Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Trèo Cao Có Được Nam Chính
Chương 63: Thời gian mang thai
“Lúc trước chúng ta đã từng nói phải thử một tí, em cũng đồng ý rồi.” Nghiêm Kỷ nói xong, sáp lại gần Mộc Trạch Tây.
Mộc Trạch Tây dịch mông ra sau.
Không để ý! Thoáng cái đã quên mất việc này. Bây giờ thực sự giống như yêu cầu quan hệ trá hình.
Mộc Trạch Tây ấp úng, “Em…”
Đôi mắt đào hoa mảnh khảnh của Nghiêm Kỷ nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tây như thể đang tra vấn, “Nếu không thì Tây Tây làm sao?”
Mộc Trạch Tây thay đổi tức thời, cô rất uất ức, biến thành uất ức lên án, “Không có… Em chỉ muốn anh thương em, anh không thể luôn đối xử với em như vậy…”
Nghiêm Kỷ sững sờ, mặt mũi cong cong, “Chồng luôn thương Tây Tây.”
Nghiêm Kỷ nhẹ nhàng hôn lên cái miệng nhỏ của Mộc Trạch Tây, dụ cô động tình, sau đó chiếc lưỡi mềm mại linh hoạt luồn vào trong miệng nhỏ, truy đuổi cùng cái lưỡi.
Mộc Trạch Tây tê liệt trước kỹ năng hôn cao siêu của Nghiêm Kỷ, lều trại bên dưới Nghiêm Kỷ cứng đẩy lên.
Được, không trốn thoát một lần làm tình.
Mộc Trạch Tây bị hôn thở dồn dập, đôi mắt mờ sương, làm thì làm đi…
Bầu không khí thích hợp.
Thứ Mộc Trạch Tây đang mặc không phải là trang phục bệnh nhân của bệnh viện mà là đồ ngủ mềm mại do Nghiêm Kỷ cố ý chuẩn bị. Nghiêm Kỷ vội vàng qua quýt mở vài cái cúc áo, lộ ra hình dáng tròn trịa.
Bàn tay to trực tiếp thăm dò xuống phía dưới, sờ lên bộ ngực lớn mềm mại.
Bàn tay to ấm áp cực kỳ kỹ xảo xoa bóp đôi gò bồng đảo, sau khi dẫn tới từng cơn tê dại, anh lại niết đỉnh đầu vú, từ từ cọ xát.
Cách một lớp đồ ngủ tơ lụa, một cái tay khác nhéo đầu vú xoa nắn khiêu khích.
Sau khi Mộc Trạch Tây mang thai, ngoại trừ bụng lớn thì bộ ngực cũng lớn hơn một vòng.
Nghiêm Kỷ cầm trong tay, trọng lượng nặng hơn. Vừa mềm vừa thơm, giống như có thể chảy ra từ khe hở giữa các ngón tay.
Hơn nữa lúc này lại cực kỳ nhạy cảm, đầu ngón tay Nghiêm Kỷ chỉ cọ xát một chút, đầu vú đã lập tức cứng lên.
Chỉ một lát, cơ thể nhạy cảm của Mộc Trạch Tây run nhẹ không chịu nổi, bên dán bên hôn cái miệng nhỏ tràn ra tiếng rên rỉ yêu kiều.
Thoáng cái, hồn Nghiêm Kỷ cũng không còn, anh chịu không nổi. Vốn dĩ đã mấy tháng chưa làm nên anh rất đói. Giờ đây chẳng khác nào gõ bát gọi anh đến ăn.
Nghiêm Kỷ không thể ngừng hôn sâu hơn. Rút một tay xuống dưới thân tìm kiếm. Tìm đến hột le nhạy cảm, sau khi xoa nắn ra nước, anh cạo nhẹ hột le.
Đã lâu chưa được nếm mùi vị vui vẻ, ở đâu cũng thật thoải mái…
Mộc Trạch Tây động tình, đầu óc không tỉnh táo, cô ngửa đầu lên, trong miệng cô ăn đầu lưỡi Nghiêm Kỷ, hai chân kẹp xoa, rên rỉ.
Màn dạo đầu mới chỉ một lúc mà Mộc Trạch Tây đã hoàn toàn ướt đẫm. Progesterone của thai kỳ kích thích ham muốn tình dục của cô thực sự mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nghiêm Kỷ hôn miệng cô vang lên tiếng chụt chụt. Mạnh hơn chút nữa, để cô nhớ rằng anh mang đến sự vui vẻ cho cô, sau này cũng khó rời xa anh.
