Sa Vào - Tiên Ngư
Chương 7: Đơn độc chung một nhà
Hàn Ỷ Mộng đứng trước tòa nhà dạy học, nhìn hàng cây xanh um cùng tiếng chim ríu ra ríu rít đờ đẫn cả người.
Độ ấm nơi lòng bàn tay của anh trai cứ như vẫn còn lưu lại trên đầu vai, gần đây... Cơ thể cô thật sự thay đổi rất nhiều, mỗi lần chỉ cần có tiếp xúc da thịt với anh trai thì sẽ có một kiểu cảm xúc vi diệu. Cô không muốn biểu hiện quá rõ, sợ rằng làm thế này sẽ tổn thương đến anh trai nhưng mà cô không thể khống chế được phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Đã vậy, đột ngột bất cẩn đối diện với tầm mắt của anh trai, đôi con ngươi của anh thâm thúy và trầm tĩnh, tựa như có thể nhìn thấu hết tất thảy.
Cô âm thầm quyết định, nhất định phải giữ khoảng cách với anh trai mới được, nếu không, để anh biết được em gái cùng cha khác mẹ có loại suy nghĩ đó với mình, nhất định sẽ rất phiền lòng.
Nhưng mà, cùng sống chung dưới một mái nhà, làm thế nào thì cũng sẽ chạm mặt nhau, cô nên làm sao đây?
"Mộng Mộng, Mộng Mộng à, xin lỗi anh tới trễ ~" Hứa Tư Dương chạy thẳng một mạch đến, đến trước mặt Ỷ Mộng rồi mới chống tay lên đầu gối thở hổn hển: "Sao hôm nay em đến sớm thế?"
Suy nghĩ miên man của cô gái bị cắt ngang, nhưng mà đối với cô mà nói thì đây là chuyện tốt, tốt hơn là tạm thời không suy nghĩ đến vấn đề nan giải kia. Đối diện với nụ cười sáng lạn của Hứa Tư Dương, tâm trạng của Ỷ Mộng thoáng chốc trở nên tốt hơn.
Cô khoác lên cánh tay của Hứa Tư Dương, hai người nói nói cười cười suốt chặng đường, đi hướng về tòa nhà dạy học.
Buổi tối, Hàn Ỷ Mộng tụ tập với bạn bè xong thì mới về nhà, cũng đã hơn chín giờ tối, bố và mẹ lại không ở nhà, cả căn phòng khách rộng lớn chỉ có một mình Giang Tế Xuyên ngồi một mình dựa ghế sofa xem tin tức một cách nhàm chán, nhìn thấy cô trở về, khóe miệng nhếch lên cười cười: "Em về rồi đó à?"
"Dạ, bố mẹ không có nhà ạ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tối nay có tiệc từ thiện, bọn họ đại diện công ty đi tham gia, có lẽ khuya lắm mới về."
"À." Cô giúp việc trong nhà thuê làm việc cũng đã tan ca, cho nên bây giờ trong nhà chỉ có hai người là cô và anh trai?
Giang Tế Xuyên nhìn cô gái đứng xem tivi bần thần, cười nói: "Ỷ Mộng, có muốn qua đây cùng xem tivi với anh không?" Anh thậm chí còn ân cần nhường chỗ kế bên cho cô, lười biếng dịch chuyển cơ thể, lớp áo ngủ bằng lụa tơ tằm nơi vòm ngực anh hơi mở rộng, lộ ra cơ ngực màu mật ong hoàn mỹ, thật sự là quá sức sexy.
"Không không không cần đâu anh, em đi tắm trước." Hàn Ỷ Mộng che mũi lại, sợ bản thân mình lại nổi lên ham muốn khó hiểu nào đó, cũng không chờ anh trai đáp lại, vội vàng chạy lên lầu.
Bên trong phòng tắm, thân thể cô gái trần trụi, để mặc dòng nước ấm chảy dọc cọ rửa cơ thể mình, hy vọng đủ để tẩy rửa sạch sẽ suy nghĩ đang ủ nóng đầy trong lòng.
Đơn độc ở cùng với anh trai... Thật sự là xấu hổ, bởi vì chênh nhau mười tuổi, căn bản là không có chung tiếng nói, hoàn toàn không biết là đang nói về chuyện gì.
