập sinh hoan nghênh các bạn một lần nữa đến với sân khấu chính của chúng ta. Một kỳ mới sẽ là một hành trình mới, vì vậy trước khi bước vào phần đánh giá chủ đề của kỳ này, trước dùng màn vỗ tay nhiệt liệt cho mời các lão sư của chúng ta lên sân khấu!"
Lời còn chưa dứt, các thực tập sinh đã hò reo liên tục trong hội trường trình diễn.
"Vu hồ ~~ Hàn Triết Hàn Triết!!"
"Đường Đường nữ thần của tôi!!!"
"Bùi Lạc em yêu anh!!!"
Trong tiếng hò hét nồng nhiệt của các thực tập sinh, người dẫn chương trình đã gọi tên vị lão sư đầu tiên.
"Đầu tiên, chúng ta cho mời, nữ thần Đường ~~ Đường!"
Ánh đèn một lần nữa sáng lên, Đường Đường với kiểu tóc đuôi ngựa hai bên đáng yêu cố ý trang điểm theo phong cách idol, xuất hiện ở trung tâm sân khấu.
Cô ấy ngọt ngào vẫy tay chào các thực tập sinh, nở một nụ cười xinh đẹp, "Đã lâu không gặp mọi người ~"
Đường Đường là ca sĩ thế hệ mới bùng nổ về độ nổi tiếng trong những năm gần đây, mặc kệ là nhân khí hay thực lực, đều bỏ xa những người cùng thế hệ một khoảng lớn. Đừng nhìn bề ngoài cô mềm mại lại đáng yêu, nhưng trong thân thể lại cất giấu sức mạnh bùng nổ, thập phần lợi hại, hoàn toàn là ca sĩ phái thực lực tiêu biểu.
Sau Đường Đường, người dẫn chương trình lại giới thiệu vị lão sư tiếp theo lên sân khấu, Hàn Triết.
Là một trong những ca sĩ rapper hot nhất Trung Quốc trong những năm gần đây, lấy ca từ sâu cay, flow* xảo quyệt nổi danh. Nói rap là dòng nhạc tương đối thích hợp, bởi vậy nhân khí lão sư Hàn Triết trong nhóm lão sư cũng không nằm trong top đầu. Nhưng thực lực siêu mạnh, bất cứ ai chỉ cần là hơi chút hiểu biết về rap, đối vị này thập phần tôn trọng.
(*)Flow trong Rap nôm na có thể hiểu là cách thể hiện nhịp "chảy" của bài nhạc. Ngắt nghỉ hợp lý, sáng tạo, có điểm nhấn để tạo ra một mạch rap liền mạch từ đầu đến cuối, người nghe không cảm thấy hụt hẫng...
Hầu hết mọi người đều có gen mạnh mẽ trong xương cốt, các thực tập sinh cũng không ngoại lệ. Bởi vậy, họ nghiễm nhiên ngưỡng mộ vị ca sĩ rapper thực lực phi phàm như vậy.
Hàn Triết, một thân mặc denim* giản dị và quần rách, không nói gì sau khi xuất hiện, hắn hướng nhóm thực tập sinh phía dưới đài làm một động tác chào tuyệt ngầu, nháy mắt tiếng hoan hô của nhóm thực tập sinh liền nhiệt liệt dị thường.
*denim là loại vải làm nên quần jeans. Ngoài quần jeans, cũng có rất nhiều phụ kiện khác như túi, váy và áo khoác, nhưng không có nghĩa là chúng sẽ mang tên "jeans".
Vị đạo sư thứ ba lên sân khấu là Bùi Lạc, của nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng TOP, hát hay nhảy giỏi, đồng thời cũng là một trong những cẩu liế.m của vai chính vạn nhân mê Tuyên Diệc Hàm ở "Siêu cấp thần tượng" trong lúc thi đấu một đường hộ tống hộ giá Tuyên Diệt Hàm, cuối cùng đưa cậu ta xuất đạo* C vị**.
(*) Xuất đạo/出道 = Debut: Ra mắt công chúng với tư cách nghệ sĩ.
(**) C vị/C位 = Center: Vị trí TT (center) dễ thu hút sự chú ý nhất trong cả đội hình.
Bùi Lạc là thần tượng siêu nổi tiếng, cũng đã từng là thực tập sinh, đương nhiên là sự tồn tại đáng ghen tị và háo hức nhất của mọi thực tập sinh đang cạnh tranh cho vị trí debut. Nhìn đàn anh trên sân khấu mang vạn trượng hào quang, mỗi người bọn họ đều không ngớt tiếng reo hò, vỗ tay cho hắn.
Nhưng mà, các thực tập sinh không biết rằng Bùi Lạc, người tự nhận là tiền bối của họ, trong mắt từ đầu đến cuối lại chỉ có một người.
Bùi Lạc nhìn lướt qua các thực tập sinh, sau khi tìm được vị trí của Tuyên Diệt Hàm, liền đem ánh mắt dán ở khu B.
Trước cái nhìn của Tuyên Diệt Hàm, khi Bùi Lạc đang thực hiện động tác đẹp trai đặc trưng của mình, ngón tay nhẹ nhàng cọ qua môi, giả vờ vô tình thổi một cái hôn gió, sau đó có ý chỉ nói, "C vị chắc sẽ là của cậu, cố lên!"
Khi Bùi Lạc ở trên sân khấu mờ ám chọc chọc bày tỏ tình cảm với Tuyên Diệc Hàm, Lâm Yên Nhiên đã đứng ở rìa sân khấu.
Tiếp theo, đến phiên anh lên sân khấu.
Những cảnh mà các cố vấn trước đó lần lượt xuất hiện, nhiệt độ một cái so một cái càng nóng hơn, đặc biệt là khi tới Bùi Lạc còn cố ý xếp vị trí C mà tất cả các thực tập sinh quan tâm nhất, lúc này dưới đài tiếng hoan hô che trời lấp đất, khiến lỗ tai anh có chút đau.
Ngay thời điểm các thực tập sinh nhiệt tình nhất, giọng người dẫn chương trình lại lần nữa vang lên.
"Kế tiếp, cho mời vị lão sư cuối cùng của chúng ta ——"
"Yên Nhiên!"
Khi từ "Yên Nhiên" thoát ra khỏi miệng người dẫn chương trình, tiếng hoan hô tại hiện trường nhỏ đi rất nhiều.
