Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phi Thiên

Chương 637-1: Bổn cung không ép buộc (1)



Vừa nghe là tác phẩm của Tử Dương tiên sinh đại danh lừng lẫy, Thượng Lưu Hoan vội vàng xem xét, ngay cả Trang Hữu Văn cũng vội vàng cầm một cây trong tay lật xem.
Hai người dựa theo chỉ điểm của Miêu Nghị, quả nhiên tìm được tàng danh của ‘Tử Dương tiên sinh’, sau khi xem qua có chút không biết nói gì, không ngờ vũ khí tên này sử dụng khi ở cảnh giới Thanh Liên và Bạch Liên đều xuất xứ từ thủ bút của Tử Dương tiên sinh danh giá, hiện tại ai còn có thể nói Miêu Nghị hắn chưa từng gặp mặt Tử Dương tiên sinh?
Phía sau Bá Ngôn cũng cầm cây thương xem xét, lập tức liền ngoảnh mặt làm thinh. Trình Ngạo Phương cũng không nhịn được cầm một cây trong tay cẩn thận quan sát.
Đại sư luyện bảo của giới tu hành có tài nghệ danh tiếng vang dội hơn Tử Dương tiên sinh không phải là không có, mấu chốt là vị Dương tiên sinh này là đệ tử bị vứt bỏ của đệ nhất đại phái luyện bảo Linh Lung tông, thiếu chút nữa trở thành người thừa kế chưởng môn Linh Lung tông, có thể được xem là một nhân vật truyện kỳ!
- Thứ này mặc dù đơn giản, nhưng lại tinh xảo bất phàm, khắp nơi lộ ra suy nghĩ độc đáo, đích xác là tác phẩm xuất xứ từ trong tay danh gia, người có tài nghệ giống như vậy cần gì phải khắc tên của người khác, cho là thủ bút của Tử Dương tiên sinh chắc chắn không thể nghi ngờ.
Trình Ngạo Phương chậc chậc than thở, lại thuận tay ném hai cây thương lại cho Miêu Nghị, đôi mắt có chút thâm ý liếc hắn một cái.
Miêu Nghị thu đồ lại nói:
- Hiện nay tu vi của ta đã đạt cảnh giới Hồng Liên, muốn đổi một pháp bảo tam phẩm không có gì quá đáng chứ?
Bá Ngôn trầm giọng nói:
- Nếu vũ khí Miêu Hành tẩu sử dụng vào hai giai đoạn trước đều là của Tử Dương tiên sinh chế tạo, nói vậy Miêu Hành tẩu ắt hẳn có biện pháp liên hệ với hắn.
Miêu Nghị lắc đầu nói:
- Cái này thật sự không thể liên lạc, người đó xuất quỷ nhập thần, khi nào hắn muốn cho ngươi tìm được, ngươi mới có thể tìm được, không muốn cho ngươi tìm được, thật sự là khó mà tìm được.
Hắn chết cũng không thừa nhận, làm sao có thể ép buộc hắn? Ba vị Hành tẩu hận đến mức nghiến răng ken két, thật sự muốn mạnh mẽ lục soát thân thể của Miêu Nghị, nhìn trên người hắn xem có đồ gì đủ gán nợ hay không, nhưng làm như vậy thật sự quá phận, Miêu Nghị chính là Hành tẩu một cung, thân phận của hắn vẫn còn đặt ở đây!
Lại thấy Miêu Nghị nói với đám người Mã Vị Hàn:
- Ba vị Hành tẩu vì mấy vị vất vả như thế, chắc là sợ ta lấy lớn hiếp nhỏ, như vậy đi, nếu ba vị muốn lấy lại đồ xin lỗi của bọn họ, hiện tại có thể đề xuất trước mặt Cung chủ, ta tuyệt đối không quỵt nợ, chẳng qua xin kỳ hạn thong thả một chút, nói vậy mấy vị không đến nỗi bức bách bổn Hành tẩu chứ.
Trong lòng đám người Mã Vị Hàn cuồng mắng, ngươi chính xác là muốn ăn quịt, không muốn trả lại cho chúng ta, chúng ta có cần thiết vì thứ không thể thu lại được mà tiếp tục dây dưa với ngươi không?
- Chỉ cần Hành tẩu có thể làm được chuyện đại nhân không chấp tiểu nhân, số Nguyện Lực châu kia xem như thành ý ty chức chịu nhận lỗi đi! Mấy người rất khó khăn tỏ thái độ.
Sau khi xuất cung, ba vị Hành tẩu xoay người đối mặt với năm người Mã Vị Hàn đi theo phía sau.
- Thật là gỗ mục không thể chạm khắc!
Bá Ngôn vừa dứt lời, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo vút không rời đi.
Trang Hữu Văn và Thượng Lưu Hoan mặc dù không nói gì, nhưng vẻ mặt cũng có lời oán thán, phất tay áo rời đi, dường như rất không thoải mái đối với thái độ kinh sợ của mấy người này.
