Sa Vào - Tiên Ngư
Chương 47: Cùng sống cùng chết
"Ỷ Mộng, em đúng là em gái ngoan của tôi, mật huyệt của em cũng sướng mà cúc huyệt cũng sướng, cơ thể của em, thật sự là làm cho anh trai mê chết đi được."
Người đàn ông lắc lư cặp mông, để gậy th*t lại thâm nhập từng chút một sâu vào hậu đình. Thông qua nỗ lực không ngừng nghỉ lúc nãy, cúc huyệt của thiếu nữ hoàn toàn mở rộng, cho dù vật nam tính của Giang Tế Xuyên có to hơn hơn cũng vẫn đủ trơn trượt để đưa vào.
Hai người đều chìm đắm trong khoái cảm tình yêu vô phương cứu chữa, trong phòng thoáng chốc không còn tiếng người nói chuyện, chỉ nghe thấy tiếng phì phò của nam và nữ hoàn quyện cùng nhau.
Hàn Ỷ Mộng ngửa đầu, há to miệng lấy hơi, thậm chí không khí trong căn phòng này cũng ngập tràn hương vị tình dục phóng túng, cô cảm thấy đầu óc choáng váng, ngoại trừ nghe theo dục vọng của cơ thể, dường như không còn suy nghĩ gì khác.
Cả hai huyệt trước sau đều đang co rút dữ mãnh liệt, nhất là cúc huyệt, bởi vì cơ thể có ưu thế co rút kịch liệt, nên siết gậy th*t của anh siết tới căng chặt.
"Ỷ Mộng, em đúng là cục cưng của anh trai, em có biết cúc huyệt của em kẹp anh trai chặt tới mức nào không? cả cây gậy đều bị em nuốt trọn rồi, em đúng là cô bé tham ăn mà."
Người đàn ông nói xong thì phóng nhanh tốc độ tấn công, vỗ vỗ vào bờ mông căng mẩy trắng nõn của cô: "Em nha, vừa mới bắt đầu làm ở chỗ này, phải từ từ thôi, không thể quá tham ăn."
"Chắc chắn em rất thích cảm giác làm ở hậu đình phải không nào? Anh trai đồng ý với em, sau này chúng ta sẽ làm ở chỗ này nhiều một chút, sẽ không để cho cúc huyệt của em phải trống vắng đâu."
Giang Tế Xuyên giống như để chứng minh lời mình nói, cố ý ra sức chọc vào, cố ý thúc vào điểm nhạy cảm của Hàn Ỷ Mộng, cô gái bị anh làm người run rẩy, nghiến răng nói: "Cái gì mà sau này... không phải anh từng nói... chỉ cần tôi nghe lời, thì... tha cho tôi sao?"
Giấy không gói được lửa, cô thật sự rất lo sợ chuyện dâm loạn giữa bọn họ sẽ bị phát hiện, đến khi đó, cô thật sự sợ mình không thể xa rồi anh nổi, con anh, anh sẽ đối xử với cô như nào?
Là một đứa con gái đĩ thõa không chịu nổi trò đùa cợt, bị cưỡng gian rồi thật sự rung động và bám người sao?
Thiếu nữ nhắm mắt lại, khong dám suy nghĩ tiếp nữa.
Ở nơi cô không nhìn thấy, đôi con người thất vọng của Giang Tế Xuyên ẩn trong bóng đêm, anh cứ ngỡ cuối cùng cô cũng bắt đầu thẳng thắng đối diện với khoái cảm của bản thân, anh cứ tưởng cô vì mình mà khước từ sự thân mật của bạn trai, nhưng cô lại chỉ vì muốn được rời xa mà thôi sao?
"Buông tha cho em? Hừ." Ai buông tha cho anh?
