Sau Khi Sống Lại, Các Anh Hối Hận Rồi
Chương 55: Mai phục
Vì tổ chức lần đi tú này, một nhà tam thúc có thể nói là đem hết tiền bạc trong nhà đều dùng tới, không chỉ riêng như thế, lần trước Liễu gia trả lại Khương Ấu An ba ngàn lượng, nàng cũng lấy ra một nửa để chuẩn bị cho việc đi tú.
Lúc này rút lui, cũng không phải phong cách làm việc của Khương Ấu An.
Cũng phải nói, khi La thị cùng Khương Dương tới nơi dựng tú đài, cũng hơi sửng sốt.
So với Mộ gia tùy ý dựng tú đài, tú đài của bọn họ chuẩn bị thập phần cẩn thận.
Hiện trường hiệu quả Khương Ấu An còn tính vừa lòng.
Các cô nương vào vị trí, Khương Ấu An tìm người chế tạo một tấm ván gỗ rất lớn, đứng sừng sững ở vị trí chính giữa, ở bên trong làm một cái cửa, để các cô nương lên sân khấu.
Trên tấm ván gỗ kia dán đầy tranh thủy mặc, hình thành một bức tranh núi sông thật lớn, so với nàng tưởng tượng còn muốn hoàn mỹ hơn, chỉ là nhìn đến liền cảm giác được một cỗ khí thế bàng bạc nghênh diện đánh tới.
Chỉ là đối với bức họa, Khương Ấu An liền đầu tư gần năm trămg lượng bạc, giá cả này còn không tính cao, nàng chủ yếu tìm cũng không phải những lão họa sư thâm niên, mà là phí tinh lực ở trong đám họa sư trẻ tuổi tìm ra những họa sư có tiềm lực vẽ ra.
Sự thật chứng minh, nàng vẫn là thật tinh mắt.
Chiều dài tú đài hiện tại bọn họ dựng tuy so ra vẫn kém hiện đại, nhưng cũng không tính ngắn, Khương Ấu An còn để Khương Phong Văn đi mua rất nhiều bồn hoa bày biện ở hai bên tú đài, phần lớn đều là hoa tươi đang thịnh hành mùa thu.
Tú đài đã dựng xong, cũng hấp dẫn một ít bá tánh tiến đến nghỉ chân vây xem.
“Nhà Khương Phong Văn muốn làm cái gì vậy? Dựng đài lớn như vậy?”
“Muốn làm tú đài a!”
“Tú đài là cái gì a?”
“Vừa rồi ngươi chính là không đi xem Mộ gia làm tú đài, chính là để những cô nương mặc vào quần áo mới trong tiệm của bọn họ ở phía trên đi tới đi lui, bất quá nói đi cũng phải nói lại, tú đài của Mộ gia so với tú đài của Khương gia, thật quá đơn sơ.”
“Ta là không đi xem qua tú đài của Mộ gia, bất quá Khương gia chuẩn bị tú đài này xác thật đẹp, cũng phí không ít tiền bạc đi……”
“Bức họa kia vẽ ý cảnh đều ra tới, có thể vẽ ra được bức họa như vậy, tất nhiên là một lão họa sư….Tấm tắc, Khương gia thật đúng là bỏ vốn a! Còn đừng nói, đã gợi lên hứng thú của ta….”
Một người khác đi lên trước, chế nhạo nói: “Ngươi vừa rồi không phải còn nói, không đi xem Khương gia làm tú đài sao?”
“Ta không phải là đi theo mọi người cùng nhau kêu sao? Dù sao nhìn xem mà thôi, lại không mất tiền, lại nói ta đã ở Cẩm Tú Trang của Mộ gia thanh toán tiền đặt cọc…..”
“Ha ha ha, đúng vậy, dù sao nhìn xem cũng không mất gì.”
