Sau Khi Tỏ Tình Với Ảnh Đế, Tôi Nổi Tiếng
Chương 23: Không đúng, làm lại
Thôi Âu Ninh không được tự nhiên nuốt nước bọt "Cái này... Thầy... thầy... Cố?"
Cố Chiết Phong vô cảm nói "Thời gian đến vòng công diễn không còn nhiều, đừng ở đây nói lời vô nghĩa nữa, chuẩn bị luyện tập đi"
Thôi Âu Ninh cúi đầu, nhìn Cố Chiết Phong đang cầm thước trong tay
Cố Chiết Phong, Cố ảnh đế, ngài có thể xem xét mối quan hệ tốt đẹp của chúng ta lúc trước, nhân nhượng một chút có được hay không?
Nếu không thì đuổi đám người kia ra ngoài cũng được, chỉ có hai chúng ta, muốn đánh muốn mắng gì thì tôi cũng tùy ý ngài chơi có được hay không?
Cố Chiết Phong thiết diện vô tư, hoàn toàn mặc kệ ánh mắt cầu xin của Thôi Âu Ninh, không chút nhân nhượng nào nói " Bắt đầu từ đoạn "ánh đèn lóa mắt" nhảy lại một lần đi"
Thôi Âu Ninh ngậm ngùi chấp nhận số mệnh, căn cứ theo chỉ đạo của ngài Cố bắt đầu nhảy, nhảy được một nửa, Cố Chiết Phong đột nhiên nhíu mày.
Thôi Âu Ninh trong lòng hốt hoảng, nhảy loạn một nhịp rồi mất tiết tấu luôn. Thôi Âu Ninh nhìn Cố Chiết Phong nhíu mày càng sâu, nghĩ thầm, thôi xong rồi.
Nhưng may mắn, Cố Chiết Phong lại không động thước chỉ giống như lúc chỉ bảo các thí sính khác mở miệng nói "Không đúng, làm lại"
Thôi Âu Ninh liếc tay anh, thấy anh không có ý giơ tay, nhẹ nhàng thở ra. Lại nghe thấy Cố Chiết Phong nói "Lần này mà làm không tốt, tôi sẽ đánh cậu"
Thôi Âu Ninh: thật xin lỗi, tôi nhất định sẽ nỗ lực thật tốt, mỗi ngày đều tiến về phía trước.
Lần đầu tiên trong đời Thôi Âu Ninh thật lòng tôn sùng vũ đạo, thế mà lại nhảy sai lần nữa.
Sau đó nghe thấy "Bang" một tiếng, Cố Chiết Phong cầm thước đánh vào đùi hắn.
Phòng tập vốn đang ồn ào của đủ thứ âm thanh, bỗng nhiên yên tĩnh lạ thường, mấy thí sinh đang đứng bên cạnh hóng chuyện trong nháy mắt hãi hùng khiếp vía.
WOW! Bọn họ còn đang nghĩ Cố ảnh đế chắc chỉ đang dọa người mà thôi, không ngờ đánh thật nha!
Đành yên lặng thắp cho Thôi Âu Ninh một cây nến.
Bọn họ từ tận đáy lòng bi ai thay cho Thôi Âu Ninh, nhưng Thôi Âu Ninh lại không thấy mất mặc, ngược lại thở dài nhẹ nhõm.
May quá, không phải đánh vào mông.
Chỉ cần không bị đánh mông trước mặt mọi người, chuyện gì cũng có thể thương lượng được.
Cố Chiết Phong nhíu mày nói "Sao chân không cử động?"
Thôi Âu Ninh tâm tình tốt đẹp, ngoan ngoãn nhanh chóng đáp "Tôi làm lại"
Làm lại một lần, lần này là đánh vào tay
"Động tác tay kiểu gì vậy, cậu muốn diễn hoa lan chỉ à?"
Lại một lần, đánh vào cánh tay
"Thả lỏng vai ra, cánh tay không cần nâng cao như thế!"
Tiếp theo, chính là động tác lượn sóng.
Thôi Âu Ninh cao hơn 1m8 cố gắng kiên cường làm thân thể mình mềm mại, nhưng đáng tiếc không thành công.
Cố Chiết Phong hờ hững nói "Không dùng lực ở mông sao?"