So với khung cảnh sôi động khi các thực tập sinh nhảy lên phất tay, hò reo và nhảy cẫng lên khi các lão sư bước ra, hiện tại đến phiên Yên Nhiên, phản ứng của mọi người rõ ràng lạnh lùng hơn rất nhiều.
Màn ảnh đảo qua một vòng ở khu tuyển thủ, các thực tập sinh giờ phút này cơ hồ đều lựa chọn ngoan ngoãn ngồi xuống, vỗ tay nhẹ, đầu nghiêng sang một bên trên mặt treo một nụ cười chuyên nghiệp vô cảm.
Thỉnh thoảng, mọi người cũng sẽ phát ra như "wow" "wow" linh tinh, xem như từ thiện vì Lâm Yên Nhiên xây dựng không khí, nhưng lại có vẻ hết sức cố tình, gần như đem hai chữ có lệ viết trên mặt.
Rất ít người có được kỹ năng diễn xuất của diễn viên, dù là cảm xúc thật hay có lệ trước ống kính, nhìn thoáng qua cũng thấy rõ.
Trên thực tế, hầu hết các thực tập sinh tại hiện trường đều không có thù oán với Lâm Yên Nhiên, nhưng dù sao thì ai cũng đã xem sự việc giữa anh và Tuyên Dệt Hàm trong hai tập đầu tiên, mọi người đều tận mắt chứng kiến, rất nhiều người hơi sợ hãi, lo lắng họ gặp một người lão sư như vậy, người xui xẻo tiếp theo có thể hay không là chính mình.
Hơn nữa năng lực của Yên Nhiên căn bản không cùng cấp bậc với những người trước, thậm chí khả năng hát và nhảy của anh còn không bằng rất nhiều thực tập sinh ở đây, cho nên đảm đương vị trí lão sư chấm điểm cho mọi người, có nhiều thực tập sinh trong lòng của họ thật sự không phục.
Màn che kéo ra, đem phản ứng thu hết vào đáy mắt.
Bức màn được kéo ra, Lâm Yên Nhiên có cái nhìn toàn cảnh về phản ứng của người dưới đài.
Trường hợp này kỳ thật anh đã sớm dự đoán rồi, cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc cùng khó chịu.
Xét cho cùng, đối với anh, có thể lạnh lùng, nhưng khí chất và phẩm giá không thể thua.
Lâm Yên Nhiên cong cong khóe môi, mắt hơi cụp lại, sau khi đi đến giữa sân khấu, cười hào phóng với các thực tập sinh trước ống kính, "Chào mọi người, tôi là Yên Nhiên."
Nhưng mà một câu ngắn gọn này của Lâm Yên Nhiên, lại làm toàn trường quay đều ngẩn cả người, cho nên tầm mắt mọi người đều không hẹn mà cùng bị anh hấp dẫn.
Chiếc quần jean đen tôn lên lợi thế đôi chân dài miên man của Lâm Yên Nhiên, cùng với chiếc áo sơ mi họa tiết tối màu đen ở phần thân trên, một set đồ đen hoàn toàn đầy bí ẩn và cao cấp.
Tuy nhiên, điều chắc chắn nhất không phải ở đây, mà là phụ kiện của Lâm Yên Nhiên.
Những sợi tua rua dài điểm xuyến ở phía sau eo, lắc qua lắc lại theo động tác của Lâm Yên Nhiên, vuốt từ eo thon đến mắt cá chân mảnh khảnh của anh, gợi cảm và quyến rũ.
Chiếc vòng cổ màu trắng bạc chói lọi tôn lên làn da trắng như sữa của anh, điểm xuyến phía trên xương quai xanh hình dáng đẹp đẽ, càng thêm một chút thần bí lại vài phần tiên khí trong bí ẩn.
Sân khấu tuyển tú cùng sân khấu bình thường có bất đồng rất lớn, chú trọng nhất chính là cảm giác hình tượng cùng bầu không khí.
Vào lúc này, ánh sáng sân khấu mạnh mẽ chiếu vào Lâm Yên Nhiên, cùng với những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt và vượt trội của anh, bầu không khí ngay lập tức tràn ngập.
Chỉ thấy những ngón tay thon dài trắng nõn của anh nhẹ nhàng vuốt tóc mái đen trước trán, để lộ đôi mắt xinh đẹp lại ngây thơ dưới hàng mi dài.
Cả người cao quý kiêu ngạo, xinh đẹp như được sinh ra để trở thành ánh sáng bắt mắt nhất trên sân khấu..
Các thực tập sinh dưới sân khấu đã choáng váng sau khi nhìn thấy vẻ ngoài của Lâm Yên Nhiên hôm nay.
Chuyên viên trang điểm trước đây của nguyên chủ là thân thích của người đại diện Đinh Duy Khang, kỹ thuật trang điểm không có đã không nói, còn ngại chi tiền vì tạo hình của Yên Nhiên. Kết quả của việc này là sau khi trang điểm, ngược lại đem giá trị nhan sắc chân thật của anh kéo thấp, còn không bằng mặt mộc của anh.
Bởi vậy, tuy rằng các thực tập sinh lúc trước đó đã gặp qua Yên Nhiên không ít lần, nhưng đối phương mỗi lần đều im lặng không nói lời nào, tạo hình cũng rất bình thường không đủ thời thượng, cho nên ấn tượng của mọi người đối với anh cũng gần chính là soái ca giới giải trí mà thôi.
Nhưng trong giới giải trí có quá nhiều mỹ nam, mỹ nữ, tự nhiên không có ai sẽ cảm thấy Yên Nhiên giá trị nhan sắc cao như vậy.
Tuy nhiên, hôm nay cách trang điểm của anh đã được thay đổi, phong cách thời trang thời thượng, cùng với khí chất cao quý và tự tin bẩm sinh đột nhiên lộ ra một cảm giác kinh diễm.
"Tại sao trước đây tôi không để ý hắn đẹp trai như vậy!"
"Cảm giác giống như một người khác, cả hình dáng và khí chất đều đã thay đổi rất nhiều."
Ban đầu, có một vài người thì thầm, sau đó, không biết ai là người dẫn đầu với một tiếng "wow", những câu cảm thán của các thực tập sinh ngay lập tức phát ra từ micro radio.
"Kỳ này Yên nhiên lão sư, quá đẹp trai!!!"
"A!! Mẹ mẹ ơi!! Trái tim của con đã bị trúng đạn!"
"Ét, mẹ tôi ơi!!! Giá trị nhan sắc này thật sự tồn tại sao???"