Đợi ba vị Hành tẩu không thấy bóng dáng, năm người nhìn nhau, Lý Ngọc Quyên không cam lòng nói nhỏ:
- Ba người các ngươi cũng ép không được một mình hắn, hiện tại còn làm ra vẻ chúng ta làm sai, nếu các ngươi có thể giúp chúng ta ra mặt, chúng ta cần gì phải như thế.
La Minh Quang hừ lạnh nói:
- Không cần để ý tới bọn họ, ba người bọn hắn cũng chỉ giả vờ giả vịt mà thôi, cuối năm khi đưa quà hiếu kính nhất định mọi người lại vui vẻ, làm như không có chuyện gì phát sinh.
- Tức nhất chính là điểm này, có được chỗ tốt nhưng không làm được chuyện!
Lý Ngọc Quyên cắn răng.
- Ài! Hành tẩu trong thiên hạ đều có phẩm chất đạo đức như vậy, trong tay lại không có thực quyền gì, tặng chỗ tốt cũng chưa chắc có thể giúp ngươi hoàn thành chuyện gì, nhưng nếu ngươi không đưa, người ta ngày ngày lượn lờ trước mặt Cung chủ, khả năng bôi xấu ngươi là hoàn toàn có thể xảy ra, coi như là bỏ tiền thoát tai họa đi!
Mã Vị Hàn thở dài một tiếng, chợt cấp tốc nhìn sang hai bên, hắn đã có bài học họa từ trong miệng mà ra.
Năm người nhìn nhau, cùng có dự cảm, cũng không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng rời đi... Trong cung, Miêu Nghị được giữ lại, đi theo bên cạnh Trình Ngạo Phương, bước chậm trong hoa viên, Tình cô cô và Vũ cô cô theo đuôi phía sau.
Nhân mã bên phía Trấn Nhâm điện và Trấn Quý điện đã được phối trí đầy đủ nhân viên, Trình Ngạo Phương không tránh được quan tâm đến tình huống của hai điện.
- Nghe nói thủ hạ ngươi mới chuẩn bị chính là Đại tổng quản hưởng thụ đãi ngộ của Điện chủ Trấn Quý điện?
Trình Ngạo Phương đột nhiên hỏi.
Miêu Nghị trả lời:
- Chỉ là để thuận tiện cho hắn làm việc vì thủ hạ mà thôi.
Trình Ngạo Phương lạnh nhạt nói:
- Người có thể làm cho ngươi cố ý giành giật từ bên phía Nguyệt Hành cung, lại vượt qua quy cách đãi ngộ, nói vậy năng lực cũng bất phàm?
Lời này vừa nói ra, Miêu Nghị lập tức sinh lòng cảnh giác, lo lắng nữ nhân này sẽ đào thủ hạ của mình, nếu nữ nhân này mạnh mẽ hạ pháp chỉ đòi người, mình cũng khó mà ngăn chặn, lúc này ha hả cười nói:
- Năng lực dĩ nhiên phải có! Quan trọng là..., ty chức và hắn chính là có giao tình cũ, năm đó nếu không phải hắn thưởng thức và chọn ra, ty chức cũng không có ngày hôm nay.
Trình Ngạo Phương không tỏ rõ ý kiến, “ừ” một tiếng, quay đầu lại liếc hắn một cái, thay đổi đề tài:
- Không biết Miêu Hành tẩu có từng nghị luận sau lưng chuyện Bổn cung tìm thuộc hạ làm trượng phu hay không?
- Ách...
Miêu Nghị chột dạ một cái, chưa từng nghị luận mới là lạ, nhưng hắn dĩ nhiên kiên quyết phủ nhận:
- Không có! Tuyệt đối không có!
Trình Ngạo Phương vuốt cằm nói:
- Được! Vậy ngươi thề độc đi, chứng minh ngươi chưa từng nghị luận.
Lời này thật sự Miêu Đại điện chủ ghê tởm. Không ngờ Trình Ngạo Phương lại dùng cách hắn đối phó với đám người Mã Vị Hàn để đối phó với hắn.
Ngươi không để bọn Mã Vị Hàn thề độc lại kêu ta thề, rút cuộc là có ý gì à? Miêu Nghị có thể nói là nghiến răng ken két.
Nhưng giống như đám người Mã Vị Hàn, Miêu Nghị không thề độc cũng không được, hắn không tìm ra bất kỳ lý do cự tuyệt, chỉ có thể kiên trì nói:
- Ty chức thề...
- Được rồi!
Trình Ngạo Phương dừng bước xoay người, nhìn hắn nói:
- Nếu thấy khó khăn, cần gì phải miễn cưỡng, nói cũng đã nói rồi. Một nữ nhân như ta đường đường chính chính tìm một người đàn ông làm trượng phu, đôi bên cùng vui vẻ, cũng không phải là làm chuyện gì xấu xa, không sợ người khác ở sau lưng nói xấu.
---------------
Chương trước Chương tiếp
Loading...