Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sau Khi Buông Xuôi Show Thiếu Nhi, Tôi Bỗng Nổi Tiếng - Trang 3

Chương 5



Chỉ phát sóng trực tiếp một đoạn này thôi, Tô Hoài Minh đã ở trên top tìm kiếm cả ngày, cậu thực sự là người có quá nhiều chủ đề để bàn tán.
Một diễn viên quần chúng không có tiền như cậu ta, sao lại có thể sống ở nơi cao cấp như vậy?
Anh ta kết hôn từ khi nào? Đối phương là ai?
Phó Tiêu Tiêu tại sao lại đáng yêu như vậy, nhưng tính cách lại hung dữ như thế?
Nhan sắc của Tô Hoài Minh tại sao lại thay đổi lớn như vậy?
Tô Hoài Minh đã chế ngự đứa trẻ hỗn láo như thế nào?
Mặc dù phần lớn mọi người vẫn không chấp nhận Tô Hoài Minh, đủ loại lời khó nghe đều hướng về phía cậu, nhưng độ hot thì là thật.
Trước đó, để tuyên truyền, tổ chương trình từng có ý định bỏ tiền mua top tìm kiếm, nhưng sự xuất hiện của Tô Hoài Minh không những giúp họ tiết kiệm được khoản tiền này, mà hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với dự kiến của họ.
Đạo diễn vui đến nỗi ăn cơm cũng không ngậm mồm vào được, cho dù trước đó Tô Hoài Minh được định vị là pháo hôi, ông ta cũng cảm thấy mình đã đào được báu vật, thậm chí còn cho rằng có thể dựa vào chương trình tạp kỹ này để ăn cả đời.
Ngày đầu tiên cần phải lắp đặt máy móc, thời gian ghi hình có hạn, ngày thứ hai vừa mới bắt đầu ghi hình, đã có một lượng lớn người đổ vào phòng phát sóng trực tiếp.
【Hahahahahahaha, tôi lại đến xem Tô Hoài Minh đấu với đứa trẻ hỗn rồi】
【Tôi đã xem đoạn phim hôm qua rất nhiều lần, động tác Tô Hoài Minh bắt chước đứa trẻ hỗn thật đáng yêu!】
【Lúc xem chương trình tuyển chọn thần tượng, tôi thấy anh ta vừa phiền vừa xấu, không muốn nhìn thêm lấy một lần, nhưng bây giờ hình nền điện thoại của tôi đã đổi thành ảnh anh ta rơi lệ】
【Tôi cũng thế, tôi cũng bị nhan sắc của Tô Hoài Minh đánh gục rồi.】
Theo tiến trình phát sóng trực tiếp, mọi người nhìn thấy trên bãi cỏ lớn phía sau biệt thự có rất nhiều người đứng, xếp thành một hàng dài.
Hôm nay thời tiết rất đẹp, đứng dưới ánh nắng mặt trời căn bản không mở mắt ra được, nếu đứng lâu còn bị chóng mặt.
Ống kính máy quay dần dần kéo gần, phát hiện những người này có người mặc vest, có người mặc đồng phục bảo vệ, có người mặc trang phục thường ngày... Nhân viên vệ sinh, đầu bếp cũng có mặt trong hàng ngũ này.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngã Rẽ Tình Yêu
2. [Đam Mỹ] Quy Hồn
3. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
4. Trộm Yêu Người Tình Hờ Của Mẹ
=====================================
Họ tự động xếp thành hai hàng, đều mím môi, vẻ mặt chẳng muốn sống.
【??? Đây là đang làm gì vậy?】
【Có phải là tập hợp lại để nói chuyện không?】
【Tôi hiểu rồi, chắc chắn Tô Hoài Minh muốn có uy phong của gia chủ, mới triệu tập tất cả mọi người lại để làm bộ làm tịch trước mặt mọi người】
...
Trong lúc mọi người đang đoán già đoán non, Phó Tiêu Tiêu mặc vest, cài cúc đến cúc trên cùng, chân đi đôi giày da bóng lộn, ngẩng cao đầu bước tới.
Thấy mọi người đã tập hợp đông đủ, cậu bé bắt chước dáng vẻ trên tivi, rất nghiêm trang vẫy tay chào mọi người, sau đó dùng giọng trẻ con nói: "Buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi, chương trình đầu tiên là 《Thỏ con ngoan ngoãn》, ca sĩ thể hiện Phó Tiêu Tiêu."
