Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 579: Khương Thư Nhai đắc ý



"Gì cơ? Tại ông hai mà phải thu 100 tỷ tiền công ư?"
"100 tỷ lận á, nhiều quá đi!"
"Thật ra thì cũng không nhiều lắm, lần này nhà họ Tiêu phải đối mặt với liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, khủng hoảng quá lớn, 100 tỷ thực sự không nhiều".
"Hình như đúng là vậy, ban đầu người nọ đến tìm cô chủ để hợp tác, sau cùng lại nảy sinh mâu thuẫn với ông hai".
"100 tỷ này đúng là tại ông hai mà ra".
"Cũng may người ta không thèm so đo nhiều với ông hai, vẫn bằng lòng hợp tác với chúng ta, nếu không đừng nói là 100 tỷ, dù có bỏ ra nhiều hơn gấp mấy lần thì nhà họ Tiêu chúng ta cũng không cách nào đối phó được với liên minh hai nhà quý tộc kia, cũng không thể nào vượt qua được cuộc khủng hoảng này..."
"..."
Mấy cao thủ nhà họ Tiêu nhỏ giọng ríu rít nghị luận.
Phút chốc, hình tượng vĩ đại của Tiêu Hoa Bân ở trong lòng bọn họ đã bay biến đâu mất, mà hiện tại chỉ là hình tượng cao cả của Tiêu Nhã vụt sáng trong nháy mắt.
Nếu đủ năng lực có thể đưa nhà họ Tiêu tránh khỏi khủng hoảng và bến bờ diệt vong, rồi không ngừng làm gia tộc mạnh mẽ hơn, dù có là phái nữ thì đã sao?
Tiêu Hoa Bân nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, mặc dù thiệt hại 100 tỷ nhưng chỉ cần Lâm Hàn vẫn bằng lòng trợ giúp nhà họ Tiêu bọn họ đối phó liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, vượt qua cửa ải khó khăn này thì tốt rồi.
"Chú hai, cháu đã bàn bạc xong với Lâm Hàn về tất cả kế hoạch hành động, hiện tại đang cần một số lượng lớn cao thủ còn sức chiến đấu tập hợp ở nhà họ Tiêu ngay, tối nay phải lập tức hành động rồi, chú nhanh chóng điều động thuộc hạ của chú phối hợp với cháu, mỗi một cao thủ đều có tác dụng then chốt đấy", Tiêu Nhã nghiêm túc nói với Tiêu Hoa Bân, hy vọng lúc này Tiêu Hoa Bân sẽ không làm hỏng chuyện nữa.
Tiêu Hoa Bân vừa nghe thì hiểu ngay, cũng yên tâm hơn phần nào, ông ta quay đầu lại nói với đám cao thủ nhà họ Tiêu: "Nghe đây, bắt đầu từ hôm nay tất cả các cậu đều nghe theo lệnh cô chủ cho tôi, con bé chính là gia chủ tương lai của nhà họ Tiêu, và là người dẫn dắt nhà họ Tiêu chúng ta hướng tới sự thịnh vượng. Sau này, nếu tôi còn ra lệnh vớ vẩn cho các cậu nữa, các cậu không cần nghe tôi, chỉ cần nghe lời của Tiêu Nhã là được, rõ chưa?"
Đến đây, trải qua chuỗi sự kiện hôm nay, những cao thủ nhà họ Tiêu vốn không còn mấy tin tưởng vào Tiêu Hoa Bân nữa, họ đều muốn theo Tiêu Nhã.
Hiện tại, khi vừa nghe Tiêu Hoa Bân ra lệnh, đám cao thủ nhà họ Tiêu đương nhiên biết thời biết thế, rối rít tán thành.
"Chú hai, ý chú là...", Tiêu Nhã thấy vậy định nói thêm gì đó.
Nhưng Tiêu Hoa Bân đã xua tay, tỏ vẻ Tiêu Nhã không cần phải nói gì thêm nữa, Tiêu Hoa Bân nhìn Tiêu Nhã nói: "Tiểu Nhã, chú hai đã già rồi, đầu óc không còn minh mẫn nữa, khủng hoảng lần này vốn tại chú mà ra, chú sẽ chuộc lỗi với gia chủ sau. Bây giờ, nhờ cháu dẫn dắt nhà chúng ta đối phó với liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, vượt qua cửa ải khó khăn lần này. À đúng rồi, mặc dù đầu óc chú hai cháu không tốt lắm, nhưng bản lĩnh vẫn còn, mong cháu tạm gác lại hiềm khích lúc trước mà dùng đến chút sức lực này của chú, chú cũng muốn lấy công chuộc tội".
Tiêu Nhã sững sốt một hồi, ngay sau đó cũng hiểu được ý của Tiêu Hoa Bân, gật đầu đáp: "Chú hai yên tâm đi, cháu nhất định sẽ dẫn dắt nhà họ Tiêu vượt qua kiếp nạn này, đến khi đó cũng sẽ phân việc nhờ chú đi làm".
Tiêu Hoa Bân nghe vậy bèn gật đầu, nép qua một bên nhường đường cho Tiêu Nhã.
Tiêu Nhã không khỏi quay đầu lại nhìn Lâm Hàn, hết thảy những việc này đều nhờ có Lâm Hàn đã giúp cô ấy.
Nhưng, Tiêu Nhã cũng biết bây giờ không phải là lúc nói tiếng cảm ơn, việc cần làm là phải nắm bắt thật tốt lần hành động này, phản công liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, giúp nhà họ Tiêu vượt qua cơn sóng gió này.
