Sát Thần
Chương 1315: Ăn mòn cả thiên địa
Sâu trong Thánh địa huyết hải.
Một góc của Tử vong cốt đảo, Huyền Hà thần thái ngưng trọng, bên cạnh trải rộng các tinh la bàn, tinh la bàn này luyện chế thành hình cầu, như Sinh mệnh chi tinh, như ngân hà, như lưới dày đặc trải rộng xung quanh, nghiêm nhiên là ngân hà được rút bé lại hàng tỉ lần. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
trên các tinh la bàn lấp lánh ánh sáng chói lọi, lờ mờ có những sợi tinh mịn xâu chuỗi lại với nhau.
Cách đó không xa, Phì Liệt Đặc cũng cau mày, bên cạnh hắn đồng dạng cũng phủ kín tinh la bàn, nếu quan sát từ trời sẽ phát hiện ánh sáng mà những tinh la bàn này phóng thích ra sáng như tinh hải, hai người như ở bên trong tinh hải mênh mông.
Hai người đều là Bất Hủ nhị trọng thiênl phân biệt là tử vong khôi thủ và thi lực khôi thủ, lúc này, tinh khí thần của bọn họ dung hợp với tinh la bàn, như đang thôi diên sự biến đổi của không, dùng niệm đầu để vận chuyển tinh hải, chủ trì chiến đấu kịch liệt ở các khu vực trong tinh hải.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Phì Liệt Đặc bực bội xoa đầu, cau mày nói: "Dựa theo thể cục hiện nay cho thấy muốn thắng lợi e là không dễ."
Hắn có thể thông qua tinh la bàn này đại khái nhìn ra thế cục chiến đấu của mười hai tinh vực, thể cục đó rõ ràng bất diệu đối với Thi Huyết nhất mạch.
Thần tộc thông qua tích lũy vạn năm, trên trang bị, đan dược, kinh nghiệm, thối luyện chiến trận, đều vượt qua các tộc, có thể nói, thần tộc hiện giờ bất kỳ một thế lực đơn lẻ nào muốn đối quyết đều có rất ít khả năng thắng lợi, Minh Hoàng tộc, Thiên Yêu tộc, Bất Tử ma tộc đều là tứ đại chủng tộc, nhưng lúc này so sánh với thần tộc thì lạc hậu toàn diện.
Dùng cảm giác của Phì Liệt Đặc để nhìn, nếu chiến đấu vẫn không có biến hóa, bọn họ ở mười hai đại tinh vực đều sẽ thất lợi, bị thần tộc đánh tan từng cái một.
" Chớ sốt ruột, Minh Hạo âm thầm kinh doanh nhiều năm, thế lực lúc này hiển lộ ra không phải là toàn bộ của hắn." Huyền Hà vẫn bình tĩnh, cười: "Minh Hạo nếu không có nắm chắc thì không thể đồng ý giao chiến với thần tộc, ngươi và ta ta chỉ cần quản một phần lực của chúng ta, còn hắn sẽ mang tới cho chúng ta kinh hỉ."
Huyền Hà tuy rằng luôn luôn đối địch với Minh Hạo, nhưng hắn biết rõ sự đáng sợ của Minh Hạo, bằng không cũng sẽ không vạn năm thống khổ, không thể trả thù Minh Hạo.
Một hồi nói chuyện lần trước với Minh Hạo đã cởi bỏ khúc mắc nhiều năm của hắn, hắn tuy rằng vẫn khó chịu với Minh Hạo, nhưng đã không cực đoan giống lúc trước nữa, khi khi hắn bình tĩnh quan sát Minh Hạo, hắn biết Minh Hạo trong chiến đấu lần này có thể phát huy tác dụng, tất nhiên là còn lớn hơn hắn.
Bởi vì ngự hồn áo nghĩa, ở phương diện thống lĩnh hồn phó để âm thầm thay đổi thể cục tinh hải, có ưu thế thiên nhiên, tử vong áo nghĩa của hắn không thể sánh bằng.