Nghiêm Kỷ dừng động tác.
Anh cởi hết vạt áo ngủ, ngoại trừ bụng bầu ngọt ngào và hai bầu ngực to lớn thì hai người cũng trắng như thế.
Mộc Trạch Tây có sự dịu dàng êm dịu của bản năng người làm mẹ, toàn thân dịu dàng êm dịu lại xinh đẹp mọng nước, cực kỳ quyến rũ.
Giống như nuốt vào trong một miệng. Yết hầu Nghiêm Kỷ lên xuống.
Mộc Trạch Tây vẫn tình mê ý loạn, biết dùng tay thử so sánh eo bụng cô, sau đó nhéo vòng eo tám múi của Nghiêm Kỷ, cô thở dài, “Nói chung là sắc suy mà tình mỏng.”
Nghiêm Kỷ…lại bắt đầu nghịch.
Nghiêm Kỷ nhẹ nhàng đặt Mộc Trạch Tây xuống, bẻ rộng hai chân cô ra, dùng dương vật cứng phát đau cọ xát vào âm đạo chảy nước.
Nhẹ nhàng làm dịu cơn khát.
“Tình mỏng nhưng không mỏng, lát nữa chồng sẽ cho vào trong em, chờ em quấn chặt lấy chồng, bị chồng đâm đến khi cô bé nhũn ra cũng không thả, chẳng phải lúc đó em sẽ biết?”
Lại là những lời tục tĩu trên giường, Mộc Trạch Tây đỏ bừng mặt.
Cô cảm thấy rõ ràng dương vật hung hãn cứng như bàn ủi đang để ở chỗ cửa âm đạo cô.
Ngay khi Mộc Trạch Tây cho rằng Nghiêm Kỷ sẽ tiến vào như thế này thì ngược lại, anh lại đứng lên.
Mộc Trạch Tây cứ mở chân ra như thế, hả?
Nghiêm Kỷ vội vàng lục túi quần của mình, “Bây giờ em đang mang thai, bắn vào không tốt, tinh dịch có ảnh hưởng đối với thai nhi, anh phải đeo bao.”
Mộc Trạch Tây nhìn Nghiêm Kỷ lấy ra một loạt áo mưa và đặt chúng lên giường. Nghiêm Kỷ quỳ gối bên mép giường, ưỡn dương vật to dài, sau đó xé một bao rồi đeo vào.
Nói đến cũng xấu hổ, hai người ở bên nhau mấy năm, trước nay cách này chưa bao giờ nằm trong số đồ chơi tình dục của Nghiêm Kỷ.
Đây là lần đầu tiên Mộc Trạch Tây nhìn thấy ai đó đeo bao, cô nhìn thẳng.
Ngược lại Nghiêm Kỷ không hề xấu hổ, Mộc Trạch Tây mở to mắt nhìn anh đeo bao.
Sau khi đeo xong, anh còn hỏi câu, “Đẹp không?”
Cậu bé của Nghiêm Kỷ rất lớn, nhưng bao cao su thì hơi nhỏ, không thể bao hết hoàn toàn, còn dư lại nửa khúc nhỏ, như thế trái lại càng thêm sắc tình.
Mộc Trạch Tây lập tức đỏ bừng mặt.
Nghiêm Kỷ lại chen vào giữa hai chân Mộc Trạch Tây, dùng dương vật cọ cọ, mật dịch ở cửa lỗ.
“Anh vào.” Rồi sau đó từ từ đẩy vào.
Khi hai người kết hợp sau vài tháng, trong nháy mắt dương vật tương thích, hai người đều thỏa mãn thở ra.
Bởi vì đã đủ động tình, cũng đủ ướt át nên Nghiêm Kỷ ra vào rất thuận lợi, nhẹ nhàng cọ xát mang lại khoái cảm sảng khoái.
Nghiêm Kỷ không dám vào hết mà chỉ cắm nửa cây, anh luôn ăn thịt cá nên hơi khó chịu, không nhịn được muốn cắm vào nhiều hơn.
Nghiêm Kỷ trẻ tuổi phá thân lần đầu, anh dám cắm đến cổ tử cung Mộc Trạch Tây. Nhưng bây giờ ngược lại, anh càng muốn làm người trẻ tuổi phá thân thì lại chỉ có thể thử từ từ, đưa đẩy nhẹ nhàng.
Mộc Trạch Tây cắn đầu ngón tay, ánh mắt quyến rũ như tơ nhìn chằm chằm Nghiêm Kỷ, kêu ưm a.
