Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1308: Huyết Hải chi thượng!
- Ứng Long?
Thần niệm của Nhạc Vũ lập tức cảm giác được huyết mạch Long tộc bên trong cơ thể nam tử này.
Tuy cả người hắn nhuốm máu, toàn thân bị xiềng xích quấn quanh chế trụ chặt chẽ, nhưng đôi mắt vẫn trợn trừng trừng, vẻ mặt không chút cam lòng lẫn tàn nhẫn giận dữ.
- Ngươi bất quá chỉ có huyết mạch mạnh hơn một chút mà thôi! Nếu không phải Ứng Long ta bị phong ấn bảy vạn năm, dù cho ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng đừng hòng bắt Ứng Long ta!
- Có câu nói sĩ khả sát bất khả nhục! Còn không thả ta ra!
Tiếng mắng trong miệng hắn vang lên không dứt, thanh âm gào thét phẫn nộ chấn cả địa phủ. Chiến Tuyết cũng không chút nào để ý, tiện tay nhấc hắn lên ném qua trước người Nhạc Vũ.
Ứng Long nhìn thấy hai người trước mắt, lập tức ngây ra, tiếp theo chợt cười lạnh:
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Hậu Thổ ngươi sai khiến! Sai người thả ta ra khỏi Vân Diễm Hải, lại mọi cách nhục nhã. Hậu Thổ, ngươi rốt cục muốn làm gì?
Hậu Thổ nghe vậy không khỏi bật cười khúc khích, vẻ lo lắng trên mặt giảm bớt, liếc xéo qua Chiến Tuyết, sau đó lắc nhẹ đầu nói:
- Đạo hữu đã hiểu lầm, Hậu Thổ này cũng không có bổn sự sai khiến vị Câu Trần Thượng Cung tinh quân kia…
- Câu Trần Thượng Cung tinh quân?
Vẻ mặt Ứng Long chợt giật mình, nhớ rõ ở bảy vạn năm trước trong Câu Trần Tinh Cung vẫn còn vô chủ.
Nhưng lấy bổn sự của nữ tử này, chức vị Câu Trần tinh quân cũng đủ khả năng đảm nhiệm.
Tiếp theo ngay sau đó, liền thấy Chiến Tuyết nhìn Nhạc Vũ nói:
- Sư huynh, Ứng Long này ta đã bắt giữ. Nhưng thần thông của người này có chút cổ quái…
Đồng tử Ứng Long không khỏi co rụt lại, đưa mắt nhìn kỹ thiếu niên đứng trước mắt.
Nữ tử được xưng là Câu Trần tinh quân này đã mạnh mẽ tới mức làm lòng người kinh hãi, thật không nghĩ tới nữ tử kia còn có một vị sư huynh.
Trong lời nói của nàng rõ ràng mang theo vẻ tràn đầy kính ý, mà Hậu Thổ tựa như cũng xem thiếu niên kia ngang hàng kết giao, cùng sóng vai mà đứng, thần thái thật thân mật.
Ít nhất có thể xác định người kia có một thân pháp lực thần thông chỉ sợ tuyệt không kém hơn nữ tử tên Chiến Tuyết.
Nhân vật yêu nghiệt như vậy thật không biết từ chỗ nào xuất hiện, mình bị phong ấn suốt bảy vạn năm thời gian, bên trong hồng hoang đã có biến hóa gì?
Đôi sư huynh muội này lại là đệ tử của môn phái nào? Chẳng lẽ là môn hạ của Xiển Tiệt nhị giáo?
Ứng Long còn đang cảm thấy tò mò, vẻ mặt Nhạc Vũ vẫn thản nhiên đưa mắt nhìn xiềng xích trên người hắn, sau đó khẽ gật đầu trực tiếp đem Ứng Long thu vào trong tay áo.
Thủ đoạn của Nhạc Vũ so với Chiến Tuyết càng thêm tàn nhẫn, ước chừng có ba trăm sáu mươi lăm ngũ sắc quang châm đồng thời đâm vào trong thân thể của Ứng Long, thẳng đến khi đem toàn bộ pháp lực của hắn chặt chẽ cố khóa.
