Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi - Trang 2
Chương 3: Chương 3:
Sự lựa chọn của Đường Chi khiến trong mắt Giang Chi cũng hiện lên chút kinh ngạc, nhưng cũng chỉ trong một lúc, trên mặt anh lại tiếp tục quay trở lại bình thường.
Nhan Vô Ưu nhìn Giang Chi, rồi ra hiệu với Đường Chi: “Em chọn cái này có thấy độ khó cao quá hay không?”
Mọi người đều nói hạng mục 5 sao khó, tất nhiên không dễ làm.
Huống hồ sau thứ này còn có cả hình phạt cấp 5 sao tương ứng.
Nhưng Đường Chi dường như không hề hiểu ý ngầm trong lời nói của cô ấy, còn vô cùng kiên quyết nói: “Sẽ không đâu.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lý do đầy đủ mà Đường Chi chọn hạng mục này.
Làm màu thôi mà.
Tất nhiên phải chọn cái khó nhất rồi.
Đường Chi nói xong, cô còn nhìn về phía Giang Chi với vẻ mặt háo hức, đôi tay nắm chặt, õng à õng ẹo cổ vũ cho anh: “Giang Chi ơi, anh chắc chắn sẽ làm được! Cố lên cố lên, em ủng hộ anh! Ây, thích chương trình này quá đi, có thể tạo ra nhiều ký ức tuyệt đẹp như này cho chúng tôi nữa chứ.”
Nhan Vô Ưu: “…”
Mẹ nó chứ…
Gánh ứ nổi luôn.
Bão comment sớm đã thành nồi cháo heo, lần này thì hoàn toàn nghiêng về hướng chửi mắng:
[Thật sự cực kỳ ghét cái loại yêu đương kiểu trói buộc này nhé, nói thích anh, muốn cùng anh tạo ra những kí ức đẹp, nhưng chẳng thèm suy nghĩ cảm nhận của đối phương!]
[Thương anh Chi của tôi quá, bị mẻ dính tới tận gốc, lấy được cái phòng vừa nhỏ vừa nát, bây giờ vì niềm vui của Đường Chi còn phải đi leo vách núi… Chỉ vì Đường Chi muốn treo ổ khoá tình yêu! ]
Giang Chi nhìn qua, tầm mắt đảo quanh trên nắm đấm ra vẻ của cô.
Ánh mắt lạnh lẽo, con ngươi thâm sâu, ẩn chứa một chút sự thăm dò.
Đường Chi ưỡn thẳng ngực, đón lấy ánh mắt của anh rồi nhìn lại một cách thẳng thừng.
Cuối cùng, anh hỏi một câu: “Ký ức tuyệt đẹp?”
Đường Chi nói dối mặt không đỏ, tim không đập: “Yêu anh đó!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không biết có phải là ảo giác hay không, mà cô nhìn thấy Giang Chi nhếch miệng.
Đó là một nụ cười hờ hững mang theo sự chế giễu.
…
Nếu nhiệm vụ đã được xác định, thì đám bạn trai phải đi hoàn thành nhiệm vụ mà bạn gái chọn cho họ.
Mà nhiệm vụ của ba người bạn gái cũng không hề nhẹ.
Bọn họ phải thực hiện trò chơi thi đấu nhiều vòng, chỉ có người chiến thắng trong mỗi vòng mới có thể loại bỏ được một chướng ngại vật cho nhiệm vụ của bạn trai, nếu không thì bạn trai sẽ bị cản trở bởi những chướng ngại vật, đối mặt với nhiệm vụ thất bại nguy hiểm.
Nhan Vô Ưu che mặt lại: “Lúc nãy chị mới xem nhiệm vụ, còn tưởng đơn giản, cứ nghĩ ekip chương trình thay đổi bản tính rồi cơ? Quả nhiên vẫn là không tránh nổi đống trò cũ của các người…”
Đường Chi lại cảm thấy mới mẻ.
Lúc cô xuống tầng đã nhìn thấy nhân viên đang buộc bóng bay trong một căn phòng, có cảm giác đó là một trò chơi hết sức thú vị.
Hạ Thu Thu thấy bộ dạng háo hức muốn được thử sức của Đường Chi, trong lòng khẽ cười nhạo.
Với khả năng chơi của Đường Chi, cô ta không dám khen ngợi.
Nhưng trên mặt vẫn giả vờ tỏ vẻ tươi cười, nhân lúc rảnh rỗi Nhan Vô Ưu đi vệ sinh, Hạ Thu Thu kéo lấy tay Đường Chi một cách thân thiết: “Chi Chi, tí nữa chúng ta phải giúp đỡ nhau đấy nhá!”
“Khả năng chơi của chị Ưu Ưu mạnh như thế kia, hai chúng ta chắc chắn không có cách nào thắng được chị Ưu Ưu đâu.”
Đường Chi đang hứng khởi chuẩn bị chơi trò chơi, nên nhấn mạnh một cách đầy khoe khoang: “Khả năng chơi của tôi không hề kém!”