Thôi Âu Ninh vừa định đáp "Tôi sẽ cố gắng"
Lại nghe tiếng gió chuẩn bị đánh úp, làm Thôi Âu Ninh có chút khẩn trương không nhịn được mà nhảy dựng lên
Tránh được cái thước chuẩn bị đáp vào mông hắn
Cố Chiết Phong cầm thước trong tay ngưng giữa không trung, rồi nhíu mày.
Cố Chiết Phong vừa chau mày Thôi Âu Ninh lại hoảng hốt, không thể không nhanh chóng giải thích "Tôi không có cố ý, vừa rồi là phản xạ có điều kiện mà thôi...."
Cố Chiết Phong lạnh lùng nói "Đứng yên đi, đừng có lộn xộn"
Thôi Âu Ninh nhắm mắt nhắm miệng, đứng yên bất động
Thôi việc đã đến nước này, muốn đánh thì cứ đánh đi.
Dù sao hắn cũng đánh Cố Chiết Phong nhiều lần, bị đánh lại một lần cũng không sao
Tuy rằng bị đánh mông trước mặt nhiều người như thế có chút mất mặt, máy quay còn đang ghi hình
Nhưng đãi ngộ được Cố ảnh đế đánh mông không phải người bình thường nào cũng được hưởng
Thôi Âu Ninh một bên an ủi chính mình, một bên chờ thước của Cố Chiết Phong.
Cố Chiết Phong khẽ nâng thước, sau đó
Sau đó lên trên vài phân, dừng lại trên eo
"Cả mông và eo đều phải dùng lực, làm lại đi
Thôi Âu Ninh có chút nghi ngờ, không phải muốn đánh mông sao? Hay mình nghĩ nhiều?
Hắn trộm nhìn qua Cố Chiết Phong, đáng tiếc Cố Chiết Phong trước sau như một không biểu hiện gì, cái gì cũng nhìn không ra.
"Chú ý luyện tập đi, chẳng nhẽ cậu muốn kéo chân sau đồng đội sao?"
Tiếp theo, lại tiếp tục tập luyện
Cố Chiết Phong đối với Thôi Âu Ninh đúng là không chút nhân nhượng chút nào.
Đặc biệt chính là đoạn solo của Thôi Âu Ninh, được chỉnh sửa lại, thêm rất nhiều động tác, làm Cố Chiết Phong càng nghiêm khắc hơn.
Chỗ nào mà Thôi Âu Ninh làm không có tốt, Cố Chiết Phong lại dùng thước đánh lên. Cũng không đau lắm, nhưng có đôi khi thường xuyên sai ở một chỗ, Cố Chiết Phong sẽ đánh vào cùng chỗ. Như tay làm sai thì cứ đánh vào cánh tay, chân không đều thì cứ đánh vào chân.
Qua một buổi luyện tập, toàn thân Thôi Âu Ninh từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không bị đánh, ngoại trừ mông
Hình như Cố Chiết Phong cố ý tránh đi chỗ này
Mặc kệ lý do gì, Cố Chiết Phong vẫn cho hắn mặt mũi, hắn cũng cảm kích lắm.
Mà đối với Thôi Âu Ninh mà nói, phương pháp huấn luyện ma quỷ của Cố Chiết Phong cũng khá hiệu quả với hắn.
Lúc hắn mới nhập vào thân thể Thôi Âu Ninh này, đại não không thể điều khiển được thân thể, thường xuyên lệch tông. Thân thể thì có kĩ năng mà đại não thì không thể khống chế, chỉ có thể làm lãng phí tài nguyên tốt.
Mà từ lúc đi theo Cố Chiết Phong luyện tập, ký ức nguyên bản trên thân thể "Thôi Âu Ninh" dần dần được đánh thức, làm hắn cũng học được làm thế nào phát huy lực, làm thế nào khống chế lực, cũng dần dần tiến bộ.
Đương nhiên tiến bộ nhanh như thế cũng phải trả giá khá nhiều.
Bởi vì Thôi Âu Ninh luôn cùng một chỗ làm sai, cho nên Thầy Cố chỉ có thể đánh một chỗ nhiều lần, hơi đau.
Vì thế, nhân lúc Cố Chiết Phong buông tha hắn, đi chỉ dạy những người khác, Thôi Âu Ninh từ phòng huấn luyện trốn ra ngoài đi vệ sinh.