Hắn cũng biết từ vạn năm trước, ở thời đại Thi Huyết chưa vẫn diệt, Minh Hạo đã chấp chưởng rất nhiều thế lực, trải qua vạn năm thời gian âm thầm thao tác, lực lượng Minh Hạo nắm giữ cũng không biết đã tăng cường bao nhiêu, thần tộc trong vạn năm này thủy chung hết sức truy tra thân phận chân thật của Minh Hạo, muốn đánh tan thế lực của Minh Hạo.
Nhưng, trưởng lão hội của thần tộc vẫn không thể biết được hướng đi chân chính và phương vị ẩn náu của Minh Hạo.
Minh Hạo thủy chung sống khỏe, dùng sức ảnh hưởng của hắn lặng lẽ thay đổi thế cục của tinh hải, khiến rất nhiều tinh vực giao phong với thần tộc.
Rất nhiều người đều nói, vạn năm nay thần tộc mấy lần bị thương nặng, sở dĩ không thể thuận lợi đánh hạ mấy chỗ tinh vực trọng yểu, sau lưng là vì có Minh Hạo ngăn cản, vì có sự tồn tại của Minh Hạo, bước chân của thần tộc thủy chung như bị một sợi dây thừng cột lấy, không thể đi nhanh được.
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc nói chuyện với nhau, bỗng nhiên, hai người đồng thời nheo mắt lại.
Trong mắt Bọn họ, tuôn ra ánh sáng không dám tin, động tĩnh khủng bố trong thần thể dẫn tới huyết hải sóng thần, dẫn động vòng xoáy trên đỉnh đầu chuyển động cực nhanh.
" Cảm giác được không?" Huyền Hà quát khẽ.
Phì Liệt Đặc gật đầu thật mạnh, vẻ mặt khiếp sợ, nhìn ra thương khung vô tận: "Khí tức của hắn, điều đó không có khả năng, hắn năm đó rõ ràng đã vẫn diệt, sao vẫn còn khí tức tồn tại?"
" Khó có thể tin được." Huyền Hà cũng phi thường ngưng trọng.
Vào lúc này, một dòng phân hồn bỗng nhiên từ trên trời hạ xuống, hồn phách khẽ động, biến thành một khối phân thân của Minh Hạo, hắn nhìn về phía Huyền Hà, Phì Liệt Đặc: "Xem ra các ngươi cũng phát giác ra rồi."
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc bình tĩnh gật đầu.
" Hắn năm đó đích xác đã vẫn diệt." Minh Hạo bỗng nhiên nhíu mày: "Chỉ là thi hài của hắn ta thủy chung không tìm được, sự vân diệt của hắn có bí ẩn, ta dùng thời gian vạn năm để truy tra, cũng không thể hiểu rõ huyền diệu, hiện giờ khí tức của hắn hiện thân ở Hỏa Vũ tinh vực, nhưng rõ ràng có bất đồng, ta nghĩ chúng ta nên coi trọng việc này."
Dừng lại, Minh Hạo cười cười cổ quái: "Tiểu tử đó đã ở Hỏa Vũ tinh vực, nói chính xác, khí tức của hắn đột nhiên xuất hiện chính là bởi vì tiểu tử đó dẫn tới. Người này quả thật là tai họa, hắn ở đâu thì nơi đó sẽ nảy sinh biến cố trọng đại."
" Cho chúng ta xem đi." Phì Liệt Đặc không kiên nhẫn hét to.
Minh Hạo cười: "Như các ngươi mong muốn."
Một dòng phân hồn của hắn đột nhiên biến đổi, bên trong phân thân lại phân ra một dòng ba động, thân ảnh sau khi nhoáng lên một cái, Minh Hạo và Huyền Hà, Phì Liệt Đặc trực tiếp đi ra khôi thánh địa huyết hải, xuất hiện trên cổ Ma đại lục hoang vắng, hắc động đó thì bỏ neo phía dưới cổ Ma đại lục.
Sau khi Minh Hạo và Huyền Hà, Phì Liệt Đặc hiện thân, giơ tay lên lôi kéo, trực tiếp ngưng kết ra một gương sáng hư không, bên trong gương sáng hư không chiểu rọi Hỏa Vũ tinh vực, hiện ra cảnh tượng bên trong.