Khương Ấu An còn ngồi ở dưới hậu trường, nhóm đầu tiên muốn lên đài đã chuẩn bị tốt, chỉ là Khương Ấu An còn cảm thấy các nàng trang điểm còn chưa đủ tinh xảo, do đó, làm La thị lấy ra phấn son lúc trước chuẩn bị.
“Tam thẩm, người giúp ta nhìn xem, Tuyết Dao tỷ tới không.”
“Được được…..”
La thị lúc này cũng tiêu bạc bất chấp thịt đau, nghe Khương Ấu An phân phó, nói Khương Dương đi tìm Khương Tuyết Dao.
“Nhị muội tới, ở bên kia!” Khương Dương chỉ vào cách đó không xa, Khương Tuyết Dao ôm tỳ bà trong lòng ngực.
Có lẽ là thấy người càng ngày càng nhiều, Khương Tuyết Dao cũng không dám lên trước.
“Dao Nhi, mau tới, Ấu An muội muội gọi ngươi.”
Khương Tuyết Dao vẫn là do dự trong chốc lát, mới đi lên trước.
La thị lúc này mới nhìn đến Khương Tuyết Dao trang điểm.
Lúc trước ở trong nhà, nhìn đến mặt nữ nhi nhà mình dưới sự chữa trị của Bạch thần y, vết bớt càng lúc càng mờ nhạt, kinh hỉ là có, nhưng Khương Tuyết Dao ở trong nhà cũng không trang điểm. Hiện giờ nữ nhi bôi châu phấn cùng son môi, thực sự làm nàng ngẩn người.
Bị chính mẫu thân cùng thân ca ca của mình nhìn chằm chằm, Khương Tuyết Dao có chút ngượng ngùng.
“Tốt tốt tốt…..” Đôi mắt La thị hơi hơi ướt: “Dao Nhi, mau đi giúp Ấu An muội muội đi.”
Khương Tuyết Dao nhẹ nhàng gật đầu.
Khi Khương Tuyết Dao đến hậu trường, liền nhìn thấy có rất nhiều cô nương tuổi tác không sai biệt lắm so với nàng, trang điểm tinh xảo xinh đẹp, trong đó có hai người còn đã từng tới nhà các nàng, Khương Tuyết Dao cũng gặp qua vài lần, thiếu chút nữa liền không nhận ra tới các nàng.
“Tuyết Dao tỷ, nơi này quá trống, ngươi nói Khương Dương ca ca đi mua một cái bình phong lại đây, càng nhanh càng tốt.” Khương Ấu An nói.
“Được.”
Khương Tuyết Dao đi ra ngoài còn quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy Ấu An muội muội đang sửa lại mi cho một vị cô nương trong đó, cô nương kia mặt hơi có chút thịt, dưới bàn tay khéo léo của Ấu An muội muội, vẽ mi hình lá liễu, rất là thích hợp với khuôn mặt của đối phương.
Cách đó không xa.
Khương Nhan nói: “Tiểu tứ, ngươi đi lâu như vậy rồi, có phải hay không nên đi nghỉ ngơi một lát?”
Khương Uẩn Trần nhẹ giọng ho khan hai tiếng, “Còn tốt, cũng không biết nhị ca cùng Diệu Diệu hiện tại đi đâu vậy……”
“Đúng vậy! Đại ca, ngươi đang xem cái gì?” Khương Nhan lại hướng tới một bên Khương Khải hỏi.
Khương Khải không nói chuyện, mà là đi nhanh tiến lên.
Khương Nhan cùng Khương Uẩn Trần hướng tới vị trí Khương Khải đi nhìn lại, chỉ thấy bên kia đám người vây ở một chỗ, bọn họ nhìn đến bức họa núi sông rất lớn kia.
“Tam ca, chúng ta cũng đi xem đi?” Khương Uẩn Trần thập phần tò mò.
“Ngươi được không? Bên kia người nhiều như vậy ……”
“Không có việc gì.”
Chờ Khương Nhan che chở Khương Uẩn Trần đi đến đằng trước, thế mới biết, đây là tú đài một nhà tam thúc dựng.
