Phi Thiên
Chương 661: Vạn Yêu đại pháp
Ngược lại, đối mặt với lực công kích của nhiều cánh tay như vậy, Miêu Nghị chỉ có lực chống đỡ, bị đánh một đường lui về phía sau.
Nhưng điều làm lòng người cuộn trào mênh mông chính là, tốc độ ra thương của Miêu Nghị quá nhanh, đối mặt với công kích của mười mấy cánh tay yêu quái cộng thêm Giao long thương của Bạch Tử Lương, cây Kỳ Lân thương ở trong tay hắn giống như thiên hoa vạn vũ, lần lượt chống đỡ tất cả công kích, loại thanh âm giống như gõ trống chính là đến từ cái này.
Nhanh quá! Tu sĩ các môn phái đang xem cuộc chiến đồng loạt “ồ” lên. Chưởng môn Tam Tổ môn Bành Ngư có thể nói khiếp sợ, không ngờ thực lực dùng thương của Miêu Nghị lại hung hãn như thế.
Ngoài lo lắng Lão Bản Nương cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ Miêu Nghị có thể dựa vào một cây thương mạnh mẽ kháng cự lại công kích của Vạn Yêu đại pháp.
Ngón tay Bát Giới vân vê chuỗi Phật châu cứng lại, mở to hai mắt nhìn, phát hiện đại ca mình quả thật có chút mãnh liệt!
Bên trong màn tơ, Phong Bắc Trần thấy phu nhân Tần Tịch cũng đã tập trung tinh thần quan sát cuộc chiến, cười nhạt nói:
- Nếu không phải tu vi kém một chút, tốc độ ra thương của người này cũng không hề thua kém Tử Liên tu sĩ, tuổi còn trẻ đã có thể lĩnh ngộ thương pháp đến loại cảnh giới này không dễ dàng, không trách được dám nói nhất thương nơi tay cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ. Trong tiến công Bạch Tử Lương cũng có chút kinh ngạc, phát hiện thương pháp của Miêu Nghị trong nháy mắt bạo tăng một cấp, tốc độ nhanh hơn rồi, thế nhưng có thể chống đỡ lại tiến công của Vạn Yêu đại pháp, làm thế công của mình không thể làm gì hắn. Hiện tại hắn mới phát hiện lúc trước mình thua một chút cũng không oan uổng, một chút cũng không ủy khuất, cũng không có gì hay ủy khuất, bản lãnh dùng thương của mình và Miêu Nghị hoàn toàn không cùng một cấp bậc, thương pháp của người ta hoàn toàn là một cảnh giới khác.
Chính hắn cũng đột nhiên cảm thấy lúc trước dám tỷ thí thương pháp với Miêu Nghị quả thực là chê cười!
Thế công của mười mấy cánh tay đột nhiên biến đổi, hoàn toàn bỏ qua tiến công, đột nhiên khuấy hợp lại, dồn dập giao chiến trong không trung, mấy cánh tay đã xoắn trên Kỳ Lân thương của Miêu Nghị.
Miêu Nghị cả kinh, dùng hết tu vi toàn thân cuồng túm.
Bạch Tử Lương chỉ dựa vào mười mấy cánh tay do yêu khí ngưng tụ muốn kéo thương thế của Miêu Nghị trở về cũng có chút khó khăn, dù sao tu vi của hắn cũng không cao hơn Miêu Nghị quá nhiều, nhưng Bạch Tử Lương nhe răng cười, có thể trì hoãn một chút thời gian thương thuật của Miêu Nghị là đủ rồi, trong nháy mắt thấy mười mấy cánh tay cùng tiến lên, cùng nhau bắt lấy Kỳ Lân thương.
Không ít người đang xem cuộc chiến lòng thầm kêu hỏng bét, không thể phát huy thương thế công kích Miêu Nghị dĩ nhiên sẽ đánh mất ưu thế lớn nhất.
