Sau Khi Nữ Chính Tỉnh Lại - Trang 3
Chương 3: Tại hạ chỉ là quản gia thôi (3)
Chuyện Chu Tiến và Tang La ly hôn rất nhanh đã truyền ra trong giới, dù là trong khung cảnh tao nhã của quán bar yên tĩnh cũng có phụ nữ đang bàn tán.
“Nghe nói đứa con thế nhưng lại ở với mẹ, Chu Tiến thế mà không cần con trai sao ?”
“Nghe nói bên vợ ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng, Công ty của Chu Tiến đang được thế phát triển rất tốt, nếu làm lớn chuyện ly hôn tất nhiên sẽ khiến cho cổ phiếu của Công ty dao động, nên không phải là anh ta cố tình để bên vợ từ bỏ toàn bộ cổ phẩn đổi lấy quyền nuôi dưỡng con trai ? Đàn ông sao, muốn bao nhiêu con trai mà chẳng có ? Chỉ cần xuất một cái tinh trùng, xì……”
Mạnh Trầm liếc mắt nhìn những người phụ nữ đang ngồi trên ghế dài ngả về phía sau ở bàn bên, cũng nghe được lời bàn tán ở đối diện, trong một lúc ánh mắt liền cẩn thận nghiền ngẫm nhìn về phía Văn Yến Quân. Anh ta biết chuyện quá khứ của Văn Yến Quân và Tang La, thậm chí Văn Yến Quân biến thành dáng vẻ của ngày hôm nay cũng có thể nói là do người phụ nữ kia. Mà người phụ nữ nọ hiện nay lại ly hôn, liệu anh ta có……
Mạnh Trầm không nghiền ngẫm ra được gì, cũng không thể nhìn ra được bất cứ giao động trong cảm xúc nào từ khuôn mặt mỹ lệ lại lạnh lùng như đóa hoa cao ngạo kia, thoạt nhìn anh ta chỉ lười biếng nhàn hạ như trước kia, lay động chất lỏng vàng óng trong chén rượu kia.
Mạnh Trầm biết tốt nhất là đừng lắm miệng, nhưng đôi khi lòng hiếu kỳ sẽ khiến cho con người tự rước lấy nhục, không nhịn được muốn thăm dò thái độ anh ta, “Yến Quân, tôi nghe nói Chu Tiến thật sự ly hôn, vợ trước rời nhà tay trắng, con trai cũng chẳng cần, tên này cũng quá độc ác. Ánh mắt nhìn người của Vị Tang La Tiểu thư cũng không tốt, lấy gã ta.”
Khóe miệng lạnh lùng của Văn Yến Quân khẽ cong lên, độ cong mang chút châm chọc, “Đáng đời.”
“Còn không phải à, nghe nói gã họ Chu này còn lén đánh tiếng với người ta, không để cô ta tìm được công tác. Có cần giúp cô ta hay không ?”
Văn Yến Quân giơ lên đôi mắt đẹp, "Cậu rất thân với cô ta sao ?"
"Không, không, không phải là chỉ thấy cô ta đáng thương thôi à. . . . . ."
"Tôi không biết từ lúc nào mà cậu lại giàu tình thương như vậy đấy."
"Tôi không giàu tình thương, còn cậu thì tương đối có đấy, tôi cho rằng cậu sẽ xem trên tình cảm lúc trước của hai người. . . . . ."
Văn Yến Quân lạnh lùng nhếch khóe môi, "Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi và cô ta không có tình cảm gì cả, trước kia không có, về sau cũng sẽ không có."
Hơ ? Mạnh Trầm dựa ra sau, nhìn Văn Yến Quân, vuốt cằm, kiên quyết phủ định đến vậy, lại khiến người ta không nhịn được mà nghĩ nhiều đấy.
Lúc này, Tạ Vi Vi mới rốt cuộc biết đến tin Chu Tiến ly hôn với Tang La.
Cô chấn động, “Sao lại như vậy ? Trong nhà Tang La xảy ra chuyện lớn như vậy, cô ta thế mà dám ly hôn với Chu Tiên
Hệ thống: “Thế giới cấp S bất cứ lúc nào cũng có thể sinh ra biến số.”