Hắn tùy tiện mở một phòng, ngồi trên nắp bồn cầu, vén nhẹ áo lên xem rồi dứt khoát cởi luôn áo đồng phục ra treo lên móc cửa. Kiểm tra cánh tay, qủa nhiên, vì thường xuyên làm sai mà chỗ bị Cố Chiết Phong đánh nhiều có dấu hiệu sưng đỏ.
Xuống tay cũng tàn nhẫn thật đấy
Năm đó hắn xuống tay có ác như vậy sao?
Hình như.... không có đi?
Thôi Âu Ninh có chút không xác định, hắn nhớ mình không có xuống tay tàn nhẫn như thế. Nhưng chẳng may, khi đó còn nhỏ mà xuống tay không biết nặng nhẹ?
Hắn khi đó có phải nên hỏi thăm Cố Chiết Phong một chút, xem có bị thương hay không?
Chờ chút, không đúng, nếu muốn xem giúp, thì chẳng phải phải xem... chỗ đó?
Đồi núi trập trùng của Cố Chiết Phong lúc mới thành niên trong nháy mắt hiện lên trong đầu hắn, làm hắn theo bản năng bịt kín mũi.
Không được nghĩ nữa, ngươi đã là người trưởng thành rồi, phải có tự chủ mà người trưởng thành nên có.
Thôi Âu Ninh bỏ tay trên mũi, lại ấn ấn vào mấy chỗ đang sưng, muốn dùng đau đớn làm chính mình bình tĩnh lại
Mà lúc này, Thôi Âu Ninh nghe thấy phòng vệ sinh bên cạnh có người đẩy ra đóng lại, lại nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi đi đến.
Có người đến nhà vệ sinh cũng không có gì lạ, Thôi Âu Ninh cũng không để ý.
Nhưng kỳ quái chính là, tiếng bước chân của người nọ lại dừng ngay trước buồng của hắn.
Tiếp theo là tiếng gõ cửa
Thôi Âu Ninh thuận miệng nói "Có người"
Bên ngoài lại có tiếng gõ cửa
Thôi Âu Ninh buông tay, ngồi trong buồng nói vọng ra "Tôi nói trong này có người"
Nhưng ngoài cửa tiếng gõ cửa lại vang lên
Thôi Âu Ninh nhăn mày "Đại ca, tôi nói cậu không nghe thấy sao? Tôi khẳng định với cậu hai gian bên cạnh đều không có ai, vì sao nhất định phải tranh với tôi, bộ cậu mắc lắm hả"
Ngoài cửa không còn tiếng gì nữa.
Thôi Âu Ninh tưởng rằng người kia đã nghĩ thông suốt, kết quả lúc sau, lại có tiếng gõ cửa
Bị quấy rồi nhiều lần như thế, Thôi Âu Ninh bình tĩnh mấy cũng tức giận, dứt khoát đứng lên, mở cửa nói "Sao lại có người có sở thích kì quái như thế, cứ thích cùng người khác cướp bồn cầu là....."
Bên ngoài cửa, là Cố Chiết Phong ngọc thụ lâm phong, mặt lạnh như từ đứng đó.
Thôi Âu Ninh mờ mịt nói nốt chữ cuối ".....sao?"
Cố Chiết Phong hơi nghiêng đầu không nhìn hắn "Tôi với cậu không có cùng mẹ, đừng có mà gọi bừa"
Thôi Âu Ninh: xin lỗi, khiến ngài chê cười rồi.
Phát hiện Cố Chiết Phong đang đứng ngoài cửa, Thôi Âu Ninh như quả bóng xì hơi nói: "Cậu có... có chuyện gì sao?"
Cố Chiết Phong giương mắt, đôi mắt lướt qua thân trên trần trụi của hắn một lượt. Thôi Âu Ninh nhìn theo ánh mắt kia, đều là đàn ông với nhau cả bị nhìn thân trên cũng không sao nhưng tự nhiên hắn lại thấy ngại, theo bản năng dùng tay che ngực, giải thích "Cái này....là do tôi....thấy nóng thôi...."
Ánh mắt Cố Chiết Phong từ ngực chuyển qua chỗ cơ bụng, Thôi Âu Ninh lại theo bản năng che chắn, nhưng nghĩ lại hình như bị xem cơ bụng cũng không có tổn thất gì.