Thần thông của Ứng Long liên quan phương pháp bỏ trốn, chắc chắn phải có chút bổn sự. Nếu không như thế Chiến Tuyết cũng sẽ không lấy xiềng xích tới trói hắn.
Hậu Thổ thấy thế, chợt cười:
- Năm xưa Ứng Long cũng từng có chút giao tình với ta, trợ Hiên Viên triệt Xi Vưu, cũng tích lũy không ít công đức. Xin bệ hạ hãy quan tâm hắn một chút…
Nói tới đây vẻ mặt nàng lộ ra lo lắng:
- Có Ứng Long đủ kềm chế Thác Bạt Huyên. Nhưng mấy người còn lại Vũ đệ ngươi định ứng phó như thế nào? Vô luận là Xi Vưu hay Minh Hà đều có thể kề vai với ta trước khi ta thành thánh. Tùy ý một người chiến lực cũng không kém hơn ngươi!
Vẻ mặt Nhạc Vũ cũng thoáng ngưng trọng. Hắn chưa bao giờ khinh thường đối thủ, cũng đã sớm đem tình hình biến hóa của Minh Hà cùng Xi Vưu tính toán vào bên trong.
Thắng thua trong cuộc chiến lần này đều chiếm năm thành, nếu không biết rõ phải chịu chết, hắn cần gì phải đi tìm chết đây?
Vốn dự định nói cho Hậu Thổ biết về Lạc Bảo Kim Tiễn cùng Diễn Thiên Châu, nhưng hiện tại hắn lại thay đổi chủ ý, mỉm cười:
- Sự lợi hại của Minh Hà cùng Xi Vưu tiểu đệ cũng đã hiểu rõ. Nhưng hành trình Vô Tận Diễm Hải cùng Phần Minh Dòng Thiên vẫn nhất định phải đi. Nhưng trước khi đi còn có một chuyện cần làm, việc này nếu như có thể xử lý thỏa đáng, có thể đạt được thêm vài phần thắng lợi…
Chân mày Hậu Thổ theo bản năng nhíu lại, nghe khẩu khí của Nhạc Vũ phảng phất như rất chắc chắn.
Nhưng rốt cục lại là chuyện gì có thể làm cho Nhạc Vũ có thêm vài phần thắng lợi?
Còn đang cảm thấy kinh ngạc, chỉ thấy Nhạc Vũ lắc mình đã rời khỏi thế giới địa phủ, đi vào tận sâu trong tầng u minh thứ chín.
Hậu Thổ cùng Chiến Tuyết đưa mắt nhìn nhau liền theo sát phía sau Nhạc Vũ xuất hiện bên trên Huyết Hải.
Chỉ thấy lúc này ngay trung ương Huyết Hải, Cửu Hoa tán nhân đang trầm tĩnh ngồi thẳng bên trên, tay trái cầm trượng, tay phải cầm kim bát áp chế Tu La Quỷ Sát bên dưới.
Mà Huyết Hải cũng không tăng không giảm, từ khi Minh Hà rời đi, chỉ còn lại khoảng sáu thành so với lúc cực thịnh. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nhưng trung ương Huyết Hải trong cửu u tuy đã suy nhược tới cực điểm, nhưng Cửu Hoa cũng chỉ có thể áp chế mà không thể phá hủy.
Chỉ thấy bên trong Huyết Hải bao trùm một tầng tử sắc lôi võng rậm rạp, đem huyết sắc hải dương chặt chẽ bảo vệ.
Nhạc Vũ vừa đi vào tầng u minh thứ chín, thân ảnh chợt lóe đã xuất hiện ngay bên cạnh Cửu Hoa, hắn lạnh lùng nhìn xuống, chỉ thấy một gương mặt do máu huyết ngưng tụ xuất hiện bên dưới lôi võng.
Huyết tương sát khí cuồn cuộn không ngớt, đang cùng Cửu Hoa mơ hồ đối kháng. Ngoại trừ còn có vài phần suy yếu, pháp lực vẫn mạnh không kém gì Cửu Hoa.
Bên trong cặp mắt khổng lồ tràn đầy vẻ cừu hận thấu xương, cùng tia cười trào phúng.