“Này chỉ sợ là ý tưởng của Khương Ấu An đi?” Khương Nhan nhướng mày nói: “Từ sau khi nàng gả đi Vương phủ, trong đầu liền không biết nghĩ cái gì.”
“Nhường một chút……”
Mấy người nhìn đến Khương Dương.
Bốn gã nam tử nâng cái bình phong lớn, đặt ở vị trí sườn bên phải tú đài.
Trên bình phong vẽ hoa cúc nở rộ, lờ mờ phía sau, tựa hồ có người ngồi ở phía sau.
Khương Nhan sửng sốt: “Vừa rồi ta giống như nhìn đến Khương Tuyết Dao đi đến phía sau bình phong? Là nàng sao?”
Khương Nhan nhìn Khương Uẩn Trần cùng Khương Khải, hai người đều lắc đầu.
Là Khương Tuyết Dao sao?
Nữ nhi thứ hai nhà tam thúc, tính cách đặc biệt hướng nội, sao có thể xuất hiện tại đây?
Mặc dù là thần y ra tay, lúc này thời gian mới được nửa tháng, cũng sẽ không khỏi nhanh như vậy đi?
Chẳng lẽ là hắn xem hoa mắt?
“Tiểu lục……”
Khương Uẩn Trần đột nhiên lẩm bẩm ra tiếng.
Vừa nghe đến hai chữ tiểu lục, Khương Nhan phản xạ hướng tới tầm mắt của Khương Uẩn Trần nhìn lại, liền thấy một cái bóng dáng cũng hướng tới phía sau bình phong đi đến.
“Là nàng sao?”
Khương Nhan lại hoài nghi.
Bóng dáng kia giống Khương Ấu An, nhưng là lại không giống?
Khương Ấu An đi đến phía sau bình phong cảm thấy hiện trường quá ồn.
Mà nàng cũng không có khả năng ở chỗ này phát minh ra cái loa, cho nên tính toán hướng tới Khương Tuyết Dao nói: “Tuyết Dao tỷ, cho ta mượn tỳ bà một chút.”
Khương Tuyết Dao đem tỳ bà đưa cho Khương Ấu An.
Xuân Đào ở một bên hỏi: “Thế tử phi, người không phải tính toán đánh đàn sao?”
Đàn cổ đều đã chuẩn bị hảo.
“Khúc nhạc này dùng tỳ bà diễn tấu hiệu quả càng tốt.” Khương Ấu An thử hạ âm, lại phân phó Xuân Đào: “Ngươi nói với tam thẩm, sau khi ta đánh khúc nhạc này xong, lại nói các cô nương đi lên đài.”
“Vâng.”
Khi Khương Tuyết Dao đang muốn hỏi Khương Ấu An muón đàn khúc gì, một âm thanh bà âm mạnh mẽ xuyên thấu chợt vang lên.
Chớp mắt một cái khi tiếng bà âm khuếch tán ra, thanh âm ầm ĩ ở hiện trường cũng bỗng nhiên đột nhiên im bặt.
Đơn giản là, âm thanh bà âm kia quá mạnh mẽ, hơn nữa tiết tấu càng ngày càng mạnh, như là thình lình xảy ra kẻ xâm lấn, mang theo thiên quân vạn mã, sát khí che trời lấp đất, quét ngang hết thảy.
Sau khi hiện trường trở nên an tĩnh, tiết tấu của bà âm kia bỗng nhiên chậm lại một ít.
Sau đó càng ngày càng chậm…… Cho đến khi mọi người cho rằng liền cứ như vậy kết thúc, bà âm lại vang lên, sau đó từ chậm đến nhanh, âm thanh xuyên thấu cũng bắt đầu chồng lên nhau, dường như quanh co, lại trở nên leng keng hữu lực…..
Khương Tuyết Dao cùng Xuân Đào gấp gáp trở về trực tiếp liền xem ngây người.
Động tác trên tay Khương Ấu An càng lúc càng nhanh, nhanh đến làm người hoa mắt.
