Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 513: Nhà ho Lý ở Cảng Đảo



Hạ Đạt gật đầu:
"Đúng thế thật, ngày mai chúng ta còn phải tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương nữa, không thể có sơ suất gì được, chẳng như ai kia, có cần chuẩn bị gì đâu".
Hạ Đạt nói xong bèn bỏ đi.
Hạ Sương nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt áy náy, rồi vội vàng đuổi theo bố.
Thấy mấy người nhà họ Hạ rời đi, Lâm Hàn lắc đầu, không biết đợi đến khi Hạ Đạt biết được mình vốn có thể nhờ vào Lâm Hàn mà được ngồi vào chiếc ghế đại biểu chính trong hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương thì sẽ có cảm nhận như thế nào nhỉ?
Dương Lệ thấy cảnh ấy cũng lấy làm lạ, chẳng hiểu chuyện gì cả.
"Ông xã, vụ gì vậy?"
"Không có gì đâu, em đừng để ý", Lâm Hàn lắc đầu, hoàn toàn chẳng để trong lòng.
Đám người nhà họ Hạ vào khách sạn hết thì có một người đi tới chỗ Lâm Hàn, người đó là Tần Liên.
"Anh Lâm", Tần Liên mỉm cười chào hỏi.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, ban nãy anh cũng thấy Tần Liên trong đám đó, cô ấy có vẻ lạc lõng với mọi người, anh thuận miệng nói:
"Chúng tôi đang định đi ngắm cảnh ở cảng Victoria, cô không bận thì có thể đi cùng".
Tần Liên cầu còn không được, cô ấy cũng không thân thiết với đám người kia, nên đang buồn chán, vội nói:
"Anh Lâm chờ tôi một chút, tôi cất hành lý vào phòng đã nhé?"
Lâm Hàn gật đầu, rồi cùng Dương Lệ ngồi xuống sô pha ở đại sảnh chờ.
Chẳng bao lâu sau, Tần Liên đi ra, ba người rời khỏi khách sạn, đi về phía cảng Victoria.
Đến bến cảng sầm uất, Lâm Hàn dẫn hai cô đi ăn mấy quán ăn vặt.
Tuy Dương Lệ và Tần Liên không quen nhau, nhưng đều nhanh chóng trở nên thân thiết. Hai cô sáp lại líu ríu nói cái gì đó, hoàn toàn bỏ Lâm Hàn sang một bên.
Lâm Hàn thấy thế lắc đầu, cũng chẳng để ý, hai cô vui vẻ là được, rồi anh đi theo hai người cùng dạo phố, ăn vặt.
"Ông xã, bên kia có du thuyền, chúng ta qua đó chơi đi?"
Dương Lệ quay đầu lại hô lên.
"Được".
Lâm Hàn gật đầu đáp, thấy cô vui vẻ như thế, tâm trạng anh cũng tốt hơn. Trong khoảng thời gian này, Dương Lệ luôn bề bộn công việc, giờ có thể thả lỏng chút cũng tốt.
Làn gió biển chiều hoàng hôn man mát, làm người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Hàn bèn dẫn Dương Lệ và Tần Liên đi tới cảng Victoria, trả tiền xong rồi lên du thuyền.
Lúc này, trên du thuyền đã có kha khá người, đều tự mình ngắm cảnh.
Có một chỗ thu hút phần lớn ánh mắt của mọi người.
Một đám gái xinh bu quanh một thanh niên, vui đùa ầm ĩ, không biết là cậu ấm nhà ai.
Lâm Hàn liếc nhìn một cái rồi quay đi, tuy ngoại hình cũng được, nhưng đều na ná nhau như mấy cô hotgirl mạng, ai cũng phẫu thuật không ít thì nhiều, chẳng có gì đặc biệt.
Mà lúc này, cậu ấm được người đẹp vờn quanh cũng đang quan sát đám người Lâm Hàn vừa bước lên thuyền.
Chẳng phải để ý Lâm Hàn gì, mà là hai cô gái bên cạnh anh.
Ngoại hình Dương Lệ vốn đã cực kỳ xinh đẹp, trong khoảng thời gian này, từ khi trở thành giám đốc của quỹ đầu tư Nhân Phàm thì càng giỏi giang, càng toát lên một khí chất đặc biệt, đi trong đám đông mà không thu hút sự chú ý của người khác cũng khó.
Còn Tần Liên lại càng bắt mắt hơn, cô ấy mang đậm khí chất của một nàng tiên bước ra từ trong tranh, hoàn toàn bỏ xa những cô gái kia mấy con phố.
Nhìn thấy hai người đẹp mỗi người một vẻ ấy, cậu ấm kia lập tức cảm thấy mấy cô hotgirl bên cạnh mình chẳng “ngon nghẻ” gì nữa.
"Cậu Lý, sao cậu không để ý tới người ta vậy?", một cô gái ôm lấy cánh tay cậu ấm cọ cọ nũng nịu.
Mấy cô gái khác cũng ùa lên, muốn tranh giành tình cảm.
Nhưng giờ cậu ấm kia lại chợt không muốn để ý đến họ, dứt khoát đẩy hết ra, chẳng nói chẳng rằng bước về phía Lâm Hàn.
