Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 492: Tiễn khách!
Sắc mặt Lý Minh nghiêm trọng lắc đầu:
"Vô ích thôi, livestream chỉ là một ngành mới phát triển mấy năm gần đây, nhân sự quản lý về mảng này cũng không có nhiều, càng hiếm những giám đốc điều hành có kinh nghiệm dày dặn như của livestream Sa Ngư chúng ta, ở những nơi khác thì càng mò kim đáy biển".
"Hơn nữa, dù có tuyển được, trong thời gian ngắn rất khó để nắm được quy trình hoạt động của công ty chúng ta, những việc cần làm cũng sẽ mất rất nhiều thời gian".
Lâm Hàn khẽ gật đầu, nếu thế thì đành bó tay rồi, cách duy nhất là tìm ra cách giữ lại hết ban điều hành này.
Nếu không, lần này livestream Sa Ngư sẽ tổn thất nghiêm trọng, mọi công sức bỏ ra sẽ uổng phí hơn một nửa rồi.
Lúc này, một trợ lý tiến vào với vẻ mặt hốt hoảng nói:
"Cậu Lâm, trưởng phòng Lý, không xong rồi, cậu Khương lúc trước đòi mua livestream Sa Ngư của chúng ta dẫn theo người bên Hồ Nha và Đậu Ngư đến công ty ta, bảo là muốn gặp cậu Lâm!"
"Quá đáng hết mức, vậy mà dám đến thẳng công ty chúng ta sao?"
Sắc mặt Lý Minh rất khó coi, cậu Khương này làm thế thì chẳng đặt livestream Sa Ngư trong mắt mà, lôi kéo người trong ban điều hành, giờ còn dẫn người đến tận cửa, quả thật là muốn sỉ nhục mà!
Trái lại, sắc mặt Lâm Hàn tương đối điềm đạm:
"Tôi biết rồi, chúng ta ra ngoài đi".
Dứt lời, Lâm Hàn đứng dậy đi ra ngoài, anh cũng muốn xem xem rốt cuộc thì cậu Khương này muốn làm trò gì.
Khi Lâm Hàn dẫn mấy người Lý Minh đi đến quầy lễ tân, cậu Khương đã đứng đây với một đám người.
Những người đứng sau cậu Khương đều mặc quần áo sang trọng, vừa nhìn là biết không phải loại tầm thường.
Khi thấy những người này, Lý Minh liền nheo mắt, anh ta là người làm trong ngành livestream đương nhiên biết họ là ai.
Đứng sau lưng cậu Khương kia đều là ban điều hành của hai nhà livestream lớn là Đậu Ngư và Hồ Nha.
Vừa thấy Lâm Hàn ra, trong mắt cậu Khương đầy đắc ý và khinh thường, liếc Lâm Hàn:
"Sao hả? Cậu có hài lòng về cục diện ngày hôm nay không? Đây là hậu quả mà cậu dám từ chối tôi hôm qua đấy! Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, bán Sa Ngư cho tôi, nếu không chỉ trong vòng ba ngày tới, tôi sẽ lôi kéo hết đám giám đốc điều hành của livestream Sa Ngư, dù gì thì tôi cũng đầy tiền!"
"Đến khi đó, Sa Ngư của cậu sẽ lập tức bị xóa sổ khỏi giới livestream!"
Quản lý Hồ Nha là Hứa Hải đang đứng cạnh, khoanh tay trưng ra vẻ mặt cười cợt:
"Không phải livestream Sa Ngư mấy người oách lắm mà? Sao hôm nay có hơn một nửa streamer không livestream vậy, chắc tại đám nhân sự quản lý cuốn gói ra đi hết rồi nên máy chủ cũng bị tê liệt à?"
"Haha, cậu Khương của chúng tôi vừa vung có 200 trăm triệu thôi mà đã lôi kéo hơn một nửa ban điều hành của Sa Ngư mấy người rồi. Tôi xem không cần đến ba ngày nữa, chỉ một ngày nữa thôi là đã có thể lôi kéo hết toàn bộ đám quản lý của livestream Sa Ngư, mà nền tảng livestream của mấy người cũng toang luôn! Đối với cậu Khương mà nói, 200 triệu này chẳng đáng là bao!"
La Vi - quản lý Đậu Ngư cũng chêm vào.
Lý Minh thấy vẻ mặt phách lối của hai người Hứa Hải và La Vi thì tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Mặc dù Sa Ngư, Hồ Nha và Đậu Ngư đứng top 3 nền tảng livestream trong nước, nhưng theo phát triển gần đây, Sa Ngư dường như đã leo lên vị trí dẫn đầu. Trước đó, hai người này vốn còn chẳng dám nhảy nhót trước mặt Lý Minh mà giờ đã kênh kiệu thế này đây.
Ánh mắt Lâm Hàn lập lòe, Hứa Hải và La Vi đều đảm nhiệm chức vụ cao của hai nhà livestream lớn kia, trong tay còn nắm cả cổ phần, mức lương mỗi năm đương nhiên đều lên đến hàng chục triệu tệ.
Kiểu người này có thể nói là đang đứng trên đỉnh vinh quang.
Nhưng mấy ông lớn này còn gọi thanh niên này một tiếng "cậu Khương", vậy lai lịch của người họ Khương này ắt hẳn không đơn giản chút nào!
Cao ngạo như thế, chẳng lẽ sau lưng người nọ là một thế gia sao?
Mà dù có là thế gia, Lâm Hàn cũng chẳng coi ra gì.