Mỗi một âm thanh bà âm đánh ra, lực xuyên thấu cũng càng ngày càng mạnh, khi đến đỉnh, đột nhiên im bặt ——
Lúc này rút lui, cũng không phải phong cách làm việc của Khương Ấu An.
Cũng phải nói, khi La thị cùng Khương Dương tới nơi dựng tú đài, cũng hơi sửng sốt.
So với Mộ gia tùy ý dựng tú đài, tú đài của bọn họ chuẩn bị thập phần cẩn thận.
Hiện trường hiệu quả Khương Ấu An còn tính vừa lòng.
Các cô nương vào vị trí, Khương Ấu An tìm người chế tạo một tấm ván gỗ rất lớn, đứng sừng sững ở vị trí chính giữa, ở bên trong làm một cái cửa, để các cô nương lên sân khấu.
Trên tấm ván gỗ kia dán đầy tranh thủy mặc, hình thành một bức tranh núi sông thật lớn, so với nàng tưởng tượng còn muốn hoàn mỹ hơn, chỉ là nhìn đến liền cảm giác được một cỗ khí thế bàng bạc nghênh diện đánh tới.
Chỉ là đối với bức họa, Khương Ấu An liền đầu tư gần năm trămg lượng bạc, giá cả này còn không tính cao, nàng chủ yếu tìm cũng không phải những lão họa sư thâm niên, mà là phí tinh lực ở trong đám họa sư trẻ tuổi tìm ra những họa sư có tiềm lực vẽ ra.
Sự thật chứng minh, nàng vẫn là thật tinh mắt.
Chiều dài tú đài hiện tại bọn họ dựng tuy so ra vẫn kém hiện đại, nhưng cũng không tính ngắn, Khương Ấu An còn để Khương Phong Văn đi mua rất nhiều bồn hoa bày biện ở hai bên tú đài, phần lớn đều là hoa tươi đang thịnh hành mùa thu.
Tú đài đã dựng xong, cũng hấp dẫn một ít bá tánh tiến đến nghỉ chân vây xem.
“Nhà Khương Phong Văn muốn làm cái gì vậy? Dựng đài lớn như vậy?”
“Muốn làm tú đài a!”
“Tú đài là cái gì a?”
“Vừa rồi ngươi chính là không đi xem Mộ gia làm tú đài, chính là để những cô nương mặc vào quần áo mới trong tiệm của bọn họ ở phía trên đi tới đi lui, bất quá nói đi cũng phải nói lại, tú đài của Mộ gia so với tú đài của Khương gia, thật quá đơn sơ.”
“Ta là không đi xem qua tú đài của Mộ gia, bất quá Khương gia chuẩn bị tú đài này xác thật đẹp, cũng phí không ít tiền bạc đi……”
“Bức họa kia vẽ ý cảnh đều ra tới, có thể vẽ ra được bức họa như vậy, tất nhiên là một lão họa sư….Tấm tắc, Khương gia thật đúng là bỏ vốn a! Còn đừng nói, đã gợi lên hứng thú của ta….”
Một người khác đi lên trước, chế nhạo nói: “Ngươi vừa rồi không phải còn nói, không đi xem Khương gia làm tú đài sao?”
“Ta không phải là đi theo mọi người cùng nhau kêu sao? Dù sao nhìn xem mà thôi, lại không mất tiền, lại nói ta đã ở Cẩm Tú Trang của Mộ gia thanh toán tiền đặt cọc…..”
“Ha ha ha, đúng vậy, dù sao nhìn xem cũng không mất gì.”
Khương Ấu An còn ngồi ở dưới hậu trường, nhóm đầu tiên muốn lên đài đã chuẩn bị tốt, chỉ là Khương Ấu An còn cảm thấy các nàng trang điểm còn chưa đủ tinh xảo, do đó, làm La thị lấy ra phấn son lúc trước chuẩn bị.
