Sa Vào - Tiên Ngư
Chương 56: Em gái tôi đã nhớ tôi rồi
Hứa Tư Dương đã rời đi, mang theo một lòng tràn đầy hối hận và hổ thẹn, cậu ta lo lắng cho sự an toàn của Ỷ Mộng, không muốn để lại một cô gái ở lại, nhưng Ỷ Mộng lại gạt cậu ta nói rằng sẽ nhờ anh họ đến đón, để cậu ta không cần phải lo lắng.
Mối quan hệ hiện tại của bọn họ là bạn bè, là bạn cùng lớp chứ không còn là người yêu nữa. Hàn Ỷ Mộng đang ngâm mình trong suối nước nóng, có chút thương cảm khi nhớ lại từng li từng tí khi bọn họ còn ở bên nhau.
Nhất là ngày đầu khi hai người họ gặp nhau, trời trong nắng ấm, nơi sân tập, chàng trai khôi ngô nhận lấy quả bóng do cô nhặt được, nụ cười rạng rỡ đó, rất giống với một người nào đó mà cô đã từng chôn sâu tận đáy lòng trong cả quãng thời gian dài thật lâu...
"Aiz..." Thiếu nữ nhấn người chìm trong làn nước ấm, thở hơi thật dài.
Tâm trạng cô rất phức tạp, có chút buồn bã, nhưng lại cảm thấy thoải mái khá nhiều.
Dù gì nàng cũng từng dùng tình cảm chân thành để đối đãi với Hứa Tư Dương, nhưng còn đối với Giang Tế Xuyên, cô càng khó kiểm soát kích động muốn được tiến lại gần hơn, vì vậy bây giờ chính là kết cục tốt nhất rồi, ít nhất cô sẽ không làm tổn thương Hứa Tư Dương thêm nhiều.
Sao cô có thể nhẫn tâm làm tổn thương một người hiền lành thẳng thắn như này chứ?
Chỉ là chuyến du lịch đã chờ đợi từ lâu cứ thế mà kết thúc sớm, dù sao vẫn thấy có chút tiếc nuối, cô tựa vào vách đá tự nhiên, không biết vì sao trong tâm trí lại xuất hiện bóng dáng của Giang Tế Xuyên, có lẽ anh ấy đã quay về rồi nhỉ? Cái gã đó nếu như biết chuyện cô và Hứa Tư Dương chia tay nhau thì sẽ có phản ứng gì? Chắc đại khái sẽ mỉm cười xấu xa rồi lại đè người cô ra xỏ xuyên kịch liệt...
"A, bây giờ mình đang nghĩ cái gì vậy chứ!" Thiếu nữ bất chợt tỉnh ngộ chính mình đang ảo tưởng hình ảnh dâm loạn không nên xuất hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn bị làn suối nước nóng làm cho đỏ hồng lại càng đỏ hơn, cô chợt lắc đầu mạnh, ý đồ muốn vứt những suy nghĩ sắc dục đó ra khỏi đầu mình, nhưng tay lại không tự chủ mò đến giữa hai chân mình, nơi đó dính nhớp nháp, vẫn còn tinh dịch của anh trai chưa được rửa sạch sẽ.
Ngón tay cô đút vào nơi riêng tư, khều nhẹ một cái, liền có một dòng dâm dịch dinh dính bám quanh ngón tay, cô đưa ngón tay lên mũi khẽ ngửi, mùi vị tinh dịch đã nhạt bớt phần nào khiến cho toàn thân cô trở nên khô nóng.
Mấy tiếng đồng hồ trước đã ôm cô chặt kín như vậy, rong ruổi trên thân thể cô, Ỷ Mộng cảm thấy toàn thân mình hiện tại đều là mùi vị của anh trai.
Cô vòng hai cánh tay lại, ôm lấy chính mình, có chút bất lực mà thở dài, cô thật sự hết cách với mình rồi, rõ ràng là không nên rơi vào, nhưng toàn bộ tâm trí đều là bóng dáng người kia, trong trẻo lạnh lùng, ấm áp, hung ác, dịu dàng, đủ mọi sắc thái của anh, đều từng khiến cô cảm thấy sợ hãi, khiến cô hoảng hốt, lúc này nhớ lại thì đều là những kiểu khiến người ta không ngừng rung động.
"Anh..." Cô vô thức bật ra khỏi miệng, ngay sau đó liền thu hồi lại, vừa định cười bản thân mình thì đã nhìn thấy cánh cửa bằng trúc đã bị đẩy ra, người đàn ông tuấn tú quấn khăn tắm đi vào, trên gương mặt là nụ cười xấu xa bí ẩn mà cô quen thuộc.
"Á!" Ỷ Mộng hoảng hốt che ngực lại, nói chuyện lắp ba lắp bắp: "Anh, anh, không phải anh đã đi về rồi sao... tại sao anh lại vào đây?"
Phòng của cô có kèm theo một dòng suối nước nóng nhỏ, muốn đi vào nhất định phải có thẻ quẹt mới được...
"Ỷ Mộng, xem ra em chưa nắm rõ về sản nghiệp của Giang thị nhỉ, suối nước nóng ở thị trấn nhỏ này là do chúng ta phát triển, mà khách sạn này, vừa vặn thuộc sở hữu của sản nghiệp Giang thị."
Trong lúc người đàn ông nói chuyện thì đã leo vào suối, đá rơi dép, cởi bỏ khăn tắm, dục vọng ẩn giấu bên dưới lớp lông rậm rạp nơi khớp háng anh, dường như thấp thoáng có dấu hiệu thức tỉnh.