Tuy rằng, với thực lực của bản thân hiện nay, muốn chống lại một thế gia cũng khá khó nuốt, nhưng sau lưng Lâm Hàn còn có một nhà họ Lâm!
Lẳng lặng đứng nhìn mấy người đang đắc ý trước mặt, Lâm Hàn mở miệng nhàn nhạt nói:
"Nói xong chưa? Tiễn khách!"
"Cái gì?"
Cậu Khương liền sửng sốt, trong tưởng tượng của bọn họ, lúc này Lâm Hàn đang phải bế tắt lắm, tất nhiên sẽ chịu xuống nước với bọn họ thôi!
Không thỏa hiệp tương đương với livestream Sa Ngư sẽ sụp đổ!
Ngay cả Lý Minh đang đứng cạnh cũng rất khó tin.
Vừa rồi, anh ta còn vừa bàn bạc với Lâm Hàn, theo tình hình hiện tại vốn đã không còn cách nào khác, hoặc là tìm cách giữ chân những giám đốc điều hành này lại để ổn định cục diện. Nhưng đứng trước mấy cái hợp đồng sặc mùi tiền kia, những người nọ làm sao có thể cưỡng lại được.
Hoặc là, chỉ đành thỏa hiệp mà bán công ty Sa Ngư thôi.
Nhưng anh ta không ngờ Lâm Hàn lại nói tiễn khách.
"Không hiểu tôi nói gì à? Nhanh chóng tiễn khách đi!"
Lâm Hàn lạnh lùng liếc nhìn mấy nhân viên đang sửng sốt đứng gần đó.
"Vâng!"
Mấy người nhân viên gật đầu, liền chuẩn bị tiễn khách, cậu Khương chỉ lôi kéo ban giám đốc điều hành, còn những nhân viên bình thường thì không có cửa.
"Xin chào, công ty livestream Sa Ngư xin phép mời những người không có phận sự ra ngoài", một nhân viên thẳng thừng nói, mấy người bảo vệ cũng rối rít chạy về phía bên này.
Sắc mặt cậu Khương rất khó coi, trừng mắt lườm Lâm Hàn một cái sắt lẹm:
"Tôi đã nhấn mạnh với cậu, đây là cơ hội cuối cùng của cậu. Hết hôm nay, tôi sẽ làm cho livestream Sa Ngư của cậu tuột dốc không phanh! Cũng không ngại nói cho cậu biết, 200 triệu kia chỉ là giá khởi điểm để lôi kéo người của cậu mà thôi, sau này còn sẽ vung nhiều hơn nữa đấy!"
Lâm Hàn không thèm đếm xỉa tới, giống như chẳng nghe thấy gì mà xoay người đi thẳng vào trong.
Cậu Khương bị làm lơ trong lòng sớm đã nổi cơn tanh bành, nhưng lúc này lại không thể cứ đứng ở trước cửa livestream Sa Ngư mãi được.
Bên ngoài trụ sở chính của công ty livestream Sa Ngư, mấy người cậu Khương, Hứa Hải và La Vi vừa bị đuổi ra.
"Cậu Khương, Lâm Hàn này chắc cũng chỉ đang mạnh mồm thôi, cậu ta còn cách gì nữa cơ chứ? Cậu đừng giận, tôi đảm bảo với cậu, mấy ngày nữa thôi cậu ta nhất định quỳ gối dưới chân cậu mà thỏa hiệp!", Hứa Hải xoa dịu nói.
Lúc này, La Vi cũng nói: "Đúng thế, người mạnh tay như cậu Khương lần đầu bọn tôi mới gặp đấy, chỉ dùng để lôi kéo ban giám đốc điều hành mà đã chi ra 200 triệu rồi. Sau này còn bộn nữa, có gì mà sợ tên Lâm Hàn kia chứ?"
"Lâm Hàn kia tiễn khách thẳng thừng như vậy chắc là sợ mất mặt với đám cấp dưới thôi. Không bao lâu nữa sẽ ngoan ngoãn gọi đến xin cậu nương tay ấy mà!"
Cậu Khương gật đầu, cảm thấy cũng có lý, Lâm Hàn này có bản lĩnh thì sao, có thể chống lại sức mạnh đồng tiền chắc? Nhà họ Khương của cậu ta là quý tộc đấy, chỉ có tiền là không thiếu!
Cùng lúc đó, trong công ty, sắc mặt Lý Minh kỳ quái đóng cửa phòng làm việc lại, bước đến trước Lâm Hàn.
Lý Minh là một trong những người tiếp xúc với Lâm Hàn khá sớm, anh ta cũng khá hiểu về Lâm Hàn, thế nên lúc này đã ngờ ngợ hỏi anh:
"Cậu Lâm, chẳng lẽ cậu đã có cách giải quyết chuyện này rồi à?"
Lâm Hàn mỉm cười: "Có cách gì đâu, chỉ là muốn giữ lại ban giám đốc điều hành thôi".
Nhất thời Lý Minh nghi hoặc: "Đối phương đã ra giá rất cao, có luyên thuyên tình nghĩa thì cũng chẳng ăn thua gì, vốn không thể giữ được".
"Bọn họ lấy tiền lôi kéo người, vậy thì chúng ta sẽ bỏ ra nhiều hơn để giữ lại! Anh đi thông báo với ban giám đốc điều hành, đối phương ra bao nhiêu thì tôi sẽ cho bọn hơn gấp 10 lần như thế!", Lâm Hàn thẳng thừng nói.