Tạ Vi Vi bực bội cắn móng tay, thế mà lại xảy ra chuyện như vậy ! Chẳng trách hôm nay Văn Yến Quân lại có lúc dao độn9 tình cảm lớn như vậy, thật buồn cười, một người đàn bà hư hỏng như Tang La sao có thể được ai chấp nhận nữa ?
Cô suy nghĩ, lại thả máy theo dõi tàng hình mới thu lại ra, để nó đi theo Tang La, tuy cô tin chắc một người đàn bà hư hỏng như vậy dù có ai còn muốn cũng không phải Văn Yến Quân, nhưng cô vẫn muốn nhìn xem người phụ nữ kia rốt cuộc là muốn làm chuyện gì, Phu nhân nhà giàu thì không làm, lại dẫn theo con trai ra khỏi nhà !
. . . . . .
Từ 6 giờ Tang La liền rời giường, nàng thay bộ quần áo vận động, xuống nhà chạy bộ.
Tuy đang sống trong một khu chung cư cũ, nhưng vẫn có một công viên gần đó, có một ít người đang chạy bộ buổi sáng, cũng có người già đang đánh quyền rèn luyện cơ thể, hương vị cuộc sống đặc biệt nồng đậm.
Tang La là người mới, diện mạo vô cùng xinh đẹp, khí chất cũng rất nổi bật, tỉ lệ người quay đầu lại dọc đường rất cao, mấy cậu nhóc trông giống sinh viên thoạt nhìn quen biết nhau liên tục quay đầu lại, vừa bị nàng nhìn liền ngượng ngùng thu ánh mắt về, tôi đánh lên vai ông ông đạp lên chân tôi.
Tang La thấy vậy, khuôn mặt không khỏi hiện lên nụ cười, lại hoảng hốt nhớ ra, cuộc sống như vậy thật ra mình đã sớm biết đến còn từng ảo tưởng, từ lúc Văn Yến Quân còn là một thằng nhóc nghèo, khi sống trong căn nhà thuê nho nhỏ đó.
Trong 10 năm làm Chu Phu nhân này, cô cũng chẳng bao giờ loại vận động kịch liệt gì cả, chạy chưa được mấy tiếng đã mệt, nhưng cô lại điều hòa hô hấp, đều đặn tiến lên, kiên trì được hai tiếng, mồ hôi đầm đìa hai chân như nhũn ra mua bữa sáng về nhà.
Ăn xong bữa sáng với con trai, dẫn cậu đến Anh Mỹ làm thủ tục xin thôi học, vì không muốn để cậu đến học ở ngôi trường gần nhà kia nên cô tính để cho Tang Gia Văn tự học ở nhà một thời gian, đợi đến khi công việc ổn định lại chuyển nhà, lại để cho cậu đến học tại một ngôi trường thích hợp. Tang Gia Văn di truyền được bộ gien xuất sắc của cha mẹ, đẹp trai lại thông minh, học hành cũng rất tốt, khoảng thời gian này sẽ không gây trở ngại đến việc học tập và thành tích của cậu.
Sau khi làm xong thủ tục, Tang La lại mua một số thiết bị tập thể hình, trong đó còn có một bao cát tập đấm bốc, nhìn đến mức mắt Tang Gia Văn trừng to ra. Tang La nhìn vào đôi mắt to xinh đẹp y như bố của cậu, cảm thấy cậu đang nôn nóng đến mức sắp mẳng bà mẹ phá gia này rồi. Đúng là đang nhọc lòng chuyện mà đứa trẻ tầm tuổi cậu không nên lo, khiến cô không kìm được muốn ôm cậu một cái, con trai tuy còn rất muốn giáo dục cô, nhưng vẫn trừng mắt ôm lại một cái.
Trong lúc Phu nhân trong giới thượng lưu còn đang bàn tán đến chuyện họ ly hôn, Tang La đã nhanh chóng bắt đầu một cuộc sống mới, mỗi ngày chìm đắm vào việc tập thể hình không thoát ra được.