Chỉ thấy Giao long thương trong tay Bạch Tử Lương cuồng đâm về phía Miêu Nghị, một tay Miêu Nghị nhanh chóng bắt thương, một tay thò tới, nhanh chóng đánh trúng.
Đ-A-N-G...G! Trên không trung một tiếng chấn vang, Miêu Nghị dùng bao cổ tay rất nhanh đẩy ra một kích của Giao long thương, cổ tay thuận thế xoay chuyển, một phát bắt được Giao long thương, song phương nhất thời giằng co trên không trung. Nhưng tu vi của Miêu Nghị rõ ràng kém hơn Bạch Tử Lương, bị Bạch Tử Lương xoay tròn trên không trung một vòng.
- Ha ha...
Lại nghe Bạch Tử Lương phát ra tiếng cuồng tiếu, mái tóc dài phần phật không ngừng trong yêu khí lăng liệt.
Con ngươi Miêu Nghị chợt co rụt lại, chỉ thấy Bạch Tử Lương đột nhiên hé miệng, hô! Một ngụm yêu khí nồng đậm phun tới, trong nháy mắt bao phủ chính hắn ở bên trong.
Mây mù yêu quái có thể ăn mòn pháp lực phòng ngự không nói, lại giống như vật còn sống, giống như hóa thành hàng vạn hàng nghìn con rắn nhỏ chui vào bên trong y phục của hắn cắn nuốt, bảo giáp tam phẩm cũng phòng bị không được, không có cách nào phòng bị. Cái này còn không phải là kinh khủng nhất, kinh khủng nhất chính là hàng vạn hàng nghìn con rắn nhỏ do yêu khí biến thành kia đang chui vào bên trong thất khiếu của Miêu Nghị.
Cơ Mỹ Mi mỉm cười, vẻ mặt Cơ Đức Hải lạnh nhạt liếc nhìn lên đỉnh núi của Tiên quốc, cảm thấy thắng bại đã phân.
Toàn bộ người bên phía Tiên quốc mở to hai mắt nhìn, chỉ thấy Miêu Nghị đã bị một đoàn yêu khí biến hoá kỳ lạ bao vây, bao bọc tới mức tất cả mọi người đều không nhìn thấy.
- Hỏng bét!
Nhạc Thiên Ba thất thanh.
Tông Trấn khẽ thở dài một cái.
Lão Bản Nương thiếu chút nữa phóng lên cao, lại bị thợ mộc sớm đã đoán được nhích tới gần bắt lấy cổ tay, Lão Bản Nương nhanh chóng quay đầu lại nhìn hắn, hốc mắt đã đỏ lên, tâm tình kích động đến mức thiếu chút nữa kêu lên.
Bát Giới đột nhiên lộ mặt dữ tợn, đang muốn giết ra dốc sức, lại nghe trong không trung đột nhiên truyền đến một tiếng quát chói tai, chính là thanh âm của đại ca Miêu Nghị:
- Chút tài mọn cũng dám giương oai!
Lão Bản Nương và Bát Giới nhất tề nhìn về phía không trung.
Hai mắt Bạch Tử Lương trong nháy mắt trợn to mấy phần, có thể nhận thấy được yêu khí chui vào trong cơ thể Miêu Nghị đã mất đi khống chế, tựa hồ trong nháy mắt biến thành hư vô, yêu khí quấn trên người Miêu Nghị đã phát ra tiếng “xì xì”, tựa hồ đang bị thứ gì đó nhanh chóng thiêu đốt.
Chuyện quỷ dị xuất hiện, Kỳ Lân thương đột nhiên tuôn ra một đoàn sương trắng, ngược lại bao phủ Bạch Tử Lương, ngay cả mọi người phía dưới cũng đột nhiên cảm giác được nhiệt độ không trung lại tăng lên.
Cánh tay túm lấy Kỳ Lân thương trong nháy mắt mất đi động lực, chỉ thấy thân thể cứng ngắc cả người bao trùm sương trắng, Bạch Tử Lương cố gắng kéo mười mấy cánh tay rơi xuống mặt đất, giống như bạch tuộc rơi vào biển sâu.