"Đây là mỹ nhan bạo kích trong truyền thuyết??"
"Wow!!! Wow!!! Wow!!!" Một thực tập sinh thậm chí còn phấn khích đứng lên, "Lão sư hôm nay anh mang giá trị nhan sắc đến để đả kích chúng tôi sao!!!
Các thực tập sinh sôi nổi hơn ngay lập tức phá lên cười, sau đó cũng phụ họa theo, "Kháng nghị kháng nghị, Yên Nhiên lão sư anh làm chúng tôi áp lực thật lớn."
"Đúng vậy đúng vậy, hôm nay lại là một ngày tự ti nữa bởi vì ngoại hình TAT*"
*TAT là một từ thông dụng trên Internet, có dạng tương tự như orz, TAT cũng là một biểu tượng hình ảnh TAT trông giống như đang khóc
"May mà hôm nay tôi trang điểm kỹ càng TAT, nếu không ngược lại còn thê thảm hơn."
Lúc trước cảnh Lâm Yên Nhiên lên sân khấu nhạt hơn cái nhạt là sự thật, nhưng hiện tại sau khi chấn động vì bị mỹ nhan bạo kích cũng là thật sự!
Nhiều thực tập sinh đã hoàn toàn đắm chìm trước mỹ nhan bạo kích của Lâm Yên Nhiên, không thể bình tĩnh lại trong thời gian dài.
Nhưng mà, trong khung cảnh náo nhiệt ở hiện trường, duy độc một chỗ lại an tĩnh dị thường.
Tuyên Diệt Hàm ngồi ở khu B không lên tiếng, hai mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm sợi dây chuyền trên cổ Lâm Yên Nhiên.
Cẩu liế.m số 2 Phương Túc, vẫn luôn ngồi bên cạnh cậu ta, lập tức phát hiện dị thường.
Thấy màn ảnh đảo qua tới, hắn lập tức nhẹ nhàng chạm chạm cổ tay Tuyên Diệc Hàm "Hàm Hàm làm sao vậy?"
Tuyên Diệc Hàm cố ý lộ ra một cái biểu tình tươi cười không có gì.
Nhưng cậu ta càng cười, Phương Túc càng cảm thấy có vấn đề nên vội hỏi: "Làm sao vậy? Sao cậu lại nhìn chằm chằm vào hắn ta?"
Hắn trong miệng Phương Túc, tự nhiên chỉ chính là Lâm Yên Nhiên.
Tuyên Diệc Hàm bị đồng đội truy vấn, lúc này mới uyển chuyển nói, "Cậu có cảm thấy hay không cái vòng cổ kia của Yên Nhiên lão sư có chút quen mắt?"
Sau lời nhắc nhở của Tuyên Diệt Hàm, Phương Túc liền nhìn nhìn cái vòng cổ mà Lâm Yên Nhiên đeo.
"Có chút quen mắt......" Nhìn trong chốc lát, Phương Túc nhìn về phía Tuyên Diệt Hàm giống như cuối cùng đã nghĩ ra điều gì đó, "Tôi nhớ lúc trước cậu cũng có đeo một cái không sai biệt lắm, cũng khá giống cái này."
Tuyên Diệc Hàm gật gật đầu, rồi lại nhìn như lơ đãng sửa đúng lời đối phương: "Không phải rất giống, là kiểu dáng hoàn toàn giống nhau như đúc. Đó là quà sinh nhật mẹ tôi tặng, phiên bản giới hạn toàn cầu......"
Trong ánh mắt khinh ngạc của Phương Túc, Tuyên Diệc Hàm lại cúi đầu lẩm bẩm, biểu tình có chút khổ sở.
"Bất quá hôm nay lại bị tôi không cẩn thận làm mất, vẫn chưa tìm được."
Cậu ta nói chuyện giọng rất nhỏ, nhưng vừa vặn Phương Túc bên cạnh lại có thể nghe được.
Beta: Miriam_thiti
Người đàn ông cao hơn Lâm Yên Nhiên gần mười cm, vòng eo hẹp và đôi chân dài, đẹp trai và cao ráo.
Các đường nét của hắn rất tinh tế và hình dáng rõ ràng.
Đôi mắt đào hoa dưới lông mày của hắn chính lúc này đang mỉm cười nhìn Lâm Yên Nhiên. Đuôi mắt khẽ nhếch lên mang theo ý cười, con ngươi màu nhạt lập tức bùng lên ánh sáng quyến rũ.
Người đàn ông trước mặt quá đẹp trai.
Đây là phản ứng của Lâm Yên Nhiên khi lần đầu nhìn đến đối phương.
Có hình tượng là đôi mắt đào hoa, kèm theo hàng chục trợ lý và nhân viên công tác túc trực bên cạnh.
Phô trương lớn như thế, Lâm Yên Nhiên lập tức liên tưởng đến một người trong nguyên tác ——
Cố Tư Nghiệp.
Siêu sao Thiên vương Cố Tư Nghiệp.
Hai mươi tuổi ngang trời xuất thế, trở thành đỉnh lưu* ngay khi vừa xuất đạo.
(*) Lưu lượng là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu, gây hiệu ứng lớn và độ phổ biến tới mức dù không phải fan nhưng nhắc tới người ta cũng biết. Mỗi năm, có rất đông các nghệ sĩ ra mắt nhưng không phải ai cũng có thể chen chân được vào "tháp lưu lượng". Và những người sở hữu lưu lượng hàng đầu Cbiz trong giai đoạn đó được gọi là đỉnh lưu.
Các album đã làm bảng xếp hạng doanh thu phải đổi mới, thậm chí hai bộ phim mà Cố tư Nghiệp tham gia quét ngang phòng bán vé, cũng có thể đoạt được ngôi vị ảnh đế của năm.
Mấu chốt là hắn xuất đạo bảy năm, đến nay nhân khí như vẫn như cũ tuyệt trần, không chỉ có vô số fans, mà địa vị trong vòng còn đặc biệt cao.
Tất cả mọi người cảm thấy, Cố Tư Nghiệp trời sinh là con cưng của làng giải trí, sự xuất hiện của hắn chính là một sự tồn tại được trời đất thiên vị.
Với một nhân vật cường đại như thế, theo logic thông thường hẳn là cũng nên nảy sinh một đoạn tình yêu lãng mạng cùng vai chính.
