Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận
Chương 38: Tài năng dần hé lộ
Nhóm bốn người Nhan Hạ đến một hộ dân đã hẹn trước để phụ ép dầu sơn trà theo cách truyền thống.
Rất nhiều khán giả livestream lần đầu thấy quy trình ép dầu kiểu này.
Nhan Hạ và Ân Vi Vi thì phụ hấp bột trà.
Còn Tô Cẩm với Thời Hi Diễn thì giúp đỡ làm thành từng bánh.
Sau đó hai người lần lượt giúp nhau đẩy cần gạt đập vào cột đỡ, giống như đánh chuông vậy.
Nhất thời, dù ngôi sao hay khán giả đều cảm thấy rất thú vị.
Chủ nhà Thạch Lão Tứ vừa làm vừa tán gẫu với bốn người bọn họ.
Tô Cẩm hỏi:
“Dầu sơn trà của mọi người bán chạy không?”
Thạch Lão Tứ cười đáp:
“Cũng tàm tạm, bọn tôi sẽ mang ra thị trấn bán, kiếm chút tiền công ấy mà.”
Ông lại hỏi:
“Thế mọi người đã từng ăn dầu trà chưa? Có biết lợi ích của nó không?”
Ba người Tô Cảm lắc đầu trả lời.
“Chưa ạ, bọn cháu cũng không rõ lắm.”
Nhan Hạ bèn nói:
“Dầu trà có hương vị tinh khiết, chứa rất nhiều dưỡng chất, còn được gọi là dầu ô-liu phương Đông.”
Kế đó cô còn giải thích cách dùng và mùi vị của dầu trà khi dùng để làm salad, chiên, xào, nướng và nấu canh.
Sau đó cô còn nói:
“Ngoại trừ để ăn thì dầu trà còn có tác dụng dưỡng ẩm cho da, bảo vệ và chăm sóc tóc, giảm cân, xoá nếp nhăn, làm sáng da nữa.”
Sâm xinh đẹp
Thạch Lão Tứ ngây người cười nói:
“Cô Nhan hiểu biết nhiều thật, dầu trà quả thật là đồ tốt.”
Ông không ngờ minh tinh này lại am hiểu về dầu trà như thế.
Ân Vi Vi thì rất quan tâm đến công dụng khác của dầu trà.
“Dầu trà này còn có thể dưỡng tóc và chăm sóc da sao?”
Nhan Hạ đáp:
“Được chứ, dầu trà rất tốt cho tóc, có thể...”
Cô liệt kê thêm vài cách sử dụng dầu trà dại để dưỡng tóc và hiệu quả của chúng.
“Cũng có thể tinh chế dầu trà thành tinh dầu dưỡng da, hay son môi nữa.”
Thạch Lão Tứ cười bảo:
“Đúng là chỗ chúng tôi dùng dầu trà để chăm sóc tóc và dưỡng da.”
Lại hỏi Nhan Hạ:
“Nhưng bọn tôi chưa làm son môi bao giờ, việc này có khó không?”
Nhan Hạ đáp:
“Không khó đâu, chỉ cần dầu trà, sáp ong với vitamin thì có thể làm ra. Hơn nữa, son môi làm từ dầu trà không chỉ dưỡng ẩm còn an toàn, trẻ em và phụ nữ mang thai đều dùng được.”
Cô gợi ý cho Thạch Lão Tứ.
“Tôi thấy chỗ mọi người có nhiều vùng lớn trồng cây sơn trà dại, cũng có vài nhà làm dầu trà. Không ấy thử làm tinh dầu và son môi từ dầu trà rồi bán trực tuyến xem. Những sản phẩm tự nhiên không chứa hoá chất rất được ưa chuộng đấy.”
Thạch Lão Tứ cười khổ.
“Trước đây bọn tôi cũng thử bán dầu trà online rồi nhưng ít người mua quá. Mọi người đều chọn thương hiệu nổi tiếng, cho nên bọn tôi đành bán rẻ cho bên thương lái.”
Nhan Hạ ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
“Vậy thì mọi người có thể bán qua livestream. Nếu livestream quá trình ép dầu, tinh chế tinh dầu và làm son môi, khán giả sẽ thấy không có hoá chất lại sạch sẽ, an toàn, chắc chắn sẽ có người mua thôi.”