Ông! Trong không trung mây mù yêu quái bị xua tan, từ trong mây mù yêu quái hiện lên hình ảnh Miêu Nghị cầm trong tay hai cây thương, Giao long thương của Bạch Tử Lương đã nằm trên tay của hắn.
Miêu Nghị hiện thân trong mây mù yêu quái, bản thân cũng không nhịn được run rẩy khắp người, nhanh chóng làm phép xua tan đi lạnh lẽo trong cơ thể, phát hiện công kích khống chế Băng Diễm và làm phép khu sử băng phách là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, bản thân mình không cách nào khống chế được tự nhiên, nếu không phải có Tinh Hỏa quyết hộ thể, mình cũng bị đông cứng rồi.
Hắn bay lên cao làm phép xóa đi pháp nguyên của Bạch Tử Lương trong Giao long thương, trực tiếp thu nhập vào bên trong nhẫn trữ vật của mình, xem như lần này kiếm được một khoản.
Nhìn Miêu Nghị bình yên vô sự trong không trung, Lão Bản Nương thiếu chút nữa vui quá mà khóc, nếu không phải thợ mộc nghiêm nghị nhắc nhở, chắc nàng đã không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân.
May là lúc này lực chú ý của mọi người đều tập trung trong chém giết giữa Miêu Nghị và Bạch Tử Lương, nếu không cử động của nàng chắc chắn sẽ bị người ta phát giác.
Bát Giới kinh hồn chưa định cũng nặng nề thở phào nhẹ nhõm.
Bên trong màn tơ, Phong Bắc Trần kêu lên một tiếng kỳ quái:
- Có thể sử dụng băng phách công kích không bị cắn trả, chẳng lẽ người này tu luyện công pháp tương khắc tính nóng?
Không hổ là cao nhân, liếc mắt đã nhìn ra đầu mối.
Thế cục đột nhiên lật bàn nghịch chuyển, ngay cả Tông Trấn bên phía Tiên quốc cũng có chút mừng rỡ, đám người Nhạc Thiên Ba lại càng thở dài một hơi.
---------------
Nhưng điều làm lòng người cuộn trào mênh mông chính là, tốc độ ra thương của Miêu Nghị quá nhanh, đối mặt với công kích của mười mấy cánh tay yêu quái cộng thêm Giao long thương của Bạch Tử Lương, cây Kỳ Lân thương ở trong tay hắn giống như thiên hoa vạn vũ, lần lượt chống đỡ tất cả công kích, loại thanh âm giống như gõ trống chính là đến từ cái này.
Nhanh quá! Tu sĩ các môn phái đang xem cuộc chiến đồng loạt “ồ” lên. Chưởng môn Tam Tổ môn Bành Ngư có thể nói khiếp sợ, không ngờ thực lực dùng thương của Miêu Nghị lại hung hãn như thế.
Ngoài lo lắng Lão Bản Nương cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ Miêu Nghị có thể dựa vào một cây thương mạnh mẽ kháng cự lại công kích của Vạn Yêu đại pháp.
Ngón tay Bát Giới vân vê chuỗi Phật châu cứng lại, mở to hai mắt nhìn, phát hiện đại ca mình quả thật có chút mãnh liệt!
Bên trong màn tơ, Phong Bắc Trần thấy phu nhân Tần Tịch cũng đã tập trung tinh thần quan sát cuộc chiến, cười nhạt nói:
- Nếu không phải tu vi kém một chút, tốc độ ra thương của người này cũng không hề thua kém Tử Liên tu sĩ, tuổi còn trẻ đã có thể lĩnh ngộ thương pháp đến loại cảnh giới này không dễ dàng, không trách được dám nói nhất thương nơi tay cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ. Trong tiến công Bạch Tử Lương cũng có chút kinh ngạc, phát hiện thương pháp của Miêu Nghị trong nháy mắt bạo tăng một cấp, tốc độ nhanh hơn rồi, thế nhưng có thể chống đỡ lại tiến công của Vạn Yêu đại pháp, làm thế công của mình không thể làm gì hắn. Hiện tại hắn mới phát hiện lúc trước mình thua một chút cũng không oan uổng, một chút cũng không ủy khuất, cũng không có gì hay ủy khuất, bản lãnh dùng thương của mình và Miêu Nghị hoàn toàn không cùng một cấp bậc, thương pháp của người ta hoàn toàn là một cảnh giới khác.