Sau khi bắt chước người dẫn chương trình giới thiệu xong, Phó Tiêu Tiêu đi sang bên ba bước, giả vờ người dẫn chương trình đã xuống sân khấu, đợi đến khi đi tới thì cậu bé đã đổi biểu cảm, biểu thị rằng bây giờ cậu bé đã là ca sĩ Phó Tiêu Tiêu rồi.
Phó Tiêu Tiêu cầm micro, nhắm mắt thưởng thức, bắt đầu hát 《Thỏ con ngoan ngoãn》.
Lúc Phó Tiêu Tiêu không làm ầm ĩ, trông cậu bé rất đáng yêu, giọng nói còn rất trong trẻo, làn da trắng mịn, đôi mắt cũng tròn xoe, khi hát 《Thỏ con ngoan ngoãn》, thật giống như một chú thỏ con.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp bị vẻ đáng yêu của cậu làm cho phát cuồng.
【A a a a a quá đáng yêu rồi, phải duy trì như vậy, ngàn vạn đừng làm ầm ĩ nữa!】
【Mau để dì hôn một cái, hôn xong dì nhất định sẽ giữ khoảng cách với con, tuyệt đối sẽ không bắt cóc con về nhà, đầu chó jpg】
【Con nhà giàu có tiền như vậy, còn nhỏ tuổi đã có thể mở buổi hòa nhạc cá nhân ở nhà!】
【Thật muốn đến tận nơi để nghe buổi hòa nhạc của Phó Tiêu Tiêu, thật sự quá đáng yêu.】
【Phó Tiêu Tiêu hát khá hay, tại sao những người bên dưới kia lại có vẻ chẳng muốn sống vậy?】
Phó Tiêu Tiêu hát liên tục năm lần bài 《Thỏ con ngoan ngoãn》, lúc này mới buông micro, biểu thị mình đã hát xong.
Cậu bé lại đi sang bên kia ba bước, khi quay lại thì đã trở thành người dẫn chương trình: "Cảm ơn phần trình diễn tuyệt vời của bạn nhỏ Phó Tiêu Tiêu, mọi người đều rất thích, tiếp theo mời bạn nhỏ Phó Tiêu Tiêu trình bày ca khúc 《Ông mặt trời》."
Phó Tiêu Tiêu cố tình bắt chước giọng điệu trên tivi, nhưng lưỡi cậu bé không linh hoạt, sợ chạm vào răng nên chỉ có thể há miệng thật to, giọng còn lạc tông, rất giống như lời thoại bị bỏng.
【Hahahahahaha Tiêu Tiêu nhập vai quá dễ thương】
【Lần đầu tiên tôi thấy người nào tự khen mình trắng trợn như vậy】
【Để chị, chị chuyên ngành phát thanh, làm người dẫn chương trình cho Tiêu Tiêu nhé!】
【Hahaha Tiêu Tiêu lại còn để lại lịch sử đen trước mặt nhiều người như vậy, sau này lớn lên xem lại đoạn này, chắc xấu hổ muốn chui xuống đất mất】
【Tôi đã rất nóng lòng muốn cho Tiêu Tiêu sau khi lớn lên xem đoạn này rồi, cười gian JPG】
Bài hát này, Phó Tiêu Tiêu đã thêm động tác vũ đạo, khi hát đến "ông mặt trời", cậu bé dùng hai bàn tay trắng nõn nâng cằm, ngồi xổm trên mặt đất, còn nở nụ cười ngọt ngào, nghiêng đầu về phía ống kính.
Hàng loạt động tác này lại khiến trái tim của các chị gái và các dì trong phòng phát sóng trực tiếp tan chảy, liên tục gào lên đòi véo má Phó Tiêu Tiêu.
Sau khi trình diễn xong, Phó Tiêu Tiêu lặp lại quy trình vừa rồi, hát liền sáu bài, hát hết những bài mà cô giáo đã dạy.
Theo lý mà nói, thể lực của trẻ em không bằng người lớn. Phó Tiêu Tiêu vừa hát vừa nhảy, nhưng vẫn tràn đầy sức sống, còn những người lớn bị ép làm khán giả thì lại bị nắng làm cho choáng váng đầu óc, đổi chân trái sang chân phải, đứng đến tê cả chân.