Không đúng, phải nói đều là đàn ông con trai cho dù bị nhìn thấy ngực cũng không sao. Mà thôi, che cũng che rồi, giờ mà thả tay ra thì càng xấu hổ hơn
Nhưng ánh mắt của Cố Chiết Phong lại không nhìn hai chỗ đấy nữa mà dừng lại trên cánh tay Thôi Âu Ninh. Cánh tay phải hắn, vết sưng đỏ ngày càng rõ ràng.
Thôi Âu Ninh nhìn cánh tay sưng đỏ của mình, phản ứng đầu tiên là cố giấu đi, hắn sợ Cố Chiết Phong cảm thấy áy náy.
"Tôi không sao, cũng không đau, chỉ hơi đỏ một chút thôi, lát nữa là hết rồi."
"Đi vào". Đột nhiên Cố Chiết Phong nói
Thôi Âu Ninh lại mất phản ứng: vào đâu cơ?
Cố Chiết Phong đột nhiên mở cửa, sức lực anh cũng không nhỏ, Thôi Âu Ninh bị kéo một cái mà lảo đảo, thả lỏng chốt cửa. Cố Chiết Phong thì một tay đóng cửa, một tay đặt lên vai hắn, sau đấy dùng sức một chút, đem Thôi Âu Ninh đẩy ngồi xuống cái bồn cầu đang đóng nắp.
Bồn cầu yếu ớt chỉ có thể đáng thương khóc thầm
Trong lúc Thôi Âu Ninh còn chưa hiểu Cố Chiết Phong muốn làm gì, thì đã thấy y trực tiếp bước vào phòng vệ sinh, sau đó thuận tay đóng cửa. Sự việc xảy ra quá nhanh, cho nên lúc cửa bị đóng, Thôi Âu Ninh mới phản ứng được chuyện gì đang xảy ra.
Trong nháy mắt, Thôi Âu Ninh cảm giác được hơi thở của Cố Chiết Phong đang bao phủ lên khắp cơ thể mình. Bên trong nhà vệ sinh chật hẹp, ánh mắt người đấy, bóng dáng người đấy đều dừng trên người Thôi Âu Ninh.
"Cố Chiết Phong, anh...."
Thôi Âu Ninh còn chưa nói xong, chỉ nghe được tiếng "lạch cạch" từ đằng sau Cố Chiết Phong truyền đến.
Cố Chiết Phong đã khóa cửa lại rồi.
Thôi Âu Ninh:..............!???
Cố Chiết Phong vô cảm nói "Thời gian đến vòng công diễn không còn nhiều, đừng ở đây nói lời vô nghĩa nữa, chuẩn bị luyện tập đi"
Thôi Âu Ninh cúi đầu, nhìn Cố Chiết Phong đang cầm thước trong tay
Cố Chiết Phong, Cố ảnh đế, ngài có thể xem xét mối quan hệ tốt đẹp của chúng ta lúc trước, nhân nhượng một chút có được hay không?
Nếu không thì đuổi đám người kia ra ngoài cũng được, chỉ có hai chúng ta, muốn đánh muốn mắng gì thì tôi cũng tùy ý ngài chơi có được hay không?
Cố Chiết Phong thiết diện vô tư, hoàn toàn mặc kệ ánh mắt cầu xin của Thôi Âu Ninh, không chút nhân nhượng nào nói " Bắt đầu từ đoạn "ánh đèn lóa mắt" nhảy lại một lần đi"
Thôi Âu Ninh ngậm ngùi chấp nhận số mệnh, căn cứ theo chỉ đạo của ngài Cố bắt đầu nhảy, nhảy được một nửa, Cố Chiết Phong đột nhiên nhíu mày.
Thôi Âu Ninh trong lòng hốt hoảng, nhảy loạn một nhịp rồi mất tiết tấu luôn. Thôi Âu Ninh nhìn Cố Chiết Phong nhíu mày càng sâu, nghĩ thầm, thôi xong rồi.
Nhưng may mắn, Cố Chiết Phong lại không động thước chỉ giống như lúc chỉ bảo các thí sính khác mở miệng nói "Không đúng, làm lại"
Thôi Âu Ninh liếc tay anh, thấy anh không có ý giơ tay, nhẹ nhàng thở ra. Lại nghe thấy Cố Chiết Phong nói "Lần này mà làm không tốt, tôi sẽ đánh cậu"
Thôi Âu Ninh: thật xin lỗi, tôi nhất định sẽ nỗ lực thật tốt, mỗi ngày đều tiến về phía trước.