Minh Hạo trước khi gặp Thi Huyết là sư huynh đệ với Địch Tạp La, chủ tu không gian áo nghĩa.
Đối với không gian áo nghĩa, hắn chưa bao giờ buông lỏng, trong tinh hải mênh mông có thể trên không gian áo nghĩa ngang ngửa với Địch Tạp La chỉ có Minh Hạo hắn!
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc ngưng thần nhìn về phía gương sáng hư không, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Cảnh tượng Bọn họ chứng kiến cũng nhất trí với những người đó của thần tộc lúc này thấy.
Duy Đức Sâm phát cuồng mà đến, cả người toát ra kịch độc ăn mòn vô hình kinh người, Vực trường của hắn điên cuồng lan ra, bọc lấy một Sinh mệnh chi tinh, Sinh mệnh chi tinh cấp sáu tan rã, dưới cái nhìn chăm chú của thần tộc, trong sự rung động của Thạch Nham, trong sự quan khán từ xa của Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Minh Hạo, Sinh mệnh chi tinh cấp sáu bị xóa đi khỏi tinh hải.
Cũng may trên Sinh mệnh chi tinh đó không có sinh linh, nhưng linh thú phía trên thì nhất tịnh bị tan chảy.
" Trên người Người đó có toan độc ăn mòn, rõ ràng là thứ của Gia Đa năm đó, nhưng hắn lại có bất diệt thể của thần tộc, trong cơ thể có huyết mạch của thần tộc, tu luyện Từ trường áo nghĩa, người này có chút khiến người ta khó hiểu."
Phì Liệt Đặc nhìn về phía Duy Đức Sâm, cau mày nói, vẻ mặt mê hoặc.
Huyền Hà trầm mặc cả nửa ngày rồi nói: "Khí tứcđó đúng là của Gia Đa, chỉ có kịch độc ăn mòn và hủ thực áo nghĩa của Gia Đa dung họp mới có thể đạt tới uy lực làm tan chảy Sinh mệnh chi tinh. Người này tất nhiên có liên hệ huyền diệu với Gia Đa, hắn không tu luyện hủ thực áo nghĩa, khí tức kịch độc ăn mòn đó như được lạc ấn bên trong linh hồn huyết mạch của hắn, điều này cực kỳ khác thường."
Minh Hạo gật đầu: "Xem ra chỉ có tự mình hắn mới có thể minh bạch trên người hắn từng phát sinh chuyện gì."
" Hắn là Thủy Thần nhị trọng thiênl nhưng hiện tại. trình độ lực lượng hắn thể hiện đã đạt tới cấp bậc ngụy Bất Hủ!" Huyền Hà cau mày thật sâu, lắc đầu nói: "Không thích hợp, rất không thích hợp, phương diện này nhất định có thần diệu mà chúng ta không nhìn thấum bởi vì cho dù là huyết mạch của Gia Đa cũng không đề thăng nhanh như vậy! Nhất định có chỗ nào chúng ta còn chưa nhìn thấu!"
Hắn nhìn về phía Minh Hạo, trầm ngâm một chút rồi nói: "Có lẽ ngươi nên tự mình tới một chuyển."
Trong mắt Minh Hạo hiện lên một đạo quang: "Nếu ta tới thì hẹn ngầm của chúng ta và thần tộc sẽ bị xé bỏ, tồn tại cấp bậc Bất Hủ khai chiến ở Hỏa Vũ tinh vực sẽ dân tới Hỏa Vũ tinh vực trực tiếp bị hủy diệt."
Lời vừa nói ra. Huyền Hà, Phì Liệt Đặc đều nhíu mày.
Loại hẹn ngầm này không chỉ ở thần tộc, Thi Huyết lúc trước đã tồn tại hẹn ngầm này, như quy định bất thành văn, tồn tại thực sự đạt tới cấp bậc Bất Hủ đều sẽ tuân thủ.
