Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách Sạn
Chương 28
Công cuối cùng không chịu nổi nữa, quay sang nói với Sếp: "Anh đợi tôi dưới nhà một lát, tôi xử lý chuyện này xong ngay."
Sếp biết Công muốn tránh mặt anh để giải quyết riêng với bồ cũ, nhưng anh cũng không yên tâm chút nào khi để hai người họ ở lại một mình. Suy nghĩ một lúc, Sếp bấm nút giữ cửa thang máy, ép nó dừng lại ở tầng này.
Công đã sẵn sàng xắn tay áo bước ra khỏi thang máy, đứng đối diện bồ cũ: "Được rồi, cậu đến tìm tôi đúng không? Vậy thì hôm nay chúng ta tính hết nợ cũ——trả tiền lại cho tôi đi!"
Không ngờ bồ cũ lại dễ dàng đồng ý: "Em đến đây cũng vì chuyện này đó, nhưng em có một điều kiện."
Công cười khẩy: "Cậu không có tư cách để ra điều kiện với tôi."
Bồ cũ nhìn Công với ánh mắt tha thiết, mặc kệ lời hắn nói: "Chúng ta quay lại với nhau đi."
Công: "..."
Sếp: "..."
Công giơ tay lên, chỉ vào chiếc nhẫn trên tay: "Tôi đã nói rồi, tôi kết hôn rồi. Cậu không hiểu hả?"
Bồ cũ gật đầu tỉnh bơ: "Em biết mà, kết hôn với yêu đương có gì mâu thuẫn đâu? Giờ anh không có bạn trai đúng không, em có thể lấp vào chỗ trống đó mà."
...Công bắt đầu thấy việc từng hẹn hò với tên này có lẽ là vết nhơ to nhất trong lịch sử tình cảm của mình.
Công gằn giọng: "Cậu điên à, định đeo bám tôi hả? Không trả tiền thì tôi gọi cảnh sát đấy!"
Bồ cũ bỗng bật cười, bất ngờ áp sát, dùng hai tay ôm mặt Công định cưỡng hôn!
Nhưng chưa kịp làm gì thì Sếp, người đang kiên nhẫn đứng nhìn nãy giờ, lập tức sôi máu. Anh lao tới như tên bắn, đôi mắt bừng bừng lửa giận, túm lấy cổ áo bồ cũ và nện thẳng một cú đấm vào mặt cậu ta!
Bồ cũ hét lên thảm thiết, cú đấm mạnh đến nỗi làm cậu ta quay đầu sang một bên, cả người mất thăng bằng ngã sóng soài xuống sàn, máu từ mũi phun ra như suối!
Chưa kịp hoàn hồn, cậu ta lại ăn thêm mấy cú đấm nữa từ Sếp trước khi Công kịp can ngăn, tiện thể còn đá thêm vài cú vào người bồ cũ. Công vừa đá vừa nói: "Đừng giận nữa, cậu ta có đụng được vào tôi đâu!"
Lúc này Sếp mới dừng tay, thở hổn hển, ngước mắt nhìn vào môi Công.
Công nhún vai: "Mà anh phản ứng gì ghê thế, giữa chúng ta là giả mà?"
Sếp đơ người.
Công cũng chẳng định chờ câu trả lời, đúng lúc đó, bồ cũ đang nằm lăn lóc trên sàn bắt đầu rên rỉ đau đớn: "Má nó, hai người bắt nạt tôi à? Tôi sẽ gọi cảnh sát..."
Công khinh bỉ đáp lại: "Gọi đi, tốt thôi. Cậu ăn cắp của tôi 200 ngàn, tôi đã báo công an rồi. Số tiền này đủ để cậu đi bóc lịch ít nhất mười năm đấy. Gọi ngay đi, chúng ta cùng đến đồn công an nói chuyện cho rõ."
Bồ cũ mặt mày nhăn nhó, nhìn chằm chằm Công rồi bỗng dưng hạ giọng, cầu hòa: "Được rồi, coi như em sai, em sẽ không làm phiền hai người nữa, được chưa?"
Công nhếch mày: "Ai cho phép cậu lảng tránh? Không trả tiền, cậu không tìm tôi thì tôi cũng sẽ kéo chú cảnh sát đến tìm cậu!"
Bồ cũ: "..."
Vì cái sự xuất hiện đầy drama của bồ cũ, tâm trạng của Công và Sếp đều tụt mood thảm hại. Hai người im lặng suốt đoạn đường trở về nhà Sếp.
Bởi vì mặt Công vẫn hầm hầm, nên mấy lần Sếp muốn mở miệng nhưng cuối cùng đều ngậm lại.
Cuối cùng Công mới lên tiếng, giọng mang theo chút mệt mỏi và áy náy: "Xin lỗi, để anh thấy mấy chuyện lộn xộn này. Trước đây cậu ta không như vậy đâu, chắc chơi với mấy đứa không ra gì nên đầu óc mới lệch lạc. Tóm lại tôi sẽ tự xử lý, đừng lo ảnh hưởng đến vụ kết hôn giả."
Sếp siết chặt tay bên cạnh: "Không sao, nếu cần giúp..."
Công không để ý nghe hết câu, chỉ gật gù rồi bước thẳng vào phòng ngủ: "Tôi đi nghỉ đây, ngủ ngon."
