Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 33: Phân tích yêu thú
Lúc trước nhìn thấy Phong Dực Huyền Hồ sử dụng thiên phú thần thông, Nhạc Vũ liền nghĩ sau khi xuyên qua, ở gần cạnh trang viên nhìn thấy cuộc đấu giữa người cùng yêu thú.
Trường Nha Ma Tượng đồng dạng là yêu thú cấp hai, cũng là dị thú cao cấp nhất đã thức tỉnh thiên phú thần thông trước khi trưởng thành. Bất quá bởi vì hình dáng khổng lồ, cùng lực phòng ngự càng mạnh hơn cả sắt thép trọng giáp cấp năm, lại thêm thạch giáp trải rộng quanh thân, khiến võ sư kia không thể làm được gì nó. Cuối cùng phải nhờ những võ sư cùng tá điền ở quanh thôn trang đúng lúc khẩn cấp vận chuyển tới một chiếc Xuyên Vân Nỏ mới có thể giết chết nó.
Lúc ấy làm Nhạc Vũ khắc sâu ấn tượng chính là Trường Nha Ma Tượng sử dụng hai loại thiên phú thần thông, một là thạch thương, cùng thần thông biến hóa lớp da bên ngoài thành đá.
Điều này làm cho hắn cảm thấy kính sợ đối với loại lực lượng vô danh này, đồng thời vô cùng tò mò, có loại dục vọng muốn chiếm hữu trong tay. Nhưng cho đến nay Nhạc Vũ chỉ biết đó chính là thổ linh lực, ngoài ra không cách nào hiểu được phương pháp cùng nguyên lý sử dụng.
Thật ra lúc ấy hắn cũng muốn tiến hành phân tích thân thể Trường Nha Ma Tượng, nhưng ma tượng lại chết ngay tại chỗ, bên trong thân thể đã mất đi những vật chất thần bí như nguyên lực cùng linh khí, không thể xem là đầy đủ, đối với việc suy tính những thần thông kia cũng không có quá nhiều tác dụng. Thứ hai lúc ấy Nhạc Vũ căn bản không có cơ hội đến gần, thi thể ma tượng đã bị phân giải ngay tại chỗ, sau đó được phân phối cho mấy thôn trang đã xuất lực.
Nhạc Vũ từ rất sớm đã từng chú ý tới bên trong Nhạc gia thành đã sớm có yêu thú được chăn nuôi như gia súc. Bất quá những loại thịt này vẫn là một trong những vật liệu sinh hoạt khan hiếm nhất bên trong thành.
Mấy tháng sau đó, Nhạc Vũ đã cố gắng tìm hiểu về nguyên lý của nó từ trong những bí tịch vũ kỹ, nhưng dù hắn đã xem hết toàn bộ những bí tịch bên trong Tàng Thư quán, ngoại trừ biết thêm tên gọi của những thiên phú thần thông, không biết thêm gì khác. Cuối cùng hắn phải cố gắng thông qua việc phân tích thân thể của những yêu thú khác để tìm kiếm nguyên nhân, đồng dạng vẫn không thu hoạch được gì.
Cho nên nếu đã gặp được, khi nhìn thấy tiểu hồ ly sử dụng Tật Phong Thuật, trong nội tâm Nhạc Vũ tràn đầy vui mừng cùng kích động. Nếu xem theo tính thực dụng, thiên phú thần thông của Phong Dực Huyền Hồ không thể nghi ngờ càng thích hợp với hắn hơn so với thạch thương cùng thạch giáp của Trường Nha Ma Tượng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tay áp lên cổ Huyền Hồ, Nhạc Vũ đem chân khí phân lưu ra mấy chục tia, rót vào bên trong cơ thể Huyền Hồ, sau đó bắt đầu cặn kẽ phân tích mỗi một tấc bên trong thân thể nó. Hắn phát hiện nguyên khí trong cơ thể Huyền Hồ đang chậm rãi biến mất, đây là dấu hiệu sinh mệnh lực đang tiêu tán. Ở trong kinh mạch của Huyền Hồ, chân nguyên linh lực phong thuộc tính màu xanh mặc dù còn đang lưu động, nhưng tốc độ đang giảm xuống, hơn nữa còn có dấu hiệu bắt đầu ngưng kết.
