Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1092: Ngũ tai thất kiếp
Trên bầu trời vô số lôi vân tuôn tràn, nhưng không có kiếp lôi lắng xuống, ngược lại địa mạch dưới chân núi lại dâng lên từng đợt sóng triều.
- Bắt đầu rồi!
Ngoài ba vạn trượng, Trấn Nguyên Tử chợt híp mắt, cảm giác được động tĩnh dưới chân núi.
Đạo đồng Minh Nguyệt hít sâu một hơi lạnh, nhìn chằm chằm lên kiếp vân trên không trung.
- Lại là ngũ tai thất kiếp! Hơn nữa ngay từ đầu còn là bát giai kiếp lôi. Thương thiên nhất định là hận hắn tận xương!
Trấn Nguyên Tử bật cười, bỗng dưng chỉ nghe trên đỉnh núi Nhạc Vũ chợt hừ nhẹ một tiếng, dưới chân giẫm một cước, nhất thời một tầng nguyên từ lực hướng chân núi lan tràn.
Nháy mắt liền đem địa mạch xao động toàn bộ mạnh mẽ trấn áp xuống.
Trấn Nguyên Tử không khỏi nhíu mày, vạn năm thời gian tìm hiểu Địa Thư, ngộ tính của người này thật sự vượt xa dự liệu của hắn.
Dù sao cũng là thiên kiếp, không ngờ có thể thoải mái đã che phủ.
Sau địa mạch dao động, một đoàn hỏa mạch từ khắp bốn phương tám hướng rơi xuống dưới.
Cơ hồ đem toàn bộ thân hình Nhạc Vũ bao phủ bên trong.
Sâm bạch hỏa diễm hừng hực nhảy lên, đem phạm vi ngàn trượng đông cứng lại với tốc độ nhanh nhất. Nhưng đa số hàn diễm lực đều tập trung thẳng vào Nhạc Vũ.
Nhưng chỉ thiêu đốt được một thoáng chốc, một đoàn thâm lam thủy dịch liền từ quanh người Nhạc Vũ tản ra mọi nơi, đem bạch sắc băng diễm dập tắc toàn bộ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà giờ khắc này dưới gốc Nhân Sâm Thụ lại xuất hiện thêm một vị đạo đồng. Khuôn mặt còn tuyệt mỹ hơn Minh Nguyệt, da thịt trắng muốt như thủy đào, đang ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, vẻ mặt kinh ngạc.
- Sư tôn, Uyên Minh không phải bị người gọi là Thủy Kiếm Tiên sao? Hắn tu luyện công pháp gì mà lại hung ác ngang ngược như thế?
Vẻ mặt Trấn Nguyên Tử thản nhiên, yên lặng không đáp, trong mắt lộ ra vài phần dị sắc.
Thanh Phong bất đắc dĩ nhìn qua Minh Nguyệt, Minh Nguyệt đành lắc đầu nói:
- Đừng hỏi ta, ta cũng không biết! Sư tôn chỉ nói hắn tu luyện Ngũ Hành đại đạo, vô thượng thần thông…
- Ngũ Hành đại đạo, vô thượng thần thông?
Chân mày Thanh Phong nhíu lại như đang suy nghĩ:
- Hay Uyên Minh cũng chính là Huyết Lục thiên quân?
Hỏa diễm bị phá diệt, ngay sau đó lại là thủy khí vô cùng vô tận tràn ngập xông đến.
Vẻ mặt Trấn Nguyên Tử chợt thay đổi, chỉ dùng một ý niệm, địa mạch dưới Vạn Thọ sơn liền có vô số địa khí bị rút ra, đem Nhân Sâm Thụ bao vây bảo vệ.
Sau đó chỉ thấy quanh người Nhạc Vũ phàm là những nơi bị thủy khí tiếp xúc đều nhanh chóng bị ăn mòn, hóa thành hắc thủy, hướng Nhạc Vũ tràn tới.
Lúc này ở dưới chân có một đoàn hắc sắc hỏa diễm cũng cùng lúc bay lên tràn tới chỗ hắn.