Lần đầu tiên trong đời Thôi Âu Ninh thật lòng tôn sùng vũ đạo, thế mà lại nhảy sai lần nữa.
Sau đó nghe thấy "Bang" một tiếng, Cố Chiết Phong cầm thước đánh vào đùi hắn.
Phòng tập vốn đang ồn ào của đủ thứ âm thanh, bỗng nhiên yên tĩnh lạ thường, mấy thí sinh đang đứng bên cạnh hóng chuyện trong nháy mắt hãi hùng khiếp vía.
WOW! Bọn họ còn đang nghĩ Cố ảnh đế chắc chỉ đang dọa người mà thôi, không ngờ đánh thật nha!
Đành yên lặng thắp cho Thôi Âu Ninh một cây nến.
Bọn họ từ tận đáy lòng bi ai thay cho Thôi Âu Ninh, nhưng Thôi Âu Ninh lại không thấy mất mặc, ngược lại thở dài nhẹ nhõm.
May quá, không phải đánh vào mông.
Chỉ cần không bị đánh mông trước mặt mọi người, chuyện gì cũng có thể thương lượng được.
Cố Chiết Phong nhíu mày nói "Sao chân không cử động?"
Thôi Âu Ninh tâm tình tốt đẹp, ngoan ngoãn nhanh chóng đáp "Tôi làm lại"
Làm lại một lần, lần này là đánh vào tay
"Động tác tay kiểu gì vậy, cậu muốn diễn hoa lan chỉ à?"
Lại một lần, đánh vào cánh tay
"Thả lỏng vai ra, cánh tay không cần nâng cao như thế!"
Tiếp theo, chính là động tác lượn sóng.
Thôi Âu Ninh cao hơn 1m8 cố gắng kiên cường làm thân thể mình mềm mại, nhưng đáng tiếc không thành công.
Cố Chiết Phong hờ hững nói "Không dùng lực ở mông sao?"
Thôi Âu Ninh vừa định đáp "Tôi sẽ cố gắng"
Lại nghe tiếng gió chuẩn bị đánh úp, làm Thôi Âu Ninh có chút khẩn trương không nhịn được mà nhảy dựng lên
Tránh được cái thước chuẩn bị đáp vào mông hắn
Cố Chiết Phong cầm thước trong tay ngưng giữa không trung, rồi nhíu mày.
Cố Chiết Phong vừa chau mày Thôi Âu Ninh lại hoảng hốt, không thể không nhanh chóng giải thích "Tôi không có cố ý, vừa rồi là phản xạ có điều kiện mà thôi...."
Cố Chiết Phong lạnh lùng nói "Đứng yên đi, đừng có lộn xộn"
Thôi Âu Ninh nhắm mắt nhắm miệng, đứng yên bất động
Thôi việc đã đến nước này, muốn đánh thì cứ đánh đi.
Dù sao hắn cũng đánh Cố Chiết Phong nhiều lần, bị đánh lại một lần cũng không sao
Tuy rằng bị đánh mông trước mặt nhiều người như thế có chút mất mặt, máy quay còn đang ghi hình
Nhưng đãi ngộ được Cố ảnh đế đánh mông không phải người bình thường nào cũng được hưởng
Thôi Âu Ninh một bên an ủi chính mình, một bên chờ thước của Cố Chiết Phong.
Cố Chiết Phong khẽ nâng thước, sau đó
Sau đó lên trên vài phân, dừng lại trên eo
"Cả mông và eo đều phải dùng lực, làm lại đi
Thôi Âu Ninh có chút nghi ngờ, không phải muốn đánh mông sao? Hay mình nghĩ nhiều?
Hắn trộm nhìn qua Cố Chiết Phong, đáng tiếc Cố Chiết Phong trước sau như một không biểu hiện gì, cái gì cũng nhìn không ra.
"Chú ý luyện tập đi, chẳng nhẽ cậu muốn kéo chân sau đồng đội sao?"
Tiếp theo, lại tiếp tục tập luyện
Cố Chiết Phong đối với Thôi Âu Ninh đúng là không chút nhân nhượng chút nào.
Đặc biệt chính là đoạn solo của Thôi Âu Ninh, được chỉnh sửa lại, thêm rất nhiều động tác, làm Cố Chiết Phong càng nghiêm khắc hơn.