Sếp đứng nhìn cánh cửa đóng lại, khẽ thì thầm: "Ngủ ngon."
Sếp biết Công muốn tránh mặt anh để giải quyết riêng với bồ cũ, nhưng anh cũng không yên tâm chút nào khi để hai người họ ở lại một mình. Suy nghĩ một lúc, Sếp bấm nút giữ cửa thang máy, ép nó dừng lại ở tầng này.
Công đã sẵn sàng xắn tay áo bước ra khỏi thang máy, đứng đối diện bồ cũ: "Được rồi, cậu đến tìm tôi đúng không? Vậy thì hôm nay chúng ta tính hết nợ cũ——trả tiền lại cho tôi đi!"
Không ngờ bồ cũ lại dễ dàng đồng ý: "Em đến đây cũng vì chuyện này đó, nhưng em có một điều kiện."
Công cười khẩy: "Cậu không có tư cách để ra điều kiện với tôi."
Bồ cũ nhìn Công với ánh mắt tha thiết, mặc kệ lời hắn nói: "Chúng ta quay lại với nhau đi."
Công: "..."
Sếp: "..."
Công giơ tay lên, chỉ vào chiếc nhẫn trên tay: "Tôi đã nói rồi, tôi kết hôn rồi. Cậu không hiểu hả?"
Bồ cũ gật đầu tỉnh bơ: "Em biết mà, kết hôn với yêu đương có gì mâu thuẫn đâu? Giờ anh không có bạn trai đúng không, em có thể lấp vào chỗ trống đó mà."
...Công bắt đầu thấy việc từng hẹn hò với tên này có lẽ là vết nhơ to nhất trong lịch sử tình cảm của mình.
Công gằn giọng: "Cậu điên à, định đeo bám tôi hả? Không trả tiền thì tôi gọi cảnh sát đấy!"
Bồ cũ bỗng bật cười, bất ngờ áp sát, dùng hai tay ôm mặt Công định cưỡng hôn!
Nhưng chưa kịp làm gì thì Sếp, người đang kiên nhẫn đứng nhìn nãy giờ, lập tức sôi máu. Anh lao tới như tên bắn, đôi mắt bừng bừng lửa giận, túm lấy cổ áo bồ cũ và nện thẳng một cú đấm vào mặt cậu ta!
Bồ cũ hét lên thảm thiết, cú đấm mạnh đến nỗi làm cậu ta quay đầu sang một bên, cả người mất thăng bằng ngã sóng soài xuống sàn, máu từ mũi phun ra như suối!
Chưa kịp hoàn hồn, cậu ta lại ăn thêm mấy cú đấm nữa từ Sếp trước khi Công kịp can ngăn, tiện thể còn đá thêm vài cú vào người bồ cũ. Công vừa đá vừa nói: "Đừng giận nữa, cậu ta có đụng được vào tôi đâu!"
Lúc này Sếp mới dừng tay, thở hổn hển, ngước mắt nhìn vào môi Công.
Công nhún vai: "Mà anh phản ứng gì ghê thế, giữa chúng ta là giả mà?"
Sếp đơ người.
Công cũng chẳng định chờ câu trả lời, đúng lúc đó, bồ cũ đang nằm lăn lóc trên sàn bắt đầu rên rỉ đau đớn: "Má nó, hai người bắt nạt tôi à? Tôi sẽ gọi cảnh sát..."
Công khinh bỉ đáp lại: "Gọi đi, tốt thôi. Cậu ăn cắp của tôi 200 ngàn, tôi đã báo công an rồi. Số tiền này đủ để cậu đi bóc lịch ít nhất mười năm đấy. Gọi ngay đi, chúng ta cùng đến đồn công an nói chuyện cho rõ."
Bồ cũ mặt mày nhăn nhó, nhìn chằm chằm Công rồi bỗng dưng hạ giọng, cầu hòa: "Được rồi, coi như em sai, em sẽ không làm phiền hai người nữa, được chưa?"
Công nhếch mày: "Ai cho phép cậu lảng tránh? Không trả tiền, cậu không tìm tôi thì tôi cũng sẽ kéo chú cảnh sát đến tìm cậu!"
Bồ cũ: "..."
Vì cái sự xuất hiện đầy drama của bồ cũ, tâm trạng của Công và Sếp đều tụt mood thảm hại. Hai người im lặng suốt đoạn đường trở về nhà Sếp.
Bởi vì mặt Công vẫn hầm hầm, nên mấy lần Sếp muốn mở miệng nhưng cuối cùng đều ngậm lại.
Cuối cùng Công mới lên tiếng, giọng mang theo chút mệt mỏi và áy náy: "Xin lỗi, để anh thấy mấy chuyện lộn xộn này. Trước đây cậu ta không như vậy đâu, chắc chơi với mấy đứa không ra gì nên đầu óc mới lệch lạc. Tóm lại tôi sẽ tự xử lý, đừng lo ảnh hưởng đến vụ kết hôn giả."
Sếp siết chặt tay bên cạnh: "Không sao, nếu cần giúp..."
Công không để ý nghe hết câu, chỉ gật gù rồi bước thẳng vào phòng ngủ: "Tôi đi nghỉ đây, ngủ ngon."
Sếp đứng nhìn cánh cửa đóng lại, khẽ thì thầm: "Ngủ ngon."