Nhạc Vũ biết, đợi đến khi Huyền Hồ hoàn toàn chết đi, những linh lực phong thuộc tính này sẽ lấy một phần chân nguyên của nó làm hạch tâm bắt đầu ngưng kết, trở thành một loại kết cấu tương tự như tinh thể.
Tổng thể mà nói, nếu như bỏ qua kết cấu kinh mạch khác nhau, yêu lực của Huyền Hồ ngoại trừ hỗn tạp một chút, không quá tinh thuần, so sánh với chân khí của nhân loại cũng không khác nhau. Nếu như nói có gì khác, đó chính là loài người dùng chân nguyên bản thân làm chủ, linh lực bên ngoài là phụ. Mà tình hình của Huyền Hồ, thì hoàn toàn ngược lại, chân nguyên yêu lực kia đối với linh lực phong thuộc tính có lực tương tác cùng lực hấp dẫn thật lớn. Tình huống này Nhạc Vũ đã từng nhìn thấy trong thân thể những yêu thú được chăn nuôi bên trong thành.
Mà lần này hắn xem trọng chính là lộ tuyến vận hành của yêu khí trong cơ thể Phong Dực Huyền Hồ. Nếu nói gió có tính chất vô thường, phong linh lực chứa nhiều thiên địa linh lực bên trong, là loại khó khống chế nhất. Hơn nữa những nơi đi qua, trong kinh mạch thường sẽ xuất hiện trạng huống khô khốc, nếu kéo lâu ngày sẽ từ từ cứng đờ mà mất đi khả năng dẻo dai. Mà kinh mạch Huyền Hồ ở phương diện này tựa hồ có kháng tính cực mạnh, thương tổn nhỏ hơn nhiều so với loài người. Nhưng Nhạc Vũ vẫn có thể từ những dấu vết kia đoán ra lộ tuyến vận chuyển yêu lực hàng ngày của Huyền Hồ. Đặc biệt là Tật Phong Thuật, có thể nhìn thấy được những kinh mạch chứa chấp lại có vết thương chồng chất, xem ra cưỡng ép sử dụng thiên phú thần thông, thương tổn đối với nó thật không nhỏ.
Kế tiếp là phân tích da thịt cùng kết cấu xương cốt của Huyền Hồ, so sánh mà nói nhỏ hơn thuộc tính yêu lực cùng kết cấu kinh mạch của nó một chút. Nhưng Nhạc Vũ không hề khinh thường, tận lực phân tích từng tế bào kết cấu, lại ghi chép vào trong kho tư liệu của hệ thống phụ trợ trí năng.
Đợi khi đã hoàn thành việc phân tích, Nhạc Vũ rút tay, thời gian đã qua nửa giờ. Sau khi hắn đứng lên, việc làm đầu tiên chính là dùng đao cắt đứt cổ họng con dị thú này. Nhiễm Lực đứng bên cạnh đã sớm nóng nảy, lúc này thấy Huyền Hồ tắt thở, khóe môi thoáng co giật, trong con ngươi lộ ra vẻ tiếc nuối. Tiểu hồ ly này mặc dù hung tàn, nhưng bộ dáng thoạt nhìn cực kỳ khả ái, hắn vốn dự định mang nó về, sau đó đi tìm một ít tuần thú sư có kinh nghiệm trong tông tộc hỏi thăm một chút, xem có thể thuần phục được nó hay không. Kết quả Nhạc Vũ chém xuống một đao, tự nhiên không cần nói thêm gì nữa.
Nhạc Vũ chờ thêm một lát, đợi sau khi Huyền Hồ chết được vài phút, linh lực phong thuộc tính trong cơ thể nó hoàn toàn ngưng kết thành tinh thể, mới lấy ra ngoài. Kinh mạch của yêu thú đơn giản hơn nhiều so với loài người, các huyệt khiếu cũng thật lớn. Những thứ kết tinh này tán lạc trong các yếu huyệt, nho nhỏ toái toái, nếu không phải là Nhạc Vũ, người khác không cách nào lấy ra được đầy đủ nếu không giải phẫu thi thể.