Chỗ nào mà Thôi Âu Ninh làm không có tốt, Cố Chiết Phong lại dùng thước đánh lên. Cũng không đau lắm, nhưng có đôi khi thường xuyên sai ở một chỗ, Cố Chiết Phong sẽ đánh vào cùng chỗ. Như tay làm sai thì cứ đánh vào cánh tay, chân không đều thì cứ đánh vào chân.
Qua một buổi luyện tập, toàn thân Thôi Âu Ninh từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không bị đánh, ngoại trừ mông
Hình như Cố Chiết Phong cố ý tránh đi chỗ này
Mặc kệ lý do gì, Cố Chiết Phong vẫn cho hắn mặt mũi, hắn cũng cảm kích lắm.
Mà đối với Thôi Âu Ninh mà nói, phương pháp huấn luyện ma quỷ của Cố Chiết Phong cũng khá hiệu quả với hắn.
Lúc hắn mới nhập vào thân thể Thôi Âu Ninh này, đại não không thể điều khiển được thân thể, thường xuyên lệch tông. Thân thể thì có kĩ năng mà đại não thì không thể khống chế, chỉ có thể làm lãng phí tài nguyên tốt.
Mà từ lúc đi theo Cố Chiết Phong luyện tập, ký ức nguyên bản trên thân thể "Thôi Âu Ninh" dần dần được đánh thức, làm hắn cũng học được làm thế nào phát huy lực, làm thế nào khống chế lực, cũng dần dần tiến bộ.
Đương nhiên tiến bộ nhanh như thế cũng phải trả giá khá nhiều.
Bởi vì Thôi Âu Ninh luôn cùng một chỗ làm sai, cho nên Thầy Cố chỉ có thể đánh một chỗ nhiều lần, hơi đau.
Vì thế, nhân lúc Cố Chiết Phong buông tha hắn, đi chỉ dạy những người khác, Thôi Âu Ninh từ phòng huấn luyện trốn ra ngoài đi vệ sinh.
Hắn tùy tiện mở một phòng, ngồi trên nắp bồn cầu, vén nhẹ áo lên xem rồi dứt khoát cởi luôn áo đồng phục ra treo lên móc cửa. Kiểm tra cánh tay, qủa nhiên, vì thường xuyên làm sai mà chỗ bị Cố Chiết Phong đánh nhiều có dấu hiệu sưng đỏ.
Xuống tay cũng tàn nhẫn thật đấy
Năm đó hắn xuống tay có ác như vậy sao?
Hình như.... không có đi?
Thôi Âu Ninh có chút không xác định, hắn nhớ mình không có xuống tay tàn nhẫn như thế. Nhưng chẳng may, khi đó còn nhỏ mà xuống tay không biết nặng nhẹ?
Hắn khi đó có phải nên hỏi thăm Cố Chiết Phong một chút, xem có bị thương hay không?
Chờ chút, không đúng, nếu muốn xem giúp, thì chẳng phải phải xem... chỗ đó?
Đồi núi trập trùng của Cố Chiết Phong lúc mới thành niên trong nháy mắt hiện lên trong đầu hắn, làm hắn theo bản năng bịt kín mũi.
Không được nghĩ nữa, ngươi đã là người trưởng thành rồi, phải có tự chủ mà người trưởng thành nên có.
Thôi Âu Ninh bỏ tay trên mũi, lại ấn ấn vào mấy chỗ đang sưng, muốn dùng đau đớn làm chính mình bình tĩnh lại
Mà lúc này, Thôi Âu Ninh nghe thấy phòng vệ sinh bên cạnh có người đẩy ra đóng lại, lại nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi đi đến.
Có người đến nhà vệ sinh cũng không có gì lạ, Thôi Âu Ninh cũng không để ý.
Nhưng kỳ quái chính là, tiếng bước chân của người nọ lại dừng ngay trước buồng của hắn.
Tiếp theo là tiếng gõ cửa
Thôi Âu Ninh thuận miệng nói "Có người"
Bên ngoài lại có tiếng gõ cửa
Thôi Âu Ninh buông tay, ngồi trong buồng nói vọng ra "Tôi nói trong này có người"
Nhưng ngoài cửa tiếng gõ cửa lại vang lên
Thôi Âu Ninh nhăn mày "Đại ca, tôi nói cậu không nghe thấy sao? Tôi khẳng định với cậu hai gian bên cạnh đều không có ai, vì sao nhất định phải tranh với tôi, bộ cậu mắc lắm hả"
Ngoài cửa không còn tiếng gì nữa.