Tạ Vi Vi theo dõi cô nửa tháng, thấy cô mỗi ngày không phải chạy bộ thì giãn gân hoặc đánh quyền, tuy trên mặt đã không còn lo lắng, tích cực hướng về phía trước bắt đầu cuộc sống một lần nữa, nhưng những việc làm này lại chẳng liên quan gì đến Văn Yến Quân cả.
Lại nhìn đến tiến độ chinh phục Văn Yến Quân vẫn đang ổn định ở mức 90%, không lại xuất hiện bất cứ dao động gì, liền yên tâm.
Tuy chỉ khi hủy diệt được nữ chính cô mới có thể đạt được toàn bộ số mệnh của nữ chính, nhưng cô lại không thể tự mình ra tay hay trực tiếp ra lệnh cho người giết nữ chính, nếu không sẽ khiến ý thức của thế giới chú ý đến, cô sẽ bị thế giới này tiêu diệt. Vì vậy, cho tới nay cô mới để cô ta quẩn quanh giữa hy vọng và tuyệt vọng, ép cho cô ta lòng cô ta chết đi hoặc là tự sát trong hậm hực.
Không ngờ cô ta sẽ đột nhiên tro tàn lại cháy, hứng khởi một lần nữa, điều này khiến cô hơi phiền táo. Nhưng không sao, trên người cô đã có phần lớn khí vận của nữ chính rồi, một phần nhỏ còn lại không có cũng không sao. Chỉ cần nam chính yêu mình, cô sẽ trở thành nữ chính mới, mà Tang La cũng không quan trọng nữa. Cho nên hiện tại chỉ cần chuyên tâm vào việc chinh phục nam chính là đủ rồi.
Bởi vậy cô cũng không lại chăm chăm theo dõi Tang La mỗi ngày nữa, nói thật thì suốt ngày theo dõi một người cũng quá mệt mỏi, hệ thống cũng không thể theo dõi giúp cô được, vì dưới trướng của nó không phải chỉ có mỗi một vị Công Lược Giả là cô.
Nhoáng cái đã qua 2 tháng, tin Chu Tiến ly hôn với Tang La ly đã bị thay thế bởi các tin đồn khác, Chu Tiến đã trở thành người đàn ông độc thân hoàng kim mà rất nhiều người đẹp có ý đồ leo lên, Tang La đã dần dần rơi vào quên lãng.
Trong 2 tháng này, dưới nỗ lực của Tang La, tố chất cơ thể của cô đã nhảy vọt. Cô đã có thể lưu loát thực hiện một chuỗi động tác võ thuật có độ khó cao hiện lên trong đầu mà không đột nhiên bị dính chấn thương. Trong một kiếp cô là thợ săn quỷ hút máu, từ nhỏ đã được học tập các kỹ xảo chiến đấu, đối thủ lại đều là những con quỷ hút máu dũng mãnh quỷ quái, vậy nên phản xạ rất nhạy bén, kỹ xảo săn mồi cũng đứng đầu. Ngoài ra, còn một kiếp cô là cỗ máy giết người của một gia tộc sát thủ, nắm vững các loại kỹ xảo ám sát của các thế gia, hai thân phận này dung hợp lại, có lẽ cô có thể càn quét các trường thi đấu.
Lại nói, bọn họ là một chủng tộc thiện chiến, tuy đã tiến lên xã hội pháp chế, nhưng thực chất vẫn cực kỳ sùng bái sức mạnh và kẻ mạnh, vị vậy hiện nay mới phát triển các trường thi đấu đặc biệt, là một biểu tượng mà khách du lịch nước ngoài đến đây nói nhất định phải thăm quan một lần.
Bên trong các trường thi đấu có các nghệ sĩ biểu diễn khiến người ta phải điên cuồng, nhưng các kỹ xảo biểu diễn của họ lại không thể so được với kỹ xảo giết người của cô.
Song cô cũng không định đi đến các trường thi đấu thể thao, toàn bộ việc làm của cô, không cần biết thoạt nhìn có vẻ không liên quan như thế nào, cuối cùng cũng đều nhằm vào Tạ Vi Vi, còn có Văn Yến Quân.
Hôm nay, cô đi mua một cây gậy bóng chày.