Nhưng mà không biết vì sao, trong nguyên tác Cố Tư Nghiệp lại là nhân vật duy nhất vai chính vạn người mê Tuyên Diệc Hàm không có xuống tay công lược.
Đại khái là bởi vì hiện tại chính mình cùng Tuyên Diệc Hàm ở hai phe đối lập, Lâm Yên Nhiên đối cái nam nhân cự tuyệt Tuyên Diệc Hàm, trong lòng tự nhiên hình thành vài phần hảo cảm.
Lâm Yên Nhiên đối cặp mắt xinh đẹp kia, cảm kích cười với Cố Tư Nghiệp.
"Cảm ơn anh, vậy làm phiền lão sư trang điểm."
Lâm Yên Nhiên thái độ khiêm tốn, lại không kiêu ngạo không nịnh hót.
Cố Tư Nghiệp khẽ gật đầu về phía Lâm Yên Nhiên, làm như tiếp nhận lời cảm ơn "Chuyện nhỏ không tốn sức gì."
Sau cuộc đối thoại ngắn gọn, Cố Tư Nghiệp liền bị nhóm nhân viên công tác vây quanh đem đi.
Chờ đến khi bóng dáng Cố Tư Nghiệp hoàn toàn biến mất, Oánh Oánh phía sau Lâm Yên Nhiên rốt cuộc nhịn không được che miệng hét lên.
Nhìn thấy đôi tay của cô gái nhỏ đang run lên vì phấn khích, Lâm Yên Nhiên nhanh chóng kéo Oánh Oánh vào phòng nghỉ của mình.
Không còn ai khác ở đây, Oánh Oánh cuối cùng cũng buông mình ra và nhảy nhanh vài cái tại chỗ.
"Anh ơi!! Người vừa giúp chúng ta là Cố, Cố!!Cố Cố Cố Cố!!!"
Tất nhiên Lâm Yên Nhiên biết Oánh Oánh muốn nói gì, nhưng anh cố tình giả vờ không hiểu, "Cô cái gì mà cô? Không có chim bồ câu trong phòng."
Oánh Oánh kích động vạn phần khi thấy chính mình bị Lâm Yên Nhiên trêu chọc, lập tức sửa lỗi trượt lưỡi của mình, "Là Cố Tư Nghiệp!"
(*) cái này bả đánh vần chữ "cố" thành "gu" giống tiếng chim bồ câu á
Cô gái ôm mặt và thở dài một hơi, "Không nghĩ tới khi còn sống em có thể nhìn thấy Cố Tư Nghiệp!! Hơn nữa cách còn không đến hai mét!!!! Anh ấy thực sự tốt bụng còn sẵn lòng giúp đỡ chúng ta, mọi người nói rằng anh ấy đối xử rất tốt với người khác hóa ra là sự thật! "
Nghĩ đến tình huống vừa rồi, ánh mắt Oánh Oánh lóe lên trong.
"A a a chuyên viên trang điểm của anh ấy sẽ thật sự tới giúp anh Yên Nhiên trang điểm." Oánh Oánh hóa thân thành fangirl, đột nhiên mất đi cảm giác cao hứng, "Kia bỏ lên bốn năm bước không phải là giống như cùng anh ấy hôn môi?"
Lâm Yên Nhiên:?????
Làm sao mà trang điểm lại có thể như hôn môi được???
Lâm Yên Nhiên không những không hiểu, mà còn bị sốc.
Ý thức được chính mình buột miệng thốt ra những từ hổ lang làm trò con bò trước mặt Lâm Yên Nhiên, Oánh Oánh vội vàng xấu hổ xua xua tay, bắt đầu chuyển đề khác nói "Không đúng không đúng không phải, em kỳ thật là nghĩ Cố Tư Nghiệp như thế nào lại ở chỗ này?"
Lâm Yên Nhiên vặn bình giữ ấm ra, uống một ngụm nước cẩu kỷ tử, chậm rãi nhắc nhở đối phương "Tổ tiết mục nói có một cố vấn nặng ký vẫn chưa chính thức công bố!!"
Oánh Oánh chợt nhận ra.
《 Siêu cấp thần tượng 》 lúc trước phát sóng xác thật đã thông báo qua một cái tin tức như vậy.
Khi đó, đội ngũ làm chương trình đã dùng đủ mọi cách cường điệu để dựng nên đại lão sư bí ẩn này.
Rất nhiều người đều đoán già đoán non, người có thể được tổ tiết mục khen đến lên đến trời như vậy, có thể là Cố Tư Nghiệp hay không.
Kết quả ai ngờ từ lúc đó đến nay, chương trình đã phát sóng được ba tập, đại lão sư vẫn không xuất hiện như cũ.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này Cố Tư Nghiệp đang ở nước ngoài, căn bản không có ý định trở về cho các chương trình tạp kỹ.
Vì vậy, tin đồn này đã trở thành sai sự thật, mọi người đều cho rằng đó là ê-kíp chương trình vì nhiệt độ cố ý quay lén.
Nhưng ai biết được, bây giờ Cố Tư Nghiệp thực sự đang ở đây!!!
Một tin tức bùng nổ như vậy, công bố ra ngoài không cần nghĩ cũng biết là lên đầu bản tìm kiếm hot search.
Dù biết trước, Oánh Oánh tâm lý tuy rằng hận không thể đem chuyện này chia sẻ với nhóm tiểu tỷ muội truy tinh cùng cô, nhưng đạo đức nghề nghiệp vẫn khiến cô phải nhịn xuống.
"Nếu đại lão sư thật là anh ấy, kia chẳng phải là về sau thường xuyên đều có thể ngắm? Vậy em có thể có cơ hội xin chữ ký được không?" "
Oánh Oánh đang mơ mộng, thì cửa phòng nghỉ của Lâm Yên Nhiên liền có người gõ vang lên.
"Xin chào, có phải là Yên Nhiên lão sư không?" Người tới thấy Lâm Yên Nhiên sau đó nhẹ nhàng tự giới thiệu bản thân, "Tôi là chuyên viên trang điểm của Cố lão sư, ừm, tôi tới để tạo hình cho anh."
Sau khi biết được ý định của đối phương, Lâm Yên Nhiên vội vàng muốn mời cô vào.
Bất quá đối phương lại uyển chuyển từ chối.
"Chúng tôi có rất nhiều thiết bị, thời gian có chút gấp, hơn nữa việc di chuyển đồ đạc sẽ rắc rối. Yên Nhiên lão sư nếu anh tiện, làm phiền anh có thể đi đến phòng hóa trang bên kia của chúng tôi được không?"