Hàn Ý Mộng trong lòng âm thầm quyết định, sau này trước khi về nhà nhất định phải hỏi xem bố mẹ có ở nhà hay không, tránh cho cảnh tượng ngượng ngùng như ban nãy lại xuất hiện nữa.
Chờ đến khi cô tắm xong, vừa đẩy cánh cửa kính bước ra, đã ngửi thấy mùi bạc hà nồng nàn, đây là... Mùi hương trên người của anh trai.
Khi nãy, lẽ nào anh trai đã ở đây? Hàn Ỷ Mộng ôm lấy khăn tắm che đậy những chỗ quan trọng trên cơ thể, thò đầu ra ngoài, hành lang yên tĩnh không có một bóng người.
Chắc chắn là cô nghĩ quá nhiều, gần đây mấy thứ sắc tình chứa đầy cả đầu, cho nên mới trông gà hóa cuốc. Người như anh Giang Tế Xuyên, sao có thể lén xem em gái mình tắm kia chứ?
Anh ấy, là một người đàn ông tỏa ra hào quang cao ngất. Giữ thực quyền một công ty niêm yết trên thị trường, năm nay chỉ mới 28 tuổi nhưng có thể xử lý mọi việc gọn gàng đâu ra đó, bố luôn khen anh không dứt lời, miệng thường xuyên nhắc đến chuyện về hưu.
Buổi sáng lúc đi ngang qua sạp báo, cô còn nhìn thấy phỏng vấn của anh trai trên mặt báo, được bình chọn lọt vào top mười thanh niên tài giỏi năm nay, dáng dấp tuấn tú lịch sự, anh nhận được rất nhiều những lời khen ngợi của các cô gái, chỉ cần nhìn thấy tốc độ bán sạch lượng tạp chí cũng có thể nhận ra được.
Người đàn ông như thế này thì số lượng con gái thích anh tuyệt đối không ít, thế thì sao có thể lén nhìn trộm cô tắm chứ?
Hàn Ỷ Mộng nhìn gương mặt cô gái trong gương vẫn còn mang đường nét trẻ con, tự cười chế giễu: "Tự mình suy nghĩ nhiều."
Độ ấm nơi lòng bàn tay của anh trai cứ như vẫn còn lưu lại trên đầu vai, gần đây... Cơ thể cô thật sự thay đổi rất nhiều, mỗi lần chỉ cần có tiếp xúc da thịt với anh trai thì sẽ có một kiểu cảm xúc vi diệu. Cô không muốn biểu hiện quá rõ, sợ rằng làm thế này sẽ tổn thương đến anh trai nhưng mà cô không thể khống chế được phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Đã vậy, đột ngột bất cẩn đối diện với tầm mắt của anh trai, đôi con ngươi của anh thâm thúy và trầm tĩnh, tựa như có thể nhìn thấu hết tất thảy.
Cô âm thầm quyết định, nhất định phải giữ khoảng cách với anh trai mới được, nếu không, để anh biết được em gái cùng cha khác mẹ có loại suy nghĩ đó với mình, nhất định sẽ rất phiền lòng.
Nhưng mà, cùng sống chung dưới một mái nhà, làm thế nào thì cũng sẽ chạm mặt nhau, cô nên làm sao đây?
"Mộng Mộng, Mộng Mộng à, xin lỗi anh tới trễ ~" Hứa Tư Dương chạy thẳng một mạch đến, đến trước mặt Ỷ Mộng rồi mới chống tay lên đầu gối thở hổn hển: "Sao hôm nay em đến sớm thế?"
Suy nghĩ miên man của cô gái bị cắt ngang, nhưng mà đối với cô mà nói thì đây là chuyện tốt, tốt hơn là tạm thời không suy nghĩ đến vấn đề nan giải kia. Đối diện với nụ cười sáng lạn của Hứa Tư Dương, tâm trạng của Ỷ Mộng thoáng chốc trở nên tốt hơn.
Cô khoác lên cánh tay của Hứa Tư Dương, hai người nói nói cười cười suốt chặng đường, đi hướng về tòa nhà dạy học.