Chính hắn cũng đột nhiên cảm thấy lúc trước dám tỷ thí thương pháp với Miêu Nghị quả thực là chê cười!
Thế công của mười mấy cánh tay đột nhiên biến đổi, hoàn toàn bỏ qua tiến công, đột nhiên khuấy hợp lại, dồn dập giao chiến trong không trung, mấy cánh tay đã xoắn trên Kỳ Lân thương của Miêu Nghị.
Miêu Nghị cả kinh, dùng hết tu vi toàn thân cuồng túm.
Bạch Tử Lương chỉ dựa vào mười mấy cánh tay do yêu khí ngưng tụ muốn kéo thương thế của Miêu Nghị trở về cũng có chút khó khăn, dù sao tu vi của hắn cũng không cao hơn Miêu Nghị quá nhiều, nhưng Bạch Tử Lương nhe răng cười, có thể trì hoãn một chút thời gian thương thuật của Miêu Nghị là đủ rồi, trong nháy mắt thấy mười mấy cánh tay cùng tiến lên, cùng nhau bắt lấy Kỳ Lân thương.
Không ít người đang xem cuộc chiến lòng thầm kêu hỏng bét, không thể phát huy thương thế công kích Miêu Nghị dĩ nhiên sẽ đánh mất ưu thế lớn nhất.
Chỉ thấy Giao long thương trong tay Bạch Tử Lương cuồng đâm về phía Miêu Nghị, một tay Miêu Nghị nhanh chóng bắt thương, một tay thò tới, nhanh chóng đánh trúng.
Đ-A-N-G...G! Trên không trung một tiếng chấn vang, Miêu Nghị dùng bao cổ tay rất nhanh đẩy ra một kích của Giao long thương, cổ tay thuận thế xoay chuyển, một phát bắt được Giao long thương, song phương nhất thời giằng co trên không trung. Nhưng tu vi của Miêu Nghị rõ ràng kém hơn Bạch Tử Lương, bị Bạch Tử Lương xoay tròn trên không trung một vòng.
- Ha ha...
Lại nghe Bạch Tử Lương phát ra tiếng cuồng tiếu, mái tóc dài phần phật không ngừng trong yêu khí lăng liệt.
Con ngươi Miêu Nghị chợt co rụt lại, chỉ thấy Bạch Tử Lương đột nhiên hé miệng, hô! Một ngụm yêu khí nồng đậm phun tới, trong nháy mắt bao phủ chính hắn ở bên trong.
Mây mù yêu quái có thể ăn mòn pháp lực phòng ngự không nói, lại giống như vật còn sống, giống như hóa thành hàng vạn hàng nghìn con rắn nhỏ chui vào bên trong y phục của hắn cắn nuốt, bảo giáp tam phẩm cũng phòng bị không được, không có cách nào phòng bị. Cái này còn không phải là kinh khủng nhất, kinh khủng nhất chính là hàng vạn hàng nghìn con rắn nhỏ do yêu khí biến thành kia đang chui vào bên trong thất khiếu của Miêu Nghị.
Cơ Mỹ Mi mỉm cười, vẻ mặt Cơ Đức Hải lạnh nhạt liếc nhìn lên đỉnh núi của Tiên quốc, cảm thấy thắng bại đã phân.
Toàn bộ người bên phía Tiên quốc mở to hai mắt nhìn, chỉ thấy Miêu Nghị đã bị một đoàn yêu khí biến hoá kỳ lạ bao vây, bao bọc tới mức tất cả mọi người đều không nhìn thấy.