Cô cầm cây gậy bóng chày kia, đứng trong phòng ngủ nhắm mắt lại, đứng ở đó không hề nhúc nhích. Nàng đang cảm nhận, cảm nhận các chuyển động trong không khí, động tĩnh của bức màn đang nhẹ nhàng chuyển động.
Quả cầu theo dõi tàng hình vì không hiểu cô đang làm gì, liền ghé sát vào một chút, di chuyển xung quanh cô. Đột nhiên, Tang La mở mắt ra, đôi mắt lạnh như dao, cây gậy bóng chày đột nhiên vung lên.
"Bịch !"
Quả cầu theo dõi tàng hình đột nhiên đập mạnh vào tường, tạo ra một vết lõm trên đó. Sao khi rơi xuống đất nó liền giãy dụa, muốn bay lên lần nữa, Tang La lại đi tới, đập mạnh nó nát nhừ, cho đến khi nó báo hỏng, hiện ra phần thân máy.
Chính quả cầu theo dõi nho nhỏ này, kiếp nào cũng theo dõi cô, nắm trong tay toàn bộ hành động của cô. Chẳng trách mỗi khi cô muốn nói chuyện với Văn Yến Quân, cố lấy dũng khí muốn thay đổi, thì những cách trở ngoài ý muốn lại xuất hiện, khiến cô cảm giác được có một bàn tay trong bóng tối đang âm thầm đang thúc cô đến bờ vực của tuyệt vọng, dù cô có chuyển hướng bao nhiêu lần, kết quả cũng sẽ không thay đổi.
Tên trộm này, biết rõ tình tiết, hiểu biết tính cách của họ, lại không lúc nào không theo dõi, không chế cuộc sống của bọn họ, đẩy họ đến tình cảnh này.
Nhưng sẽ không có lần sau. Tang La nắm chặt lấy cây gậy bóng chày, nhặt quả cầu theo dõi đang báo hỏng này, đồ vật này tiên tiến quá mức so với trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này, nếu có cơ hội lấy được nữa cô sẽ nghiên cứu, có lẽ sẽ có tác dụng.
Vì trong một thời gian dài liên tục như vậy Tang La đều đang rèn luyện thân thể mà chẳng làm gì nghiêm chỉnh, Tạ Vi Vi cũng đã thả lỏng cảnh giác với cô ta, tạm thời không biết quả cầu theo dõi tàng hình mà mình đã dùng rất nhiều tiền để mua trong cửa hàng của hệ thống đã bị Tang La xử lý.
Sau khi xử lý máy theo dõi, hôm sau Tang La liền đi đến Hiệp hội Quản gia.
Cô muốn đi thi lấy giấy chứng nhận Quản gia.
Nói đến Quản gia, mọi người có thể sẽ nghĩ tới vị Quản gia mang bộ râu trắng ăn mặt tây trang chuyên quản lý việc vặt trong nhà các phú hào, nhưng thật ra kỳ thi cô phải tham dự chính là một loại Quản gia khác, chức vụ cần lấy được giấy phép mới có tư cách đảm nhiệm, Quản gia hầu cận.
Loại Quản gia này được gọi là "nghề nghiệp Quý tộc", là nghề nghiệp không thể xuất hiện bên cạnh những người bình thường. Loại Quản gia này yêu cầu rất cao, không yêu cầu bằng cấp, nhưng phải thông thạo ngoại ngữ, có thể sử dụng vũ lực, nghiệp vụ quản lý những công việc trong nhà phải đứng hàng đầu, lễ nghi, thẩm mỹ và khả năng giám định và thưởng thức nghệ thuật đều phải đạt chuẩn. Nghề này khởi nguồn từ Hoàng Thất và Quý tộc hàng ngàn năm trước, khi đó bên cạnh các thành viên trong Hoàng thất và Quý tộc có một người tùy tùng ưu tú đến mức có thể kiêm được nhiều chức vụ khác nhau, trở thành trào lưu trong xã hội Thượng lưu, dần dà phát triển thành nghề "Quản gia" này.