Thôi Âu Ninh tưởng rằng người kia đã nghĩ thông suốt, kết quả lúc sau, lại có tiếng gõ cửa
Bị quấy rồi nhiều lần như thế, Thôi Âu Ninh bình tĩnh mấy cũng tức giận, dứt khoát đứng lên, mở cửa nói "Sao lại có người có sở thích kì quái như thế, cứ thích cùng người khác cướp bồn cầu là....."
Bên ngoài cửa, là Cố Chiết Phong ngọc thụ lâm phong, mặt lạnh như từ đứng đó.
Thôi Âu Ninh mờ mịt nói nốt chữ cuối ".....sao?"
Cố Chiết Phong hơi nghiêng đầu không nhìn hắn "Tôi với cậu không có cùng mẹ, đừng có mà gọi bừa"
Thôi Âu Ninh: xin lỗi, khiến ngài chê cười rồi.
Phát hiện Cố Chiết Phong đang đứng ngoài cửa, Thôi Âu Ninh như quả bóng xì hơi nói: "Cậu có... có chuyện gì sao?"
Cố Chiết Phong giương mắt, đôi mắt lướt qua thân trên trần trụi của hắn một lượt. Thôi Âu Ninh nhìn theo ánh mắt kia, đều là đàn ông với nhau cả bị nhìn thân trên cũng không sao nhưng tự nhiên hắn lại thấy ngại, theo bản năng dùng tay che ngực, giải thích "Cái này....là do tôi....thấy nóng thôi...."
Ánh mắt Cố Chiết Phong từ ngực chuyển qua chỗ cơ bụng, Thôi Âu Ninh lại theo bản năng che chắn, nhưng nghĩ lại hình như bị xem cơ bụng cũng không có tổn thất gì.
Không đúng, phải nói đều là đàn ông con trai cho dù bị nhìn thấy ngực cũng không sao. Mà thôi, che cũng che rồi, giờ mà thả tay ra thì càng xấu hổ hơn
Nhưng ánh mắt của Cố Chiết Phong lại không nhìn hai chỗ đấy nữa mà dừng lại trên cánh tay Thôi Âu Ninh. Cánh tay phải hắn, vết sưng đỏ ngày càng rõ ràng.
Thôi Âu Ninh nhìn cánh tay sưng đỏ của mình, phản ứng đầu tiên là cố giấu đi, hắn sợ Cố Chiết Phong cảm thấy áy náy.
"Tôi không sao, cũng không đau, chỉ hơi đỏ một chút thôi, lát nữa là hết rồi."
"Đi vào". Đột nhiên Cố Chiết Phong nói
Thôi Âu Ninh lại mất phản ứng: vào đâu cơ?
Cố Chiết Phong đột nhiên mở cửa, sức lực anh cũng không nhỏ, Thôi Âu Ninh bị kéo một cái mà lảo đảo, thả lỏng chốt cửa. Cố Chiết Phong thì một tay đóng cửa, một tay đặt lên vai hắn, sau đấy dùng sức một chút, đem Thôi Âu Ninh đẩy ngồi xuống cái bồn cầu đang đóng nắp.
Bồn cầu yếu ớt chỉ có thể đáng thương khóc thầm
Trong lúc Thôi Âu Ninh còn chưa hiểu Cố Chiết Phong muốn làm gì, thì đã thấy y trực tiếp bước vào phòng vệ sinh, sau đó thuận tay đóng cửa. Sự việc xảy ra quá nhanh, cho nên lúc cửa bị đóng, Thôi Âu Ninh mới phản ứng được chuyện gì đang xảy ra.
Trong nháy mắt, Thôi Âu Ninh cảm giác được hơi thở của Cố Chiết Phong đang bao phủ lên khắp cơ thể mình. Bên trong nhà vệ sinh chật hẹp, ánh mắt người đấy, bóng dáng người đấy đều dừng trên người Thôi Âu Ninh.
"Cố Chiết Phong, anh...."
Thôi Âu Ninh còn chưa nói xong, chỉ nghe được tiếng "lạch cạch" từ đằng sau Cố Chiết Phong truyền đến.
Cố Chiết Phong đã khóa cửa lại rồi.
Thôi Âu Ninh:..............!???