Tiêu Nhã đi lên trước, hào hùng nói: "Tất cả cao thủ nhà họ Tiêu nghe lệnh!"
Nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Lâm Hàn, những người anh dẫn đến mới lần lượt nới lỏng tay, thả cao thủ nhà họ Tiêu ra.
Những cao thủ nhà họ Tiêu vội vã đứng dậy, đồng thanh hô: "Vâng, thề chết bảo vệ nhà họ Tiêu!"
"Bây giờ, các anh lập tức đi thông báo tập hợp hết tất cả cao thủ nhà họ Tiêu lại, miễn là cao thủ nhà họ Tiêu còn sức chiến đấu, trong vòng 1 tiếng nhất định phải có mặt tại đây, chuẩn bị theo tôi đi đối phó liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, bảo vệ nhà họ Tiêu vượt qua cuộc khủng hoảng này!", Tiêu Nhã ra lệnh.
"Vâng!"
Cao thủ nhà họ Tiêu đồng thành đáp, ngay sau đó liền đi sắp xếp, tản ra đi thông báo cho tất cả cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu.
Lâm Hàn thấy vậy cũng thầm gật đầu, Tiêu Hoa Bân này dù chẳng có đầu óc là mấy nhưng đào tạo tài nghệ cho cao thủ cũng không tồi, bọn họ lại còn cực kỳ trung thành với nhà họ Tiêu.


Tóm lại, Tiêu Hoa Bân này cũng rất có bản lĩnh, chỉ là không biết dùng đúng chỗ nên mới mắc phải một sai lầm to lớn như vậy.
Ngay sau đó, đám người Lâm Hàn và Tiêu Nhã bèn dựa theo kế hoạch tự mình đi chuẩn bị, vì tối nay sẽ lập tức ra quân trong đêm.
Cùng lúc đó, trong trụ sở chính của nhà họ Khương, sau khi nghe từng người thuộc hạ báo cáo xong thì tâm trạng của Khương Thư Nhai rất tốt.
"Không tồi, tốt lắm, hết thảy kế hoạch đều rất suôn sẻ, sau đợt hành động này, chúng ta sẽ chiếm được 40% hầm mỏ nhà họ Tiêu. Kế tiếp, chúng ta còn có thể nuốt thêm một phần tài sản còn lại của nhà họ Tiêu. Quan trọng hơn, kẻ thù của chúng ta đã không còn nữa, không ai có thể ngăn cản sự phát triển của nhà họ Khương nữa, chúng ta sẽ vô cùng lớn mạnh trong tương lai!", Khương Thư Nhai nói với vẻ tự hào.
Mà nhà họ Khương này trong tương lai sẽ rơi vào tay của Khương Thư Nhai, đồng nghĩa với tất cả nguồn nhân lực, tiền tài, sản nghiệp này đều thuộc về cậu ta.
Sau một hồi kích động, Khương Thư Nhai mới nói với người thuộc hạ đang báo cáo: "Tốt lắm, các người cứ tiếp tục làm theo kế hoạch đi, có tin tức gì thì báo cho tôi biết đầu tiên".
"Vâng!", mấy tên thuộc hạ của nhà họ Khương liền ra ngoài tiếp tục bận rộn.
Khương Thư Nhai hớp mấy ngụm trà, mặc sức tưởng tượng về tương lai tươi đẹp của nhà họ Khương, lúc này mới chợt nhớ ra một chuyện.
"Thằng nhãi Lâm Hàn này, bảo hắn chạy tới nhà họ Khương quỳ xuống nói xin lỗi, mà đến giờ vẫn chưa thấy bản mặt hắn đâu, đúng là chán sống mà", Khương Thư Nhai xem lại thời gian, chỉ còn cách kỳ hạn một ngày, cậu ta liền nhấn số gọi cho Lâm Hàn.
Lúc này, Lâm Hàn đang bận dặn dò chi tiết và những điểm cần lưu ý trong cuộc hành động vào đêm nay với đám người Ngô Xuyên, thì bỗng nhiên điện thoại của anh đổ chuông.
Nhìn vào thì thấy là Khương Thư Nhai, Lâm Hàn cũng biết thời hạn chỉ còn một ngày, hẳn Khương Thư Nhai gọi để giục.
Sắc mặt Lâm Hàn nhất thời có hơi kỳ quặc, còn muốn anh tới xin lỗi? Thêm một ngày nữa thôi, tôi còn muốn cả nhà họ Khương mấy người cầu xin tôi tha thứ đây!
Nhưng lúc này vẫn không nên rút dây động rừng, để bảo đảm kế hoạch không bị sơ suất, Lâm Hàn vẫn nhấn nghe máy.
"Lâm Hàn, thằng nhãi nhà mày cũng gan lắm đấy!"
"Tao cho mày thời gian một tuần, bây giờ đã 6 ngày rồi, mày còn chưa lăn đến trước mặt tao à?"
"Mày tưởng mày là ai hả? Thật sự cho rằng 3 cái công ty dưới trướng mày không làm sao chắc?"
"Mày có tin không, chỉ cần tao nói một câu thôi, 3 cái công ty dưới trướng mày lập tức tan thành mây khói ngay!"
Lâm Hàn vừa bắt máy đã nghe tiếng mắng chửi không ngừng oang oang.
Lần này, Lâm Hàn lại không mảy may nổi giận, cũng chả thèm quan tâm, bây giờ cứ để cho Khương Thư Nhai mắng cho sướng mồm đi, sau này anh nhất định sẽ cho cậu ta một trận tơi bời!
Chương trước Chương tiếp
Loading...