Bởi vì tồn tại cấp bậc Bất Hủ một khi giao thủ ở tinh vực đẳng cấp cao, va chạm kịch liệt, sinh tử bác đấu thế tất sẽ dân tới tinh vực sụp đổ, trong tinh hải mờ mịt, tinh vực cũng không phải là vô cùng vô tận, hủy diệt một tinh vực tương đương với hủy diệt hàng tỉ sinh linh, hủy diệt vô số chủng tộc, điều này đối với tộc nhân của mình cũng là một loại hung ác vô trách nhiệm.
Tinh vực là trung tâm căn bản của vũ trụ, mất đi một thì ít đi một, năm đó vì đánh chết Thi Huyết, đã khiến rất nhiều tinh vực triệt để biến mất
Từ khi đó, tồn tại chân chính đạt tới cấp bậc Bất Hủ cơ hồ đều tuân thủ ước định này, cho dù là muốn liều chết đánh một trận thì cũng đều sẽ tiến vào tinh vực đã bị đốt diệt.
Nơi đó không có Sinh mệnh chi tinh, chỉ có tinh thần toái phiến, hài cốt của vô số vân thạch, thi cốt của cường giả, tàn năng vũ trụ hôn loạn, khủng bố không thể tưởng tượng.
Hàng tỉ năm qua, có vôísệ,tirứi|vực bị tồn tại chí cường hủy diệt, tinh vực này một khi hủy diệt đều sẽ dung nhập vào kỳ địa đó, gọi là Hư vô vực hải, đó là hiểm địa tàn khốc nhất trong vũ trụ.
Nơi đó vô cùng vô tận, bát ngát vô ngần, không có điểm cuối, so với hư không loạn lưu còn thần bí cổ quái hơn.
Đến nay, vẫn không có một ai có thể thăm dò được sự ảo diệu trong đó, lai lịch của Thi Huyết trước khi Minh Hạo chưa có kết luận xác thực, rất nhiều người đều đoán hắn đến từ sâu trong Hư vô vực hải, lực lượng thần bí Thi Huyết nắm giữ cũng bị vô số người đoán là đến từ Hư vô vực hải.
Nơi đó chỉ có tồn tại đạt tới cấp bậc Bất Hủ ột có thể xâm nhập, cũng là nơi quyết chiến của tồn tại cấp bậc Bất Hủ.
Tứ Đại Thiên Vương Quang Minh, Tiêu Dao, Thần Võ, tự Tại Biến mất mấy ngàn năm đều từng tu luyện ở Hư vô vực hải, Tinh Hỏa cũng ở bên ngoài Hư vô vực hải tu luyện nhiều năm bước vào bước vào cảnh giới ngụy Bất Hủ.
Tục truyền, chân thân của Minh Hạo vẫn ở sâu trong đó.
Cũng có người nói đại lục cổ đều có liên hệ rất sâu với Hư vô vực hải.
"Ta không thể tới được, bằng không sẽ dẫn tới biến đổi lớn, thế cục khó có thể khống chế." Minh Hạo trầm ngâm cả nửa ngày rồi bỗng nhiên nói: "Tiểu tử ấy ở đó, việc này cũng do hắn gây ra, chắc lúc này, hắn cũng từ trên người người đó cảm thấy được khí tức của Gia Đa rồi, chúng ta cứ tĩnh quan kì biển, ta đã truyền một đạo hồn niệm cho hắn, nói cho nghi hoặc của ngươi..."
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc nghe hắn nói như vậy, suy nghĩ một chút rồi cũng bất đắc dĩ gật đầu.
Mà lúc này, Thạch Nham đang xuyên qua hư không ở Hỏa Vũ tinh vực, tình huống cũng không mấy lạc quan.
Hắn vừa bị Duy Đức Sâm truy kích vừa đang không ngừng thừa nhận biến đổi huyệt khiếu của thần thể, hiện giờ, các vòng xoáy trong huyệt khiếu của hắn đang xoay chuyển điên cuồng, cả người đau nhức, sự thống khổ của tinh lọc lực lượng lớn hơn gấp trăm lần lúc trước.
