Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 486: Đi theo tôi vài ngày
Đạo diễn Lam không để ý đến giám đốc Đinh, vẫn đánh giá Tần Liên từ trên xuống dưới, trong mắt hiện lên vẻ thèm thuồng trắng trợn, chẳng mảy may che giấu.
Đương nhiên, đây cũng không phải lần đầu Tần Liên bị nhìn bởi ánh mắt đó. Tuy có hơi khó chịu, nhưng dù sao thân phận của đối phương rất đặc biệt, nên cô ấy chỉ đành cố gắng nở nụ cười lễ phép nói:
"Chào đạo diễn Lam, tôi tên là Tần Liên".
"Tốt tốt tốt!"
Đạo diễn Lam liên tục gật đầu, quan sát dáng người quyến rũ của Tần Liên, cảm thấy đêm nay sẽ rất sướng.
Theo ông ta, chỉ cần là nghệ sĩ mà mình nhìn trúng, hầu hết đều ngoan ngoãn nằm lên giường mặc mình muốn làm gì thì làm.
Nếu không chịu, được thôi, cô cũng khỏi làm ăn gì được trong ngành giải trí này luôn.
"Trước khi đến, Tiểu Đinh có nói với tôi, cô muốn làm nữ chính đúng không? Yên tâm, dễn bàn thôi, nào, đi ăn cơm trước đã!"
Đạo diễn Lam nói xong, định ôm lấy eo Tần Liên.
Tần Liên thấy thế, khéo léo hơi lùi ra sau vài bước, lễ phép nói: "Mời đạo diễn Lam".
Ông ta sửng sốt, nhưng cũng không để ý lắm, nghĩ rằng đối phương ngại ngùng. Sau đó, đi theo đám giám đốc Đinh vào nhà hàng Thúy Hồ, Tần Liên theo ở cuối cùng.
Một lát sau, mọi người đều ngồi xuống trong phòng Ngọa Long của nhà hàng, đạo diễn Lam ngồi chính giữa, ánh mắt vẫn dán lên người Tần Liên.
Nhận được sự dặn dò của giám đốc Đinh, nhân viên phục vụ đã sớm bưng các món ăn ngon được trang trí tinh xảo lên bày đầy khắp bàn, trông cực kỳ phong phú.
Giám đốc Đinh ngồi cạnh đạo diễn Lam vội vàng rót rượu cho mọi người, sau đó kính cẩn bưng ly rượu lên nói:
"Đạo diễn Lam, ly đầu tiên này, tôi cùng mọi người kính ông, cảm ơn ông đã nhìn trúng công ty giải trí Tinh Quang, đồng ý hợp tác với chúng tôi. Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ, nào, tôi kính ông một ly!"
Đối với sự nhiệt tình của đám giám đốc Đinh, vẻ mặt đạo diễn Lam vẫn dửng dưng như không, thậm chí chẳng thèm liếc nhìn anh ta một cái, mà chỉ chăm chăm vào Tần Liên đang ngồi gần đó.
Thấy Tần Liên cũng bưng ly rượu lên mời, đạo diễn Lam mới bưng ly lên, trực tiếp làm lơ ly rượu của giám đốc Đinh, khẽ cụng nhẹ với Tần Liên, rồi nhấp một ngụm.
Giám đốc Đinh cứng đờ ở không trung, hơi xấu hổ, vội vàng thu tay lại uống một hơi cạn sạch, mấy người còn lại cũng làm theo, rồi mới ngồi xuống.
"Nào, đạo diễn Lam, ông nếm thử món đặc sản này đi. Đầu bếp ở nhà hàng này có tiếng ở chỗ chúng tôi đấy, đảm bảo ông sẽ thích. Phòng này cũng là phòng cao cấp hàng đầu ở đây".
Giám đốc Đinh niềm nở xoay đĩa quay trên bàn đến một món ăn đặc sản nói.
Đạo diễn Lam gắp một miếng ăn thử, gật đầu nói: "Cũng khá ngon đấy, nhưng vẫn không bằng nhan sắc mỹ miều kia!"
Lúc nói câu đó, ánh mắt ông ta như có như không liếc nhìn Tần Liên.
Giám đốc Đinh đảo mắt, cũng hiểu được suy nghĩ của đạo diễn Lam, anh ta cười nói:
"Ông quá khen, lúc Tần Liên từ công ty mẹ của chúng tôi đến, ai cũng kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô ấy. Người có tư chất tốt như thế, giờ mới được tìm ra, thật là đáng tiếc. Có điều, lần này ông đã cho chúng tôi cơ hội! Quả thật cảm ơn ông rất nhiều!"
Đạo diễn Lam cười khẩy một tiếng, cảm thấy giám đốc Đinh này đang quanh co lòng vòng với mình.
Lẽ nào, cậu ta không nhận ra ý trong lời nói của mình ư?
Ông ta xua tay, mất kiên nhẫn dứt khoát nói: "Tôi nói thẳng nhé, muốn cho Tần Liên kia làm nữ chính thì đơn giản thôi, không cần công ty giải trí Tinh Quang mấy người trả giá gì hết, chỉ cần để cô ấy đi theo tôi vài ngày là được!"
Nghe vậy, cả căn phòng Ngọa Long lập tức yên tĩnh.
Đám người của chi nhánh công ty Tinh Quang chợt trở nên khó xử, nhìn đạo diễn Lam.