Nhạc Vũ thấy thế cũng chỉ cười khan một tiếng, gương mặt tràn đầy vẻ lạnh lùng, vẻ mặt lẫn ánh mắt dần dần băng sương, sát ý tràn đầy.
- Tuyết nhi, còn chưa động thủ?
Trong mắt Chiến Tuyết lóe ra tinh mang, cơ hồ ngay lập tức liền hiểu rõ ý tứ của Nhạc Vũ, huyết sắc lôi sí sau lưng bỗng dưng mở ra.
Ban đầu chỉ có phạm vi hai trăm vạn trượng, theo lôi lực vô tận tụ tập đến, càng ngày càng mở rộng khuếch trương ra ngoài.
Bốn trăm vạn trượng, tám trăm vạn trượng, một ngàn vạn trượng!
Lôi quang lóng lánh, đem cả tầng u minh thứ chín chiếu sáng rực rỡ như ban ngày. Khí thế làm cho người ta sợ hãi, phảng phất như muốn đem trọn Huyết Hải bao trùm hoàn toàn.
Tử sắc lôi võng trên mặt Huyết Hải trong lúc mơ hồ bắt đầu có biến hóa. Một tia lôi lực không bị khống chế hướng bên trên không ngừng toát ra chớp lóe, lập tức bị lôi dực của Chiến Tuyết hấp thu toàn bộ.
Cửu Hoa tán nhân không khỏi cảm thấy kinh hãi, đưa mắt nhìn qua, ngay sau đó trong mắt bỗng dưng sáng ngời.
Hắn không làm gì được thập giai kiếp lôi do Hồng Quân bố trí, nhưng Chiến Tuyết trước mắt lại chính là khắc tinh của kiếp lôi!
Theo lôi sí mở rộng, tử sắc lôi võng cuối cùng dần dần vặn vẹo.
Một đôi lôi sí do lôi lực hình thành dần dần khuếch trương lên tới ba trăm ngàn trượng, cơ hồ mỗi một lần vỗ cánh đều rút ra một bộ phận lôi lực bên trong tử sắc lôi võng.
Gương mặt bên dưới Huyết Hải dần dần lộ ra vài phần kiêng kỵ hoảng sợ.
Cửu Hoa nhìn ngây ngẩn thật lâu sau thần hồn chợt tỉnh, cầm pháp trượng kim bát trong tay thu hồi, trên mặt hiện lên vẻ khác thường:
- Vô thượng lôi pháp thần thông! Thế gian này không ngờ còn có người có thể thành tựu được vô thượng lôi pháp!
Hậu Thổ nghe vậy cũng cười:
- Bản lĩnh như vậy ngoại trừ Vân Trung Tử hiện giờ cũng chỉ có nàng có thể làm được. Bên trong một môn phái lại có thể cùng xuất hiện hai vị đại năng sử dụng lôi pháp thần thông, Vân Trung Tử thì cũng thôi, là thiên phú thần thông, thiếu nữ này thật sự quá lợi hại. Tiểu đệ của ta đúng là vô cùng bản lĩnh…
Cửu Hoa nghe vậy không khỏi cảm thấy buồn cười, có thể nghe ra được vị chua cùng lòng ghen tỵ trong lời nói của nàng.
Hắn biết được thân phận trước kia của Chiến Tuyết chỉ là một khôi lỗi của Nhạc Vũ. Một thân thần thông hơn phân nửa nhờ Nhạc Vũ mà đến. Nhưng nếu không phải bản thân nàng cũng có tâm tính cứng cỏi, tư chất tuyệt hảo, thật không khả năng thành tựu được môn vô thượng lôi pháp kia.
Hắn tu hành hơn mười vạn năm, từng trải thật nhiều. Giờ phút này đối với chuyện giữa một nam hai nữ trước mặt, cùng không khí quái dị thật không lấy làm lạ. Nhưng trong lòng hắn cũng âm thầm cảm khái, vị Huyền Thánh đại đế này đúng là hảo phúc khí. Vô luận là Hậu Thổ hay là Chiến Tuyết đều là nữ kiệt hiếm thấy trong hồng hoang, không ngờ đồng thời cùng ái mộ một nam tử, thật không muốn làm người khác nảy sinh lòng ghen tỵ cũng không được, làm sao bản thân mình có thể so sánh…
Trong đầu hiện lên thân ảnh của một nữ tử, trong lòng Cửu Hoa bỗng nhiên cảm thấy đau đớn. Chỉ chốc lát sau vẻ mặt hắn chợt ngưng trọng nhìn chằm chằm Chiến Tuyết đang thi triển thần thông.