Hắn cảm thấy thần thể của mình giống như có quỷ biến.
Một góc của Tử vong cốt đảo, Huyền Hà thần thái ngưng trọng, bên cạnh trải rộng các tinh la bàn, tinh la bàn này luyện chế thành hình cầu, như Sinh mệnh chi tinh, như ngân hà, như lưới dày đặc trải rộng xung quanh, nghiêm nhiên là ngân hà được rút bé lại hàng tỉ lần. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
trên các tinh la bàn lấp lánh ánh sáng chói lọi, lờ mờ có những sợi tinh mịn xâu chuỗi lại với nhau.
Cách đó không xa, Phì Liệt Đặc cũng cau mày, bên cạnh hắn đồng dạng cũng phủ kín tinh la bàn, nếu quan sát từ trời sẽ phát hiện ánh sáng mà những tinh la bàn này phóng thích ra sáng như tinh hải, hai người như ở bên trong tinh hải mênh mông.
Hai người đều là Bất Hủ nhị trọng thiênl phân biệt là tử vong khôi thủ và thi lực khôi thủ, lúc này, tinh khí thần của bọn họ dung hợp với tinh la bàn, như đang thôi diên sự biến đổi của không, dùng niệm đầu để vận chuyển tinh hải, chủ trì chiến đấu kịch liệt ở các khu vực trong tinh hải.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Phì Liệt Đặc bực bội xoa đầu, cau mày nói: "Dựa theo thể cục hiện nay cho thấy muốn thắng lợi e là không dễ."
Hắn có thể thông qua tinh la bàn này đại khái nhìn ra thế cục chiến đấu của mười hai tinh vực, thể cục đó rõ ràng bất diệu đối với Thi Huyết nhất mạch.
Thần tộc thông qua tích lũy vạn năm, trên trang bị, đan dược, kinh nghiệm, thối luyện chiến trận, đều vượt qua các tộc, có thể nói, thần tộc hiện giờ bất kỳ một thế lực đơn lẻ nào muốn đối quyết đều có rất ít khả năng thắng lợi, Minh Hoàng tộc, Thiên Yêu tộc, Bất Tử ma tộc đều là tứ đại chủng tộc, nhưng lúc này so sánh với thần tộc thì lạc hậu toàn diện.
Dùng cảm giác của Phì Liệt Đặc để nhìn, nếu chiến đấu vẫn không có biến hóa, bọn họ ở mười hai đại tinh vực đều sẽ thất lợi, bị thần tộc đánh tan từng cái một.
" Chớ sốt ruột, Minh Hạo âm thầm kinh doanh nhiều năm, thế lực lúc này hiển lộ ra không phải là toàn bộ của hắn." Huyền Hà vẫn bình tĩnh, cười: "Minh Hạo nếu không có nắm chắc thì không thể đồng ý giao chiến với thần tộc, ngươi và ta ta chỉ cần quản một phần lực của chúng ta, còn hắn sẽ mang tới cho chúng ta kinh hỉ."
Huyền Hà tuy rằng luôn luôn đối địch với Minh Hạo, nhưng hắn biết rõ sự đáng sợ của Minh Hạo, bằng không cũng sẽ không vạn năm thống khổ, không thể trả thù Minh Hạo.
Một hồi nói chuyện lần trước với Minh Hạo đã cởi bỏ khúc mắc nhiều năm của hắn, hắn tuy rằng vẫn khó chịu với Minh Hạo, nhưng đã không cực đoan giống lúc trước nữa, khi khi hắn bình tĩnh quan sát Minh Hạo, hắn biết Minh Hạo trong chiến đấu lần này có thể phát huy tác dụng, tất nhiên là còn lớn hơn hắn.
Bởi vì ngự hồn áo nghĩa, ở phương diện thống lĩnh hồn phó để âm thầm thay đổi thể cục tinh hải, có ưu thế thiên nhiên, tử vong áo nghĩa của hắn không thể sánh bằng.
