Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 659: Vây khốn Huyết Ma
Theo thanh âm này vang lên, đoàn huyết quang tràn ngập phương viên mười dặm trong nháy mắt liền tụ tập lại cùng một chỗ, hóa thành một đạo hồng quang hướng phía xa bay đi. Tốc độ bỏ chạy cực nhanh, so sánh với Băng Liên Tiên Tử còn nhanh hơn mấy phần.
Nhạc Vũ cũng cảm thấy ngạc nhiên, không hề ngờ tới Tu La Tán Nhân sợ hắn tới mức vừa nhìn thấy hắn liền lập tức bỏ chạy, không hề lưu ý tới mặt mũi của chính mình chút nào.
Cười lạnh một tiếng, Nhạc Vũ thả Đằng Huyền bay ra, thi triển Thiên Địa Pháp Tướng, thân thể biến thành hơn trăm trượng, phảng phất giống như một con hỏa long, quanh thân dấy đầy hỏa diễm cao ngất. Khi Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết vừa bước lên lưng nó, Đằng Huyền liền vỗ cánh mạnh mẽ đuổi theo Tu La Tán Nhân.
Đằng Xà cao cấp mười ba giai tốc độ di chuyển cực nhanh, còn hơn xa cả Tán Tiên. Đuổi theo huyết sắc độn quang của Tu La Tán Nhân còn nhanh hơn hắn tới mấy phần, khoảng cách đang dần dần rút ngắn lại.
Bên trong lòng bàn tay Nhạc Vũ ngưng tụ một quang đoàn lam hồng sắc, nhưng Tu La Tán Nhân không cho hắn cơ hội sử dụng Băng Diễm Tuyệt Quang, vừa xông tới khe núi phía trước, đột nhiên lao xuống dưới, lẻn vào tận sâu trong lòng đất. Chỉ trong chớp mắt đã thâm nhập xuống tận ba vạn trượng.
Lại lặp lại chiêu cũ! Có tác dụng gì? Có Thôn Thiên Kim Nghĩ, nơi nào cho phép ngươi chạy trốn?
Nhạc Vũ lạnh lùng thúc giục Đằng Huyền bay tới khe núi, ngoài dự tính của hắn, hắn không hề phát giác Tu La Tán Nhân có ý tứ muốn tiếp tục bỏ chạy. Ngược lại lao tới một nơi tận sâu ba vạn trượng, đã không còn chút động tĩnh. Trong lòng của hắn chợt ngạc nhiên, nhưng vừa dùng thần niệm cảm ứng, chợt hiểu rõ.
Nguyên lai là Âm Sát Địa Mạch, muốn liều mạng sao?
Khẽ nheo mắt lại, trong mắt Nhạc Vũ liền lộ ra vài phần lệ khí. Âm Sát Địa Mạch nơi này liên lạc phương viên mười vạn dặm, một khi đấu pháp bị phá hủy, bên trong khu vực này sẽ có đại tai kiếp phủ xuống. Vô luận là cỏ cây chim muông cầm thú, những sinh linh dưới cấp năm đều khó thể sống sót. Phần nhân quả sát nghiệt này cho dù người có đạo tâm kiên định như Nhạc Vũ cũng biết khó thể chịu đựng nổi.
Nếu chỉ phạm vi một hai vạn dặm thì cũng thôi, nhưng nếu có thể thi pháp na di, diện tích như vậy thực sự vô cùng khó khăn giải quyết.
Vào lúc này hắn mới có tâm tư bắt đầu quan sát hoàn cảnh chung quanh. Quả nhiên không hổ là địa vực gần Thanh Châu, yêu thú thật nhiều, thậm chí còn nhiều hơn cả Vạn Yêu Cốc. Trong đó yêu thú bảy tám cấp theo hồn niệm hắn cảm giác phải cao tới mấy ngàn.
Nhưng cấp tám trở lên có thể biến hóa cũng rất ít, hẳn có liên quan tới đại quy mô co cụm lại của Thanh Châu Yêu tộc. Những yêu thú có thể biến hóa hơn phân nữa đã lui vào tận sâu trong Thanh Châu tránh thoát sự vây giết của tu sĩ.
Nơi này mặc dù không bằng hoàng hôn giới, nhưng cũng là nơi tuyệt hảo thi triển lôi pháp thần thông của ta!
Nhạc Vũ chợt động, vừa liếc nhìn xuống phía dưới, chỉ cảm thấy cực kỳ khó khăn, Đằng Huyền có được Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang, chính là khắc tinh của Tu La Tán Nhân, nhưng nếu đấu pháp nhất định là hủy diệt Âm Sát Địa Mạch nơi này, thật sự không thể nào tránh khỏi.
Ngoài ra trên người hắn còn có thể sử dụng Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông, có thể ở tình huống duy trì ổn định địa mạch mạnh mẽ nhiếp ra Huyết Ma, nhưng với thực lực hôm nay của hắn vẫn còn kém chút ít.