"Còn mà vì sao tôi chưa quay về ấy à... em gái cưng của tôi nhớ tôi rồi, đang ngồi đáng thương ở đây cất tiếng gọi anh trai, người làm anh thì làm sao nỡ lòng rời đi cho được chứ?"
Mối quan hệ hiện tại của bọn họ là bạn bè, là bạn cùng lớp chứ không còn là người yêu nữa. Hàn Ỷ Mộng đang ngâm mình trong suối nước nóng, có chút thương cảm khi nhớ lại từng li từng tí khi bọn họ còn ở bên nhau.
Nhất là ngày đầu khi hai người họ gặp nhau, trời trong nắng ấm, nơi sân tập, chàng trai khôi ngô nhận lấy quả bóng do cô nhặt được, nụ cười rạng rỡ đó, rất giống với một người nào đó mà cô đã từng chôn sâu tận đáy lòng trong cả quãng thời gian dài thật lâu...
"Aiz..." Thiếu nữ nhấn người chìm trong làn nước ấm, thở hơi thật dài.
Tâm trạng cô rất phức tạp, có chút buồn bã, nhưng lại cảm thấy thoải mái khá nhiều.
Dù gì nàng cũng từng dùng tình cảm chân thành để đối đãi với Hứa Tư Dương, nhưng còn đối với Giang Tế Xuyên, cô càng khó kiểm soát kích động muốn được tiến lại gần hơn, vì vậy bây giờ chính là kết cục tốt nhất rồi, ít nhất cô sẽ không làm tổn thương Hứa Tư Dương thêm nhiều.
Sao cô có thể nhẫn tâm làm tổn thương một người hiền lành thẳng thắn như này chứ?
Chỉ là chuyến du lịch đã chờ đợi từ lâu cứ thế mà kết thúc sớm, dù sao vẫn thấy có chút tiếc nuối, cô tựa vào vách đá tự nhiên, không biết vì sao trong tâm trí lại xuất hiện bóng dáng của Giang Tế Xuyên, có lẽ anh ấy đã quay về rồi nhỉ? Cái gã đó nếu như biết chuyện cô và Hứa Tư Dương chia tay nhau thì sẽ có phản ứng gì? Chắc đại khái sẽ mỉm cười xấu xa rồi lại đè người cô ra xỏ xuyên kịch liệt...
"A, bây giờ mình đang nghĩ cái gì vậy chứ!" Thiếu nữ bất chợt tỉnh ngộ chính mình đang ảo tưởng hình ảnh dâm loạn không nên xuất hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn bị làn suối nước nóng làm cho đỏ hồng lại càng đỏ hơn, cô chợt lắc đầu mạnh, ý đồ muốn vứt những suy nghĩ sắc dục đó ra khỏi đầu mình, nhưng tay lại không tự chủ mò đến giữa hai chân mình, nơi đó dính nhớp nháp, vẫn còn tinh dịch của anh trai chưa được rửa sạch sẽ.
Ngón tay cô đút vào nơi riêng tư, khều nhẹ một cái, liền có một dòng dâm dịch dinh dính bám quanh ngón tay, cô đưa ngón tay lên mũi khẽ ngửi, mùi vị tinh dịch đã nhạt bớt phần nào khiến cho toàn thân cô trở nên khô nóng.
Mấy tiếng đồng hồ trước đã ôm cô chặt kín như vậy, rong ruổi trên thân thể cô, Ỷ Mộng cảm thấy toàn thân mình hiện tại đều là mùi vị của anh trai.
Cô vòng hai cánh tay lại, ôm lấy chính mình, có chút bất lực mà thở dài, cô thật sự hết cách với mình rồi, rõ ràng là không nên rơi vào, nhưng toàn bộ tâm trí đều là bóng dáng người kia, trong trẻo lạnh lùng, ấm áp, hung ác, dịu dàng, đủ mọi sắc thái của anh, đều từng khiến cô cảm thấy sợ hãi, khiến cô hoảng hốt, lúc này nhớ lại thì đều là những kiểu khiến người ta không ngừng rung động.
"Anh..." Cô vô thức bật ra khỏi miệng, ngay sau đó liền thu hồi lại, vừa định cười bản thân mình thì đã nhìn thấy cánh cửa bằng trúc đã bị đẩy ra, người đàn ông tuấn tú quấn khăn tắm đi vào, trên gương mặt là nụ cười xấu xa bí ẩn mà cô quen thuộc.
"Á!" Ỷ Mộng hoảng hốt che ngực lại, nói chuyện lắp ba lắp bắp: "Anh, anh, không phải anh đã đi về rồi sao... tại sao anh lại vào đây?"
Phòng của cô có kèm theo một dòng suối nước nóng nhỏ, muốn đi vào nhất định phải có thẻ quẹt mới được...
"Ỷ Mộng, xem ra em chưa nắm rõ về sản nghiệp của Giang thị nhỉ, suối nước nóng ở thị trấn nhỏ này là do chúng ta phát triển, mà khách sạn này, vừa vặn thuộc sở hữu của sản nghiệp Giang thị."
Trong lúc người đàn ông nói chuyện thì đã leo vào suối, đá rơi dép, cởi bỏ khăn tắm, dục vọng ẩn giấu bên dưới lớp lông rậm rạp nơi khớp háng anh, dường như thấp thoáng có dấu hiệu thức tỉnh.
"Còn mà vì sao tôi chưa quay về ấy à... em gái cưng của tôi nhớ tôi rồi, đang ngồi đáng thương ở đây cất tiếng gọi anh trai, người làm anh thì làm sao nỡ lòng rời đi cho được chứ?"