- Độc Thủy Nghiệt Hỏa! Trận trận như vậy, cho dù là đệ tử độ Kim Tiên kiếp cũng không bằng. Hắc! Người này bị thương thiên đố kỵ nặng nề tới như vậy…
Minh Nguyệt khẽ thở dài, nhưng mới nói tới đây đã két một tiếng dừng lại, sau đó lại hít sâu một hơi lạnh.
Chỉ thấy quanh thân ảnh trên đỉnh núi bỗng dưng dấy lên một tầng linh diễm hình tháp bảy tầng cùng bảy màu sắc hoàn toàn khác nhau, chỉ thoáng chốc đã đem hắc sắc nghiệp hỏa dưới chân toàn bộ khu trừ tiêu tán.
Một thanh thủy lam kiếm quang từ trong tay áo xuyên ra, cầm trong tay, kiếm quyết vừa dẫn, mạnh mẽ đem toàn bộ độc vụ quanh thân tụ tập một bên, rót thành một bóng khí hắc sắc chừng hơn trượng, không cách nào động đậy.
- Bất Diệt Niết Bàn Đâu Suất Chân Diễm, Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa, Tiên Thiên Cực Linh Hóa Sinh Toàn Cơ Chân Dịch, Bắc Cực Hàn Phách Cực Linh Chân Dịch, lại có thể đồng thời luyện hóa hai loại Đâu Suất linh hỏa cùng Cực Linh chân thủy, nghiệt lực cũng có thể mạnh mẽ trấn áp, Uyên Minh này còn là người sao?
Minh Nguyệt mở to mắt không dám tin tưởng.
Đạo đồng Thanh Phong cũng đầy vẻ hoảng sợ nhìn lên Nhạc Vũ trên đỉnh núi đang vũ động trường kiếm, mặc dù độc vụ khởi động không ngừng, nhưng không mảy may tổn thương được hắn. Thật nhẹ nhàng tiêu sái, phảng phất như chỉ tiện tay mà làm, thoải mái liền đem ngũ tai thất kiếp hóa giải hầu hết.
Giữa bầu trời, bát giai Thiên Nhân Linh Diệt Lôi lặng yên tán đi, thay vào cửu giai Vô Lượng Phổ Hóa Lôi.
Mặc dù chỉ là một tia nhỏ chưa bằng ngón trỏ, mơ hồ có thể cảm giác bên trong súc tích uy lực bàng bạc mang theo thiên địa oai trấn áp xuống, tràn ngập khí tức hủy diệt.
Giờ phút này hơn phân nửa hồn niệm của Nhạc Vũ vẫn còn lưu lại bên trong tầng thứ năm tận sâu trong bổn nguyên hồng hoang.
Một nhóm phù văn không ngừng được khắc lục, lấy nguyên bản ngũ hành kiếm trận làm cơ sở, xây dựng lên hồn ấn. Một phù trận kết cấu khổng lồ nhưng lại tinh giản đang dần dần thành hình.
Vẫn dùng ngũ hành kiếm trận làm chủ yếu, năm cỗ kiếm ý vô cùng hung hoành sắc bén bao trùm trên năm thanh tiên binh, ngay trung ương hiện ra chữ "Đình", dựa vào Lưỡng Nghi Âm Dương Thái Cực trận đồ bên dưới, bên trong là năm ngũ hành phù trận uốn lượn bên trong kiếm trận!
Ngoài ra còn một tầng quang quyển bao vây quanh hồn ấn, chính là hắn tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, dung hợp toàn bộ thiên địa pháp tắc bên trong.
Trong hồn ấn bao hàm toàn bộ thần thông đại đại của hắn hiện tại.
Vừa hoàn thành trong thoáng chốc, lập tức có một cỗ cự lực bàng bạc thúc đẩy hồn ấn hướng tầng bên trong đập vào.
Cùng hàng rào tầng thứ sáu ầm ầm va chạm, vô số vết rách giống mạng nhện hiện ra, tiếp theo liền ầm ầm phá nát.