Hắn cũng biết từ vạn năm trước, ở thời đại Thi Huyết chưa vẫn diệt, Minh Hạo đã chấp chưởng rất nhiều thế lực, trải qua vạn năm thời gian âm thầm thao tác, lực lượng Minh Hạo nắm giữ cũng không biết đã tăng cường bao nhiêu, thần tộc trong vạn năm này thủy chung hết sức truy tra thân phận chân thật của Minh Hạo, muốn đánh tan thế lực của Minh Hạo.
Nhưng, trưởng lão hội của thần tộc vẫn không thể biết được hướng đi chân chính và phương vị ẩn náu của Minh Hạo.
Minh Hạo thủy chung sống khỏe, dùng sức ảnh hưởng của hắn lặng lẽ thay đổi thế cục của tinh hải, khiến rất nhiều tinh vực giao phong với thần tộc.
Rất nhiều người đều nói, vạn năm nay thần tộc mấy lần bị thương nặng, sở dĩ không thể thuận lợi đánh hạ mấy chỗ tinh vực trọng yểu, sau lưng là vì có Minh Hạo ngăn cản, vì có sự tồn tại của Minh Hạo, bước chân của thần tộc thủy chung như bị một sợi dây thừng cột lấy, không thể đi nhanh được.
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc nói chuyện với nhau, bỗng nhiên, hai người đồng thời nheo mắt lại.
Trong mắt Bọn họ, tuôn ra ánh sáng không dám tin, động tĩnh khủng bố trong thần thể dẫn tới huyết hải sóng thần, dẫn động vòng xoáy trên đỉnh đầu chuyển động cực nhanh.
" Cảm giác được không?" Huyền Hà quát khẽ.
Phì Liệt Đặc gật đầu thật mạnh, vẻ mặt khiếp sợ, nhìn ra thương khung vô tận: "Khí tức của hắn, điều đó không có khả năng, hắn năm đó rõ ràng đã vẫn diệt, sao vẫn còn khí tức tồn tại?"
" Khó có thể tin được." Huyền Hà cũng phi thường ngưng trọng.
Vào lúc này, một dòng phân hồn bỗng nhiên từ trên trời hạ xuống, hồn phách khẽ động, biến thành một khối phân thân của Minh Hạo, hắn nhìn về phía Huyền Hà, Phì Liệt Đặc: "Xem ra các ngươi cũng phát giác ra rồi."
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc bình tĩnh gật đầu.
" Hắn năm đó đích xác đã vẫn diệt." Minh Hạo bỗng nhiên nhíu mày: "Chỉ là thi hài của hắn ta thủy chung không tìm được, sự vân diệt của hắn có bí ẩn, ta dùng thời gian vạn năm để truy tra, cũng không thể hiểu rõ huyền diệu, hiện giờ khí tức của hắn hiện thân ở Hỏa Vũ tinh vực, nhưng rõ ràng có bất đồng, ta nghĩ chúng ta nên coi trọng việc này."
Dừng lại, Minh Hạo cười cười cổ quái: "Tiểu tử đó đã ở Hỏa Vũ tinh vực, nói chính xác, khí tức của hắn đột nhiên xuất hiện chính là bởi vì tiểu tử đó dẫn tới. Người này quả thật là tai họa, hắn ở đâu thì nơi đó sẽ nảy sinh biến cố trọng đại."
" Cho chúng ta xem đi." Phì Liệt Đặc không kiên nhẫn hét to.
Minh Hạo cười: "Như các ngươi mong muốn."
Một dòng phân hồn của hắn đột nhiên biến đổi, bên trong phân thân lại phân ra một dòng ba động, thân ảnh sau khi nhoáng lên một cái, Minh Hạo và Huyền Hà, Phì Liệt Đặc trực tiếp đi ra khôi thánh địa huyết hải, xuất hiện trên cổ Ma đại lục hoang vắng, hắc động đó thì bỏ neo phía dưới cổ Ma đại lục.
Sau khi Minh Hạo và Huyền Hà, Phì Liệt Đặc hiện thân, giơ tay lên lôi kéo, trực tiếp ngưng kết ra một gương sáng hư không, bên trong gương sáng hư không chiểu rọi Hỏa Vũ tinh vực, hiện ra cảnh tượng bên trong.
