Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1397: Khoáng thế kỳ trận
Cửu Hoa Tán Nhân cười khổ, sau đó vẻ mặt mờ mịt dùng ngón tay chỉ vào ngọc tỉ minh đế bên hông mình, lắc đầu nói:
- Nguyên Hoàng Bệ Hạ cho gọi, thần không thể không đến! Nhưng Cửu Hoa lại không biết, rút cuộc có chuyện gì.
Hậu Thổ giật mình, những ngọc tỉ này một thể tương liên với bảng Phong Thần của Nhạc Vũ. Dùng thần niệm tác động, xác thực có thể chiêu tụ mọi người trên bảng Phong Thần.
Tứ ngự Thiên Đế, Ngũ Phương Đại Đế, mười hai vị Hỗn Độn Kim Tiên….Khi Hậu Thổ đang mơ hồ ngộ ra điều gì đó, trong lò của Nhạc Vũ bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ.
Đỉnh lô được chế tác tạm thời ầm ầm bị nghiền nát, cũng may bảo vật bên trong đã luyện chế xong, bay vút lên trời, từng đợt linh quang nhộn nhạo, hơn hai mươi người đứng trên đài Quan Tinh kinh ngạc nhìn chằm chằm vào những trận kỳ này, khí mang trong mắt lập loè. Khổng Dật càng không nhịn được, thầm khen ngợi.
- Bảo bối tốt, chỉ riêng chủ kì năm mặt này đã không hề thua kém Tiên Thiên ngũ phương kì rồi.
Trong mắt những người khác cũng không khỏi hiện ra vẻ hiếu kỳ, cũng không biết Nhạc Vũ rốt cuộc luyện chế như thế nào những trận kỳ này đều mơ hồ ẩn chứa khí tức Hồng Mông.
Mặc dù là vật Hậu Thiên luyện chế, nhưng nếu luận về độ kiên cố, phù trận hoàn mỹ, lại không hề thua kém những vật Tiên Thiên đồng giai.
Nhạc Vũ phất tay áo, lệnh cho mấy trăm cờ xí đang muốn xuyên không mà đi trấn định trong không trung, sau đó hắn lấy Thiên Thư ra, nói với Khổng Dật:
- Sư đệ, hiện giờ ta đang thiếu nhân thủ. Đệ có nguyện giúp ta, đảm nhiệm Đông Cực diệu nghiêm Thanh Hoa Đại Đế. Đế vị này sánh ngang với tứ ngự, cộng thêm ta bên trong làm Lục ngự, chấp chưởng vạn loại, có thần quyền vô biên.
Trong lòng mọi người lại không khỏi cả kinh. Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế đương nhiên không thể sánh vai với tứ ngự. Nhưng thay thiên địa, chấp chưởng vạn loại, tất cả sinh linh trong thế gian đều nằm dưới sự quản hạt của hắn, quyền hành có thể nói rất vô biên, ít nhất có thể sánh ngang với Ngũ Phương Đại Đế.
Khổng Dật cũng khẽ giật mình, trên mặt thoáng hiện vẻ do dự. Sau một lát, mới bất đắc dĩ nói:
- Lúc đầu ta đã hứa với ngươi, nhất định sẽ giúp ngươi thành đạo, lúc này làm sao có thể nuốt lời?
Nhạc Vũ mỉm cười, trên bảng Phong Thần lấp lánh ánh sáng, sau đó hiện ra chữ "Đông Cực Diệu Nghiêm Thanh Hoa Đại Đế Khổng Dật", vừa vặn xếp phía sau Ngũ Đế. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Nhạc Vũ lại nói:
- Hiện giờ trẫm muốn làm một chuyện, liên quan mấu chốt đến thành đạo của ta, chỉ sợ trong trăm năm, khó có thể quay về. Mọi việc của Thiên Đình đều do các ngươi thay ta chấp chưởng. Ngoài ra đại chiến chư thánh sắp tới, bên trong có Tiếp Dẫn Nguyên Thủy có thù hận khó giải với trẫm, hãy lưu đại trận này lại để đề phòng.
Sau khi nói xong, liền có hai bóng người, từ trong mi tâm của hắn, xuyên không mà ra, rơi xuống trên âm dương bát quái của Ngũ Hành Kiếm Trận.
Một bên giữ âm, một bên giữ dương, chiếm giữ một nửa trận đồ.
- Lý Đào, Đạo Cực, các ngươi hãy vì trẫm hóa thân, nắm giũ trung tâm của trận đồ này.
Nhạc Vũ nói xong, hai người đứng trên trận đồ đều gật đầu thi lễ với mọi người. Đạo Cực vẻ mặt vui vẻ, trong khi Lý Đào lại giữ sắc mặt lạnh lùng.
- Khí cơ này là Thánh Nhân.
Mọi người đều cả kinh, lúc mới đầu, bọn họ chỉ kinh ngạc vì thế gian này tại sao lại có hai nhân vật tu vi mạnh mẽ như vậy? Làm sao lại có thêm hai vị Thánh Nhân?
Nhưng sau khi nghe Nhạc Vũ nói xong, bọn họ lại càng kinh hãi, thầm nghĩ vị Nguyên Hoàng Thượng Đế này lẽ nào là trảm xuất tam thi.
Nếu quả thực như vậy, với căn cơ và vô thượng chân mệnh của Nhạc Vũ, khả năng hắn chứng đạo xác thực mạnh hơn Thái Thanh không ít, ít nhất cũng có thể sánh vai với Thái Thanh.