Lâm Yên Nhiên đương nhiên không có ý kiến gì, lập tức liền cùng Oánh Oánh đi qua.
Tới nơi đối phương gọi là phòng hóa trang, Lâm Yên Nhiên mới biết được kỳ thật là phòng nghỉ tư nhân của Cố Tư Nghiệp.
Bất quá đối phương cũng không ở chỗ này, còn thực tri kỷ đem toàn bộ đội tạo hình đều lưu tại trong phòng vì tạo hình cho anh.
Vốn dĩ anh cho rằng Cố Tư Nghiệp chỉ cử một chuyên viên trang điểm giúp mình trang điểm, lại không nghĩ rằng đối phương thế nhưng hào phóng như thế.
Xét cho cùng, ở vị trí kia của đối phương, thật sự không cần phải tận tâm tận lực giúp một cái pháo hôi nghèo túng như anh.
Lâm Yên Nhiên ở trong lòng yên lặng nhận phần nhân tình này, nghĩ về sau nếu có cơ hội nhất định phải đền đáp.
Đội ngũ trang điểm của siêu sao rất chuyên nghiệp, khỏi phải nói đến tốc độ cùng kỹ thuật.
Không bao lâu đã đem tạo hình của Lâm Yên Nhiên làm tốt.
Chuyên viên trang điểm Ming nhẹ nhàng vén phần tóc mái trên trán Lâm Yên Nhiên, vui vẻ nói, "Xong ròi ~"
Oánh Oánh thấy thế, thông minh mang ước ấm tới cho chuyên gia trang điểm, "Các vị lão sư đã vất vả!"
Ming xua xua tay, một bên thưởng thức khuôn mặt xinh đẹp trong gương của Lâm Yên Nhiên, một bên lại có chút đáng tiếc mở miệng,"Hôm nay hơi đột ngột nên không chuẩn bị kỹ, tìm không được sợi dây chuyền thích hợp. Nếu không, cái này nhìn sẽ đẹp hơn. "
Khi đang nói, ánh mắt cô không khỏi lại nhìn lướt qua sợi dây chuyền trắng tinh, càng nhìn càng thấy tiếc nuối.
Tuy nhiên, ngay khi Ming vừa nói xong, có người ở cửa đã cắt ngang tâm trí cô.
"Có gì phải đáng tiếc."
Nam nhân đẩy cửa đi vào, nói chuyện đều mang theo vẻ trang nghiêm cùng ưu nhã.
Lâm Yên Nhiên nhìn thấy Cố Tư Nghiệp đang đi về phía mình qua tấm gương dài nửa người.
Đối phương vừa đi vừa nói thầm gì đó với trợ lý, chẳng mấy chốc mà trợ lý không biết tìm đâu ra một chiếc vòng cổ mới tinh.
Cố Tư Nghiệp đem nó cầm trong tay thưởng thức, sau đó mới chậm rãi hỏi Ming, "Còn cái này thì sao?"
Đôi mắt Ming bắt đầu sáng lên kể từ khi nhìn thấy sợi dây chuyền trên tay Cố Tư Nghiệp, "Đương nhiên là nó rất phù hợp!"
Nói xong cũng không quan tâm lắm, lập tức đoạt lấy sợi dây chuyền từ tay Cố Tư Nghiệp, vui mừng mà giúp Lâm Yên Nhiên đeo lên.
Trước khi sợi dây chuyền chạm vào vùng da giữa cổ Lâm Yên Nhiên, Cố Tư Nghiệp chống tay lên lưng ghế của Lâm Yên Nhiên, cúi đầu khẽ nói với anh "Vòng cổ này là mới tinh, tôi chưa từng đeo bao giờ."
Lâm Yên Nhiên quay mặt sang một bên, ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của người kia, lập tức hiểu ý hắn.
Hắn đang giải thích cho mình, bản thân chưa có mang qua, không cần lo lắng.
Cố Tư Nghiệp danh tiếng ở trong vòng là nhất đỉnh nhất hảo, làm người đối nhân xử thế thực làm người thoải mái, mặc kệ đối phương có địa vị lớn hay nhỏ, ngày thường nếu có thể giúp đều sẽ tận lực giúp, những người tiếp xúc qua người của anh không ngoại lệ đều là khen.
Lâm Yên Nhiên nhìn nhìn sợi dây chuyền trên cổ, liếc mắt một cái liền nhìn ra nó rất đắt tiền.
Anh ở trong lòng âm thầm kinh ngạc đối phương thế nhưng cho mình mượn sợi dây chuyền quý giá như vậy.
Nhưng hiện tại đều đã đeo rồi, nói cái gì nữa, không cần nói liền có vẻ có chút quá mức khiêm tốn, không biết tốt xấu.
Vì thế anh vội vàng nói lời cảm ơn "Cảm ơn anh Cố, tôi sẽ rửa sạch và gửi nó cho anh sau khi kết thúc ghi hình."
"Đều là đồng nghiệp, không thành vấn đề."
Cố Tư Nghiệp cười cười, giơ tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay, động tác không tự chủ mà thả lỏng.
"Còn hơn 10 phút nữa mới bắt đầu ghi hình, đi trước đi?"
Bị cặp mắt đào hoa đa tình và sáng ngời kia nhìn, Lâm Yên Nhiên bị nhìn đến có chút mất tự nhiên, liền gật đầu đáp ứng,"Được."
Anh đứng dậy, đi theo phía sau Cố Tư Nghiệp hướng đến phòng thu âm.
Nhìn bóng lưng người xa lạ ân cần với mình trước mặt, Lâm Yên Nhiên vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào sợi dây chuyền trên xương quai xanh của mình.
Dường như nhiệt độ trong lòng bàn tay của đối phương vẫn còn trên đó.
Nhàn nhạt, lại làm người cảm giác thực dễ chịu.
Tuy nhiên, Lâm Yên Nhiên và Cố Tư Nghiệp không đi cùng nhau xa lắm, bởi vì ngay khi bước vào sảnh sau khi rời khỏi phòng chờ, anh đã nhìn thấy một dãy máy quay và số lượng nhân viên dày đặc.
Tất nhiên, Lâm Yên Nhiên biết những chiếc camera này đương nhiên không phải tới chụp mình, vì thế sau khi cùng Cố Tư Nghiệp nói chuyện, liền lập tức rời đi trước.