Vì để Tần Liên làm nữ chính, trước đó, họ đã đồng ý rất nhiều điều kiện, ví dụ như vốn đầu tư, tỉ lệ chia hoa hồng trong doanh số bán vé... Đều nhường nhịn khá là nhiều.
Nhưng cuối cùng, đạo diễn Lam lại không chịu nữa, chỉ muốn Tần Liên.
Nói là đi theo vài ngày, ai trong đây cũng là dân lăn lộn trong giới giải trí nên đương nhiên hiểu ý ông ta. Đó chẳng đơn giản như trò chuyện rồi đi dạo phố này kia, mà phải thỏa mãn mọi ham muốn đời tư của đạo diễn Lam.
Nếu là nghệ sĩ bình thường, giờ đám giám đốc Đinh còn mừng không kịp nữa ấy chứ. Dù sao vậy thì mấy điều kiện đã đồng ý trước đó không cần giữ lời, công ty sẽ có thể kiếm được nhiều tiền hơn.
Nhưng Tần Liên kia không phải người bình thường, còn có chiếc ô Lâm Hàn nữa, có cho bọn họ tám lá gan họ cũng không dám ép cô ấy.
Mọi việc đều chỉ có thể xem ý của Tần Liên thế nào.
"Tần Liên, cô có đồng ý điều kiện của đạo diện Lam không?"
Tần Liên cũng hiểu biết trong giới này, nên đương nhiên hiểu được ý của ông ta. Gương mặt cô ấy hơi tái đi, nén giận, nếu không phải bởi vì ông ta có thân phận đặc biệt, e rằng cô ấy đã dứt khoát bỏ đi rồi.
Đối với câu hỏi của giám đốc Đinh, mặt mày Tần Liên lạnh nhạt nói:
"Ngại quá, tôi không đồng ý".
Trước khi bước chân vào giới giải trí, cô ấy đã quyết tâm sẽ không chơi cái trò bán thân.
"Không đồng ý?"
Đạo diễn Lam nghe vậy, nhướng mày, vẻ mặt lập tức đen lại:
"Tần Liên, một người mới như cô muốn lấy được vai nữ chính trong phim của Lam Chí Hổ tôi, bản thân không trả giá chút gì thì sao tôi phải để nhân vật đó cho cô?"
Ông ta nhìn mọi người ở đây một lượt: "Tôi nói rồi đó, mặc kệ công ty mấy người đưa ra điều kiện hậu hĩnh cỡ nào, Tần Liên kia mà không đi theo tôi vài ngày thì đừng mơ có được vai nữ chính trong phim của tôi!"
"Vả lại về sau, tôi sẽ không hợp tác phim ảnh gì với công ty giải trí Tinh Quang nữa!"
"Đạo diễn Lam à, cô ấy là người mới nên không biết ăn nói, ông tuyệt đối đừng chấp!"
Giám đốc Đinh sợ tới mức run bắn người, nếu chọc ông ta bực, sau này anh ta sẽ không lăn lội nổi trong giới này nữa.
Anh ta nói xong, lại nhỏ giọng nói với Tần Liên: "Nãy tôi nói mà cô quên rồi à? Phải nói sao nhỉ, không muốn cũng uyển chuyển chút chứ, đừng có đắc tội ông ta. Cô từ chối thẳng thừng thế, cũng trực tiếp quá, chẳng chừa mặt mũi cho ông ta gì hết!"
Vẻ mặt Tần Liên mờ mịt, đối với yêu cầu đó, mình còn phải uyển chuyển từ chối kiểu gì? Lẽ nào nói mình không xứng với ông ta?
Đạo diễn Lam lại nói: "Tôi đã nói rõ rồi đó, mấy người khỏi phải nghĩ cách khác. Không để cô gái này đi theo tôi vài ngày thì vai nữ chính trong phim sẽ không dính dáng gì đến công ty mấy người hết!"
Giám đốc Đinh nghe vậy lập tức nóng nảy, một bên là đạo diễn Lam - người không thể đắc tội được, một bên là Tần Liên có Lâm Hàn chống lưng, cũng không đắc tội nổi.
Anh ta cắn răng, mặt mày xoắn xuýt thành một cục.
Đạo diễn Lam nói xong, im lặng nhìn Tần Liên, dáng vẻ như ăn chắc phần thắng.
Kiểu nghệ sĩ như Tần Liên, ông ta gặp nhiều rồi.
Tuy ngoại hình, khí chất của cô ấy đều thuộc loại đứng đầu, nghìn người mới tìm được một. Nhưng chỉ có nhiêu đó mà muốn lăn lộn trong giới giải trí này thì còn kém xa. Phải có quan hệ, ô dù cơ, Tần Liên kia có cái gì?
Đạo diễn Lam tin rằng chỉ cần cô ấy muốn debut trở thành ngôi sao, thì đương nhiên sẽ đồng ý cái yêu cầu nhỏ bé đó của mình.
Tần Liên nhìn ông ta, mặt mày bình tĩnh, ánh mắt đầy kiên định nói:
"Đạo diễn Lam, ông đã nói thế thì ngại quá, tôi thật sự không thể đồng ý loại yêu cầu đó. Cùng lắm thì vai nữ chính của bộ phim ấy không có duyên với tôi thôi".