"Ơ, cậu Lý, cậu muốn đi đâu?"
"Qua kia làm gì? Người ta đang lạnh muốn chết mà không ôm em gì hết".
"Ui ui ui, cậu Lý ơi, cậu đi chậm thôi".
Nhất thời, cả đám người đẹp vội vàng đuổi theo.


Còn cậu Lý, giờ đã đi đến trước mặt đám Lâm Hàn.
"Hai cô gái xinh đẹp ơi, đến chỗ tôi chơi không? Chỗ tôi vừa có rượu ngon, giường vừa rộng lại cực kỳ mềm mại nữa", ánh mắt cậu Lý đầy thèm thuồng quan sát Dương Lệ và Tần Liên.
Dù đã “thịt” không biết bao nhiêu là người đẹp, nhưng cậu Lý lại cảm thấy hôm nay mới thấy được mỹ nhân chân chính, ngọn lửa ham muốn dấy lên hừng hực trong lòng gã ta, chẳng muốn chờ dù chỉ một giây.
Người sáng suốt đều nhận ra, cậu Lý thật sự là cậu ấm con nhà giàu, nếu là người phụ nữ khác, e rằng giờ đã đồng ý cái rụp, sà vào lòng gã ta, nhưng Dương Lệ và Tần Liên lại khác.
Hai cô chán ghét liếc nhìn cậu Lý, chẳng thèm nói câu nào, đều nhích lại gần Lâm Hàn, khoác lấy tay anh.
Cậu Lý nhìn Lâm Hàn, ăn mặc thì bình thường, lạ hoắc, lập tức lơ anh. Gã ta biết hết tất cả những nhân vật tai to mặt lớn ở Cảng Đảo, người trước mắt hoàn toàn không phải một trong số đó.
"Nhóc con, tao mặc kệ mày là ai và có quan hệ gì với hai người đẹp kia, mau lăn ra xa khỏi đây đi, tao nhìn trúng hai cô ấy rồi!", cậu Lý lên giọng nói thẳng.
Giọng gã ta không nhỏ, lập tức thu hút ánh nhìn của du khách xung quanh.
Lúc này, mấy cô gái hotgirl mạng đứng cạnh cậu Lý ban nãy cũng chạy tới, thấy cảnh ấy thì đều hâm mộ.
"Oa, tốt số ghê, hai cô gái kia lại được cậu Lý để ý như thế".
"Nếu cậu ấy có thể đối xử với tôi như vậy, gì tôi cũng bằng lòng hết á!"
"Chẳng phải chỉ là xinh đẹp chút thôi sao? Vậy mà đáng để cậu Lý làm như vậy, hai người đó may mắn thật!"
Giờ Lâm Hàn cũng thấy hơi bực.
Vỗn dĩ, hôm nay tâm trạng khá tốt nên dẫn vợ và Tần Liên ra ngoài thư giãn, ai ngờ lại gặp phải chuyện này.
"Thừa dịp tâm trạng tao còn tốt, mày mau cút ra xa đi, không thì đừng trách tao không khách sáo", Lâm Hàn lạnh lùng nói.
"Ừ hử?"
Cậu Lý bất ngờ nhìn Lâm Hàn, lập tức bật cười.
"Nhóc con, xem ra mày có chút lai lịch nhỉ? Hôm nay, gặp được hai người đẹp hiếm thấy như vậy, tâm trạng tao đang vui, cho mày thêm một cơ hội nữa, tao họ Lý, chắc hẳn mày biết họ Lý ở Cảng Đảo có ý nghĩa như thế nào chứ nhỉ? Chút lai lịch ấy của mày, nên lăn xa được bao nhiêu thì lăn đi!", cậu Lý cười cợt nói, ánh mắt vẫn ghim chặt vào Dương Lệ và Tần Liên, hoàn toàn chẳng coi Lâm Hàn ra gì.
Cho dù là người có chút lai lịch thì sao, gã ta gặp nhiều rồi, nhưng ở Cảng Đảo này, nhà họ Lý chính là trời, là nhà có quyền lực nhất, chưa bao giờ phải để ai vào mắt cả.
Du khách đang xem trò hay xung quanh nghe vậy, ai nấy đều giật mình kinh ngạc.
"Người này vậy mà lại là người của nhà họ Lý, chẳng trách kiêu ngạo như thế, gã ta quả thật có vốn để làm thế".
"Nhà họ Lý nào? Tôi mới tới đây nên không rõ lắm".
"Nhà họ Lý chính là gia tộc đứng đầu ở Cảng Đảo, Lý Thành làm mưa làm gió ở đây, ai dám chọc chứ?"
"Anh điên rồi ư? Dám gọi thẳng tên người đó? Chán sống hả?"
"..."
Ngay lập tức, người xung quanh đều sôi nổi trò chuyện, kinh ngạc không thôi.
Lâm Hàn nghe thấy vậy, vẫn bình thản như không, anh cũng có biết về Lý Thành của nhà họ Lý, quả thật có chút sức ảnh hưởng, có thể nói ông ta tựa như một nhân vật truyền kỳ.
Chương trước Chương tiếp
Loading...