“Tam thẩm, người giúp ta nhìn xem, Tuyết Dao tỷ tới không.”
“Được được…..”
La thị lúc này cũng tiêu bạc bất chấp thịt đau, nghe Khương Ấu An phân phó, nói Khương Dương đi tìm Khương Tuyết Dao.
“Nhị muội tới, ở bên kia!” Khương Dương chỉ vào cách đó không xa, Khương Tuyết Dao ôm tỳ bà trong lòng ngực.
Có lẽ là thấy người càng ngày càng nhiều, Khương Tuyết Dao cũng không dám lên trước.
“Dao Nhi, mau tới, Ấu An muội muội gọi ngươi.”
Khương Tuyết Dao vẫn là do dự trong chốc lát, mới đi lên trước.
La thị lúc này mới nhìn đến Khương Tuyết Dao trang điểm.
Lúc trước ở trong nhà, nhìn đến mặt nữ nhi nhà mình dưới sự chữa trị của Bạch thần y, vết bớt càng lúc càng mờ nhạt, kinh hỉ là có, nhưng Khương Tuyết Dao ở trong nhà cũng không trang điểm. Hiện giờ nữ nhi bôi châu phấn cùng son môi, thực sự làm nàng ngẩn người.
Bị chính mẫu thân cùng thân ca ca của mình nhìn chằm chằm, Khương Tuyết Dao có chút ngượng ngùng.
“Tốt tốt tốt…..” Đôi mắt La thị hơi hơi ướt: “Dao Nhi, mau đi giúp Ấu An muội muội đi.”
Khương Tuyết Dao nhẹ nhàng gật đầu.
Khi Khương Tuyết Dao đến hậu trường, liền nhìn thấy có rất nhiều cô nương tuổi tác không sai biệt lắm so với nàng, trang điểm tinh xảo xinh đẹp, trong đó có hai người còn đã từng tới nhà các nàng, Khương Tuyết Dao cũng gặp qua vài lần, thiếu chút nữa liền không nhận ra tới các nàng.
“Tuyết Dao tỷ, nơi này quá trống, ngươi nói Khương Dương ca ca đi mua một cái bình phong lại đây, càng nhanh càng tốt.” Khương Ấu An nói.
“Được.”
Khương Tuyết Dao đi ra ngoài còn quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy Ấu An muội muội đang sửa lại mi cho một vị cô nương trong đó, cô nương kia mặt hơi có chút thịt, dưới bàn tay khéo léo của Ấu An muội muội, vẽ mi hình lá liễu, rất là thích hợp với khuôn mặt của đối phương.
Cách đó không xa.
Khương Nhan nói: “Tiểu tứ, ngươi đi lâu như vậy rồi, có phải hay không nên đi nghỉ ngơi một lát?”
Khương Uẩn Trần nhẹ giọng ho khan hai tiếng, “Còn tốt, cũng không biết nhị ca cùng Diệu Diệu hiện tại đi đâu vậy……”
“Đúng vậy! Đại ca, ngươi đang xem cái gì?” Khương Nhan lại hướng tới một bên Khương Khải hỏi.
Khương Khải không nói chuyện, mà là đi nhanh tiến lên.
Khương Nhan cùng Khương Uẩn Trần hướng tới vị trí Khương Khải đi nhìn lại, chỉ thấy bên kia đám người vây ở một chỗ, bọn họ nhìn đến bức họa núi sông rất lớn kia.
“Tam ca, chúng ta cũng đi xem đi?” Khương Uẩn Trần thập phần tò mò.
“Ngươi được không? Bên kia người nhiều như vậy ……”
“Không có việc gì.”
Chờ Khương Nhan che chở Khương Uẩn Trần đi đến đằng trước, thế mới biết, đây là tú đài một nhà tam thúc dựng.
“Này chỉ sợ là ý tưởng của Khương Ấu An đi?” Khương Nhan nhướng mày nói: “Từ sau khi nàng gả đi Vương phủ, trong đầu liền không biết nghĩ cái gì.”