Sau khi Phó Tiêu Tiêu hát xong, cậu bé lại bắt đầu ngâm thơ, giọng điệu rất kỳ lạ, đọc lắp bắp.
"Trên thế gian này có người tôi yêu, cũng có người tôi xin, shang người ơi!"
Ống kính máy quay kéo gần, thấy trên tờ giấy trắng trên tay Phó Tiêu Tiêu ngoài chữ Hán còn có các loại phiên âm được viết bằng bút chì.
Một đoạn văn ngắn đã khiến Phó Tiêu Tiêu đọc rất lâu, cuối cùng khi cậu bé đọc xong, những người lớn bị ép làm khán giả đều sáng mắt lên, mong Phó Tiêu Tiêu kết thúc sớm một chút.
Nhưng họ đã thất vọng rồi, Phó Tiêu Tiêu đã chuẩn bị tới mấy chục tiết mục, sau ba lần ngâm thơ, cậu bé lại nói: "Tiếp theo mời bạn nhỏ Phó Tiêu Tiêu trình diễn ăn cà rốt!"
Nói xong, Phó Tiêu Tiêu nhanh chóng chạy sang một bên, lấy từ trong chiếc túi nhỏ một củ cà rốt, lại chạy lon ton đến trước mặt mọi người, rất nỗ lực biểu diễn màn gặm cà rốt.
Những người lớn bị ép làm khán giả và khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều im lặng.
【... Ăn cà rốt cũng được tính là một tiết mục sao?】
【Cười chết mất, thế giới của trẻ con kỳ lạ quá!】
【Tiêu Tiêu ăn rất nỗ lực, chỉ vì điểm này thôi, cũng phải tính là một tiết mục! Chó đầu jgp】
【Giá như con trai tôi cũng thích ăn cà rốt như Phó Tiêu Tiêu thì tốt biết mấy】
【Tiêu Tiêu đã biểu diễn được một tiếng rồi, cậu bé không thấy mệt sao?】
Sau khi ăn cà rốt xong, Phó Tiêu Tiêu lại biểu diễn ăn táo con thỏ, đôi môi đỏ hồng của cậu bé dính đầy nước táo, sáng lấp lánh, ăn rất ngon lành, nhưng những người có mặt ở đó bị ép đứng dưới ánh nắng gần một tiếng đồng hồ, vừa mệt vừa đói.
Mỗi người đều có công việc riêng, bị Phó Tiêu Tiêu ép đến đây xem chương trình.
Sau khi Phó Tiêu Tiêu biểu diễn xong sẽ được nghỉ ngơi, còn họ về nhà vẫn phải tiếp tục công việc dang dở, hơn nữa đây không phải là lần đầu tiên Phó Tiêu Tiêu gọi họ đến xem chương trình, tức là đoạn Phó Tiêu Tiêu ăn cà rốt này, họ đã xem đi xem lại ba lần rồi!
Thật sự không chịu nổi nữa!!!
Những người đang làm việc trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu thông cảm với họ.
【Mặc dù Tiêu Tiêu rất đáng yêu, tôi cũng rất thích màn trình diễn của cậu bé, nhưng nhốt mọi người dưới ánh nắng mặt trời, không cho họ đi làm việc, điều này không ổn lắm】
【Tôi liên tưởng đến việc bị sếp gọi đi làm việc khác, sau đó phải tăng ca tăng điểm để hoàn thành công việc dang dở】
【Cứu với, tôi sắp ngạt thở rồi】
【Tô Hoài Minh đâu rồi, mau đến cứu họ đi!】
【Tô Hoài Minh đến cũng vô dụng, anh ta chỉ dùng một chiêu đó, lần thứ hai sẽ không còn tác dụng nữa】
【Đúng vậy! Tô Hoài Minh còn trẻ, căn bản không biết dạy con, nếu không thì sao Phó Tiêu Tiêu lại được anh ta nuôi dưỡng thành đứa trẻ vô học như vậy!】
Quản gia thực sự không chịu nổi nữa, nghĩ giống với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, lén nhắn tin cho Tô Hoài Minh.
Tô Hoài Minh ngủ dậy, vừa mới rửa mặt xong thì đã thấy tin nhắn.
Cậu lập tức cầm điện thoại đi xuống, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Quản gia như thấy cứu tinh, vội vàng bước nhanh tới, vừa định mở miệng thì nghe Tô Hoài Minh nói: "Giao cho tôi."