Giọng nói của người đàn ông lại trở nên lạnh lùng, ánh mắt rung lên: "Có lẽ đợi tôi chơi chán em. Nói thật thì, bây giờ tôi thật sự có hơi hối hận vì sao không đón em về sớm chút, nhìn cái dáng lẳng lơ khi em chổng mông cho tôi chơi mà xem, đoán chừng lúc vị thành niên còn có một mùi vị khác đúng không nhỉ."
Người chòm sao Thiên Yết, yêu không nói, hận lập tức trả thù. Giang Tế Xuyên chính là điển hình cho loại người này, tự tôn của anh ép buộc anh nói ra những lời tổn thương, đồng thời cũng làm chính bản thân anh tổn thương đau đớn.
Hàn Ỷ Mộng bật khóc, nước mắt tuôn rơi ào ào, rơi trên drap giường tạo thành những vệt nước nhợt nhạt. Cô nhìn chằm chằm tất cả những giọt nước mắt lớn nhỏ, ánh mắt càng lúc càng mù mờ.
"Giang Tế Xuyên, anh là tên khốn kiếp!"
Cô khóc thút thít bò lên phía trước, nhưng lại bị Giang Tế Xuyên kéo một cái quay về: "Muốn chạy à? Không có cửa đâu, chỉ cần tôi không đồng ý, em không thể nào rời xa tôi được!"
Nói xong anh liền thúc gậy th*t điên cuồng vào cúc huyệt của cô, rất sâu, còn sâu hơn bất kỳ những cú thúc nào trước đó, Hàn Ỷ Mộng bị chọc vào vì nảy người lên, cả người mềm nhũn cứ như bị chọc xuyên qua người: "Anh... anh là đồ biến thái..."
"Tôi biến thái?" Người đàn ông bắt đầu không giữ lại chút lực nào nữa, cắm vào trong cúc huyệt của cô phình phịch phình phịch, một tay của anh thừa dịp cô gái còn chưa chuẩn bị, vòng tay ra phía trước xoa nắn viên ngọc trai của cô một cách chuẩn xác. "Ỷ Mộng à, em có nghe thấy tiếng kêu của mình không? Tôi thừa nhận là mình biến thái, nhưng còn em... có tốt hơn tôi chỗ nào hả?"
Người đàn ông lắc lư cặp mông, để gậy th*t lại thâm nhập từng chút một sâu vào hậu đình. Thông qua nỗ lực không ngừng nghỉ lúc nãy, cúc huyệt của thiếu nữ hoàn toàn mở rộng, cho dù vật nam tính của Giang Tế Xuyên có to hơn hơn cũng vẫn đủ trơn trượt để đưa vào.
Hai người đều chìm đắm trong khoái cảm tình yêu vô phương cứu chữa, trong phòng thoáng chốc không còn tiếng người nói chuyện, chỉ nghe thấy tiếng phì phò của nam và nữ hoàn quyện cùng nhau.
Hàn Ỷ Mộng ngửa đầu, há to miệng lấy hơi, thậm chí không khí trong căn phòng này cũng ngập tràn hương vị tình dục phóng túng, cô cảm thấy đầu óc choáng váng, ngoại trừ nghe theo dục vọng của cơ thể, dường như không còn suy nghĩ gì khác.
Cả hai huyệt trước sau đều đang co rút dữ mãnh liệt, nhất là cúc huyệt, bởi vì cơ thể có ưu thế co rút kịch liệt, nên siết gậy th*t của anh siết tới căng chặt.
"Ỷ Mộng, em đúng là cục cưng của anh trai, em có biết cúc huyệt của em kẹp anh trai chặt tới mức nào không? cả cây gậy đều bị em nuốt trọn rồi, em đúng là cô bé tham ăn mà."
Người đàn ông nói xong thì phóng nhanh tốc độ tấn công, vỗ vỗ vào bờ mông căng mẩy trắng nõn của cô: "Em nha, vừa mới bắt đầu làm ở chỗ này, phải từ từ thôi, không thể quá tham ăn."