Bỗng dưng tâm niệm vừa động, Nhạc Vũ nhìn qua Chiến Tuyết, sau đó nhẹ cười một tiếng, thầm nghĩ thôi cũng được, tốn thêm chút thời gian bắt giữ Tu La Tán Nhân, vừa vặn giúp Tuyết nhi đem Huyền Sát Chiến Ma chân khí đánh sâu vào tầng mười bảy, cơ duyên bậc này thật vô cùng hiếm có.
Hắn nghĩ tới liền thực hiện, lập tức thi triển ra pháp lực đem toàn bộ sinh linh trong ngàn dặm dời đi nơi khác, sau đó lăng không đứng trên bầu trời, vừa tính toán linh mạch vừa đánh ra linh thạch vô số. Tiêu hao ước chừng hai mươi ức linh thạch, bố trí ra một Lưỡng Nghi Tương Vô Diệt Trần đại trận trong phạm vi vạn dặm phương viên.
Chiến Tuyết có chút khó hiểu, nhưng không hỏi lời nào, cho đến khi Nhạc Vũ đem Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ cùng Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm đánh ra, ở bên trong Lưỡng Nghi Tương Vô Diệt Trần đại trận bố trí thêm Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận, đem phương viên vạn dặm kể cả Âm Sát Địa Mạch bên dưới vững vàng khóa lại, lúc này nàng mới hiểu ra, cau mày nói:
Thiếu gia chuẩn bị phong tỏa nơi này sao?
Đúng vậy!
Nhạc Vũ dùng hồn niệm tra xét bên dưới, cho dù đã bị đại trận trấn áp, nhưng Huyết Ma không hề có ý nhúc nhích, vẫn ở trong địa mạch không có chút ý đột phá.
Trong lòng hắn âm thầm cười lạnh, hai đại trận này nhìn vào chỉ xem như có thể vây khốn, không cách nào chân chính làm gì được Huyết Ma, nhưng trận pháp do hắn bố trí, làm sao lại đơn giản như thế?
Hai đại trận đồng thời khởi động, có thể tiêu hóa huyết nguyên lực của Huyết Ma, không có huyết thực bổ sung, ngày càng trở nên suy yếu, đợi qua một đoạn thời gian nữa Huyết Ma sẽ biết được sự lợi hại của trận pháp.
Vẻ mặt Chiến Tuyết xanh tái nói:
Hay để Tuyết nhi đi trấn áp Huyết Ma là được, tránh làm trễ nãi thiếu gia độ kiếp!
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, quét mắt nhìn bốn phía, hôm nay hắn cách Đại Thừa cảnh giới chỉ còn một bước cuối cùng dùng lôi kiếp rèn hồn. Ở nơi này thu hút kiếp lôi mặc dù có chút hung hiểm, nhưng chỉ cần cẩn thận che giấu thiên cơ, có thêm Đằng Huyền cùng Chiến Tuyết hộ pháp, hẳn sẽ không có điều gì nguy hiểm.
Về phần chuyện bên Quảng Lăng Tông, tạm thời còn chưa có đại chiến, nếu muốn luyện chế Huyền Hạo Cực Thiên Đan, sau khi đạt tới Đại Thừa cũng có thể nắm chắc nhiều hơn. Ít nhất có thêm dư lực ứng phó Nhị Cửu Đan Kiếp.
Hạ xuống đỉnh núi, Nhạc Vũ đem vài chục con Thôn Thiên Kim Nghĩ thả ra ngoài, sau đó thực sự ở lại nơi này tiềm tu.
Phần lớn thời gian hắn ở nơi này bắt lấy yêu thú mạnh mẽ thúc giục thăng cấp độ kiếp. Thời gian còn lại hoặc dùng để nghiên cứu đạo điển, hoặc dùng dược dịch tầng thứ ba Huyền Sát Luyện Thi công pháp túy luyện thân thể. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Tác dụng của dược dịch đối với hắn đã trở nên rất nhỏ, chỉ trong thời gian hai năm ngắn ngủi, đã đem lực lượng thân thể hắn tăng lên chín ngàn thạch lực. Từ đó về sau không còn cách nào tiếp tục tăng lên, đã đạt tới cực hạn của Đại Thừa cảnh giới, ngay cả Chiến Tuyết cũng bị kẹt lại ở giai đoạn này.
Sau đó là thân ngoại hóa thân, không ngừng được linh dược linh thạch bổ sung, trong thời gian ba năm ngắn ngủi đã đọng lại bên trong hai thủy tinh quan được một hình người ước chừng mười ba tuổi, làm cho hắn vô cùng vui mừng, kế tiếp hai cỗ hóa thân đã có thể bắt đầu tu hành.
Tuy có chút phiền phức, nhưng Thân Ngoại Hóa Thân Thuật làm người ta chú ý nhất chính là khả năng trưởng thành gần như vô hạn.
Nguyên Anh tu sĩ nếu có được nhất phẩm huyền binh để ký thác thần hồn, có thể sử dụng được chín thành thực lực thậm chí còn hơn, nhưng một khi tu vi tăng lên, ký thác nguyên thần xem như trở nên yếu nhược.
Nếu có được chí bảo Tuyết Hồn Châu của Băng Liên Tiên Tử, vô luận có tu vi gì cũng có thể ngưng tụ thành phân thân có bốn thành thực lực bản thân, đã xem như bảo vật hiếm có.