Minh Hạo trước khi gặp Thi Huyết là sư huynh đệ với Địch Tạp La, chủ tu không gian áo nghĩa.
Đối với không gian áo nghĩa, hắn chưa bao giờ buông lỏng, trong tinh hải mênh mông có thể trên không gian áo nghĩa ngang ngửa với Địch Tạp La chỉ có Minh Hạo hắn!
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc ngưng thần nhìn về phía gương sáng hư không, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Cảnh tượng Bọn họ chứng kiến cũng nhất trí với những người đó của thần tộc lúc này thấy.
Duy Đức Sâm phát cuồng mà đến, cả người toát ra kịch độc ăn mòn vô hình kinh người, Vực trường của hắn điên cuồng lan ra, bọc lấy một Sinh mệnh chi tinh, Sinh mệnh chi tinh cấp sáu tan rã, dưới cái nhìn chăm chú của thần tộc, trong sự rung động của Thạch Nham, trong sự quan khán từ xa của Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Minh Hạo, Sinh mệnh chi tinh cấp sáu bị xóa đi khỏi tinh hải.
Cũng may trên Sinh mệnh chi tinh đó không có sinh linh, nhưng linh thú phía trên thì nhất tịnh bị tan chảy.
" Trên người Người đó có toan độc ăn mòn, rõ ràng là thứ của Gia Đa năm đó, nhưng hắn lại có bất diệt thể của thần tộc, trong cơ thể có huyết mạch của thần tộc, tu luyện Từ trường áo nghĩa, người này có chút khiến người ta khó hiểu."
Phì Liệt Đặc nhìn về phía Duy Đức Sâm, cau mày nói, vẻ mặt mê hoặc.
Huyền Hà trầm mặc cả nửa ngày rồi nói: "Khí tứcđó đúng là của Gia Đa, chỉ có kịch độc ăn mòn và hủ thực áo nghĩa của Gia Đa dung họp mới có thể đạt tới uy lực làm tan chảy Sinh mệnh chi tinh. Người này tất nhiên có liên hệ huyền diệu với Gia Đa, hắn không tu luyện hủ thực áo nghĩa, khí tức kịch độc ăn mòn đó như được lạc ấn bên trong linh hồn huyết mạch của hắn, điều này cực kỳ khác thường."
Minh Hạo gật đầu: "Xem ra chỉ có tự mình hắn mới có thể minh bạch trên người hắn từng phát sinh chuyện gì."
" Hắn là Thủy Thần nhị trọng thiênl nhưng hiện tại. trình độ lực lượng hắn thể hiện đã đạt tới cấp bậc ngụy Bất Hủ!" Huyền Hà cau mày thật sâu, lắc đầu nói: "Không thích hợp, rất không thích hợp, phương diện này nhất định có thần diệu mà chúng ta không nhìn thấum bởi vì cho dù là huyết mạch của Gia Đa cũng không đề thăng nhanh như vậy! Nhất định có chỗ nào chúng ta còn chưa nhìn thấu!"
Hắn nhìn về phía Minh Hạo, trầm ngâm một chút rồi nói: "Có lẽ ngươi nên tự mình tới một chuyển."
Trong mắt Minh Hạo hiện lên một đạo quang: "Nếu ta tới thì hẹn ngầm của chúng ta và thần tộc sẽ bị xé bỏ, tồn tại cấp bậc Bất Hủ khai chiến ở Hỏa Vũ tinh vực sẽ dân tới Hỏa Vũ tinh vực trực tiếp bị hủy diệt."
Lời vừa nói ra. Huyền Hà, Phì Liệt Đặc đều nhíu mày.
Loại hẹn ngầm này không chỉ ở thần tộc, Thi Huyết lúc trước đã tồn tại hẹn ngầm này, như quy định bất thành văn, tồn tại thực sự đạt tới cấp bậc Bất Hủ đều sẽ tuân thủ.