"Chắc chắn em rất thích cảm giác làm ở hậu đình phải không nào? Anh trai đồng ý với em, sau này chúng ta sẽ làm ở chỗ này nhiều một chút, sẽ không để cho cúc huyệt của em phải trống vắng đâu."
Giang Tế Xuyên giống như để chứng minh lời mình nói, cố ý ra sức chọc vào, cố ý thúc vào điểm nhạy cảm của Hàn Ỷ Mộng, cô gái bị anh làm người run rẩy, nghiến răng nói: "Cái gì mà sau này... không phải anh từng nói... chỉ cần tôi nghe lời, thì... tha cho tôi sao?"
Giấy không gói được lửa, cô thật sự rất lo sợ chuyện dâm loạn giữa bọn họ sẽ bị phát hiện, đến khi đó, cô thật sự sợ mình không thể xa rồi anh nổi, con anh, anh sẽ đối xử với cô như nào?
Là một đứa con gái đĩ thõa không chịu nổi trò đùa cợt, bị cưỡng gian rồi thật sự rung động và bám người sao?
Thiếu nữ nhắm mắt lại, khong dám suy nghĩ tiếp nữa.
Ở nơi cô không nhìn thấy, đôi con người thất vọng của Giang Tế Xuyên ẩn trong bóng đêm, anh cứ ngỡ cuối cùng cô cũng bắt đầu thẳng thắng đối diện với khoái cảm của bản thân, anh cứ tưởng cô vì mình mà khước từ sự thân mật của bạn trai, nhưng cô lại chỉ vì muốn được rời xa mà thôi sao?
"Buông tha cho em? Hừ." Ai buông tha cho anh?
Giọng nói của người đàn ông lại trở nên lạnh lùng, ánh mắt rung lên: "Có lẽ đợi tôi chơi chán em. Nói thật thì, bây giờ tôi thật sự có hơi hối hận vì sao không đón em về sớm chút, nhìn cái dáng lẳng lơ khi em chổng mông cho tôi chơi mà xem, đoán chừng lúc vị thành niên còn có một mùi vị khác đúng không nhỉ."
Người chòm sao Thiên Yết, yêu không nói, hận lập tức trả thù. Giang Tế Xuyên chính là điển hình cho loại người này, tự tôn của anh ép buộc anh nói ra những lời tổn thương, đồng thời cũng làm chính bản thân anh tổn thương đau đớn.
Hàn Ỷ Mộng bật khóc, nước mắt tuôn rơi ào ào, rơi trên drap giường tạo thành những vệt nước nhợt nhạt. Cô nhìn chằm chằm tất cả những giọt nước mắt lớn nhỏ, ánh mắt càng lúc càng mù mờ.
"Giang Tế Xuyên, anh là tên khốn kiếp!"
Cô khóc thút thít bò lên phía trước, nhưng lại bị Giang Tế Xuyên kéo một cái quay về: "Muốn chạy à? Không có cửa đâu, chỉ cần tôi không đồng ý, em không thể nào rời xa tôi được!"
Nói xong anh liền thúc gậy th*t điên cuồng vào cúc huyệt của cô, rất sâu, còn sâu hơn bất kỳ những cú thúc nào trước đó, Hàn Ỷ Mộng bị chọc vào vì nảy người lên, cả người mềm nhũn cứ như bị chọc xuyên qua người: "Anh... anh là đồ biến thái..."
"Tôi biến thái?" Người đàn ông bắt đầu không giữ lại chút lực nào nữa, cắm vào trong cúc huyệt của cô phình phịch phình phịch, một tay của anh thừa dịp cô gái còn chưa chuẩn bị, vòng tay ra phía trước xoa nắn viên ngọc trai của cô một cách chuẩn xác. "Ỷ Mộng à, em có nghe thấy tiếng kêu của mình không? Tôi thừa nhận là mình biến thái, nhưng còn em... có tốt hơn tôi chỗ nào hả?"