Nhưng bọn họ lại cảm giác có điều gì đó không đúng, mặc dù hai người phía trên trận đồ này đều có thần trí . Nhưng hồn niệm của Nhạc Vũ cũng không hề bị hao tổn, bao hàm bổn ngã thiện ác. Tam hồn đều ở đây, thất phách đầy đủ, đồng dạng không thiếu.
- Trừ phi là thuật Nhất khí hóa tam thanh?
Hoàng Tuyền chân nhân nghi hoặc liếc nhìn Cửu Hoa Vong Xuyên, sau đó trong mắt lộ ra vẻ kinh dị, mơ hồ biết được, tình hình thực tế cũng không phải như vậy.
Nhưng bất luận tình hình như thế nào, lúc này có thể chứng nhận vị Nguyên Hoàng Thượng Đế này sợ rằng xác thực là người chỉ xếp sau Hồng Quân và Thái Thanh Thánh Nhân!
Tiếp theo là năm thanh Ngũ Hành Kiếm, phân biệt lơ lửng trước người Hậu Thổ, Chiến Tuyết, Liễu Nguyệt Như, Tử Vân, Khổng Dật.
Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Thổ hoàng địa chi, Câu Trần thượng cung Thiên hoàng Đại Đế, Trung Thiên tử vi Bắc Cực Đại Đế, Đông cực Thanh Hoa Đại Đế, Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, năm ngự Thiên Đế, mỗi người cầm một kiếm.
Sau đó Nhạc Vũ lại nhìn Hậu Thổ nói:
- Nếu trẫm không có ở đây, mọi chuyện của thiên đình sẽ do Ngọc Lăng Tiêu chủ trì. Nhưng tất cả đại sự, kính xin nương nương quan tâm. Ngoài ra Tam diệu hành thổ kiếm, thay trẫm chủ trì tòa đại trận này.
Hậu Thổ khẽ gật đầu, cất thanh Tiên Thiên kiếm vào trong tay áo.
Nếu Nhạc Vũ rời khỏi, linh trí của hai cỗ hóa thân nhất định sẽ suy giảm rất lớn. Người có thể thúc dục uy năng của kỳ trận có một không hai này, cũng chỉ có nàng mà thôi.
Nhạc Vũ cảm kích mỉm cười, sau đó năm mặt chủ kì phân biệt hạ xuống bên cạnh năm người Ngọc Lăng Tiêu, Tây Vương Mẫu, Lục Áp, Mạnh Chương và Huyền Vũ. Hắn nói tiếp:
- Đây là Ngũ Nhạc kì, đều có thể điều khiển lực của ngôi sao Chư Thiên, hợp Ngũ Nhạc địa mạch, thúc dục lực lượng thiên địa, ngũ phương tương hợp, uy năng vô cùng. Do Ngũ Phương Đại Đế thi triển, phối hợp khăng khít, uy năng cực hạn, thậm chí có thể chống lại Thánh Nhân.
Ngoại trừ Ngọc Lăng Tiêu, trong mắt bốn người còn lại đều sáng ngời.
Linh Bảo trước mắt chỉ là cấp độ Tiên Thiên Chí Thánh trung giai, mấy người bọn họ đều không thèm để ý.
Duy chỉ có ngữ điệu có thể chống lại Thánh Nhân này, lại làm kẻ khác không thể không để ý. Mặc dù biết rõ ngũ diện kì này, còn cần rất nhiều cái khác phối hợp, cũng không khỏi mừng rỡ.
Ít nhất khi ở trước mặt Thánh Nhân chí tôn, bọn họ cũng không có cảm giác giống như con kiến.
Còn lại có cờ xí mười hai mặt, phân biệt rơi xuống bên cạnh bọn người Ngao Tuệ Đằng Huyền và Nhai Tí Cửu Hoa.
Ánh mắt Nhạc Vũ càng điềm tĩnh khó dò:
- Lá cờ mười hai mặt này, tên là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kì. Bọn ngươi có lẽ cũng đoán được, lá cờ này chính là do Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận diễn sinh ra, nếu dung hợp với Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, Ngũ Hành trận của trẫm, uy năng sẽ cực lớn, không hề thua kém Ngũ Phương kì. Mặc dù có thể sánh ngang với Thập nhị Đô Thiên đại trận chân chính, nhưng nếu luận về cá nhân, nó hơn bất cứ linh bảo Tiên Thiên Chí Thánh nào. Các ngươi đều là người trẫm tín nhiệm nhất, sau này hãy dốc sức phò trợ cho trẫm, bảo vệ Hồng Hoang thiên địa.
Bọn người Ngao Tuệ thần sắc cũng ngưng trọng, sau khi đứng dậy, đều trịnh trọng thi lễ với Nhạc Vũ.
Cuối cùng những cờ xí còn lại bay vút về bốn phương tám hướng.
Mấy người cũng không thấy bảng Phong Thần trong tay Nhạc Vũ có 365 vị thần chính.
Vừa vặn đối ứng với trận kỳ này, đều là người thân tín của Nhạc Vũ.
Tiếp theo Nhạc Vũ lại nói:
- Ngũ Nhạc kì có thể luyện ra 108 diện kì phụ tá, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kì còn có bảy mươi hai diện kì. Về phần Chu Thiên phụ kì có ba mươi hai diện kì. Các ngươi có thể tự hành luyện chế, khi đó uy năng của trận này nhất định lại tăng!