Quản gia nghe thấy ba chữ này, trong lòng vô cùng cảm động, suýt nữa đã rơi nước mắt, khóc òa lên.
Tô Hoài Minh nhìn Phó Tiêu Tiêu đang biểu diễn rất hăng say, rất vui vẻ, quay sang nói với quản gia: “Ông bảo mọi người quay lại đoạn biểu diễn của Tiêu Tiêu đi."
Quản gia ngẩn người, gật đầu nói: "Được."
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp thấy cảnh này cũng đầy đầu dấu chấm hỏi.
【Tô Hoài Minh muốn làm gì? Để lại lịch sử đen, khiến Phó Tiêu Tiêu sau này lớn lên sẽ xấu hổ muốn chui xuống đất sao?】
【Nhưng đây là chuyện sau này, hiện tại vẫn không thể giải cứu được những người này!】
【Thực ra chuyện này khá khó xử, nếu cưỡng ép dừng lại, Phó Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ khóc lóc om sòm, hơn nữa cậu bé rất thích biểu diễn, nếu vì thế mà bị ảnh hưởng thì cũng không tốt】
【Ngồi chờ Tô Hoài Minh giải quyết】
Sau khi quản gia quay lại, Tô Hoài Minh lại thì thầm nói với ông vài câu.
Ánh mắt của quản gia lập tức sáng lên, nếu không phải vì thân phận khác biệt, ông nhất định sẽ giơ ngón tay cái lên với Tô Hoài Minh.
Ống kính ở khá xa, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp không nghe thấy Tô Hoài Minh nói gì, đang lo lắng đến mức muốn cào cấu.
Chưa đầy năm phút, tất cả màn hình đột nhiên sáng lên, trên màn hình xuất hiện khuôn mặt của Phó Tiêu Tiêu.
Biệt thự đã thiết lập rạp chiếu phim ngoài trời, có hai màn hình vô cùng lớn, vị trí vừa lúc hướng về phía Phó Tiêu Tiêu.
Phó Tiêu Tiêu đang biểu diễn ăn bánh nhỏ, cậu bé chớp mắt, thấy người trên màn hình cũng làm động tác giống mình.
Phó Tiêu Tiêu mở to mắt ngạc nhiên, thấy rất kỳ lạ, dùng tay sờ mặt mình, không chắc người trên màn hình có phải là mình không.
Tô Hoài Minh đi tới nói: "Tất cả các thiết bị điện tử trong nhà đều đang phát chương trình biểu diễn của em, ngay cả chương trình mừng năm mới cũng không thể thống nhất như vậy, Tiêu Tiêu em thật là lợi hại."
Phó Tiêu Tiêu vui vẻ nhảy cẫng lên, hỏi: "Vậy là tôi lên tivi rồi sao?"
"Đúng vậy, mọi người dù làm gì cũng có thể nhìn thấy em." Tô Hoài Minh nói: "Em đã lên tivi rồi, mọi người chỉ cần ngồi trước màn hình xem là tốt nhất, Tiêu Tiêu thấy thế nào?"
Phó Tiêu Tiêu bị Tô Hoài Minh lừa gạt, lập tức gật đầu.
Tô Hoài Minh nói tiếp: "Vậy bây giờ để mọi người về xem tivi nhé."
Phó Tiêu Tiêu không chút do dự, "Được."
Mọi người lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhìn Tô Hoài Minh với ánh mắt biết ơn, sợ Phó Tiêu Tiêu đổi ý, vội vàng chuồn đi.
Giống như Tô Hoài Minh đã nói, bất kể mọi người đi đến đâu, họ đều có thể nhìn thấy Phó Tiêu Tiêu lớn lớn bé bé trên nhiều màn hình khác nhau, vô cùng hoành tráng.
Tô Hoài Minh nói tiếp: "Chúng ta đổi chỗ khác tiếp tục biểu diễn, anh sẽ làm khán giả của em."
Phó Tiêu Tiêu suy nghĩ vài giây.
Mặc dù Tô Hoài Minh là bố dượng xấu, nhưng cậu chủ động yêu cầu làm khán giả, vậy thì cậu bé miễn cưỡng đồng ý vậy!