Tử sắc lôi võng đã dần dần sắp hỏng mất, tuy vô số lôi quang vẫn dũng mãnh tràn đến, nhưng không cách nào bù đắp sự thiếu hụt của lôi võng.
Vẻ mặt Nhạc Vũ lãnh đạm huyền phù trên không trung chờ đợi, ước chừng sau một khắc, hắn bỗng dưng trợn mắt, long đồng chợt trừng lên.
- Huyết Hải bất diệt thì Minh Hà bất vong. Hôm nay trẫm tạm phá hủy U Minh Huyết Hải này trước, thật muốn nhìn xem vị kia còn có thể tiếp tục bảo hộ ngươi bình an hay không!
Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm siết chặt trong tay, một đầu tử kim cự long xen lẫn băng diễm nhị sắc lập tức bay vút ra rít gào vang vọng.
Không chút sợ hãi bị Huyết Hải ô nhiễm, trực tiếp xuyên thấu qua lôi quang đã loãng xông thẳng xuống dưới!
Giống như yêu tà lui tránh, thẳng thấu bổn nguyên Huyết Hải. Chỉ thoáng chốc cả tầng u minh thứ chín đều chấn động kịch liệt. Hơn trăm vạn Tu La đều bị kiếm khí chém thành bột mịn, ngay cả gương mặt máu bên dưới cũng không dám đối diện phong mang, vội vàng né tránh.
Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, từng trận cương khí tràn lan bốn phía, đem huyết thủy vây quanh gạt tung ra, lộ ra một tầng huyết sắc dịch bùn tanh hôi bên dưới.
Trong lúc mơ hồ còn có thể thấy được vô số oan hồn đang kêu rên bên trong ánh mắt khuôn mặt máu kia. Nhìn qua chẳng khác gì giòi bọ đang không ngừng vặn vẹo, vô số bọt khí bung ra, mỗi một lần nổ tung đều giống như có tiếng khóc thảm, oán sát lực vô cùng tận mạnh mẽ tán phát khắp chung quanh.
Mà giờ khắc này trên bầu trời, thậm chí Thánh Nhân tôn sư như Hậu Thổ cũng không khỏi cảm thấy thần hồn hốt hoảng.
Tham, sân, si, hận, ghét…đủ loại ác niệm dâng trào không dứt…
Chính là ác niệm được tụ tập bên trong bổn nguyên Huyết Hải!
Chỉ riêng ánh mắt Nhạc Vũ vẫn lạnh lùng trong trẻo, trong thoáng chốc toàn bộ khí kình quanh thân hắn đều tụ tập vào trong thân kiếm trong tay.
Hồng Mông kiếm ý hạo hãn cơ hồ qua mỗi tích tắc lại kéo lên một tầng, khí kình bốc cao khiến Huyết Hải bên dưới nhấc lên vòng xoáy khổng lồ, cao tới chín trăm vạn trượng, huyết thủy trong phạm vi ba ức dặm đều bị gạt tung ra ngoài.
Theo ngũ sắc kiếm khí dần dần lộ ra vài điểm hắc mang, huyết sắc dịch bùn bên dưới phảng phất như vô cùng sợ hãi, co rút lại thành một đoàn, đối kháng kiếm ý lăng áp của Nhạc Vũ.
Huyết Tu La bao bọc chung quanh đang vô cùng khủng hoảng cuối cùng không còn cách né tránh, ngay lập tức liền cùng gương mặt máu kia đều đồng loạt phóng lên cao, từng đợt huyết vân dâng trào hướng thẳng Nhạc Vũ đánh tới.
Mới đi được nửa đường liền thấy vô số lôi quang lóng lánh tràn ngập bên trên Huyết Hải hủy diệt hết thảy Huyết Tu La đang bắn lên!