Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 777



Chương 777

Tiền Khôn đâu thể bỏ qua cơ hội tốt thế này, lập tức tiến lên, đấm một quả vào huyệt khí hải của Yukio Takada, đánh tan chân khí của ông ta, sau đó ngón tay điểm chỉ liên tục, phong bế mấy huyệt lớn của ông ta.

Lúc này đây thừng đó mới lỏng ra, rơi xuống đất.

Với người bên cạnh thấy, dây thừng này là do Tiền Khôn phóng ra, ngay cả Yukio cũng nghĩ như vậy, mắng lớn nói: “Tiền Khôn thất phu, ông lại dùng ám khí!”

“Ha, nếu nói ám khí, ai mà đấu lại được với ninja các người?”

Tiền Khôn cười nhạo nói, nhặt dây thừng dưới đất lên, quấn thật chặt lên người Yukio Takada mấy vòng, trói hai tay ra sau lưng, thắt một cái nút thắt chết.

Đương nhiên ông ta biết ám khí này không phải của mình, mà không cần nghĩ cũng có thể đoán được, diệu thuật thần kỳ như này, một chiêu đã khống chế Yukio thượng nhẫn đỉnh phong, ngoại trừ Lý Dục Thần còn có thể là ai?

Gã lực lưỡng cầm biển bên cạnh Yukio Takada, và gã chốc đầu toàn thân là mụn nhọt, thấy Yukio bị bắt, gần như cùng bùng lên, muốn đến cứu người.

Bóng trắng vụt đến, gã chốc đầu bị Vô Hoa ngăn lại, hai người tung mấy chiêu, đã bị Vô Hoa giơ bàn tay chém lên sau gáy, mềm nhũn ngã dưới đất.

Đây cũng là sau khi Vô Hoa xuất gia thì đã bỏ không dùng đao, nếu là Hoa hòa thượng trước đây, giữa ngón tay giấu lưỡi dao, lúc này gã chốc đầu đã chết rồi.

Gã lực lưỡng cầm biển giơ cao biển trong tay, đập về phía đầu Tiền Khôn.

Những người vây xem không hiểu võ công, vừa nãy Tiền Khôn và Yukio Takada so chiêu nhanh như điện giật, họ cũng không hiểu, chỉ biết Tiền Khôn đã trói Yukio lại.

Nhưng gã lực lưỡng này, đầu to, uy thế hung hổ, nhìn rất đáng sợ.

Đúng lúc tất cả mọi người đều lo lắng cho Tiền Khôn, nghĩ rằng đầu của ông ta sắp bị đập lệch, bỗng thấy Tiền Khôn đưa một tay ra, nhẹ nhàng khéo léo nắm một đầu tấm biển “Bệnh Phu Đường”.

Gã lực lưỡng giật hết sức, tấm biển lại không động đậy.

Tiền Khôn cười lạnh lùng một tiếng, lật cổ tay, tống đi.

Chỉ nghe rắc một tiếng.

Tấm biển gỗ thật dày nặng nổ tung trên không trung, biến thành vụn gỗ.

Còn gã lực lưỡng cầm biển, như bị chùy lớn đánh trúng, cả người ngã bay ra, phập một tiếng đập lên cột trụ thô to của đại sảnh, miệng phun ra máu, chậm rãi trượt xuống, cũng không đứng lên nữa.

Xung quanh yên tĩnh hai giây, sau đó nổ ra tiếng reo hò.

“Hay!”

“Ông lão uy võ!”

“Biểu dương Hoa Hạ ta uy võ!”

“Đánh chết tên cháu rùa đó đi!”

Tiền Hân Đồng cũng vỗ tay khen hay, lúc khen hay còn không quên chỉ huy bảo vệ bê tấm biển “Ma bệnh Đông Dương” mới làm đặt lên lưng của Yukio Takada, dùng dây thừng buộc chặt cho ông ta.

Vừa buộc, còn vừa nói: “Ông Cao, đừng vội, nhẫn nhịn chút là được, lúc nữa tôi dắt ông đi dạo phố nha!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...