Nghiêm Kỷ biết cô đã sảng khoái, bàn tay to xoa bóp bầu ngực, dưới eo cắm nhẹ nông.
Mặc dù chỉ vào một nửa nhưng âm đạo vẫn hút xoắn chặt chẽ, tham lam ướt át mút từng chút một.
Rất sướng rất kích thích.
Nhưng không thể đỡ đói, cứ như vậy lửng dạ không no.
Âm đạo bị cắm ra khoái cảm, lớp thịt xinh đẹp bành trướng co giật căng ra từng chút một, giống như quy đầu được hút bị kẹp nổ tung.
Khoái cảm bức bách và sung sướng xông thẳng lên não Nghiêm Kỷ, Nghiêm Kỷ sảng khoái run eo, bị kẹp suýt nữa thì bắn ra.
Cố nén khoái cảm và ý bắn căng sướng, từng cái thẳng lưng đâm vào âm đạo. Khoái cảm càng trở nên mãnh liệt hơn.
Mộc Trạch Tây bên này bị ma sát dục vọng không thể kìm nước mắt, Nghiêm Kỷ cắm như vậy khiến cho cô vô cùng sảng khoái, vừa sướng vừa ma sát tê dại vào điểm G của cô.
Biết tình trạng thân thể mình, cũng nghe theo lời khuyên của bác sĩ, biết quan hệ tình dục bình thường sẽ không sao.
Mật dịch cực khoái phun ra từng dòng, nhưng càng sâu hơn vào trong thì lại càng trống rỗng ngứa ngáy vô cùng.
Ý chí cô hơi rối loạn, nức nở, “Sâu hơn tí nữa… Nhanh hơn tí nữa… Muốn…”
Lần trước cắm nông lại cộng thêm lần xâm nhập bất ngờ này, Mộc Trạch Tây lập tức run rẩy tiết ra lần nữa.
Nghiêm Kỷ tiếp tục thúc tới cơn cực khoái của cô, dương vật phá mở các nếp thịt, tiến tới nơi ngứa ngáy, nhưng không đi đến cổ tử cung.
Ngay tại đây lặp lại hành động ra vào, đẩy mở cọ xát lớp thịt xinh đẹp phì nhiêu, cô lại bị hút xoắn chặt chẽ.
“Nấc… Cứng quá…” Mộc Trạch Tây run rẩy, bị đâm căng ra.
Đương nhiên cứng.
Kể từ khi Mộc Trạch Tây mang thai, Nghiêm Kỷ chưa bao giờ tiến vào âm đạo ướt át quấn người mất hồn này. Anh không được nghĩ đến.
Anh không dám cúi xuống trực tiếp hôn môi Mộc Trạch Tây, anh sợ đè lên bụng Mộc Trạch Tây.
Anh rút dương vật ra, còn kéo theo một tí áo mưa trên dương vật, cọ xát vào âm đạo đang không ngừng run lên vì cực khoái.
Mộc Trạch Tây bỗng thấy khó chịu, lắc mông lẩm bẩm dùng âm đạo cọ vào dương vật.
Nghiêm Kỷ cố chống lại sự cám dỗ, hỏi đáp, “Anh có phải chồng em hay không? Muốn chồng làm em không? Hả?”
Mộc Trạch Tây lập tức bật khóc, nhất định anh thù dai! “Muốn… Chồng muốn…”
Không hài lòng với câu trả lời này, Nghiêm Kỷ vẫn không đi vào, “Muốn gì ở chồng?”
“Hức ~~ muốn chồng đâm vào…”
Nghiêm Kỷ lại hôn lên môi Mộc Trạch Tây, mút hút đôi môi trơn, thay vì cho dương vật, anh lại cắm ngón tay vào moi móc, tiếp tục dư vị khoái cảm của cô.
Nghiêm Kỷ vừa mút vừa tẩy não Mộc Trạch Tây đang tình mê ý loạn, “Tây Tây bụng to, ham muốn tình dục mạnh mẽ, cầu xin chồng làm Tây Tây có đúng không?”
“Hức ~~ đúng…”
Nghiêm Kỷ cười hài lòng, lật Mộc Trạch Tây lại nằm nghiêng. Nhấc đôi chân đã mềm của cô lên, lấy tư thế nằm nghiêng cứ như vậy xâm nhập từ phía sau, dương vật tiến vào từ cặp mông vểnh đang ưỡn thẳng, tiếp tục đâm vào.