Trong lòng Hạ Thu Thu thầm nghĩ “Cô cũng không kém”, cô ta miễn cưỡng gật đầu: “Vậy thì Chi Chi cũng phải giúp tôi nhé, thầy Phó của tôi phải viết 5000 chữ, cũng không biết ekip chương trình sẽ đưa cho anh ấy loại đề khó nào nữa! Sớm biết ekip chương trình còn muốn giở trò này, tôi đã chọn độ khó 1 sao rồi!”
Đường Chi nghĩ “Chẳng lẽ phần này còn có đoạn show ân ái?”, cô cũng vội vàng hùa theo: “Tôi cũng thế, tôi cũng thế! Nếu như ekip chương trình cho thêm cơ hội, tôi còn mong đi cùng với Giang Chi, hò hét vẫy cờ cổ vũ cho anh ấy!”
Dù sao lời này cũng chỉ là lời nói trên đầu môi.
Bên ngoài mặt trời nắng gay gắt, kiểu thời tiết này mà đi ra ngoài trời chắc chắn còn bị cháy nắng tới bay màu, cô mới không thèm đi ấy.
Hạ Thu Thu nghe xong, khóe miệng lại giật giật.
Cô ta là idol mạng chuyên hát cover, nếu không phải vì bám víu Phó Hoàn Chi, ngay cả cơ hội đặt chân vào giới giải trí đều không có.
Mà trong chương trình này, hình tượng của cô ta là nghiêm túc nhất.
Bàn về giá trị nhan sắc, thì không sánh bằng Đường Chi.
Bàn về sức ảnh hưởng cùng fan, thì không sánh bằng Nhan Vô Ưu
Dù đến cả bạn trai, bởi vì là ảnh đế lâu năm, hot topic cùng lưu lượng cũng đều thua hai người bạn trai kia một bậc.
Trong chương trình này, cô ta cùng Phó Hoàn Chi nhờ vào show ân ái để hút fan, mà chương trình phát sóng cho tới hiện tại, sự phản hồi của khán giả cũng cực kỳ tốt.
Cho nên cô ta quyết định làm đến cùng trong việc khoe khoang tình cảm.
Nhưng tại sao cô ta khoe ân ái, Đường Chi cũng khoe theo vậy?
Hạ Thu Thu nhận thấy rất có nguy cơ bèn nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình.
Đây là chiếc đồng hồ mà cô ta đặt riêng trước khi tham gia chương trình, có thể giúp cô ta nhìn thấy đống bình luận ngay lập tức, kịp thời điều chỉnh hành động và mục tiêu tiếp theo.
Rõ ràng khi nãy vẫn còn đang lướt tới [“Vãn Thu” chính là tình cảm đến từ hai phía], [Chèo thuyền “Vãn Thu” dễ quá đi] trong đống bình luận, bây giờ toàn bộ màn hình đều đang chú ý đến Đường Chi. Tuy đều là mắng mỏ, nhưng bỗng chốc đã giật mất spotlight của cô ta rồi.
Nét mặt Hạ Thu Thu trong nháy mắt sa sầm hẳn.
Ngay lúc này đạo diễn đột nhiên bước vào.
Đường Chi nhìn qua đã cảm thấy đạo diễn giống như đang hướng tới cô, trong lòng bất giác dâng lên một dự cảm không lành.
“Đường Chi, cô chuẩn bị chút đi. Nhiệm vụ 5 sao có khả năng là nhiệm vụ hai người, ngay bây giờ cô chuẩn bị một chút, cùng xuất phát với Giang Chi.”
Cái gì mà miệng quạ hết cả phần thiên hạ thế này?!
Đường Chi ân hận tới mức muốn cắn lưỡi.
Cô không bỏ cuộc mà hỏi lại đạo diễn: “Có khả năng là nhiệm vụ hai người là có ý gì?!”
Đạo diễn đáp: “Phải rồi, có thể một người cũng có thể hai người, khi nãy Giang Chi đề ra yêu cầu, cho nên cô cũng có thể đi.”
Đường Chi ngây người ra: “Là anh ấy yêu cầu?!”
Làm sao Giang Chi có thể yêu cầu cô đi chứ, có nhầm không hả?!
“Đúng rồi, cô mau chuẩn bị đi.” Đạo diễn thúc giục cô: “Đường đi núi Trường Minh không hề gần, xe của chúng ta lái tới đó phải mất 2 tiếng đồng hồ, cô mau chút.”
Hạ Thu Thu nhìn Đường Chi bị đạo diễn đẩy đi, trong lòng vô cùng ghen tị.
Nhiệm vụ 5 sao lại là nhiệm vụ hai người!
Sớm biết vậy đã chọn cái này rồi!
Đường Chi cùng Giang Chi làm nhiệm vụ hai người có gì đáng để xem?
Nhưng nếu cô ta cùng Phó Hoàn Chi làm nhiệm vụ hai người, vậy thì là nhiệm vụ ngọt ngào rồi!
Ah ahh, ghen tị quá!
Sự chú ý của bão bình luận thì đều dồn vào trước yêu cầu của Giang Chi.
[Này là yêu cầu của anh Chi?]
