Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 976



Chương 976

Lý Dục Thần lắc đầu nói: “Không cần như thế, ông cũng không phải kẻ có tội ác tày trời, vừa rồi ông cũng không có sát ý với tôi, tôi giết ông làm gì?”

Hoàng Tổ Hùng mở to mắt, dường như có chút ngoài ý muốn, nói: “Nhưng vừa rồi tôi đã dùng hàn băng chân khí, cũng là một kỹ năng để giết người”.

Lý Dục Thần nói: “Tài nghệ võ đạo là phụ thuộc vào người sử dụng, nếu dùng để sống thì sẽ sống, dùng để chết thì sẽ chết. Lựa chọn sống hay chết đều do một suy nghĩ mà thôi”.

Hoàng Tổ Hùng giật mình, sửng sốt nói: “Hổ thẹn, tôi luyện võ cả đời, sống gần trăm năm còn không hiểu thông thấu bằng một người trẻ tuổi. Cậu Lý tuổi còn trẻ mà đã có thể vượt qua Tông Sư võ đạo, bước vào Tiên Thiên, phong thái thần tiên này đúng là khiến tại hạ bội phục! Nếu cậu đã không giết tôi, tôi có một yêu cầu quá đáng, mong cậu sẽ đồng ý”.

“Cái gì?”, Lý Dục Thần hỏi.

“Tôi muốn bái cậu làm sư phụ!”, Hoàng Tổ Hùng thành khẩn nói.

Cố Ngôn Châu ở bên cạnh nghi ngờ không biết có phải mình đã nghe lầm hay không.

Chuyện gì đang diễn ra thế này! Hoàng Tổ Hùng – Tông Sư một thế hệ nhà họ Hoàng ở Thân Châu, vừa rồi còn đằng đằng sát khí, đột nhiên lại muốn bái cậu Lý làm sư phụ! Đây là tình tiết gì vậy!

Ngoại trừ khiếp sợ, Cố Ngôn Châu lại có chút hối hận, sao mình lại không nghĩ đến việc bái sư chứ? Hoàng Tổ Hùng này đúng là nhanh trí thật, khó trách lên được Tông Sư!

Hoàng Tổ Hùng muốn bái sư, đương nhiên Lý Dục Thần sẽ không đồng ý.

“Cho dù có bái sư thì căn cơ của tôi và ông cũng không phải cùng một con đường. Ông có thể hạ thấp mình đã rất hiếm có rồi, nếu sau này muốn tỷ thí có thể tới tìm tôi”, Lý Dục Thần nói.

Hoàng Tổ Hùng vô cùng mừng rỡ. Ông ta cũng biết đề nghị bái sư có chút liều lĩnh, nhưng cơ hội như vậy đặt ở trước mắt, làm sao ông ta có thể buông tha được? Người tập võ tới cảnh giới Tông Sư, người khác đều hâm mộ, chỉ có chính mình biết rõ trong lòng mình bàng hoàng như thế nào, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì mình đã đi tới cuối con đường võ đạo, phía trước là cái gì cũng không nhìn thấy nữa.

Đời người không sợ chịu khổ, không sợ bị đánh ngã, chỉ sợ không có phương hướng, không biết nên chạy đi đâu. Trước khi trở thành Tông Sư vẫn còn có hy vọng, chỉ khi nào thành Tông Sư, ngược lại sẽ rơi vào tuyệt vọng. Tuy rằng cũng có tu võ hồn, có thể vào được cảnh giới Tiên Thiên, nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết, không có một quyển sách nào viết làm như thế nào để tu võ hồn, không có vị tiền bối nào nói cho mình biết cái gì là Tiên Thiên.

Một khi đi tới cuối con đường cũng chỉ nhìn thấy được tử vong, cho dù võ công có cao tới đâu, kết cục cũng sẽ bình thường như hàng ngàn hàng vạn người khác, đều sẽ đi về hướng cái chết, người khác sẽ không thể nào hiểu được loại tuyệt vọng này đâu.

Mà bây giờ, một người vượt xa Tông Sư đang tồn tại ngay trước mắt. Hoàng Tổ Hùng không biết Lý Dục Thần là cảnh giới gì, nhưng chắc chắn là ở phía trên Tông Sư. Hơn nữa anh còn trẻ tuổi như vậy!

Hoàng Tổ Hùng chợt thấy trước mắt rộng mở trong sáng, ở độ tuổi này của ông ta, cho dù là cảm giác thất bại do luận võ thua cuộc cũng không thể dấy lên hy vọng mãnh liệt một lần nữa.

Lý Dục Thần không nhận ông ta làm đồ đệ, đây là điều ông ta đã đoán trước, ông ta chỉ muốn thử một lần, không muốn từ bỏ cơ hội như vậy. Nghe Lý Dục Thần nói có thể luận bàn, trong lòng Hoàng Tổ Hùng cũng rất hưng phấn, vô cùng thỏa mãn. Trong lòng ông ta nhảy nhót giống như một đứa trẻ. Đã lâu rồi ông ta không có loại cảm giác này.

“Cảm ơn cậu Lý!”, Hoàng Tổ Hùng kích động nói: “Cậu Lý cần tôi làm cái gì, cứ việc mở miệng, chỉ cần một câu của cậu, Hoàng Tổ Hùng tôi, còn có nhà họ Hoàng ở Thân Châu đều sẽ sẵn sàng làm việc!”

Lý Dục Thần bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Vừa rồi ông nhắc đến đảo Cửu Long là chuyện gì?”

“À, là thế này. Đảo Cửu Long nằm lẻ loi ở ngoài biển Hoa Đông, rất có sức ảnh hưởng đến việc buôn bán trên biểu, tàu thuyền lui tới có cả hai đạo hắc bạch, nhưng tất cả đều phải nể mặt đảo Cửu Long. Nhà họ Trần là bá chủ ở bến tàu Thân Châu, có vài con đường vận chuyển hàng hóa bằng đường hàng không qua biển, từ trước đến nay nước giếng không phạm nước sông với đảo Cửu Long, nhưng bây giờ không biết như thế nào mà hai bên lại nổi lên xung đột. Nhà họ Trần muốn mời tôi ra mặt tiến hành đàm phán với đảo Cửu Long”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...