Hiện giờ "Quản gia" đã trở thành biểu tượng cho địa vị của những kẻ có tiền, càng là người tự nhận là có bản lĩnh và địa vị thì càng xem trọng Quản gia, thậm chí còn cho rằng, nếu bên cạnh không có Quản gia, đi xã giao bên ngoài sẽ mất mặt.
Từ nhỏ bên cạnh Tang La đã có Quản gia phục vụ, người cuối cùng là Joy.
Bởi vì có học viện riêng cho Quản gia, đa số Quản gia đều tốt nghiệp đồng thời thi lấy giấy chứng nhận ở đó, vậy nên có rất ít người riêng tới đây thi lấy giấy phép. Tang La điền đơn trên cửa sổ, rất nhanh đã được thi.
Phải kiểm tra 12 mục, giấy chứng nhận chia theo cấp bậc, bốn cấp S, A, B, C, cấp C thấp nhất chỉ cần Quản gia thông thạo một ngoại ngữ, các mục khác chỉ cần đạt 5 điểm là đủ tiêu chuẩn. Cấp A thì phải thông thạo ít nhất 3 ngoại ngữ, các mục khác phải đạt 8 điểm. Cấp S thì không cần phải nói, phải thông thạo ít nhất 6 ngoại ngữ, cơ bản là có thể đi theo chủ nhân đến bất kỳ quốc gia gì, các mục khác đều phải đạt 10 điểm.
Liên quan trực tiếp đến trình độ của họ, tiền lương và hoàn cảnh công việc tất nhiên đều rất ổn, lương hàng năm của Quản gia cấp A bằng với lương của Quản lý cấp cao của một xí nghiệp lớn, vậy nên Tang La mới không thể trả nổi tiền lương của Joy, chỉ có thể buông tha cho sự hưởng thụ xa xỉ này.
Tang La có thể tham gia thì cấp S, còn chưa nói đến chuyện cô vốn chính là Tiểu thư nhà giàu, từ nhỏ đã thông minh, thành tích tốt, ngoại ngữ, giám định và thưởng thức nghệ thuật đều đủ tư cách cũng là đương nhiên, huống chi cô còn có ký ức của 10 kiếp. Nhưng không cần..., cấp A cũng đủ dùng rồi.
Tang La đã từng là người đẹp có tiếng, nhưng 10 năm này cô rất ít khi đi xã giao bên ngoài, dần dần bị người quên đi, vậy nên rất ít người biết đến cô, trên cả quãng đường cũng không có ai nhận ra cả.
Có ba vị Giám khảo, ngay từ đầu bọn họ rất ngờ vực, cô quá xinh đẹp, dù không trang điểm quá xinh đẹp, khí chất cũng rất cao cấp, trên tay cũng không có vết chai, năm ngón tay như hẹ xanh, da thịt thoạt nhìn trông rất non mịn, sợ là ngay cả ra quyền cũng không được. Nhìn thế nào cũng không phải là người có thể làm Quản gia.
Nhưng ngay sau khi thấy Tang La để tay không, cực kỳ chuyên nghiệp đảo quanh theo các góc chết mà đại đa số người không nhìn thấy được từ trong căn phòng sạch sẽ đến mức không thể sạch hơn, lại tìm ra tất cả các địa điểm thi, thành kiến từ ấn tượng ban đầu là không thể chấp nhận được.
Trong bài thi kỹ năng võ thuật, một vị Giám khảo trong đó tự mình bước lên kiểm tra.
Anh ta là một người đàn ông cao 1m9 hình thể cường tráng như gấu chó, ánh mắt nhìn cô lại nhìn đến cánh tay mảnh khảnh như một cành cây nhỏ, tư thái thả lỏng, giương tay lên với cô: "Dùng hết sức đi, tôi sẽ cố gắng không làm cô bị thương hết sức có thể."
Khuôn mặt Tang La hơi hơi cong lên, "Ngài chắc chứ ?"
Đối phương dường như cảm thấy dáng vẻ này của cô rất thú vị, lại càng hưng phấn nhướn mày, tiếp tục cong tay.
Vì vậy Tang La cũng không khách sáo, khóe miệng càng cong lên, nhanh chóng vọt tới chỗ anh ta.