Vừa phá được hàng rào, ngay tức khắc liền nhảy vào trong tầng thứ sáu bổn nguyên, chính là căn nguyên toàn bộ nhân quả.
Trong lòng Nhạc Vũ chợt vui mừng, đi qua cửa ải này hồn ấn Kim Tiên đã thành tựu, tuy còn chưa tới Kim Tiên nhưng đã có chiến lực Kim Tiên!
Nhưng ngay sau đó thần hồn Nhạc Vũ chợt ngưng trọng, hắn cảm giác hồn ấn của mình cùng bổn nguyên nơi này đột nhiên có một tầng ngăn cách.
Chẳng những cảm giác đối với pháp tắc đại đạo không còn rõ ràng như trước đó, đối với việc thuyên chuyển thiên địa linh lực chỉ trong chớp mắt đã suy yếu mất ba thành!
- Đây là thiên tỏa đại đạo?
Hồng hoang giới vốn không có thiên tỏa, nhưng sau đó Hồng Quân lại định ra ba ngàn đại đạo.
Chỉ có trong danh ngạch này mới có thể tương hợp cùng Đạo. Khiến phương pháp tu luyện của mình trở thành một trong đại đạo, có chân chính pháp lực thần thông, nếu không cho dù tu sĩ tu luyện thần thông đại pháp đỉnh cấp chứng đạo cũng sẽ kém hơn tu sĩ chứng được hàng ngũ ba ngàn đại đạo.
Ba lần trước thiên nhân cảm ứng cũng không hề cảm giác được thiên tỏa đại đạo tồn tại. Chỉ riêng giờ phút này có thể rõ ràng cảm ứng bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ cách trở bên ngoài, không thể chân chính tiếp xúc bổn nguyên đại đạo.
Đồng tử Nhạc Vũ co rụt lại, tiếp theo bỗng nhiên nổi giận, long nhãn vàng óng rõ ràng xuất hiện, toàn thân trên dưới đều bị một tầng long lân bao trùm.
Cơ hồ toàn bộ ngũ hành pháp lực đều dâng tràn ra, không hề giữ lại, đem ra hết toàn lực.
- Mười vạn năm trước vị phương tây đại đế kia có thể lấy thân tán tu dùng bàng môn luyện kiếm tu, mà đã chứng đạo Chuẩn Thánh cảnh giới! Hôm nay ta lấy vô thượng thần thông, chẳng lẽ ngay cả thiên tỏa đại đạo tầng thứ nhất cũng không trảm phá được hay sao?
Tâm niệm chợt động, kiếm ý hung hoành dung nhập trong năm thanh tiên binh bỗng dưng đột nhiên bộc phát, trùng điệp oanh thẳng lên tầng màng ngăn cách kia!
Miệng mũi Nhạc Vũ tràn đầy máu tươi, cuồng thanh cười to, khí thế ngập trời. Kiếm ý lạnh thấu xương giống như có thể trảm phá hết thảy xông thẳng thiên không!
Vừa nhìn thấy phía chân trời vô số canh kim linh ngưng tụ thành châm nhọn, phảng phất như mưa rền gió dữ, lôi cuốn lên tinh lực khôn cùng vô tận từ tầng mây chiếu thẳng xuống.
Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không hề liếc mắt nhìn, Thủy Vân kiếm trong tay vung mạnh, thao tác vô số thủy khí ngưng tụ thành kiếm, mấy vạn canh kim châm bị quét ngang không còn!
…
Ngay khi sư đồ Trấn Nguyên Tử đang chằm chằm nhìn biến hóa quanh người Nhạc Vũ.
Bên trong Bắc Hải, trong một động phủ cũng có mấy người đang nhìn động tĩnh trên đỉnh Vạn Thọ sơn bên trong hình chiếu.
Tuy cách xa nhau ngàn ức vạn dặm, vài vị Kim Tiên liên thủ vẫn có thể thoải mái quan sát vượt qua vô số thời không cách trở.