Thiên Nhân Liệt Hồn Pháp có thể tiến thêm được một bước, đề bù tất cả những chỗ thiếu sót. Thông qua phương pháp trao đổi hồn thức, không ngừng đề thăng phẩm chất nguyên thần của thân ngoại hóa thân, dùng bí pháp trao đổi huyết vô tiến hóa, cũng có thể làm lực lượng thân thể hóa thân có thể theo kịp tiến độ của bản thể.
Chỉ trừ việc tiêu hao linh thạch sẽ càng thêm khổng lồ, lực lượng bản thân cần tu hành gia tăng, sẽ không còn chỗ yếu nào khác, có thể giảm bớt được đại lượng thời gian tu hành cho hóa thân.
Ngoài ra bên trong thủy tinh quan cũng giúp ích khổng lồ. Theo trong điển tịch ghi lại, tất cả tu sĩ luyện chế thân ngoại hóa thân ngắn nhất cũng cần tiêu tốn thời gian sáu tới mười năm. Ở trong vòng ba năm ngắn ngủi có thể hoàn thành đúng là chưa từng có tiền lệ, nhưng nếu muốn tạo dựng chiến lực đầy đủ, ít nhất cũng cần thời gian bảy tám năm trở lên để tu hành.
Dã tâm của Nhạc Vũ cực lớn, hai cỗ hóa thân, vô luận là ngũ hành trong ngoài đều muốn tu hành, linh đan tiêu hao cũng không chút bình thường. Ngày hôm đó Nhạc Vũ mệnh lệnh cho Đằng Huyền theo thường lệ đi bắt một yêu thú cấp tám sắp độ kiếp bắt đầu thúc giục thăng cấp.
Nơi này dù sao cũng gần địa vực Thanh Châu, Nhạc Vũ thật không dám khinh thường. Có Đằng Huyền đi bắt, dù người khác biết được cũng cho rằng yêu thú liệp sát lẫn nhau, sẽ không ai để ý, có thể giảm đi rất nhiều phiền toái.
Ngay khi kiếp vân lóe sáng trên bầu trời, Nhạc Vũ lộ ra sắc mặt vui mừng, Nguyên Anh phá thể bay ra, xông vào bên trong kiếp lôi.
Bất quá khi hắn vừa gia nhập vào bên trong lôi quang, liền cảm giác Tu La Tán Nhân đang dự định phá trận đào thoát.
Nhạc Vũ chỉ nhếch môi không hề để ý tới, đừng nói tới đại trận vững chắc vô cùng, chỉ có Đằng Huyền cũng đã đủ ứng phó Huyết Ma bị đại trận tiêu hao sức lực suốt mấy năm qua.
Lão ma kia đã bắt đầu khẩn trương gấp gáp.
Nửa khắc sau, khi hắn bay trở xuống, trong Nguyên Anh cao tới ba thước thất thải lôi quang vẫn lóe sáng không ngừng, bên trong hồn niệm dương khí dồi dào, đây đã là loại lôi kiếp một ngàn lẻ năm mươi bảy!
Nhạc Vũ thử dùng Nguyên Anh giơ lên một ngọn núi đá khổng lồ bên cạnh, theo lẽ thường mà nói có thể xuyên qua, nhưng không ngờ lại bị hắn dễ dàng nâng cả ngọn núi đá bay lên.
Trong lòng Nhạc Vũ không khỏi vui mừng, đây thật sự không chỉ đơn giản dùng hồn lực hút nhiếp, chân chính giống như thân thể, dùng pháp lực đem núi đá giơ cao, đây chính là một trong những đặc thù của Dương Thần, có thể đụng chạm tới đồ vật, tuy giờ phút này vẫn còn kém chút hỏa hầu, nhưng cự ly tới bờ chân chính cũng không còn xa.
Đáng tiếc yêu thú cấp chín nơi này phần lớn còn chưa thật sự biến hóa, thật không thể bắt lấy. Kiếp lôi cao cấp chỉ có thể đụng tới vận khí mà thôi. Vốn bên trong hoàng hôn giới hai năm có thể hoàn thành, nhưng nơi này cần tiêu hao nhiều hơn…
Vừa nghĩ tới đây, Nhạc Vũ đột nhiên có chút cảm ứng, Nguyên Anh hóa thành quang mang bay trở về bên trong thân thể.
Một khắc sau, Thiên Mộc Kiếm trên búi tóc hắn đã xuyên phá không gian bay đi. Sau đó khi trở về, trên ngọn kiếm đã sinh trưởng ra một đoàn thanh sắc mộc đằng, tựa hồ có đồ vật nào đó vây quanh.
Khi Nhạc Vũ thu hồi mộc đằng, chỉ thấy bên trong hiện ra một đoàn huyết quang nhàn nhạt mùi tanh, vừa mới giải thoát ra ngoài, liền bay vọt đi thật nhanh.
Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, ném ra một đoàn Huyền Thiên Tịnh Hỏa, chỉ chốc lát đã đem đoàn huyết quang hoàn toàn thiêu thành tro tàn.