Ngay khi Lâm Yên Nhiên rời đi, người đại diện của Cố Tư Nghiệp, Chung Tiêu liền lập tức vọt đến bên người hắn, ở bên tai nói nhỏ.
"Nghe nói vừa rồi cậu đem đoàn đội tạo hình, tất cả đều cho Yên Nhiên mượn?"
Cố Tư Nghiệp ngữ điệu không có gì gợn sóng ừ một tiếng, mí mắt cũng chưa nâng một chút, trực tiếp đi nhanh về phía trước.
Chung Tiêu chạy nhanh đuổi kịp, lại nhỏ giọng nói, "Nhưng Yên Nhiên gần đây danh tiếng không tốt lắm."
Lần này Cố Tư Nghiệp dừng bước chân.
Hắn nâng lên mí mắt lên, liếc nhìn Chung Tiêu một cái, sau đó cười khẽ.
"Chuyện đó có liên quan tới tôi?"
Khi Cố Tư Nghiệp đang nói chuyện, một nhân viên đã đến và nhiệt tình đưa tờ quy trình của ngày hôm nay cho hắn.
Cố Tư Nghiệp nhận lấy, trong khi nhìn xuống, nói với Chung Tiêu, "Giúp một chút cũng không mất gì."
Chung Tiêu nghẹn lời.
Trong lòng tuy nhịn không được chửi thầm, nhưng nghe lời này lại cảm thấy có gì đó không đúng......
Những người khác khả năng sẽ có điều cố kỵ.
Nhưng Cố Tư Nghiệp thì khác, máu không giống nhau, căn bản không sợ gì cả.
Yêu sao? Thích sao? Thích đi!
*
Trước khi tiết mục bắt đầu, nhóm các thực tập sinh dẫn đầu trong trường quay, ngồi vào khu vực ABCDF, dựa theo trình tự cấp bật vị trí trong lần bình chọn trước.
Đối mặt trực tiếp với máy quay trở lại sau một vài ngày, các thực tập sinh đều có vẻ tương đối hưng phấn, bắt đầu suy đoán hôm nay tổ tiết mục sẽ an bài lịch thi đấu mới gì.
Khi đồng hồ đếm ngược của đội kiểm soát hiện trường lên bảng, tất cả ánh đèn trong đại sảnh liền tối sầm xuống, theo sau có một ánh đèn đuổi theo bên cạnh sân khấu.
Người dẫn chương trình mặc bộ vest màu lam giơ micro trên tay, mỉm cười nhìn về phía tất cả thực tập sinh.
"Xin chào, tất cả các thực tập sinh hoan nghênh các bạn một lần nữa đến với sân khấu chính của chúng ta. Một kỳ mới sẽ là một hành trình mới, vì vậy trước khi bước vào phần đánh giá chủ đề của kỳ này, trước dùng màn vỗ tay nhiệt liệt cho mời các lão sư của chúng ta lên sân khấu!"
Lời còn chưa dứt, các thực tập sinh đã hò reo liên tục trong hội trường trình diễn.
"Vu hồ ~~ Hàn Triết Hàn Triết!!"
"Đường Đường nữ thần của tôi!!!"
"Bùi Lạc em yêu anh!!!"
Trong tiếng hò hét nồng nhiệt của các thực tập sinh, người dẫn chương trình đã gọi tên vị lão sư đầu tiên.
"Đầu tiên, chúng ta cho mời, nữ thần Đường ~~ Đường!"
Ánh đèn một lần nữa sáng lên, Đường Đường với kiểu tóc đuôi ngựa hai bên đáng yêu cố ý trang điểm theo phong cách idol, xuất hiện ở trung tâm sân khấu.
Cô ấy ngọt ngào vẫy tay chào các thực tập sinh, nở một nụ cười xinh đẹp, "Đã lâu không gặp mọi người ~"
Đường Đường là ca sĩ thế hệ mới bùng nổ về độ nổi tiếng trong những năm gần đây, mặc kệ là nhân khí hay thực lực, đều bỏ xa những người cùng thế hệ một khoảng lớn. Đừng nhìn bề ngoài cô mềm mại lại đáng yêu, nhưng trong thân thể lại cất giấu sức mạnh bùng nổ, thập phần lợi hại, hoàn toàn là ca sĩ phái thực lực tiêu biểu.
Sau Đường Đường, người dẫn chương trình lại giới thiệu vị lão sư tiếp theo lên sân khấu, Hàn Triết.
Là một trong những ca sĩ rapper hot nhất Trung Quốc trong những năm gần đây, lấy ca từ sâu cay, flow* xảo quyệt nổi danh. Nói rap là dòng nhạc tương đối thích hợp, bởi vậy nhân khí lão sư Hàn Triết trong nhóm lão sư cũng không nằm trong top đầu. Nhưng thực lực siêu mạnh, bất cứ ai chỉ cần là hơi chút hiểu biết về rap, đối vị này thập phần tôn trọng.
(*)Flow trong Rap nôm na có thể hiểu là cách thể hiện nhịp "chảy" của bài nhạc. Ngắt nghỉ hợp lý, sáng tạo, có điểm nhấn để tạo ra một mạch rap liền mạch từ đầu đến cuối, người nghe không cảm thấy hụt hẫng...
Hầu hết mọi người đều có gen mạnh mẽ trong xương cốt, các thực tập sinh cũng không ngoại lệ. Bởi vậy, họ nghiễm nhiên ngưỡng mộ vị ca sĩ rapper thực lực phi phàm như vậy.
Hàn Triết, một thân mặc denim* giản dị và quần rách, không nói gì sau khi xuất hiện, hắn hướng nhóm thực tập sinh phía dưới đài làm một động tác chào tuyệt ngầu, nháy mắt tiếng hoan hô của nhóm thực tập sinh liền nhiệt liệt dị thường.
*denim là loại vải làm nên quần jeans. Ngoài quần jeans, cũng có rất nhiều phụ kiện khác như túi, váy và áo khoác, nhưng không có nghĩa là chúng sẽ mang tên "jeans".
Vị đạo sư thứ ba lên sân khấu là Bùi Lạc, của nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng TOP, hát hay nhảy giỏi, đồng thời cũng là một trong những cẩu liế.m của vai chính vạn nhân mê Tuyên Diệc Hàm ở "Siêu cấp thần tượng" trong lúc thi đấu một đường hộ tống hộ giá Tuyên Diệt Hàm, cuối cùng đưa cậu ta xuất đạo* C vị**.
