Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 651



Chương 651

Lý Dục Thần chậm rãi rời đi.

Con phố sáng sớm rất náo nhiệt đông vui, dòng xe và dòng người qua lại tấp nập có quy luật, dường như trong huyết quản của thành phố này đang có dòng máu lưu chuyển.

Lý Dục Thần rất hiếu kỳ, thành phố không có trái tim, lại có thể điều khiển những ‘dòng máu’ này lưu chuyển có quy luật như vậy.

Dường như cả thành phố cũng có linh hồn, hoặc là như nguyên thần của người tu hành.

Cùng với thành phố được ánh mặt trời gọi dậy, trong cơ thể của Lý Dục Thần cũng có thứ gì đó đang được thức tỉnh.

Cuối cùng Mã Sơn gọi điện đến, sau khi hỏi rõ địa chỉ, liền lái xe đi đón anh.

“Trương Diễm Diễm thế nào rồi?”

Trên đường về thành phố Hòa, Lý Dục Thần hỏi Mã Sơn.

Mã Sơn thở dài một tiếng nói: “Có thể thế nào, nếu nói không sao thì không thể nào, nhưng dù sao vẫn phải sống tiếp”.

“Anh không ở bên cô ta thêm à?”

“Có thể ở bên bao lâu? Đã không thể nào đến với nhau, ở lại thêm cũng không hay, chi bằng để cô ấy một mình đối diện”.

“Không ngờ anh rất hiểu lòng người”, Lý Dục Thần nói.

Mã Sơn bĩu môi nói: “Thực ra là cô ấy đuổi tôi đi, lời vừa nãy cũng là cô ấy nói với anh, nhưng anh cảm thấy cô ấy nói đúng”.

Lý Dục Thần không khỏi có cách nhìn khác với Trương Diễm Diễm, tiếc nuối nói: “Tiếc cho một cô gái tốt như vậy, anh không suy nghĩ quay lại với cô ấy thật à?”

Mã Sơn lắc đầu: “Đã không còn cảm giác ban đầu nữa rồi. Thực ra tối qua anh rất mau thuẫn, nhìn cô ấy, rất muốn bảo vệ cô ấy, suýt nữa nói ra những lời như ‘chăm sóc cô ấy cả đời’, cũng may cô ấy nhắc anh, anh cảm thấy, là bạn vẫn tốt hơn”.

“Trong lòng anh có người khác phải không?”, Lý Dục Thần cười hỏi.

Ánh mắt Mã Sơn bỗng hơi mơ màng, nói: “Thực ra anh cũng không biết. Thôi, không nói chuyện này nữa. Ồ, đúng rồi, Trương Diễm Diễm nói với anh một chuyện, có liên quan đến nhà họ Lý ở thủ đô, có lẽ em sẽ có hứng thú”.

Mã Sơn kể lại chuyện Trương Diễm Diễm nói với anh cho Lý Dục Thần.

“Khu nhà cũ của nhà họ Lý… nhà đó… nhà ma…”, Lý Dục Thần lẩm bẩm: “Xem ra em phải đến thủ đô một chuyến”.

Sau khi Ngô Đồng Cư trải qua thời gian ngắn đông vui náo nhiệt, hiện giờ đã yên tĩnh trở lại.

Lâm Mộng Đình và Đinh Hương đi học đại học ở Tiền Đường, Lâm Vân cũng về trường cấp ba, chỉ có cuối tuần mới có nửa ngày đến luyện võ.

Còn đám người chị Mai, vốn là cao thủ, sau khi được Lý Dục Thần chỉ điểm, phần nhiều là tự tu luyện lĩnh ngộ.

Dạo này việc kinh doanh của quán Giang Hồ vô cùng phát triển, cũng khiến họ bận rộn hơn.

Những ngày bình thường, Ngô Đồng Cư ngoại trừ Lý Dục Thần và Bạch Kinh Kinh, chỉ còn lại Hứa Quốc Lập và dì Tình.

Có Hứa Quốc Lập trông nhà, dì Tình phụ trách nấu ăn dọn nhà, Bạch Kinh Kinh hộ pháp, Lý Dục Thần bắt đầu bế quan.

Trước khi đến thủ đô, anh cần tiêu hóa những cảm ngộ hồng trần trong thời gian gần đây.

Chương trước Chương tiếp
Loading...