Sau đó tới thi thể ba con Độc Giác Hùng Li cùng Xà Vĩ Quy. Nhạc Vũ cũng không lập tức động thủ, mà thoáng chần chờ một thoáng lại đưa tay đặt lên đầu con yêu thú này. Vừa rồi hắn vẫn luôn kỳ quái, Xà Vĩ Quy am hiểu việc khống thổ, sau khi trưởng thành tới cấp sáu có thể thức tỉnh thần thông thủy thuộc tính. Nhưng hắn chưa từng nghe nói qua, loại yêu thú này lại có được thị lực lợi hại như thế.
Chân khí rót vào trong mắt Xà Vĩ Quy, hình ảnh phân tích kết cấu của đôi mắt hiện lên trong đầu Nhạc Vũ, Nhạc Vũ như có điều suy nghĩ, bắt đầu lấy linh khí kết tinh.
Thần kinh vùng mắt Xà Vĩ Quy liên kết với não bộ quá ngắn, hơn nữa kinh lạc trong mắt lại cực kỳ phức tạp, nếu như hắn đoán không lầm, sau khi vận khí sẽ có tác dụng tương tự như loài côn trùng mắt kép, tương đương như một loại thiên phú thần thông. Mà theo Nhạc Vũ biết, động tác của loài người ở trong mắt của loài muỗi hay ruồi, lại bị thả chậm hơn mấy lần. Chính vì vậy nó có thể đánh bay Phong Dực Huyền Hồ mà ngay cả Nhạc Vũ cũng không thể bắt được cũng không có gì quá ly kỳ.
Đáng tiếc con Xà Vĩ Quy này đã chết, linh lực chân nguyên đã hoàn toàn ngưng kết, Nhạc Vũ không cách nào làm được việc phân tích đầy đủ. Nếu không phải như thế, hứng thú của hắn đối với đôi mắt này sẽ vượt hẳn cả Tật Phong Thuật kia.
Cũng giống như việc lấy được Hồng Mi Ưng Cốt Tiễn, Nhạc Vũ cũng không lựa chọn đem thi thể những yêu thú này mang đi, nếu để cho người khác biết bọn hắn có thể thâm nhập ra ngoài khu vực của khe sâu, còn mang theo mấy thi thể thượng vị yêu thú có thực lực tương đương võ sĩ cấp chín an toàn trở về, như vậy chỉ biết tăng thêm phiền toái cho chính mình.
Thời gian sau đó, Nhạc Vũ lại đem phạm vi hoạt động của hai người hơi rút lại phía sau. Tính cách của hắn thoạt nhìn có chút to gan lớn mật, kỳ thật rất cẩn thận, làm việc luôn không thích mạo hiểm. Mặc dù có đôi khi hắn có thể làm ra chuyện có chút khác người, tỷ như chuyện phục kích bốn gã võ sĩ khi trước. Nhưng tuyệt đại đa số thời gian, chỉ là vì nhìn thấy lợi ích lớn hơn mấy chục lần hoặc là vì bị bức bách bất đắc dĩ.
Trên thực tế hiện tại hai người xâm nhập tới đây không phải vì muốn vứt xác người ở nơi này. Nếu người chết ở trong khu vực chỉ có loại yêu thú hạ vị cấp hai, như vậy thật quá giả tạo. Còn việc có thể đạt được bản đồ kết cấu thân thể đầy đủ của Phong Dực Huyền Hồ chính là niềm vui ngoài ý muốn.
So sánh với khu rừng bên ngoài khe sâu, vùng núi phía sau an toàn hơn rất nhiều. Về phần phương diện dược liệu, chỉ tính phạm vi khu vực Hắc Vân sơn đã đủ cho bọn họ tiêu tốn mấy ngày thời gian tiến hành sưu tầm.
Không thể phủ nhận chính là Nhạc Vũ đối với những yêu thú cấp ba cấp bốn phi thường hứng thú, nhưng điều này chỉ ở tình huống có thể bảo đảm tính mạng của bản thân. Đặc biệt sau khi đánh một trận với Nhạc Hữu Thành, cùng với việc đúng lúc nhìn thấy cuộc chiến của các yêu thú thượng vị, bây giờ Nhạc Vũ càng thêm dè chừng cùng sợ hãi. Thế giới này có quá nhiều điều kỳ dị không cách nào lường trước, Nhạc Vũ cảm thấy nếu cần cẩn thận thì nên cẩn thận vẫn tốt hơn…