“Nhường một chút……”
Mấy người nhìn đến Khương Dương.
Bốn gã nam tử nâng cái bình phong lớn, đặt ở vị trí sườn bên phải tú đài.
Trên bình phong vẽ hoa cúc nở rộ, lờ mờ phía sau, tựa hồ có người ngồi ở phía sau.
Khương Nhan sửng sốt: “Vừa rồi ta giống như nhìn đến Khương Tuyết Dao đi đến phía sau bình phong? Là nàng sao?”
Khương Nhan nhìn Khương Uẩn Trần cùng Khương Khải, hai người đều lắc đầu.
Là Khương Tuyết Dao sao?
Nữ nhi thứ hai nhà tam thúc, tính cách đặc biệt hướng nội, sao có thể xuất hiện tại đây?
Mặc dù là thần y ra tay, lúc này thời gian mới được nửa tháng, cũng sẽ không khỏi nhanh như vậy đi?
Chẳng lẽ là hắn xem hoa mắt?
“Tiểu lục……”
Khương Uẩn Trần đột nhiên lẩm bẩm ra tiếng.
Vừa nghe đến hai chữ tiểu lục, Khương Nhan phản xạ hướng tới tầm mắt của Khương Uẩn Trần nhìn lại, liền thấy một cái bóng dáng cũng hướng tới phía sau bình phong đi đến.
“Là nàng sao?”
Khương Nhan lại hoài nghi.
Bóng dáng kia giống Khương Ấu An, nhưng là lại không giống?
Khương Ấu An đi đến phía sau bình phong cảm thấy hiện trường quá ồn.
Mà nàng cũng không có khả năng ở chỗ này phát minh ra cái loa, cho nên tính toán hướng tới Khương Tuyết Dao nói: “Tuyết Dao tỷ, cho ta mượn tỳ bà một chút.”
Khương Tuyết Dao đem tỳ bà đưa cho Khương Ấu An.
Xuân Đào ở một bên hỏi: “Thế tử phi, người không phải tính toán đánh đàn sao?”
Đàn cổ đều đã chuẩn bị hảo.
“Khúc nhạc này dùng tỳ bà diễn tấu hiệu quả càng tốt.” Khương Ấu An thử hạ âm, lại phân phó Xuân Đào: “Ngươi nói với tam thẩm, sau khi ta đánh khúc nhạc này xong, lại nói các cô nương đi lên đài.”
“Vâng.”
Khi Khương Tuyết Dao đang muốn hỏi Khương Ấu An muón đàn khúc gì, một âm thanh bà âm mạnh mẽ xuyên thấu chợt vang lên.
Chớp mắt một cái khi tiếng bà âm khuếch tán ra, thanh âm ầm ĩ ở hiện trường cũng bỗng nhiên đột nhiên im bặt.
Đơn giản là, âm thanh bà âm kia quá mạnh mẽ, hơn nữa tiết tấu càng ngày càng mạnh, như là thình lình xảy ra kẻ xâm lấn, mang theo thiên quân vạn mã, sát khí che trời lấp đất, quét ngang hết thảy.
Sau khi hiện trường trở nên an tĩnh, tiết tấu của bà âm kia bỗng nhiên chậm lại một ít.
Sau đó càng ngày càng chậm…… Cho đến khi mọi người cho rằng liền cứ như vậy kết thúc, bà âm lại vang lên, sau đó từ chậm đến nhanh, âm thanh xuyên thấu cũng bắt đầu chồng lên nhau, dường như quanh co, lại trở nên leng keng hữu lực…..
Khương Tuyết Dao cùng Xuân Đào gấp gáp trở về trực tiếp liền xem ngây người.
Động tác trên tay Khương Ấu An càng lúc càng nhanh, nhanh đến làm người hoa mắt.
Mỗi một âm thanh bà âm đánh ra, lực xuyên thấu cũng càng ngày càng mạnh, khi đến đỉnh, đột nhiên im bặt ——