- Hỏng bét!
Nhạc Thiên Ba thất thanh.
Tông Trấn khẽ thở dài một cái.
Lão Bản Nương thiếu chút nữa phóng lên cao, lại bị thợ mộc sớm đã đoán được nhích tới gần bắt lấy cổ tay, Lão Bản Nương nhanh chóng quay đầu lại nhìn hắn, hốc mắt đã đỏ lên, tâm tình kích động đến mức thiếu chút nữa kêu lên.
Bát Giới đột nhiên lộ mặt dữ tợn, đang muốn giết ra dốc sức, lại nghe trong không trung đột nhiên truyền đến một tiếng quát chói tai, chính là thanh âm của đại ca Miêu Nghị:
- Chút tài mọn cũng dám giương oai!
Lão Bản Nương và Bát Giới nhất tề nhìn về phía không trung.
Hai mắt Bạch Tử Lương trong nháy mắt trợn to mấy phần, có thể nhận thấy được yêu khí chui vào trong cơ thể Miêu Nghị đã mất đi khống chế, tựa hồ trong nháy mắt biến thành hư vô, yêu khí quấn trên người Miêu Nghị đã phát ra tiếng “xì xì”, tựa hồ đang bị thứ gì đó nhanh chóng thiêu đốt.
Chuyện quỷ dị xuất hiện, Kỳ Lân thương đột nhiên tuôn ra một đoàn sương trắng, ngược lại bao phủ Bạch Tử Lương, ngay cả mọi người phía dưới cũng đột nhiên cảm giác được nhiệt độ không trung lại tăng lên.
Cánh tay túm lấy Kỳ Lân thương trong nháy mắt mất đi động lực, chỉ thấy thân thể cứng ngắc cả người bao trùm sương trắng, Bạch Tử Lương cố gắng kéo mười mấy cánh tay rơi xuống mặt đất, giống như bạch tuộc rơi vào biển sâu.
Ông! Trong không trung mây mù yêu quái bị xua tan, từ trong mây mù yêu quái hiện lên hình ảnh Miêu Nghị cầm trong tay hai cây thương, Giao long thương của Bạch Tử Lương đã nằm trên tay của hắn.
Miêu Nghị hiện thân trong mây mù yêu quái, bản thân cũng không nhịn được run rẩy khắp người, nhanh chóng làm phép xua tan đi lạnh lẽo trong cơ thể, phát hiện công kích khống chế Băng Diễm và làm phép khu sử băng phách là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, bản thân mình không cách nào khống chế được tự nhiên, nếu không phải có Tinh Hỏa quyết hộ thể, mình cũng bị đông cứng rồi.
Hắn bay lên cao làm phép xóa đi pháp nguyên của Bạch Tử Lương trong Giao long thương, trực tiếp thu nhập vào bên trong nhẫn trữ vật của mình, xem như lần này kiếm được một khoản.
Nhìn Miêu Nghị bình yên vô sự trong không trung, Lão Bản Nương thiếu chút nữa vui quá mà khóc, nếu không phải thợ mộc nghiêm nghị nhắc nhở, chắc nàng đã không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân.
May là lúc này lực chú ý của mọi người đều tập trung trong chém giết giữa Miêu Nghị và Bạch Tử Lương, nếu không cử động của nàng chắc chắn sẽ bị người ta phát giác.
Bát Giới kinh hồn chưa định cũng nặng nề thở phào nhẹ nhõm.
Bên trong màn tơ, Phong Bắc Trần kêu lên một tiếng kỳ quái:
- Có thể sử dụng băng phách công kích không bị cắn trả, chẳng lẽ người này tu luyện công pháp tương khắc tính nóng?
Không hổ là cao nhân, liếc mắt đã nhìn ra đầu mối.
Thế cục đột nhiên lật bàn nghịch chuyển, ngay cả Tông Trấn bên phía Tiên quốc cũng có chút mừng rỡ, đám người Nhạc Thiên Ba lại càng thở dài một hơi.
---------------