Thạch Lão Tứ mắt sáng lên.
“Cách này hay đấy. Chúng tôi nhất định sẽ làm sạch sẽ, vệ sinh.”
Nhan Hạ hỏi tiếp:
“Làm son môi cần có sáp ong, thôn này có người nuôi ong à?”
Thạch Lão Tứ gật đầu cười.
“Có chứ, có mấy hộ nuôi ong, đều là mật ong nguyên chất cả. Mấy thôn quanh đây cũng có người nuôi ong nên không thiếu sáp ong. Chẳng qua chúng tôi không biết cách tinh chế tinh dầu và làm son môi.”
Nhan Hạ trả lời.
“Tôi biết làm, tôi sẽ dạy cho mọi người.”
Cô lại nhắc nhở:
“Nhưng điều kiện tiên quyết là mọi người phải làm thủ tục nhận giấy phép sản xuất hợp pháp mới được.”
Thạch Lão Tứ gật đầu.
“Được.”
Đạo diễn Tần không ngờ Nhan Hạ còn biết làm những thứ này.
Quan trọng là chuyện này cũng có lợi cho chương trình của họ. Giúp đỡ dân địa phương phát triển là một chuyện tích cực.
Cho nên đạo diễn lên tiếng:
“Mọi người có thể tận dụng buổi livestream của chương trình chúng tôi để quảng bá sản phẩm. Đến lúc đó nhà đài sẽ cung cấp liên kết đến phòng livestream của mọi người. Những khán giả quan tâm có thể vào đấy để mua hàng. Tất nhiên không được làm giả sản phẩm. Nếu mọi người muốn làm, trừ việc xin giấy phép ra thì tổ chương trình bọn tôi sẽ phải thảo luận với bí thư chi bộ của thôn để họ giám sát quá trình làm việc.”
Nếu quảng cáo qua chương trình và livestream bán hàng, nhất định không thể có hàng kém chất lượng lẫn vào.
Thạch Lão Tứ hào hứng nói:
“Thôn chúng tôi toàn người thật thà, nếu có thể làm thì chắc chắn sẽ không làm giả đâu. Hơn nữa, theo như cô Nhan nói, chúng tôi có thể để khán giả livestream giám sát bất cứ lúc nào.”
Ông từng nghe thằng con làm việc bên ngoài nhắc đến việc các hộ nông dân bán hàng livestream rồi. Có người trong thôn từng thử, nhưng suốt nhiều tháng trời chẳng có ai mua nên phải từ bỏ.
Bây giờ có chương trình quảng cáo giúp họ, đây là một cơ hội rất tốt.
Ông không kìm được sự kích động, gọi điện cho bí thư thôn đến để bàn bạc.
Bí thư thôn nghe xong cũng rất vui và hào hứng. Ông luôn tìm cách giúp dân làng tăng thu nhập, nhưng chỗ này không có gì thu hút người khác, chẳng dễ gì tìm được đường làm giàu cả.
Tuy dầu trà là đặc sản, ủy ban cũng từng phụ bán nhưng giá cả vẫn thấp.
Bí thư thôn nhanh chóng đến nhà Thạch Lão Tứ.
Nhan Hạ lặp lại những lời khi nãy của mình.
Nghe xong, bí thư hoàn toàn ủng hộ.
“Ý này rất hay, ủy ban bọn tôi nhất định sẽ giám sát và hỗ trợ thôn dân làm thủ tục xin giấy phép.”
Nhan Hạ tiếp tục gợi ý:
“Không chỉ tinh dầu dầu trà và son môi, mà những sản phẩm khác trong thôn cũng có thể bán qua livestream. Mọi người có thể mở một phòng livestream nông sản của thôn. Những sản phẩm nông sản có chất lượng đều có thể bán trên đó. Ví dụ như quả đào giòn ngọt của thầy Lâm, ngon hơn đào ở thành phố rất nhiều.”