Tô Hoài Minh và Phó Tiêu Tiêu đi đến nhà kính bên cạnh, có mái che nên ánh nắng không còn gắt và chói mắt nữa, mà ấm áp, Tô Hoài Minh nằm trên đệm mềm thoải mái, ăn hoa quả tráng miệng, xem màn trình diễn đầy thú vị, thoải mái duỗi người.
Phó Tiêu Tiêu vẫn còn phấn khích vì được lên tivi, không hề để ý đến việc khán giả có nghe không, biểu diễn rất nỗ lực, thỉnh thoảng còn há to miệng, nhận đồ Tô Hoài Minh đút.
Dù là Tô Hoài Minh, Phó Tiêu Tiêu hay những nhân viên bị ép làm khán giả, thì ai cũng đều vui vẻ thoải mái, cả ba bên đều được như ý.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cười rất lớn.
【Hahahahahaha, cục cưng Phó Tiêu Tiêu đừng vui như vậy, Tô Hoài Minh đang lừa con đấy】
【Tôi đã nhập vai Phó Tiêu Tiêu sau khi lớn lên rồi, tôi không thở được nữa rồi】
【Tô Hoài Minh chắc chắn là người đen tối, nếu không anh ta sẽ không nghĩ ra được nhiều chiêu trò như vậy!】
【Lần đầu tiên tôi thương hại một đứa trẻ hư như vậy, đầu chó jpg】
*****
Trong lúc khán giả cười lớn vì những hành động kỳ quặc của Tô Hoài Minh, thì những người ghét Tô Hoài Minh, cũng như người hâm mộ của những thí sinh khác trong chương trình tuyển chọn của cậu đã ngấm ngầm tung tin đồn trên mạng.
【Internet không có trí nhớ sao, một người như Tô Hoài Minh, nhân phẩm kém, lãng phí tài nguyên, không biết tiến thủ, vậy mà cũng có người thích!】
【Tô Hoài Minh quá tâm cơ, trong chương trình giải trí được cho là chân thực lại làm trò, như vậy có thể dễ dàng dẫn dắt một số khán giả】
【Trước đây tôi đã nhận ra có điều không ổn, Tô Hoài Minh đột nhiên cao điệu đưa con riêng tham gia chương trình tổng hợp về trẻ em, còn để đoàn làm phim đến một nơi xa hoa như vậy để ghi hình, chắc chắn là muốn khoe của, dựng hình người nhà giàu】
【Một người như Tô Hoài Minh mà cũng có thể nổi tiếng trở lại, những người có mặt ở đây đều có trách nhiệm】
【Nhà tiên tri phán thẳng, sau này Tô Hoài Minh nhất định sẽ đưa đoàn làm phim đến thăm nhà anh ta, khoe của đủ kiểu!】
Không chỉ Weibo sụp đổ, mà các nền tảng khác cũng xuất hiện bài đăng về việc Tô Hoài Minh khoe của, dựng hình người nhà giàu, nhiều người không xem phát sóng trực tiếp đều tin vào những lời trên bài đăng, đổ xô đến phòng phát sóng trực tiếp, muốn chỉ trích Tô Hoài Minh.
Hình ảnh phát sóng trực tiếp không phải là những thứ lấp lánh, mà là một cánh cửa đóng chặt.
Những người đến mắng Tô Hoài Minh khoe của, dựng hình người nhà giàu: Hả?!
【 Tô Hoài Minh đã không ra ngoài trong ba tiếng đồng hồ rồi! 】
【 Nghĩ đến việc ngôi sao cũng giống như tôi, là một đứa nghiện nhà, tôi bỗng thấy an ủi 】
【 Không phải mọi người đều nói Tô Hoài Minh thích khoe khoang sao, sẽ dẫn mọi người tham quan biệt thự, sao đến cửa cũng không ra! 】
【 Đây đích thị là chương trình trẻ con, chỉ thấy trẻ con, không thấy phụ huynh đâu cả, ha ha 】
Chưa đến giờ ghi hình chính thức, ở nhà khách mời, ekip chương trình không có cách nào can thiệp vào hoạt động của Tô Hoài Minh, nhưng Tô Hoài Minh đã ở trong nhà quá lâu, ekip chương trình không thể chịu đựng được nữa, đành phải gõ cửa.
Đầy đủ nửa phút sau, cửa phòng ngủ mới mở ra.