Nghiêm Kỷ dùng cổ tay nắm lấy đôi chân trắng nõn đầy đặn của Mộc Trạch Tây, nhẹ nhàng gặm cắn phần thịt mềm sau cổ Mộc Trạch Tây, thẳng lưng cắm vào âm đạo.
“Bạch bạch bạch ~” Rất nhiều tiếng đập, tiếng nước cũng dần dần.
Bởi vì Mộc Trạch Tây ưỡn thẳng mông nên Nghiêm Kỷ cắm vào sẽ bị bờ mông mềm mại chặn lại một chút, bị đâm bắn ra từng đợt róc rách.
Như vậy sẽ không vào được rất sâu, nhưng lại hút bọc sít sao ở một tư thế khác, cảm giác va chạm với mông nhỏ rất tốt, Nghiêm Kỷ rất hài lòng với tư thế này.
“Uhm ưm ư ~ a ~~”
Khoái cảm dâng trào bùng phát từ hai người, lan tràn đến tận xương, chui thẳng đến xương cốt.
Nghiêm Kỷ sảng khoái thở dốc, dương vật ra vào càng cứng hơn.
Một bàn tay to của Nghiêm Kỷ xoa nhẹ lên bụng Mộc Trạch Tây, giúp cô chống đỡ để ngăn cô lao về phía trước, các đường gân xanh trên tay người đàn ông thay nhau nổi lên, dương vật lại càng ra sức đâm vào.
Rất sắc tình…
Đằng sau là tiếng thở dốc nặng nề và vui thích của người đàn ông, hơi thở nóng rực phả ra từ hõm vai người đàn ông.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Mộc Trạch Tây nắm lấy cánh tay đang đặt trên ngực cô của Nghiêm Kỷ, cứ ôm như vậy làm hết lần này đến lần khác cho đến khi cô mê muội.
Vừa rên rỉ, Mộc Trạch Tây vừa yêu kiều xin dung thứ, “Chồng ~… Bắn… Bắn… Được không…”
Dương vật vốn đã cương cứng bị âm đạo liên tục co giật run rẩy kẹp bọc tới nỗi gần như nổ tung.
Nghiêm Kỷ khàn giọng, khuây khoả thở dốc, “Được, nghe Tây Tây, chồng bắn, bắn hết cho Tây Tây.”
Nghiêm Kỷ hôn liếm vai và lưng Mộc Trạch Tây, liếm rãnh sống lưng cô, liếm đến khi cô run lên. Dưới eo lại ra vào nhanh hơn.
Mộc Trạch Tây không thể chịu được, hoảng loạn che bụng lại, “A ~~~ Nhanh quá ~ Sâu quá! Tổn thương bé cưng!”
Trái tim Nghiêm Kỷ càng mềm nhũn, tóc bị kéo căng, nâng chân Mộc Trạch Tây lên cao hơn. “Không sao, chồng sẽ kiềm chế.”
Đâm sâu hơn một chút, nhưng anh luôn chú ý cổ tử cung, góc độ cũng gian xảo hơn chút, dương vật thô to lấy phương hướng khác nhau đâm vào lớp thịt mềm.
“Hức ~~!” Cơ thể Mộc Trạch Tây lại phun ra.
Những cú đâm mạnh mẽ vẫn còn tiếp diễn. Nghiêm Kỷ sắp bắn ra, anh chợt cắn nhẹ lên xương vai xinh đẹp của Mộc Trạch Tây, cũng cho cô cắn một dấu răng tình cảm mãnh liệt, tiến hành lần bắn ra cuối cùng.
Một lượng lớn tinh dịch phun ra lại bị áo mưa ngăn cản. Tại thời điểm Mộc Trạch Tây lên đỉnh bắn ra, cô có thể cảm nhận được bao cao su đang liên tục to ra bên trong mình.
Nghiêm Kỷ bắn đã ghiền, khi anh rút ra, tinh dịch đã nặng trĩu. Kéo sợi dịch tình yêu dính nhớp của Mộc Trạch Tây ra.
Tinh thần Mộc Trạch Tây vẫn đang trong cơn cực khoái, ánh mắt mê hoặc, cô cũng cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Nghiêm Kỷ ôm Mộc Trạch Tây, nhiệt tình hôn cô sau cuộc tình. Anh cũng quan sát cơ thể Mộc Trạch Tây, “Em không sao chứ, Tây Tây?”
Toàn thân Mộc Trạch Tây vẫn cảm thấy khoái cảm thất thường như điện giật sau khi đạt cực khoái, cô lắc đầu tỏ vẻ mình không sao.
“Vậy lát nữa chúng ta lại làm thêm lần nữa.”