[Ekip chương trình lừa người đó! Sao anh Chi có thể yêu cầu Đường Chi đi cùng chứ!]
[Tôi cho rằng Đường Chi cùng với ekip chương trình đang cấu kết, cố tình tăng thêm trò!]
Đường Chi lẳng lặng về phòng, thu xếp xong bèn ôm túi xuống tầng, đúng lúc lại trông thấy Nhan Vô Ưu bước ra từ trong phòng vệ sinh.
Thấy bộ dạng suy sụp không được vui cho lắm của cô, Nhan Vô Ưu lại tò mò hỏi: “Đường Chi, em sao vậy? Không vui à?”
Đường Chi mỉm cười với Nhan Vô Ưu: “Không đâu. Nhiệm vụ 5 sao là nhiệm vụ hai người, Giang Chi kêu em đi cùng, vui ghê cơ.”
Cô một chút cũng không thấy vui, nhưng trên mặt đều đang tỏ ra sung sướng.
TAT
…
Con đường từ biệt thự đi đến cổng vườn hoa, Đường Chi đều cảm thấy nắng chiếu tới mức khủng khiếp.
Trời nắng chang chang, cô cầm ô chậm rì rì mà bước đi, không muốn vì vận động mạnh toát mồ hôi.
Điều hoà trong xe mở hết mức, mấy nhân viên đang bận túi bụi cài thêm thiết bị ghi hình cho xe.
Giang Chi ngồi ở ghế xe, xem phòng livestream chỉ có một mình Đường Chi xong bèn tắt đi, ngón trỏ gõ vào điện thoại.
Anh nghiêng mặt, cách cửa sổ xe lại nhìn thấy Đường Chi như cục nấm đi đứng chậm chạp, lề mà lề mề di chuyển tới.
Nếu như không có đạo diễn hối thúc, đoạn đường này Đường Chi còn mong đi được nửa tiếng.
Cô giống như bất đắc dĩ mà bị đuổi lên xe, thu ô lại rồi trang trọng bước vào lối diễn, hớn hở ngồi đến bên cạnh Giang Chi, nhìn anh một cách kỳ vọng: “Như thế nào, nhiệm vụ em chọn hay chứ? Chỉ có nhiệm vụ này là nhiệm vụ hai người thôi.”
… Không, kinh khủng quá đi mất, sớm biết được đã chọn viết bài ca ngợi trong tình yêu 5000 chữ rồi.
Đường Chi ban đầu còn tưởng Giang Chi sẽ không để ý đến cô, không nghĩ đến anh lại dửng dưng mở lời: “Hay lắm.”
Bàn tay đang lục lọi túi đồ Đường Chi ngừng lại, có ý gì đây?
Cô nén lại niềm khao khát điên cuồng trong lòng muốn được hỏi anh tại sao phải yêu cầu nhiệm vụ hai người, trong lúc ngước mắt đúng lúc tình cờ gặp phải ánh mắt của anh.
Ánh sáng trong xe không hẳn là sáng sủa, màu mắt anh thật đậm. Trong lúc vô hình, Đường Chi cảm nhận được một áp lực hết sức nặng nề.
Giang Chi thản nhiên hỏi: “Vì sao chọn nhiệm vụ này?”
“Khoá tình yêu, khoá nhân duyên, em muốn cùng anh xích lại cùng nhau.”
Đường Chi nhìn xuống dưới không dám nhìn vào anh, trái tim thấp thỏm mà đập bình bịch không ngừng, cô thú nhận chọn nhiệm vụ này, ngoại trừ phần làm màu cô cũng có chút suy nghĩ trả thù hết sức nhỏ bé.
Ai bảo anh vứt khăn ướt vào cô, leo núi đi!
Nhưng kiểu lời nói trong lòng như này chỉ có thể nghĩ ở trong lòng. Trên mặt, Đường Chi chỉ có thể làm ra vẻ lúng túng mà nhìn anh: “Chả lẽ anh cũng không làm được sao?”
Chữ “cũng” này mang theo chút sự hạ thấp ngấm ngầm bên trong, Giang Chi nhướng mày.
Đường Chi nhanh chóng thay đổi sự bối rối trên khuôn mặt thành sự ngưỡng mộ, kiên quyết thay anh phủ nhận: “Không thể được! Giang Chi, anh là người đàn ông lợi hại nhất trên đời, không có chuyện gì là anh không đạt được cả! Xin anh đấy, treo khóa tình yêu cho đôi ta đi mà!”
Trên đôi má cô hiện lên hai lúm đồng tiền không sâu, khen xong lại bắt đầu làm nũng: “Cầu xin anh đấy.”
Kỹ năng diễn xuất của Đường Chi có thể nói là hoàn hảo.
Nếu như lúc nhỏ Giang Chi không lớn lên dưới diễn xuất mánh khóe của bà Triệu là Tam kim ảnh hậu, thì anh nhất định không cảm thấy sự bất thường chút nào.
Anh lặng lẽ nhìn đôi mắt cô đang sáng ngời gợi lên ngụ ý của ổ khoá tình yêu, hiểu được cả sự hả hê trong nụ cười trên môi cô…
Cô cố tình.