“Ngay cả gạo trong thôn cũng thế, do ít dùng phân hóa học nên tôi thấy rất ngon. Chưa kể thịt khô, lạp xưởng tự làm, mật ong rừng đều bán được. Cả thôn có thể họp lại rồi chọn một hay hai người để làm livestream. Đưa khán giả tham gia quy trình sản xuất, cũng khiến người ta yên tâm hơn. Đến lúc đó, nhà nào đã bán thứ gì chia phần trăm cho người livestream là được.”
Tuy hiện giờ livestream bán nông sản khá phổ biến nhưng sẽ rất khó khăn khi mới bắt đầu.
Việc quảng bá kém cộng thêm sự cạnh tranh lớn rất dễ khiến việc này thất bại, nhưng chẳng phải hiện tại có lượng người xem từ chương trình à.
Số người này có thể chuyển thành khách hàng có sẵn cho livestream bán hàng của thôn.
Chỉ cần đảm bảo chất lượng, hàng nông sản chuẩn chỉ, giá cả hợp lý, không có vấn đề gì thì việc kinh doanh sẽ khấm khá lên.
Chắc hẳn bí thư thôn cũng nhận ra điều này.
“Trong thôn không thiếu nông sản, chẳng qua trước đây khó bán ra ngoài. Nếu livestream có thể bán được thì đời sống bà con sẽ được cải thiện hơn nhiều.”
Ông bắt tay cảm ơn mấy người Nhan Hạ.
“Thật sự cảm ơn mọi người đã nghĩ ra cách giúp thôn dân chúng tôi phát triển.”
Ông là người thông minh, hiểu rõ Nhan Hạ và đạo diễn đang giúp họ tận dụng lượng khán giả của chương trình để bán hàng. Nếu không nắm bắt cơ hội thì thật lãng phí.
Giữa trưa, cả nhà Thạch Lão Tứ tiếp đón bốn người rất nhiệt tình.
Mà tổ chương trình cũng đã mua vitamin và các dụng cụ cần thiết để làm son môi, tinh chế tinh dầu.
Bí thư thôn thì đến hộ nuôi ong trong thôn để xin sáp ong.
Chiều hôm đó, Nhan Hạ đã hướng dẫn cả nhà Thạch Lão Tứ thêm vài hộ biết cách ép dầu khác với khán giả trong livestream cách làm son môi, tinh chế tinh dầu dưỡng da chăm sóc tóc.
Rất nhiều khán giả livestream lần đầu thấy quy trình ép dầu kiểu này.
Nhan Hạ và Ân Vi Vi thì phụ hấp bột trà.
Còn Tô Cẩm với Thời Hi Diễn thì giúp đỡ làm thành từng bánh.
Sau đó hai người lần lượt giúp nhau đẩy cần gạt đập vào cột đỡ, giống như đánh chuông vậy.
Nhất thời, dù ngôi sao hay khán giả đều cảm thấy rất thú vị.
Chủ nhà Thạch Lão Tứ vừa làm vừa tán gẫu với bốn người bọn họ.
Tô Cẩm hỏi:
“Dầu sơn trà của mọi người bán chạy không?”
Thạch Lão Tứ cười đáp:
“Cũng tàm tạm, bọn tôi sẽ mang ra thị trấn bán, kiếm chút tiền công ấy mà.”
Ông lại hỏi:
“Thế mọi người đã từng ăn dầu trà chưa? Có biết lợi ích của nó không?”
Ba người Tô Cảm lắc đầu trả lời.
“Chưa ạ, bọn cháu cũng không rõ lắm.”
Nhan Hạ bèn nói:
“Dầu trà có hương vị tinh khiết, chứa rất nhiều dưỡng chất, còn được gọi là dầu ô-liu phương Đông.”
Kế đó cô còn giải thích cách dùng và mùi vị của dầu trà khi dùng để làm salad, chiên, xào, nướng và nấu canh.
Sau đó cô còn nói:
“Ngoại trừ để ăn thì dầu trà còn có tác dụng dưỡng ẩm cho da, bảo vệ và chăm sóc tóc, giảm cân, xoá nếp nhăn, làm sáng da nữa.”
Sâm xinh đẹp
Thạch Lão Tứ ngây người cười nói:
“Cô Nhan hiểu biết nhiều thật, dầu trà quả thật là đồ tốt.”
Ông không ngờ minh tinh này lại am hiểu về dầu trà như thế.
