Rất Yêu Em - A Vãn
Chương 44: Niên Niên hựu Hạ ( 6 )
Không khí mập mờ giữa hai người ngày càng dâng cao, Lâm hạ tiến lên một bước, phá vỡ sự yên tĩnh trước mắt.
Cô ngẩng đầu lên, ngậm lấy trái cổ nổi lên của Từ Cẩn Niên, cảm nhận được nó đang di chuyển.
Từ Cẩn Niên cau mày, khóe mắt đỏ ngầu, anh bế bổng cô lên, ném xuống giường. Ngay sau đó cả thân hình của anh đè xuống người cô.
“Không biết tốt xấu.” Lẫn trong giọng nói của Từ Cẩn Niên có một chút hung ác, anh cúi đầu cắn xuống đôi môi mọng nước của cô, bàn tay to cách lớp vải vuốt ve đôi gò bồng đào cao ngất. Một chân gập lại chống bên người Lâm Hạ, chân còn lại cong gối đặt ngay hoa huyệt giữa hai chân cô, làm cho bụng nhỏ của Lâm Hạ nóng lên.
Như đang trừng phạt cô, dù trêи môi hay trêи tay anh đều dùng sức.
Lâm Hạ mềm mại hệt như trong tưởng tượng của anh, thứ trong tay anh bị anh bóp nắn thành các loại hình dạng khác nhau.
Dần dà anh cảm thấy không đủ để thỏa mãn, anh đẩy vạt váy ngắn ngủn lên đến hông, bàn tay to chui vào chơi đùa với bầu ngực mềm mại. Đôi môi hôn xuống, cách lớp vải ngậm lấy đầu nhũ đã đựng đứng của bên ngực còn lại vào miệng.
Chưa từng trãi qua kϊƈɦ thích như vậy, Lâm Hạ không nhịn được rêи rỉ thành tiếng, trong sung sướиɠ lại pha chút đau đớn, hoa huyệt không ngừng chảy ra nước mật, làm ướt cả qυầи ɭót, thấm ướt đầu gối của anh.
Ngứa, rất ngứa, sâu trong cơ thể cô cảm thấy thật trống rỗng.
Lâm Hạ không biết phải làm sao, thân thể khát khao, cô đong đưa eo, cọ xát với đầu gối cứng rắn dưới thân trong vô thức, lúc hoa hạch bí ẩn nằm sâu trong hoa môi đụng trúng anh, thì đột nhiên cô sung sướиɠ đến run rẩy.
Từ Cẩn Niên cũng cảm nhận được trong động tác của cô mang theo ham muốn, nhận thấy đầu gối đã ướt đẫm, cánh tay vốn dĩ đang nắm chặt lấy tay cô, giờ lại đặt lên cánh ʍôиɠ của cô, di chuyển theo từng động tác đong đưa của cô, anh tách năm ngón tay ra, nhéo thật mạnh.
Lâm Hạ không nhịn được thét lên, trong hoa huyệt trào ra một lượng lớn nước mật.
“Như vậy đã cao trào? Trước kia trêu chọc bao nhiêu người rồi, hả?” Từ Cẩn Niên nhét ngón tay vào, tiểu huyệt sau cơn cao trào co rút dữ dội hơn, anh tìm được chỗ thịt mẫn cảm bên trong. Tường thịt non mềm kẹp chặt hơn, Từ Cẩn Niên cảm giác được gậy thịt của mình sưng cứng vô cùng.
“Chỉ… Chỉ có một mình anh… Không có người khác……” Lâm Hạ há miệng thở phì phò, kɧօáϊ cảm làm cô nói không nên lời, từng câu đứt quãng.
Ngón tay bên trong hoa huyệt chạm vào một lớp chắn, Từ Cẩn Niên dừng lại một chút, rút ngón tay ra, thả gậy thịt đang vô cùng cứng rắn ra ngoài.
Lâm Hạ cảm giác được một thứ vừa cứng vừa nóng cọ xát ngay miệng huyệt của mình, dính phải mật nước trơn trượt, kế tiếp thứ đó đẩy hoa môi ra, chạm vào hoa hạch.
Khóa cảm tê dại truyền đến từ hoa hạch, làm cho hoa huyệt không ngừng co rút.
Từ Cẩn Niên kéo tay Lâm Hạ qua đặt lên trêи thứ cứng rắng của mình, anh nắm tay cô cùng vuốt ve lên xuống, cảm giác nóng rực trêи tay làm Lâm Hạ sợ hãi.
Cô ngẩng đầu, trêи trán Từ Cẩn Niên lấm tấm mồ hôi, gân xanh nổi lên, nhìn bộ dạng anh cố gắng chịu đựng có vẻ rất khó chịu.
“Từ Cẩn Niên,” Lâm Hạ nghiêm túc nhìn anh, “Nếu anh khó chịu…” Cô có hơi khó mở miệng.
Từ Cẩn Niên cúi đầu hôn cô trấn an: “Bây giờ không phải lúc.”
Giọng anh trầm khàn.
Lâm Hạ không nhịn được cong khóe môi, trong lòng rất ấm áp.
Lâm Hạ cố gắng chịu đựng cảm giác nhức mỏi ở tay, cuối cùng Từ Cẩn Niên nắm đầu ngực của cô, phóng thích ra, chất lỏng trắng đục bắn vào trêи hoa huyệt, hỗn hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ và nước mật chảy xuống drap giường.
Mệt quá, Lâm Hạ nghĩ thầm trong bụng.
Từ Cẩn Niên tắm rửa sạch sẽ cho hai người, đổi drap giường dự phòng, nhìn người đang ngủ trong lòng anh, lần đầu tiên anh bày ra biểu cảm bất lực.
————————————————
Từ Cẩn Niên: Trêи mặt đau quá.
Lâm Hạ: Vả mặt bốp bốp bốp.
Từ Cẩn Niên: Bốp bốp bốp?( xoay người áp sát ) nếu em đã ham muốn như vậy, thì anh đành phải cố gắng thỏa mãn cho em.
Lâm Hạ:??? Bệnh tâm thần