Tô Hoài Minh từ sau cánh cửa thò đầu ra, làn da trắng trẻo, mái tóc mềm mại, trông như một chú thú nhỏ nhút nhát không dám ra ngoài, "Có chuyện gì vậy?"
Nhân viên chương trình khựng lại, khó khăn nói: "Muốn hỏi cậu ở trong phòng làm gì?"
Tô Hoài Minh nghe xong thì ngơ ngác, đương nhiên hỏi: "Tất nhiên là ăn, xem phim, ngủ rồi."
"...”
Đó quả là một câu trả lời giản dị và khiêm tốn.
Nhân viên chương trình nhớ lại lời dặn của đạo diễn, tiếp tục cứng đầu nói: "Vậy cậu cứ ở trong phòng mãi, không thấy ngột ngạt sao?"
Tô Hoài Minh rất không hiểu, "Là do phim không hay, game không vui, hay điện thoại hết pin? Sao lại có thể chán được?"
Nhân viên chương trình: "..." Nhưng cậu là một ngôi sao, hiện tại còn đang ghi hình chương trình tạp kỹ mà!
"Vậy cậu không ra ngoài để đi vệ sinh sao?" Nhân viên chương trình lại khó khăn lắm mới nặn ra được một câu.
Tô Hoài Minh lắc đầu, không hiểu tại sao anh lại hỏi như vậy, "Trong phòng tôi có nhà vệ sinh mà."
"Vậy chúng tôi có thể tham quan phòng của cậu một chút không?" Nhân viên chương trình tiếp tục nói.
Tô Hoài Minh gật đầu, nhường chỗ, để cho quay phim mang máy vào.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp mới nhìn thấy, cái gọi là phòng ngủ của Tô Hoài Minh này.
Thực ra đây là một phòng suite, có đầy đủ nhà vệ sinh, phòng làm việc, phòng ngủ, phòng thay đồ, phòng giải trí, phòng khách và một phòng tắm siêu lớn, có thể vừa ngâm mình thoải mái vừa ngắm cảnh bên ngoài.
Quay phim mang theo máy quay, mất tới năm phút mới đi hết một vòng trong căn phòng này.
【Lệch pha với thực tế, phòng ngủ này còn lớn hơn nhà tôi】
【Cuối cùng cũng biết tại sao Tô Hoài Minh không ra ngoài, cười chết, căn bản không cần】
【Có một căn phòng như vậy, tôi có thể nghiện nhà đến già】
Sau khi nhân viên chương trình tham quan xong, quay lại hỏi Tô Hoài Minh, "Có thể dẫn chúng tôi tham quan biệt thự của cậu không?"
Tô Hoài Minh rất chân thành nói: "Để quản gia dẫn mọi người đi tham quan đi, tôi dẫn đi sẽ bị lạc."
Nhân viên chương trình nghẹn họng vài giây, rồi nói tiếp: "Vậy thì chúng ta cùng đi với quản gia, vừa xem vừa có thể tương tác với mọi người."
Tô Hoài Minh tỏ vẻ không muốn, rất khổ sở nói: "Ở đây quá lớn, đi hết một vòng rất mệt! Hơn nữa, ở đây cái gì tôi cũng có, chỉ cần nằm trong phòng ngủ là đủ rồi."
Nhân viên chương trình và khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều im lặng.
【Quá chân thực rồi, những người thích nghiện nhà như chúng ta, cho dù ở trong biệt thự cũng vô dụng, chỉ muốn nằm ườn ra, không muốn đi đâu khác!】
【Thật trùng hợp, hôm qua tôi mơ thấy ở đây, lúc đầu còn rất vui, nhưng tôi đi mãi mà không ra được, làm tôi sợ tỉnh luôn】
【Đột nhiên thấy người giàu cũng rất khổ não, nhà quá lớn, mỗi ngày đi bộ còn nhiều hơn người khác gấp mấy lần, ha ha】
【Cười chết, những người nói Tô Hoài Minh khoe khoang, giả vờ là thiếu gia nhà giàu đâu rồi, không phải vừa nãy còn kêu rất dữ sao?】
【... Tô Hoài Minh rõ là đang khoe khoang, cách này không cần phải dẫn chúng ta đi xem đủ loại quần áo, đồng hồ hiệu, đồ cổ, kim cương, còn có sức hấp dẫn hơn không?】
【Khoe khoang vô hình mới là chết người nhất】

Chương trước Chương tiếp
Loading...