Ân Vi Vi thì rất quan tâm đến công dụng khác của dầu trà.
“Dầu trà này còn có thể dưỡng tóc và chăm sóc da sao?”
Nhan Hạ đáp:
“Được chứ, dầu trà rất tốt cho tóc, có thể...”
Cô liệt kê thêm vài cách sử dụng dầu trà dại để dưỡng tóc và hiệu quả của chúng.
“Cũng có thể tinh chế dầu trà thành tinh dầu dưỡng da, hay son môi nữa.”
Thạch Lão Tứ cười bảo:
“Đúng là chỗ chúng tôi dùng dầu trà để chăm sóc tóc và dưỡng da.”
Lại hỏi Nhan Hạ:
“Nhưng bọn tôi chưa làm son môi bao giờ, việc này có khó không?”
Nhan Hạ đáp:
“Không khó đâu, chỉ cần dầu trà, sáp ong với vitamin thì có thể làm ra. Hơn nữa, son môi làm từ dầu trà không chỉ dưỡng ẩm còn an toàn, trẻ em và phụ nữ mang thai đều dùng được.”
Cô gợi ý cho Thạch Lão Tứ.
“Tôi thấy chỗ mọi người có nhiều vùng lớn trồng cây sơn trà dại, cũng có vài nhà làm dầu trà. Không ấy thử làm tinh dầu và son môi từ dầu trà rồi bán trực tuyến xem. Những sản phẩm tự nhiên không chứa hoá chất rất được ưa chuộng đấy.”
Thạch Lão Tứ cười khổ.
“Trước đây bọn tôi cũng thử bán dầu trà online rồi nhưng ít người mua quá. Mọi người đều chọn thương hiệu nổi tiếng, cho nên bọn tôi đành bán rẻ cho bên thương lái.”
Nhan Hạ ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
“Vậy thì mọi người có thể bán qua livestream. Nếu livestream quá trình ép dầu, tinh chế tinh dầu và làm son môi, khán giả sẽ thấy không có hoá chất lại sạch sẽ, an toàn, chắc chắn sẽ có người mua thôi.”
Thạch Lão Tứ mắt sáng lên.
“Cách này hay đấy. Chúng tôi nhất định sẽ làm sạch sẽ, vệ sinh.”
Nhan Hạ hỏi tiếp:
“Làm son môi cần có sáp ong, thôn này có người nuôi ong à?”
Thạch Lão Tứ gật đầu cười.
“Có chứ, có mấy hộ nuôi ong, đều là mật ong nguyên chất cả. Mấy thôn quanh đây cũng có người nuôi ong nên không thiếu sáp ong. Chẳng qua chúng tôi không biết cách tinh chế tinh dầu và làm son môi.”
Nhan Hạ trả lời.
“Tôi biết làm, tôi sẽ dạy cho mọi người.”
Cô lại nhắc nhở:
“Nhưng điều kiện tiên quyết là mọi người phải làm thủ tục nhận giấy phép sản xuất hợp pháp mới được.”
Thạch Lão Tứ gật đầu.
“Được.”
Đạo diễn Tần không ngờ Nhan Hạ còn biết làm những thứ này.
Quan trọng là chuyện này cũng có lợi cho chương trình của họ. Giúp đỡ dân địa phương phát triển là một chuyện tích cực.
Cho nên đạo diễn lên tiếng:
“Mọi người có thể tận dụng buổi livestream của chương trình chúng tôi để quảng bá sản phẩm. Đến lúc đó nhà đài sẽ cung cấp liên kết đến phòng livestream của mọi người. Những khán giả quan tâm có thể vào đấy để mua hàng. Tất nhiên không được làm giả sản phẩm. Nếu mọi người muốn làm, trừ việc xin giấy phép ra thì tổ chương trình bọn tôi sẽ phải thảo luận với bí thư chi bộ của thôn để họ giám sát quá trình làm việc.”
Nếu quảng cáo qua chương trình và livestream bán hàng, nhất định không thể có hàng kém chất lượng lẫn vào.
Thạch Lão Tứ hào hứng nói:
“Thôn chúng tôi toàn người thật thà, nếu có thể làm thì chắc chắn sẽ không làm giả đâu. Hơn nữa, theo như cô Nhan nói, chúng tôi có thể để khán giả livestream giám sát bất cứ lúc nào.”