Buổi tối, Hàn Ỷ Mộng tụ tập với bạn bè xong thì mới về nhà, cũng đã hơn chín giờ tối, bố và mẹ lại không ở nhà, cả căn phòng khách rộng lớn chỉ có một mình Giang Tế Xuyên ngồi một mình dựa ghế sofa xem tin tức một cách nhàm chán, nhìn thấy cô trở về, khóe miệng nhếch lên cười cười: "Em về rồi đó à?"
"Dạ, bố mẹ không có nhà ạ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tối nay có tiệc từ thiện, bọn họ đại diện công ty đi tham gia, có lẽ khuya lắm mới về."
"À." Cô giúp việc trong nhà thuê làm việc cũng đã tan ca, cho nên bây giờ trong nhà chỉ có hai người là cô và anh trai?
Giang Tế Xuyên nhìn cô gái đứng xem tivi bần thần, cười nói: "Ỷ Mộng, có muốn qua đây cùng xem tivi với anh không?" Anh thậm chí còn ân cần nhường chỗ kế bên cho cô, lười biếng dịch chuyển cơ thể, lớp áo ngủ bằng lụa tơ tằm nơi vòm ngực anh hơi mở rộng, lộ ra cơ ngực màu mật ong hoàn mỹ, thật sự là quá sức sexy.
"Không không không cần đâu anh, em đi tắm trước." Hàn Ỷ Mộng che mũi lại, sợ bản thân mình lại nổi lên ham muốn khó hiểu nào đó, cũng không chờ anh trai đáp lại, vội vàng chạy lên lầu.
Bên trong phòng tắm, thân thể cô gái trần trụi, để mặc dòng nước ấm chảy dọc cọ rửa cơ thể mình, hy vọng đủ để tẩy rửa sạch sẽ suy nghĩ đang ủ nóng đầy trong lòng.
Đơn độc ở cùng với anh trai... Thật sự là xấu hổ, bởi vì chênh nhau mười tuổi, căn bản là không có chung tiếng nói, hoàn toàn không biết là đang nói về chuyện gì.
Hàn Ý Mộng trong lòng âm thầm quyết định, sau này trước khi về nhà nhất định phải hỏi xem bố mẹ có ở nhà hay không, tránh cho cảnh tượng ngượng ngùng như ban nãy lại xuất hiện nữa.
Chờ đến khi cô tắm xong, vừa đẩy cánh cửa kính bước ra, đã ngửi thấy mùi bạc hà nồng nàn, đây là... Mùi hương trên người của anh trai.
Khi nãy, lẽ nào anh trai đã ở đây? Hàn Ỷ Mộng ôm lấy khăn tắm che đậy những chỗ quan trọng trên cơ thể, thò đầu ra ngoài, hành lang yên tĩnh không có một bóng người.
Chắc chắn là cô nghĩ quá nhiều, gần đây mấy thứ sắc tình chứa đầy cả đầu, cho nên mới trông gà hóa cuốc. Người như anh Giang Tế Xuyên, sao có thể lén xem em gái mình tắm kia chứ?
Anh ấy, là một người đàn ông tỏa ra hào quang cao ngất. Giữ thực quyền một công ty niêm yết trên thị trường, năm nay chỉ mới 28 tuổi nhưng có thể xử lý mọi việc gọn gàng đâu ra đó, bố luôn khen anh không dứt lời, miệng thường xuyên nhắc đến chuyện về hưu.
Buổi sáng lúc đi ngang qua sạp báo, cô còn nhìn thấy phỏng vấn của anh trai trên mặt báo, được bình chọn lọt vào top mười thanh niên tài giỏi năm nay, dáng dấp tuấn tú lịch sự, anh nhận được rất nhiều những lời khen ngợi của các cô gái, chỉ cần nhìn thấy tốc độ bán sạch lượng tạp chí cũng có thể nhận ra được.
Người đàn ông như thế này thì số lượng con gái thích anh tuyệt đối không ít, thế thì sao có thể lén nhìn trộm cô tắm chứ?
Hàn Ỷ Mộng nhìn gương mặt cô gái trong gương vẫn còn mang đường nét trẻ con, tự cười chế giễu: "Tự mình suy nghĩ nhiều."