Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
Chương 623
Chương 623
Từ Hiểu Bắc nói: “Là thế này, vừa nãy, trên mấy nền tảng xã hội đều ra mấy bài viết, liên quan đến cô Lâm Mộng Đình và nhà họ Lâm, trong đó còn nhắc đến anh Lý và cô Đinh Hương. Bài viết rất hot, lên luôn trang nhất hotsearch. Nhưng cũng may, chúng tôi phát hiện kịp thời, lập tức liên lạc với nền tảng xóa bỏ bài viết. Nhưng vẫn có bài bị phát tán, gây ra ảnh hưởng không hay lắm”.
Nói xong, Từ Hiểu Bắc đưa điện thoại qua.
Lý Dục Thần nhận lấy điện thoại, trong đó có hai bài viết.
Anh nhanh chóng lướt xem xong, càng đọc càng cau mày chặt.
Bài viết hoàn toàn bôi nhọ Lâm Mộng Đình và nhà họ Lâm, viết rất nhiều thông tin xấu, những nội dung này cũng khá ra gì, trong bảy phần giả có ba phần thật, khiến người ta khó mà phân biệt.
Bài viết cũng nhắc đến Lý Dục Thần và Đinh Hương, biên soạn ra câu chuyện yêu hận tình thù giữa họ và Lâm Mộng Đình. Miêu tả Lý Dục Thần vì tài sản của nhà họ Lâm, bỏ rơi thanh mai trúc mã, đeo bám thiên kim hào môn, sau đó lại cùng Lâm Mộng Đình lên kế hoạch, mưu hại cả nhà Lâm Thiếu Bình.
Cộng đồng mạng vô cùng quan tâm đến câu chuyện thiên kim hào môn, vì bài viết có vẻ vô cùng chân thực, hơn nữa còn đăng ảnh của Lâm Mộng Đình và Đinh Hương.
Chỉ với dung mạo của hai người họ đã thu hút rất nhiều sự chú ý, đủ để bài viết nổi tiếng, huống hồ còn có ân oán tình thù hào môn trong đó.
Lại thêm gần đây trận chiến thương trường giữa nhà họ Lâm và nhà họ Viên đã được giới truyền thông tuyên truyền.
Những bài viết này vừa được đăng lên, không những tổn hại danh tiếng của Lâm Mộng Đình và Lý Dục Thần, cũng càng khiến nhà họ Lâm vốn đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió lại càng thêm khó khăn.
Nếu không phải đám người Từ Hiểu Bắc phát hiện, và kịp thời xóa bỏ, ngày mai ngưỡng cửa của nhà họ Lâm sẽ bị dẫm nát, cục diện trận chiến thương trường nhà họ Lâm càng thêm bị động, còn Lâm Mộng Đình và Đinh Hương cũng không thể tiếp tục học ở đại học Nam Giang.
Lý Dục Thần trả lại điện thoại cho Từ Hiểu Bắc, nói một tiếng: “Cảm ơn”.
Từ Hiểu Bắc được cổ vũ, hưng phấn nói: “Anh Lý, đây là việc nên làm. Huống hồ, việc này cũng liên quan đên danh tiếng của đại học Nam Giang, chúng tôi học ở đây, cũng có nghĩa vụ cố gắng làm rõ chuyện này”.
“Ừm, bây giờ tình hình thế nào, đã xóa hết chưa?”, Lý Dục Thần không hiểu lắm về internet, không khỏi lo lắng hỏi: “Còn ảnh hưởng không?”
“Mấy nền tảng lớn nhất đều xóa rồi, một số bài viết nhỏ lẻ, các bạn học vẫn đang cố gắng”, Từ Hiểu Bắc chỉ vào một anh chàng nói: “Cũng may đại học Nam Giang chúng ta có nhân tài, ở đây có cao thủ về các mặt có máy tính, mạng, truyền thông, maketing, mới có thể xóa được ảnh hưởng trong thời gian ngắn như vậy”.
Từ Hiểu Bắc nói rất hay, không độc chiếm công lao, mà đẩy công lao cho mọi người.
Lý Dục Thần nhìn trên bàn quả nhiên bày rất nhiều laptop, lúc anh vừa đến, những người này không phải đang thao tác máy tính, thì đang gọi điện.
Thực ra anh biết rõ, có thể xóa được hotsearch trong thời gian ngắn như vậy, chủ yếu vẫn dựa vào Từ Hiểu Bắc, không có sức ảnh hưởng của gia tộc lớn tay chọc trời như nhà họ Từ, muốn xóa bài hot trên internet, đâu có dễ như vậy.
Đương nhiên, những người khác chắc chắn có công.
Đúng như lời Từ Hiểu Bắc nói, những người có thể thi được vào đại học Nam Giang, đâu có người nào vô dụng.
Anh gật đầu với những người đang ngồi, tỏ ý cảm ơn.
Những người này đều được khích lệ, ánh mắt nóng hắn lên.