Ông từng nghe thằng con làm việc bên ngoài nhắc đến việc các hộ nông dân bán hàng livestream rồi. Có người trong thôn từng thử, nhưng suốt nhiều tháng trời chẳng có ai mua nên phải từ bỏ.
Bây giờ có chương trình quảng cáo giúp họ, đây là một cơ hội rất tốt.
Ông không kìm được sự kích động, gọi điện cho bí thư thôn đến để bàn bạc.
Bí thư thôn nghe xong cũng rất vui và hào hứng. Ông luôn tìm cách giúp dân làng tăng thu nhập, nhưng chỗ này không có gì thu hút người khác, chẳng dễ gì tìm được đường làm giàu cả.
Tuy dầu trà là đặc sản, ủy ban cũng từng phụ bán nhưng giá cả vẫn thấp.
Bí thư thôn nhanh chóng đến nhà Thạch Lão Tứ.
Nhan Hạ lặp lại những lời khi nãy của mình.
Nghe xong, bí thư hoàn toàn ủng hộ.
“Ý này rất hay, ủy ban bọn tôi nhất định sẽ giám sát và hỗ trợ thôn dân làm thủ tục xin giấy phép.”
Nhan Hạ tiếp tục gợi ý:
“Không chỉ tinh dầu dầu trà và son môi, mà những sản phẩm khác trong thôn cũng có thể bán qua livestream. Mọi người có thể mở một phòng livestream nông sản của thôn. Những sản phẩm nông sản có chất lượng đều có thể bán trên đó. Ví dụ như quả đào giòn ngọt của thầy Lâm, ngon hơn đào ở thành phố rất nhiều.”
“Ngay cả gạo trong thôn cũng thế, do ít dùng phân hóa học nên tôi thấy rất ngon. Chưa kể thịt khô, lạp xưởng tự làm, mật ong rừng đều bán được. Cả thôn có thể họp lại rồi chọn một hay hai người để làm livestream. Đưa khán giả tham gia quy trình sản xuất, cũng khiến người ta yên tâm hơn. Đến lúc đó, nhà nào đã bán thứ gì chia phần trăm cho người livestream là được.”
Tuy hiện giờ livestream bán nông sản khá phổ biến nhưng sẽ rất khó khăn khi mới bắt đầu.
Việc quảng bá kém cộng thêm sự cạnh tranh lớn rất dễ khiến việc này thất bại, nhưng chẳng phải hiện tại có lượng người xem từ chương trình à.
Số người này có thể chuyển thành khách hàng có sẵn cho livestream bán hàng của thôn.
Chỉ cần đảm bảo chất lượng, hàng nông sản chuẩn chỉ, giá cả hợp lý, không có vấn đề gì thì việc kinh doanh sẽ khấm khá lên.
Chắc hẳn bí thư thôn cũng nhận ra điều này.
“Trong thôn không thiếu nông sản, chẳng qua trước đây khó bán ra ngoài. Nếu livestream có thể bán được thì đời sống bà con sẽ được cải thiện hơn nhiều.”
Ông bắt tay cảm ơn mấy người Nhan Hạ.
“Thật sự cảm ơn mọi người đã nghĩ ra cách giúp thôn dân chúng tôi phát triển.”
Ông là người thông minh, hiểu rõ Nhan Hạ và đạo diễn đang giúp họ tận dụng lượng khán giả của chương trình để bán hàng. Nếu không nắm bắt cơ hội thì thật lãng phí.
Giữa trưa, cả nhà Thạch Lão Tứ tiếp đón bốn người rất nhiệt tình.
Mà tổ chương trình cũng đã mua vitamin và các dụng cụ cần thiết để làm son môi, tinh chế tinh dầu.
Bí thư thôn thì đến hộ nuôi ong trong thôn để xin sáp ong.
Chiều hôm đó, Nhan Hạ đã hướng dẫn cả nhà Thạch Lão Tứ thêm vài hộ biết cách ép dầu khác với khán giả trong livestream cách làm son môi, tinh chế tinh dầu dưỡng da chăm sóc tóc.