(*) Xuất đạo/出道 = Debut: Ra mắt công chúng với tư cách nghệ sĩ.
(**) C vị/C位 = Center: Vị trí TT (center) dễ thu hút sự chú ý nhất trong cả đội hình.
Bùi Lạc là thần tượng siêu nổi tiếng, cũng đã từng là thực tập sinh, đương nhiên là sự tồn tại đáng ghen tị và háo hức nhất của mọi thực tập sinh đang cạnh tranh cho vị trí debut. Nhìn đàn anh trên sân khấu mang vạn trượng hào quang, mỗi người bọn họ đều không ngớt tiếng reo hò, vỗ tay cho hắn.
Nhưng mà, các thực tập sinh không biết rằng Bùi Lạc, người tự nhận là tiền bối của họ, trong mắt từ đầu đến cuối lại chỉ có một người.
Bùi Lạc nhìn lướt qua các thực tập sinh, sau khi tìm được vị trí của Tuyên Diệt Hàm, liền đem ánh mắt dán ở khu B.
Trước cái nhìn của Tuyên Diệt Hàm, khi Bùi Lạc đang thực hiện động tác đẹp trai đặc trưng của mình, ngón tay nhẹ nhàng cọ qua môi, giả vờ vô tình thổi một cái hôn gió, sau đó có ý chỉ nói, "C vị chắc sẽ là của cậu, cố lên!"
Khi Bùi Lạc ở trên sân khấu mờ ám chọc chọc bày tỏ tình cảm với Tuyên Diệc Hàm, Lâm Yên Nhiên đã đứng ở rìa sân khấu.
Tiếp theo, đến phiên anh lên sân khấu.
Những cảnh mà các cố vấn trước đó lần lượt xuất hiện, nhiệt độ một cái so một cái càng nóng hơn, đặc biệt là khi tới Bùi Lạc còn cố ý xếp vị trí C mà tất cả các thực tập sinh quan tâm nhất, lúc này dưới đài tiếng hoan hô che trời lấp đất, khiến lỗ tai anh có chút đau.
Ngay thời điểm các thực tập sinh nhiệt tình nhất, giọng người dẫn chương trình lại lần nữa vang lên.
"Kế tiếp, cho mời vị lão sư cuối cùng của chúng ta ——"
"Yên Nhiên!"
Khi từ "Yên Nhiên" thoát ra khỏi miệng người dẫn chương trình, tiếng hoan hô tại hiện trường nhỏ đi rất nhiều.
So với khung cảnh sôi động khi các thực tập sinh nhảy lên phất tay, hò reo và nhảy cẫng lên khi các lão sư bước ra, hiện tại đến phiên Yên Nhiên, phản ứng của mọi người rõ ràng lạnh lùng hơn rất nhiều.
Màn ảnh đảo qua một vòng ở khu tuyển thủ, các thực tập sinh giờ phút này cơ hồ đều lựa chọn ngoan ngoãn ngồi xuống, vỗ tay nhẹ, đầu nghiêng sang một bên trên mặt treo một nụ cười chuyên nghiệp vô cảm.
Thỉnh thoảng, mọi người cũng sẽ phát ra như "wow" "wow" linh tinh, xem như từ thiện vì Lâm Yên Nhiên xây dựng không khí, nhưng lại có vẻ hết sức cố tình, gần như đem hai chữ có lệ viết trên mặt.
Rất ít người có được kỹ năng diễn xuất của diễn viên, dù là cảm xúc thật hay có lệ trước ống kính, nhìn thoáng qua cũng thấy rõ.
Trên thực tế, hầu hết các thực tập sinh tại hiện trường đều không có thù oán với Lâm Yên Nhiên, nhưng dù sao thì ai cũng đã xem sự việc giữa anh và Tuyên Dệt Hàm trong hai tập đầu tiên, mọi người đều tận mắt chứng kiến, rất nhiều người hơi sợ hãi, lo lắng họ gặp một người lão sư như vậy, người xui xẻo tiếp theo có thể hay không là chính mình.
Hơn nữa năng lực của Yên Nhiên căn bản không cùng cấp bậc với những người trước, thậm chí khả năng hát và nhảy của anh còn không bằng rất nhiều thực tập sinh ở đây, cho nên đảm đương vị trí lão sư chấm điểm cho mọi người, có nhiều thực tập sinh trong lòng của họ thật sự không phục.
Màn che kéo ra, đem phản ứng thu hết vào đáy mắt.
Bức màn được kéo ra, Lâm Yên Nhiên có cái nhìn toàn cảnh về phản ứng của người dưới đài.
Trường hợp này kỳ thật anh đã sớm dự đoán rồi, cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc cùng khó chịu.
Xét cho cùng, đối với anh, có thể lạnh lùng, nhưng khí chất và phẩm giá không thể thua.
Lâm Yên Nhiên cong cong khóe môi, mắt hơi cụp lại, sau khi đi đến giữa sân khấu, cười hào phóng với các thực tập sinh trước ống kính, "Chào mọi người, tôi là Yên Nhiên."
Nhưng mà một câu ngắn gọn này của Lâm Yên Nhiên, lại làm toàn trường quay đều ngẩn cả người, cho nên tầm mắt mọi người đều không hẹn mà cùng bị anh hấp dẫn.
Chiếc quần jean đen tôn lên lợi thế đôi chân dài miên man của Lâm Yên Nhiên, cùng với chiếc áo sơ mi họa tiết tối màu đen ở phần thân trên, một set đồ đen hoàn toàn đầy bí ẩn và cao cấp.
Tuy nhiên, điều chắc chắn nhất không phải ở đây, mà là phụ kiện của Lâm Yên Nhiên.
Những sợi tua rua dài điểm xuyến ở phía sau eo, lắc qua lắc lại theo động tác của Lâm Yên Nhiên, vuốt từ eo thon đến mắt cá chân mảnh khảnh của anh, gợi cảm và quyến rũ.
Chiếc vòng cổ màu trắng bạc chói lọi tôn lên làn da trắng như sữa của anh, điểm xuyến phía trên xương quai xanh hình dáng đẹp đẽ, càng thêm một chút thần bí lại vài phần tiên khí trong bí ẩn.
Sân khấu tuyển tú cùng sân khấu bình thường có bất đồng rất lớn, chú trọng nhất chính là cảm giác hình tượng cùng bầu không khí.