Bởi vì tồn tại cấp bậc Bất Hủ một khi giao thủ ở tinh vực đẳng cấp cao, va chạm kịch liệt, sinh tử bác đấu thế tất sẽ dân tới tinh vực sụp đổ, trong tinh hải mờ mịt, tinh vực cũng không phải là vô cùng vô tận, hủy diệt một tinh vực tương đương với hủy diệt hàng tỉ sinh linh, hủy diệt vô số chủng tộc, điều này đối với tộc nhân của mình cũng là một loại hung ác vô trách nhiệm.
Tinh vực là trung tâm căn bản của vũ trụ, mất đi một thì ít đi một, năm đó vì đánh chết Thi Huyết, đã khiến rất nhiều tinh vực triệt để biến mất
Từ khi đó, tồn tại chân chính đạt tới cấp bậc Bất Hủ cơ hồ đều tuân thủ ước định này, cho dù là muốn liều chết đánh một trận thì cũng đều sẽ tiến vào tinh vực đã bị đốt diệt.
Nơi đó không có Sinh mệnh chi tinh, chỉ có tinh thần toái phiến, hài cốt của vô số vân thạch, thi cốt của cường giả, tàn năng vũ trụ hôn loạn, khủng bố không thể tưởng tượng.
Hàng tỉ năm qua, có vôísệ,tirứi|vực bị tồn tại chí cường hủy diệt, tinh vực này một khi hủy diệt đều sẽ dung nhập vào kỳ địa đó, gọi là Hư vô vực hải, đó là hiểm địa tàn khốc nhất trong vũ trụ.
Nơi đó vô cùng vô tận, bát ngát vô ngần, không có điểm cuối, so với hư không loạn lưu còn thần bí cổ quái hơn.
Đến nay, vẫn không có một ai có thể thăm dò được sự ảo diệu trong đó, lai lịch của Thi Huyết trước khi Minh Hạo chưa có kết luận xác thực, rất nhiều người đều đoán hắn đến từ sâu trong Hư vô vực hải, lực lượng thần bí Thi Huyết nắm giữ cũng bị vô số người đoán là đến từ Hư vô vực hải.
Nơi đó chỉ có tồn tại đạt tới cấp bậc Bất Hủ ột có thể xâm nhập, cũng là nơi quyết chiến của tồn tại cấp bậc Bất Hủ.
Tứ Đại Thiên Vương Quang Minh, Tiêu Dao, Thần Võ, tự Tại Biến mất mấy ngàn năm đều từng tu luyện ở Hư vô vực hải, Tinh Hỏa cũng ở bên ngoài Hư vô vực hải tu luyện nhiều năm bước vào bước vào cảnh giới ngụy Bất Hủ.
Tục truyền, chân thân của Minh Hạo vẫn ở sâu trong đó.
Cũng có người nói đại lục cổ đều có liên hệ rất sâu với Hư vô vực hải.
"Ta không thể tới được, bằng không sẽ dẫn tới biến đổi lớn, thế cục khó có thể khống chế." Minh Hạo trầm ngâm cả nửa ngày rồi bỗng nhiên nói: "Tiểu tử ấy ở đó, việc này cũng do hắn gây ra, chắc lúc này, hắn cũng từ trên người người đó cảm thấy được khí tức của Gia Đa rồi, chúng ta cứ tĩnh quan kì biển, ta đã truyền một đạo hồn niệm cho hắn, nói cho nghi hoặc của ngươi..."
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc nghe hắn nói như vậy, suy nghĩ một chút rồi cũng bất đắc dĩ gật đầu.
Mà lúc này, Thạch Nham đang xuyên qua hư không ở Hỏa Vũ tinh vực, tình huống cũng không mấy lạc quan.
Hắn vừa bị Duy Đức Sâm truy kích vừa đang không ngừng thừa nhận biến đổi huyệt khiếu của thần thể, hiện giờ, các vòng xoáy trong huyệt khiếu của hắn đang xoay chuyển điên cuồng, cả người đau nhức, sự thống khổ của tinh lọc lực lượng lớn hơn gấp trăm lần lúc trước.
Hắn cảm thấy thần thể của mình giống như có quỷ biến.