Nhưng bên trong thủy kính chỉ nhìn thấy cả Vạn Thọ sơn đều bị mây mù bao phủ kín mít, không nhìn thấu được hoàn cảnh hư thật bên trong.
Chỉ lờ mờ có thể nhìn thấy kiếp vân biến ảo trên không trung.
Rốt cục phải thối lui lại, bên trong thủy kính chỉ có thể chiếu ra ngoài mấy ngàn dặm chung quanh, nhìn thấy toàn cảnh từ xa.
- Lại là cửu giai kiếp lôi! Vô Lượng Phổ Hóa Lôi này cho dù là ta và ngươi cũng khó thể ngăn cản!
- Không chỉ là như vậy mà thôi! Ngũ Hành lực tựa hồ có chút cường thịnh. Hẳn là ngũ tai thất kiếp!
- Uyên Minh kia không biết hắn truyền ra phương pháp kiếm tu này đã đắc tội Hồng Quân. Khiến cho hắn không thể thành tựu Đại La Kim Tiên, còn gợi lại kiếp số như vậy!
Bên trong động thất dưới đáy biển, tổng cộng có chín người. Chỉ có vẻ mặt Phục Hải yêu thánh vẫn thản nhiên lại nhàm chán chống cằm ngồi nghiêng một bên ghế.
Đối diện hắn lại có hai người đang nhìn hắn chằm chằm, một là Hỏa Nghê yêu thánh Nghê Vân, một là Vân Lân yêu thánh Độc Cô Già Thiên, trong mắt họ tràn đầy vẻ tức giận.
Bên cạnh còn có một người khác, ước chừng ba mươi tuổi, giữa mi tâm khảm một viên bạch ngọc, lúc này đang lạnh giọng cười nói:
- Ngũ tai thất kiếp! Nếu không phải nói người này khí vận dày trọng, thiên đạo khó giết, nói không chừng giờ phút này đã sớm vẫn lạc! Lại không biết người nào đó ngày xưa có hối hận những gì mình đã gây nên?
Mà bên cạnh người này là Thất Giác yêu thánh Lôi Hoảng, hắn cũng nhìn Phục Hải yêu thánh Tiêu Ma, trong mắt mang theo vẻ chê cười, trong lời nói lại không chút e ngại:
- Tiêu huynh tự xưng có thể xem xét thời thế, vậy trước mắt lại như thế nào? Ngũ tai thất kiếp, ta xem hắn còn có lực lượng gì đi đánh bại thiên tỏa đại đạo. Một tiểu bối Nhân tộc còn làm ngươi kiêng kỵ đến như vậy. Lại liều mạng bảo hộ đế đình dưới trướng Uyên Minh. Mệt cho ngươi còn là Yêu tộc nhất phương đại thánh! Sau việc lần này, xin Tiêu huynh phải cho chúng ta một lời công đạo!
Bên trong động ngoại trừ một lão nhân hơi mập mạp đang ngồi lưng bắc mặt hướng nam trong mắt mang theo ý cười, ngoài ra còn mang theo vẻ châm chọc, Tiêu Ma vẫn thản nhiên tiêu sái thưởng thức tiên tửu trong tay, cười nhạt không nói.
Thất Giác yêu thánh Lôi Hoảng thấy vậy càng thêm tức giận mãnh liệt, đang định mở miệng lần nữa, bên trong động lại bỗng dưng truyền ra một tiếng kinh dị.
- Kỳ quái! Vì sao ngũ hành lực lại tiêu tan! Ngũ tai thất kiếp hẳn chỉ mới tới kim tai mới đúng!
Chân mày mọi người không khỏi cau lại, nhìn vào trong thủy kính, sau đó thần sắc ai cũng vô cùng quái dị.
Đừng nói tới ngũ hành lực, mà ngay cả kiếp vân trên không trung cũng đang dần dần tán đi. Vô Thượng Phổ Hóa Lôi trên tầng mây đang từ mạnh chuyển dần sang yếu nhược.