Vào lúc này, ánh sáng sân khấu mạnh mẽ chiếu vào Lâm Yên Nhiên, cùng với những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt và vượt trội của anh, bầu không khí ngay lập tức tràn ngập.
Chỉ thấy những ngón tay thon dài trắng nõn của anh nhẹ nhàng vuốt tóc mái đen trước trán, để lộ đôi mắt xinh đẹp lại ngây thơ dưới hàng mi dài.
Cả người cao quý kiêu ngạo, xinh đẹp như được sinh ra để trở thành ánh sáng bắt mắt nhất trên sân khấu..
Các thực tập sinh dưới sân khấu đã choáng váng sau khi nhìn thấy vẻ ngoài của Lâm Yên Nhiên hôm nay.
Chuyên viên trang điểm trước đây của nguyên chủ là thân thích của người đại diện Đinh Duy Khang, kỹ thuật trang điểm không có đã không nói, còn ngại chi tiền vì tạo hình của Yên Nhiên. Kết quả của việc này là sau khi trang điểm, ngược lại đem giá trị nhan sắc chân thật của anh kéo thấp, còn không bằng mặt mộc của anh.
Bởi vậy, tuy rằng các thực tập sinh lúc trước đó đã gặp qua Yên Nhiên không ít lần, nhưng đối phương mỗi lần đều im lặng không nói lời nào, tạo hình cũng rất bình thường không đủ thời thượng, cho nên ấn tượng của mọi người đối với anh cũng gần chính là soái ca giới giải trí mà thôi.
Nhưng trong giới giải trí có quá nhiều mỹ nam, mỹ nữ, tự nhiên không có ai sẽ cảm thấy Yên Nhiên giá trị nhan sắc cao như vậy.
Tuy nhiên, hôm nay cách trang điểm của anh đã được thay đổi, phong cách thời trang thời thượng, cùng với khí chất cao quý và tự tin bẩm sinh đột nhiên lộ ra một cảm giác kinh diễm.
"Tại sao trước đây tôi không để ý hắn đẹp trai như vậy!"
"Cảm giác giống như một người khác, cả hình dáng và khí chất đều đã thay đổi rất nhiều."
Ban đầu, có một vài người thì thầm, sau đó, không biết ai là người dẫn đầu với một tiếng "wow", những câu cảm thán của các thực tập sinh ngay lập tức phát ra từ micro radio.
"Kỳ này Yên nhiên lão sư, quá đẹp trai!!!"
"A!! Mẹ mẹ ơi!! Trái tim của con đã bị trúng đạn!"
"Ét, mẹ tôi ơi!!! Giá trị nhan sắc này thật sự tồn tại sao???"
"Đây là mỹ nhan bạo kích trong truyền thuyết??"
"Wow!!! Wow!!! Wow!!!" Một thực tập sinh thậm chí còn phấn khích đứng lên, "Lão sư hôm nay anh mang giá trị nhan sắc đến để đả kích chúng tôi sao!!!
Các thực tập sinh sôi nổi hơn ngay lập tức phá lên cười, sau đó cũng phụ họa theo, "Kháng nghị kháng nghị, Yên Nhiên lão sư anh làm chúng tôi áp lực thật lớn."
"Đúng vậy đúng vậy, hôm nay lại là một ngày tự ti nữa bởi vì ngoại hình TAT*"
*TAT là một từ thông dụng trên Internet, có dạng tương tự như orz, TAT cũng là một biểu tượng hình ảnh TAT trông giống như đang khóc
"May mà hôm nay tôi trang điểm kỹ càng TAT, nếu không ngược lại còn thê thảm hơn."
Lúc trước cảnh Lâm Yên Nhiên lên sân khấu nhạt hơn cái nhạt là sự thật, nhưng hiện tại sau khi chấn động vì bị mỹ nhan bạo kích cũng là thật sự!
Nhiều thực tập sinh đã hoàn toàn đắm chìm trước mỹ nhan bạo kích của Lâm Yên Nhiên, không thể bình tĩnh lại trong thời gian dài.
Nhưng mà, trong khung cảnh náo nhiệt ở hiện trường, duy độc một chỗ lại an tĩnh dị thường.
Tuyên Diệt Hàm ngồi ở khu B không lên tiếng, hai mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm sợi dây chuyền trên cổ Lâm Yên Nhiên.
Cẩu liế.m số 2 Phương Túc, vẫn luôn ngồi bên cạnh cậu ta, lập tức phát hiện dị thường.
Thấy màn ảnh đảo qua tới, hắn lập tức nhẹ nhàng chạm chạm cổ tay Tuyên Diệc Hàm "Hàm Hàm làm sao vậy?"
Tuyên Diệc Hàm cố ý lộ ra một cái biểu tình tươi cười không có gì.
Nhưng cậu ta càng cười, Phương Túc càng cảm thấy có vấn đề nên vội hỏi: "Làm sao vậy? Sao cậu lại nhìn chằm chằm vào hắn ta?"
Hắn trong miệng Phương Túc, tự nhiên chỉ chính là Lâm Yên Nhiên.
Tuyên Diệc Hàm bị đồng đội truy vấn, lúc này mới uyển chuyển nói, "Cậu có cảm thấy hay không cái vòng cổ kia của Yên Nhiên lão sư có chút quen mắt?"
Sau lời nhắc nhở của Tuyên Diệt Hàm, Phương Túc liền nhìn nhìn cái vòng cổ mà Lâm Yên Nhiên đeo.
"Có chút quen mắt......" Nhìn trong chốc lát, Phương Túc nhìn về phía Tuyên Diệt Hàm giống như cuối cùng đã nghĩ ra điều gì đó, "Tôi nhớ lúc trước cậu cũng có đeo một cái không sai biệt lắm, cũng khá giống cái này."
Tuyên Diệc Hàm gật gật đầu, rồi lại nhìn như lơ đãng sửa đúng lời đối phương: "Không phải rất giống, là kiểu dáng hoàn toàn giống nhau như đúc. Đó là quà sinh nhật mẹ tôi tặng, phiên bản giới hạn toàn cầu......"
Trong ánh mắt khinh ngạc của Phương Túc, Tuyên Diệc Hàm lại cúi đầu lẩm bẩm, biểu tình có chút khổ sở.
"Bất quá hôm nay lại bị tôi không cẩn thận làm mất, vẫn chưa tìm được."
Cậu ta nói chuyện giọng rất nhỏ, nhưng vừa vặn Phương Túc bên cạnh lại có thể nghe được.